(Góc nhìn main)
Không thể tin được là chúng tôi đã bị cướp khi mới ra ngoài tông môn chưa đầy nửa ngày.
Đúng là tôi có thể cho bọn chúng bốc hơi ngay lập tức, nhưng tôi chợt nhớ ra rằng Liên Ly có khả năng sẽ phá hủy cả Tầng này trong tương lai.
Tôi nên hạn chế tối đa việc để cô ấy nhìn thấy người chết khi còn là học trò, nhằm đề phòng trường hợp những thứ như vậy sẽ kích hoạt mong muốn tận diệt nhân loại của cô.
Đúng vậy, tôi sẽ dạy cho cô ấy về lòng trắc ẩn và sự tử tế để loại ra khỏi đầu cô những suy nghĩ về việc hủy diệt thế giới.
Tất nhiên nếu bọn cướp đó muốn dùng bạo lực, tôi sẽ không ngần ngại mà phản kháng. Sự an toàn của Liên Ly và tôi luôn được đặt lên hàng đầu.
Cũng may là bọn chúng rời đi ngay sau khi lấy tiền, nếu không thì tôi sẽ phải tốn thời gian giải thích cho cô ấy về sự khác nhau giữa tự vệ và ham muốn giết chóc.
Cơ mà nói một tràng như vậy cũng không thay đổi việc bọn tôi đã rỗng túi.
Tôi vẫn còn rất nhiều tiền cất trong phòng ở tông môn, nhưng giờ mà quay lại với lý do 'Tôi mới bị cướp' thì thật nhục nhã.
Ít nhất thì bọn tôi đang tạm thời cắm trại ngoài rừng nên cũng chưa cần dùng đến tiền.
“Sư phụ, con tìm được thứ này ở bờ sông,” giọng nói du dương của Liên Ly làm tôi bừng tỉnh.
Tôi quay sang nhìn thì thấy cô đang cầm một cái túi lớn trên tay.
Thấy tò mò, tôi ra hiệu cô đưa cái túi đó cho mình, khi mở ra thì phát hiện trong đó chất đầy đồng vàng.
“Cái gì đây?” Tôi hỏi, trong lòng cực kỳ sốc.
Khuôn mặt Liên Ly sáng lên, “Sự nhân từ của Sư phụ dành cho bọn cướp kia hẳn đã khiến ông trời cảm động! Chỗ vàng này chính là phần thưởng cho lòng tử tế của người!”
Tôi không nghĩ có ai thật sự sẽ tin vào câu chuyện này.
Nhưng Liên Ly đang nhìn tôi với bàn tay nắm chặt để trên ngực và đôi mắt lấp lánh, làm tôi khó mà phản bác lại cô ấy.
Có lẽ đống vàng này là chỗ vàng dự trữ một thương gia giàu có đã giấu ở đây vì lý do gì đấy, tôi cũng chịu. Ít nhất thì nó giải quyết được tình trạng túng thiếu hiện tại.
Tôi thề sẽ trả lại đống vàng này khi tìm thấy chủ nhân của nó.
Gật đầu với bản thân, tôi bắt đầu dạy đồ đệ đáng yêu của mình cách sử dụng năng lượng nguyên tố.
Tua qua cảnh tu luyện nào!
Hể? Quá sớm ư? Sao ta phải quan tâm? Ở đây ta là Chủ! [note78515]
***
Vài tuần trôi qua mà không có gì đáng nói, bọn tôi tu luyện và tiêu diệt quái vật trong rừng, đảm bảo nơi này sẽ được an toàn trong khoảng thời gian dài.
Liên Ly đúng là một thiên tài, cô ấy đã đạt tới bậc Sơ cấp của nguyên tố Thánh Lôi và Nhập môn của bốn nguyên tố cơ bản.
Tôi cũng đạt được bước tiến tương tự với nguyên tố Ám, thêm vào đó là luyện tập một số công pháp khi còn tàn phế tôi không làm được.
Ai mà biết được nguyên tố Thuần ngoài việc xúc tác cho các nguyên tố khác còn có nhiều tác dụng đến vậy?
Tôi đã lên kế hoạch để bọn tôi ở lại đây thêm vài tháng nữa, nhưng một tinh linh truyền tin vừa được tông môn gửi tới với lời nhắn cho tôi.
Chuyện là một số yêu hồ từ ngọn núi gần đó đã thỉnh cầu sự trợ giúp của tông môn tôi nhằm đánh bại một con quái vật mạnh mẽ. Họ nhấn mạnh rằng con quái vật này cực kỳ khủng khiếp và cần chúng tôi gửi đến Năng lực giả mạnh nhất.
Quái vật được sinh ra khi động vật bị hắc hóa sau khi hấp thu năng lượng nguyên tố, phần còn lại có được trí khôn mà không bị hắc hóa thì trở thành yêu thú. Điều đó không có nghĩa là yêu thú không gây hại tới con người, do một số vẫn còn giữ lại bản tính động vật kể cả khi đã biến thành yêu thú.
Yêu hồ là một trong số ít loài có quan hệ thân thiện với con người, chủ yếu bởi vì toàn bộ yêu hồ đều thuộc giống cái nên chúng coi đàn ông là bạn đời tiềm năng.
Cơ mà trong thế giới loài người có rất nhiều gã biến thái, tôi nghĩ họ sẽ không thấy phiền khi được chọn làm bạn đời đâu. Cộng thêm việc hầu hết, nếu không muốn nói là tất cả yêu hồ đều có nhan sắc tuyệt trần.
Tôi nghe nói tới một số trường hợp đàn ông biến mất không dấu vết sau khi từ chối tình cảm của yêu hồ, nhưng không có gì chứng minh việc đó là do yêu hồ gây ra.
Dù gì cũng đang ở ngoài tông môn nên tôi không có lý do gì để từ chối thỉnh cầu này cả. Ngoài ra còn có thể coi đây như một “cơ duyên” khác của bọn tôi. Chắc chắn không phải là vì tôi muốn chứng kiến tận mắt vẻ đẹp của họ, tuyệt đối không.
Thu dọn đồ đạc, bọn tôi lại lên đường đến dãy núi tuyết nơi yêu hồ sinh sống.
Mất ba ngày để bọn tôi đi đến đó, trên đỉnh núi có một chiếc cổng torii cao đang đứng oai nghiêm. Xung quanh bọn tôi là lớp tuyết phủ dày vô tận, nếu một Năng lực giả không thể vận chuyển năng lượng Hỏa ở đây thì chắc chắn họ đã bị đóng băng chết từ lâu rồi.
Đứng trước cổng torii là một người phụ nữ trẻ đang mặc bộ kimono truyền thống, chín cái đuôi đằng sau cô và đôi tai cáo chứng tỏ rằng cô là một cửu vĩ yêu hồ.
Số lượng đuôi càng cao thì khả năng sử dụng năng lượng nguyên tố của yêu hồ càng mạnh. Chín đuôi là ngang hàng với một Năng lực giả Tinh anh trong các môn phái ở Địa giới, nhưng điều này có thể không đúng với một số người. Cao nhất tôi từng nghe được là Thiên Vĩ Linh Hồ sống ở nơi trên cả Vân giới, dù chả ai biết liệu nó có một nghìn chiếc đuôi thật hay không.
Tôi nhìn cô nàng yêu hồ, mái tóc dài đến eo của cô có màu cam đậm hơi nâu giống với tai và đuôi. Bộ kimono thì mang sắc xanh dương tương phản, in trên đó là những cánh hoa trắng. Cô có bờ môi được tô điểm bởi lớp son mỏng màu đỏ và đôi mắt ẩn giấu sau hàng mi dài quyến rũ, khiến cho mắt cô trông như luôn nhắm lại.
Thứ nổi bật nhất chính là bộ ngực săn chắc hình như lớn hơn một cỡ so với Liên Ly. Không biết làm thế nào cô ấy có thể đứng thẳng mà không bị đau lưng nhỉ.
Cô yêu hồ cúi đầu khi chúng tôi đến gần cái cổng.
“Kính chào, tôi là Manami thuộc làng Tuyết Hồ. Ngài có phải là Lâm đại sư của Thiên Đường Môn tới đây để thực hiện nhiệm vụ của chúng tôi?”
Tôi gật đầu, có chút không hiểu vì sao Liên Ly lại nắm chặt tay tôi như vậy. Cô ấy có hiềm khích gì với Yêu thú chăng?
Thật là bất cẩn, xong việc tôi nên cưng chiều cô ấy một chút coi như bù đắp.
“Đúng vậy, ta đến để hỗ trợ thu phục con quái đó.” Tôi xác nhận.
Manami gật đầu, bước qua một bên và chỉ về phía cánh cổng, “Mời ngài đi vào trong. Tình huống đã trở nên khá nghiêm trọng.”
Tôi bước tới cánh cổng với cánh tay vẫn được Liên Ly ôm chặt lấy.
Tiếng gầm gừ vừa phát ra từ cô lúc bọn tôi đi qua Manami hẳn là do trí tưởng tượng của tôi.
Ngay khi bước qua ranh giới cổng thì khung cảnh trước mắt tôi liền thay đổi, khoảng đất trống trước đó giờ không còn trống vắng nữa.
Một ngôi làng nhỏ toàn những ngôi nhà Minka được phủ trong tuyết. [note78516]
Có nhiều yêu hồ đang làm việc, một số cúi đầu chào đón tôi và tôi cũng đáp lại tương tự.
Nhưng không có ai trong bọn họ để ý tới Manami.
“Bây giờ tôi phải đến gặp trưởng làng sao?” Tôi hỏi, làm ngơ những tiếng gầm gừ tạo bởi Liên Ly.
“Thật không may, đó chính là vấn đề. Con quái vật đã bắt trưởng làng làm con tin, yêu cầu chúng tôi di dời khỏi đây để nhường chỗ cho bọn chúng.”
“Ồ? Một con thông minh ư?”
Thảo nào họ muốn tôi tự mình đến đây, những con quái vật có trí khôn luôn nằm ở một đẳng cấp khác.
“Vâng. Tên đó chưa cưỡng chế chiếm lấy ngôi làng này bởi vì hắn tin rằng nơi này có một cửu vĩ yêu hồ trấn thủ. Bọn chúng vẫn có thể áp đảo nếu tấn công tổng lực, nhưng nó không muốn phải chịu thiệt hại nặng nề.”
Tôi nhướng mày, “Ở đây không có sao?”
Khuôn mặt cô có chút buồn bã, những chiếc đuôi của cô tan biến như sương mù thành những mẩu ngắn, chỉ có một chiếc đuôi là còn nguyên vẹn.
“À... Mạch nguyên tố bị tổn hại,” Tôi thở dài, tình trạng của cô ấy thật quen thuộc.
Cô gật đầu, ôm lấy chiếc đuôi cuối cùng, “Năm mươi năm trước tôi đã trót phạm phải một sai lầm, bây giờ tôi chỉ có thể dùng một chút năng lượng Không gian để tạo ảo ảnh đuôi mình vẫn bình thường nhằm lừa gạt lũ quái vật. Tôi đã thử nhiều cách để khôi phục chúng, nhưng chưa lần nào thành công.”
“Vì vậy cô đã thỉnh cầu tông môn tôi tới viện trợ.”
“Vâng, ban đầu chúng tôi định tìm tới Hội Mạo hiểm giả nhưng sau đó biết tin Lâm đại sư của Thiên Đường Môn đang huấn luyện đệ tử ở gần đây, thế nên chúng tôi đã chuyển sang cầu viện Thiên Đường Môn.”
Tôi quay sang Liên Ly đúng lúc cô ấy ngừng gầm gừ với Manami và nhìn tôi bằng đôi mắt sáng tròn.
Cô ấy ghét yêu thú đến vậy sao?
Tự nhủ rằng tí nữa phải dỗ dành cô thật nhiều, tôi quay lại nhìn Manami.
“Dù gì cũng đến đây rồi, phiền cô dẫn đường luôn tới chỗ bọn chúng đang giam cầm trưởng làng. À, với cả để tôi chữa lành mạch nguyên tố cho cô,” tôi nhân tiện nói.


4 Bình luận