Trans + edit: Yuuki?
—————————————————————
“Tớ không thấy đói lắm…”
“Cậu vừa ăn liền hai phần cơm cà ri, bảo đói mới lạ đấy.”
“Ý cậu là gì? Cà ri ngon thì tớ không được ăn à?”
“Sao tự dưng lại dỗi thế?!”
Lúc Arisa mới hoàn hồn sau khi hai đứa ôm nhau, tôi lập tức chớp lấy thời cơ, chạy vào bếp làm món cà ri khoái khẩu của cô.
Hôm nay là lần thứ hai mà Arisa được ăn món cà ri tôi nấu.
Tôi mở tủ lạnh.
Bên trong chất đầy nguyên liệu đủ loại - chắc phần lớn là do người giúp việc chuẩn bị sẵn. Nhìn qua thì hình như Otsuki-san còn mua vài món mình thích rồi nhét vào.
Có lẽ tôi nên nhờ người giúp việc mua nguyên liệu luôn cho tiện. Vừa tiết kiệm công sức, vừa đảm bảo có đồ tươi ngon - lại chẳng tốn xu nào.
Dù sao thì… thật tuyệt khi thấy Arisa ăn một bát cà ri to như thế.
Chắc cô ấy ăn còn nhiều hơn cả tôi nữa ấy chứ!
Chà, thực ra tôi cũng tò mò muốn biết xem lượng thức ăn khổng lồ cô nạp vào mỗi ngày chui đi đâu… chắc là ngực…
“Cậu đang nhìn đi đâu thế Ryoma?”
“T-T-Tớ xin lỗi.”
“Sao đám con trai ai cũng thích nhìn ngực của con gái nhỉ?”
Arisa dùng bàn tay đẩy đẩy cặp bồng đào có kích thước không-hề-khiêm-tốn.
Trời ơi, cảnh tượng trước mắt ngoạn mục đến nỗi tôi không sao rời mắt được.
Hành động vừa rồi vô tình làm cho “rãnh Mariana” của cô hiện ra hết sức rõ nét.
Với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành cùng bộ ngực ấy thì… chà, chiếm lĩnh cả thế giới chỉ là chuyện nhỏ.
“Fufu, ánh mắt của cậu trông buồn cười thật.”
“Xin lỗi nhiều!!”
Nếu cô ấy đang mang trên mình bộ đồng phục thay vì chiếc áo hở-cả-khe-ngực thì mọi chuyện đã không đi xa đến mức này.
Tệ rồi…
Khuôn mặt và cặp đào của cô thực sự quá sức quyến rũ…
“Cảm ơn vì bữa ăn.”
“Ừ, cảm ơn vì bữa ăn.”
Tôi còn phải rửa bát nên lập tức quay vào bếp.
Hệ thống nước ở nhà Arisa hiện đại đến đáng ngạc nhiên. Nước tự động chảy ra khỏi vòi nhờ cảm biến hồng ngoại.
Không chỉ có vậy, căn bếp còn được trang bị đủ thứ tiện nghi theo kiểu nhà giàu: lò nướng thông minh, bếp từ cao cấp, thậm chí cả máy sấy bát đĩa. Quá tiện lợi!
Trong lúc tôi rửa bát, Arisa ngồi trên sofa xem tivi.
Rửa xong, tôi liếc nhìn đồng hồ.
Mới hơn bảy giờ thôi à?
Nhưng vì chẳng còn gì để làm nữa nên tôi quyết định về sớm.
Nhà tôi cách đây tầm ba mươi đến bốn mươi phút đi bộ. Gần nhà Arisa còn có một trạm xe buýt... Không biết đi bộ hay bắt xe thì về nhanh hơn nhỉ?
“Ryoma nè, cậu có muốn cùng tớ xem phim không?”
“Hả? Nhưng… tớ đã hoàn thành hết việc rồi…”
“... Cậu về nhà luôn sao…? Tớ sẽ cô đơn lắm…”
Arisa nhìn tôi bằng ánh mắt vừa buồn bã vừa tủi thân. Thấy vậy, tôi bất giác ngồi xuống bên cạnh cô.
“Xem một bộ thôi nhá!”
“Ừ! Cảm ơn cậu!! Để coi… điều khiển tivi đâu rồi nhỉ?”
Arisa cúi người xuống, với tay lấy chiếc điều khiển từ xa ở tủ phía sau.
Cái cách cô vươn mình để lấy chiếc điều khiển… khiến áo bị mắc, để lộ chiếc rốn quyến rũ.
“Cố lên nào!”[note79325]
“Uwa!”
Chân cô uốn cong mềm mại làm váy lật lên, để rồi cặp đùi trắng muốt hiện ra.
Không biết thứ gì đang chờ đợi phía trên cặp đùi múp rụp ấy nhỉ? Cái váy đã che nó lại mất rồi, nhưng… thế này thôi thực sự đã quá sức hấp dẫn.
“Arisa, chân… chân!!”
“Eh? Kyaa!”
Arisa lập tức ngồi xuống, tay giữ váy.
Rồi, đôi mắt màu ngọc lục bảo của cô ấy hướng về phía tôi.
“Cậu thấy chưa?”
“Chưa, chưa thấy gì hết…”
Thật đấy, tôi chưa nhìn thấy chút bóng dáng nào của “thứ đó”. Dẫu vậy, tôi không nghĩ Arisa sẽ tin tôi. Rất có thể cô cho rằng tôi đã thấy nhưng chẳng dám nói ra.
“Mà… hôm nay tớ đã chọn bộ cực kì đáng yêu nên cậu nhìn cũng được.”
“Eh?!”
“Chưa thấy thì thôi!!”
Là sao nhỉ?
Arisa tay cầm điều khiển, lập tức bật màn hình phụ rồi chọn phim, sau đó chiếu trên màn hình chính.
Phim ngôn tình à? Hình như bộ này khá nổi khoảng một năm đổ lại đây.
Tuy tôi không thực sự thích phim thể loại tình cảm lãng mạn nhưng vì bộ này nhận được nhiều đánh giá tích cực nên tôi cũng nóng lòng muốn được xem.
Hai đứa bọn tôi ngồi kế bên nhau trên chiếc sofa.
“Tớ dựa lưng vào cậu nha!”
“Hả???”
Arisa nhích lại gần.
“A-Arisa?!”
“Thế này thoải mái hơn là dựa vào ghế.”
Hơi ấm từ tấm lưng nhỏ bé ấy truyền thẳng vào cánh tay, khiến tôi run rẩy vì bất ngờ.
Ôi, làn da mềm mại của Arisa…
Nhìn kìa, vì dựa lưng vào tôi mà cặp bồng đào ấy lại hiện rõ trước mắt… Quả nào quả nấy cũng đầy đặn, mềm mại, thu hút…
Tò mò ghê, nếu tôi vươn tay ra bóp lấy một cái thì…
Mình đang nghĩ cái gì vậy?!
“Tớ sẽ xem hết bộ phim này với quyết tâm cao độ!!!” - tôi cố đưa ánh mắt trở lại màn hình.
“Này, đây là phim ngôn tình nên cậu phải cảm nhận bằng cả trái tim mới có thể hiểu được.”
Bộ phim bắt đầu.
Ánh mắt hai đứa dán chặt vào màn hình.
Bộ phim xoay quanh cuộc sống đầy màu hồng của nam chính và nữ chính. Cả hai luôn hoà thuận, sẻ chia, thấu hiểu lẫn nhau.
“Hai người họ trông hạnh phúc quá ha Ryoma?”
“Ừ. Họ đóng phim chân thật ghê.”
“Nhìn họ mỉm cười mãn nguyện chưa kìa! Họ vui như thế… là nhờ nắm tay sao?”
“Ừ.”
“… Ryoma nè… nắm tay cậu…”
“Fwaahh!!” - tôi hét toáng lên vì giật mình.
Arisa cứ thế siết chặt tay, chẳng cho tôi quyền từ chối.
Đã đến nước này thì chẳng thể phản kháng nổi nữa rồi.
Tôi nhẹ nhàng nắm tay Arisa. Ngón tay cô ấm áp.
“…Ehehe, hạnh phúc quá~♪”
“T-Tốt rồi nhỉ.”
Arisa lại càng nhích vào gần hơn, lắc lắc bàn tay tôi nắm. Bàn tay nhỏ nhắn của cô nhỏ nhắn mà êm ái đến lạ kì.
Là con gái tuyệt thật đấy. Arisa là ví dụ điển hình.
Tóc cô ấy thơm, lúc nào cũng xinh xắn, đáng yêu. Mỗi lần nói chuyện với tôi, cô đều nở nụ cười dễ thương khiến con tim bất cứ ai cũng phải tan chảy.
Dở rồi, tôi chẳng còn tâm trí mà xem phim nữa.
Câu chuyện về chàng trai và cô gái ấy đã sắp tới hồi kết. Có lẽ… đây là đoạn cảm động nhất của phim.
Giọt nước mắt ấm nóng trào ra từ khoé mắt Arisa.
Dịu dàng, cô chìa tay nhận lấy tờ giấy ăn tôi đưa cho, nhẹ nhàng lau nước mắt trên mi.
Tôi yêu tâm hồn nhạy cảm của Arisa… Cô có thể nhập tâm vào nhân vật, thấu hiểu được tâm tư của họ đến mức bật khóc. Thật ra, tôi khá ghen tị vì chẳng thể nào cảm nhận tinh tế đến thế.
Trên tivi, nam chính khẽ xoa đầu và an ủi nữ chính.
Nhờ sự ân cần ấy, nữ chính cuối cùng cũng vượt qua được cảm giác buồn bã. Cô ấy cười nhẹ, khuôn mặt dần tươi tỉnh trở lại.
… Sẽ ra sao nếu tôi xoa đầu Arisa nhỉ? Liệu Arisa có cảm thấy hạnh phúc như trong phim không?
“Arisa này.”
“Gì thế~?”
“Tớ chạm vào cậu nhá!”
“Ừ,… Eh?! Chạm vào đâu?!!”
Arisa giật bắn cả người, khoanh tay ôm ngực.
“Xin lỗi, tớ còn chưa nói hết câu mà.”
Ừ thì… nếu chỉ nghe thấy từ “chạm” thôi thì phản ứng thế cũng dễ hiểu.
Nhưng mà nhá, ngoài chỗ đó ra tôi còn bị thu hút bởi bởi đùi của cậu nữa cơ!
“Ờ-Ờm… tớ đang nghĩ là… nếu tớ xoa đầu cậu như nam chính thì cậu sẽ thấy thoải mái hơn…”
“…”
“Cậu không thích nhỉ? Xin lỗi.”
“Xoa đi, nhanh lên…” - Arisa đáp lại bằng giọng ngọt ngào y như nữ chính.
Chỉ là xoa đầu thôi, không phải gì xấu để Arisa phải giận đâu…
Tôi luồn tay qua lưng Arisa rồi đặt tay lên mái tóc vàng bạch kim tuyệt đẹp. Lần gần nhất tôi được chạm vào mái tóc này là từ ngày đi chơi công viên giải trí.
Nắm lấy bờ vai nhỏ nhắn của Arisa, tôi kéo cô lại gần như trong phim.
Cô kêu lên một tiếng khá kì lạ, nhưng tôi chẳng buồn để ý nữa. Đôi tay tôi cứ thế ôm chặt cô vào lòng.
Rồi, bàn tay ấy vòng qua vai cô, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc vàng.
Trên tivi, nam chính kéo khuôn mặt nữ chính lại gần. Ngượng quá!
“Hehehe, hạnh phúc~♡!!” - Khuôn mặt Arisa lộ rõ vẻ mãn nguyện, mắt híp lại.
T-Thật tuyệt khi thấy cô ấy cười tươi đến vậy. đến vậy.
Tôi cũng hạnh phúc, hạnh phúc đến nỗi thời gian có đóng băng mãi mãi tôi cũng cam lòng.
Hai đứa bọn tôi hướng mắt lên tivi.
Arisa ôm lấy tôi bằng cả hai tay. Ngón tay tôi cũng chẳng có dấu hiệu dừng lại, liên tục trượt trên mái tóc bồng bềnh của cô.
Lúc này, bọn tôi cứ như người yêu, nhỉ?
Không, không phải người yêu đâu…
Tập trung vào bộ phim nào!!
Nam chính hôn nữ chính - một nụ hôn nồng cháy như chứa trọn bao cảm xúc kìm nén từ lâu.
Hai người họ trông thật hạnh phúc… Tới đây, đột nhiên tôi lại liên tưởng tới Arisa. Sẽ ra sao nếu tôi hôn cô ấy…?
Ánh mắt hai đứa chạm nhau…
Đôi môi Arisa căng mọng…
Đôi mắt long lanh màu ngọc lục bảo hướng vào môi của tôi…
Giống như trong phim, khuôn mặt hai đứa tiến sát lại gần nhau…
Bọn tôi còn là học sinh mà. Để trưởng thành, bọn tôi cần phải học theo người lớn.
Thế nên…
Nụ hôn này chỉ là để diễn tả lại cảnh trong phim một cách chân thực nhất có thể thôi…
———————————————-
[Eng_trans]: Cái quái…
[Trans]: Vâng, thưa các bạn, tác giả ngắt rất đúng chỗ…


51 Bình luận
mà như ông ở dưới nói, khả lăng cao là có ai phá đám ấy, đoán vội anh nu9 hoặc shizuku.
má!!!! tác ngắt như skibidi:)
Motip gây ức chế mà :).
Con bé nó diễn ác thiệt :))
Tầm này otsuki số 2 yêu mấy ngày đè nguyên đêm dính bầu luôn:))