“.......”
Sau tiếng “Ai đó?”, căn tiệm lập tức rơi vào im lặng đến rợn người trong vài giây.
Người chủ tiệm mặc một chiếc áo choàng đen rộng giống hệt Kane, đeo mặt nạ che nửa khuôn mặt. Nhưng dù bị che kín, vóc dáng nóng bỏng của cô ta vẫn không thể nào giấu nổi.
Dù không thấy hết khuôn mặt, chỉ nhìn dáng người thôi cũng đủ biết cô gái này không thua kém gì Enya. Mà Enya lại là một succubus – giống loài có chỉ số “gợi cảm” cao ngút trời – thì điều đó chỉ càng chứng minh thân hình của cô chủ tiệm này đúng là… quá mức quyến rũ.
Kane lặng lẽ quan sát người phụ nữ trước mặt – và cô ta cũng đang quan sát lại Kane.
Một lúc sau, chính chủ tiệm là người phá vỡ sự im lặng. Giọng nói của cô ta trong trẻo, ngọt ngào như gió xuân tháng Tư, khiến người nghe cũng mềm lòng.
“Ồ, khách ư? Ta nhớ là có treo bảng ‘Tạm nghỉ’ ngoài cửa rồi mà nhỉ.”
Lúc này Kane mới để ý đến tấm biển "Đóng cửa".
Không ổn rồi…
“Bao giờ chị mở cửa lại vậy?” Kane hỏi.
Ngón tay thon dài của cô ta khẽ chạm vào môi. Ngay bên khóe môi đỏ thắm ấy là một nốt ruồi duyên đầy quyến rũ.
Cô nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc rồi đáp:
“Như anh thấy đấy, ta còn đang dọn dẹp. Cũng chưa chắc đến khi nào mới xong đâu.”
“…Ra vậy…”
Kane có một chút thất vọng, đang định xin lỗi rồi quay đi thì cô ta lại nói tiếp:
“Nhưng mà đã đến rồi thì cứ vào xem thử đi. Nhớ đóng cửa cẩn thận nhé.”
Nghe vậy, Kane lặng lẽ đóng cửa và bước vào.
Cô chủ bước ra khỏi quầy. Dưới lớp áo choàng đen là đôi chân thon dài, vắt chéo nhẹ nhàng. Lớp tất đen phản chiếu ánh sáng yếu ớt trong không gian mờ ảo.
Cô tì cằm lên tay, đôi mắt dài hẹp sau lớp mặt nạ khẽ nheo lại, ánh nhìn mang theo chút trêu chọc:
“Lần đầu đến chợ đen đúng không, Thiếu gia? Cứ nói xem cậu cần gì, ta sẽ giúp.”
“Tôi muốn mua Vạn Yêu Kỳ.”
Kane không hỏi sao cô biết đây là lần đầu cậu đến. Có thể mở tiệm trong chợ đen, ắt hẳn người này không hề tầm thường. Một thằng gà mờ như cậu có che đậy kiểu gì cũng không qua mắt nổi.
Thà nói thẳng còn hơn, đỡ bị nghi ngờ, cũng tránh cho khiến đối phương tò mò.
“Và… tôi cần cả một món có thể khắc chế Vạn Yêu Kỳ,” Kane thêm vào.
“Lại là Vạn Yêu Kỳ à?” – cô chủ chớp mắt – “Dạo này thứ đó hot thế cơ à? Chắc ta phải nhập thêm vài cái mới được.”
Lại??
Kane lập tức nhận ra, liền tiến lên hai bước, tay chống lên quầy, giọng gấp gáp:
“Ai khác đã mua nó?”
Chẳng lẽ là Enya? Nhưng rõ ràng trong nhà không có… Hay cô ấy giấu ở đâu?
“Thiếu gia à, thông tin khách hàng không được phép tiết lộ nếu chưa có sự đồng ý nha~” – cô chủ đưa ngón tay thon dài đặt lên môi làm động tác “suỵt”.
Nhưng giây tiếp theo, cô ta lại chìa bàn tay trắng nõn ra, cổ tay xoay nhẹ, ngón trỏ và ngón cái cọ cọ vào nhau ngay trước mặt Kane:
“Trừ khi... cậu trả thêm.”
Ở chợ đen, luật chỉ có hai thứ: tiền và sức mạnh. Có đủ tiền, thậm chí còn mua được cả mạng người.
Kane thực sự rất tò mò ai đã mua vật đó. Mà mấy thứ có thể giải quyết bằng tiền thì đơn giản thôi, quá lời rồi còn gì.
“Bao nhiêu?”
“Hiện shop đang có chương trình khuyến mãi~ Giá dùng thử chỉ còn 99.999 Eris thôi nha.”
“…Ờ, thế nếu tôi mua nguyên một bộ giống hệt như người kia từng mua thì giá bao nhiêu?”
Kane nghĩ lại – 99% là Enya đã mua. Có thể không mua trực tiếp, nhưng kiểu gì mấy thứ đó cũng lọt vào tay cô ấy.
Nếu đã biết chắc rồi thì bỏ tiền ra mua thông tin chỉ để xác nhận lại thì đúng là… phí của giời.
Phí phạm là tội lỗi, và Kane quyết không phạm tội đó.
Cô chủ dường như đã đoán được phản ứng này, chỉ khẽ mỉm cười, không chút ngạc nhiên.
“Vậy xin Thiếu gia chờ một chút.”
Nói rồi, cô ta quay người đi về phía sau quầy, bắt đầu lục lọi trên kệ hàng.
Do mấy món đồ để khá cao, nên cô phải kiễng chân lên để với tới.
Chiếc váy đen kéo cao, để lộ đôi bàn chân nhỏ xíu trong tất đen và giày cao gót ẩn dưới lớp áo choàng.
Một luồng gió lùa qua khe cửa sổ, thổi tung tà váy. Đôi chân dài thon thả, căng đét đầy sức sống lấp ló dưới ánh sáng mờ nhạt – đủ khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng có cảm giác muốn nhấc hai chân cô ấy lên rồi giữ luôn trên không.
Thì ra... cô chủ tiệm này là kiểu "dáng chuẩn để … à mà thôi".
Mấy chủ tiệm trong chợ đen hồi chơi game có quyến rũ thế này đâu nhỉ?
Kane chẳng nhớ được tí gì về điều này.
Ngoại trừ hầu gái riêng là Enya, tất cả nhân vật nữ trong game – dù là chính diện hay phản diện – kiểu gì cũng bị kéo vào harem của nhân vật chính.
Cô chủ quyến rũ thế này, đáng ra cũng phải nằm trong danh sách ấy mới đúng.
Nhưng theo trí nhớ của Kane, chẳng có cô chủ chợ đen nào trong dàn nữ chính cả
Cậu đã bỏ sót chi tiết nào ư?
Hay là trí nhớ của mình đã bắt đầu phản chủ?
“Xong rồi này~”
Khi Kane còn đang chìm trong suy nghĩ, cô chủ tiệm với vòng eo mảnh mai uyển chuyển như cành liễu đã nhẹ nhàng bước lại quầy, tay bưng theo một đống đồ, lần lượt giới thiệu bằng chất giọng ngọt như rót mật vào tai:
“Cây roi này được làm từ đuôi của thiếu nữ nhân mã giống Satyr. Quất đau đấy, nhưng tuyệt đối không để lại dấu vết trên da.”
“Cái bịt miệng này thì chế từ ngọc của rắn đá khổng lồ. Khi ngậm vào, vẫn có thể thở thoải mái, thậm chí còn cảm thấy... thư giãn.”
“Còn đây là nến được tinh luyện từ dầu lợn rừng Elbow-strike. Cháy cực lâu, nhỏ lên da sẽ mang lại cảm giác ngứa ran nhưng cũng không để lại dấu vết đâu nha.”
“Và trà đen thượng hạng từ lục địa Lucifer ở Ma giới. Ai uống vào sẽ ngoan ngoãn nghe lời vô điều kiện, nhưng trí nhớ vẫn nguyên vẹn, không tổn hại tí nào—”
“Dừng lại.” Kane rướn môi cười gượng, mồ hôi bắt đầu túa ra như tắm.
“Cho tôi hỏi giá của Vạn Yêu Kỳ thôi là được rồi.”
Cậu nhận ra tất cả những món này chẳng cần phải giới thiệu cũng biết rõ công dụng ra sao rồi. Vì sao ư?
Vì cậu đã từng sử dụng chúng... trong thực chiến.
Làm sao mà cậu lại không biết cơ chứ?!
Nhìn dàn "dụng cụ" này, Kane có cảm giác như đã gặp lại mối tình đầu tại buổi họp lớp – người con gái ấy mang tất đen, đếm từng đồng lẻ trong ví cậu bằng đầu ngón chân, rồi kề sát tai thì thầm bằng giọng ngọt như mật:
“Tối nay chồng em không có nhà, mình tâm sự chút được không?”
Hai lòng bàn tay Kane bắt đầu đổ mồ hôi.
“Tôi cần Vạn Yêu Kỳ. Và thứ gì đó để khắc chế nó.”
Kane nhấn mạnh, giọng đã nghiêm túc trở lại.
Cô chủ lại nhún vai:
“Hết hàng rồi!.”
“…Gì cơ?”
Cô thản nhiên giải thích:
“Vạn Yêu Kỳ vốn là hàng hiếm. Cái lần trước là do khách đặt lâu lắm rồi mới có hàng về. Còn mấy món khắc chế nó á? Đừng có mơ.”
Thế thì nãy giờ giới thiệu cả đống đồ chơi làm gì?!
Kane suýt nữa thì đập bàn.
Nếu không vì đang gấp gáp, có khi cậu đã dạy cho cô chủ “thân hình dễ đẻ” này một bài học về dịch vụ hậu mãi và chăm sóc khách hàng chu đáo rồi.
Dĩ nhiên, cậu chỉ nghĩ thế thôi.
Vừa định xoay người bước ra, Kane lại nghe thấy giọng cô chủ vang lên từ phía sau, nhẹ như gió lướt:
“Vật khắc chế thì không có... nhưng mấy thứ để chuốc thuốc người khác thì ta có rất nhiều đó nha~”
“Thiếu gia, chẳng lẽ... sắp bị luyện thành Vạn Yêu Kỳ rồi hả~?”
________________________
Translated by HgTr


4 Bình luận
Khô