Tóm tắt
Tôi – một con người hoàn hảo trong mắt người khác – vào một ngày đẹp trời bỗng bị bạn thuở nhỏ chuốc thuốc và giam lỏng.
“Anh không cần làm gì cả đâu… để em chăm sóc anh… nuôi anh, lo cho anh cả đời… nhé…”
Lời đề nghị đó – nghe thì có vẻ đáng sợ, nhưng thật ra… tôi lại thấy khá vui.
Vì sao ư? Bởi thật lòng mà nói, tôi luôn mơ đến một cuộc sống như vậy: bị ai đó nuôi, không phải ra khỏi nhà, được chăm lo từng li từng tí...
Nhưng có một vấn đề lớn: Cô ấy – người bạn thuở nhỏ yandere ấy – chỉ yêu cái "tôi hoàn hảo ngoài mặt" mà thôi. Nếu cô ấy phát hiện ra tôi thực chất là một tên lười biếng chỉ muốn bị nhốt và sống đời NEET, rất có thể… cô ấy sẽ thất vọng, rồi… thả tôi ra mất!?
Thế là tôi buộc phải giả vờ chống đối, dù trong lòng đang reo hò sung sướng.
Vờ vùng vẫy, vờ van xin, nhưng vẫn phải giữ cái mức độ “vừa đủ” để cô ấy tiếp tục nhốt tôi lại.
Chỉ cần làm sai một chút thôi… hoặc cô ấy nhận ra sự thật… thì cái “thiên đường trong nhà giam” này có thể kết thúc mãi mãi.
Và như vậy, giữa ranh giới mong manh của phản kháng giả vờ và thỏa mãn thật sự, câu chuyện sống chung với yandere bắt đầu…
23 Bình luận