Sau giờ tan học, khi các tiết học đều đã kết thúc.
Do hôm nay tôi chẳng có các hoạt động câu lạc bộ hay công việc làm thêm, nên tôi cứ thế mà đi thẳng về nhà.
Mấy lời rủ rê từ con gái ư? Vẫn chỉ có mình tôi là không được ai quan tâm như mọi khi!
Nhưng mà, hình như hầu hết các nam sinh đi luôn về nhà chứ không la cà ở đâu cả.
Và tất nhiên, họ sẽ có các vệ sĩ hộ tống khi về nhà.
Vậy nên Rui lại đưa tôi về nhà như thường ngày.
Rui hôm nay trông vẫn bảnh bao như mọi khi.
Nhưng dù cả hai cùng nhau đi bộ về nhà...
"Này, anh chàng kia trông ngầu lắm phải không?"
“Nhưng mà nhìn kiểu gì cũng giống vệ sĩ nam thì phải?”
"Ngay cả khi không phải là học sinh, thì một anh chàng vệ sĩ đẹp trai như kia cũng khá là ngon mà~"
Ánh mắt của những cô gái xung quanh bọn tôi liên tục đổ dồn về phía Rui.
Không chỉ thế, họ còn công khai nhìn chằm chằm thay vì theo dõi một cách kín đáo.
Tôi cũng đang đứng ở đây, nhưng... họ hầu như chằng thèm để ý đến tôi và tôi có vẻ còn chẳng được đề cập đến khi họ trò chuyện.
Chẳng có ai thèm để ý đến tôi cả, haiya.
"...Đúng là cho dù có ở thế giới nào thì đẹp trai vẫn là một lợi thế. Nếu có kiếp sau, thì mình ước được tái sinh thành một anh chàng đẹp trai..."
Tôi lèm bèm như thế khi đang thay quần áo trước gương, rồi sau đó lê xác ra phòng khách.
Bây giờ còn chưa đến 5 giờ chiều, và vẫn chưa có ai ở nhà ngoài tôi.
À mà nhân tiện, ở cái thế giới đảo ngược trinh tiết này, thì tôi có tên là Ichise Ikuto.
Tôi hiện đang sống cùng một người mẹ xinh đẹp và... một cậu em họ, gia đình chúng tôi có 3 người và ai cũng tốt tánh cả.
"Giờ thì mình nên làm gì đây?"
Tôi sẽ có chút thời gian riêng tư cho đến khi gia đình của tôi về đến nhà.
Tôi không có bài tập về nhà và sắp tới cũng chẳng có bài kiểm tra nào... yep, tôi có thể làm mọi thứ!!!
"Chơi game thì chẳng có hứng mấy nên cứ bỏ qua đi, mà giờ thì cũng chẳng có buổi live stream nào..."
Tôi lơ đãng nghĩ xem mình nên làm gì, rồi bước đến tủ lạnh.
Tôi lấy ra một lon Coca.
Cái hương vị ngọt ngào hòa quyện cùng cảm giác sủi bọt của nước có gas này đúng là số dzách.
Và đã húp Coca thì phải nhắm bằng khoai tây chiên chứ! Ngay cả có là thế giới khác thì cái combo này đúng chỉ đứng sau sting+mì tôm.
Hể? "Tập gym mà lại ăn đồ ăn nhiều calo à?" các bạn chắc là đang nghĩ như thế đúng hem?
Ăn tí thì có sao chứ, mình cứ tập bù lại là được mà. Thật ra, tôi cũng cố tình ăn vặt hơi thoải mái để giữ cho mình cái thói quen giữ cho cơ thể lành mạnh.
"Khoai tây chiên ơi~ khoai tây chiên è~......... À rế?"
Tôi đã lục lọi khắp cái kệ mà tôi hay để đồ ăn vặt, nhưng mấy bịch khoai tây chiên của tôi... chúng nó sủi đi đâu luôn rồi.
Tôi thích nhất là vị rong biển muối và vị nước tương Kyushu, cơ mà giờ đến một gói khoai tây chiên cũng chẳng thấy đâu.
"À... hay là mình lỡ hốc hết rồi nhỉ?"
Thường thì tôi hay ăn khoai tây chiên trước bữa tối hoặc khi xem livestream. Và chắc là đã vô tình ăn hết mà không biết.
"Có nên đi mua thêm không nhể?"
Nếu đi mua giờ này, thì dĩ nhiên là tôi sẽ phải đi một mình.
Ở cái thế giới mà phụ nữ toàn là những con "hổ đói" thì một thằng con trai như tôi mà ra ngoài một mình thì chẳng khác gì mỡ dâng miệng mèo.
"Nhưng mà mình thì thuộc trường hợp đặc biệt... nên chắc là ổn thôi!"
Đúng vậy, vì lí do nào đó mà chẳng có cô gái nào thèm bắt chuyện với tôi.
Mà chỉ ở trường thôi thì đã tốt.
Có lần đi chơi với gia đình, khi tôi ở một mình do mẹ và em họ đi vệ sinh…
Thì chẳng có ai thèm gạ gẫm, hay thậm chí nói chuyện với tôi cả. Tốt thì cũng tốt đấy, nhưng nói thật thì hơi… hụt hẫng.
"Cứ đi nhanh, về nhanh là ổn ngay ấy mà."
Thật ra... tôi thích được các cô gái chủ động bắt chuyện hơn.
Và với suy nghĩ đó trong đầu, tôi cứ thế mà ra khỏi nhà.
◆◆
Cùng lúc đó
BÍP!! BÍP!!! BÍP!!!!!!!!!!!
"Hửm?"
Khi Rui vừa tắm xong sớm hơn mọi ngày và trở về phòng, thì điện thoại của cô ấy đang reo lên ầm ĩ một cách bất thường.
Không phải là do ai đó gọi đến...
"À đây là."
Ngay khi cô chạm vào màn hình thì tiếng kêu lập tức dừng lại.
Thay vào đó, trên màn hình hiện lên một giao diện giống bản đồ với một mũi tên màu đỏ.
Đó là vị trí hiện tại của Ikuto.
Ngoài việc bảo vệ học sinh ở trường, vệ sĩ nam sinh còn được quyền truy cập một số thông tin cá nhân của đối tượng bảo vệ.
Trong số đó có cả quyền được gắn hệ thống GPS cho đối tượng bảo vệ.
GPS thường được gắn vào điện thoại, vì con trai thường mang theo điện thoại bên mình.
GPS của vệ sĩ nam sinh thì hơi đặc biệt. Khi đối tượng bảo vệ rời khỏi nhà, nó sẽ phát ra tiếng chuông báo động kèm thông báo.
Những vệ sĩ khác sẽ thường tắt chuông đi mà chỉ bật hệ thống thông báo, do phần lớn các nam sinh cũng chẳng mấy ai có gan dám la cà một mình.
Nhưng Ikuto lại là thành phần cá biệt.
Rui lập tức nhận ra Ikuto đã ra ngoài một mình.
“Đã bảo cậu ấy là đi ra ngoài một mình rất nguy hiểm rồi mà…”
Dù giọng điệu bình tĩnh, thì Rui vẫn vội vàng thay thường phục.
Nhưng có lẽ do hơi luống cuống, cô đã quên quấn sarashi và vội vã chạy đi tìm Ikuto. [note74637]


4 Bình luận