• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

#2: Tôi thử làm dự án cùng em gái

#Giao đoạn: Bạn đến ngủ qua đêm

4 Bình luận - Độ dài: 2,908 từ - Cập nhật:

Góc nhìn của Arc

Sau khi ăn xong món mì xào siêu cay ở nhà Souta và dọn dẹp mọi thứ.

"Cảm ơn em nhé, Arc, em giúp anh cả stream lẫn dọn dẹp luôn rồi."

Tại phòng khách, Arc được Souta mời: “Uống cà phê rồi hãy về.”

...Thật ra, cô định về ngay. Arc là VTuber số 1 của công ti. Hơn nữa, một VTuber không nên ở quá lâu cùng đồng nghiệp công ti ở ngoài đời. Chuyện đó có thể sẽ gây ra scandal. ...Dù biết vậy, Arc vẫn không thể từ chối lời mời của Souta. Cô hiểu, rằng mình đang hành động theo cảm xúc. Dù biết vậy, nhưng cô vẫn muốn ở bên cậu ấy dù chỉ một chút.

"Đừng bận tâm. Chăm sóc đàn em là nghĩa vụ của tiền bối VTuber mà."

"Thật vậy à?"

"Đúng vậy. Cho nên... khi anh trở thành tiền bối, anh cũng phải làm điều tương tự đấy."

"Ồ! Cảm ơn em, em đã dạy anh nhiều thứ thật đấy! Anh rất vui khi Arc là tiền bối của anh! Em thật tốt bụng!"

...Arc bất giác ôm mặt. Cô cảm thấy tội lỗi.

...Dù nói vậy, nhưng lại có một Arc ở trong cô đang lợi dụng thân phận VTuber để tiếp cận cậu ấy, để đối xử tốt với cậu ấy.

"Ư, ừm. Không có gì... Chỉ là hơi dính mồ hôi, em muốn đi tắm luôn ạ."

Arc nói vậy để tỏ ý muốn về nhà tắm nhanh. Nhưng Souta lại nói một điều không thể tin được.

"?Thế thì tắm ở nhà anh đi."

...Trong giây lát, cô không hiểu cậu ấy đang nói gì. Tắm ở nhà anh...?

Là…là mượn phòng tắm ở nhà của chàng trai mà mình đang có tình cảm sao!?

"Cá-cá-cá- anh đang nói cái ngu ngốc gì vậy!?"

"Ngu ngốc đến thế sao?"

"Chả là vậy! M-mà nói cho cùng! Chuyện này... nếu mọi người biết thì sao. Anh chắc chắn sẽ bị scandal đó!"

...Arc lớn tiếng. Rồi cô nhận ra mình đã bộc phát cảm xúc và trút giận lên người khác. ...Cô hiểu. Souta không hề nghĩ đến chuyện scandal hay gì cả. Cậu ấy chỉ đơn thuần thấy bạn mình đổ mồ hôi nên tiện miệng nói có muốn tắm không thôi.

...Cô muốn nói vâng, nhưng không thể. Arc hiểu vị trí của mình.

Và cô không muốn làm phiền đối phương.

"E-em xin lỗi..."

"Cảm ơn em, Arc."

Dù bị cô trút giận nhưng Souta dường như không hề bận tâm.

"Anh nói gì...?"

"Em chỉ muốn bảo vệ anh thôi đúng không. Anh làm VTuber chỉ là vì gia đình, nếu bị scandal thì sẽ hệ lụy đến cả nhà. Cảm ơn tiền bối."

...Thật kì lạ. Arc từ lâu đã phải sống trong thế giới của người lớn. Là một nghệ sĩ piano thiên tài và là con gái của chủ tịch, là con gái của Tenryugawa, cô phải cư xử phải phép để không làm mất mặt gia đình. Cô luôn đóng vai một đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện mà người lớn mong muốn. ... Nhưng thực chất, đó cũng là biểu hiện của nỗi sợ ẩn sâu bên trong.

Nếu không diễn vai đứa trẻ ngoan thật tốt, người lớn sẽ thất vọng về cô. Ngay cả khi trở thành VTuber cũng vậy. Arc vẫn luôn đóng vai một con người mà mọi người mong muốn.

Nhưng lúc nãy khi trở nên xúc động, Arc đã ngừng diễn. Cô nghĩ rằng nếu mình lớn tiếng như một đứa trẻ, cô sẽ không còn là Tenryugawa Arc mà mọi người mong muốn nữa...

Tuy nhiên Souta thì khác. Dù cô có bộc lộ sự bất mãn, cậu cũng không thất vọng. Dù cô nói ra những suy nghĩ thật lòng, cậu vẫn dễ dàng chấp nhận, không phải do cô là con gái của Tenryugawa hay VTuber số 1, mà vì cô là Tenryugawa Arc... là một người bạn. ...Đây là người đầu tiên đối xử với cô như vậy.

"...Em mới phải xin lỗi vì đã nổi nóng."

Cô thì thầm yếu ớt. Một giọng nói của trẻ con. Không phải là con gái của Tenryugawa, cũng không phải Arc Kumakuma. Chỉ là một giọng nói đúng với tuổi của mình.

"Em không cần phải xin lỗi đâu! Là do anh ngốc thôi. Anh sai rồi. Và... cảm ơn em đã mắng anh."

...Nhìn nụ cười của Souta, Arc ôm lấy ngực mình. Lúc này, trái tim cô như bị bóp nghẹt một cách ngọt ngào.

Ah, không được rồi. Arc đã nhận ra căn bệnh của mình.

Một căn bệnh nguy hiểm nhất, được ghi vào sử sách, mắc phải nó sẽ hủy hoại toàn bộ cuộc đời.

Phần con người từng kiểm soát lí trí của cô... giờ đây đã không còn nữa.

"Này anh Souta. ...Em muốn mượn phòng tắm."

Đứa trẻ luôn nghe lời người lớn, luôn tỏ ra ngoan ngoãn đã không còn ở đây nữa. Chỉ có một thiếu nữ đang yêu mong muốn được ở bên người mình yêu.

"Được thôi. Cơ mà giờ em tính làm gì tiếp theo đây?"

"Làm gì tiếp theo...?"

"Cũng khá muộn rồi... À, đúng rồi! Tôi nay em ở lại đây đi!"

...Sao Souta lại nói những điều ngốc nghếch như vậy chứ. Ở lại? Không thể nào. Arc là VTuber số 1 đó? Nếu bị phát hiện ngủ lại nhà người khác giới cùng công ti, sẽ có một scandal lớn. Cô đang gánh trên vai cả công ti lớn như 812 Production… Vậy mà…

"Hết cách rồi ha! Nếu anh đã nói đến thế thì em ở lại cũng được!"

...Arc hiểu rằng mình đang làm một điều ngốc nghếch. Nhưng cô không thể dừng lại. Trái tim cô đập dồn, đau nhói. Khi đối diện với cậu ấy, cô đã quên mất mình là ai. Vì... Tenryugawa Arc đã phải lòng Shiojiri Souta.

Góc nhìn của Souta

Trong lúc Arc đang tắm, tôi chuẩn bị bữa tối.

"Arc đúng là một tiền bối tốt bụng. Hơn nữa em ấy sẽ ở lại nhà mình nữa chứ... hehe."

Tôi rất vui vì em ấy sẽ ở lại. Bởi vì...

"Đây là cơ hội vàng để em gái mình kết bạn..."

Izusu, thiên thần bé nhỏ của gia đình Shiojiri, không có bất kì người bạn nào. Em ấy thậm chí còn không thể trò chuyện tử tế với bất kì ai ngoài tôi và bố mẹ (trừ lúc livestream, vì đó là qua màn hình).

Tôi và bố chắc chắn sẽ ra đi sớm hơn Izusu. Thật đáng thương nếu sau khi chúng tôi mất, Izusu vẫn chưa thể sống một mình...

"Em ấy đã có thể bước ra thế giới bên ngoài rồi. Phải tiến thêm một bước nữa. Để làm được điều đó, chiến dịch... ‘Kết bạn’, sẽ được khởi động!"

Khi Arc đồng ý ở lại, tôi đã nghĩ ngay đến kế hoạch kết bạn này! Izusu... anh trai sẽ giúp em có một người bạn bạn!

...Tôi cũng hơi nghĩ liệu việc được người khác “ban” cho bạn bè có ổn không, nhưng "Thôi, mình sẽ không ép buộc, chỉ cần tạo ra tình huống thôi."

“Tắm gió~ ♫ Tắm mát~ ♫ Anh ơiiii~ cùng vào tắm đi nào~ ♡”

Izusu vừa cười vừa líu lo như vậy. Haizz. Dù bao lâu đi nữa, Izusu vẫn cứ là một đứa trẻ, lúc nào cũng đòi tắm chung với anh trai. Bình thường tôi sẽ nói "thôi được rồi" và vào tắm, nhưng hôm nay thì khác!

"Xin lỗi, anh đang tập trung nấu ăn. Em tự tắm đi nhé."

"Vâng ạ. Nấu ăn là sở thích của anh mà. Người vợ đảm đang sẽ không bao giờ làm phiền sở thích của chồng!"

Izusu “Te-te-te~” đi về phía phòng tắm. Hehehe, trong đó đã có bạn của em ấy rồi... Người xưa chẳng phải có câu "thân nhau nhờ tắm chung" sao. Cởi quần áo và tắm cùng nhau là thân ngay luôn ấy mà...!

“BU-GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!”

"Bouing bouing" Izusu chạy ra, trần như nhộng, ngực lắc lư!

"S-sao vậy Izusu!?"

Có tên biến thái nào à!? Tên khốn nào định dòm ngó thân thể ngọc ngà của Izusu!? Ông đây giết hết!

"Người lạ? ...Hả! Chẳng lẽ có kẻ biến thái đột nhập! Arcccccccccccccc!"

Tên biến thái đó không chỉ định nhìn trộm em gái quý báu của tôi, mà còn định nhìn cả bạn của tôi nữa sao?

Tôi lao như bay đến phòng tắm. Cạch!

“Tên biến thái kia! Biến—ra—khỏi——… huh? Ủa? Arc…?”

Người đứng đó là Tenryugawa Arc, trong dáng vẻ vô cùng đoan trang. Làn da trắng mịn tựa nữ thần. Mặc dù ít đường cong, nhưng cơ thể ấy được cân đối một cách kỳ diệu. Khoan đã, thôi xong...

“T-tên biến thái đâu…?”

"Ngoài anh ra thì còn ai nữa hả đồ ngốc nghìn lần ngốc nghếchhhhhhhhhhhhh!"

***

Giờ ăn tối

Trong phòng khách, tôi, Isuzu và Arc ngồi cùng nhau.

Trên má tôi có một vết bầm do bị đánh.

"Xin lỗi Arc..."

"E-em xin lỗi... chính em mới là người đáng lẽ không nên động tay động chân..."

"À, không... rõ ràng anh là đồ biến thái, ừ..."

Chuyện là, khi em tôi vừa định vào phòng tắm thì đúng lúc Arc bước ra để mặc đồ. Và người không biết chuyện gì thì đương nhiên sẽ tưởng lầm Arc là người lạ…

"Isuzu, đừng nói là không ai biết Arc đấy chứ. Em ấy là tiền bối ở công ti và chẳng phải lần trước đã đến nhà mình rồi hay sao..."

"............hức hức"

"Lúc đó em mới gặp Arc có một lần thôi mà, có quên cũng không sao! Em không có lỗi!"

Khi tôi xoa đầu em gái mình lia lịa, Arc nhìn cảnh tượng đó và lẩm bẩm một cách ngán ngẩm.

“Cưng chiều quá mức… Ghen tị thật…”

“Hả? Em vừa nói gì thế?”

"Không có gì! Mời mọi người dùng bữa!"

Arc bắt đầu ăn món thịt bò nướng tôi làm. Tiện thể, em ấy đang mặc chiếc áo nỉ rộng thùng thình của tôi. Lúc em ấy định mượn đồ của Izusu thì Izusu đã nổi đóa lên.

"Gì?! N-ngon quá... cái gì thế này! Đồ ăn mang về từ nhà hàng ba sao à!?"

"Không, anh tự làm đấy."

"Thật sao?! Tuyệt quá... anh đúng là thiên tài nấu nướng!"

"Hề hề, cảm ơn."

Được khen món ăn mình làm ra khiến tôi rất vui. Cảm giác đó khác hẳn với khi được gia đình khen ngợi.

“…………Ưm ưm”

“Ể, Izu? Gì vậy?”

Izu dỗi. Nhưng không nói gì cả.

“Này Izu, anh đang nói chuyện với em đấy.”

Izu im lặng, cúi mặt xuống. Tôi hiểu, tôi hiểu mà. Em ấy rất rụt rè nên sẽ không nói chuyện với ai khác ngoài tôi. Nhưng...

“Này! Izu! Bạn bè đã cất công bắt chuyện với em đó! Nói chuyện đi nào!”

“…………Ư ư”

“Cố lên! Cố lên em! Izu, nếu em có thể nói chuyện với Arc, lát nữa anh sẽ bế!”

Trong mắt Izu... một ngọn lửa ý chí bùng lên! Cố lên Izu! Hãy... kết bạn đi nào!

Izu liếc nhìn Arc một cái rồi nói.

“…………À ừm”

Tốt lắm! Cơ hội kiếm bạn bè đây rồiiiiii!

“…………Chào chị, lần đầu gặp mặt…”

Khôngggggggggggg! Cái quái gì thế này! Sao lại là "lần đầu gặp mặt” cơ chứ!?

“Izu ơi... đây đâu phải là lần đầu gặp mặt đâu. À, Arc, xin lỗi nhé...! Izu nó bị rối loạn giao tiếp như thế đó...!”

Arc cười khổ và định lên tiếng

“Uwoooooooooooooooooooooooh!”

“Hự! C-cái gì...!”

Bố tôi nghẹn ngào xúc động, lao đến ôm chầm lấy cả tôi và Izusu!

“Izusuuu! Con đã có bạn rồiiiiii!”

“Ặc ặc! Khó thở quá...!”

“Bố vui quáaaaaaaaaaaaaa!”

Ôm chặttttttttttttt!

“Bố ơi! Bọn con sắp chết rồi! Bỏ ra! Ruột gan lòi ra hết bây giờ! Bỏ raaaaaaa!”

***

Và rồi tối hôm đó, Arc đã ở lại phòng của Izu.

Tôi mang chăn đệm vào phòng của em ấy.

“Cảm ơn anh, Souta. Cảm ơn vì đã mang chăn đến cho em.”

Arc, trong bộ đồ nỉ, nói với tôi.

“Đừng bận tâm. Cảm ơn em đã chơi với Izu nhé.”

Sau bữa tối, tôi, Izu và Arc đã chơi game cùng nhau.

Lúc đầu, Izu không thể nói chuyện được nếu không có tôi, nhưng sau bữa tối, con bé đã bắt đầu nói được đôi chút.

Giờ thì chỉ còn việc để con bé ngủ cùng phòng với Arc là chiến dịch hoàn thất. Khà khà...

“Anh đúng là người tốt bụng. Cố gắng đến thế chỉ để giúp em gái có bạn…”

“À, ơ... Bị lộ rồi sao...?”

“Lộ rành rành rồi còn gì...”

Thì ra là bị lộ rồi...

“Xin lỗi vì đã bắt em làm mấy chuyện đó. Nếu phiền thì cho anh xin lỗi.”

“Không đâu. Không phiền chút nào. Thậm chí em còn vui nữa kìa...”

Arc khẽ cười.

“Anh và cả bố anh nữa, đều là người tốt, dịu dàng và ấm áp… Em ghen tị với Izusu quá.”

Lời nói của Arc thoáng chút buồn phiền.

“Bố em cũng là người tốt mà.”

Tôi đã từng gặp bố của Arc. Ông ấy là là hiệu trưởng học viện của chúng tôi, cũng là người đã cho tôi một suất học bổng đặc biệt để tôi dễ dàng hoạt động VTuber. Tôi thấy ông ấy là một nhà giáo tâm huyết, luôn quan tâm đến học sinh.

“Ừm, đúng vậy. Em cũng nghĩ bố là người tốt...”

Câu trả lời có vẻ ẩn ý của em ấy khiến tôi bận tâm.

Vì tôi cũng từng có cảm giác như vậy trong quá khứ.

“Arc này, bố em thật sự là người tốt đấy. Thử nghĩ mà xem, một người bình thường sẽ không để con gái của mình ngủ ở nhà một đứa con trai lạ đâu, đúng không?”

Trước bữa tối, Arc đã gọi điện cho bố mình và được ông cho phép.

“Điều đó chẳng phải chứng minh rằng bố em rất tin tưởng em sao?”

“Nhưng… nhưng mà… cũng có thể là bố chẳng quan tâm gì đến em nữa nên mới như thế…”

“Hả? Sao lại thế được. Em nghĩ vậy là không đúng đâu.”

Tôi lại gần Arc và nói.

“Nếu không tin tưởng con mình thì chú ấy đã lao đến đón em về ngay rồi. Kiểu như 'Đừng làm chuyện nguy hiểm' ấy. Nhưng không phải vậy đúng không? Đó là vì bố em tin em là một người chín chắn, biết suy nghĩ và hành động, nên mới cho phép em ngủ lại nhà người khác đấy.”

Arc mở to mắt.

“…………Sao anh lại nghĩ vậy?”

“Vì bố anh cũng thế mà. Bố anh tin tưởng con trai và con gái của mình, vì vậy ông ấy mới để anh tự do làm VTuber. Ngay cả lần trước, việc bố cho hai anh em anh tự đi chơi cũng là vì ông ấy tin tưởng anh. Không có bậc cha mẹ nào xấu khi để con cái tự do cả. Anh nghĩ những người cha người mẹ tin tưởng con cái mình đều là những người tốt.”

“…………”

“Vậy nên em đừng suy nghĩ tiêu cực về bố mình nữa. Chú ấy chẳng có chút nào là thờ ơ với em đâu. Đó là bằng chứng cho thấy bố của Arc hoàn toàn tin tưởng em, đúng không? Ể, ể?! C-c-chuyện gì vậy Arc?! Sao tự nhiên lại khóc thế này!”

“Ưm... em xin lỗi. Không có gì đâu...”

“Gì mà ‘không có gì’ chứ…”

“Thật sự không có gì đâu. Anh đừng bận tâm, ngủ ngon nhé.”

Arc đẩy lưng tôi ra khỏi phòng. Mà rõ ràng là em ấy đang khóc… tôi lo quá…

“Có chuyện gì vậy?”

“À, không... Arc đang khóc...”

Izu nhìn chằm chằm vào cửa. Rồi nói.

“Izu sẽ ngủ với Arc.”

“Ơ, à, khoan đã… nhưng mà Arc đang khóc đấy, có khi nên để em ấy yên một mình thì hơn…”

“Khi khóc, có ai đó ở bên cạnh sẽ khiến mình thấy nhẹ lòng hơn. Isuzu cũng thế nên Izusu hiểu.”

“Izusu...”

Em… em đã trưởng thành đến mức biết làm điều gì đó cho bạn bè rồi sao…

“Đừng hiểu lầm. Chỉ là em không muốn để anh và Arc ở riêng với nhau thôi!”

“Đúng vậy! Tsundere tsundere! Izu thật là dịu dàng!”

“Thôi đi! Sao lúc nào anh cũng... Haizzz, thôi được rồi. Ngủ ngon nhé anh.”

“Ừ! Ngủ ngon nhé Izu!”

Izu đi vào phòng của mình Từ bên trong, tôi nghe tiếng trò chuyện nho nhỏ.

Izu, con bé này... ư ư, đúng là một đứa em gái tốt bụng, biết nghĩ cho bạn bè mà!

Anh vui quá... ôi ôi... huhuhu...

Và cứ thế, một ngày dài đã kết thúc.

“Này... anh của cậu ngầu nhất luôn đó.”

“Đúng không! Arc, cậu hiểu mà!”

…………Sau cánh cửa, hai đứa nhỏ đang nói chuyện gì đó.

Tôi chẳng nghe rõ nội dung, nhưng chúng có vẻ rất vui, và tôi suýt khóc. Tốt quá rồi Izu.

Cuối cùng em cũng có bạn rồi...

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

TRANS
Tem
Xem thêm