High School DxD Dx
Ishibumi Ichiei Miyama-Zero
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1: Khúc Tình Ca Gửi Thiên Thần Tái Sinh

Chương 03: Dừng lại! Yuuto-kun!

0 Bình luận - Độ dài: 4,287 từ - Cập nhật:

Phần 1:

Tên tôi là Gasper Vladi.

Hôm đó, khi tôi mở mắt ra... thế giới trước mắt tôi hoàn toàn khác biệt so với bình thường.

Sau một ngày ở trường, tôi nhận ra rằng tất cả mọi người đã bị hoán đổi giới tính, ngoại trừ tôi. Các bạn nam thì trở thành nữ, còn các bạn nữ thì lại thành nam.

Trong tình huống kỳ lạ này, chỉ có mình tôi... là không bị thay đổi giới tính. Tôi vẫn là con trai. Hmm, tôi tự hỏi tại sao lại như vậy? Và tại sao chỉ có tôi là người duy nhất trong thế giới kỳ quái này?

Khi tôi đến Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí sau giờ học... ở đó toàn là con trai!

“Ah! Gasper, cuối cùng em cũng đến rồi!”

Tôi nhận ra ngay chàng trai đẹp với mái tóc đỏ thẫm ấy! Đó là Hội trưởng Rias!

Wow, tôi không thể tin nổi khi trở thành con trai, chị ấy lại đẹp trai đến thế – dáng người cao, tóc đỏ thẫm và đôi mắt xanh sâu thẳm! Tôi không thể rời mắt khỏi gương mặt đó – một gương mặt mà ngay cả con trai cũng có thể “cảm nắng”.

“Ah, Gasper, em cũng muốn uống trà chứ?”

Là một chàng trai trông rất ngầu với mái tóc đen! K-Không lẽ đó là Akeno-san?!

Wow, nhìn và hành động ngầu thật sự!

“Này, Gasper. Nếu là đàn ông, thì phải hành xử cho ra dáng đàn ông chứ. Hay là cậu muốn tôi chém làm đôi?”

“Này, Xenovia-kun. Còn cậu thì sao? Cậu lúc nào cũng lười biếng mà, đúng không?”

Cũng có mặt ở đó là một chàng trai trông khá hoang dã với mái tóc nhuộm xanh một phần, và bên cạnh là một chàng trai khác – nhưng người này có mái tóc vàng, trông điềm tĩnh và chững chạc hơn.

K-Không thể nào… đó là Xenovia-senpai và Asia-senpai ư?!

Wow! Có vẻ như Xenovia-senpai đã trở thành một người nhìn dáng rất thể thao và còn có cơ bụng 6 múi nữa! Anh ấy ngồi trên ghế sofa với tư thế rất phóng túng và vẻ mặt lười biếng.

Còn Asia-senpai thì trông dịu dàng hơn, nét mặt cũng trở nên thon thả hơn!

“Xenovia! Asia! Tớ đã kiếm được bộ manga mà tụi mình đã nói đến trước đó! Nhìn nè, [Samurai Vatican]! Oda Nobuna, người mà chúng ta tưởng là đã chết, lại chuyển tới Vatican và bắt đầu quậy phá!”

Chàng trai tóc nâu đó chắc chắn là… Irina-senpai?

Ngay cả khi trở thành con trai thì chị ấy vẫn rất năng động.

“Ohh, giỏi lắm, Irina.”

“Cảm ơn nhé, Irina-kun.”

Nghe ba người đó nói chuyện, có vẻ tên của họ vẫn giữ nguyên.

Vậy có nghĩa là Koneko cũng đã trở thành con trai ư?

Tôi tự hỏi Koneko – người luôn trông như một chú mèo con – sẽ trông thế nào khi trở thành con trai. Chắc chắn sẽ là một cậu bé dễ thương, đúng không?

Tôi vẫn chưa nhìn quanh kỹ, nên điều này khiến tôi khá tò mò.

Khi tôi nhìn xung quanh… [rốp!] [Rốp!] Tôi nghe thấy âm thanh kỳ lạ.

Sau khi tìm được nguồn phát ra âm thanh… tôi thấy một… một… người khổng lồ!

Anh ta có tai mèo và đuôi mèo… K-Không thể nào...

Chàng trai tai mèo đó trông cao khoảng 2 mét và còn đang ăn gì đó – từ góc nhìn của tôi, dường như là một miếng thịt!

Anh ta dùng hàm răng và quai hàm mạnh mẽ của mình để gặm…

Nhìn cảnh đó, Hội trưởng tiến lại gần anh ta và vừa cười vừa nói:

“Lại gặm xương nữa à? Em ăn quá nhiều đạm và canxi rồi đấy, Daineko[note74010]-sama?”

Hả… D-Daineko… sama?!

Không thể nào… Cái người cao lớn đó là… Koneko ư?!

Chưa hết, Hội trưởng còn gọi anh ta là “sama” nữa!?!

… Ngón tay của anh ta thật là to... Tôi sốc đến mức toàn thân bắt đầu run rẩy…

Người bạn đáng quý của tôi – Koneko – đã biến thành... một con quái vật khổng lồ!

“Tớ đến rồi~.”

Có người bước vào phòng câu lạc bộ…

Là Issei-senpai ư?! Và anh ấy vẫn là con trai! Anh ấy không bị đổi giới tính giống tôi!

C-Chuyện gì đang xảy ra vậy….?

“Chào buổi chiều.”

Người bước vào cùng Issei-senpai là… một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp!

T-Tôi tự hỏi cô ấy là ai… Mái tóc dài, trông mềm mại. Các ngón tay thon dài, và điều dễ nhận thấy nhất là cô ấy khá cao, có vòng một quyến rũ, chắc chắn là kiểu người mà Issei-senpai thích.

A, chúng tôi chạm mắt nhau.

Người chị xinh đẹp ấy mỉm cười với tôi và nói:

“Xin chào, Gasper-kun.”

Vì trong phòng câu lạc bộ toàn là con trai, nụ cười của cô ấy như khiến cả căn phòng bừng sáng.

“X-Xin chào... senpai...?”

Tôi không biết cô ấy là ai nên đành gọi là “senpai”... dù sao thì chỉ có tôi và Koneko… à không, Daineko là học sinh năm nhất… nên chắc gọi vậy cũng không sai…

Hội trưởng nhìn về phía Issei-senpai và người phụ nữ bí ẩn rồi nói:

“Tốt rồi, giờ thì Ise và Yumi cũng đến rồi, chúng ta bắt đầu cuộc họp thôi.”

…Hả!

Y-Y-Yumi?

K-Không lẽ… cô ấy là Yuuto-senpai?!

Cú sốc này cũng không kém gì vụ [Koneko = Daineko]!

Yuuto-senpai, anh ấy thật sự là một mỹ nữ tuyệt đẹp trong thế giới này!

Khi tôi còn đang sửng sốt trước hàng loạt bất ngờ, cuộc họp của Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí bắt đầu.

“Trước khi các học sinh năm hai lên đường cho chuyến đi trải nghiệm thực tế, chị nghĩ chúng ta nên quyết định việc sẽ làm gì cho lễ hội văn hóa.”

Cuộc họp hôm nay là để bàn về lễ hội văn hóa sẽ diễn ra vào mùa thu này.

Có vẻ như mốc thời gian vẫn giống như ở thế giới trước giờ.

Nhưng tại sao chỉ có mình tôi ở thế giới này?

Liệu có phải một vị thần nào đó đã nghĩ rằng [Nơi này hợp với cậu hơn] và vì vậy đưa tôi đến đây?

Tuy nhiên, điều bí ẩn hơn là tại sao Issei-senpai và tôi lại không bị đổi giới tính?

Có lẽ Issei-senpai cũng đến từ thế giới kia như tôi...?

“Này, Gasper. Tập trung nào.”

Uuu, bị Hội trưởng nhắc nhở rồi. Có vẻ như Hội trưởng ở thế giới này cũng nghiêm khắc như thế giới cũ.

“Chúng ta nhất định phải làm quán cà phê hầu gái! Gái ngực bự vào vai hầu gái! Nếu không thì làm buổi chụp ảnh cosplay gợi cảm cũng được!”

Issei-senpai giơ tay lên hào hứng nói.

Tính cách dâm đãng của Issei-senpai vẫn không đổi.

Thật nhẹ nhõm… tôi thậm chí không dám tưởng tượng đến một Issei-senpai mà không dâm đãng.

“À, nghe cũng không tệ. Ý kiến hay đấy, Ise.”

Có vẻ như Xenovia-senpai đồng tình với cậu ta.

Chắc vì giờ Xenovia-senpai là con trai nên mấy chuyện này trở nên “thú vị” hơn.

“Không được! Như thế quá khiêu gợi rồi!”

Asia-senpai đỏ mặt phản đối.

Dù giờ đã là con trai, Asia-senpai vẫn không thích mấy chuyện kiểu đó.

“Nhưng nếu làm được thì có thể kiếm được kha khá lợi nhuận đấy,” Akeno-senpai nói.

“Nhưng trong chúng ta thì chỉ có Yumi là có thể làm hầu gái thôi.”

Irina-senpai vừa nói xong, tất cả mọi người liền quay sang nhìn Yumi… tức là Yuuto-senpai.

“…Hmm, nếu mọi người muốn… thì có thể tớ sẽ làm được…”

Yumi-senpai trông có vẻ hơi bối rối nhưng vẫn trả lời tích cực.

Yuuto-senpai khi còn là con trai cũng không giỏi từ chối, nên có vẻ tính cách đó vẫn giữ nguyên.

Nghe vậy, Issei-senpai liền nhìn chằm chằm vào ngực của Yumi-senpai với ánh mắt đầy dâm đãng.

“Thật sao?! Yumi mặc đồ hầu gái chắc chắn sẽ tuyệt lắm… Ehehehe. Nhất định phải là bộ đồ lộ càng nhiều ngực càng tốt nha!”

“T-Thật vậy sao…? Nếu Ise-kun muốn thấy thì… tôi sẽ thử mặc……”

Yumi-senpai đỏ mặt khi nghe lời Issei-senpai.

T-Tôi nghĩ là chị ấy cũng không ghét lắm…

“Có vẻ hơi đi lệch chủ đề rồi… Daineko-sama, xin làm ơn kiềm chế lại.”

Khi Hội trưởng nói vậy, Daineko-sama liền đứng dậy khỏi ghế.

[“Yes. Boss.”]

Bằng tiếng Anh luôn á?!

Tôi còn chưa kịp phản ứng thì Daineko-sama đã dùng đôi tay to lớn của mình tóm lấy Issei-senpai rồi quật ngược anh ấy ra sau.

Đ-Đây chính là chiêu đấu vật chuyên nghiệp “back drop”, đúng không?!

RẦM!!!

Issei-senpai đập đầu xuống sàn.

Chính xác hơn là… có một cái đầu đang mắc kẹt trong cái hố mới toanh trên sàn!

Trông như thể đầu của Issei-senpai mọc ra từ sàn nhà vậy…

…Chỉ nhìn thôi mà tôi cũng nổi hết da gà.

“Fujiyama. Sushi. Geisha.”

Daineko-sama vừa nhai xương vừa lẩm bẩm vài từ tiếng Nhật… Anh ta thật sự là Koneko của thế giới này sao…? Khác hẳn hoàn toàn!

“Ise-kun!”

Yumi-senpai kéo Issei-senpai dậy khỏi sàn và đặt đầu anh ấy lên đùi mình chăm sóc. Có vẻ như Yumi-senpai rất lo lắng cho Issei-senpai.

“Hội trưởng, đừng nghiêm khắc với Ise-kun quá. Nếu được thì em sẽ mặc bộ đồ hầu gái đó.”

Yumi-senpai vừa vuốt tóc Issei-senpai vừa nói với Hội trưởng.

“Yumi, em chiều Ise quá rồi đấy… Thôi thì, ta không can thiệp chuyện cá nhân.”

Khi Hội trưởng nói nghiêm túc như vậy, mặt Yumi-senpai lập tức đỏ bừng.

K-Không lẽ… là loại quan hệ đó sao…?

“E-Em… cái đó là…”

Mặt Yumi-senpai đỏ bừng trong khi lúng túng.

Vậy ra Yumi-senpai có tình cảm với…

Tên “thủ phạm” Issei-senpai vẫn còn bất tỉnh.

“Thật đấy, sao lại thích một tên như Ise chứ. Trong câu lạc bộ này đâu thiếu trai đẹp…”

Xenovia-san than phiền, vì rõ ràng là khó hiểu thật.

“Ừ thì, tớ nghĩ họ hợp với nhau mà.”

“Đúng đó. Ise cần một cô gái thẳng thắn như Yumi.”

Có vẻ như Asia-senpai và Irina-senpai đều ủng hộ mối quan hệ giữa hai người họ.

“Ara, Rias. Có vẻ như tình yêu đang nở rộ trong câu lạc bộ của chúng ta đấy nhỉ?”

“Ừ, đó là chuyện của những người hầu mà tớ tự hào. Là [VUA], tớ không có gì để phàn nàn cả.”

Akeno-san và Hội trưởng cũng đang âm thầm cổ vũ họ.

Có vẻ như mối quan hệ giữa hai người đã tiến xa hơn trong thế giới này.

Thật sự rất thú vị!

Thấy Yumi-senpai được bao quanh bởi một đám trai đẹp, tôi cảm thấy đây là một khung cảnh rất mới mẻ và vui nhộn!

Hội trưởng ho khan một tiếng để quay lại chủ đề chính.

“Giờ thì về lễ hội văn hóa… Cosplay… quán cà phê hầu gái… chị không nghĩ đó là ý tưởng tệ, nhưng hiện tại trong câu lạc bộ chỉ có một nữ sinh duy nhất là Yumi.

Yumi có sức hút riêng, nhưng không thể để một mình em ấy lo hết mọi việc được. Nhân lực hiện tại quá thiếu.”

“Đó là lỗi của cậu vì chỉ tập trung chiêu mộ những người hầu con trai. Không nghĩ tới chuyện thêm vài bông hoa đẹp vào nhóm sao?”

Akeno-san phản bác lại Hội trưởng.

Nghe vậy, Hội trưởng trề môi rồi nói:

“Thì tớ vốn muốn xây dựng một gia tộc mạnh mẽ, nên mới chỉ chọn nam giới mạnh mẽ thôi mà. Mà này, cậu hay cằn nhằn quá đấy.”

“Tớ là [HẬU] của cậu, nên việc quản lý giúp cậu cũng là trách nhiệm của tớ.”

“Uuu, đúng là không nói lại cậu mà…”

…Huhuhu, hai người này ở thế giới này cũng thú vị ghê.

Có vẻ như dù đổi giới tính, mối quan hệ giữa họ vẫn không thay đổi mấy.

Hội trưởng thì thỉnh thoảng lại nói mấy lời “trời ơi đất hỡi”, còn Akeno-san thì sẽ phản ứng mạnh.

Họ cứ tranh luận qua lại như thế một lúc, nhưng cuối cùng…

“Thôi được rồi, không thể trái lệnh Hội trưởng… Tớ sẽ hỏi giáo viên về vụ quán cà phê và cosplay.”

“Haha đúng là [HẬU] của tớ! Yêu cậu lắm, Akeno!”

Hội trưởng khoác vai Akeno-san và cười rạng rỡ.

Đấy, cuối cùng thì quan điểm của họ cũng hợp nhau cả thôi.

Đúng lúc đó, chúng tôi nghe thấy tiếng bước chân đang tiến về phía phòng câu lạc bộ.

BANG!

Người đẩy cửa xông vào một cách đầy khí thế là… một người phụ nữ tóc đen mặc áo blouse trắng.

“Ta có một ý tưởng hay đây!”

“Đ-Đợi chút, Azazel-sensei! Trời ơi, thật khó mà theo kịp cô…”

Và phía sau cô ấy là một người đàn ông tóc bạc.

…Azazel-sensei?

Vậy tức là người phụ nữ đó chính là Azazel-sensei sao?!

Thế thì người đàn ông tóc bạc phía sau hẳn là Rossweisse-sensei!

“À, may quá cô đến rồi, Azazel-sensei. Chúng em đang muốn tổ chức quán cà phê hầu gái nhưng…”

“Thiếu nữ đúng không? Chờ chút! Ta sẽ giải quyết vấn đề đó!”

Azazel-sensei cắt ngang lời Hội trưởng và nói một cách đầy phấn khích.

“Nhìn đây!”

Sensei lấy ra một cái công tắc từ túi áo blouse và nhấn nút.

Một phần sàn nhà mở ra!

Sensei lại lắp mấy thứ kỳ cục này mà không ai trong chúng ta biết nữa rồi!

Từ dưới sàn, một bàn thí nghiệm trồi lên, và ở trên đó… là một khẩu súng tia trông chẳng khác gì trong manga hay anime.

Sensei cầm lấy nó và chĩa về phía chúng tôi.

“Đây là súng tia chuyển đổi giới tính! Nếu bị bắn bởi khẩu súng này, nam sẽ biến thành nữ, còn nữ sẽ biến thành nam! Nếu chúng ta dùng nó, toàn bộ các thành viên nam trong Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí sẽ trở thành các đại mỹ nhân!”

“”Oa~~~!””

Nghe vậy, chúng tôi vỗ tay tán thưởng Sensei.

“Đây là phát minh tuyệt vời thật đấy! Azazel-sensei tuyệt quá!”

Issei-senpai bằng cách nào đó đã tỉnh lại, mắt sáng long lanh nhìn Sensei.

“Vậy thì thử nghiệm nhé… Hya!”

Phew!

Sensei bắn vào Akeno-san.

Sau khi trúng tia, cơ thể Akeno-san từ từ biến đổi.

Khi ánh sáng tan dần, Akeno-san đã trở lại hình dạng phụ nữ như tôi từng nhớ! Thậm chí đồng phục cũng đổi từ nam sang nữ!

Công nghệ của Thiên Thần Sa Ngã thật đúng là đáng kinh ngạc!

“”Woa~~~!””

Chúng tôi đồng thanh trầm trồ.

“A-Akeno… Cậu giờ đã trở thành một mỹ nữ rồi…”

Hội trưởng nói, mặt hơi đỏ.

“Thật vậy sao? Hmm… gương đâu nhỉ…”

Akeno-san soi mình trong gương.

“Tóc buộc đuôi ngựa… vòng một cũng to thật. Vì to nên cảm giác nặng ghê.”

“Oi, Akeno. Đã có hình dạng này rồi thì cậu nên ăn nói thanh lịch hơn một chút chứ. Trông xinh đẹp thế kia mà nói chuyện kiểu đó thì…”

Hội trưởng gợi ý.

“Hmm, nghe cũng hợp lý. Vậy thì… Tôi là Himejima Akeno, rất vui được gặp mọi người. Ufufufu~ Thế này được chưa?”

Oa, đúng là Akeno-san mà tôi biết ở thế giới cũ! Không chỉ ngoại hình, mà cả cách cư xử cũng y hệt!

“Akeno-senpai, đáng yêu quá đi!”

“Dễ thương thật đấy!”

“Mỹ nhân vạn tuế!”

“Hẹn hò với em nhé~!”

Tất cả đám con trai đều phấn khích khi thấy Akeno-senpai!

“Tôi tiếp theo.”

Xenovia-san bước lên.

Sensei chĩa súng vào anh ấy và bắn.

Sau khi ánh sáng tan đi, Xenovia-san đã trở lại thành nữ như bình thường.

“Woa, ngực mình to ghê. Hmm, mất cái ‘đó’ cảm giác hơi trống vắng, nhưng chắc sẽ dễ di chuyển hơn nếu quen dần.”

Không được nói mấy thứ nhạy cảm vậy chứ!

Hội trưởng là người tiếp theo.

“Vậy thì, với tư cách là Hội trưởng, chị cũng sẽ trở thành con gái nhé? Sensei, xin hãy giúp em.”

“Được thôi, Rias!”

Phew!

Hội trưởng trúng tia… và biến thành một mỹ nữ tóc đỏ thẫm.

Aah, đúng là Hội trưởng quen thuộc của tôi rồi! Tôi thấy hình dạng này là đẹp nhất!

Hội trưởng nhìn bản thân mình và nghịch tóc một cách điệu đà.

“Hmm… Vậy ra mình trông thế này khi là con gái. Tóc dài… ngực cũng to nữa. Có vẻ sẽ được đám con trai ưa thích đây. Nếu mình sinh ra thế này, chắc ba mẹ đã cưng chiều mình lắm vì quá dễ thương.”

Hội trưởng bật cười khi nói vậy.

“Liệu mình có nên nói chuyện nữ tính hơn không nhỉ? Ahem. Rất hân hạnh được gặp mọi người. Tôi là Rias Gremory, người thừa kế tiếp theo của gia tộc Gremory. Nào, các người hầu đáng yêu của ta, hãy cùng tham gia một trò chơi với ta… Thế nào?”

Nghe xong, chúng tôi thở dài đầy ngưỡng mộ.

Cách nói chuyện đó… rất hợp với chị ấy.

Nhưng có một người đang nhìn chằm chằm vào Hội trưởng với miệng há hốc.

Đó là Issei-senpai.

Thấy vậy, Hội trưởng tiến đến vẫy tay trước mặt anh ấy.

“Oi, Ise. Có chuyện gì vậy? Này?”

Sau khi nghe thấy giọng cô ấy, Issei-senpai như bừng tỉnh và nắm lấy tay chị ấy.

“H-Hội trưởngggggggggggg!”

“T-Tại sao đột nhiên em hét to vậy…?”

“H-Hội trưởng hiện tại! Chính là hình mẫu lý tưởng trong mơ của em! X-Xin hãy hẹn hò với em!”

Woaaa!

Anh ấy… vừa tỏ tình luôn rồi!

Ngay cả Hội trưởng cũng sốc đến mức hai mắt đảo vòng vòng. Nhưng có vẻ như Issei-senpai hoàn toàn nghiêm túc. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây…?

Thế giới của tôi chưa từng có tình huống thế này!

Ngay lúc đó, có người bước lại gần Hội trưởng đang lúng túng và Issei-senpai đang phấn khích…

BỐP!

Ai đó đã đập Issei-senpai bằng một thanh sắt lớn.

Sau cú đánh ấy, Issei-senpai đổ gục xuống sàn… Nhìn thôi cũng thấy đau rồi…

Người cầm cây sắt đó chính là—Yumi-senpai!

Vừa khóc vừa cầm thanh sắt trong tay.

“Ise-kun… Đồ ngốc! Cậu từng nói ‘Yumi là mẫu người tớ thích’ mà! Tớ không muốn nhìn mặt cậu nữa!”

Nói xong, Yumi-senpai chạy khỏi phòng.

“Y-Y-Yumi! Đợi đã! Cậu hiểu lầm rồi! Tớ nói thật lòng mà! Làm ơn, đợi đãaaaaa!”

Và rồi, Issei-senpai chạy theo Yumi-senpai.

Có vẻ như mối quan hệ của họ ở thế giới này rối rắm hơn nhiều.

Ngay lúc đó, Sensei nhìn về phía tôi.

“…Này, Gasper. Em có thể đến đây một chút không?”

“V-Vâng? D-Dạ, có chuyện gì vậy…?”

Sensei ra hiệu cho tôi.

Các thành viên khác thì vẫn đang say mê khám phá cơ thể nữ của mình nên không ai chú ý đến chúng tôi.

Sensei kéo tôi ra góc phòng và nói nhỏ:

“…Em vẫn là con trai đúng không? Khi mọi người biến thành con gái, em chẳng có phản ứng gì cả. Em… vẫn còn nhớ mọi chuyện?”

Cách nói chuyện của Sensei… giống hệt như Sensei ở thế giới cũ…

K-Không lẽ nào…?!

“…Sensei, chẳng lẽ… cô cũng giữ ký ức từ thế giới đó?”

“Ừm, chuyện là như này…”

Sensei gãi đầu, rồi thú nhận:

“Thí nghiệm của ta bị thất bại, khiến tất cả mọi người đổi giới tính, ký ức cũng bị đảo lộn. Chính ta cũng bị biến thành phụ nữ luôn rồi.”

“V-Vậy thì, hóa ra… tất cả là tại Sensei—!”

Chưa kịp nói hết, Sensei đã lấy tay bịt miệng tôi.

“…Giữ giọng nhỏ lại nào… Ừ, đúng là lỗi của ta . Xin lỗi vì đã kéo các em vào chuyện rắc rối này. Nhưng chính ta cũng không ngờ mọi chuyện lại thành thế này…”

“Tại sao Issei-senpai lại không bị thay đổi?”

“À thì… cậu ta là Xích Long Đế Vương kiêm Chichiryuutei. Có lẽ đã dùng một loại năng lượng ngực bí ẩn nào đó để kháng lại hiệu ứng. Nhưng nhờ vậy mà cậu ta đang vui vẻ với Yuuto kìa.”

Sensei nói như thể không có gì nghiêm trọng, dù rõ ràng là thủ phạm.

“Vậy cô định làm gì tiếp theo? C-Có thể biến họ trở lại bình thường chứ…?”

“Tất nhiên. Ta đã hoàn thiện khẩu súng rồi, và đã bắn từng người một. Nhưng có vẻ như ký ức của họ không trở lại.”

“Tức là… lại thất bại nữa rồi?!”

“Ừm… nhưng cô sẽ xử lý được, nên đừng quá lo lắng. Nhân tiện, sao em không thử đổi giới tính luôn? Chẳng phải em luôn ngưỡng mộ con gái sao?”

Sensei bắt đầu dụ dỗ tôi…

Phải rồi, tôi đúng là có chút mơ ước... Nhưng…

“E-Em cũng muốn… c-có ngực…”

“Tuyệt vời! Ta sẽ tạo cho em một cặp ngực tên lửa! Có thể bắn ra như tên lửa luôn!”

CÁI GÌ?! Tôi chỉ nói muốn có ngực thôi mà!

Sensei bắt đầu xoay nút chỉnh trên khẩu súng ray! Có vẻ như là đang lập trình gì đó!

Nếu để như thế này, ngực của tôi sẽ trở thành vũ khí tên lửa thật mất!

“Em không cần mấy thứ như ngực tên lửa!”

“Thật sao? Vậy còn ngực phản lực thì sao? Có thể đưa em bay vào vũ trụ! Người ta gọi đó là ‘ngực rocket siêu to khổng lồ’ đúng không? Ta sẽ làm một cặp có thể đưa em từ Trái Đất lên thẳng không gian!”

“Cái đó đâu khác gì tên lửa! Em không muốn thành ma cà rồng không gian! Gần Mặt Trời thế chắc em hóa bụi mất!”

Tôi không muốn như vậy đâu!

Tôi là ma cà rồng, tôi không muốn bay vào vũ trụ! Nếu tôi dùng tên lửa để lên không gian thì chẳng khác nào bị Mặt Trời nướng chín cả!

“Này, từ nãy đến giờ toàn là không, không, không. Thôi thì cứ vui vẻ làm một tên cơ bắp lực lưỡng đi. Trở thành Daigasper như Koneko kia kìa.”

“C-c-c-cái gì cơ?! Ý sensei là trở thành cái sinh vật đang gặm xương đó sao?!”

Đúng lúc đó, tôi chạm mắt với Daineko-sama...

Rốp! Rốp!

Anh ta đang gặm xương bằng cái cằm chắc khỏe và hàm răng sắc như dao cạo! Khôngggggg! Món chính là thịt và xương!

Tôi là ma cà rồng, nhưng tôi cũng thích ăn rau củ nữa mà!

Dù răng khỏe và cằm cứng là đặc điểm của ma cà rồng đi nữa, tôi không muốn biến thành sinh vật như vậy!

Lúc đó, Sensei giơ khẩu súng tia lên… và…

“—per…”

…Uuuu, có ai đó đang gọi tôi…

“Gasper, dậy đi.”

Khi tôi mở mắt ra… tôi thấy một cô gái quen thuộc.

Thân hình nhỏ nhắn… là Koneko-chan!

“K-Konekoooooo!”

Tôi ôm chầm lấy cô ấy mà không nghĩ ngợi gì.

Bởi vì…

“…Bình tĩnh nào Gasper. Chuyện gì vậy? Trông cậu như đang gặp ác mộng. Nếu cậu muốn, có thể kể cho tôi nghe.”

Koneko vừa xoa đầu tôi, vừa dỗ dành…

Haa… Là Koneko thật rồi. Không phải là Daineko-sama nữa.

May quá… Hóa ra chỉ là một giấc mơ.

Tôi kể lại cho cô ấy nghe giấc mơ kỳ quái vừa trải qua.

Koneko có vẻ khá hứng thú, tai cô ấy dựng lên khi nghe.

Hình như do tôi đến phòng câu lạc bộ quá sớm rồi ngủ quên, và mơ thấy cái giấc mơ kinh dị kia…

Mà thật may là chỉ là mơ, dù lời nói của Sensei trong mơ nghe có vẻ đáng ngờ thật…

Khi tôi nhìn quanh, những người khác cũng đã tới và đang trò chuyện rôm rả.

Mừng quá, tất cả đều bình thường…

Ngay lúc đó, tôi nghe thấy tiếng “rốp rốp” lạ lạ.

Tôi hơi do dự, rồi nhìn quanh tìm nguồn phát ra âm thanh…

Koneko đang gặm xương của một miếng bò bít tết!

“…Cảm giác như hàm của mình yếu đi, nên đang ăn mấy cái này để luyện.”

KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNGGGG!

D-Đừng ăn nữa! Koneko!

Cậu sẽ biến thành Daineko-sama mất thôi!!

Cánh cửa phòng câu lạc bộ mở ra, có người bước vào.

“Này mấy đứa! Lần này ta phát minh ra thứ hay ho lắm nè!”

Là Azazel-sensei!

Cảm ơn trời đất, lần này thầy ấy là đàn ông thật!

Trên tay thầy ấy… là một khẩu súng tia.

“Đây là khẩu súng bắn tia có thể đổi giới tính. Nam thành nữ, nữ thành nam.”

Issei-senpai sáng bừng mắt khi nghe điều đó.

“Thật sao?! Wooow! Azazel-sensei đỉnh quá! Mau bắn Kiba đi!”

“Hả? Tớ á?”

Yuuto-senpai chỉ vào chính mình.

Sensei nhắm khẩu súng về phía Yuuto-senpai.

“Rồi, Kiba. Biến thành con gái đi. Đừng lo. Lần này ta không thất bại đâu.”

………

L-Lần này á?!

Tức là…

Sensei nhìn thẳng vào mắt tôi.

Ông ấy cười nham hiểm.

“Em hiểu mà đúng không, Gasper?”

Héééééééééééééééééééé!?!?!?!?!?!?!

Tối hôm đó… tôi không tài nào ngủ được vì quá nhiều lý do…

À mà nhân tiện…

Sau khi nhìn thấy Yuuto-senpai phiên bản nữ,

Issei-senpai đang phấn khích bị Hội trưởng và Akeno-senpai (đã biến thành đàn ông) đè xuống và tóm lại.

Ghi chú

[Lên trên]
“Daineko” = “mèo lớn” (đối nghịch với “Koneko” = “mèo nhỏ”)
“Daineko” = “mèo lớn” (đối nghịch với “Koneko” = “mèo nhỏ”)
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận