Phần 1:
Ngay khoảnh khắc trận chiến bắt đầu.
Takashi thấy được Basara đang nhanh chóng tiếp cận cậu trong khi đang triệu hồi thanh Brynhildr.
Khả năng bứt tốc một cách đột ngột và gia tốc nhanh chóng của một người chuyên môn tốc độ.
---Tuy nhiên, Takashi vẫn giữ bình tĩnh. Cũng giống như hai người Kurumi và Yuki đang đứng bên cạnh cậu ta.
Việc hành động sớm nhất có thể ngay khi trận đấu vừa mới bắt đầu là không phải điều gì đó quá xa lạ. Nó là một chiến lược gần giống với tập kích, được thực hiện bởi một tổ đội có năng lực yếu kém hơn.
Vì thế, ngay sau đó Takashi cũng bắt đầu di chuyển.
Vì bản thân cũng là một người có sở trường là tốc độ, khả năng gia tốc của cậu cũng ngang ngửa với Basara, rút ngắn khoảng cách giữa cả hai trong nháy mắt.
“HAAAAAAAAAAAAAH!” “OHHHHHHHHHHHHHH!”
“Byakko” và Brynhildr--- Đòn đánh của hai bên va vào nhau. Nhưng sự kháng cự khác xa so với những gì Takashi nghĩ.
…Vậy là cậu ấy muốn chơi như thế.
Takashi hiểu được ý đồ của Basara, người đang đứng trước mặt cậu, ngay lập tức và nắm rõ nó ngay trong đầu.
Cả hai người bọn họ đều tung ra một cú đánh hướng xuống dưới. Nhưng Basara lại làm vậy để đẩy đòn tấn công của Takashi, chứ không phải là một đòn tấn công thẳng vào Takashi. Giờ thì Basara đang cố tiến vào tầm đánh của Takashi.
“Heh…”
Nhưng Takashi lại dùng mặt đất làm điểm tựa rồi nhảy sang một bên, tay vung “Byakko” theo hướng lưỡi giáo trong khi đang xoay người trong không trung.
Một đòn tấn công nằm ngoài tầm với của Brynhildr đã có tác dụng vì “Byakko” là một ngọn giáo. Nhưng một vết chém vào khoảng không đã tạo ra một âm thanh rỗng tuếch.
Takashi vừa rồi không đánh trúng thứ gì cả.
“---Cái gì?”
Không giảm tốc độ của bản thân xuống, Basara lướt sượt qua Takashi, tiến thẳng đến Kurumi và Yuki.
---Đây là một trận đấu ba chọi ba. Mấu chốt ở đây là ai sẽ đối đầu với ai.
Sau khi đẩy Shiba người giám sát ra khỏi trận đấu, Takashi – Yuki và Kurumi đang có lợi thế về phía họ.
Sau cùng thì, các Trưởng lão đã cho phép cậu ấy mang theo “Byakko” nhằm tiêu diệt Mio.
Hiểu rõ tính cách của Basara, cậu đã chắc chắn rằng bản thân sẽ đối mặt với cậu ta, nhưng
“Nếu là thế thì---”
Takashi chuyển ánh nhìn từ phía sau lưng Basara ra đằng trước.
“---Chính xác.” “Đúng rồi đấy.”
Cậu thấy một cô gái succubus nhỏ nhắn và Naruse Mio đang tiếp cận cậu, cách cậu khoảng mười mét cùng một lúc.
Cô nàng succubus--- Maria gồng nắm đấm phải đấm xuống mặt đất, tạo ra một làn sóng hủy diệt ồ ạt nhắm đến Takashi, người đang chạy trên nền bê tông. Hơn nữa,
“Đỡ lấy này!”
Vô vàn quả cầu lửa lấp đầy bầu không khí và lập tức được phóng đến chỗ Takashi cùng một lúc--- Ngay sau đó.
Xung chấn và những vụ nổ nuốt chửng lấy cậu ta.
Trong khi những xung chấn liên hồi và những vụ nổ đang diễn ra đằng sau lưng cậu, Basara tiến về trước.
Có hai người con gái trong tầm nhìn của cậu, Yuki và Kurumi.
Kurumi đang niệm chú, nhưng Yuki vẫn chưa triệu gọi thanh linh kiếm “Sakuya” của cô.
Cô chắc vẫn còn đang lưỡng lự trước việc phải đánh với Basara.
Vì vậy, Basara chuyển ánh nhìn sang đối thủ mà cậu đã quyết định từ trước trận chiến.
“Tớ tới đây---Yuki!”
Basara giương Brynhildr trước Yuki, người vẫn không có sĩ khí để chiến đấu.
“---Làm như tôi sẽ cho phép anh vậy!”
Nhưng một luồng gió mạnh mẽ đẩy Basara bay ra xa trước khi cậu có thể tung chiêu.
“Kuh…”
Những cơn gió liên kết đan xen vào nhau và trở thành một cơn bão, kéo Basara lên trên cao hơn nữa.
Cậu đã bị thổi tung lên cao đến mức cậu có thể thấy được khung cảnh ban đêm tuyệt đẹp của Tokyo.
Một độ cao đến tận vài trăm mét.
Basara bất giác nuốt nước bọt, vì cậu chắc chắn sẽ chết ngay lập tức khi cậu rơi từ độ cao này xuống đất, và ngay lập tức nghe thấy một giọng nói lạnh lùng.
“---Tôi không hề nghĩ rằng người như anh lại nhắm đến chị tôi đầu tiên đấy.”
Basara theo phản xạ ngước nhìn qua vai, nơi Kurumi đã hoàn tất việc bày trận ma pháp. Chắc hẳn cô đã cưỡi một làn gió còn nhanh hơn cả tưởng tượng để lên đến đó.
“Anh còn định làm tổn thương chị ấy đến bao giờ nữa mới vừa lòng?!”
Cùng lúc với tiếng hét vang lên, một cơn cuồng phong dữ dội ập tới từ cự ly gần.
Basara lập tức phản công bằng Brynhildr, nhưng luồng gió của Kurumi lách qua đòn tấn công đó như thể có ý chí riêng, và cứ thế giáng thẳng vào cậu.
“---AAWWWWWW!”
Không có điểm tựa dưới chân, cậu không thể giữ vững tư thế.
Bị cuốn theo cơn gió mạnh, Basara bắt đầu rơi tự do xuống nền đất.
…Chết tiệt, ước gì mình có thể ít nhất phá tan nó…!
Cậu có thể thử dùng <Banishing Shift> mà chỉ đẩy lùi làn gió đang kiềm hãm bản thân thay vì xóa bỏ nó, nhưng
“…Khốn kiếp!”
Cậu chỉ kịp giữ chặt Brynhildr để nó không bị thổi bay, vì thân kiếm rộng thành ra sẽ nhận quá nhiều áp lực từ gió.
Ngay cả khi cậu xoay sở vung được một đòn tấn công, việc kích hoạt <Banishing Shift> hoàn toàn nằm ngoài khả năng.
Cứ thế, cậu rơi dần, mặt đất mỗi lúc một gần hơn.
…Được thôi!
Đọc được dòng chảy của gió, Basara dồn toàn lực để làm chậm cơ thể lại.
“---Ở đó!”
Cậu tung một cú đá thẳng vào luồng gió đang lướt qua. Cậu nhắm vào điểm mà những luồng gió xoắn xuýt đan xen vào nhau, thỉnh thoảng hội tụ lại---
Bằng cách đá vào khối không khí tạm thời đó, nó trở thành một điểm tựa giữa không trung.
Basara thoát hiểm trong gang tấc khỏi cơn cuồng phong và đáp xuống nóc một tòa nhà bằng cách xoay người trên không.
Cùng lúc đó, cậu lập tức quay lại và tung một cú chém ngang, đánh tan những lưỡi gió đang truy đuổi phía sau.
Và rồi,
“---------”
Kurumi cưỡi gió đáp xuống một góc khác của mái nhà, cách nơi Basara đang đứng.
Nonaka Kurumi nhìn Basara, người đang tự tin đối mặt với cô cùng với biểu cảm bình tĩnh. Thế nên,
“…Hmp. Vậy ra anh thực sự nhắm vào tôi cơ à.”
Nhìn thấu kế hoạch của Basara, cô lẩm bẩm.
Đúng vậy. Ban đầu cậu đã cố tình nhắm đến Yuki để tạo ra tình huống một chọi một này. Cậu đã đoán trước được rằng cô sẽ nổi giận khi cậu nhắm vào Yuki bằng cách cố tình gọi tên cậu ấy, và thậm chí sẽ động thủ để ngăn cản cậu.
“Anh đang coi thường tôi nhỉ…”
Kurumi thừa biết rằng Yuki sẽ là một người vô hại trong trận chiến này, vì cô ấy vẫn chưa cam lòng chiến đấu với Basara.
Cùng với việc Shiba cũng đã bị loại khỏi trận chiến này, giờ chỉ còn Takashi và Kurumi tham chiến.
Dù vậy, cô không nghĩ rằng chỉ với Mio và Maria mà có thể thắng được Takashi với “Byakko” của cậu ta.
…Nói tóm lại,
Basara cho rằng cậu có thể tự mình đánh bại Kurumi. Cậu hẳn cũng biết rằng năng lực của Kurumi đang bị hạn chế trong tình huống hiện tại.
Chắc chắn cậu định đánh bại Kurumi nhanh nhất có thể, sau đó đến chỗ chị em Mio và Maria để cùng nhau đánh bại Takashi.
Ngay cả bây giờ, Basara vẫn coi Kurumi là một đứa nhóc năm năm trước—đứa em gái bé bỏng luôn lẽo đẽo theo sau cậu và chị gái Yuki của mình.
Nếu vậy, “Tôi sẽ khiến anh nhận ra sai lầm của mình--- trong khi anh chìm đắm trong sự hối tiếc vì đã thua tôi!”
Nói rồi, Kurumi tỏa ra một luồng hào quang xanh lục và giải phóng ma lực của mình.
Phần 2:
“Ồ, biết ngay mà. Cậu ta sẽ nhắm đến con bé… Dù sao thì, cũng không còn cách nào khác.”
Bị đẩy ra khỏi kết giới, Shiba Kyouichi kiểm tra tình hình bên trong từ trên nóc một tòa nhà xa xa.
Cậu ta nở một nụ cười nhạt khi trận chiến diễn ra đúng như dự đoán.
Cậu đã suy đoán từ trước rằng Takashi sẽ loại cậu ra khỏi kết giới, vì Takashi đang bị chi phối bởi nhiều cảm xúc khác nhau trong trận chiến này.
Vì vậy, Shiba không hề bối rối. Cậu không thể nhìn xuyên qua kết giới, nhưng năng lực của cậu cho phép hắn cảm nhận những gì đang diễn ra bên trong.
---Trong nhiều kịch bản mà cậu nghĩ ra, Basara sẽ chọn Kurumi làm đối thủ.
Ngày trước khi Basara còn ở<Làng>, Kurumi hoạt bát đã từng giống như một đứa em gái của cậu, cũng như Yuki trầm tính.
Nếu giờ cậu bị buộc phải chiến đấu với em ấy, cậu hẳn đang nghĩ đến việc làm cho cô bé bất tỉnh hoặc không thể chiến đấu, mà không cần đến Mio và Maria.
Và nếu cậu đang chiến đấu với Kurumi, cậu cũng có thể thu hút sự chú ý của Yuki.
Ngay cả khi cô ấy trở nên thụ động trong cuộc chiến chống lại đội của Basara, cậu ấy cũng không thể phớt lờ một trận chiến giữa người bạn thời thơ ấu yêu quý và đứa em gái của mình.
Thực tế, Shiba cảm nhận được Yuki đang cố gắng lao về phía Basara và Kurumi.
…Tuy nhiên,
Diễn biến này khá lý tưởng cho đội Basara, nhưng không phải là tốt nhất. Ngay cả khi là hai chọi một, “Byakko” của Takashi là một ngọn linh giáo đặc biệt mà Tộc Anh hùng đã cho phép cậu ta mang ra để đánh bại con gái của Ma Vương tiền nhiệm. Chiến thuật của họ đặt gánh nặng rất lớn lên Mio và Maria, những người phải chiến đấu chống lại Takashi.
Dù vậy, Basara và các cô gái hẳn cũng biết điều đó. Sau khi liên tục tấn công, Mio và Maria giờ đang giữ khoảng cách với Takashi để tránh giao chiến. Hành vi đó cho thấy rõ ràng rằng họ muốn kéo dài thời gian cho đến khi Basara đến, và Takashi cũng nhận ra điều đó.
“Chà, không phải là mình không thể hiểu được…”
Đội của Basara không chỉ đơn thuần muốn chiến thắng trận chiến này.
<Làng> đã chỉ định Naruse Mio là Mục tiêu cần Tiêu diệt và cô ấy đang bị một phe thù địch của Ma Tộc nhắm đến.
Ngay cả khi cách duy nhất để bảo vệ cô ấy là chiến đấu, Basara hẳn phải biết rõ hơn ai hết rằng hiểm nguy khi biến Tộc Anh hùng trở thành kẻ thù trong hoàn cảnh này lớn đến mức nào.
Hơn nữa, đối thủ của cậu là những người bạn thuở nhỏ. Cậu chắc đã muốn tránh làm hại họ nhiều nhất có thể, nhưng
“Nhân từ vào lúc này thì cũng được thôi, nhưng cậu chẳng bao giờ học được bài học nào hết, Basara nhỉ.”
Nói rồi, Shiba Kyouichi cười lạnh nhạt.
“Nếu cậu quá tham lam, cậu sẽ mất tất cả một lần nữa. Giống như năm năm trước vậy---”
Phần 3:
Trong không gian trống trải tối tăm khẽ vang lên một âm thanh.
Đó là tiếng bước chân của Hayase Takashi trên mặt sàn trải nhựa linoleum.
Sau khi đẩy lùi những đòn tấn công liên tục của Mio và Maria, cậu đang truy đuổi theo bọn họ trong khi họ đang cố tránh giao chiến thêm; tiến vào trung tâm thương mại lớn phía trước nhà ga.
Mặc dù không có người nào khác bên trong kết giới, nhưng trung tâm thương mại này lại có nhiều tầng và không gian vô tận, vì nó gồm ba tòa nhà nối liền với nhau qua các hành lang. Một địa điểm hoàn hảo để ẩn nấp và câu giờ.
Tuy nhiên, kế sách này chỉ có tác dụng nếu như Takashi không có “Byakko”. Byakko có nhiệm vụ bảo vệ phía tây, cho nên khi có kẻ thù trong khu vực được giao phó, nó có thể cảm nhận một cách mơ hồ vị trí của họ.
“…Hướng đó à.”
Theo phản ứng của “Byakko”, Takashi đặt chân lên tầng bốn của tòa nhà B. Đó là tầng thời trang chuyên về quần áo nữ. Tầng này đã bị cắt điện, chỉ còn đèn khẩn cấp bật sáng.
…Họ đã ngắt cầu dao trong hộp cầu chì ư?
Kết giới tái tạo được cả trạng thái hiện tại của vật chất, không riêng gì bản chất của nó.
Dù vậy, bằng cách phá hủy cầu dao, có thể tạo ra một trạng thái tương tự như vậy.
Phe phục kích có lợi thế hơn, vì họ có thể bị nhầm lẫn với bóng của một món hàng trong bóng tối. Nhưng Takashi từ từ tiến vào trung tâm của tầng.
“Tôi biết hai người ở đây--- Ra đây đi.”
Cậu tuyên bố với hai người họ bằng giọng bình tĩnh, nhưng không có phản hồi, vì họ nghĩ rằng mình đã ẩn nấp rất tốt. Vậy nên Takashi bắt đầu di chuyển về phía tây--- về phía cuối tầng.
Khoảnh khắc đó,
“------”
Bầu không khí xung quanh trở nên căng thẳng hơn một chút. Basara hẳn đã nói với họ rằng Takashi với “Byakko” khi ở phía tây của họ nguy hiểm đến mức nào.
Đột nhiên--- một ma-nơ-canh bay tới Takashi với tiếng vù vù. Cậu chém đôi nó bằng “Byakko” chỉ trong một nhát.
Rồi,
“---Chỗ đó, hả.”
Trong khi miệng đang lẩm bẩm, cậu đá xuống sàn.
Khi cậu lao về hướng mà ma-nơ-canh bay ra, thêm vài ma-nơ-canh nữa cũng ồ ạt bay tới cậu.
Takashi tiếp tục né tránh chúng trong gang tấc bằng cách lách sang hai bên, rồi cậu phát hiện một bóng dáng nhỏ bé trong hành lang mờ tối phía trước--- Là Maria.
Takashi tăng tốc ngay lập tức, rút ngắn khoảng cách giữa hai người, và sắp sửa rơi vào tầm hoạt động của “Byakko”.
Nhưng ngay trước đó,
“Cái gì---?”
Cậu cau mày với một chút ngạc nhiên. Maria, người mà cậu nghĩ sẽ chạy trốn lần nữa, lại có một động tác ngoài dự đoán của cậu.
Cô ấy bật cười.
“---Tôi đến đây!”
Nói rồi, Maria đá xuống nền đất rồi nhảy vọt về phía trước--- về phía Takashi đang đứng. Uốn cong cơ thể nhỏ bé của mình, cô tung một cú đá bay ngang bằng cách xoay ngang eo.
“------”
Takashi lập tức vào thế phòng thủ. Maria không phải là đối thủ duy nhất.
Nếu cậu lơ đễnh né tránh và giữ khoảng cách, rất có thể Mio sẽ bắn ma pháp vào chỗ của cậu.
Vì vậy cậu đã chặn cú đá của Maria bằng cán của “Byakko”.
“Guh---… Cái!?”
Không thể ngăn chặn đòn đánh nằm ngoài dự đoán của mình, Takashi bay ngang trong không trung.
Trong khi cậu bay xuyên qua màn trưng bày của một cửa hàng thời trang trẻ em gần đó, Takashi vẫn điều chỉnh tư thế giữa không trung và tiếp đất lướt trên sàn.
Ở đó,
“Đỡ tiếp này!”
Maria lập tức rút ngắn khoảng cách giữa họ với giọng nói vui tươi.
Tiến sâu hơn vào tầm với của “Byakko”--- cô tung ra những cú đấm và đá liên hồi ở cự ly gần.
Bằng một sự thay đổi đột ngột, Takashi buộc phải né tránh. Thực tế, rất nguy hiểm nếu bất cẩn đối đầu với cô ấy, vì những đòn tấn công mạnh mẽ này liên tục dồn dập về phía Takashi.
…Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Cậu vừa mới kiểm tra sức mạnh của cô succubus này cách đây một tuần.
Cô ấy không phải là một đối thủ mà cậu có thể lơ là cảnh giác, nhưng cô bé cũng chỉ nằm ở cấp độ mà cậu có thể tự mình đánh bại.
Tất nhiên cậu không mong đợi cô ấy dậm chân tại chỗ suốt tuần qua. Maria hẳn đã luyện tập cùng Basara rất nhiều.
…Tuy nhiên,
Sức mạnh hiện tại của cô ấy đã tăng lên đáng kể so với một tuần trước. Không, không chỉ sức mạnh. Toàn bộ sức mạnh thể chất của cô đều đã nhảy vọt. Như thể cô đã nhìn thấu sự ngạc nhiên của cậu ấy,
“Tiếc cho cậu. Nhờ có Basara và Mio-sama, tôi đang tràn trề sức mạnh theo nhiều cách.”
cô nói vậy và gia tăng thêm lực trong các đòn tấn công của mình. Hơn nữa, trong khi chiến đấu ở cự ly gần, cô luôn giữ vị trí để cậu ta không quay lưng về phía tây. Tuy nhiên,
“Sao tôi có thể để cô… làm càn mãi được!”
Không bỏ lỡ sơ hở giữa những đòn tấn công liên tục của Maria, Takashi phản công.
Cậu không thể kích hoạt sức mạnh của “Byakko”, nhưng cậu dồn Maria vào góc bằng cách kết hợp những cú đâm và chém--- những đòn thẳng và cong.
Và rồi cuối cùng cậu cũng tung ra một nhát chém từ dưới lên.
Nhưng--- Sức cản mà Takashi cảm nhận được không phải là từ việc chém trúng cô.
“…Cái gì?”
Hayase Takashi nhìn. Maria đã chặn lưỡi kiếm của “Byakko” trong khi đang khoanh hai cánh tay mỏng manh lại với nhau.
---Rõ ràng là, một người thuộc hệ sức mạnh sẽ có sức mạnh thể chất cao. Con quỷ khổng lồ ngày hôm trước thậm chí không cần né tránh các đòn tấn công của Basara và Maria là một ví dụ hoàn hảo. Nhưng thật bất ngờ khi một cô gái nhỏ bé như Maria lại có thể chặn được đòn tấn công của cậu, ngay cả khi cô chỉ là một succubus.
…Có vẻ như mình phải xem xét lại.
Takashi đã đánh giá sức mạnh của Maria là cấp B, nhưng đánh giá lại thì cô ấy đáng lẽ phải nằm ở cấp A. Và rồi,
“---Gầm lên, “Byakko”.”
Ngay lập tức, một cơn lốc xoáy xuất hiện xung quanh “Byakko” và hất tung Maria bay lên không trúng, chéo lên trên.
“Aaaaaaaa---!?”
Cơ thể nhỏ bé của Maria đâm sầm vào trần nhà trong nháy mắt. Phá vỡ trần nhà như vậy, cô bé bị hất bay lên tầng tiếp theo cùng với một làn sóng xung kích, nơi chẳng mấy chốc lại xảy ra thêm vụ va chạm khác.
Rất có thể, Maria thậm chí còn bị thổi xuyên qua thêm một lớp trần nhà nữa.
“Cô thật không may…”
Takashi nói trong khi nhìn những mảnh vụn rơi xuống từ trần nhà bị vỡ.
---Để giải phóng toàn bộ sức mạnh của “Byakko”, cậu chắc chắn cần phải ở phía tây của kẻ thù.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là “cậu không thể tấn công khi không ở phía tây”.
Mặc dù không phải là toàn lực, cậu có thể giải phóng sức mạnh của “Byakko” để tấn công ngay lập tức.
Giống như đòn tấn công đã xuyên thủng và đóng băng con quỷ khổng lồ ngày hôm trước hay cơn lốc xoáy chống lại Maria vừa rồi.
Dù vậy--- sức mạnh hiện tại của Maria không thể coi thường. Không thể nào cô bị đánh bại bởi đòn đó. Takashi thoáng suy nghĩ xem liệu cậu có nên đuổi theo Maria để kết liễu cô hay loại bỏ Mio ngay lập tức.
“------”
Cậu quay lại với sự hiện diện đột ngột xuất hiện phía sau lưng--- ở phía tây. Một cô gái đang đứng ở đó.
Phát ra một luồng khí đỏ rực dâng trào khác biệt so với luồng khí đen của Ma Vương tiền nhiệm và luồng khí xanh lam từ phe ôn hòa, Naruse Mio đã mở rộng một vòng tròn ma pháp trước mặt mình.
“Tốc độ là niềm tự hào của một kẻ thuộc hệ tốc độ, phải không? …Vậy thì cái này thì sao?”
Cùng lúc khi cô nói điều đó, một lượng lớn nước xuất hiện.
Nó biến thành một dòng chảy nuốt chửng toàn bộ một tầng và Takashi bị cuốn vào dòng chảy đó ngay lập tức.
Phần 4:
Basara nhận ra mình đang di chuyển với tốc độ cao trong một trận chiến thực sự với Kurumi.
Kurumi là kiểu pháp sư, có khả năng tấn công tầm xa, trong khi Basara mang thiên hướng tốc độ.
Trước tiên, cậu cần áp sát cô ta bằng tốc độ của mình, nếu không cậu sẽ không có cơ hội. Kurumi tự do bay lượn qua lạo bằng cách điều khiển gió trong khi cậu phải nhảy từ mái nhà này sang mái nhà khác của những tòa nhà có kích thước khác nhau.
Với tốc độ của một người mang thuộc tính tốc độ và sức mạnh từ đôi chân tạo ra tốc độ đó, cậu đứng ở mép mái nhà và nhảy lên.
“HAAAAAAAAAAAAH!”
Cậu hét lên cùng với một tia sáng từ Brynhildr, nhưng
“---Anh vẫn không biết khi nào nên từ bỏ nhỉ.”
Kurumi dễ dàng né tránh. Luông gió xung quanh nâng cơ thể Kurumi lên.
…Chết tiệt.
Cậu đã cố gắng ra đòn lên cô ta một lúc rồi, nhưng cô ta đều né tránh như thế này. Nonaka Kurumi là cùng kiểu pháp sư với Mio. Phong cách chiến đấu thiên về ma pháp của cô ta cũng vậy.
Tuy nhiên, Mio là một Pháp Sư Cấp Cao, trực tiếp niệm phép bằng ma lực của chính mình, trái ngược với Kurumi, một Bậc Thầy Nguyên Tố mượn sức mạnh của các tinh linh để kích hoạt ma pháp.
Do đó, cô ta có thể niệm phép bằng cách sử dụng hoặc lập khế ước với một tinh linh thông qua một kênh dẫn mà không cần phải tiêu thụ ma lực của chính mình.
Một đối thủ rắc rối---
Tuy nhiên, cậu lại thấy một cách để chiến thắng lần này đặc biệt vì phong cách chiến đấu đó. Bởi vì “Byakko”, vốn có sức mạnh của linh thú thần thoại bị phong ấn, đang ở gần đó.
Do đó, cậu cho rằng Kurumi chỉ có thể sử dụng thuộc tính gió của “Byakko” trong trận chiến này, vì việc mở kênh dẫn đến các tinh linh khác sẽ can thiệp vào sức mạnh của “Byakko”.
Hơn nữa, kết giới được thiết lập từ “Byakko” của Takashi và ma pháp của Mio.
Là đồng minh của Takashi, Kurumi có lẽ chỉ có thể thi triển ma pháp gió bên trong kết giới. Và trên thực tế, Kurumi cho đến nay chỉ sử dụng ma pháp gió và găng tay tinh linh vật chất hóa của cô ta có nguyên tố chính là gió.
Vì vậy, cô ta cũng sẽ khó tấn công về phía tây, vì “Byakko” sẽ can thiệp.
---Tuy nhiên, gió của Kurumi không hề có dấu hiệu của sự hạn chế đó.
Ngay từ đầu, gió là muôn hình vạn trạng. Dù cậu có áp sát phía tây của cô ta bao nhiêu lần đi nữa, gió vẫn tấn công cậu bằng cách đơn giản là vòng qua. Cậu cố gắng phản công trong khi né tránh những đòn tấn công đó một cách suýt soát, nhưng
“Kuh…!”
khi cậu né tránh một đòn tấn công, tôi lại đáp xuống bức tường của một tòa nhà cao chót vót và ngay lập tức chạy dọc lên bức tường. Những đòn tấn công liên tiếp đập vào bức tường trắng luôn chậm hơn tôi một bước.
Đó là ma pháp gió lốc của Kurumi. Khi Basara thoát lên trên, các đòn tấn công dần thu hẹp khoảng cách với cậu ấy.
“----?”
Cậu đang chú ý đến phía sau thì “thứ gì đó” vô hình tiếp cận từ phía trên, khuấy động bầu không khí xung quanh lên.
Cậu lập tức đạp nhảy từ tòa nhà về phía bức tường của tòa nhà đối diện. Ngay sau đó, “thứ gì đó” mà cậu né tránh đã đập xuống đất.
Sau khi nghe tiếng gầm trong không trung, Basara cắm Brynhildr ngang vào bức tường của tòa nhà mà cậu vừa nhảy tới, xoay người lên trên với tay phải nằm trên cán kiếm và đáp xuống lưỡi kiếm rộng.
“Vừa rồi, đó là…”
Khi cậu nhìn xuống đất, cậu thấy một cái hố rộng có bán kính ba mét dưới đám bụi đang bay lên.
Cô ta có lẽ vừa bắn ra khí nén hoặc thứ gì đó tương tự.
“…Anh vẫn giỏi chạy trốn như mọi khi.”
Khi cậu đột nhiên ngẩng đầu lên, Kurumi đang lơ lửng--- cách cậu mười mét, ở cùng độ cao.
---Vì vậy, cậu lập tức di chuyển.
Cậu nhảy về phía cô ta, dùng Brynhildr làm bàn đạp. Vì cậu đã vứt bỏ vũ khí của mình,
“Cái quái gì… Một đòn tự sát trong tuyệt vọng à?”
Kurumi mệt mỏi đưa tay về phía cậu và tung ra một đòn ma pháp gió. Cùng lúc đó, Brynhildr biến mất phía sau lưng--- rồi lại hiện hình ở trong tay cậu.
Biểu cảm của Kurumi trở nên sợ hãi trước pha đánh lạc hướng đầy bất ngờ này.
Cậu hóa giải ma pháp gió lốc của cô ta bằng lưỡi kiếm của Brynhildr ngay trước mặt và áp sát cô ta trong cùng một động tác.
“OHHHHHHHHHHHH”
Cậu tung ra một nhát chém ngang. Tuy nhiên, nó đã bị đẩy lùi lại bởi một thứ vô hình ngay trước khi chạm vào bụng Kurumi.
Đó là một kết giới ma thuật mà cô ta đã dựng lên ngay lập tức để phòng thủ.
Tuy nhiên, nếu đó là kết giới giống như năm năm trước, cậu đáng lẽ phải có thể chém xuyên qua nó. Việc cậu bị đẩy lùi chứng tỏ Kurumi đã mạnh lên nhiều đến nhường nào.
Và rồi cậu đã được nếm mùi sức mạnh mới của Kurumi.
Cậu lơ lửng bất động trong không trung ngay khoảnh khắc đòn tấn công bị đẩy lùi và đột nhiên cảm nhận được không khí tích tụ xung quanh Kurumi---
Khoảnh khắc tiếp theo,
“---GAAAAAAAAAAH!?”
Cậu bị thổi bay bởi một dòng khí hỗn loạn dữ dội. Cậu đâm sầm vào bức tường của tòa nhà phía sau cậu, lưng cậu xuyên thủng qua bức tường và tiếp tục bay mặc dù bị mắc kẹt vào bàn ghế làm việc bên trong văn phòng.
Sau khi liên tục đâm xuyên qua các bức tường với lực va chạm lớn, cậu va vào một tủ thép khổng lồ. Các đồ vật bên trong đổ ra vang lên tiếng động ồn ào khi va chạm.
“Gah….. Guh…. Ah…!”
Basara lún sâu vào bên trong tủ khóa bị phá hủy với tư thế bị đóng đinh. Cậu nôn ra máu cùng với toàn bộ oxy trong phổi. Ngạt thở vì đau đớn toàn thân, tầm nhìn của cậu mờ đi vì cơn đau dữ dội.
“---Đó là cái giá phải trả vì anh đã coi thường tôi và đối xử với tôi như một đứa trẻ.”
Kurumi đi mon men theo con đường mà sóng xung kích để lại--- cho đến tận nơi Basara bị thổi bay đến. Sau đó cô ta dừng lại cách đó không xa.
“Anh… cho đến giờ chỉ tấn công tôi bằng sống kiếm. Ngay cả vào lúc này, anh vẫn nghĩ mình có thể khiến <làng> xem xét lại quyết định về Naruse Mio nếu như anh phô diễn sức mạnh có thể đánh bại chúng tôi mà không làm chúng tôi bị thương?”
Đáp lại những lời cay nghiệt đó,
“…Điều đó, có sai không…?”
Basara rên rỉ nói, rồi từ từ đứng dậy bằng cách bám vào mép tủ.
“Cha tôi và tôi đã quyết định bảo vệ Mio và Maria… Bảo vệ cô gái đã phải luôn sống trong sợ hãi chỉ vì cô ấy là con gái của Ma Vương tiền nhiệm và thừa hưởng sức mạnh của ông ấy. Nhưng”
Để đạt được mục tiêu đó, Jin đã bảo cậu phải chiến đấu sau khi vạch ra giới hạn. Y tá trường Hasegawa cũng khuyên cậu chỉ nên bảo vệ lằn ranh mà tôi sẽ không bao giờ lùi bước.
Tuy nhiên,
“Nhưng tôi chỉ có thể chọn một điều quý giá duy nhất…? Tôi không muốn chiến đấu với em--- những người bạn thời thơ ấu và đồng đội cũ của tôi. Có lẽ có một cách để kết thúc chuyện này mà không cần phải chiến đấu. Ngay cả khi cơ hội đó vô cùng nhỏ, liệu có phải là điều tồi tệ khi đặt cược vào cơ hội đó không?”
Cậu ấy biết ước muốn của mình là không tưởng. Dù vậy, Toujou Basara không muốn lùi bước. Trong số những người cậu chắc chắn muốn bảo vệ---đằng sau lằn ranh đó là Mio và Maria.
Tuy nhiên, Toujou Basara cũng đã vạch ra một giới hạn bảo vệ cuối cùng, bao gồm cả những người cậu không bao giờ muốn vuột mất nữa. Trong số đó không chỉ có Mio và Maria, mà còn có Yuki, Kurumi và Takashi.
Dù cho cậu có suy nghĩ lý trí đến đâu, cậu cũng không muốn lùi bước khỏi đó.
Tuy nhiên,
“Không hẳn. Cứ làm bất cứ điều gì anh muốn đi. Cứ khóc lóc cho cái ảo tưởng của anh cho đến giây phút cuối cùng trong khi bị đánh tơi tả đi. Sau cùng thì, anh cũng sẽ hối hận vì sự ngây thơ của mình đến chết mà thôi.”
Kurumi bắt đầu tập trung những luồng gió quanh tay phải, giơ về phía cậu. Và rồi,
“Bởi vì khi anh tỉnh dậy lần nữa—Naruse Mio sẽ không còn ở trên thế gian này nữa.”
Cùng lúc cô tuyên bố điều đó, gió của Kurumi trút xuống.
Thứ mà Kurumi giải phóng là một khối khí bị nén đến giới hạn. Nó có đường kính 1 mét. Bị thứ đó đánh trúng vào bụng, Basara chắc chắn lần này sẽ bất tỉnh nhân sự.
---Hay lẽ ra là phải như vậy.
Nhưng,
“Eh---…”
Kurumi lẩm bẩm ngớ người. Bởi vì ma pháp mà cô ta giải phóng đã biến mất ngay trước mắt cô.
Và không để lại một dấu vết nào.
…Đừng nói là.
Chỉ cần nhìn thôi, Basara trước mặt cô ta đã kết thúc cú vung Brynhildr của mình.
<Banishing Shift>--- Khoảnh khắc Kurumi nhớ ra tên của kỹ năng mà cậu không thể sử dụng nữa, cậu đã áp sát đến gần cô ta.
Kurumi cố gắng dựng một kết giới chống lại đòn tấn công đang đến, nhưng vô ích.
…Không thể nào…?
Nó không chỉ xóa bỏ ma pháp gió, mà còn cả đường dẫn đến tinh linh ư?
Đến khi cô nhận ra điều đó, Brynhildr đã ở ngay trước mặt cô.
“----!”
Quá muộn để nhảy lùi lại rồi.
Kurumi nhận ra sự thật đó không phải từ cơn đau của nhát chém ngang, mà từ việc bị hất bay vào trong không trung.
Trên đường đi của cô là một mặt kính cửa sổ rộng lớn. Một vật vô dụng để ngăn cản đà của Kurumi.
Với tiếng kính vỡ chói tai, cơ thể Kurumi bị thổi bay ra ngoài tòa nhà.
Vì đường dẫn đến tinh linh của cô ta đã bị cắt đứt, cô ta không thể sử dụng ma pháp được nữa.
Cô không thể tránh khỏi cú ngã. Cơ thể cô không cử động được, có lẽ do tác động của đòn tấn công, và cô không thể làm gì ngoài việc nhìn lên bầu trời đêm khi đang ngã ngửa. Cô ngã từ tầng bốn. Tiếp đất bằng chân thì còn đỡ, nhưng đâm sầm xuống đất với tư thế này thì vô vọng--- Mọi thứ kết thúc rồi.
…Chị hai…
Kurumi đột nhiên nghĩ đến chị gái mình. Họ đã luôn ở bên nhau.
Cô biết tình cảm của Yuki, nhưng bản thân Kurumi không thể tha thứ cho Basara vì đã khiến Yuki phải chịu đựng quá nhiều đau khổ--- và chà đạp lên tình cảm của cô ấy, khi cô đã miệt mài cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn trong năm năm qua.
Liệu Yuki có buồn về cái chết của cô không? Và--- liệu cô ấy có báo thù cho cô không?
…Nhưng,
Kurumi đột nhiên nhắm mắt lại. Cô dù sao cũng không muốn Yuki phải chiến đấu chống lại Basara.
Rốt cuộc, Yuki đã trở nên mạnh mẽ vì Basara. Cô ấy đã cố gắng rất nhiều vì điều đó.
Vì vậy, Kurumi ít nhất không muốn Yuki phải vào sinh ra tử chống lại---
“---Eh?”
Khi đột nhiên bị ôm chặt, Kurumi mở mắt ra trong chớp nhoáng. Người đó
“A- Anh…” “Nằm yên!” “---!”
nói với cô bằng giọng gay gắt và Kurumi theo phản xạ ngừng cố gắng cựa quậy.
Vẫn ôm chặt lấy cô ấy trong vòng tay, Basara xoay người thẳng đứng--- và tiếp đất.
“----”
Basara cũng bị thương. Hơn nữa, cậu còn đang ôm Kurumi.
Cú va chạm từ việc tiếp đất sẽ không giết được cậu, nhưng đôi chân hẳn đã chịu một cú sốc khá lớn.
Tuy nhiên, Kurumi chỉ cảm thấy chút dao động.
Bởi vì ngay trước khi tiếp đất, cô ấy đã được cậu ôm chặt hơn thế. Và rồi,
“…Có vẻ chúng ta an toàn rồi…”
Basara thở phào nhẹ nhõm trong khi vẫn đang ôm cô ta trong vòng tay. Kurumi được bao bọc bởi giọng nói đã trầm hơn trong năm năm qua và cơ thể trưởng thành che khuất cô ta khi được ôm.
…Ah.
Đáp lại cái ôm thật chặt đó, Kurumi nói bằng giọng yếu ớt trong vòng tay của cậu.
“…T- Thả tôi ra.” “MH? O- Ồ… xin lỗi.”
Sau đó, Basara cũng buông cô ta ra, nhưng rồi cậu lại vội vàng quay mặt đi. Khi Kurumi cúi xuống nhìn mình một cách bối rối, cô ta thấy quần áo của mình bị rách tơi tả ở phía bên phải, để lộ làn da trần của cô ta. Nó kéo dài từ dưới ngực lên gần nhũ hoa.
“K- Không…----!?”
Khoảnh khắc cô ta vội vàng cố che ngực lại, một cơn đau dữ dội chạy khắp cơ thể và khiến cô ta nghẹt thở. Kurumi khuỵu xuống và Basara nhẹ nhàng đỡ lấy eo cô ta để nâng đỡ, trong khi nói.
“Em ổn chứ? Khoan, tôi đã làm thế với em… Xin lỗi.”
“…Đồ ngốc… Lo lắng cho kẻ thù của mình, đó chính xác là ý tôi khi đang nói anh coi thường---!?”
Khoảnh khắc cô ta cố gắng nâng cao giọng, một cơn đau vang dội ập đến. Cô ta có lẽ đã gãy một hoặc hai xương sườn.
Suy cho cùng, cô ta đã bị Basara đánh--- bằng thanh kiếm dày Brynhildr, ngay cả khi đó chỉ là sống kiếm. Cô ta may mắn vì không bị thương nặng hơn. Có thể là Basara đã làm suy yếu đi quán tính của Brynhildr vào khoảnh khắc cuối cùng.
…Ngoài ra.
Nếu Basara không cứu cô ta, cô ta đã đâm sầm xuống đất bằng đầu và bỏ mạng rồi.
Với đôi mắt hơi ngấn nước vì cơn đau ở sườn, Kurumi ngước lên nhìn cậu.
Đôi mắt của Basara, nhìn cô đầy lo lắng và ngồi khuỵu gối xuống, giống hệt như thời gian bọn họ từng ở bên nhau trước đây.
…Mình hiểu rồi.
Ngay cả khi mọi thứ đã thay đổi sau năm năm, Kurumi vẫn giống như một đứa em gái đối với Toujou Basara.
Nhưng thay vì đối xử với cô ta như một đứa trẻ, cậu ấy đang trân trọng cô như một thành viên trong gia đình--- Và cảm giác đó…
…Cũng giống với mình…
Ngay cả khi cô không bao giờ có thể tha thứ. Ngay cả khi mệnh lệnh của <Làng> là tuyệt đối.
Nonaka Kurumi nhận ra Toujo Basara là một tồn tại như thế nào đối với cô.
---Không chỉ mỗi Yuki, người đã ở bên Basara và vẫn luôn dõi theo cậu từ khi còn nhỏ.
Bởi vì bản thân Kurumi cũng ở bên hai người đó và tiếp tục dõi theo từ đằng sau và bên cạnh cậu.
Khi cô ta khép môi và nhìn cậu không nói một lời,
“Có vẻ như em ổn rồi, thấy em có thể trừng mắt nhìn tôi như thế này mà…”
Basara từ từ đứng dậy.
“…Xin lỗi, nếu có thể, tôi muốn ở lại với em cho đến khi em có thể đi đứng trở lại, nhưng---”
Nói rồi, Basara chuyển ánh mắt về phía nhà ga. Khi cô ta nhìn theo,
“Chị hai…”
Yuki đang từ từ đi đến từ phía bên kia đường.
Kurumi nghĩ rằng chị ấy đã phải lo lắng về trận chiến của họ.
Và rằng chị ấy đã đến đây, phớt lờ Naruse Mio, vì lý do đó. Tuy nhiên,
…Chị hai?
Yuki khẽ ngước lên và nhìn cô. Cô ấy mang một vẻ mặt bình yên khiến người khác khó mà đoán được trạng thái cảm xúc của bản thân. Dù vậy, Kurumi nhận ra được cảm xúc chứa đựng trong biểu cảm đó và kinh ngạc.
Khi cô vội vàng nhìn lên Basara đang đứng bên cạnh,
“…….Yuki.”
Cậu hẳn cũng đã nhận ra điều đó rồi. Basara lẩm bẩm, nhưng không gọi thanh Brynhildr ra. Như để cho thấy rằng cậu không muốn chiến đấu với cô ấy bằng mọi giá.
“………….”
Nhưng Yuki dừng lại và không nói một lời gọi linh kiếm “Sakuya” của mình ra--- Khoảnh khắc tiếp theo, cô ấy tung ra một nhát chém ngược và xiên từ xa.
Thấy vậy, Basara lập tức hơi khuỵu gối xuống.
Phòng thủ đối với hệ tốc độ về cơ bản là né tránh. Và động tác của cậu ấy là sự chuẩn bị cho điều đó. Tuy nhiên,
“Không…. Basara, đỡ nó đi!”
Kurumi hét lên ngay lập tức. Nhưng đã quá muộn.
“---?”
Một đòn tấn công đánh trúng Basara từ phía dưới. Khoảnh khắc bị trúng đòn, một tiếng va chạm cùn thay vì tiếng chém. Nó đánh vào cằm của cậu, làm não bộ lạo xạo và khiến cậu lảo đảo ngã xuống đất. Kurumi vội vàng đỡ lấy cơ thể cậu, bỏ qua cơn đau đang chạy khắp cơ thể khi làm vậy.
“….Chị, tại sao…?”
Không phải cô ấy là người phản đối việc chiến đấu với cậu ấy sao? Đáp lại câu hỏi của Kurumi,
“….Chị không nghĩ ra được giải pháp nào khác.”
Khi Yuki cúi xuống trước mắt cô, cô ấy rút ra một cái chai từ túi, mở nắp và giữ nó trước mặt Basara, người đã ngất lịm đi.
Hương thơm ngọt ngào này là một loại hương liệu được lưu truyền trong Tộc Anh hùng để đưa mục tiêu vào giấc ngủ sâu.
Ngất đi khiến cậu mất đi cảnh giác xung quanh, Basara hít vào.
“Giờ cậu ấy sẽ không tỉnh dậy trong nửa ngày đâu…”
Yuki nhẹ nhàng chạm vào má cậu và chỉ trong khoảnh khắc đó, cô ấy lộ ra vẻ mặt dịu dàng. Và rồi,
“Kurumi… Hãy chăm sóc cho Basara.”
“Chị định làm gì…? Đừng nói là---”
Yuki không trả lời. Cậu ấy đứng dậy không nói một lời và cứ thế bỏ đi.
Về phía nhà ga--- Về phía chiến trường khác.
Phần 5:
Ngay khi tỉnh lại, điều đầu tiên Maria nhìn thấy là gương mặt lo lắng của Mio.
“…Mio-sama?”
Maria nhận ra Mio đang đỡ mình ngồi dậy.
“À phải rồi… Mình đã bị tên đó tấn công.”
Cô nhớ lại mình đã bị sóng xung kích từ “Byakko” đánh trúng ở cự ly gần trong trận chiến như thế nào.
Khi nhìn quanh, cô thấy khung cảnh quen thuộc từ tầng mình vừa ở.
Có lẽ cô đang ở tầng trên, là tầng năm. Và có vẻ như cô cũng bất tỉnh cách đây không lâu lắm.
“Tên đó đâu rồi…?”
“Chị đã cố gắng tung một đòn trúng hắn… Nhờ có em đó.”
“Em đứng dậy được không?” nghe thấy vậy, Maria cùng Mio đi về phía cái lỗ rộng hai mét trên mặt đất gần đó.
Nhìn xuống từ đó, cô thấy tầng bốn, nơi chiến trường của họ hồi ban nãy, đã ngập chìm trong biển nước. Các tầng dưới có lẽ cũng tương tự.
---Đây chính là chiến thuật của Maria và Mio. Maria kéo dài thời gian bằng cận chiến, trong khi Mio tập trung sử dụng nước trong các đường ống và bể chứa khắp tòa nhà cho phép thuật tấn công của mình.
Cô đã tung ra tất cả khi Maria và Takashi đang giữ khoảng cách với nhau.
“Chừng đó cũng câu cho chúng ta được chút---”
Nói được nửa câu, Mio loạng choạng rồi khuỵu một gối xuống.
“Mio-sama, hãy giải trừ phép thuật đi ạ. Nhiều hơn thế này sẽ…!”
Tòa nhà không phải kín mít hoàn toàn, vì vậy cô phải duy trì phép thuật để ngăn nước tràn ra ngoài.
Không cần phải nói, việc kiểm soát một lượng lớn nước như vậy tiêu tốn rất nhiều ma lực.
“Nhưng… chúng ta phải câu giờ cho đến khi Basara đến…”
Mio nói vậy với vẻ mặt đau đớn--- Ngay lúc đó.
Một cơn xoáy nước lớn bắt đầu hình thành trong dòng nước ngập tới tầng bốn.
“Cái này…”
Maria mở to mắt ngạc nhiên. Ngay sau đó, một rung động dữ dội xuất hiện đẩy lùi bầu không khí ở tầng bốn.
Luồng sóng xung kích đó, lan rộng sang hai bên, thổi bay các bức tường và cửa sổ trên tầng đó.
Cô có thể đã giữ được nước bên trong nếu đó chỉ là những vết nứt nhỏ, nhưng đã thành ra thế này rồi thì coi như bất khả thi. Lượng nước khổng lồ tràn ra khỏi tòa nhà.
“----”
Maria và Mio vô cùng ngạc nhiên trước khung cảnh trước mắt.
Hayase Takashi đứng điềm tĩnh trên tầng bốn vẫn còn ngập nước trong khi nước đang rút dần đi.
Lý do cơ thể cậu ta, chứ đừng nói đến quần áo, không bị ướt là vì cậu ta đã dựng một rào chắn gió quanh mình bằng sức mạnh của “Byakko”. Và việc giải phóng sức mạnh đó ra xung quanh chắc chắn đã gây ra một làn sóng xung kích như vừa rồi.
“Tôi hiểu rồi… Tòa nhà này nằm ở phía tây của trung tâm kết giới. Nếu vậy, các cô coi mình đang ở phía tây và tận dụng sức mạnh của thần thú để bảo vệ bản thân.”
“…Có vẻ đầu óc ngươi không chỉ để trưng bày.”
Takashi lãnh đạm đáp lại những lời móc mỉa của Maria.
…Chuyện này chắc chắn đã trở nên nghiêm trọng.
Maria nhận ra ngay lập tức rằng họ đang ở thế yếu.
“Chúng ta đi thôi, Mio-sama… Chúng ta sẽ rời khỏi đây. Chúng ta sẽ trốn ở đâu đó và câu một chút---”
“---Vô ích. Dù các ngươi có trốn ở đâu, ‘Byakko’ cũng sẽ tìm thấy các ngươi, kẻ thù của ta.”
“Hơn nữa,” Takashi nói.
“Có vẻ như các ngươi đã cố gắng tuyệt vọng để tránh cho ta đứng ở phía tây của các ngươi, nhưng--- các ngươi quá ngây thơ.”
“Ý ngươi là gì…?”
Mio hỏi đầy nghi hoặc.
“Ở Trung Quốc, Tứ Linh, bao gồm cả Byakko, được tạo thành từ các chòm sao, nhưng ở Heian-kyou, chúng chỉ bắt nguồn từ các đặc điểm địa lý dựa trên Phong Thủy--- từ đất đai. Và… đúng là Byakko, với tư cách là người bảo vệ phương tây, phải cảnh giác nhất với các cuộc xâm lược từ phía đông.”
Nói rồi, Takashi chĩa “Byakko” vào họ.
Lưỡi kiếm của nó đột nhiên bắt đầu phát ra ánh sáng. Ánh sáng đó dần dần hội tụ ở đầu ngọn giáo và chẳng bao lâu sau, không khí bắt đầu rung chuyển.
“Tuy nhiên, như các ngươi đã biết, đối diện với phía tây của Byakko, Thanh Long đang bảo vệ phía đông. Rồng bay cai quản nước và rõ ràng có thể tạo ra mưa. Nó bảo vệ kinh đô khỏi hạn hán bằng sức mạnh đó. Vậy thì chẳng phải bình thường sao khi Byakko cũng bảo vệ kinh đô bằng một sức mạnh đối lập với nó? Với một sức mạnh chống lại lũ lụt và những thứ tương tự--- Một sức mạnh thổi tan mây mưa.”
“Ngươi muốn nói…”
Cô lẩm bẩm đầy ngỡ ngàng.
“Các ngươi đã bất cẩn. Tên này không chỉ có thể sử dụng sức mạnh của mình chống lại kẻ thù phía đông--- mà còn chống lại cả bầu trời.”
Họ không có thời gian để chạy trốn. Cũng không kịp cất tiếng. Và rồi,
“Tấn công chúng--- ‘Byakko’“
Khoảnh khắc Hayase Takashi tuyên bố, một tia chớp bùng nổ quét sạch mọi thứ.
Tiếng gầm của “Byakko” xuyên thấu trời xanh.
Một làn sóng xung kích dữ dội trỗi dậy. Và rồi--- sau tiếng gầm kéo dài, kéo dài và rung động lắng xuống, tầm nhìn trắng xóa của Takashi cuối cùng cũng rõ ràng.
“Byakko” đã giải phóng toàn bộ sức mạnh của nó.
Đó là một luồng gió dữ dội quét sạch mọi thứ, thổi bay toàn bộ tòa nhà từ tầng năm trở lên.
Takashi, đứng một mình trên tầng bốn đầy đổ nát, từ từ hạ “Byakko” xuống. Mọi chuyện đã kết thúc. Giờ đây nhiệm vụ của họ đã hoàn thành. Ngay khi cậu ta nghĩ vậy,
“-----”
“Byakko” đột nhiên lóe sáng khi phát hiện ra kẻ thù.
Takashi nghi ngờ bắt đầu di chuyển theo hướng có sự hiện diện đó.
Và ngay trước một cửa sổ bị vỡ--- Cậu ta nhìn xuống từ rìa sàn tòa nhà.
Ở đó cậu thấy hai cô gái đang chạy về phía tây, quay lưng lại với cậu. Khi cảm thấy ánh mắt của Takashi, Naruse Mio và Succubus nhanh chóng quay đầu lại trong lúc chạy trốn.
Cậu không biết bằng cách nào, nhưng họ đã xoay sở để tránh được đòn tấn công của “Byakko”.
---Tuy nhiên, Takashi không hề nao núng.
Với tốc độ của mình, cậu sẽ bắt kịp họ ngay lập tức.
Không giống như trong không gian hạn chế của tòa nhà, cậu ta có thể tận dụng tốc độ của mình tối đa ở ngoài trời và chiến đấu thỏa thích.
Thế là Takashi nhảy ra ngoài. Sau khi hạ cánh xuống đất mà không một tiếng động nào sau khi nhảy từ tầng bốn, cậu ta bắt đầu đuổi theo Mio và Maria bằng tốc độ nhanh nhất của mình.
Nhận thức được khoảng cách giữa họ thu hẹp lại trong chớp mắt,
“Chết tiệt…!”
Mio giải phóng ma thuật lửa như một đòn nghi binh trong lúc tuyệt vọng, nhưng Takashi đã cắt đứt tất cả bằng “Byakko” và sắp sửa rút ngắn khoảng cách còn lại ngay lập tức.
“---?”
Cậu ta buộc phải lùi lại vì sóng xung kích bất ngờ từ bên cạnh. Và rồi,
“…Chuyện gì thế này?”
Cậu hỏi cô gái đã ngăn cản mình bằng thanh kiếm tinh linh “Sakuya” trong tay,--- Yuki khó chịu.
“Tấn công tôi để Naruse Mio thoát… Cậu mất trí rồi sao, Yuki?”
Tuy nhiên, Yuki vẫn im lặng. Thế là Takashi chĩa “Byakko” vào cô.
“Dù lý do của cậu là gì, một khi cậu hỗ trợ một ác quỷ, cậu không còn là đồng đội nữa--- Cô là kẻ phản bội. Dù là cô, tôi cũng sẽ chém cô không chút thương xót.”
Nghe vậy, Yuki cuối cùng cũng mở miệng. Với giọng nói khẽ khàng, nhưng kiên định,
“……..Làm theo ý cậu đi.”
Yuki lẩm bẩm.
“Đừng nói với tôi… Cô cũng đã quên bi kịch năm năm trước rồi sao?”
Giọng nói của cậu ta bất giác run rẩy. Sự khó chịu của Takashi biến thành sự tức giận rõ ràng và cậu trừng mắt nhìn cô.
Nghe vậy,
“…Tôi vẫn nhớ. Không đời nào tôi quên được. Tôi không bao giờ muốn trải nghiệm điều gì như thế nữa…”
“Vậy thì---”
“Nhưng cứ thế này, điều tương tự như năm năm trước sẽ xảy ra, khi tôi không thể làm gì ngoài việc đứng nhìn. Vì vậy lần này, tôi sẽ bảo vệ người thân yêu của mình và những gì cậu ấy muốn bảo vệ.”
Bởi vì, Yuki nói.
“Đó là lý do tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi đã sống năm năm qua vì điều đó. Nếu tôi không thể bảo vệ Basara--- thì trở thành Anh hùng cũng vô nghĩa.”
Đó là quyết tâm kiên định của Nonaka Yuki.
“Ngu xuẩn…!”
Takashi nói một cách khinh bỉ, rồi di chuyển--- để đánh bại kẻ thù đang cản đường cậu ta.
Khi trận chiến giữa Yuki và Takashi bắt đầu sau lưng họ, Mio và Maria dừng lại.
Những gì hiện ra trong tầm nhìn của họ là một cuộc cãi vã giữa các Anh hùng.
---Tuy nhiên, Mio không hề ngỡ ngàng.
Bởi vì cô biết quá rõ thứ mà--- không, người mà Nonaka Yuki đang chiến đấu vì họ.
Và đó là lý do cô không thể phớt lờ, ngay cả khi Yuki không có ý định bảo vệ họ. Cô hiểu cảm xúc của Yuki một cách đau đớn.
“Cái đồ ngốc đó---” “---Xin hãy đợi đã, Mio-sama.”
Mio định quay lại, nhưng Maria đã ngăn cô.
“Người đàn ông đó đang truy đuổi Mio-sama. Nếu ngài quay lại bây giờ, ngài sẽ chỉ rơi vào bẫy của tên đó mà thôi.”
“Dù vậy, chị không thể bỏ Nonaka ở lại được!”
Mio nói một cách xúc động.
“Xin hãy bình tĩnh. Tại sao chúng ta lại câu giờ? Chúng ta không thể đánh bại người đàn ông đó ngay bây giờ. Nonaka Yuki cũng không thể.”
“Đó là…”
Tất nhiên cô không quên điều đó. Nếu Mio và Maria thắng trận chiến này, Tộc Anh hùng sẽ chỉ coi họ là mối đe dọa lớn hơn. Để tránh điều đó, họ trước tiên cần phải chiến thắng Takashi và những người khác và cho họ thấy rằng Basara có thể kiểm soát Mio, từ đó chấp nhận cô không phải là mối đe dọa.
“Nhưng khi Nonaka ở đây, có nghĩa là Basara chắc chắn…”
Giọng Mio trở nên buồn bã. Yuki lẽ ra phải đang lo lắng theo dõi trận chiến giữa Basara và Kurumi. Việc cô ấy ở đây một mình bây giờ có nghĩa là sự lo lắng của cô ấy đã biến mất.
---Tất nhiên, Basara không chết. Khế Ước Chủ Tớ sẽ cho Mio biết nếu có chuyện gì xảy ra với Chủ nhân của cô và khi cô tập trung, cô có thể cảm nhận được sự hiện diện của cậu ấy.
Cậu ấy chắc chắn còn sống. Nhưng cô không biết cậu ấy có thắng hay không. Ít nhất thì khó có khả năng cậu ấy vẫn còn có thể chiến đấu ngay bây giờ. Mio bất giác trở nên u ám.
“Cố lên, Mio-sama! Sao ngài lại bỏ cuộc ngay bây giờ!”
Maria nói một cách mạnh mẽ và Mio cúi đầu.
“Chúng ta đã hứa, không, chúng ta đã thề rằng chúng ta nhất định sẽ chiến thắng. Khế ước trở nên mạnh mẽ hơn từ niềm tin của ngài. Tuy nhiên, ngài đang mất niềm tin vào Chủ nhân của mình. Để làm gì cơ chứ?”
“…Nhưng!”
“Tình hình chắc chắn trông rất tồi tệ, nhưng em chắc chắn rằng Basara-san vẫn chưa bỏ cuộc. Và nếu anh ấy không thể đến đây, thì xin ngài hãy đi đón anh ấy. Đó là nhiệm vụ của một người hầu muốn giúp đỡ chủ nhân của mình--- Và trên hết, đó là nhiệm vụ của một người em gái để giúp đỡ gia đình, người anh trai yêu quý của mình.”
Và trong khi liếc nhìn Yuki vẫn đang chiến đấu với Takashi,
“Xin hãy đi đi ạ--- Chúng ta vẫn còn có thể làm được vào lúc này.”
“K-Khoan đã… còn em thì sao? Em sẽ không---”
Mio bất giác nuốt nước bọt.
“Em sẽ giúp câu giờ ở đây cho đến khi ngài đưa Basara-san trở lại.”
Naruse Maria nói và nhìn thấy hình bóng Mio qua vai mình với một nụ cười.
“Là người hầu của chị, đó là nhiệm vụ của em--- Vâng, em sẽ không để ai cướp đi điều đó.”
Phần 6:
Nonaka Kurumi miễn cưỡng đặt Basara đang bất tỉnh lên đùi mình.
“Trời ạ, sao mình lại phải…”
Ngồi với hai chân duỗi sang một bên trên nền nhựa đường, Kurumi lẩm bẩm vẻ không hài lòng.
Trong trận chiến vừa rồi, Kurumi đã được Basara, kẻ thù của cô, cứu mạng.
Đây không phải là để trả ơn cậu ta, nhưng cậu ta đã đối mặt với cô một cách trung thực mà không dùng bất kỳ mánh khóe bẩn thỉu nào, và dù cậu ta có thể là kẻ thù, cậu ta đã cứu mạng cô, nên cô không thể nào bỏ mặc cậu ta nằm trên đường.
---Tuy nhiên, Kurumi sẽ không phải ở tư thế này lâu.
Ngay sau khi Yuki rời đi, tiếng gầm dữ dội của một đòn tấn công có thể được nghe thấy từ phía trước nhà ga.
Đó chắc chắn là một đòn tấn công từ “Byakko” được tung với toàn lực.
Ngay cả trong trường hợp khó xảy ra là họ có thể sống sót, họ cũng sẽ không phải là đối thủ của Yuki và Takashi cùng nhau.
Trận chiến này sẽ sớm kết thúc mà thôi. Vì vậy, cô chỉ cần đợi Yuki và Takashi đến đón cô sau chiến thắng. Và trong tư thế hạn chế cử động này,
“…………”
Nonaka Kurumi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ của Basara trên đùi cô.
Họ có hơi xa cách nhau khi tái ngộ một giờ trước và chiến đấu dữ dội cho đến tận bây giờ. Vì vậy, Kurumi giờ đây mới có thể nhìn kỹ khuôn mặt Basara sau nhiều năm.
…Anh ấy đã trở nên nam tính hơn xưa.
Kurumi chỉ biết Basara mười tuổi từ ký ức khi còn ở <Làng>.
Đã năm năm trôi qua kể từ đó. Basara, hiện đang mười lăm tuổi và đang ở trong tuổi dậy thì, đã bắt đầu trở thành một người đàn ông trưởng thành.
Nhưng những nét trên khuôn mặt cậu ta hầu như không thay đổi so với trước.
Cô chỉ nhận ra một chút xíu sự thay đổi ở những người bạn thời thơ ấu như Takashi hay chị gái Yuki, những người cô đã dành năm năm qua ở bên mỗi ngày.
Mặc dù khó nhận thấy bất kỳ sự thay đổi nào khi bạn gặp nhau mỗi ngày, vì sự trưởng thành và thay đổi của một người diễn ra từng chút một.
Đặc biệt là---Yuki. Cô ấy là người thay đổi nhiều nhất trong số họ.
Kurumi không thể quên Yuki khi cô ấy ngừng mỉm cười, chôn giấu đi cảm xúc và luyện tập điên cuồng để trở nên mạnh hơn.
Yuki từng là một đứa trẻ ngoan ngoãn, ghét chiến đấu hơn bất cứ ai, nhưng cô ấy cứ thúc ép bản thân vào đường cùng, đến mức dường như sắp suy sụp, và cuối cùng đã chính thức được giao thanh kiếm tinh linh “Sakuya”.
Basara chắc hẳn đã nhầm cô ấy với người khác sau khi tái ngộ sau năm năm.
Nhưng mặc dù Basara đã thay đổi về thể chất, nhưng về những vết thương tinh thần, cậu ta không thay đổi nhiều, trái ngược với Yuki.
Yuki và những người khác tiếp tục đau khổ tại <Làng>, hiện trường của thảm kịch năm đó, trong khi Basara sống một cuộc đời vô tư ở một thành phố xa xôi.
Đó là lý do cậu ta có thể làm điều ngu ngốc như bảo vệ con gái của Ma Vương tiền nhiệm--- Kurumi không thể tha thứ cho điều đó.
Ngay lúc đó,
“Ơ, này… sao thế?”
Cô đột nhiên thấy nét mặt Basara méo mó vì đau đớn và cô hoảng hốt.
Bên cạnh đòn tấn công của Yuki chỉ nhằm mục đích khiến cậu bất tỉnh, Basara đã chịu khá nhiều sát thương trong trận chiến với Kurumi. Các cơ quan hay não của cậu ta thậm chí có thể bị thương.
Trước Kurumi đang bối rối,
“…Uh… Kuh… Grr… Ah….!”
Basara không chỉ nhăn nhó, cậu còn bắt đầu run rẩy với những cơn rùng mình nhỏ--- Và rồi,
“-----”
Kurumi bất giác nuốt nước bọt trước tiếng rên rỉ yếu ớt của Basara. Bởi vì cô nghe rõ ràng cậu nói, mặc dù cậu ấy tạm thời không thể nói gì được.
---Tôi xin lỗi, mọi người.
Đó không phải là lời xin lỗi Mio và Maria vì đã không đến giúp họ ngay lúc này. Những cô gái này chỉ có hai người. Vậy cậu ta muốn nói “mọi người” là ai? Điều đó quá rõ ràng.
Khoảnh khắc Kurumi tìm ra câu trả lời--- Cô bất giác giật mình.
“---Không thể nào.”
Kurumi cuối cùng cũng nhận ra. Lý do Basara không thay đổi không phải vì cậu ấy không cảm thấy gì từ bi kịch đó.
Anh ấy không thể thay đổi, ngay cả khi anh ấycó khao khát đến nhường nào.
Rất có thể, thời gian của Toujou Basara đã ngừng lại kể từ bi kịch năm năm trước.
“Không thể nào…”
Nonaka Kurumi không nói nên lời. Cô đã nghĩ họ là những người duy nhất phải chịu đựng. Tuy nhiên, họ có thể an ủi lẫn nhau, nên họ đã cảm thấy khá hơn.
---Nhưng đối với Basara thì khác. Bị đuổi ra khỏi <Làng>, cậu ta bắt đầu một cuộc sống mới chỉ có Jin.
Tuy nhiên, Jin không có mặt ở <Làng> vào năm năm trước, vì vậy ngay cả khi Basara có một người cha có thể đứng lên bảo vệ cậu và quan tâm đến cảm xúc của cậu, không ai chia sẻ nỗi đau của cậu cả.
Hơn nữa, đối với Basara, đó không chỉ là một cuộc thảm sát đồng đội và bạn bè như đối với Kurumi và những người khác, mà đó là một sự cố không thể cứu vãn do sức mạnh mất kiểm soát của chính cậu gây ra. Vết thương tinh thần của cậu sâu sắc hơn nhiều so với những người khác.
Khi đó Basara chỉ mới mười tuổi. Mặc dù được gọi là thiên tài và được đặt nhiều hy vọng, nhưng cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ. Đó không phải là điều một đứa trẻ có thể gánh vác một mình được.
Kurumi và những người khác luôn có ai đó ở bên trong năm năm qua. Chia sẻ nỗi đau và nỗi buồn, họ có thể cùng nhau trở nên mạnh mẽ hơn từng chút một. Nhưng trong thời gian đó, Basara đã ở một mình trong một thành phố xa lạ trong khi sự hối tiếc dường như đè nát cậu ta, không thể thay đổi.
Cậu đã phải lo lắng đến mức nào? Cậu đã phải đau khổ đến mức nào? Cậu đã phải tự nguyền rủa bản thân đến mức nào?
Để bày tỏ sự đau khổ đó, Basara đưa tay ra không trung trong khi nhăn nhó. Kurumi nắm chặt bàn tay đó. Trong khi kìm nén tiếng nấc nghẹn đang trào dâng trong lòng,
“Basara-oniichan…”
Cô bất giác gọi cậu như cô từng gọi. Basara, người cô yêu mến như một người anh trai ruột thịt vì cậu mạnh mẽ và dịu dàng hơn bất cứ ai. Ngay lúc đó,
“---Basara!”
Một cô gái chạy đến bên họ thở hổn hển. Đó là Naruse Mio.
“T- Tại sao chị lại ở đây…!?”
Kurumi giật mình. Cô chỉ mong Takashi hoặc Yuki đến đây. Cô nhanh chóng cảnh giác.
“Tôi không có thời gian để đánh nhau với cô bây giờ đâu, đồ nấm lùn!”
Mio, sau khi đến chỗ họ, nói với tâm trạng tràn ngập cảm xúc.
“C-Cô thực sự nghĩ… tôi sẽ tin lời kẻ thù sao?”
“Đồ ngốc! Nếu tôi muốn đánh nhau với cô, tôi đã sử dụng phép thuật từ xa rồi!”
Giờ cô ấy nói ra thì có lý. Kurumi bất giác lắp bắp.
“….V- Vậy thì tại sao…”
“Rõ ràng là vì đây là trường hợp khẩn cấp rồi!”
Mio hét lên một cách khó chịu với Kurumi đang bối rối. Và rồi,
“Basara, dậy đi Basara. Nhanh lên!”
Cô bắt đầu lay mạnh Basara đang ngủ trên đùi Kurumi.
Và ngay sau đó, Kurumi nghe thấy một vài lời không thể tin được.
“Chúng em cần anh bây giờ--- Nonaka đang đánh nhau với tên Hayase đó!”
Kurumi chắc chắn đã không nói nên lời trước những lời của Mio, nhưng Mio không có thời gian dành cho cô.
“Basara, dậy đi! Nonaka và Maria đang chiến đấu! Cả hai người họ đang gặp nguy hiểm! Hơn nữa, Maria và em không thể làm được… Anh đã nói anh sẽ tự mình đánh bại ‘Byakko’ để ngăn chặn những cuộc chiến khác mà!”
Nhưng dù cô có hét bao nhiêu, dù cô có lay mạnh cơ thể cậu bao nhiêu, Basara vẫn không tỉnh dậy.
“Vô ích thôi… Chị tôi đã dùng hương gây mê. Anh ấy có lẽ sẽ không tỉnh dậy trong nửa ngày nữa…”
Kurumi nói với giọng chua chát.
“…Hóa ra là vậy…!”
Mio trông suy sụp khi nắm được tình hình.
…Cứ thế này…
Tất cả nỗ lực chiến đấu của họ cho đến bây giờ sẽ trở nên vô nghĩa. Mọi thứ sẽ ổn khi Yuki và Maria thắng. Nhưng vấn đề là trong trường hợp họ thua.
Người đàn ông tên Hayase đó toàn tâm tuân theo nhiệm vụ Anh hùng của mình. Cậu ta chắc chắn sẽ không tỏ ra thương xót kẻ thù.
Do đó, thất bại của Yuki và Maria sẽ đồng nghĩa với cái chết.
Khi Basara sau này biết rằng một điều như vậy đã xảy ra trong khi cậu ta ngủ--- trái tim của cậu, vẫn bị ám ảnh bởi cơn ác mộng năm năm trước, sẽ tan vỡ hoàn toàn lần này, ngay cả khi cậu ta được tha mạng.
…Mình sẽ không để điều đó xảy ra!
Cô sẽ không để trái tim Basara tan vỡ, cũng sẽ không để Yuki và Maria chết. Hơn nữa, Maria đã nói với cô rằng Basara sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Bằng chứng là:
“…Uh, Kuh…”
Basara đột nhiên nhăn nhó trong đau đớn. Cậu ấy chắc chắn đang chiến đấu trong giấc mơ---
“…Một giấc mơ?”
Mio chợt nhận ra. Nếu cậu ấy đang mơ, cậu ấy hẳn vẫn chưa say giấc, vẫn còn đang trong trạng thái giấc ngủ REM. Vì Kurumi nói với cô rằng cậu ấy sẽ không tỉnh dậy trong nửa ngày nữa, Mio đã chắc chắn rằng hương ngủ mà Yuki sử dụng đã khiến cậu ấy chìm vào một giấc ngủ khá sâu.
…Thuốc đang yếu đi sao?
Có một vài lời giải thích nghe hợp lý cho việc đó. Như adrenaline từ trận chiến sinh tử cách đây ít phút hoặc sức mạnh tăng cường từ việc Khế Ước Chủ Tớ của họ được củng cố.
Cũng có thể cậu ấy sẽ phát triển khả năng kháng thuốc từ việc tự chữa lành hoặc trao đổi chất tăng lên.
Trong trường hợp đó,
“…Thứ Nonaka dùng là thuốc của bộ tộc cô đúng không? Các cô không có loại thuốc chữa nào sao? Nếu chúng ta thúc đẩy quá trình trao đổi chất của anh ấy bằng loại đó, chẳng phải thuốc sẽ rời khỏi cơ thể anh ấy, dù chỉ một chút phải không?”
Mio gợi ý điều đó khi cô nhớ lại rằng Basara trước đây đã hồi phục nhờ một loại thuốc từ Yuki.
“Ư- Ừ, chúng tôi có loại thuốc đó, nhưng tôi không mang theo nó… Nó ép cơ thể và tâm trí phải tập trung vào việc hồi phục, vì vậy nếu một pháp sư sử dụng nó một cách bất cẩn, người đó có thể không thể sử dụng phép thuật trong khi hồi phục.”
Kurumi lắc đầu, nhưng Naruse Mio từ chối bỏ cuộc.
“Vậy còn thuốc giải hay phương thuốc nào đó thì sao? Cô cần thuốc để hồi phục khỏi những tình trạng bất thường cản trở sự tập trung của cô đối với ma thuật, đúng không? Như ngủ cưỡng bức, thôi miên, chất độc hoặc tê liệt.”
Phần 7:
Yuki tự mình gây chiến với Takashi--- nhưng tình hình của cô ấy trở nên khá nghiêm trọng.
Trận chiến diễn ra ở phía tây của kết giới. Mio và Maria đã chạy đến đây để ngăn Takashi toàn lực sử dụng “Byakko”.
Phán đoán của họ không hề sai, nhưng kết quả là Takashi coi mình đang ở phía Tây và có thể sử dụng sức mạnh của “Byakko” như một thần thú hộ mệnh để tự bảo vệ bản thân.
Cô ấy tung ra những nhát chém gió từ việc vung kiếm ở tầm trung và những đòn chém liên tiếp ở tầm gần, nhưng
“---Vô ích.”
Tất cả đều bị lớp rào cản gió quanh “Byakko” và chính vũ khí đó cản phá.
Và những đòn tấn công của Takashi, luồn lách qua các khe hở trong đòn tấn công của cô ấy, thực sự rất nhanh.
“---!”
Yuki buộc phải né tránh bằng tất cả sức lực trong mỗi đòn tấn công. Tuy nhiên, tốc độ của Takashi vượt trội hơn hẳn chuyển động của cô ấy và cậu ta tấn công cô ấy bằng một cú đâm sắc bén.
“Đừng có mơ!”
Maria tiến đến Takashi từ bên cạnh, nhưng khả năng tự vệ của “Byakko” dễ dàng ngăn chặn đòn tấn công bất ngờ từ điểm mù của Takashi mà cậu lẽ ra không thể phản ứng được.
Sau đó, họ cùng nhau tấn công Takashi 2 chọi 1, nhưng cậu ta không gặp khó khăn gì khi đối phó với họ cả.
Và rồi,
“Có chuyện gì vậy? …Chậm chạp quá.”
Yuki trông không mấy vui vẻ trước lời nhận xét của Takashi.
---Điều làm Yuki bận tâm không chỉ là diễn biến của trận chiến.
Cô ấy không bị thương hay gì cả. Vấn đề là về mặt tinh thần.
Chiến đấu để bảo vệ Basara và những người cậu ấy muốn bảo vệ--- Cô ấy chắc chắn đã tự mình quyết đạt được điều đó.
---Tuy nhiên, dù quyết tâm có lớn đến đâu, cô ấy cũng không thể hoàn toàn gạt bỏ sự do dự.
Trước mắt cô ấy là Takashi, một đồng minh, một người bạn thời thơ ấu--- và một đồng đội đã sống sót qua bi kịch đó cùng cô ấy.
Nonaka Yuki biết những điều mà Takashi đã phải hy sinh trong năm năm qua để trở nên mạnh mẽ hơn.
Tôi không muốn tê cóng trước một bi kịch nữa--- Mong muốn này đã khiến họ mạnh mẽ hơn.
Do đó, hành động của Yuki là một sự phản bội đối với những đồng đội này. Cô ấy sẽ chịu trách nhiệm khi trận chiến kết thúc, nhưng điều đó vẫn sẽ gây ra rất nhiều vấn đề cho gia đình cô ấy.
Tất nhiên cô ấy biết rằng mình không nên bận tâm đến điều đó trong một trận chiến. Cô ấy chỉ nên tập trung vào việc chiến đấu ngay bây giờ.
…Nhưng
Nonaka Yuki chắc chắn trân trọng Basara nhất--- nhưng không (chỉ/riêng) một mình anh ấy.
Gia đình và đồng đội cũng quan trọng đối với cô ấy. Cô ấy cũng không thể quên họ.
…Hơn nữa
Basara đã chọn chiến đấu với Yuki và những người khác để bảo vệ Mio. Cậu ấy đã chọn Mio thay vì họ.
Cô ấy biết điều đó là không thể tránh khỏi.
Basara cũng là một nạn nhân của bi kịch, nhưng Yuki và những người khác chỉ có thể đứng nhìn cậu ấy bị đuổi khỏi <Làng>.
Đúng vậy. Basara đã không phản bội họ---- Họ đã phản bội cậu ấy.
Vì vậy, việc Basara chọn Mio là điều dễ hiểu.
…Nhưng
Nonaka Yuki biết mình không nên làm vậy, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn nghĩ: Tôi nên làm gì với năm năm qua của mình--- những cảm xúc vô tận dành cho anh ấy mà tôi đã tích lũy suốt thời gian qua?
---Nhưng những cảm xúc này của cô ấy chỉ là trở ngại cho trận chiến đang diễn ra trước mắt.
Sự lơ là trong giây lát của cô ấy, xuất phát từ sự do dự, đã trở thành một sơ hở chết người và Yuki bị thổi bay về phía sau khi cô ấy đỡ đòn tấn công của Takashi bằng “Sakuya” của mình.
Cô đâm sầm vào một chiếc xe hơi đang đỗ.
“---Kết thúc rồi.”
Khi cô ấy nghĩ “Chết tiệt”, mũi giáo “Byakko” đã tiến gần đến cô ấy.
Cô ấy không thể né được. Biết rằng cái chết là không thể tránh khỏi--- Nonaka Yuki đã chấp nhận số phận của mình.
Nhưng cô ấy không chấp nhận thất bại trong trận chiến này. Nếu cô ấy thua, có khả năng Basara cũng sẽ chết.
Cô sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra. Vì vậy, Yuki nhìn về phía sau Takashi, nhìn về phía Maria.
…Làm ơn.
Cô ấy ra hiệu bằng mắt: Khoảnh khắc “Byakko” đâm xuyên qua tôi, hãy đánh bại Takashi.
Đó là cách duy nhất để cứu Basara và chủ nhân của cô, Mio.
Điều đó sẽ chỉ để lại Kurumi, người không thể chiến đấu được nữa do gãy xương sườn.
Biết tính cách của Kurumi, cô ấy có thể cố gắng liều lĩnh, nhưng cô ấy chắc chắn sẽ mất hết ý chí chiến đấu một khi cô ấy biết rằng Takashi đã giết Yuki.
Hơn nữa, Shiba bị cấm chiến đấu với Basara và các cô gái theo lệnh của <Làng> vì anh ta chỉ là một người giám sát lần này. Nói cách khác--- Khi Maria đánh bại Takashi sau khi cậu ta giết Yuki, trận chiến này sẽ kết thúc. Do đó,
“-----”
Yuki nhắm mắt lại. Trong khoảnh khắc cuối cùng, cô ấy thốt ra tên của người thân yêu nhất của mình cùng với một nụ cười.
---Basara. Không một ngày nào trôi qua mà em không nghĩ về anh.
Ngay cả khi tình cảm của anh hướng về người khác… Em đã yêu anh hơn bất cứ ai.
Vì vậy đừng quên em--- Ngay khoảnh khắc cô ấy nói lời tạm biệt.
---Một tiếng kim loại chói tai vang lên.
“……Eh?”
Nonaka Yuki nhìn thứ mà không tài nào có thể là ảo ảnh được.
Cô ấy đã luôn thấy điều đó trong thời thơ ấu--- Tấm lưng của người thân yêu nhất của cô ấy.
Không thể tin được. Cậu ấy đã hít vào rất nhiều hương gây mê. Cậu ấy cũng bị thương.
Cậu ấy lẽ ra không nên tỉnh dậy trong nửa ngày nữa--- Vậy mà.
Tấm lưng đó đã che chở cô ấy khỏi “Byakko” của Takashi, cứu lấy sinh mạng mà chính cô ấy đã vứt bỏ.
Gần như giống hệt với năm năm trước, khi cậu ấy chiến đấu trong bi kịch để cứu mạng cô ấy. Toujou Basara đứng ngay đó.
Phần 8:
Takashi nhìn Basara đang đứng trước mặt mình, người đã chặn đứng cú đâm của “Byakko” bằng thanh Brynhildr của cậu ấy, và nói:
“Cậu đến rồi sao---”
Đó không phải là một câu hỏi, mà là một lời khẳng định. Basara gật đầu đáp “Ừ”.
“Takashi… cậu định giết Yuki sao?”
“Cô ta tấn công tôi trước.”
Takashi nói.
“Hơn nữa, không chiến đấu đã đành, đằng này cô ta còn định giúp mục tiêu cần tiêu diệt là Naruse Mio nữa. Cô ta đã quên đi nhiệm vụ của mình và đứng về phía ác quỷ. Vậy nên tôi loại bỏ cô ta như một kẻ thù là điều đương nhiên.”
“…Mấy người là bạn thời thơ ấu của nhau cơ mà.”
“Thì sao chứ? Chúng tôi là Anh hùng. Chúng tôi bảo vệ thế giới này--- Nhiệm vụ này ưu tiên hơn tất cả thứ cảm xúc khác. Yuki nên biết điều đó, và cậu cũng vậy.”
Takashi lạnh lùng tuyên bố, trong khi Basara im lặng đáp lại và suy nghĩ.
…Ahh, ra vậy…
Cuối cùng cậu ấy cũng hiểu được cảm giác của Jin năm năm trước. Điều này chắc chắn là không thể chịu đựng được.
Nhiệm vụ của một Anh hùng--- Chỉ với những lời đó, người ta phải từ bỏ một người quan trọng ư? Điều đó là không thể đối với Basara, không phải bây giờ, cũng không phải năm năm trước. Vì vậy,
“…Được rồi. Tốt thôi.”
Cùng lúc cậu ấy nói vậy, Basara di chuyển. Nếu như ngôn từ đã bất lực, thì bạo lực sẽ lên ngôi.
Basara gạt phắt “Byakko” sang một bên do sự chùng xuống nhất thời của Takashi và tung một nhát chém ngang trong khi hạ thấp người.
Takashi né tránh bằng cách nhảy lùi lại, trong khi Basara vào tư thế chuẩn bị và đuổi theo cậu ta. Để bảo vệ những người quan trọng của mình.
---Thực tế sẽ không diễn ra theo ý muốn chỉ bằng cách tưởng tượng hay mong ước.
Trận chiến ban đầu cân bằng giữa Takashi và Basara dần nghiêng về phía Takashi.
“Byakko” mạnh đến mức đó. Hơn nữa, cơ thể Basara vẫn còn chịu ảnh hưởng của hương gây mê từ Yuki, nên cậu ấy không thể di chuyển theo ý muốn. Về phần Takashi, khả năng thể chất của cậu ta đã tăng vọt trong năm năm qua.
Và không chỉ về sức mạnh, cậu ta thậm chí còn hoàn toàn vượt trội Basara về tốc độ, vũ khí lớn nhất của người mang thuộc tính tốc độ. Basara hoàn toàn bị đẩy vào thế thủ trong khi cậu ấy rõ ràng nhận ra Takashi đã dồn bao nhiêu tâm huyết vào việc luyện tập.
…Chết tiệt.
Cơ thể cậu ấy cảm thấy nặng nề. Thanh Brynhildr cũng vậy.
Tuy nhiên, Basara không bỏ cuộc trong khi nghiến răng trước tình cảnh đáng thương của mình. Cậu ấy có điều gì đó để bảo vệ ngay bây giờ. Điều gì đó mà cậu không thể từ bỏ.
Jin, người đã bảo vệ cậu từ trước đến giờ, và Mio và Maria, gia đình mới của cậu ấy.
---Và có một Anh hùng ngay bây giờ, người đã cố gắng bảo vệ cậu, mặc dù cậu đã quyết định đứng về phía Mio và Maria.
Năm năm trước, Basara đã xoay sở cứu mạng cô ấy, nhưng đó chỉ là một sự tình cờ ngẫu nhiên.
Bởi vì cậu ấy đã mất ý thức và để cho <Banishing Shift> vượt tầm kiểm soát của bản thân.
Nhưng cô ấy thì khác. Suốt năm năm qua, cô ấy đã trở nên mạnh mẽ đến mức cậu không hề nhận ra, và cô ấy chiến đấu vì Basara và những gì cậu ấy muốn bảo vệ bằng ý chí của chính mình.
Không chỉ hôm nay hay vụ việc với Takigawa mấy ngày trước. Cô ấy chắc chắn đã chiến đấu suốt năm năm qua. Basara sẽ bảo vệ cô ấy--- cô gái tên Nonaka Yuki, lần này cậu chắc chắn là vậy.
Bởi vì cô ấy đã và sẽ luôn là một tồn tại không thể thay thế đối với cậu ấy.
“-----”
Vì vậy Basara đã làm những gì cần thiết cho điều đó.
Không còn cách nào khác, vì không có ích gì khi chiến đấu một cách đàng hoàng với cơ thể đang bị thương của mình.
Do đó, cậu ấy đã hạ quyết tâm và từ bỏ một điều.
Cậu đã từ bỏ phong cách chiến đấu của riêng mình.
---Cậu ta sẽ sớm đánh bại Basara.
Điều đó xảy ra khi nhịp tim của Takashi tăng lên một chút do chiến thắng sắp đến.
Chuyển động của Basara đột nhiên thay đổi.
…Cái gì?
Ban đầu cậu ta nghĩ Basara đã cạn kiệt thể lực, vì hơi thở của cậu ấy đã trở nên gấp gáp và cử động như đang phí sức.
Nhưng thực chất không phải vậy. Những cú đâm của Takashi bắt đầu chém vào không khí và đôi khi Basara di chuyển nhanh hơn mắt cậu ta.
---Con người có thể di chuyển nhanh hơn bằng cách loại bỏ mọi chuyển động thừa. Việc ghi chép điều đó vào sâu trong cơ thể và linh hồn và vận dụng nó một cách tối đa là khởi đầu và mục tiêu phấn đấu trong quá trình luyện tập của một hệ tốc độ.
Và chỉ những người có thể tập trung tối đa để loại bỏ bất cứ điều gì lãng phí khỏi trái tim và cơ thể đến giới hạn, mới có thể đặt chân vào lãnh địa của gió.
Do đó, một cuộc chiến giữa những người mang thiên hướng tốc độ bao gồm việc đọc chuyển động của nhau. Bởi vì càng hiệu quả, các chuyển động ở tốc độ cao càng đơn giản.
Tuy nhiên--- Basara hiện đang thể hiện những chuyển động rõ ràng mâu thuẫn với ý tưởng đó.
“Cái đồ… Đừng có đùa với tôi.”
Takashi tung ra một loạt cú đâm trong cơn giận dữ. Nhưng không có cú đâm nào làm xước được Basara cả.
Cậu không thể tin được. Takashi đã dành năm năm kể từ khi họ chia ly để rèn luyện bản thân, trong khi đó lẽ ra phải là một khoảng trống tiêu cực đối với Basara.
Tất nhiên cậu ấy đã trưởng thành hơn về vóc dáng vì cậu ấy vẫn đang trong giai đoạn phát triển, nhưng năm năm là một thời gian dài--- Khi việc luyện tập bị bỏ bê, khả năng thể chất của một người sẽ giảm sút, ngay cả khi cơ thể tự phát triển. Đó là một khoảng thời gian quá đủ để một thiên tài biến thành một người tầm thường.
Bất chấp điều đó--- Ngay bây giờ, Basara thậm chí còn nhanh hơn năm năm trước.
…Có lẽ.
Nghĩ ra một lời giải thích hợp lý, Takashi đã sốc. Basara có lẽ đã không gọi ra Brynhildr trong năm năm sau khi bị đuổi khỏi “Làng”, cho đến khi cậu ấy gặp Naruse Mio. Bởi vì cậu không còn lý do để cầm kiếm--- một lý do để chiến đấu, kể từ khi cậu ngừng làm Anh hùng.
…Đừng nói với tôi, cậu…
Những chuyển động của Basara hoàn toàn lộn xộn, nhưng cậu ấy lại ngang hàng với Takashi. Điều đó là không thể, đối với một người đã sống cuộc đời nhàn rỗi--- Điều đó chỉ còn một lời giải thích.
Toujou Basara đã không ngừngtập luyện.
Ngay cả khi bị ám ảnh bởi bi kịch trong quá khứ, gánh nặng của tội lỗi mà cậu đã gây ra, và không có kiếm--- Cậu ấy vẫn tiếp tục chiến đấu suốt năm năm qua, giống như Takashi và những người khác.
“---Vậy thì sao!?”
Takashi chém Basara bằng “Byakko”.
Được thôi, Basara có thể đã tiếp tục luyện tập. Tuy nhiên, thực tế là cậu ấy đã quyết định bảo vệ Naruse Mio--- con gái của Ma Vương tiền nhiệm và một mối đe dọa tiềm tàng đối với thế giới.
Năm năm sau bi kịch đó, đó là câu trả lời của Basara.
Và Hayase Takashi không thể tha thứ điều đó.
Ngay cả khi Basara, Jin và Yuki từ bỏ nhiệm vụ của họ, Takashi sẽ thực hiện nhiệm vụ của mình đến cùng.
Đó là con đường cậu đã chọn sau khi sống sót qua bi kịch đó.
Trong khi Takashi ra đòn một lần, Basara đã phản công lại ba lần, và tung ra một loạt năm đòn tấn công rồi tám nhát chém.
Cướp đi cơ hội tấn công của đối thủ--- Đó là sức mạnh thực sự của Basara, Sát Nhân Vô Tận.
“Byakko” phản ứng lại với những đòn tấn công Thần Tốc của Basara, độc lập với phán đoán của Takashi.
“Kuh…!”
Cơ chế phòng thân được cưỡng bức kích hoạt một cách nửa vời đã tước đi khả năng trả đũa của Takashi.
Và rồi, ngay cả hàng phòng ngự đó cũng không thể theo kịp nữa, dẫn đến việc thiết lập một hàng rào gió.
“Byakko” hẳn đã đánh giá phán đoán và chuyển động của Takashi quá chậm để có thể đỡ được đòn tấn công của Basara.
Điều đó có nghĩa là “Byakko” đã đánh giá Takashi là một trở ngại để bảo vệ chính bản thân cậu ta.
“---Không thể nào!”
Cậu không thể chấp nhận được.
Thế là Takashi, trong cơn thịnh nộ, cố gắng phá hủy rào cản gió bằng cách giơ “Byakko” qua đầu.
Bởi vì cậu sẽ không thể tự tấn công được như thế này.
Cậu rơi vào cảnh rối loạn. Khi Takashi xem mình như đang ở phía tây để được “Byakko” bảo vệ, hành động của cậu ta đã đẩy bản thân vào nguy hiểm.
Thần thú hộ mệnh thần bí, người bảo vệ phía tây, lại được dùng để mang lại nguy hiểm cho phía tây--- Takashi đau đớn nhận thức được điều đó trên chính cơ thể mình, gây ra sự mâu thuẫn đó.
Khoảnh khắc “Byakko” chạm vào rào cản gió, một luồng sóng xung kích dữ dội bùng phát và thổi bay Takashi.
Basara bị cuốn vào luồng sóng xung kích trước mặt đó và bị thổi bay về phía sau, nhưng cậu đã tiếp đất an toàn.
“Takashi…!”
Cậu đã cố gắng giúp Takashi một cách vội vàng. Tuy nhiên--- cậu đã không làm được.
Trong tầm nhìn của cậu là một con thú trắng khổng lồ. Toujou Basara biết ngay tên của nó.
Thần thú hộ mệnh thần bí canh giữ phía tây--- Byakko. Ngay lúc đó,
“---Basara!”
Người đang vội vàng chạy đến bên cậu là Mio, người đã đánh thức cậu khỏi giấc ngủ và kể cho cậu nghe về cuộc khủng hoảng của Yuki.
Tất nhiên họ cần phải giúp Yuki ngay lập tức, nhưng Mio đã hoàn toàn kiệt sức. Chưa kể Kurumi cũng đang bị thương.
Vì vậy, bỏ lại họ, Basara đã một mình lao đến đây với Thần Tốc của mình, nhưng Mio chắc chắn không thể chịu đựng được việc chỉ ngồi yên chờ đợi.
Nhìn kỹ hơn, Kurumi cũng đang theo sau Mio. Rồi,
“Mio-sama, ngài không sao chứ!”
Maria, người đã theo dõi trận chiến giữa Takashi và Basara, cũng đã hội quân với họ và cả bốn người tập trung vào Byakko.
Nó phát ra một luồng khí đáng sợ từ cơ thể khổng lồ của nó.
“…C-Cái gì vậy? Đó cũng là do tên Hayase đó làm sao?”
“Không, không hẳn… Đó không phải là ý chí của Takashi. Byakko có lẽ đã nổi điên.”
Sức mạnh bị phong ấn trong ngọn giáo đã được giải phóng và hiện hình dạng ban đầu của nó.
“…Nó không tấn công chúng ta.”
Maria nói với giọng bối rối.
“Bởi vì ‘Byakko’ là một thần thú hộ mệnh. Nó có lẽ sẽ không tấn công chúng ta trừ khi nó coi chúng ta là kẻ thù.”
“Kẻ thù…?”
“Tôi nghĩ chúng ta an toàn miễn là chúng ta không tấn công hoặc tiếp cận nó một cách bất cẩn…”
Nó chắc chắn cảnh giác trong phạm vi bằng với tầm với của ngọn giáo tinh linh ban đầu. Nhưng,
“Chuyện này tệ rồi… Kết giới ở đây được xây dựng một phần bằng sức mạnh của ‘Byakko’. Nếu chúng ta không cẩn thận, nó có thể tan vỡ.”
Nếu con quái thú đó thoát ra ngoài--- Cậu thậm chí không muốn nghĩ xa đến vậy. Họ đang ở trước nhà ga. Rất nhiều người đang ở bên ngoài kết giới.
Người bình thường về cơ bản không thể nhìn thấy hiện tượng từ những sức mạnh siêu nhiên, nhưng “Byakko” không còn nằm dưới sự kiểm soát của người sử dụng Takashi nữa và đang nổi cơn thịnh nộ.
Nếu người bình thường nhìn thấy nó, một cuộc hoảng loạn lớn là không thể tránh khỏi. Và nếu Byakko coi họ là kẻ thù trong những hỗn loạn đó, sẽ có nạn nhân trong số những người thường đó.
“Con hổ đó sẽ biến mất nếu chúng ta phá hủy ngọn giáo tinh linh đó chứ?” Mio nói.
Tuy nhiên, Kurumi vội vàng can thiệp.
“Cô điên à! Nó có khái niệm về một thần thú thần bí được khắc trong đó. Nếu chị phá hủy ngọn giáo, thì chẳng khác gì giải phóng toàn bộ sức mạnh của nó cả!”
Nói cách khác, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bằng cách nào đó đánh bại con thú đó. Do đó Maria đề xuất.
“Ừm… Basara-san, anh nghĩ sao về việc sử dụng ‘kỹ thuật đó’ lên nó?”
Cậu ấy hiểu ý Maria. Nhưng,
“Không thể. Anh chỉ có thể sử dụng “Banishing Shift” như một đòn phản công thôi.”
Cậu ấy đã sử dụng nó trước đây để cứu Mio khi sức mạnh của cô ấy mất kiểm soát, nhưng cậu ấy chỉ có thể kích hoạt nó, vì cậu ấy sử dụng nó như một đòn phản công chống lại sức mạnh đã được giải phóng. Nó không áp dụng được cho tình cảnh bây giờ.
“Tóm lại, chúng ta phải đánh bại nó trực diện… Được thôi, tôi sẽ giết nó hàng trăm lần.”
Nói rồi, Mio định bước tới, nhưng Maria nhanh chóng ngăn cô ấy lại.
“Chị không thể, Mio-sama. Con hổ đó chắc chắn đã dựng một hàng rào gió rất cứng. Nếu chị sử dụng phép thuật trong tình trạng hiện tại, chị sẽ không thể thoát khỏi đó mà không bị thương. Chúng ta phải nghĩ cách khác!”
“Ôi, thôi nào, cứ như thể có một thứ tiện lợi như vậy---”
Mio bắt đầu nói.
“---Không, có đấy.”
Basara nói với giọng bình tĩnh.
“Nhưng… anh nói anh không thể sử dụng ‘Banishing Shift’.”
“Đúng vậy, còn một cách khác. Nhưng nó sẽ có tác dụng nếu mọi thứ diễn ra tốt đẹp.”
Tuy nhiên,
“Anh cần lao vào bên cạnh nó để làm điều đó. Vì vậy chúng ta ít nhất cần phải phá hủy rào cản gió trước---”
Basara tuyên bố.
“---Vậy thì cứ để đó cho tớ.”
Một giọng nói trầm lắng tự nguyện. Đó là của người cuối cùng còn lại bên trong rào chắn.
Nữ Anh hùng xinh đẹp đã chiến đấu để bảo vệ Basara--- Nonaka Yuki.
Phần 9:
Yuki tự nguyện nhận nhiệm vụ phá hủy rào cản gió của Byakko.
“Chị hai…?”
Kurumi cất tiếng bối rối gọi. Tuy nhiên, Yuki mỉm cười thanh thản với em gái mình đang cố ngăn cản,
“-----”
và một lần nữa đối mặt với Basara.
“Hãy để cho tớ, Basara… Tớ biết tớ có thể làm được với ‘Sakuya’ của mình.”
Nói rồi, cô ấy gọi thanh kiếm tinh linh trên tay.
“…Em không nghĩ có cách nào khác.”
Như Maria đã nói, điều đó là không thể đối với Mio. Cũng tương tự với Kurumi, vì cô ấy là một Bậc Thầy Nguyên Tố và do đó sẽ bị “Byakko” làm gián đoạn. Maria, mang thiên hướng sức mạnh, có thể làm được, nhưng với tư cách là một Đấu Sĩ Cận Chiến chuyên về cận chiến. Sẽ quá nguy hiểm nếu để cô ấy chiến đấu với con hổ đó một mình, mà họ không biết sức mạnh của nó.
Do đó,
“Basara, làm ơn… Hãy tin tớ.”
Yuki nói đầy mạnh mẽ. Rồi cô ấy chỉ nhìn thẳng vào mắt Basara.
Cô ấy đang tin tưởng Basara--- Vì vậy, cô cũng muốn Basara tin tưởng cô ấy. Và rồi,
“………Được thôi.”
Chẳng bao lâu sau, Basara nói vậy với một cái gật đầu. Cậu ấy tin tưởng Yuki. Khi đó,
“Cảm ơn…”
Yuki nở một nụ cười, rồi lao vào Byakko. Ngay lúc đó,
“----”
Cùng lúc ánh nhìn của Byakko giao với Yuki, một áp lực khủng khiếp được giải phóng từ cơ thể khổng lồ của nó.
Tuy nhiên, Yuki không hề nao núng. Tất cả những gì cô ấy cảm thấy là--- một niềm vui đến độ run rẩy.
Basara tin tưởng cô. Cô có thể chiến đấu vì cậu ấy.
Ngay bây giờ, Yuki cảm thấy thực sự vui mừng vì cô ấy đã trở nên mạnh mẽ hơn.
Giờ đây, cô ấy cuối cùng cũng có thể tìm thấy ý nghĩa trong năm năm vừa qua đầy khắc nghiệt và đau đớn.
Lý do Nonaka Yuki trở nên mạnh hơn--- Chắc chắn là vì khoảnh khắc này, vì Toujou Basara.
Vì vậy, cô ấy không còn bất kỳ nghi ngờ nào như trong trận chiến với Takashi nữa. Yuki đối mặt với Byakko trong khoảng cách mười mét.
“Hãy nghe đây--- ‘Sakuya’.”
Cô ấy lẩm bẩm và cùng lúc, cô ấy vung thanh kiếm tinh linh từ trên đầu xuống.
Lúc đó, Basara và những người khác nhìn thấy một sóng xung kích khiến cho bầu không khí rung chuyển.
Nó va chạm với rào cản gió của Byakko và tạo ra một tiếng gầm lớn. Trước sức mạnh hủy diệt kinh hoàng này,
“N- Này… Cái gì thế? Nonaka mạnh đến mức này sao?”
“Ôi làm ơn, hơi muộn để nói điều đó rồi đấy.”
Mio ngỡ ngàng, trong khi Kurumi nói với một tiếng hmpf. Trong khi họ theo dõi, Yuki bắt đầu một chuỗi tấn công vì rào cản không thể bị phá hủy chỉ bằng một đòn,
“Chị hai dù sao cũng tự mình nhận nhiệm vụ quan trọng là quan sát chị, con gái của Ma Vương tiền nhiệm, mà.”
“Nhưng dù vậy…”
Ngay cả Maria cũng không thể tin được. Byakko đã nhận ra Yuki là kẻ thù và cố gắng tấn công, nhưng chuỗi sóng xung kích vô tận của cô ấy không cho phép nó phản công dù chỉ một lần.
“Cô ấy rõ ràng là đã mạnh hơn trong trận chiến ở công viên mấy ngày trước.”
“Đương nhiên. ‘Sakuya’ của chị hai được tạo ra từ một cây anh đào thần thánh, thấm đẫm sức mạnh của ngọn núi thiêng Fuji.
Không đời nào chị ấy có thể thể hiện sức mạnh thật sự khi đang có một mối nguy gây hại cho thiên nhiên được.”
Nhưng bên trong kết giới, nơi môi trường xung quanh không bị tổn hại, cô ấy có thể sử dụng sức mạnh của mình đến mức tối đa.
Rất có thể, đòn tấn công trước đó đã hạ gục Basara cũng là một phần trong đó nữa.
…Đúng vậy. Basara cảm thấy một sự tin cậy từ lưng Yuki khi cô ấy di chuyển xung quanh.
---Tuy nhiên, sự ngưỡng mộ có thể để sau. Basara cúi người xuống và tập trung. Điều cậu ấy sắp tung ra bây giờ là đòn tấn công mà cậu đã sử dụng chống lại con quỷ khổng lồ Valgar trong trận chiến một tuần trước. Cậu ấy tính toán con đường tốt nhất và ngắn nhất để chém hạ kẻ thù và tốc độ cần thiết cho điều đó. Ngay khoảnh khắc cậu hoàn thành việc đó.
Đòn tấn công từ Yuki cuối cùng đã phá vỡ rào cản gió của Byakko. Do đó,
“-----”
Toujou Basara chuyển đổi toàn bộ sức mạnh thành tốc độ và hành động.
Sau khi cô ấy phá hủy rào cản của nó, Yuki thấy Byakko thay đổi thái độ.
Nó phản ứng với các đòn tấn công của cô ấy bằng cách di chuyển thất thường sau khi rút người lại.
Đúng với phương châm: Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất. Byakko nghiền nát những làn sóng xung kích của cô ấy bằng cách lao thẳng vào chúng
“-----”
và lao thẳng vào Yuki.
Phơi bày những chiếc nanh sắc nhọn của nó, nó tiếp cận với cơ thể khổng lồ sừng sững.
---Nhưng nanh của nó không hề chạm tới Yuki.
Bởi vì trước đó, một cơn gió lướt qua ngay bên cạnh cô ấy từ phía sau.
Nonaka Yuki rõ ràng nhìn một tấm lưng của ai đó trong gió. Ngay lúc đó.
Thần thú hộ mệnh thần bí của phương Tây - cơ thể khổng lồ của Byakko bị xé nát thành từng mảnh.
Phần 10:
Sau khi đánh bại Byakko hiện hình và lấy lại ngọn giáo tinh linh, Basara và các cô gái tiến về phía Takashi.
Takashi đã nhận đòn tấn công trực diện từ “Byakko” đang nổi điên, nhưng cậu ta vẫn còn sống và sớm lấy lại được ý thức.
Thấy kẻ thù và đồng minh đi cùng nhau, cậu chắc chắn đã nhận ra thất bại của mình.
“……..Giết tôi đi.”
Vừa cắn môi, cậu ta vừa thốt ra những lời đó.
“‘Làng’ ra lệnh lấy mạng ngươi và đó là nhiệm vụ của ta để thực hiện. Chừng nào ta còn sống, ta sẽ còn theo đuổi ngươi.”
Basara lắc đầu với Takashi.
“Tôi không thể làm điều đó được.”
“---Cậu sợ làm cả Bộ Tộc sẽ chống lại cậu à?”
“Không. Tôi chỉ không muốn giết cậu… Chúng ta là bạn thuở nhỏ mà.”
Basara giải thích, trong khi Takashi cười khẩy.
“Vậy cậu không thể giết một người bạn thời thơ ấu sao? …Đừng có đùa với tôi! Trong số những người cậu đã xóa sổ năm năm trước, có rất nhiều bạn thời thơ ấu của chúng ta!”
“Điều đó…”
Basara bất giác cúi đầu trước những lời này.
“…Sao thế? Nào, hãy xóa sổ tôi bằng kỹ thuật bị nguyền rủa của cậu đi. Chắc đó là một việc dễ dàng đối với cậu, người đã quên đi bi kịch và đứng về phía con gái của Ma Vương.”
Nói rồi, Takashi cố gắng tấn công cậu ấy, nhưng có người đã hành động chống lại Takashi. Đó là một cô gái đã theo dõi cuộc đối thoại giữa Basara và Takashi từ bên cạnh như những người khác--- Mio.
Mio không nói gì chen vào giữa họ và từ từ tát vào má Takashi.
“---Con khốn!”
Sự ngạc nhiên ban đầu của Takashi ngay lập tức biến thành cơn thịnh nộ.
“Được thôi, cứ đến đi! Ta sẽ giết ngươi một trăm lần!”
Nhưng Mio tuyên bố không hề sợ hãi.
“Quên đi quá khứ ư? Đừng có mà ăn nói ngốc nghếch! Ngươi không biết Basara còn đau khổ và liên tục gặp ác mộng đến mức nào, nên đừng có nói những lời vô nghĩa như vậy… Không đời nào anh ấy có thể quên những gì các ngươi không thể! Hay các ngươi nghĩ các ngươi là những người duy nhất đau khổ!?”
“Nói gì cơ…”
“M-Mio-sama… Em có thể hiểu, nhưng xin hãy bình tĩnh.”
“Buông chị ra. Chị phải tát thằng ngốc này thêm một cái nữa!”
Mio cố gắng đến gần Takashi hơn, nhưng Maria bằng cách nào đó đã kéo cô ấy ra.
Takashi nhìn hai người họ, trong khi Basara tuyên bố với cậu ta.
“Takashi… Nếu cậu vẫn còn đuổi theo Mio, đuổi theo chúng tôi, thì tôi sẽ ngăn cậu lại bao nhiêu lần tùy thích. Đây là con đường tôi đã tự mình lựa chọn, không phải với tư cách là một Anh hùng.”
Bất kể điều gì xảy ra, cậu cũng sẽ không lùi bước.
“Nhưng tôi sẽ không bao giờ giết cậu. Tôi sẽ tiếp tục gánh vác quá khứ và sự oán hận hiện tại của cậu.”
Đúng vậy, Basara nghĩ. Cậu ấy không bao giờ có thể quên, cũng không bao giờ quên được.
Cậu ấy không quay lưng lại với “quá khứ”, cậu ấy đang gánh vác nó. Nhìn về “tương lai”, cậu sống trong “hiện tại”.
Đôi khi dừng lại, đôi khi quay đầu, nhưng vẫn tiếp tục tiến lên. Suy cho cùng,
“Ngay cả ‘Banishing Shift’ của tôi cũng không thể xóa đi quá khứ của tôi.”
“…………….”
Trước những lời của cậu ấy, Takashi cắn môi và cúi đầu. Ngay lúc đó.
“---Bây giờ thì, mấy người nói chuyện xong chưa?”
Đột nhiên một giọng nói vui vẻ vang lên từ phía sau họ. Quay lại, Shiba Kyouichi đang đứng đó.
“Không thể nào… Làm sao anh vào được trong kết giới?”
Kurumi hỏi đầy ngỡ ngàng, trong khi Shiba nhún vai.
“‘Byakko’ góp phần xây dựng nó, rồi nổi điên và thậm chí còn hiện nguyên hình. Do tiêu hao hầu hết sức mạnh, kết giới suy yếu, nên rất dễ dàng để vào.”
Anh ta bật cười.
“Được rồi--- Trận chiến đã kết thúc, vậy thì khi nói chuyện xong, ba người hãy về đi.”
“Anh điên rồi sao? Các trưởng lão đã đặt Naruse Mio là mục tiêu cần tiêu diệt đấy. Nhiệm vụ của chúng ta chưa kết thúc cho đến khi chúng ta giết được cô ta. Đó là lý do họ thậm chí cho phép tôi sử dụng ‘Byakko’---”
“Về chuyện đó, họ đã rút lại lệnh rồi. Chúng ta phải quay về ngay lập tức. Đó là quyết định chính thức của ‘Làng’.”
“---Chuyện đó có thật không, Shiba-san?”
Basara bất giác cố xác nhận, ngay lập tức Shiba gật đầu “Ừ.”
“Bởi vì các ngươi đã bao che cho Takashi để ‘Byakko’ mất kiểm soát. Kết giới có thể đã bị phá vỡ và nhiều người thường có thể đã trở thành nạn nhân. Ban đầu, cô gái đó được thay đổi thành mục tiêu cần tiêu diệt vì có dấu hiệu của sức mạnh thừa hưởng từ Wilbert thức tỉnh, nhưng bản thân cô ấy vẫn chưa làm hại ai cả.”
Do đó,
“Giết cô ấy trong những điều kiện vô lý này sẽ chỉ mang lại ‘ô nhục’. Hơn nữa, cô ấy rất có thể sở hữu một sức mạnh phi thường. Nếu chúng ta bất cẩn, chúng ta có thể mất đi sự bảo vệ và ưu ái của các tinh linh và thần linh đã ký hợp đồng với ‘Làng’. Ngay cả các trưởng lão cũng biết điều đó là tồi tệ.”
“Không thể nào… Không thể như thế được…”
Sau khi nghe giải thích, Takashi nói vậy, vẫn không tin được--- ngay lập tức bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng. Mọi người bất giác nuốt nước bọt.
“Cậu không nghe tôi nói sao, Takashi? Tôi nói xong rồi. Tôi không quan tâm đến cảm xúc hay tình cảm của cậu. Hãy tuân theo lệnh của Làng mà không phản đối. Tôi sẽ không nói gì về việc cậu ngăn tôi vào trong kết giới, nhưng nếu cậu hành động đáng xấu hổ hơn nữa--- thì tôi sẽ đập tan sự bướng bỉnh ngu ngốc của cậu cùng với cậu luôn đấy.”
“…….”
Takashi tỏ vẻ thất vọng trước những lời này, nhưng chẳng bao lâu sau, cậu ta rời khỏi nhóm người gồm Basara và những người khác và đứng cạnh Shiba. Rồi Shiba cuối cùng cũng thả lỏng nét mặt và bầu không khí căng thẳng dịu xuống. Và rồi,
“Được rồi, Kurumi-chan và Yuki-chan, đi với tôi--- Chúng ta về nhà thôi.”
Trước lời của anh ta, đầu tiên Kurumi tiến về phía Shiba, rồi đến Yuki.
“K-Khoan đã, Shiba-san. Yuki là---”
Khoảnh khắc Basara cố gắng đuổi theo họ, Shiba phát ra một áp lực khiến người ta phải nuốt nước bọt. Và rồi,
“---Đứng yên đó, Basara. Tôi muốn giữ vai trò giám sát viên cho đến cuối ngày hôm nay.”
Shiba tuyên bố với một nụ cười lạnh lùng và đôi mắt hơi hé mở.
“…Cứ như thể một lời đe dọa như vậy sẽ…”
Basara cố hành động, ngay cả khi cậu ấy biết điều đó có nghĩa là Shiba sẽ chống lại cậu ấy.
Dẫu thế, cậu ấy không muốn để Yuki đi. Tuy nhiên,
“Basara… dừng lại đi…”
Yuki lắc đầu với cậu ấy.
“Tớ không sao. Tớ đã định quay về ‘Làng’ một khi trận chiến kết thúc. Tớ phải chịu trách nhiệm về những gì tở đã làm… Tớ không thể gây rắc rối cho Kurumi hay cha tớ được.”
“Cậu thấy đó. Nếu cậu không để Yuki-chan quay về, cậu sẽ phá hỏng sự đồng thuận khó khăn mà chúng ta có được. Nó sẽ chỉ làm tình hình của cậu tệ hơn một cách không cần thiết. Mọi người sẽ trở nên không vui khi cậu bị chi phối bởi những cảm xúc nhất thời, cậu biết không?”
“-----”
Basara im lặng vì thất vọng và Yuki khẽ mỉm cười.
“Cảm ơn cậu, Basara. Dù chỉ trong thời gian ngắn--- nhưng tớ thực sự rất vui khi được gặp lại cậu.”
Những lời này đánh dấu cuộc chia tay giữa Toujou Basara và Nonaka Yuki sau cuộc hội ngộ kéo dài năm năm. Basara và các cô gái chỉ có thể lặng lẽ nhìn Yuki rời đi cùng Shiba.


1 Bình luận