Dị Giới Dân Chủ
さとう ひたきゆう
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 05 - Mê Cung Vô Tận - Delmadrome và Đại Hồ Muối - Dilo Romans

Chương 12 - Lục Mê Cung Cấm Kỵ / Trường hợp của Sasha (5)

12 Bình luận - Độ dài: 1,298 từ - Cập nhật:

Di chuyển trong 'Đại Hồ Muối – Dilo Romans' suốt 100 ngày.

Cuối cùng, sau một chặng đường dài, cả team đã đến tầng cuối cùng… và thật bất ngờ, nơi đó lại là một "khu dân cư".

Trần nhà cao vút, những bức tường trắng xóa và vô số ngôi nhà nằm sát nhau. Tất cả đều được xây dựng bằng những kỹ thuật chưa từng được thấy. Xung quanh còn có những chiếc "xe hơi" và "xe máy" nằm lăn lóc.

Tycoon run rẩy.

"V-v-văn minh… văn minh đây rồi!! H-haha ha hahaha!! Tuyệt vời, tuyệt vời, tuyệt vời!! Không ngờ ở tầng cuối cùng của một trong lục mê cung cấm kỵ, 'Đại Hồ Muối – Dilo Romans', lại tồn tại cả một nền văn minh!! Cái hộp gắn bốn bánh tròn này là gì!? Nhìn đi, cái kiến trúc này… chưa thấy bao giờ. Mỗi ngôi nhà đều là một kho báu!! Aaa, giả thuyết của tôi đúng rồi!! Ahahahahaha!!"

"Ôi thôi, Tycoon hỏng rồi…"

"Phiền phức quá. Reynold, đánh ngất cậu ta đi."

"C-có cần phải làm quá vậy không? Này, Sasha, làm gì bây giờ?"

Sasha nắm lấy vai Tycoon, người đang phấn khích chạy lung tung.

"Hả? Hahahaha, Sasha à. Sao vậy? Cậu cũng đang phấn khích à?"

"Không. Bình tĩnh lại đi. Cậu đang quá kích động rồi, chẳng giống cậu chút nào."

"T-tớ biết… nhưng tớ không thể kiềm lại được. Khi nhìn thấy những thứ này…"

"Ôi trời… dù sao thì, bình tĩnh lại đã."

"A, ừ…"

Cuối cùng Tycoon cũng bình tĩnh lại.

Cả nhóm Sasha bắt đầu tiến vào khu dân cư.

"Uwaa, nhìn cái này đi… rỉ sét, nát hết rồi."

"Hình dáng lạ ghê. Có bánh xe gắn vào…"

"…Là phương tiện sao? Nhìn kìa, bên trong có ghế."

Sasha đưa tay chạm vào bức tường trắng gần đó và liếm nhẹ.

"Là muối."

"'Đại Hồ Muối – Dilo Romans', đúng như tên gọi, là một hồ muối... tất cả những bức tường trắng xung quanh có vẻ đều là muối."

Không có dấu hiệu của ma thú.

Một khu dân cư toàn muối. Không thức ăn, không nước uống.

"Đây là tầng cuối cùng hả ta~?"

Robin lên tiếng.

Tycoon quan sát xung quanh.

"Có lẽ vậy."

"Thế thì, kho báu đâu!?"

"Đó, ngay trước mắt cậu đấy."

"Ể!?"

"Cảnh tượng tuyệt vời này!! Chính nó mới là kho báu!!"

"…Ể~"

Robin có vẻ thất vọng.

Có lẽ lời Tycoon nói không sai. Nhưng một khu dân cư cũ nát mà gọi là "kho báu" thì Robin không thể chấp nhận được. 

Cô muốn một kho báu hữu hình.

Sasha nói.

"Đã có nhiều nhà như thế này. Hôm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi tại đây, ngày mai sẽ đi điều tra."

"Ừ, hợp lý. Này, đám con trai!! Chuẩn bị chỗ nghỉ đi!!"

"Rồi rồi. Vậy thì… chọn căn nhà kia nhé."

Reynold mở cánh cổng của một căn nhà gần đó và nắm lấy tay nắm cửa.

Đó là một cánh cửa được chế tác tinh xảo. Khi vặn tay nắm cửa, nó kêu "cạch" một tiếng và mở ra.

Bên trong, hiên nhà nhỏ hẹp, được nâng cao một bậc. Bên cạnh có một chiếc tủ, mở ra thì thấy đầy giày dép.

"Hừm, giày đặt ở lối vào… có lẽ con người từng sống ở đây… tạm gọi là 'người cổ đại' đi. Có vẻ họ cởi giày trước khi vào nhà."

"Trong nhà mà phải cởi giày ra sao?"

"Có lẽ vậy. Thấy lối vào cao hơn một bậc chứ? Rồi cả tủ giày này… suy luận thế là hợp lý."

"Chà, cũng chẳng liên quan gì đến bọn mình."

Reynold bước thẳng vào, Sasha và Piazolla cũng theo sau.

Bên trong là phòng khách, có cầu thang đi lên tầng hai, và vài căn phòng khác."

"Ồ, sofa này. Ngửi ngửi… có mùi muối."

"Đây là gì? Một cánh cửa khác…? Bên trong… cái gì thế này?"

Khi Tycoon mở cái tủ, có một cái hộp sắt tròn bên trong.

Một chiếc hộp sắt hình trụ có in hình con cá. 

Nếu Haise ở đây, cậu sẽ nhận ra đó là "đồ hộp", nhưng bọn họ lại không có đủ thông tin.

"Kyahhh!!"

"!!?"

Reynold và Tycoon nghe thấy tiếng hét của Piazolla.

Sasha là người đầu tiên lao lên tầng hai. Robin, Reynold theo sau, cùng xông vào căn phòng Piazolla đang ở.

"Piazolla!!"

"Sasha!! Ở… ở đằng kia…"

"Hmm… cái này."

Trong tủ quần áo lộ ra một bộ xương người.

Một bộ xương của một cô gái, mặc chiếc váy màu hồng. Có vẻ như cô đã trốn ở đó.

"Là người sống trong căn nhà này sao… Piazolla, hãy cầu nguyện cho cô ấy đi."

"V-vâng…"

Là một thánh nữ, lời cầu nguyện của Piazolla có thể thanh tẩy linh hồn.

Cô khẽ cầu nguyện, bộ xương hóa thành bụi rồi tan biến.

"Người sống ở đây sao…"

"Người cổ đại… rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì?"

"Này, Tycoon, phòng bên cạnh có nhiều sách lắm đó."

"NÀ NÍ!!???"

"Oái!?"

Đẩy Reynold sang một bên, Tycoon lao ngay sang phòng bên cạnh.

Sasha và mọi người ghé mắt nhìn.

"Sách cổ đại!! Chết tiệt, không đọc được… nhưng, những ký tự này… hình như mình đã thấy ở đâu rồi. Có thể giải mã được phần nào. Chỉ cần hiểu được chút ít thì có thể dần dần đọc được cả đoạn văn, rồi giải mã những chữ chưa biết… Được rồi, bắt tay ngay thôi…"

Tycoon, lẩm bẩm liên hồi, rồi lấy giấy da ra, vừa ghi chép vừa đọc sách.

"Cậu ấy mà đã như thế này thì chắc sẽ không nhúc nhích trong vài ngày đâu."

"Đành chịu thôi. Chúng ta phải tự mình khám phá thôi. Khu dân cư rộng lớn như thế này, có lẽ chúng ta sẽ tìm được lối đi sâu hơn hoặc nơi cất giấu kho báu."

"Vậy thì tạm thời nghỉ ở đây nhé. Biến nơi này thành căn cứ thôi!!"

"Trước hết ăn uống cái đã. Tớ đói lắm rồi~…"

Nhóm Sasha bắt đầu chuẩn bị cho việc cắm trại.

◇◇◇◇◇

Sau bữa ăn, họ nhét bánh mì vào miệng Tycoon rồi để cậu tiếp tục nghiên cứu. Giờ là thời gian tự do.

Piazolla và Robin ngủ say vì mệt mỏi, Tycoon thì đang lo giải mã. Chỉ còn Sasha và Reynold trong phòng khách.

"…"

"…"

Cả hai im lặng, nhưng Reynold ý thức rõ sự hiện diện của Sasha.

Cô đang mài kiếm và đánh bóng áo giáp.

Bình thường cơ thể cô được lớp giáp che chắn khiến không ai để ý, nhưng khi cởi ra, những đường nét nữ tính hiện lên rõ.

Reynold cũng là đàn ông. Cậu cảm thấy phấn khích, thậm chí muốn chạm vào cô.

"Haise… đã tiến được đến đâu rồi nhỉ."

"…"

Sự phấn khích nhanh chóng tan biến.

Reynold ngắm nhìn Sasha.

Nụ cười dịu dàng, ánh mắt vui vẻ thoáng qua trên gương mặt cô.

"Này, Sasha."

"Sao thế?"

"Cậu có nhận ra không? Mỗi khi nhắc đến Haise, mặt cậu trông rạng rỡ lắm đấy."

"Cái…!?"

"Haha, tớ đùa thôi. Này Sasha… cậu vẫn còn để tâm đến Haise sao?"

"Tất nhiên, bạn thuở nhỏ mà."

"Không phải ý đó. Ý tớ là… để tâm đến cậu ấy như một người đàn ông ấy."

"…Tớ… không biết."

Nếu là bình thường, Sasha sẽ trả lời ngay lập tức.

Reynold thở dài.

"Thôi vậy… tớ vẫn còn cơ hội, đúng không?"

"Hử?"

"Không có gì đâu."

Nhóm của Sasha đã ở lại khu dân cư này khoảng hai ngày, để nghỉ ngơi, hồi phục sức lực.

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
Bận cày Javascript, bà con thông cảm, sắp vô học rồi.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Tôi xàm lờ đấy, thật ra tôi đợi đủ 700 tim mới dịch tiếp.
Xem thêm
Str
@Đấng Cheron: Dịch tiếp đi...
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời
Có khi nào 2 cái hầm ngục thông nhau k
Xem thêm
Maybe nhưng khá chắc là 0 thông nhau
Xem thêm