Phần 02 - Yêu tinh lặng lẽ và Vạn Niên Quang Nguyệt Thảo
Chương 04 - Hành trình của Haise (2)
7 Bình luận - Độ dài: 1,770 từ - Cập nhật:
Sáng hôm sau.
Khi Haise vừa tỉnh dậy từ chiếc ghế sofa, cũng là lúc Presea đang trần truồng cựa mình trên giường.
Bộ ngực đẹp đẽ của cô ấy lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời khiến cho Haise không thể rời mắt... nhưng khoảng mười giây sau, cậu quay mặt đi.
"Em… quần áo đâu?"
"À, nóng quá nên em cởi ra rồi."
"Hừm…"
"Anh định đi đâu?"
"Ăn sáng."
Lễ hội đã bắt đầu từ sáng sớm.
Cậu rời phòng và đi về phía trung tâm thị trấn.
Các quầy hàng đã mở từ sớm, mùi thơm lan tỏa khắp nơi.
Haise mua một phần súp hải sản và bánh mì, rồi ngồi xuống một chiếc ghế trống để ăn. Ngay sau đó, Presea cầm những món tương tự đến ngồi cạnh cậu.
"Mùi thơm dễ chịu quá… mà ở đây làm gì có biển nhỉ?"
"Chịu."
"Bánh này ngọt quá… Cái này được nêm bằng nước ép trái cây."
"Vậy à."
"Súp hải sản ngon thật… Em muốn cho vào itembox, nhưng cái của em lại không có chức năng đóng băng thời gian."
"Aaah, em ồn ào quá đấy!!"
Cô ấy cứ luyên thuyên không dứt.
So với ấn tượng ban đầu, Haise cảm thấy mệt mỏi và khó chịu vì sự thay đổi của cô.
Dù đến sau Haise, Presea lại ăn xong trước.
Cô nhắm mắt lại và cảm nhận làn gió mát.
Cô ấy cuối cùng cũng chịu im lặng, Haise bắt đầu gặm miếng bánh ngọt, vừa ăn cậu vừa mở bản đồ để kiểm tra lộ trình hôm nay.
"Em có thể đề xuất, được không?"
"Tự độc thoại đi. Đề xuất là để nói với đồng đội."
"Vậy thì… lời độc thoại đây. Nếu anh định đi về phía Đông tới Rừng quốc gia, thì tốt nhất là đừng đi theo đường cái. Dù trên bản đồ trông nó có vẻ bằng phẳng, nhưng thực tế lại rất gập ghềnh. Do tư tưởng của Rừng quốc gia Yggdora là để tự nhiên tự phát triển, nên họ hầu như không bảo trì đường cái. Nếu muốn đi qua dễ hơn, thì nên đi đường vòng qua Rừng Radle, đây là con đường mà xe ngựa của thương nhân thường qua lại nên đường đi bộ cũng sẽ dễ chịu hơn."
"…………"
"Độc thoại kết thúc rồi."
Presea lại im lặng.
Đây là lần đầu Haise đến phương Đông. Dù không vội nhưng cậu cũng không muốn phải khổ sở.
Nếu là lời của một elf như Presea, thì chắc không sai đâu.
"…………"
Haise vừa nhìn bản đồ vừa thẫn thờ suy nghĩ.
◇◇◇◇◇◇
"Rừng Radle, sao?"
Khi rời khỏi thị trấn và dọc theo đường cái, cậu gặp một ngã ba.
Một đường dẫn đến Rừng quốc gia Yggdora, đường còn lại là lối vòng qua rừng Radle.
Trên tấm bảng chỉ đường có ghi "Rừng quốc gia Yggdora" và "Rừng Radle".
"Đi trên đồng bằng mãi rồi, giờ vào rừng cũng không tệ đâu nhỉ."
Haise lẩm bẩm, rồi rẽ vào rừng Radle.
"…Hehe."
Haise cảm thấy không vui vì hình như Presea đang cười sau lưng cậu.
Hiện tại, khoảng cách giữa họ đã rút ngắn xuống, chỉ còn mười mét.
Haise thở dài rồi bước vào khu rừng.
"…………Woah~"
Đó là một khu rừng tuyệt đẹp.
Đúng là không được bảo trì như đường cái, nhưng có vẻ do xe ngựa qua lại nhiều lần để đến Rừng quốc gia, nên đã hình thành một lối đi không có cỏ dại mọc.
Cây cối thì rực rỡ với những chiếc lá đỏ và vàng, dường như là mùa lá đỏ, ánh nắng xuyên qua kẽ lá chiếu sáng cả khu rừng.
Haise kích hoạt "Weapon Master".
"Shotgun hai nòng ngang!"
Cậu cầm khẩu shotgun và gập nòng, kiểm tra đạn, tay phải cầm chắc. Tay trái cầm khẩu Desert Eagle rồi bước đi trong rừng.
Trong rừng, có dấu hiệu của ma thú.
"Cẩn thận."
Presea cầm cung, đến gần Haise.
Rồi cô điều chỉnh cơ chế cây cung khiến nó biến hình với tiếng cạch.
Nó giống như một thanh kiếm.
"Kiếm sao?"
"Vâng. Đây là Kiếm cung – 'Sword Arrow'… một vũ khí có thể biến hình thành kiếm, cung và cả quyền trượng."
"Ồ, hiếm thật đấy."
"Không có elf nào dùng nó cả. Hay nói đúng hơn là chỉ có em mới có thể sử dụng thành thạo nó."
"Vậy à."
Haise giơ khẩu Desert Eagle lên và bắn liên tục về phía bụi rậm, đàn goblin bị hạ gục.
<Cheron: má nó hack wall>
Và rồi, một con Hobgoblin lao ra, Haise liền nhắm vào đầu nó và bắn bằng shotgun. Đầu con goblin nổ tung, thịt văng tứ phía.
Ở phía đối diện, một bầy goblin khác lao ra.
"Soẹt!!"
Lần này, Presea ra tay chém.
"Ồ…"
Nhanh nhẹn. Haise nghĩ cô ấy giống như một con khỉ.
Presea di chuyển như đang múa, liên tục chém vào đầu lũ goblin. Sau khi kết thúc, cô biến kiếm thành cung, gắn cung tên và bắn liên tiếp. Bốn mũi tên gần như đồng thời găm vào đầu con Hobgoblin khiến nó ngã gục tại chỗ.
Và cuối cùng, một con Giant Goblin lớn hơn cả Hobgoblin xuất hiện.
Haise vứt khẩu shotgun và Desert Eagle đi, thay bằng M79 – Súng Phóng Lựu, tay trái cầm đạn.
"Cái đó là gì?"
"M79 – Súng Phóng Lựu."
"?"
Cậu nạp lựu đạn, chĩa khẩu M79 về phía Giant Goblin.
"Gwoooooooaaahhhh!!"
"Mồm to thế, chắc đang đói bụng lắm nhỉ? Vậy thì —- để tao cho mày ăn cái gì đó ngon và bổ nhé."
BÙM!! Quả lựu đạn bay đi.
Nó bay thẳng vào miệng Giant Goblin và phát nổ.
Đầu nó bị thổi tung, cơ thể tan nát.
"…Anh có thể đừng làm bẩn khu rừng tuyệt đẹp này được không?"
"...Cái đó thì… anh xin lỗi thật."
Xung quanh đầy những mảnh thịt và máu của goblin, Haise đành xin lỗi Presea khi thấy cô đang lườm cậu.
◇◇◇◇◇◇
Mặt trời bắt đầu lặn, họ tìm thấy một hang đá nhỏ vừa đủ và quyết định cắm trại tại đó.
Haise lấy lều, củi, nồi nước từ itembox ra, rồi nhóm lửa.
Cậu đổ nước vào ấm để đun sôi, rồi pha trà… hai cốc.
"Này."
"…Tại sao?"
"Tùy hứng thôi."
"Ừm."
Presea nhận lấy ly trà.
Cô cũng có itembox, nhưng chỉ chứa lều, túi ngủ, đồ ăn và một bộ đồ dùng cho một người.
Hai người dựng hai cái lều cạnh nhau, Haise lấy bàn bếp ra, rồi cắt rau củ và thịt.
"...Itembox của anh có sức chứa lớn thật."
"Tiện mà, anh không tiếc tiền. Có lẽ itembox của anh là cái có sức chứa lớn nhất ở Vương quốc đấy."
"Ghen tị ghê. Đúng là mạo hiểm giả cấp S."
"Cảm ơn."
"Nè, em trả tiền, bán cho em một cái như thế được không?"
"Được thôi."
Haise tự nhiên nấu bữa tối cho hai người.
Cậu xào sơ thịt và rau, kẹp vào bánh mì nướng. Sau đó nấu súp trứng.
Tráng miệng là trái cây đã gọt vỏ, bày ra bàn.
"…Anh khéo tay thật đấy."
"Hồi trước làm người khuân vác, toàn nấu ăn và chạy việc vặt mà."
"Ra vậy. Mỗi người đều có quá khứ riêng của mình nhỉ."
"Cái gì thế?"
Hai người bắt đầu ăn.
Vừa cắn một miếng, Presea mở to mắt nhìn Haise, nhưng cậu mặc kệ.
Sau khi ăn xong, họ dọn dẹp và pha thêm trà.
Một lúc sau, Presea lên tiếng.
"…Những vũ khí của anh thật đáng kinh ngạc."
"Cũng thường thôi."
Haise đặt các vũ khí lên bàn.
"Hiện tại, anh chỉ có thể sử dụng được ba khẩu này."
Desert Eagle.
M79 — Súng Phóng Lựu.
Shotgun.
Mỗi loại vũ khí đều có hình dạng và kích thước khác nhau. Và chúng đều đến từ "thế giới khác", không phải thế giới này.
"Anh cũng chẳng rõ vì sao, nhưng chỉ có ba khẩu này là có thể lấy ra ngay. Ngoài ra còn một vài khẩu nữa… nhưng không thể lấy ra hoàn toàn được hoặc có lấy ra được thì cũng không dùng được."
"Thật sao?"
"Ừ. Nhưng ba khẩu này rất mạnh. Khi hết đạn thì chúng sẽ tự biến mất, nhưng có thể gọi lại ngay. Và đặc biệt có thể gọi ra nhiều cái."
Haise gọi ra một nùi khẩu Desert Eagle và xếp lên bàn.
Chúng sáng lên trong chớp mắt rồi hiện ra trong tay cậu.
Khi Presea định cầm thử một khẩu lên, thì nó liền tan biến thành ánh sáng.
"Và chỉ có anh mới dùng được chúng."
"Ra là vậy."
Haise cho các vũ khí biến mất, rồi uống hết tách trà.
Lúc đó, Presea nói.
"Để cảm ơn bữa ăn và cuộc trò chuyện vừa rồi. Tối nay, em sẽ để 'tinh linh' canh gác, vậy nên anh cứ ngủ thoải mái cho đến sáng đi… còn nếu anh muốn ôm em ngủ thì bất cứ lúc nào cũng được đấy."
"Em cứ thản nhiên nói vậy vì biết anh không có hứng thú à? Thật là…"
Haise chui vào lều và nhanh chóng nhắm mắt ngủ.
◇◇◇◇◇◇
Ngày hôm sau.
Sau khi ra khỏi khu rừng, khung cảnh rực rỡ sắc thu trải dài trước mắt.
"Woa───…"
"Rừng quốc gia Yggdora bây giờ đang là giữa mùa thu đấy. Anh đến đúng lúc rồi đấy."
Presea giờ đã đứng ngay bên cạnh Haise. Có vẻ như cô không còn muốn giữ khoảng cách nữa.
Haise cũng không nói gì, lẳng lặng bước tiếp.
Ra khỏi khu rừng, trước mặt họ là một vách đá sâu. Dưới vách đá là một khu rừng tráng lệ.
Với sắc đỏ, xanh, vàng và cam đan xen, khu rừng hiện lên rực rỡ. Và đằng xa là một quốc gia hùng vĩ, được bao quanh bởi một bức tường thành cao lớn.
"Đó là Rùng quốc gia Yggdora…"
"Và phía sau nó, ngọn núi lớn kia chính là Gagazia."
Đúng là có một ngọn núi lớn ở phía sau Yggdora.
Không có cây cối, nó sừng sững một màu xanh lam.
Đỉnh núi bị mây che phủ, cho thấy nó cao đến mức nào.
"Đây là con đường sẽ nhập với đường cái. Đến đây rồi thì không còn đoạn nào khó đi nữa."
"…………"
Không biết từ lúc nào, Presea đã hoàn toàn trở thành người dẫn đường.


7 Bình luận
Em elf cho lái phản lực làm không kích tặng vài quả "táo"vô lâu đài quỷ vương :))