Dear Self-styled F rank b...
Mikawa Ghost Necometal
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 1: Học viện ngu ngốc nơi mọi thứ được quyết định bằng game

0 Bình luận - Độ dài: 7,890 từ - Cập nhật:

" Tôi mong sẽ nhận được hồi âm của ngài sớm , Saijou Guren-sama... có cái đít tôi ấy "

  Phàn nàn về tin nhắn cường điệu quá mức, và rồi xóa cuộc hội thoại đó, Saijou Guren đang lăn qua lăn lại trên giường với vẻ bất mãn 

" Thật sự đấy à, dù tôi đã đổi ID thường xuyên đến mức đấy rồi, họ chắc chắn sẽ nhắn cho tôi lâu nhất là nửa ngày sau, tha cho tôi đi mà. "

Buổi sáng 

Qua những kẽ hở của rèm cửa sổ , ánh sáng ban mai chiếu rọi vào căn phòng. Một căn phòng kí túc xá anh ta vừa mới chuyển tới. Căn phòng được trưng bày như những căn phòng mà mọi người sẽ thấy ở trong cửa hàng đồ nội thất. Một chiếc giường rẻ tiền có khung được làm từ ống dẫn, 1 cái nệm và 1 chiếc bàn được làm dành cho việc học, những bộ truyện bán chạy nhất được xếp thẳng hàng trên kệ sách và những vỏ nhựa đồ ăn được chất đống ở trên mặt bàn thấp. Một căn phòng bình thường , chả có gì đặc biệt-

Một huyền thoại,  chàng trai trẻ mang danh bất khả chiến bại 5 năm về trước, Saijou Guren thốt lên "Ugh..."

" Rốt cuộc là chặn bọn họ thôi là không đủ sao ...?

Lườm nguýt vào thiết bị trong tay bản thân đang rung lên lần nữa, anh ta thở dài ngao ngán.Cùng với thông báo rung lên , 1 cái tên khác xuất hiện, làm anh ta phải thốt lên lời phàn nàn của mình

" Lại lần nữa ư! Thậm chí lần này còn là người khác... Bọn bây đánh hơi có  nhanh quá không vậy?! "

Mặc dù anh ấy được gọi là huyền thoại ở vài năm trước kia, khuôn mặt anh ấy bình thường 1 cách kì lạ, mái tóc xoăn cùng với thân hình mảnh khảnh, tay chân dài thon thả giống như 1 người nghệ sĩ vậy. Nếu anh ta chăm chút ngoại hình hơn, anh ta có lẽ sẽ nổi tiếng hơn , nhưng với sự kết hợp áo phông và quần ngắn, điều đó sẽ khó có thể xảy ra.

" Đến mức này rồi , có lẽ mình đập thiết bị luôn cho rồi ...Mặc dù nó sẽ quan trọng với cuộc sống cấp 3 của mình, mình vừa mới mua nó, nhưng mà... đành nào cũng sẽ không có bạn bè nào sẽ liên lạc với mình đâu ".

Đưa ra hàng hoạt thông tin 1 cách kì lạ xong, anh ta khởi động thiết bị.

Đã từ bỏ cuộc sống trước kia trong quá khứ, kể từ đó đến nay anh ta không còn động vào game nữa. Trong cuộc sống mới, anh ta phải tự làm hết tất cả mọi việc, có vô số điều mà anh ta không thể biết bằng 1 cách tự nhiên được. Ngay cả vậy, Guren vẫn vui vẻ về điều đó.

" Tôi sẽ không quay lại về với thế giới phiền phức đó đâu... Tôi không cần tiền của hay danh vọng. Tôi muốn sống 1 cuộc sống yên bình mà thôi.

Nhìn vào danh sách tin nhắn đã được xóa bớt, Guren nắm chặt tay.

" Học ở ngôi trường bình thường, ăn đồ bình thường, có công việc bình thường và rồi kết hôn! Vì thế nên , vì thế nên tôi phải-

Ding dong.

Nhảy dựng lên giường trong sự ngỡ ngàng đến từ tiếng chuông cửa reo, Guren phàn nàn với người đã nhấn chuông

" Đừng có làm phiền tôi, mấy người phiền phức lắm, lượn luôn đi!

"...Uhm... là em đây , Karen... liệu sẽ tốt hơn nếu em về nhà ư, Onii-sama...?

Giọng nói phản hồi là 1 giọng nói mà Guren rất quen thuộc.

"Karen à, x-xin lỗi em nhé.Bọn chúng đã theo đuổi anh suốt cả sáng nay, nên anh mới...

" Không, em không bận tâm đâu, Onii-sama! Anh có thể mở cửa cho em vào được không ạ?"

"Được, không vấn đề gì cả..., mà anh hỏi em 1 chuyện có được không?"

" Được thôi, có chuyện gì thế ạ?"

"Chỉ là anh không nhìn thấy thứ gì từ camera trước của máy thu cả...?"

"Em che ống kính với ngón tay em rồi.Em muốn anh nhìn trực tiếp sự phát triển của em cơ, phư phư.

Giọng nói mà Guren nghe nói giống y như giọng nói của em gái trong kí ức của anh ấy. Nhung đã trải qua biết bao khó khăn khi còn trẻ, Guren vẫn không thể tin em ấy.

"-Mật khẩu.' Dành cho Karen'.''

"Một cuộc sống bình yên."

 'Dành cho Guren'.

" Tình yêu".

"Đâu phải , đúng ra phải là "xung đột" chứ.

" Em không chấp nhận mật khẩu đó đâu ! Dù đó là ý kiến của Onii-sama đi nữa, nhất định chỉ có thể là "Tình yêu" thôi!"

"Haaa. Được rồi, em là hàng thật"

Đã xác nhận được người đằng sau là đứa em gái của mình chỉ sau cuộc trò chuyện ngắn, Guren hạ thấp sự cảnh giác của mình

Trời ơi, đứa em gái này đáng yêu quá đi .

Trong 5 năm qua anh ta dành cả cuộc đời sống địa ngục ở thế giới ngầm, Guren đã sống một mình suột khoảng thời gian đó, tự tách bản thân khỏi gia đình. Trong khoảng thời gian đó, anh ta chưa một lần nào gặp đứa em gái Karen. Nhớ lại vẻ ngoài đã phải nhạt trong ký ức của đứa em gái, bên cạnh một cảm giác ấm áp đang dâng trào trong anh ta, là một cảm giác tội lỗi mơ hồ.

...Mình có lẽ đã khiến em ấy phải chịu đựng những khoảng thời gian buồn bã nhỉ...?

Cùng với suy nghĩ đó, như thể có một chiếc ghim đâm vào ngực anh ta. Suốt khoảng thời gian đó, anh ta chưa từng làm tròn trách nhiệm là người anh của cô ấy. Nhưng ngay cả thế đi nữa-

 - Không ổn rồi, tim mình đập loạn cả lên rồi...!

Được ghé thăm bởi thành viên trong gia đình vào buổi sáng sớm, cùng nhau đi đến trường, thật là sự kiện" cuộc sống đời thường " tuyệt vời!

Cuộc sống mới mà anh ta đã hằng ao ước, đây là những bước đầu tiên để hiện thực hóa cuộc sống đó.Anh ta sẽ mở cánh cửa, đoàn tụ với Karen, cùng nhau ăn sáng, lấp đầy khoảng không trong tâm hồn mà đã được tích tụ trong 5 năm qua, và rồi...!

"Anh tới với em đây Karen! Chờ anh một lát."

" Vâng, onii-sama, em sẽ chờ anh~."

Đôi bàn chân như bị ảnh hưởng bởi khát khao mong muốn có sự bình yên mãnh liệt, anh ta gỡ thiết bị phòng chống tội phạm.Mở khóa bảo mật có mức độ bảo mật bạn chỉ có thể từ khóa két ngân hàng,Guren mở cửa cùng với nụ cười tỏa nắng và rồi...

"Chào buổi sáng Karen. Em thật sự đã trưởng thành trong khoảng thời gian anh không gặp em rồi nh-...Cái gì vậy?!"

"Chào buổi sáng, onii-sama! Em rất vui vì cuối cùng cũng gặp được anh."

Bước qua cánh cửa của căn phòng kí xá.

Trong khoảng 7 giờ sáng.

Được bao bọc bởi bầu không khí trong lành buổi sớm mai, có duy nhất một người đẹp đứng đó.

Sở hữu mái tóc lấp lánh màu bạc.

Đôi mắt màu xanh biển, lấp ló giữa những kẽ tóc.

Nhìn vào đâu cũng thấy em ấy trông như một người đẹp đáng yêu, xinh đẹp không ai sánh bằng.Hơn thế nữa...

Cùng với cơ thể thanh tú, bộ ngực đầy đặn và cặp đùi khỏe mạnh chỉ được che lại bởi 1 lớp tạp dề 

"... Chờ một chút. Vẻ bề ngoài đó là sao chứ? Chuyện gì đã xảy ra chỉ trong khoảng thời gian ngắn anh không gặp em vậy?!"

Guren không khỏi ngạc nhiên, Guren vừa mới dứt lời, Karen đặt 2 tay lên đôi má đỏ phừng phừng, ngại ngùng nói

" Đây là cuộc đoàn tụ đầu tiên sau 5 năm xa cách mà, để Onii-sama được vui, em đã cố gắng hết mình vì kế hoạch này đó"

"Cố gắng hết mình, có cái con khỉ!"

"Tụi con trai thích những kiểu trang phục này không phải sao? Thế nào ạ? Việc này có làm anh vui không?"[note71739]

"Không, không hề. Mặt khác,  anh không thể ngừng lo lắng.Việc này sẽ không khiến anh phải đi đếm lịch đâu chứ, đúng không...?

"Trời, onii-sama cứ khéo đùa."

Với điệu cười khúc khích nhẹ.Em gái của Guren-Saijou Karen nghiêng đầu nhẹ.

"Chỉ là trò tinh nghịch của đứa em gái đáng yêu này thôi mà, chúng ta sẽ không bị báo cáo đâu, phải không anh?"

"Đừng có tạo dáng khoe vòng ngực trong khi nghiêng đầu như thế ! Em đang nhắm tới điều này đúng không?"

"Vậy cuối cùng onii-sama đã nhận ra "sự nguy hiểm" của bộ ngực em, đúng là onii-sama có khác...Anh có muốn trải nghiệm thử hơm?'[note71740]

"D-Dĩ nhiên là không rồi! Vào trong phòng nhanh!"

Không để tâm tới việc Karen ưỡn ngực trước mặt anh trai mình, Guren cho phép Karen vào.

Theo sau đứa em gái, Guren khóa cửa, thở dài ngao ngán. Xoay xở để tránh bị báo cáo cho cảnh sát về hành vi không đúng đắn nơi công cộng.

"Phư phư, nhiệm vụ"Làm con tim onii-sama lỡ 1 nhịp" đại thành công. Lần sau em có nên thử đồ bơi không ta?"

"Sẽ không có đồ bơi, hay là đồ lót, hay thậm chí là tạp dề khỏa thân một lần nào nữa! Làm ơn đó, chỉ cần mặc bất cứ thứ gì bình thường thôi!"[note71741]

"Thật đáng tiếc...Nhưng em vẫn mặc đồ bên trong mà... Nhìn nè!"

Vén chiếc tạp dề lên với cả 2 tay, Karen cho Guren thấy thứ em ấy giấu dưới chiếc tạp dề.Đường nét mịn màng, từ cặp chân bao bọc bởi tất đen dài tới đầu gối. Đùi của em ấy, được bọc bởi quần Jeans nhỏ bó sát.Ở phía trên, em ấy mặc 1 chiếc áo ống, chỉ có thể thấy được chỉ khi đứng sau lưng em ấy.

"Phải chăng em đã khiến anh loạn nhịp onii-sama?"

"Tất nhiên là thế rồi, thậm chí còn vượt mức loạn nhịp cơ! Cả về mặt gợi cảm lẫn mặt gây náo loạn nơi công cộng luôn cơ!"

"Ara~. Có nghĩa là chiến dịch đã thành công vang dội rồi!

"Đừng có làm đảo lộn cuộc sống vừa mới ổn định của ông anh này chứ.Em muốn giết anh à?"

"Kyaa~" Karen đốp chát cùng với nụ cười vui sướng. Đặt 1 tay lên ngực, Guren thở dài 

-Em ấy đã hoàn toàn trở thành "Woman", phải không nhỉ...

Guren nghĩ vậy cùng với những cảm xúc phức tạp. Đối với Guren, "Women" là 1 giống loài mà anh ta cố gắng không dính líu tới.Mọi "Woman" đều giữ mong muốn để quyến rũ đàn ông. Có vài"Woman" có thể tự nhận biết sức quyến rũ của bản thân, những con cáo cái, những người mà bạn chỉ có thể chịu đựng không bị quyến rũ ở 1 mức độ nhất định, những kẻ phiền phức sống trong bóng tối, thực hiện việc xấu mà không ai biết. Trong lịch sử nhân loại, có biết bao người đàn ông đã bị những "Woman" giả vờ trong sạch hãm hại...?

Mặc dù Guren chưa bao giờ sập bẫy, anh ta đã chứng kiến nhiều nạn nhân của "Woman" vì thế không bất ngờ nếu nói rằng anh ta đã xây nên bức tường để chống cự lại những cám dỗ đó

Trước kia, em ấy cực kì nhỏ bé không khác gì con tôm cả...

Karen lúc 10 tuổi nhỏ bé khác xa với hình tượng " trưởng thành " bây giờ, hồi ấy trong như thể chú mèo con, 1 sự hiện diện đáng yêu... Bước sang tuổi 15, bức tường mà Guren xây lên để chống lại cám dỗ được ưu tiên hơn là bình tĩnh với em ấy.

...Không không , mình sẽ chỉ khiến em ấy buồn nếu cứ thế mà chạy đi.Em ấy chỉ là em gái bé nhỏ của mình, em gái bé nhỏ của tôi!

Gạt những suy nghĩ đó ra khỏi đầu, Guren nuốt lại những ý kiến vào trong lồng ngực.

Karen vừa bước vào phòng khách, bắt đầu nhặt nhạnh những vỏ đồ ăn rỗng và mắng anh trai với thái độ không vui.

"Onii sama, anh chỉ ăn hamburger thôi sao? Như thế không ổn đâu, chỉ có chất béo và tinh bột, cơ thể anh sẽ nặng nề và chậm chạp mất!"

"Em là mẹ anh hay gì? Cứ để anh ăn thứ anh muốn đi"

"Không thể được.Để cho ông anh trai ngày ngày hủy hoại sức khỏe bản thân sẽ làm xấu danh tiếng của em với tư cách là em gái mất. Hãy để em nấu đồ ăn sáng cho anh nhé."

"Nhà anh hết nguyên liệu rồi.Tủ lạnh trống trơn à."

"Không cần phải lo đâu ạ , em đã nhờ người mang đến rồi."

Ding Dong

Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới, tiếng chuông cửa reo lên lần nữa.

"Vânggg. "

Karen bước tới cánh cửa.Trao đổi một vài thông tin với người giao hàng, em ấy quay lại với tùng carton và thùng giữ lạnh trên tay. Quá nhiều nguyên liệu cho bữa sáng. Thế này có khi đủ cho 1 vài ngày tới. Nhìn vào bên trong hộp carton và thùng giữ lạnh...

Đồ ăn tự làm?!...

Khoảng khắc từ"Cuộc sống bình thường" hiện lên trong đầu. Guren từ bỏ sự đề phòng.Và, như thể em ấy nhận ra...

"Hôm nay là ngày đầu tiên sau khi anh dọn ra chỗ khác.Vì vậy, em sẽ chuẫn bị bữa sáng ngon tuyệt cho anh ~"

Karen nở nụ cười tươi trong khi đi vào bếp.

"Ahh, thôi được rồi, cứ làm gì em muốn"

"Vâng, em sẽ làm vậy ~"

"Có việc gì anh có thể giúp không?"

"Không phải lo đâu onii-sama, anh chỉ cần nhìn em làm thôi."

"Ư-ừm..."

Đó là việc khó nhất mà...

Chiếc áo ống, cùng quần jeans bó sát , cùng với tạp dề được phủ lên trên, đứng trước khu bếp của riêng mình với vẻ ngoài đó, lưng em ấy quay lại với Gurren, chuẩn bị bữa ăn sáng. Âm thanh của tiếng đập vỏ trứng truyền tới tai Guren, theo sau là tiếng lạch cạch của đũa khi Karen đang làm món trứng bác. Tiếng xèo xèo của chảo chiên nóng cùng với những động tác nhanh thoăn thoắt của Karen.

Cơ thể mà anh ta đang nhìn vào trông vô cùng sinh động, mặc dù anh ta biết rằng em ấy không hề khỏa thân. Nhưng việc nó cực kì hợp với đường nét cơ thể của cô em gái nhỏ như là liều thuốc độc cho đôi mắt của Guren, sau khi đã ngắm nhìn "sự phát triển" của Karen xong, anh ta lắc vài lần, cố gắng xóa hết những suy nghĩ trong đầu và gọi Karen

"Anh sẽ để em xử lý phần bữa sáng nhé...Anh sẽ đi thay đồ và chuẩn bị một số thứ đây, và anh nghĩ em nên dừng trò tinh nghịch này rồi đấy, nấu ăn xong nhớ thay đổi đồ bình thường đi nhé Karen"

"Vâng, onii-sama"Karen vui vẻ trả lời.

Cảm giác như một chú cún con nghe lời vậy.Guren bớt căng thẳng đi một chút và rồi trở về căn phòng ngủ.

Một tiếng sau.

"Anh thấy sao, onii-sama. Em đã dành hết quyết tâm vào bữa sáng này đó"

"...Ngon tuyệt."

 Cắn  một miếng đồ ăn Karen vừa mới làm ra vào trong miệng, anh ta phản hồi chỉ với  một từ đơn giản trước một Karen đang vui vẻ chờ đợi cảm nhận của anh trai.Dù không giống lắm, nhưng đó là những lời từ sâu thẳm bên trong lòng Guren.Trên bàn gồm có tảo bẹ Undaria, súp miso cùng với đậu phụ, trứng chiên và xúc xích, cà chua bao tử và salad, vài lát bánh mì nướng và cơm

Guren gắp một miếng cơm, ăn chung với bánh mì nướng mà Karen đã chuẩn bị từ trước.Mọi thứ đều ngon tuyệt.Từng hạt cơm nóng như đang mở hội, nhảy múa trong khoang miệng, nước mắt bắt đầu xuất hiện trên khóe mắt của Guren.

"Đồ ăn vừa mới nấu là số dzách... ngon tuyệt vời..."

"Ôi trời, làm gì ngon đến mức đấy đâu anh"

"Không đâu, bất cứ ai cũng sẽ khóc khi được thưởng thức những món ăn này, cùng với những món ăn  tràn ngập sự ấm áp và chu đáo, đã lâu lắm rồi anh mới được thưởng thức lại đó."

fc0c5664-4cb8-455a-a802-f5240f4c2773.jpg

"Trước đây anh ăn những món gì thế?"

"Đồ ăn từ cửa hàng tiện lợi, đi ăn quán , kiểu kiểu vậy."

'Thật ư, anh không thể sống như vậy được onii-sama.Sự cân bằng về chất dinh dưỡng rất cần thiết để giữ gìn vẻ ngoài điển trai của anh như bây giờ đó."

"Ừm, nếu đó là đồ do em nấu, anh sẽ rất vui lòng được thưởng thức mỗi ngày luôn."

Không đơn giản là những lời ca ngợi, đó là những cảm nhận thật lòng của Guren.Nhưng Karen bắt đầu trả lời 1 cách kì lạ.

" Mỗi ngày ư... anh muốn ăn đồ em nấu...Chao ôi...anh trơ trẽn quá rồi đó..."

"Em chắc không có sự hiểu lầm tai hại nào đâu nhỉ ?

Nhưng, lời nói của Guren không lọt tai của 1 Karen đang mơ màng.

Mà, sao cũng được- Anh ta nghĩ vậy, rồi làm một ngụm súp miso.

"So sánh với những đồ ăn chất lượng cao ở nhà hàng, món súp miso này ngon hơn nhiều, cho anh bát nữa nhé?"

"Phư phư, onii-sama thật biết cách làm người khác vui đó.Nhưng mà, em mừng vì anh thích nó đến vậy"

Nụ cười chân thành của đứa em gái bé nhỏ khi không mặc tạp dề khỏa thân (giả) nữa.Karen bây giờ đang mặc cùng đồng phục với Guren- đồng phục học viện tư Shishiou. Cùng nhau ăn sáng trong khi ngồi đối diện với Karen mang lại cảm giác ngượng ngùng hiếm thấy.Chiếc áo cánh trắng không một vết bẩn của Karen chiếu thẳng vào mắt Guren khi di chuyển đôi đũa.

Một khoảng thời gian lặng trôi qua, Karen bỏ đũa xuống rồi nhìn Guren nói:

"Dành thời gian bên nhau như thế này với onii-sama, cùng theo học 1 ngôi trường, như thể là giấc mơ vậy."

"...Có hơi chút ngại ngùng,  khi học cùng khóa với em gái mặc dù anh lớn hơn."

Hiện tại là tháng 6.Chắc chắn không phải mùa mà mọi học sinh khác sẽ tham gia vào môi trường học mới.Mặc dù vậy, Guren sử dụng cách riêng để xoay xở vào được trường Shishiou 2 tháng sau lễ nhập học với tư cách là năm nhất, Karen khi vừa mới trở thành học sinh cấp 3, sẽ  tham gia chung một khóa với anh trai.

Với sự dàn xếp tốt, anh ta đã có thể vào khối cao hơn. Tuy nhiên, Guren không muốn dựa dẫm vào những phương thức ép buộc nguời khác ở cái thế giới anh ta ghét cay ghét đắng, và rồi từ bỏ kế hoạch đó.

Cuộc sống học sinh cấp 3 bình thường của tôi sắp bắt đầu rồi đây...!

Guren không hề biết cuộc sống học sinh cấp 3 bình thường sẽ có những sự kiện gì.Ngày qua ngày, anh ta đã bị cuốn vào thế giới của games.Sau khi đã xoay xở để vượt qua chuỗi ngày địa ngục đó, anh ta liên tục xem cùng một loại video trực tuyến.

Anh ta hằng ngày xem một thứ gọi là anime chủ đề "Slice of life".Tất cả đều là về những câu chuyện về những học sinh dành cuộc sống đời thường của họ sống trong lòng vị tha.Không có mối nguy hiểm nào ảnh hưởng tới cuộc sống của họ, không cần những bản hợp đồng bí mật, chỉ là những ngày tháng bình yên dễ chịu thôi.Đó chính xác là những gì mà Guren muốn hướng tới. Mặc dù Guren sẽ cảm thấy lo âu khi sống một mình, có Karen bên cạnh khiến anh ta được trấn an phần nào. Trở nên vô cùng hào hứng, anh ta tưởng tượng về những gì sắp xảy ra phía trước

"Karen, 1 học sinh vừa chuyển trường sẽ phải có phần giới thiệu ngắn trong ngày đầu tiên đi học phải không?"

"Có lẽ vậy ạ, em không biết quá rõ về việc đó. Em tự hỏi liệu có phải như thế không ta?

'Nó nên là như vậy.Tất cả bộ anime anh đã xem gần đây đều bắt đầu bằng 1 phần giới thiệu bản thân mà.

" H-Hm, cảm giác kiến thức của anh về ngày đầu tới trường có đôi chút thiên vị"

"Anh tự hỏi anh có nên nói với mọi người về trường cấp 2 anh theo học hay không? Dù gì thì anh chỉ tốt nghiệp cấp 1 mà thôi. Anh sẽ cần nghĩ ra 1 lời giải thích hay nếu không sau này anh sẽ hối hận mất.

Có rất nhiều điều mà Guren muốn đạt được.

Đầu tiên, kết thân với vài người bạn. Nếu có thể, không kết bạn với con gái, thay vào đó là đám con trai cùng tuổi có thể  giúp đỡ anh ta lúc khó khăn, nếu có thể thì đó là số dzách.Suốt ngày làm những việc điên khùng với bọn họ, tận hưởng khoảng thời gian xứng đáng gọi là "Thanh xuân", trải nghiệm thật nhiều sự kiện diễn ra trong 1 cuộc sống bình thường.

" Đây là ngày đầu đi học của anh với tư cách là học sinh chuyển trường.Ba năm sắp tới của anh sẽ được quyết định vào ngày hôm nay. Liệu sẽ là lên voi hay xuống chó. Anh sẽ phải tính toán kĩ lưỡng.

"Wow, anh tuyệt vời quá Onii-sama."

"Dĩ nhiên rồi, Karen. Anh sẽ trở thành một người anh đáng tự hào  không khiến em phải xấu hổ đâu!"

Kết bạn, tìm một công việc bán thời gian, chăm chỉ vào lễ hội văn hóa.Nếu có thể, tìm được bằng hữu có thể tin tưởng được đến hết đời. Như trong những bộ slice of life nọ, sẽ không có sự phát triển phiền toái nào xảy ra, chỉ là những ngày qua ngày không drama.

"Nghĩ về việc anh nghĩ cho em nhiều đến nhường này. Em vui lắm, onii-sama."

Karen gật đầu, với cặp má đỏ nhẹ. Thấy vậy , một nụ cười rạng rỡ hiện trên khuôn mặt Guren. Guren làm 1 ngụm miso nữa trong niềm hạnh phúc. Đắm chìm trong hương bị của nước súp.

"-Nhưng, không có gì phải lo đâu onii-sama."

Karen nói với Guren cùng với nụ cười toe toét và đặt đũa xuống.

"So sánh  đống học sinh trong học viện với onii-sama- người sỡ hữu tài năng vượt trội, bọn họ chỉ là đống rác thải thôi."

"Buha?!"

Guren phun ra đống súp miso vừa mới cho vào mồm. Cùng với biểu cảm như vừa thấy UFO, anh ta lại lần nữa nhìn Karen.Tuy nhiên, đứa em gái nhỏ của anh ta tỏ ra mình không hề nói gì bất thường.

"Lũ súc vật đê tiện đó sẽ ngay lập tức quỳ xuống và cầu xin lòng thương xót—”

"N-Này."

" Chủ nhân thì không cần phải giới thiệu đâu onii-sama, gọi bọn họ là heo là được rồi~"

"Chờ một chút!" Giọng Guren run run.

"Eh" Karen phản hồi và nhìn vào gương mặt Guren trong sự ngỡ ngàng, mắt của Guren chạm vào con mắt mà không bị tóc mái che của Karen.

"Em nói gì vậy, Karen? Gọi bạn cùng lớp là heo, sao anh có thể làm việc đó được chứ!"

Nói đến đây, Guren bất chợt nhận ra.

"...Anh hiểu rồi... đây chắc hẳn là ảnh hưởng của đám người đó, phải không"

"Gì ạ?"

Guren tiếp tục trong khi đang nắm chặt tay của cô em gái, người chỉ biết nghiêng đầu thắc mắc.

"Nếu đám ngu xuẩn từ nhà Saijou  nhồi nhét vào đầu em những thứ ngu ngốc thì cứ quên chúng đi. Trong đầu bọn nhà Saijou chỉ suy nghĩ về games thôi, không có gì khác. Không cần phải nghe theo những lời điên rồ của bọn chúng đâu.

"Gia tộc Saijou.Một gia tộc bắt đầu hoạt động trong bóng tối sau khi hiệp ước hòa bình được thiết lập.Guren đã phải chịu đựng toàn bộ sự điên rồ của họ, vì thế nên anh ta mong Karen phải được hưởng một nền giáo dục bình thường. Tuy nhiên, qua những lời nói ban nãy, có vẻ cô em gái đã bị đầu độc bởi những lý tưởng ô uế của nhà Saijou.

"Ngay bây giờ, em vẫn có thể thay đổi được mà. Hãy trở nên bình thường được chứ Karen. Anh sẽ cố gắng hết sức mình để giúp em, nhé?

"Em rất vui vì anh đã nắm tay em, nhưng...onii-sama, anh có chắc là anh không nhầm lẫn ở đâu không ạ?"

"...Nhầm lẫn ư?"

Bất ngờ vì được nắm tay, Karen mất một giây để trả lời.

"Uhm, đó là về ngày đầu nhập học của anh. Trường của chúng ta , học viện Shishiou, anh thấy đấy-"

Dừng lại một nhịp, Karen dồn tất cả năng lượng mà em ấy có, nói:

" Sự định giá, lối sống, mối quan hệ xã hội- tất cả mọi thứ khác đều được quyết định bởi games."

"Cái gì?!"

Guren không khỏi bàng hoàng.

Và ai có thể trách anh ta được.Một ngôi trường nơi mọi thứ được quyết định bởi games, liệu sẽ có điều gì khác biệt so với thế giới ngầm hà khắc mà Guren vừa mới thoát được chứ ?

"Gã khốn lừa đảo...! Hắn lừa anh...!"

Khuôn mặt của người đàn ông duy nhất hiện trong đầu của Guren.Khuân mặt của kẻ chủ mưu đã cố tình lừa Guren-người đang khao khát một cuộc sống yên bình hơn bao giờ hết, và giới thiệu Guren đến học viện Shishiou.

"Anh đã quá mong ước có được một cuộc sống bình yên đến mức làm đầu óc anh mụ mị hết cả rồi. Chết tiệt!"

" Anh vẫn có thể tận hưởng cuộc sống bình yên của anh mà, anh biết đấy? Với tư cách là một "người chơi"."

"Uwaa..."

Cảm thấy choáng váng, Guren ôm đầu bằng hai tay.

"Karen.... anh không muốn đi tới trường nữa đâu..."

"Nào nào, đừng nói vậy chứ. Onii-sama thật là một người biết pha trò cười nhỉ~"

"Anh không đùa đâu!Anh cực kì nghiêm túc luôn đó! Có lẽ anh vẫn có thể chuẩn bị để chuyển sang ngôi trường kh-"

"Dù có là anh nói vậy đi nữa, em nghĩ việc chuyển sang trường khác học là không thể đâu."

Trước sự chống chế của Guren, Karen phá hủy mọi hi vọng của ông anh trai khi bình tĩnh đưa ra kết luận.

"Mặc dù về đầu óc Onii-sama vượt trội hơn mọi người khác,nhưng trong hồ sơ học tập của anh thì anh chỉ mới tốt nghiệp cấp một thôi... em khó có thể tưởng tượng anh có thể vào được trường cấp 3 bình thường dù chưa tốt nghiệp cấp 2..."

"Ugh... Quả là...như vậy...nhưng..."

"Như thế này không ổn sao?Với tài năng của onii-sama, anh cũng sẽ sớm muộn gì cũng sẽ đứng top của học viện mà thôi."

"Nhưng mục tiêu của anh không phải việc đó...anh không quan tâm việc trở thành kẻ mạnh nhất, hoặc đứng đầu hay cái gì cả. Anh không cần trò chơi trong cuộc đời anh nữa. Anh chịu quá đủ với cuộc sống trong thế giới đáng khinh trước kia rồi."

"Hmm... nhưng em cảm giác là sau cùng thì anh vẫn sẽ được S rank vào khoảng khắc anh nhập học mà thôi."

"Không đời nào.Tiêu chí xếp hạng được xếp như nào vậy?"

"Sẽ có bài kiểm tra định đoạt cho thứ hạng của anh, anh có lẽ sẽ được gọi để làm bài kiểm tra trong sáng nay."

"Em nhắc anh mới nhớ, anh được gọi lên bởi chủ tịch hội đồng quản trị..."

"Với tài năng của onii-sama, anh chắc hẳn sẽ vượt qua bài kiểm tra dễ như ăn kẹo à.Trở thành một S-ranker ngày đầu chuyển trường, thể hiện sự thiên tài của bản thân, mọi người chắc hẳn sẽ ngạc nhiên...Ahh em muốn ngắm nhìn những khuôn mặt hoang mang ngơ ngác đó quá đi..."

...Làm ơn đừng gây áp lực cho anh nữa.

Bị nhìn chằm chằm bởi em gái với vẻ ngây thơ.Guren đứng dậy, không nói lời nào.Thu dọn đống bát đĩa, Guren chuẩn bị tiến vào phòng bếp để rửa bát thì Karen nhanh chóng gọi lại.

"Anh không cần làm việc này đâu, onii-sama.Hãy để những vấn đề linh tinh này cho em."

"Cứ để anh làm đi Karen, việc này cũng là một phần trong cuộc sống bình yên của anh..."

Vì thế, Guren bắt đầu rửa bát đĩa bẩn.Xác nhận được cảm giác đang trải nghiệm cuộc sống bình yên khi đang rửa bát, anh ta không thể không mường tượng được viễn cảnh đang đón chờ anh ta ở phía trước, và nó sẽ"bất thường" đến mức nào.

"Chuyện này sắp trở nên rắc rối rồi đây"

Cầm lấy miếng bọt biển.Guren bắt đầu chà bát đĩa, thở dài.

Học viện tư Shishiou. Đặt ở nơi thuộc khu vực Ikebukuro, Tokyo, chất lượng giảng dạy nơi đây thuộc hàng top đầu trên toàn thế giới.

Chính trị, kinh tế, hóa học, mỹ thuật,...Vô số các chuyên gia về mọi lĩnh vực đều hội tụ tại môi trường này để giảng dạy, giúp đỡ học sinh trở thành những người tri thức trong 3 năm sắp tới khi theo học tại trường.Đa số học sinh chuyển trường thường là những học sinh có tương lai đầy hứa hẹn, ngôi trường không khác gì cánh cổng để họ trở thành những con người ưu tú.Những học sinh tài năng được sinh ra trong những gia đình có vị thế cao, cùng với nền giáo dục giỏi nhất của trường thu hút được nhiều sự chú ý của các công ty và trường đại học có tiếng bậc nhất trên toàn thế giới, do vậy sự cạnh tranh giữa các học sinh vô cùng khốc liệt.

Tuy nhiên những thành quả tốt đẹp đó chỉ là mặt nổi của ngôi trường này. Thực hiện chính sách giáo dục liên quan tới trò chơi một cách toàn diện. Điều đó làm nên sự khác biệt giữa trường Shishiou và phần còn lại.Những người bình thường không biết rằng, quy luật của xã hội được định đoạt bằng những trò chơi.Trường Shishiou như một xã hội thu nhỏ vậy, sự thật rằng những quyết định tàn khốc đều được quyết định thông qua kết quả của những trận game, và các giáo viên của học viện đều biết điều này mà không làm gì. Về phần các học sinh mới vào trường, tuy họ đã được cha mẹ mình nói về cách hoạt động của ngôi trường nhưng họ không nắm quá rõ về nó.

Một điều hiển nhiên, các học sinh trong trường đều giỏi trong học tập và thể thao, để có thể ngang hàng với những đối thủ của mình, họ phải chiến thắng những trò chơi đó. Giống như cách xã hội hoạt động vậy.

Vì thế, để nền giáo dục này thành công và tạo nên những cá nhân xuất chúng, những học sinh có thể chống lại thế lực đen tối, một điều đặc biệt nữa trong trường đó là điểm số tại học viện này gần như không có giá trị và không được dùng để đánh giá năng lực học sinh. Thay vào đó , hội đồng nhà trường đã tạo ra phần mềm trí tuệ nhân tạo, tên là SLSAI( School life support artificial intelligence- trí tuệ nhân tạo hỗ trợ cuộc sống học đường) hay gọi tắt là SAI, có vai trò giám sát học sinh trong trường, cho phép các học sinh đấu với nhau trong các trò chơi, quản lý một loại tiền ảo gọi là GP( game points) đóng vai trò thể hiện sức mạnh của một người .

Kí tục xá chính là nơi an toàn duy nhất cho các học sinh để không tham gia trò chơi, giống như khu định cư chính của các chiến binh Hi Lạp cổ đại vậy. Ngôi trường là nơi xa hoa nhất đồng thời cũng là nơi thối rũa bậc nhất thế giới. Những kẻ lưu manh đấu với nhau chỉ còn sót lại kẻ mạnh nhất trong những kẻ mạnh.

Và giờ đây " kẻ mạnh nhất" đang trên đường làm khuấy đảo mọi thứ hơn nữa.

"Có chuyện gì sao?Đây không thể nào là kết quả, anh đang coi thường tôi sao?Anh không có động lực gì à-Guren-kun?"

"Dĩ nhiên là không rồi. Ông mới là người đang coi thường tôi đấy, gã khốn lừa đảo."

Ở trong căn phòng hội đồng quản trị của học viện.

Người đàn ông có sức ảnh hưởng nhất tại học viện bậc nhất của Nhật Bản, Hajime gọi Guren tới một căn phòng sang trọng. Guren ngồi xuống và 2 người nói chuyện trực tiếp với nhau.Với một biểu cảm bất mãn, Hajime mở lời.

"Kết quả của "game"sẽ quyết định tới thứ hạng.Một cuộc thi nghiêm túc dùng để đánh giá sự tài giỏi của cậu.Một sự kiện giống trong casino vậy. Đánh giá từ số xu cậu nhận được, điểm GP và thứ hạng của cậu sẽ được xác định..."

"Giờ mới là vấn đề chính tôi muốn nói đây"Hajime tiếp tục nói cùng với nu cười vui sướng trên khuôn mặt.

"Với việc không xếp thứ hạng quá cao hoặc quá thấp, cậu sẽ có xu huống tránh vị trí xếp hạng dễ khiến cậu bị chú ý nhất, đúng không?"

"Đó là một trò chơi may rủi, không thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra lắm."Guren phản hồi trong khi giả vờ không biết.

"Nếu cậu muốn đổ hết lỗi do may mắn, thì cần phải cố gắng hơn đấy.Cậu không thể nói"Vận may không đứng về phía tôi" nếu như cậu đã chuẩn bị một cách hoàn hảo"

"Im đi, đó là quyết đinh của người chơi mà phải không?"

"Chao ôi.."

Trước mặt Guren, Hajime vắt chéo chân, nhún vai thể hiện sự nghi ngờ.

Một bộ đồ trắng, một mũ chóp cao và 1 cái kính mắt một bên.Bộ đồ nhìn trông như có nguồn gốc từ thời Victorian được các quý ông mặc.Dáng người ngoại quốc rất vừa vặn với trang phục.Tóc ông ta màu vàng hoe, có lẽ sẽ có những suy nghĩ ông ta nhuộm tóc.Tuổi ông ta khoảng 30 tuổi, mặc dù vậy trông vẫn rất trẻ

Và người đàn ông với vẻ ngoài quý tộc Anh này giờ đây đang ném cho Guren một cái nhìn sắc bén."

"Tôi không quá tham vọng để nhắm tới nơi cao hơn, ông biết đấy."

"Kết quả trong bài kiểm tra của cậu chỉ được 100 điểm GP, việc đó sẽ khiến cậu vào rank thấp nhất F-rank...cậu vẩn ổn với việc đó sao?"

"Sao cũng được...Tôi chuyển với đây để sống một cuộc sống tự do, không làm bản thân dính líu tới game một lần nào nữa! Vì vậy đây là kết quả hoàn hảo rồi."

"Dù là vậy đi nữa cậu cũng không cần phải xuống rank thấp nhất."

"Tôi nhận thấy từ hệ thống xếp hạng của học viện này, học sinh có thứ hạng cao hơn, sẽ bị dễ nhắm làm mục tiêu hơn.Nếu việc đó xảy đó xảy ra, tôi sẽ không thể sống một cuộc sống bình yên. Hiển nhiên tôi sẽ nhắm tới rank thấp nhất rồi."Guren phản hồi trong khi nghĩ về sự giải thích hệ thống xếp hạng của trường.[note71811]

Dựa vào lượng điểm GP, thứ hạng được phân chia rõ ràng, Lượng điểm cao thứ 1->9 là S rank,

từ 10->59 là A rank và tiếp tục cho tới F rank.Vì vậy, Guren giờ đạy thuộc dạng thấp của thấp nhất.Với thứ hạng này, cậu ta chắc chắn sẽ không bị trở thành mục tiêu với tư cách là người chơi giỏi nhất.

"Cậu không muốn thắng và cũng không muốn nổi bật hả...Thú vị đấy."

"Thế thì sao chứ?Nếu ông có điều gì muốn nói, tôi sẵn làng lắng nghe."

"Đánh bại ai đó, giỏi hơn người khác là một trong những mong muốn cơ bản của chúng ta mà"

"...Giờ tôi không quan tâm về điều đó nữa."

"Cậu biết đó, cậu nói vậy như nói rằng cậu sẽ không cảm thấy hứng khi nhìn phụ nữ khỏa thân vậy,cậu yếu sinh lý hay gì à?"

"Ông có thể lấy ví dụ nào ít thô tục hơn được không? Chà, nếu người có sức ảnh hưởng của học viện là một người khiếm nhã, thì tôi nghĩ biểu cảm của ông ta cũng khiếm nhã y như vậy."

Haaaa.Guren thở dài rồi tiếp tục nói.

"Hơn nữa, không đời nào tôi nghiêm túc trong một ngôi trường với đống trò chơi trẻ con này cả.... Kể cả nó có tầm quan trọng về giáo dục đi chăng nữa."

"Những bài kiểm tra này có ý nghĩa riêng của nó. thậm chí nếu cậu không trở thành người chơi trong tương lai đi nữa, tôi nghĩ sẽ có giá trị có thể nhìn thấy ở các học sinh khi họ đối mặt với rủi ro của việc thua cuộc. Nếu họ rơi vào trường hợp tương tự bên ngoài xã hội, họ có thể sẽ mất mạng chỉ với một bước xảy chân."

"Vậy ông sẽ không có ý định cố gắng thay đổi xã hội trở thành mội nơi tốt hơn sao."

"Nếu điều đó xảy ra, sẽ rất tệ ở nhiều mặt khác nhau, trong thế giới khắc nghiệt với số đông này, sẽ có người hưởng lợi trên những nỗi đau của người khác."

"Không khác gì một đống rác, ra vậy"

"Ku ku ku. Điểm này thì tôi phải đồng ý với cậu."

"Nhưng ông còn hơn cả đống rác khi lừa và nhử tôi theo học tại ngôi trường này."

Guren lườm Hajime với một gương mặt tràn đầy sự cay đắng.

"Tôi nhớ đã nói với ông về việc này rồi. Tôi muốn rửa tay gác kiếm khỏi thế giới của trò chơi, tôi muốn bắt đầu một cuộc sống bình thường.Ngay cả khi tôi nói thế, ông muốn nhử tôi vào ngôi trường này.Ngôi trường này có điểm quái nào bình thường vậy."

"Hmm, cậu thấy đấy, cậu đang đòi hỏi về việc một người không hề bình thường sống một cuộc sống bình thường đấy."

Bị nhìn bởi ánh mắt khát máu, ông ta chỉ cười vô tư.

Lau chiếc kính một mắt của mình rồi đeo lại , ông ta nở nụ tười nhếch mép.

"Chưa kể tới việc tôi và cậu gặp nhau ở nơi tồi tệ nhất ở thế giới ngầm, với không có một chút ánh sáng.Đó là lỗi của cậu khi cậu đã tin tưởng tôi, một người cậu gặp ở đáy địa ngục sao có thể là một hiệu trưởng của một ngôi trường bình thường được chứ.Đó là sai lầm hoàn toàn do cậu mặc dù điểm đó khá hiếm thấy ở cậu."

"Ugh... có lẽ tôi đã nghĩ mọi thứ sẽ ổn khi  tôi có thể đi học.Có lẽ... có lẽ tôi đã quá mù quáng bởi mong muốn có được một cuộc sống bình yên mà không để ý những thứ xung quang..."

Anh ta có cơ hội được đi học tại những ngôi trường bình thường mà anh ta hằng ao ước. Riêng việc đó thôi đã khiến anh ta hạ thấp sự cảnh giác.Nghĩ tới việc ngôi trường đó hóa ra lại là một tổ chức tối cao dành cho trò chơi. Hầu hết các đối thủ của anh đều là người nước ngoài, nhưng vẫn-

Mình đã quá hạnh phúc mà quên mất... Sẽ không đời nào một người bình thường sẽ theo học tại đây cả.

Hồi tưởng lại lần gặp gỡ đầu tiên với Hajime, Guren im lặng.

Một căn phong duy nhất trong đó là khu vực casino bất hợp pháp điên rồ, nơi bạn sẽ không thể vào được nếu không chứng minh bản thân có khoảng 100 triệu đơn vị tiền tệ tại nước đó.Nơi đó luôn thuê nguời xuất hiện với tư cách là giám sát viên chính là Shishiou Hajime này.Với danh phận đầy năng lượng" Hiệu trưởng trường cấp 3", con tim của Guren nhận cú sốc lớn.

"Fufu, việc cậu tin tôi cho thấy cậu tin tưởng tôi đến nhường nào, tôi nghĩ vậy? Nếu cậu thích tôi đến vậy, cậu có thể lao vào ngực tôi mà, cậu biết đấy?"[note71813]

"Uwaaa... tôi nghĩ tôi sắp nôn rồi..."

"Cậu không cần phải làm khuôn mặt đó đâu.Hơn nữa cậu cứ việc phàn nàn thỏa thích, ngôi trường này luôn đón chào cậu."

"Im miệng đi, một khi biết nơi này có liên quan tới các trò chơi, không có lí do nào có thể bào chữa cả."

"Ngôi trường ở một địa điểm tuyệt vời cùng với hệ thống giáo dục không hề thua kém trường đại học.Hơn nữa-"

"Tôi nói rồi không phải sao?Dù ông có cố gắng giải thích đi nữa, khoảng khắc tôi nghe thấy"Tất cả mọi thứ được quyết định bằng games", tôi muốn rời khỏi đây ngay lập tức nếu tôi có thể! Tôi chỉ muốn tận hưởng một cuộc sống bình yên mà thôi!"

Guren tiến về phía trước cùng với thái độ cứng rắn hơn.

"Được thôi, cứ làm gì cậu muốn."

"...Và ông thấy ổn với việc đó ư?"

"Đó là lựa chọn của cậu nếu cậu muốn thắng hay thua. Sẽ không có bất kì một lời đề nghị hay khách hàng phiền phức nào cả, cậu tự do tận tưởng những ngày tháng cậu muốn."Hajime nhún vai với vẻ vô tội.

Đồ quỷ xảo trá-Guren chửi thầm trong lòng.

"Nhưng , việc này có chút không ngờ đấy.Tôi nghĩ ông sẽ bắt tôi càn quét cái trò chơi lần nữa."

"Cậu thấy đấy, tôi ghét từ"bắt buộc"."

Hajime nhún vai một lần nữa.

"Nói đúng hơn, chúng ta trân trọng sự tự do của các học sinh trong trường. Vì thế, tôi sẽ không ép cậu tham gia vào các cuộc thi đâu. Mặc dù tôi sẽ rất vui nếu cậu tự nguyện tham gia."

"Tôi không bao giờ tham gia vào game nữa đâu."

"Dù gì đi nữa, tôi vẫn phải đưa cho cậu thứ này.Giờ đây cậu đã là học sinh trong trường, cậu luôn phải giữ nó bên mình."

Nói xong, Hajime lôi ra một thiết bị thông minh trong túi áo măng tô. Dường như đó là đồ đặt làm bởi vì biểu tượng ngôi trường được khắc ở đằng sau thiết bị.

"Đây là?"

"Thẻ nhận diện học sinh."

"Thật ư? Nó trông khá là máy móc mà."

"Đúng vậy.Đó là thẻ nhận dạng điện tử."

"Thời gian gần đây, mọi thứ đều là là thiết bị điện tư ư? Mà nói về thẻ nhận diện học sinh, nó giống như ID của tôi đúng không? Tôi đọc về nó trong manga."

"Nó còn hơn cả thế. Nó có nhiều dạng thanh toán trong nhà trường được liên kết với thứ này.

Nhận điểm GP, trao đổi điểm, chấp nhận thách đấu hay không, kiểm tra thứ hạng và nhiều thứ khác.Nó là chìa khóa cho việc quản lý trong ngôi trường này."

"Chìa khóa ư.?"

Guren nghiêng đầu. Đáp lại việc đó , Hajime gật đầu xác nhận.

"Đúng vậy, nó trực tiếp kết nối với AI, chịu trách nhiệm cho việc quản lý và đưa ra các lệnh cho toàn bộ học sinh."

"Ông có hàng xịn thật đấy."

"Với chỉ có giáo viên, sự quyết định và định kiến của họ sẽ không ổn định trong việc đánh giá, và chúng tôi không cho phép điều đó. Vì thế, chúng tôi tạo ra con AI này."

"Ra vậy, thật là tinh vi."

Guren nhìn thiết bị trên tay trong khi nói.

"Có gì lạ sao? Tôi nghĩ nó giống với thiết bị thông minh mà cậu có."

"Làm gì, nó trông cao cấp hơn cái tôi có.Đương nhiên là ông sẽ giấu thông tin tài khoản của tôi đi đúng chứ?"

Tài khoản của thiết bị mà anh ta nhận được thông qua các phương thức đơn giản ngay lập tức bị lộ vị trí.Nhưng, với thiết bị này, sẽ khó khăn hơn để lần theo dấu chân của anh ta.

Hajime gật đầu khẳng định những suy nghĩ trong đầu của Guren.

"Đương nhiên, nếu cậu không tự để lộ thông tin, cậu sẽ không bị ai liên lạc đâu."\

"Ra vậy, cái này sẽ có ích đây.Tôi có thể tải trò ứng dụng và trò chơi trên thiết bị chứ? "Guren hỏi với thái độ vui vẻ trong khi cậu ta đang nghịch màn cảm ứng.

Nhưng khi nhận ra Hajime đang cười nhếch mép trước mặt, Guren đột ngột đứng dậy.

"...Cảm ơn nhé. Tôi sẽ vui lòng nhận nó tại thời điểm này."

"Tốt thôi, tôi không phiền đâu.Cậu luôn có thể tới và thăm tôi mỗi ngày đó, Guren-kun."

"Không đời nào tôi sẽ làm thế.Tôi sẽ đi kết thêm những người bạn bình thường.Không bị làm phiền bởi mấy lão già mờ ám đâu."

"Vẫn lạnh lùng như mọi khi.Nhưng , thế có nghĩa là-"

"Nhắc lại lần nữa, dừng việc thốt ra những lời làm phát nôn lại đi.Tôi về đây!"

Từ chối nghe những lời nhớp nháp của Hajime, Guren quay lưng rời đi.Bước ra ngoài cánh cửa thông với hành lang, anh ta lẩm bẩm một mình.

Tôi chắc chắn sẽ không tham gia trò chơi tại ngôi trương này.Chắc chắn.

Với những lời đó, Guren rời khỏi phòng.Đáp lại, một điệu cười ớn lạnh hiện trên môi của Hajime khi nhìn Guren rời đi.

"Giờ thì. Hãy đi tận tưởng cuộc sống học đường mà cậu đã luôn ao ước đi- Guren-kun~"

Ghi chú

[Lên trên]
she got me
she got me
[Lên trên]
yes yes yes *3,14
yes yes yes *3,14
[Lên trên]
no no no*3,14
no no no*3,14
[Lên trên]
smurf mẹ rank nhôm luôn cho nó máu
smurf mẹ rank nhôm luôn cho nó máu
[Lên trên]
vai gãy
vai gãy
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận