Phần 2. Nguy cơ, cơ hội, lại là nguy cơ
12. Nguy cơ, cơ hội, lại là nguy cơ (3)
1 Bình luận - Độ dài: 3,988 từ - Cập nhật:
"Ọe, ọe ọe!"
Sáng hôm sau, việc đầu tiên Giáo Sư làm khi tỉnh dậy là nôn sạch số rượu còn sót lại trong dạ dày.
"Ư ơ.... Đau đầu quá.
Mấy cái thằng lính đánh thuê chết tiệt đó uống rượu kiểu gì vậy không biết.
Vừa mới tận hưởng được chút niềm vui khi nếm lại vị rượu ngon lành thì hết thằng này đến thằng khác lôi kéo, ép uống đến mức không khác gì nốc thẳng rượu vào họng.
"Ư ư.... Hình như mình nhớ là có cạn ly thì phải....."
Cái thằng Gedroits chết tiệt. Đến cả dư vị nôn nao này cũng làm được. Ngoài đời thì khi mất trí nhớ chỉ có cách hỏi người bên cạnh, còn trong GG thì có cách tự kiểm tra được.
"Bảng trạng thái. Kiểm tra nhật ký người chơi."
Ting-!
Giáo Sư kéo xuống cuối nhật ký ghi lại hành động của mình cho đến nay, rồi đọc tiếp từ đoạn cuối cùng mà anh ta nhớ được.
+ Nhật ký người chơi Giáo Sư:
7 giờ tối - Vào quán rượu 'Ngân Vịnh Hô'
7 giờ tối - Uống một cốc bia nhạt / Hồi phục thể lực nhỏ trong 15 giây, hồi phục tinh thần 5% / Tăng 2% độ say.
7 giờ tối - Thuyết phục thành công Ông chủ của Ngân Vịnh Hô 'Waldoff Toprik'. Hủy bỏ giai đoạn chiến đấu.
7 giờ tối - Uống một cốc Máu Rồng / Hồi phục 15% thể lực, tăng tối đa 35 tinh thần trong 35 phút, kháng hỏa nhỏ trong 35 phút, áp dụng kỹ năng [Dũng khí gấp bội] trong 15 phút / Tăng 40% độ say.
7 giờ tối - Trạng thái bất thường: Hơi say (80 phút) / Bỏng độ 1 (lưỡi, họng)
8 giờ tối - Uống một cốc bia nhạt +
8 giờ tối - Uống một cốc bia nhạt +
8 giờ tối - Ăn bít tết thịt heo đặc biệt +
8 giờ tối - Uống một cốc bia nhạt +
8 giờ tối - Trở thành bạn bè với nhóm lính đánh thuê 'Mitch Edwal'
8 giờ tối - Uống một chai bia Ascent Lager+
9 giờ tối - Uống một cốc bia nhạt +
....Uống ....
....Uống ....
11 giờ tối ....Uống ....
12 giờ tối ....Uống ....
"Định giết người à."
Cứ tưởng là uống nhiều, ai ngờ lại nhiều đến mức này. Bảo sao lúc sáng nôn mãi không hết.
"Xem nào.... Uống, uống, uống, ăn, uống, uống, ngã, uống, uống, uống..... Không có gì đặc biệt khác..... Ồ!"
Trong lúc xem có chuyện gì xảy ra đặc biệt cần lưu ý khi mình mất trí nhớ không, anh ta thấy một dòng ghi chép đáng chú ý.
+ Nhật ký người chơi Giáo Sư:
Nhận được thẻ lính đánh thuê cấp F từ Waldoff Toprik, người đứng đầu chi nhánh Turan của hiệp hội lính đánh thuê.
[Vật phẩm: Thẻ lính đánh thuê cấp F (Turan / Người đặt bẫy) - Con dấu dùng để chứng minh thân phận và cấp bậc của lính đánh thuê. Mặt sau có khắc con dấu của hiệp hội lính đánh thuê Rodrick.]
"Cứ tưởng là mơ vì trí nhớ lộn xộn, ai ngờ lại nhận được thật."
Khoảnh khắc nhận được thẻ lính đánh thuê thì không nhớ, nhưng cảnh Waldoff vừa cười ha hả vừa nói 'Loại như cậu mà lại là Người đặt bẫy à!' thì vẫn còn nhớ mang máng. Giỏi lắm, Giáo Sư Park! Trong cái tình huống địa ngục đó mà vẫn giữ được tinh thần tỉnh táo!
Nhìn vào mục nghề nghiệp trong bảng trạng thái thì thấy từ 'Thất nghiệp' đã đổi thành 'Người đặt bẫy'. Có vẻ như khi đăng ký làm lính đánh thuê, mình đã đăng ký luôn cả nghề nghiệp vì đang thất nghiệp.
"Không phải là nghề có thể theo đuổi lâu dài, nhưng hiện tại thì không có nghề nào tốt hơn Người đặt bẫy."
Nói đúng ra thì Người đặt bẫy là nghề gần như đã bị lãng quên trong giới người chơi. Đặc tính nghề nghiệp phải phụ thuộc vào nguyên liệu nên cần đầu tư nhiều, đầu tư nhiều rồi thì cũng chỉ có thể phòng thủ, mà tiềm năng tăng trưởng cũng không cao. Thậm chí mình còn không được ai dạy dỗ hay chuyển nghề từ phường hội Người đặt bẫy chuyên nghiệp, nên không nhận được hiệu ứng [Thưởng 30% kinh nghiệm kỹ năng hệ liên quan đến nghề nghiệp] như những người khác.
Nhưng những thứ như tiềm năng tăng trưởng hay kinh nghiệm chỉ là chuyện của tương lai.
Ở giai đoạn đầu game, khi mà chưa thể trông mong vào việc tăng sát thương hay gì cả, mà chỉ dùng những thứ có thể kiếm được miễn phí xung quanh thì lại khác.
"Dù sao thì mình cũng đã chuyển nghề và có được kỹ năng chế tạo bẫy rồi, đúng không? Chế tạo bẫy bằng những vật phẩm có thể kiếm được xung quanh thì vừa không tốn tiền nguyên liệu, vừa có thể kiếm được chỉ số khéo léo vì có nhiều công đoạn gia công, và ưu điểm lớn nhất là mình không cần phải trực tiếp chịu đòn. Mình có thể thoải mái sử dụng những thứ mạnh hơn cơ thể mình nhiều lần như 'cành cây gãy', 'gỗ cứng', 'mảnh kim loại nhỏ'!"
- Soy sauce gay bar: ..... Sao tôi thấy cậu ta hơi tội tội nhỉ.
- takealook: Ừ. Đến cả mấy đứa cày tiền ở Dome còn vứt hết cành cây thừa khi đốn gỗ đi, mà cậu ta lại coi như nguyên liệu quý giá ấy.
"Không được so sánh với mấy nhân vật lành lặn khác. Phải so sánh với cơ thể của tôi ấy. Cánh tay như cọng cỏ khô bẻ cái là gãy, với cái bẫy có thể vung cây gỗ chắc nịch, cái nào đáng tin hơn? Đừng nhìn vào giá trị của vật phẩm, hãy nhìn vào sự hữu dụng trong tình huống hiện tại."
Trước đây khi di chuyển mà không có gì làm, tôi đã thử nghiệm nhiều thứ, và tôi nhận ra rằng cơ thể này, đúng như đặc tính 'Thủy tinh thể', khá bền với ứng suất kéo, tức là lực kéo hoặc đẩy theo hướng trục, nhưng lại cực kỳ yếu trước va chạm. Nếu không có giáp có các tùy chọn tốt như hấp thụ sốc thì đối với tôi chẳng có tác dụng gì.
'Vũ khí cũng vậy. Lực mình vung ra bao nhiêu thì tay và cổ tay mình cũng chịu chừng ấy.'
Vì vậy, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi đã chọn nghề Người đặt bẫy. Với cơ thể yếu hơn cả dân thường, tốt nhất là giải quyết mọi chuyện mà không cần gặp kẻ địch.
"Ưức- Ọe, khó chịu quá. Xuống dưới kiếm gì đó ăn thôi."
Thật lòng thì tôi chỉ muốn nằm ườn trên giường nghỉ ngơi, nhưng thời gian là tài nguyên quan trọng nhất trong GG. Nếu bây giờ lười biếng thì sau này sẽ phải đối mặt với việc lũ Máu đột biến điên cuồng tăng lên. Với tốc độ tăng trưởng chậm chạp của mình, tôi không thể lãng phí dù chỉ một phút một giây.
Tôi chỉnh trang qua loa rồi xuống cầu thang, thấy cái sàn nhà vắng vẻ hơn hôm qua một chút, và Waldoff đang lau cốc với vẻ mặt hơi cau có.
Nghe thấy tiếng tôi xuống, Waldoff dừng tay lau cốc và vẫy tay với tôi.
".....Chào buổi sáng. Waldoff"
"Nếu đến trưa mà cậu không dậy thì tôi định gọi nhà xác đến rồi đấy, ai ngờ cũng dậy được, ông cụ non."
"....Ông cụ non?"
"Ừ thằng nhóc. Hôm qua chuốc rượu cậu nói nhiều lắm. Đừng để bụng nhé. Mấy thằng lính đánh thuê mới vào nghề hay ra vẻ ta đây cũng không phải chuyện lạ. Cậu làm thì trông cũng ra gì đấy, nhưng bây giờ lộ hết rồi. Nên đừng có lên giọng nữa mà đến ăn súp đi."
"Vâng."
Có vẻ như trong lúc say xỉn tôi đã bị moi móc khá nhiều chuyện.
'Ừm.... Xem ra việc chuốc rượu có lý do cả.'
Dù sao thì ông ta cũng là người quản lý lính đánh thuê trong khu vực này, không thể là người qua loa được. Thấy một thằng có vẻ là dân anh chị mò vào đây, ông ta chuốc cho say để dò hỏi xem là loại người nào. Nghĩ đến việc có lẽ cái vẻ hạ mình và bầu không khí ồn ào hôm qua đều là có chủ ý, tôi hơi rùng mình.
Húp-
"Khaaaa-!"
"Sao, thấy đỡ hơn chưa?"
"Vâng, dễ chịu hơn nhiều rồi. Vừa nãy bụng tôi cứ đảo lộn như muốn lộn cả ruột ra ngoài ấy."
"Chà, cậu cũng biết nói chuyện ra phết."
"Húp- Mà những người khác đâu hết rồi? À, đi làm nhiệm vụ hết rồi à?"
Nhìn đồng hồ trên bảng trạng thái thì thấy [10 giờ sáng]. Không còn sớm nữa nên chắc mọi người đi làm việc hết rồi.
".....Ừ. Đi làm việc hết rồi."
"Nhưng sao trông mặt ông khó đăm đăm thế ạ. Chưa giải rượu à?"
Lúc đầu tôi cứ nghĩ là do Ông chủ uống nhiều rượu nên thế, nhưng càng lúc ông ta càng cau có hơn.
Hoa-
Nhói!
"Ưk!"
Chứng suy nhược thần kinh bắt đầu phát tác khi đầu óc tôi tỉnh táo hơn một chút.
'Bàn ghế lộn xộn, đồ nhắm, chai rượu chưa dọn. Vết cháy xém và một ít tro trên quầy bar. Đã đốt cái gì đó à? Vết chân dính bùn trên sàn nhà. Trung tâm thành phố lát đá toàn bộ, nên người này đến từ ngoại ô hoặc bên ngoài thành phố....'
Thông tin mà chứng suy nhược thần kinh mang lại có vẻ không bình thường, không thể bỏ qua được.
'Hôm qua thấy lính đánh thuê Turan đoàn kết lắm. Quan hệ với Ông chủ cũng tốt. Không có chuyện họ bày bừa thế này rồi đi đâu cả. Trừ khi có việc gì đó đặc biệt khẩn cấp.....'
Sau khi sắp xếp lại những suy nghĩ, khuôn mặt cau có của Ông chủ trông khác hẳn.
"....Có chuyện gì không hay ạ?"
"Thằng nhóc già. Cậu cũng biết nhìn đấy."
Waldoff ấn mạnh thuốc lá vào tẩu rồi châm lửa, rít một hơi thật sâu rồi từ từ nói.
"....Sáng nay có một kỵ sĩ từ lâu đài của lãnh chúa đến."
Kỵ sĩ từ lâu đài của lãnh chúa, bầu không khí nặng nề. Giáo Sư bắt đầu cảm thấy bất an.
"....Họ đến vì chuyện gì?"
".....Huuuu"
Waldoff không nói mà chỉ rít thuốc lá, rồi mở miệng với vẻ mặt như sắp khóc đến nơi.
"Có chiến tranh rồi. Bọn Mute khốn kiếp đó hình như đã tiến đến gần Turan."
"Hả????!!!!"
Đối với Giáo Sư, người vừa định bắt đầu kiếm ăn bằng mấy thứ lặt vặt như cành cây hay mảnh kim loại, đây quả là quả tin sét đánh ngang tai chấn động địa cầu.
***
"Phùuu."
Có vẻ như Waldoff cũng đang rất nóng lòng, ông ta đã thay đi thay lại mấy lần cái tẩu thuốc rồi.
"Tình hình có vẻ nghiêm trọng lắm. Đám người ở 'Phố huấn luyện' trong thành đã bị tống đi hết, bên chỗ chúng ta thì lãnh chúa ra lệnh toàn quân tham chiến, bất kể mạnh yếu."
"K, khoan đã. Tôi mới đến đây hôm qua thôi mà....."
"....Xin lỗi. Thẻ lính đánh thuê vừa phát hành xong là được đăng ký bằng ma pháp ghi chép luôn rồi. Cậu cũng nằm trong danh sách đó, Giáo Sư ạ."
"Á á á á!!! Chết tiệt!!!!"
Sao mình đen đủi thế này! Ông trời ơi là ông trời! Núi này qua núi khác thì tôi còn chửi rủa mà vượt qua được, đây là núi này qua đỉnh Everest moẹ rồi còn gì! Chênh lệch quá lớn! Mấy con Mute? Dù là mấy con cấp 9 thấp nhất thì cơ thể này cũng không chịu nổi đâu!
"Cậu đừng buồn quá. Cậu mà ở ngoại thành thì cũng bị tóm đi thôi."
"Huhu.... Tại sao ạ?"
"Ngoài mấy thằng dân làm nghề cầm đao kiếm như chúng ta ra thì mấy thằng trai tráng trẻ tuổi cũng bị lôi đi hết rồi."
Tin xấu chồng tin xấu. Lính đánh thuê, vốn dĩ cái nghề của chúng nó là đánh đấm nên chúng nó sẽ bị lôi đi đầu tiên nếu chuyện này xảy ra, sau này còn được hiệp hội lính đánh thuê trả tiền công đàng hoàng. Nhưng dân thường cũng bị bắt đi? Đám thanh niên trai tráng chịu trách nhiệm sản xuất của cả thành mà chết thì lực lượng sản xuất của thành suy giảm, lâu dài thì thực lực của thành cũng yếu đi. Thế mà lại lôi cả đám nhân lực quý giá đó đi làm bia đỡ đạn?
"Tình hình nghiêm trọng đến mức đó rồi cơ á?"
"Turan nằm sâu bên trong hơn Lâu đài Molludic và Pellas. Thế mà bọn nó đã đến ngay trước mũi mình rồi, cậu nghĩ sao?"
"....Chết tiệt."
Thành trì đã bị chiếm rồi. Mấy tên lãnh chúa thời kỳ này dù có đắm chìm trong hòa bình đến đâu thì cũng không đến mức bị lũ Mute cấp 9~8 chỉ biết đi thu thập tài nguyên hạ gục dễ dàng như vậy.
'Bây giờ mới là đầu thời kỳ của Hắc Ma Pháp Sư. Không thể nào có chuyện mấy con quái vật nguy hiểm cấp 5 trở lên được sản xuất hàng loạt. Không thể nào. Có ai đó đã động vào con mẹ à? Có sự kiện gì khiến Nữ Hoàng cảm thấy bị đe dọa đến mức phải dốc sức thu thập gen?'
'Bình tĩnh nào, mình mới chơi game được 2 ngày. Những chuyện đang xảy ra này mình không thể can thiệp được, bất kể trình độ nhân vật của mình là thế nào. Đây là cốt truyện bình thường của seed này. Vậy thì cốt truyện sẽ không tiến triển đến mức không thể giải quyết được.'
Tuy là game chơi đơn, nhưng không ai chơi cùng một trò chơi cả.
Dù có thừa hưởng seed clear game của người khác thì cũng chỉ thừa hưởng hiệu ứng thôi, thế giới được tạo ra hoàn toàn có dòng chảy khác nên không ai đoán trước được game sẽ diễn biến như thế nào. Điều duy nhất có thể đoán được là nó sẽ không tạo ra một tình huống không thể clear được. Cũng có nghĩa là sự kiện này là một sự kiện diễn ra tự nhiên trong thế giới mà mình đang chơi.
'Ngay từ đầu đã bỏ qua 2 thành trì rồi. Việc tạo ra một trận chiến mà bình thường không thể xảy ra ở thời điểm hiện tại có nghĩa là Hắc Ma Pháp Sư hoặc Nữ Hoàng đã đầu tư rất lớn vào chuyện này. Không chỉ là một sự kiện có độ khó cao với rủi ro cao.'
Thiếu thông tin quá. Mình biết đây là bước ngoặt của lượt chơi này, nhưng ngoài ra thì không biết gì cả.
"Sao, nghe nói là chiến tranh nên lo lắng lắm à?"
"....Tôi không phủ nhận điều đó."
Không biết Waldoff nghĩ gì khi thấy mình đang nhắm mắt suy nghĩ, ông ta chỉ rít thuốc lá với vẻ mặt cay đắng.
"Cũng phải thôi. Cậu cùng lắm mới chỉ mười chín tuổi thôi mà. Tôi cũng đã cố gắng loại cậu ra khỏi danh sách rồi, nhưng tên quan thu binh nhìn thấy cậu trong danh sách nhân viên của hiệp hội thì nói là bất kể tuổi tác thế nào cũng phải đưa đi cho bằng được. Xin lỗi nhé. Tôi chỉ có thể hoãn thứ tự nhập ngũ của cậu xuống đợt 2 thôi."
"....Vị trí của tôi là gì?"
Một khi đã có tên trong danh sách nhập ngũ thì không còn đường lui nữa. May mắn thay, trong mục đặc biệt có ghi là Người đặt bẫy.....
"....Chiến binh khiên."
"Hảaaaa??!!"
"Chết tiệt! Tôi cũng đâu có muốn đẩy một thằng nhóc xanh non như cậu ra tiền tuyến của cái chiến hào địa ngục đó đâu! Nhưng mấy người trên bảo là không cần trinh sát thì tôi biết làm sao!"
"Vậy thì bộ binh thường hoặc cung thủ, hậu cần cũng có mà!"
"Dân thường trong thành bị tống đi hết rồi! Vị trí hậu cần đầy ắp người, còn mấy vị trí cần duy trì chiến lực thì toàn là lính kỳ cựu cả! Lính đánh thuê cấp F thì toàn là binh khiên thôi!"
Chiến binh khiên. Nói là chiến binh khiên cho oai chứ thực chất trong trận chiến với Mute thì chỉ là loại binh chủng làm giảm sức mạnh đột kích của chúng và là bia đỡ đạn tiêu hao thôi.
Lý do chiến tranh với Mute khó khăn không chỉ vì số lượng và sự hoang dã đáng kinh ngạc của chúng, mà vấn đề lớn nhất là chỉ cần dính phải máu hoặc nước bọt của chúng là sẽ bị nhiễm bệnh.
Bản chất của Máu đột biến không phải là sinh vật sống thông thường, mà là một loại slime tập hợp các tế bào được nhập lệnh của Nữ Hoàng.
Lệnh mà Nữ Hoàng đưa ra sẽ khác nhau tùy theo thời kỳ, nhưng vào năm 124 thì Nữ Hoàng vẫn chưa trưởng thành nên không thể suy nghĩ phức tạp được. Lệnh dành cho Mute chỉ có một hoặc hai điều thôi.
'Nhiều thịt hơn, nhiều gen hơn'
Vì vậy, Mute vào thời kỳ này có sức lây nhiễm rất cao so với sức chiến đấu yếu ớt của chúng. Nếu bị cắn, các tế bào Mute xâm nhập vào mao mạch thông qua nước bọt, nếu dính máu thì xâm nhập qua lỗ chân lông, sau đó nhanh chóng sinh sôi và chi phối não của vật chủ, biến vật chủ thành vật bị nhiễm bệnh. Khi số lượng vật bị nhiễm bệnh đủ để Nữ Hoàng hài lòng, Mute sẽ quay trở lại vùng lãnh thổ băng vĩnh cửu phía bắc nơi Nữ Hoàng cư ngụ và hiến dâng cơ thể của mình.
"Có khi nào không một ai có thể sống sót ở hai thành phố phía trước không?"
"Sao có chuyện đó được. Dân tị nạn cũng có kha khá, lãnh chúa và kỵ sĩ dưới trướng cũng đã trốn thoát rồi."
"Không sót một ai?"
"Không sót một ai."
"....Khốn kiếp."
Ra lệnh cho binh lính tử thủ còn mình thì chuồn mất.
'Chính vì còn sót lại một ít binh lính nên mới thành ra thế này. Binh lính của Pellas và Lâu đài Molludic nổi tiếng là tinh nhuệ được huấn luyện bài bản. Tuy thành trì bị chiếm nhưng nhờ sự chiến đấu ngoan cường của binh lính mà số lượng vật bị nhiễm bệnh đã giảm xuống, không đủ số lượng cần thiết.
Nhờ đó mà bọn chúng đã biến đổi thành hình dạng không phải là chó mèo mà là cơ thể của binh lính được huấn luyện, và giờ đang hướng đến thành phố tiếp theo để lấp đầy số lượng. Thằng lãnh chúa ngu ngốc! Nếu mà cho kỵ sĩ chiến đấu cùng binh lính thì có lẽ đã ngăn chặn được thiệt hại lớn rồi!
Không cần nhìn cũng biết. Chắc chắn là sợ hãi trước làn sóng Mute vô tận nên đã bắt những kỵ sĩ mạnh nhất để bảo vệ mình và tài sản rồi vội vàng chạy đi.
Và giờ tôi phải đâm đầu vào đám vật bị nhiễm bệnh cường hóa đó.'
Rầm!
Quá tuyệt vọng, tôi túm lấy đầu mình, đúng lúc đó thì cánh cửa xoay mở ra một cách thô bạo, một tên lính mặc áo giáp da bước vào. Hắn ta đảo mắt nhìn quanh một lượt rồi hít một hơi thật sâu, sau đó mở một tờ giấy da cổ kính ra và hét lớn.
"Hỡi những lính đánh thuê của Turan! Hãy mở mắt và lắng tai nghe! Ta nhận lệnh của Romilio de Valcados, lãnh chúa của Turan, người được các kỵ sĩ vĩ đại nhất, người chiến thắng của Rodrick phương bắc và được vạn dân ngưỡng mộ!"
"Đến rồi."
"Sớm vậy ư?"
"Lãnh chúa cũng đang rất nóng lòng. Đến mức vét sạch những người hoãn nhập ngũ vì bệnh tật hoặc già yếu ở đợt đầu tiên."
Sau đó tên lính còn nói gì đó rất hăng say, nhưng tóm lại là 'Nếu không muốn bị coi là kẻ đào ngũ và bị truy đuổi suốt đời thì tự giác đến đây' đại loại vậy.
'Chết tiệt, đến chơi game mà cũng phải đi nghĩa vụ quân sự! Giấy triệu tập!'
Trong lúc tôi đang tuyệt vọng thì Waldoff nghiêng người qua quầy bar và nhỏ giọng thì thầm.
"Này, thằng nhóc già."
"Sao ạ?"
"Chuyện này xảy ra thì cũng chịu. Làm lính đánh thuê kiểu gì cũng có ngày xui xẻo như vậy."
"Có ai làm lính đánh thuê mà ngày đầu tiên đã thế này không?"
"..... Dù sao thì tôi cũng cố gắng sắp xếp để hầu hết lính đánh thuê bên mình dồn về cánh trái rồi.
Bọn Mute chỉ biết lao vào nên khi giao chiến, tiền tuyến hầu như sẽ thành một mớ hỗn loạn. Lúc đó chúng ta sẽ tập hợp lại và bám vào bên trái nhất, gần tường thành."
"Ý ông là....."
"Ý tôi là cậu chỉ cần cầm cự đúng một lần, ngay khi bọn chúng lao vào trước khi giao chiến bắt đầu, phía sau cậu chúng tôi sẽ tạo khoảng trống.
Cố gắng cầm cự nhé. Đừng bỏ chạy khỏi chiến trường. Sẽ bị đốc chiến chém đấy. Chỉ cần cầm cự một lần thôi, sau đó đừng quay đầu lại mà chạy thẳng về phía sau. Khi giao chiến bắt đầu thì không ai để ý đâu."
....Gật đầu.
Tôi lặng lẽ gật đầu trước lời nói của Waldoff. Lời nói của ông ta mang ý định bỏ qua hệ thống chỉ huy và tự thành lập đội hình riêng ngay khi bắt đầu giao chiến, một lời nói nguy hiểm đến mức nếu bị lộ ra thì có thể bị chém đầu ngay lập tức.
"Hừ, chắc không cần phải giải thích cậu cũng biết đây là chuyện không được nói ra đúng không."
"Rõ! Gọi tên ai thì người đó bước lên! Lính đánh thuê cấp F Neil Casey, lính đánh thuê cấp F Savi Mojo, lính đánh thuê cấp F Giáo Sư, lính đánh thuê cấp D....."
"Có vẻ như giờ phải đi thật rồi. Đừng quên nhé, tuy mới có một ngày thôi nhưng từ hôm qua cậu đã là anh em của Ngân Vịnh Hô chúng ta rồi. Đừng gặp nhau ở ngoài chiến trường với tư cách là xác chết ha."
"Xin ông đừng nói những lời xui xẻo đó."
"Hừm, thần chiến tranh là kẻ nói dối mà? Phải nói thế này thì mới sống sót được."
Waldoff và tôi chào nhau theo kiểu lính đánh thuê hay làm, chạm mu bàn tay phải vào nhau.
"Được rồi, tập hợp đủ cả rồi! Bây giờ di chuyển đến doanh trại trước cổng thành!"
Theo lệnh của người lính dẫn đường, tôi cùng những người bị trưng dụng khác tiến về doanh trại trước cổng thành.


1 Bình luận