Quả không ngoài dự đoán Thánh Kiếm Nhân tộc hoàn toàn không có cửa địch lại nàng, dễ dàng bị nàng đánh bại rồi ném văng đi giống như một món đồ cũ nát vậy, lăn mấy vòng trên mặt đất rồi mới dừng lại.
Áo giáp trên người hắn gần như vỡ nát cả rồi, mũ giáp đang phủ đầy vết nứt, treo lủng lẳng trên đầu như sắp rơi,
“Yếu quá, thôi đi, ngươi thực sự yếu lắm đấy!”
Xia Yi bật cười khinh thường.
Nàng thật sự không hiểu nổi, tại sao tên Kiếm Thánh Nhân Tộc này cứ phải đi thách đấu Long tộc cơ chứ? Chuyện này với việc tìm chết, thì cũng chẳng khác gì nhau.
Nàng nhớ lại tới câu chuyện mà Xia Lulu từng kể về Kiếm Thánh Nhân tộc mà Xia Lulu từng kể, vì để thách đấu Long tộc mà thậm chí hắn phải đánh cược mạng sống của mình, kết cục thật thảm thương.
Giờ đây Kiếm Thánh Nhân Tộc một lần nữa bại dưới tay Long tộc, cũng coi như là tự làm tự chịu vậy.
“...”
“Đến nước này rồi mà ngươi vẫn không dám mở miệng ra sao? sợ quá hoá rồ rồi ư? Ta tưởng ngươi là niềm tự hào của Nhân tộc chứ, đối mặt với ta Công chúa Long tộc cũng dám dấy lên chiến ý mãnh liệt, nhưng mong muốn chiến thắng của ngươi chỉ đến đây thôi sao? ”
Cho dù Xia Yi có miệt thị Kiếm Thánh Nhân Tộc thế nào, đối phương cũng không hề có chút phản ứng nào.
Ánh trăng thanh khiết chiếu rọi lên người Ngân Long Công chúa, phản chiếu một dung mạo hoàn mỹ, nàng giống hệt như trong ấn tượng của người khác, là một vị Công chúa Long tộc kiêu hãnh và đầy tự tôn, luôn tự hào mình là con gái của Ngân Long Nữ vương Xia Lulu.
Đối với Nhân tộc, nàng sẽ không có quá nhiều lòng thương hại với họ. Dù gì đối phương cũng muốn thách đấu với Long tộc, vậy thì hắn cũng phải sẵn sàng đón lấy ngọn lửa tức giận mà Long tộc gián xuống sau khi thất bại chứ.
Xia Yi sẽ không nương tay đâu.
Nàng giơ thanh kiếm trong tay lên, chuẩn bị tung đòn kết liễu Kiếm Thánh Nhân Tộc, chấm dứt tính mạng của hắn.
Bất kể là mơ hay ảo ảnh cũng được, Xia Yi có cảm giác chỉ cần tiêu diệt Kiếm Thánh Nhân tộc, bản thân sẽ không còn bị cảm giác khó chịu này quấy rầy vào ban đêm nữa.
Ấn ký trên mu bàn tay của tiểu loli tóc bạc đang cộng hưởng với Thánh kiếm Gram, Thánh kiếm rõ ràng cảm nhận được ý muốn của chủ nhân, tỏa ra lưỡi kiếm sắc bén, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo trong đêm tối.
“Ngay cả Thánh kiếm cũng phản bội ngươi, Kiếm Thánh Nhân Tộc kết cục của ngươi đúng là thật nực cười mà—”
Thánh kiếm không hề phản bội, Thánh kiếm Gram vẫn trung thành tuyệt đối, chỉ công nhận và phụng sự chủ nhân duy nhất của nó
Xia Yi nghe thấy giọng nói của Kiếm Thánh Nhân tộc, hắn giờ mà…. lại chịu nói chuyện rồi sao?
Tiểu công chúa hiện lên vẻ hơi kinh ngạc. Tên Kiếm Thánh Nhân Tộc đấy chậm rãi bò dậy, ánh mắt lộ ra từ khe nứt của mũ giáp khiến Xia Yi toàn thân chấn động.
“Hừ hừ hừ…”
“Ngươi cười cái gì?”
“Ha ha ha…”
“Ngươi cười cái gì hả?”
“Ha ha ha!!!”
“Không được cười, ai cho phép ngươi cười hả!”
Nhìn thấy Kiếm Thánh Nhân Tộc cười một cách khó hiểu, Xia Yi trong lòng nàng cảm thấy vô cùng khó chịu, hắn là cái thá gì mà dám cười nhạo mình chứ?
Ngươi có tư cách gì mà cười nhạo ta hả!
Rõ ràng là tên thất bại như Kiếm Thánh Nhân tộc, ngay tại đây phải lùi bước một cách khó coi, ấy vậy mà lại dám chế nhạo người chiến thắng là mình sao?
Cái tên đáng ghét này, rõ là đang ngứa đòn đây mà!
Xia Yi khẽ cắn môi, vì tức giận mà toàn thân nàng run nhẹ, khó chịu, quả thực quá khó chịu rồi, từ lúc nhìn thấy tên Kiếm Thánh Nhân Tộc này là đã rất khó chịu rồi.
Đặc biệt là ánh mắt kia của tên đó, Xia Yi muốn dùng khí thế áp chế hắn, thậm chí bất chấp gánh nặng tinh thần, cưỡng ép sử dụng lại Uy áp của Long Vương.
Lần này nàng lại không thể áp đảo được Kiếm Thánh Nhân Tộc.
Ánh mắt của Kiếm Thánh Nhân Tộc dần trở nên sâu thẳm, khiến Xia Yi nhìn thấy những thứ kỳ lạ.
Đó là… Ký ức?
Trước kia tại Vương quốc Rhine, có một cậu bé vì một tai nạn mà mất đi cha mẹ, phải vào cô nhi viện. Ở cô nhi viện, cậu bé đó biết được câu chuyện về các Kiếm Thánh tiền nhiệm, lại nhớ đến tai nạn khiến cha mẹ mình qua đời, cậu quyết định phải trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ những người xung quanh. Vào những đêm khuya mất ngủ, cậu lợi dụng bóng tối lẻn vào thư viện, đọc những cuốn sách liên quan đến kiếm thuật, tự mình bí mật làm một cây kiếm gỗ, tự luyện tập kiếm pháp, đánh bại đám côn đồ chuyên bắt nạt những đứa trẻ trong cô nhi viện.
Một ngày nọ chuyện này đã bị lộ, nhưng mọi người trong cô nhi viện không trách phạt cậu bé, họ còn nói tài năng của cậu đã được người khác công nhận.
Thế là cậu được đón đi, và được trao cho cái tên “Wright Schubert”, gia nhập gia tộc Schubert của Vương quốc Rhine, che giấu quá khứ và được bồi dưỡng như một người thừa kế.
Tâm hồn cậu bé rất trong sáng, chỉ đơn thuần không ngừng tu luyện kiếm thuật để trở nên mạnh mẽ hơn, bảo vệ những người xung quanh, chưa từng suy nghĩ quá nhiều.
Trong lúc bản thân còn chưa nhận thức được, cậu đã vượt qua vô số cường giả, lập nên nhiều chiến tích kinh người, mang về vô số vinh quang cho gia tộc Schubert, trở thành Kiếm Thánh lừng lẫy danh tiếng.
Tương lai của Wright Schubert có thể nói là tiền đồ vô lượng. Thế nhưng, một chuyện bất ngờ đã xảy ra. Người con trưởng của gia tộc Schubert vốn phải chìm sâu vào giấc ngủ vĩnh hằng lại tỉnh dậy, và gia tộc Schubert đã chào đón người thừa kế ưu tú vốn có của họ trở về.
Điều này khiến thân phận của Wright rơi vào tình thế vừa khó xử lại vừa nguy hiểm. Vào lúc chính Wright cũng không biết phải làm sao, Cao Tầng của gia tộc đã giao cho anh một nhiệm vụ mới.
Kiếm Thánh Nhân Tộc Wright được ra lệnh phải đi đánh bại Ngân Long Nữ Vương Xia Lulu, chém giết Long Vương tà ác, loại bỏ mối đe dọa đối với nhân loại.
Những gì vừa nãy đều là quá khứ của Kiếm Thánh Nhân Tộc Wright, tất cả thoáng hiện lên trong tâm trí Xia Yi trong nháy mắt, tựa như chính bản thân nàng đã từng trải qua vậy.
“Ngươi đừng có mà giả thần giả quỷ nữa, ta chả có tí hứng thú nào với quá khứ của ngươi đâu!!”
Lòng Xia Yi trở nên nôn nóng, nàng cảm thấy những ký ức này đang ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm trí của mình.
Thế là nàng vung Thánh kiếm, chém về phía Kiếm Thánh Nhân Tộc.
Ánh kiếm cắt qua cơ thể Kiếm Thánh Nhân Tộc, một chiêu này đã đủ để chẻ hắn làm đôi.
Nhưng kỳ lạ là Kiếm Thánh Nhân Tộc không hề ngã xuống, mà áo giáp trên người hắn lại vỡ vụn ra, để lộ dáng vẻ thật sự, mũ giáp rơi xuống đất, mái tóc dài màu bạc thoát khỏi sự trói buộc, nhẹ nhàng bay trong gió đêm, đôi mắt ánh bạc xinh đẹp phản chiếu biểu cảm kinh ngạc của Xia Yi.
Đối phương cũng là một tiểu loli Long tộc tóc bạc mắt bạc, giống hệt mình mỗi một chi tiết đều không sai một ly, thậm chí cả ấn ký Thánh kiếm trên mu bàn tay cũng giống y như đúc.
Xia Yi sững sờ.
Đây là… Mình?
Khoảnh khắc đó, Xia Yi cuối cùng đã nhớ ra tất cả.
Kiếm Thánh Nhân Tộc Wright tiến vào Vương quốc Rồng, bị Long tộc đánh cho gần như không có sức chống trả, suýt nữa bị vệ binh bên cạnh Ngân Long Nữ Vương đánh chết. Trong lúc tuyệt vọng Kiếm Thánh Nhân Tộc với ý chí bất khuất đã bước vào một cảnh giới hoàn toàn mới, sử dụng kiếm thuật phi phàm đánh bại con cự long kia.
Nhưng cuối cùng, Kiếm Thánh Nhân Tộc vẫn thất bại, thậm chí còn bị Ngân Long Nữ Vương làm nhục một phen, bị dính lời nguyền cấp độ Long Vương, thế nhưng lại sống sót một cách kỳ diệu với xác suất không thể tin nổi, vì thế cơ thể đã xảy ra một biến đổi cực lớn…
“Kiếm Thánh Nhân tộc “ trước mắt Xia Yi lập tức biến mất như thể chưa từng xuất hiện, Thánh kiếm Gram đang được nàng nắm trong tay đang yên lặng chờ lệnh
Cái gọi là giấc mơ, từ đầu đến cuối vốn chỉ một mình mình mà thôi.
Gò má của tiểu công chúa Long tộc dần đỏ ửng lên vì xấu hổ mà.
Hóa ra, đồ long giả thất bại đó lại chính là mình.
… Trời ơi!


0 Bình luận