"Toang thật rồi!"
Lần này Xia Yi trở tay không kịp rồi, tại sao Xia Lulu lại tỉnh dậy vào phút cuối cơ chứ?
Nàng định lén lút lấy một sợi tóc, mọi thứ dường như đã thành công nhưng kết cục thì lại bị bắt ngay tại trận. Xia Yi cảm thấy xấu hổ tới mức mức muốn độn thổ, chỉ muốn tìm một chỗ nào đó trốn đi thôi.
"Sao con không nói gì hết thế? Xia Yi."
Xia Lulu đang nắm lấy cổ tay Xia Yi, lần này thì dù có muốn nàng cũng chẳng có cách nào trốn đi được nữa.
Bây giờ, trước mặt Xia Yi chỉ có hai lựa chọn:
Bảo vệ danh dự của một Kiếm Thánh, tuyệt đối không được khuất phục trước uy thế của Ngân Long Nữ Vương, và phản kháng đến cùng, để chứng minh kiếm tâm thuần khiết của mình.
Chấp nhận chịu thiệt thòi và xuống nước một phen, làm Xia Lulu mất cảnh giác và lấy tóc của bà ấy
Xia Yi đương nhiên muốn chọn cách thứ nhất, nàng không muốn mình vì xấu hổ quá mức mà tự hủy nữa đâu!
Nhưng ngẫm lại thì, lựa chọn hai cũng là để bản thân có thể biến trở lại, nàng đã quyết tâm, phải chế ra được thuốc chuyển hóa rồi. Monet đã chứng minh rằng việc này khả thi, không lẽ chỉ vì chút sĩ diện nhất thời mà từ bỏ hay sao?
Trong đầu tiểu công chúa lúc này đang quay cuồng, rối như tơ vò, cuối cùng nàng quyết định nghe theo lựa chọn từ sâu thẳm trong trái tim của mình.
Thôi nào! Cứ thả lỏng bản thân đã.
Xia Yi ngước mắt lên, nhìn chăm chú Xia Lulu, nàng trở nên ngại ngùng, rồi sau đó, lại bắt ngờ lao vào lòng mẹ, cảm nhận sự ấm áp đã lâu không được trải qua.
"Mẫu Thượng... Con... con... muốn ở cùng người một lát..." Xia Yi nhẹ nhàng nói, khuôn mặt ửng hồng.
Đây chính là lựa chọn của nàng khi nghe theo tiếng gọi từ con tim.
Là vì để mình có thể biến trở lại, và để Xia Lulu lộ sơ hở, nên mới bất đắc dĩ thỏa hiệp như vầy. Ừm, là như vậy, chắc chắn là như vậy.
Tuyệt đối không phải là vì mấy ngày rồi không được gần gũi Mẫu Thượng mà cảm thấy cô đơn đâu.
Đúng vậy.
Mình không hề từ bỏ danh dự của một Kiếm Thánh, chẳng qua là bị tình thế ép buộc nên mới đưa ra lựa chọn lý trí nhất mà thôi.
Lúc này, tiểu công chúa không ngừng tự thuyết phục bản thân.
Nhưng kỳ lạ là, khi được Xia Lulu ôm, nàng lại cảm thấy thoải mái đến kì lạ.
Xia Lulu nhìn ra sau một chút, thấy đuôi của con gái mình đang không ngừng lúc lắc trông, đáng yêu như một chú cún con vậy.
"Xia Yi đúng là sợ cô đơn thật đấy," Xia Lulu cười nói.
Tiểu công chúa long tộc vừa ngại ngùng vừa nhẹ ngàng sáp sát vào Nữ Vương Ngân Long, yếu ớt phản bác: "K-không có, chỉ là... có một chút xíu thôi."
"Con có muốn ngủ trưa cùng ta không?"
"Vâng." Xia Yi gật đầu.
Sau đó, Xia Lulu ôm Xia Yi cùng nhau nằm xuống. Trong khu vườn rộng lớn, hai ngân long loli ôm nhau thân mật, âu yếm nhau. Xia Yi lén lút vươn đuôi mình qua, vô thức muốn quấn lấy đuôi mẹ mình, nhưng ngay khoảnh khắc chạm vào đuôi Xia Lulu, nàng lại vì quá xấu hổ mà rụt lại.
"Ư..."
Xia Yi dúi mặt vào lòng Xia Lulu, xấu hổ đến mức không dám ngẩng mặt lên, đầu nàng như muốn bốc khói.
Xia Lulu mỉm cười, khẽ cất tiếng hát ru.
Trước kia, mỗi khi dỗ con gái ngủ, Xia Lulu đều hát một bài hát ru. Nghe giai điệu quen thuộc, Xia Yi cảm thấy như thể quay về quá khứ, tinh thần thả lỏng đi, mọi áp lực dường như tan biến, nàng nhắm mắt lại, ôm lấy người quan trọng rồi thiếp đi.
...
...
Xia Yi bé nhỏ nấp sau cây cột, đã nhìn thấy một cảnh tượng khó quên.
"Xia Lulu!! Ngươi là một con ác long còn hơn cả ác quỷ!!"
"Quyền lực đã làm mờ mắt ngươi rồi sao!!"
"Vì đoạt lấy vương vị mà giết hết anh em của mình! Bây giờ vì củng cố quyền lực, ngay cả ta, người đã dõi theo ngươi trưởng thành cũng muốn giết luôn sao?"
"Ngươi đúng hết thuốc chữa rồi! Từ nay về sau, chắc chắn sẽ không còn ai đối xử thật lòng với ngươi nữa đâu, Ngươi sẽ bị bao quanh bởi những kẻ nịnh hót và lừa dối mà thôi!"
Một vị thân vương long tộc bị xiềng xích trói chặt, gầm thét về phía Xia Lulu.
"Nếu người đã tự chọn con đường mưu phản, vậy thì hãy chuẩn bị đón nhận cái chết đi."
Thần sắc Xia Lulu còn lạnh lùng hơn cả trước, đối mặt với vị thúc phụ ngày xưa, bà ta phất tay một cách khinh thường.
"Giải xuống, hãy xử tử hắn để răn đe những kẻ khác."
"Tuân lệnh, Nữ Vương bệ hạ."
Thị vệ bên cạnh đáp lời, tiến lên khống chế vị thân vương.
"Người không chịu hiểu sao? Người sẽ không thể ngồi được ở vị trí đó lâu đâu! XIA LULU, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ phải trả giá bằng mạng sống của mình, giống như những đồng tộc đã bị ngươi giết vậy, ta sẽ đợi ngươi dưới địa ngục!"
Vị thân vương long tộc kia, dưới cái nhìn lặng thinh của các long tộc khác, bị hộ vệ lôi đi, kéo ra khỏi đại điện hoàng cung, kết cục của ông… không cần nói cũng biết.
Chống lại Ngân Long Nữ Vương sẽ không có kết cục tốt đẹp gì cả.
"Ngẩn ra đó làm gì? Còn không mau lui xuống?" Biểu cảm của Xia Lulu vẫn vô tình, không có dấu hiệu yếu đuối hay nao núng nào.
Long tộc tràn ngập trong nỗi sợ hãi và kính trọng với Ngân Long Nữ Vương, lần lượt lui đi.
Sau khi tất thảy rời khỏi cung điện, biểu cảm của của Xia Lulu mới thay đổi, trở nên suy sụp và chán nản, sự lạnh lùng trong đôi mắt ánh bạc của bà mất đi được thay bằng sự mệt mỏi.
Nữ Vương cúi đầu, mái tóc bạc che đi đôi mắt, một mình ngồi trên vương tọa của long tộc, trông bà có vẻ rất cô đơn.
"Mẫu Thượng..."
Tiểu Xia Yi từ sau cột chạy ra, lao vào lòng Xia Lulu.
Đôi mắt Xia Lulu ánh lên chút sinh khí, "...Xia Yi?"
"Mẫu Thượng, người đừng khóc mà!"
Tiểu Xia Yi nở nụ cười ngây thơ, giơ bàn tay nhỏ bé muốn lau đi nước mắt trên khóe mắt Mẫu Thượng.
Biểu cảm của Xia Lulu dịu đi một chút, "Ta không có khóc, Xia Yi con nhìn nhầm rồi."
"Ể? Thật ạ, vậy chắc là con nhìn nhầm thật rồi." Tiểu Xia Yi lẩm bẩm.
"Sao con lại ở đây thế?"
Xia Lulu bế tiểu Xia Yi lên, đặt cô bé ngồi trên đùi mình.
"Con đến tìm Mẫu Thượng chơi, nhưng thấy mọi người có vẻ nghiêm túc quá, nên con không dám ra, trốn ở một bên" tiểu Xia Yi chớp chớp mắt, "Mẫu Thượng, thúc phụ sắp chết ạ?"
"Ông ta không hài lòng với lãnh địa mà ta ban cho, lén lút nuôi quân tạo phản rồi bị phát hiện, nên ông ta phải chết."
"Mẫu Thượng, người ghét Thúc phụ ạ?"
Xia Lulu chỉ cười khổ, không nói gì cả.
Tiểu Xia Yi thật sự không hiểu, thế giới của người lớn sao mà lại phức tạp quá.
Nhưng cô bé không quan tâm tới những điều đó, chỉ mong Mẫu Thượng sẽ vui hơn một chút, đừng buồn bã và ủ rũ như giờ nữa.
Rõ ràng người làm chuyện xấu là Thúc phụ mà, Mẫu Thượng đâu có làm gì sai!
Nghĩ đi nghĩ lại, cô bé ngẩng đầu, tiến lại gần Xia Lulu hôn lên má bà một cái.
"Dù có chuyện gì xảy ra, con cũng sẽ luôn đứng về phía Mẫu Thượng, sẽ không như những người khác đâu!"
Nụ cười rạng rỡ của tiểu Xia Yi dường như đã xua tan hết mọi u ám trong lòng Xia Lulu.
"Thật không?"
"Thật ạ! Con thề, thề cả đời luôn á”, Xia Yi nói.


1 Bình luận