Cơ thể nhân vật chính đã...
우리게임은망했어 N/A
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 36

3 Bình luận - Độ dài: 2,121 từ - Cập nhật:

Thời gian như tên bắn bay vút và chẳng mấy chốc mà kỳ nghỉ cũng tới.

Tính ra đã gần một tháng kể từ khi kỳ kiểm tra cuối kỳ kết thúc trong bầu không khí  vui vẻ.

“Còn hai người thì định làm gì? Tớ tính lên Tháp để làm nghiên cứu.”

“Tớ sẽ đến nhà Bellatrix.”

“Tôi cũng đi.”

Belver hơi lùi lại một bước với nụ cười gượng gạo khi thấy Roho nhíu mày rõ rệt trước câu trả lời đó.

Cậu khó mà biết được liệu Roho không vui vì Belver phải đi cùng Bellatrix về nhà hay đơn giản là Roho chỉ không ưa Bellatrix mà thôi.

Nếu chuyện này xảy ra trước kỳ kiểm tra cuối kỳ thì có lẽ cậu đã nghĩ đó là vì Roho không thích hai người cư xử như một cặp đôi và bón cơm cho cô ăn.

Nhưng kể từ sau kỳ kiểm tra ấy, cô ấy bắt đầu tỏ ra khó chịu với Bellatrix một cách rõ ràng hơn.

Có lẽ bởi vì giờ cô đã biết một Bellatrix thực sự là như thế nào. Cô là cái người đang ở trong thân xác sẽ cãi lộn chống đối Roho.

Và dường như từ khi biết được, Roho cũng chẳng giả bộ ngần ngại hay gì nữa.

Bellatrix thì ngược lại, cô rất vui vẻ đáp lại từng lời khiêu khích.

“Phiền thật đấy. Sao cậu không hoán đổi với tớ chứ?”

“À, tại cô làm chưa đủ tốt thôi.”

“Cứ làm tốt hơn là được giống vậy à? Đó là phép màu thì có!”

“Với tôi thì việc đó hoàn toàn khả thi.”

“Ugh! Cậu thôi cái kiểu nói năng khách sáo đáng ghét đó được không? Trước đây cậu đâu có nói chuyện kiểu đó với tớ.”

“Sao tên tôi tớ này dám ăn nói suồng sã với tiểu thư cao quý Roho cơ chứ?”

Roho trừng mắt nhìn Bellatrix như thể không thể tin nổi những gì đang nghe.

Cách nói chuyện của Bellatrix giờ đã trơn tru và châm chọc đến mức khiến người khác phát bực.

Câu “Hồi bé sao cậu không nói chuyện với tớ như vậy?” đã gần như trào ra khỏi miệng Roho nhưng cô đã kịp nuốt lại.

Nếu nói ra thì chẳng khác nào cô thừa nhận bản thân từng cảm thấy tổn thương vì những lời lẽ lạnh nhạt của Bellatrix lúc xưa. Như vậy chẳng phải là cô nhận phần thua sao?

Roho là một pháp sư sống bằng lòng kiêu hãnh. Ngay cả trong chuyện vặt vãnh thế này, cô tuyệt đối không thể thua được.

Tất nhiên thì cái người còn lại, Bellatrix, cũng y hệt.

Dù đã dịu dàng hơn nhiều kể từ khi quen Belver, bản chất vốn có của cô vẫn là một kẻ kiêu ngạo và lại còn là một pháp sư.

“Nếu cô ghét cách nói khách sáo đến vậy thì có thể lịch sự yêu cầu tôi đổi. Cứ nói: ‘Làm ơn nói chuyện bình thường với tớ.’”

“Thôi đi. Cô muốn nói thế nào thì nói.”

“Vâng, thưa tiểu thư.”

“Belver, bạn gái cậu bắt nạt tớ!”

Không ai trong hai người chịu nhường. Belver đứng bên chỉ biết bật cười “ha ha…” khi Roho quay sang than thở với cậu.

Cuộc chiến lời qua tiếng lại này có gì đó vừa đáng yêu vừa buồn cười. Nó hấp dẫn vô cùng và khiến người ta chẳng thể rời mắt.

Hồi trước Belver từng băn khoăn có nên can thiệp không vì sợ sẽ dẫn đến căng thẳng không thể xóa nhòa. Nhưng thời gian trôi qua thì cậu cũng đã quen và cậu hiểu đây không phải là cãi vã thật sự. Đây chỉ là cách hai người thể hiện tình cảm với nhau thôi.

Người ta có câu nói “kẻ thù có thể trở thành bạn” mà. Câu này đúng là rất hợp với hai người này.

“Hai người hợp gu nhau ghê.”

“Cái gì? Sao cậu lại nói thế được?”

“Belver, cậu không nên nói mấy điều tệ hại như vậy.”

“Chính là như thế đó! Đi thôi. Tớ muốn chụp ảnh kỷ niệm và làm đủ thứ khác.”

“Haizz, vì tớ rộng lượng nên tớ sẽ chịu đựng.”

“Lẽ ra câu đó phải để tôi nói chứ.”

“Nếu cậu có một tí lương tâm nào thì đã không chen ngang khi người ta tự nhận là rộng lượng rồi.”

“Ta cá cả gia tài là ta rất dễ thương. Phải không, Belver?”

“Ừ, cậu dễ thương lắm. Đi thôi nào.”

Bị đẩy vào giữa cuộc chơi một cách bất ngờ, Belver chỉ có thể trả lời theo phản xạ.

Việc phải khẳng định Bellatrix dễ thương để xoa dịu cô ngay trước mặt Roho không phải chuyện mới lạ đối với cậu.

Và như mọi lần, cả hai người họ cùng lúc chép miệng rồi mỗi người đứng về một bên cạnh Belver. Dường như câu trả lời ấy không khiến họ hài lòng.

Roho và Bellatrix đều mong được thấy một Belver đầy bối rối.

Vì cậu thích cả hai người nên vẻ mặt phân vân lúc ấy trông chẳng khác gì một chú cún con không biết chọn món đồ chơi nào.

Nhưng thời gian trôi qua, vẻ ngây ngô dễ thương của Belver hồi đầu học kỳ dần biến mất.

Hiểu rằng có thể sắp không còn thấy vẻ mặt ấy nữa, cả hai cùng thở dài một cách đồng điệu.

Cậu vẫn dễ bị trêu chọc bởi những lời châm chọc có tính gợi dục nhưng những trò đó khó mà áp dụng khi có người khác xung quanh.

“Chỗ này đẹp đấy. Chụp nhanh đi.”

“Ừ.”

“Ở đây nhìn rõ học viện nữa.”

Belver ngồi xuống chiếc ghế dài gần tòa nhà chính.

Roho lập tức ngồi sát bên cậu trong khi Bellatrix đi chỉnh máy ảnh để chọn góc đẹp.

Từ khi biết đến máy ảnh ma pháp, ba người họ đã chụp rất nhiều ảnh chung nên giờ quá trình chuẩn bị cũng nhanh chóng.

Vì Roho và Belver rất dở trong khoản căn góc, Bellatrix tự nhiên trở thành người đảm nhiệm việc đó.

Sau khi chỉnh góc xong và ngồi cạnh Belver, Bellatrix nhẹ nhàng kéo cậu sát lại một chút.

Đúng lúc Roho định phản ứng giận dữ thì máy ảnh tách một cái.

“Cái này không tính! Chụp lại!”

“Pfft… Ra hình đẹp lắm rồi mà… thật đấy…”

“Làm ơn bỏ tay ra khỏi miệng khi nói chuyện?”

“Xin lỗi, nhưng miệng đây vừa mọc thứ gì đó xấu xí nên phải che lại.”

Trong khi Bellatrix và Belver cười rạng rỡ trong ảnh, Roho bị bắt trúng khoảnh khắc đang phản đối với biểu cảm đầy giận dỗi.

Lý do là vì hai người kia lên hình rất đẹp còn cô thì không. Và thủ phạm không ai khác ngoài Bellatrix.

Cuối cùng Roho đành giành lấy máy ảnh và chỉnh lại góc chụp.

Vì đã biết góc do Bellatrix chọn rồi, việc căn lại cũng không khó.

Chỉnh xong, cô vội vàng quay lại ghế, lần này tạo dáng thật chỉn chu.

Roho ngồi sát Belver, cười tươi hết cỡ, giơ tay làm dấu chữ V.

Belver cũng mỉm cười tự nhiên, giơ tay tạo dáng giống cô và hướng ánh mắt về máy ảnh.

Cho đến khi ... Bellatrix bất ngờ kéo mặt Belver lại và hôn nhẹ lên môi cậu.

Chuyện xảy ra nhanh đến mức Belver không kịp phản ứng. Mà đúng lúc đó, máy ảnh lại “tách” thêm một cái nữa. Cái tiếng ấy vô tư và đúng thời điểm đến lạ. 

“Bức này chắc chắn sẽ đẹp lắm đây!”

"Á, cái đó...!"

Belver định giấu máy ảnh đi nhưng Roho nhanh hơn rất nhiều và đã chộp được.

Cô chạy nhanh tới, trên môi nở nụ cười tươi rói. Nhưng mà sau khi kiểm tra tấm ảnh, mặt cô lập tức sầm xuống.

Ngọn lửa thù hận bùng lên trong đôi mắt Roho.

Dù không cần nhìn Belver cũng đoán được tấm ảnh chụp lại điều gì.

Roho không nói gì, chỉ lặng lẽ dựng lại máy ảnh.

Rồi cô nhẹ nhàng đẩy Belver sang một bên rồi ngồi vào giữa hai người.

Cô không muốn ngồi cạnh Bellatrix nếu không có Belver ở giữa nhưng muốn có một tấm ảnh tử tế thì đành chịu.

Tách

"Đẹp rồi! Belver, nhìn nè. Bọn mình trông thân thiết lắm luôn!"

"Ừ, đúng là chụp đẹp thật."

May mắn là tâm trạng Roho đã tốt lên đôi chút.

Có hai lý do đằng sau tâm trạng đấy.

Thứ nhất, trong tấm ảnh mới thì Belver và Roho trông thực sự rất gần gũi.

Thứ hai, Bellatrix đang ngồi kế bên với vẻ mặt nhăn nhó và đang khoanh tay đầy bực dọc.

Nhờ thế mà Roho có thể nở nụ cười nhẹ nhõm như trút được gánh nặng trong lòng.

Belver cũng rất thích tấm ảnh này.

Cậu thấy vui vì mình thân thiết với Roho và biểu cảm hiếm thấy của Bellatrix — vẻ hờn dỗi đáng yêu ấy — cũng thật thú vị.

Chỉ tiếc là, từ sau kỳ đánh giá cuối kỳ, Bellatrix cứ liên tục năn nỉ cậu nói "mình yêu cậu".

Cô còn trắng trợn bịa chuyện rằng chính Belver là người nói trước nữa cơ.

Dù Belver thực lòng yêu cô, mấy trò như thế khiến cậu chẳng còn chút động lực chiều theo nữa.

"Buồn quá đi mất. Belver, đừng quên ghé Tháp Đỏ trong kỳ nghỉ nhé?"

"Ừ, tớ nhất định sẽ đến."

"Nếu được thì cậu nhớ bỏ người kia lại đi!"

"Tôi nhất định phải đi theo cùng cậu ấy. Đừng lo tôi vắng mặt."

"Đừng có mà đến. Tớ sẽ đuổi cổ cậu đi về ngay khi cậu ló mặt."

Cả ba đã đi lòng vòng khắp học viện chụp ảnh ở những nơi đáng nhớ, vậy mà đến lúc chia tay có hai tháng mà ai cũng lưu luyến không nỡ.

Có lẽ chính vì thế nên dù xe ngựa nhà mình đã đỗ ngay trước mặt, Roho vẫn cứ quanh quẩn bên Belver, mãi chưa chịu bước lên.

"Tớ nhất định sẽ đến. Cậu về trước đi, đừng lo nữa."

"Ừm. Cậu nhớ đến thật đấy."

Thấy lòng Roho đã sớm ngập tràn nỗi cô đơn, Belver ôm lấy cô.

Do chênh lệch chiều cao, trông cứ như cậu mới là người được ôm nhưng thực ra người chủ động là Belver.

Ngay cả Bellatrix cũng không lên tiếng gì trong khoảnh khắc ấy.

Bởi lẽ cô cũng cảm thấy luyến tiếc khi phải chia tay Roho.

Sau bao lần đối đầu bằng mồm thì làm sao mà cô không thấy gắn bó cho được?

"Tớ đi đây. Bellatrix, cậu cũng đến đi. Tớ sẽ cho cậu vào nhà, thực lòng đấy."

"Tôi xin nhận vinh hạnh này."

"Tớ nhất định sẽ đi cùng cô ấy nữa mà. Cậu đừng có lo lắng nũa."

"Ừ. Nhớ báo trước khi đến nhé."

"Tớ nhớ rồi."

"Cho tớ ôm lần nữa, một lần nữa thôi."

Roho nhẹ nhàng ôm Belver thêm một cái rồi mới lên xe.

Chừng đó thôi cũng đủ giúp cô chống đỡ đến khi Belver đến thăm.

Belver và Bellatrix đứng nhìn theo cho đến khi xe ngựa Roho rời khỏi cổng học viện rồi mới xoay người bước đi.

Đã đến lúc về nhà rồi. Về nhà của Bellatrix, nơi từ giờ cũng sẽ sẽ là nhà của Belver.

Trên đường đến xe ngựa của nhà mình, họ bắt gặp Tiel và Jose đang trò chuyện thân mật.

Belver nghiêng đầu đầy khó hiểu.

Dù hai người họ quen nhau nhưng thân đến mức này thì thật khó hiểu.

"A, hai đứa dễ thương tới rồi. Vậy em đi trước đây, hẹn gặp lại lần sau nha."

“Okay, em đi cẩn thận nhé."

"Anh yêu cũng bảo trọng nhé."

"Em cũng vậy, Tiel. Anh sẽ ghé thăm khi có dịp."

"Ừ, nhớ ghé nhé."

Belver tròn mắt nhìn theo dáng Tiel rời đi.

Bởi vì cậu vừa nghe cách Tiel gọi Jose...

Cậu không ngờ được là Tiel và Jose lại đang có quan hệ yêu đương.

"Chúng ta cũng đi thôi."

"Ừ..."

"Dạ."

Chưa kịp tiêu hóa hết cú sốc này, Belver đã ngồi lên xe.

Và thế là cỗ xe ngựa chở ba người họ cũng rời học viện và hướng về đích đến của mình.

Cỗ xe sẽ đi đến nhà của Bellatrix, nơi sắp có một tuyên bố vô cùng quan trọng được đưa ra.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận