"Lũ da xanh đã giết chết anh chị em của tôi. Các anh em họ của tôi. Tất cả những người tôi từng chơi cùng ở trường làng. Chúng đã có thể giết tôi nếu như tôi không mắc phải căn bệnh run xám vào mùa xuân năm đó, và mẹ tôi đã đưa tôi đến cơ sở y tế trên đảo Vultus Atoll để cách ly. Chúng tôi bị cô lập ở đó. Nghe và thấy được rất ít tin tức về cuộc chiến. Chúng tôi biết rằng những con quái vật cuối cùng cũng sẽ tìm đến chúng tôi, nhưng bạn hẳn đã rõ ràng chuyện gì xảy ra rồi đấy. Mọi người điều biết tường tận điều đó.
Lời khai của Malthus Rann, trích từ "Chúng Uống Cạn Biển: Lịch Sử Truyền Miệng về Cuộc Chiến Da Xanh”
–––––
Thành Phố Serenade, Quảng Trường Định Cư.
Trazyn cuối cùng đã biết những thứ trông như những sợi dây nhô ra từ các tàu của lũ Ork là gì. Chúng là những ống dẫn, hàng loạt những ống dẫn trải dài bất tận từ đám tàu xiêu vẹo xuống đại dương của Serenade.
Trazyn đã quan sát qua kính mắt của một phi công trinh sát Night Scythe trước khi ông ta bước vào cổng dịch chuyển. Vì ông nghĩ rằng tốt hơn hết là nên có được hình ảnh thực tế trên mặt đất khi bước vào một vùng chiến sự.
Những gì Trazyn đã thấy khiến ông ta tò mò. Mỗi chiếc vòi kéo dài từ tàu chiến xuống hành tinh là một ống dẫn khổng lồ. Mỗi chiếc đều rộng bằng một ngôi nhà nhỏ, được làm từ nhựa dẻo và sợi dệt. Cứng cáp nhưng vẫn có thể uốn cong. Một số đoạn được làm từ đồng thau, có thể là bị xé toạc từ hệ thống cống rãnh của một thành phố xấu số nào đó. Các cụm tập hợp trông kỳ lạ và lộn xộn của các ống và vòi dẫn này nối thẳng vào phần bụng những con tàu chở hàng khổng lồ của bọn Ork đang lơ lửng ngay dưới bầu khí quyển.
Ở dưới bề mặt, những con tàu hình hộp đang kêu ù ù và phát ra tiếng nổ lách tách với năng lượng gần như không thể kiềm chế. Chúng thả xuống những thứ trông giống như những tấm lưới khổng lồ xuống biển. Các điểm sáng mạnh trên tấm lưới ấy biến nước biển thành một màu xanh lam rực rỡ, rồi đột nhiên mặt biển co lại, tạo thành những lốc xoáy vào trong những tấm lưới và hóa thành hơi nước.
Không, không phải hóa thành hơi nước, Trazyn nhận ra. Chúng đang biến mất, bị đánh cắp khỏi thế giới này. Những điểm phát sáng trên tấm lưới là các thiết bị dịch chuyển. Trên quỹ đạo, trong bụng của những con tàu chở hàng khổng lồ, nước biển đang rơi xuống như mưa.
Các thiết bị quan sát của Trazyn thông báo rằng mực nước biển của Serenade đã bắt đầu giảm, lũ Ork đang hút cạn đại dương của thế giới này. Trazyn cảm thấy thật trớ trêu cho việc đấy bởi trước đó ông đã tính toán rằng việc đốt cháy các cánh rừng mưa nhiệt đới đã làm tăng nhiệt độ trung bình của hành tinh này lên khiến băng tan ở hai cực, làm mực nước biển tăng lên khoảng sáu khet.
Nhưng điều đó giờ đây không còn quan trọng nữa. Một khi quân đội Necron đổ bộ đông đủ, thế giới này sẽ chết.
Trazyn bước qua lớp màn ngọc lục bảo gợn sóng của cổng dịch chuyển và chạm đất, không khí xung quanh ông ta bốc khói khi bị thiêu đốt bởi năng lượng tỏa ra từ quá trình dịch chuyển.
Xung quanh Trazyn giờ đây là một đống hỗn loạn.
Trazyn nhìn quanh để định hướng. Điểm gần nhất với lăng mộ mà ông ta đã xác định từ trước là quảng trường chính ở Thành phố Serenade.
Trazyn đã từng thấy những thế giới thuộc địa của nhân loại nhiều lần trước đây. Thời gian đầu luôn là một giai đoạn chuyển tiếp đầy khó khăn giữa việc định cư và thống trị, nơi phần lớn lãnh thổ vẫn là vùng hoang vu và con người phải sinh sống xung quanh các pháo đài và tiền đồn. Một hoặc hai nơi có thể phát triển từ các thị trấn thành các thành phố hoặc pháo đài, nhưng kích thước của chúng vẫn tương đối khiêm tốn.
Thành phố Serenade nằm trên một hòn đảo tầm trung, trải rộng gần hải cảng của nó. Kiến trúc của thành phố này chỉ bao gồm các tòa nhà hai và ba tầng màu hồng, được xây từ những khối san hô khai thác từ các rạn san hô gần bờ. Những ngôi nhà mọc lên trên sườn dốc theo từng cụm giống như những ngôi làng nhỏ, mỗi ngôi nhà đều có một khu vườn nhỏ trồng các loại rau củ quả để bổ sung dinh dưỡng. Những cây cao mọc lên giữa các tòa nhà, tạo bóng râm và xào xạc trong gió. Các mái hiên rộng và những cánh cửa bằng gỗ cho thấy điện năng vẫn chưa phổ biến ở thế giới này, và thay vì dựa vào máy điều hòa không khí, người dân phải tận dụng những cơn gió tự nhiên để chống lại độ ẩm oi bức của vùng khí hậu nhiệt đới. Mái nhà của họ đa phần là những rìa gỗ chạm khắc chống đỡ những viên ngói đỏ được nung từ nguồn đất có hàm lượng sắt cao được khai thác từ chính hòn đảo này, khiến chúng lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Quảng trường Định Cư của thành phố Serenade trông không khác gì mọi quảng trường ở các thành phố trên các thuộc địa khác của nhân loại. Chúng đều bao gồm những ngôi nhà quan trọng với xã hội loài người, và thay vì được xây dựng từ gỗ và đá như các ngôi nhà khác, chúng lại được cấu tạo từ sắt thép mà có lẽ nguyên liệu được mang tới từ những con tàu di cư đầu tiên. Chúng bao gồm một nhà thờ lớn của vị Chúa Đế, một dinh thự thống đốc, một văn phòng Administratum và một doanh trại. Chẳng có gì đặc biệt ở đây, ngoài việc mặt tiền của các tòa nhà đều được trang trí bằng san hô chạm khắc và việc có năm con đường gặp nhau ở quảng trường thay vì bốn như thường lệ. Tất nhiên, còn có chuyện văn phòng Administratum của chúng đang cháy, ngọn lửa bùng lên từ cửa sổ và đang lan sang các tòa nhà bên cạnh. À thêm cả những tiếng hét đang bao trùm toàn bộ quảng trường.
Trazyn đứng sau tượng một vị thánh tử đạo của Đế Chế để quan sát. Lũ Ork đã tiến vào quảng trường, những thân hình to lớn đuổi theo những người dân thường đang hét lên sợ hãi và cố gắng ôm đồ đạc chạy trốn lên ngọn đồi phía sau. Một con Ork túm lấy một người phụ nữ bằng bàn tay đầy thịt, há to miệng định nuốt chửng cả đầu cô ta. Nó có thể đã làm được nếu không có tia laser đột nhiên bay tới bắn vỡ sọ nó.
Con Ork thả người phụ nữ ra, sờ soạng phần đầu vỡ nát của nó, chạm vào và cảm thấy bộ não vẫn còn trong hộp sọ. Nó gầm lên, lao về phía nơi phát ra phát bắn với sự tức giận và hứng thú khi phát hiện trận kẻ thù tốt hơn để chiến đấu. Trazyn phóng to hình ảnh về nơi con Ork đang lao tới. Ông ta phát hiện một nhóm lính Biên Giới Serenade, bao gồm những dân quân mặc đồng phục cũ và đội mũ bảo hộ trầy xước đang cố thủ trong các lô cốt, bắn ra những loạt đạn từ các khe hở trên các bức tường kiên cố.
Lũ Ork tràn lên từ con đường dẫn tới cảng, những cánh tay xanh sao vung vẩy Choppas và kiếm cưa. Chúng bắn loạn xạ vào lô cốt được gia cố bằng plasteel với đủ loại vũ khí khiến ngay cả Trazyn cũng ngạc nhiên. Một khẩu súng laser bốn nòng đáp trả chúng, bắn liên tục từ lô cốt vào đám Ork, những loạt đạn Laze cắt qua chúng tạo ra vô số đầu rơi và tay chân cháy xém.
Nhưng lũ da xanh không dừng lại. Khi đồng bọn của chúng ngã xuống và tạo ra các bức tường thịt, chúng cũng mặc kệ mà trèo qua, gào rú một cách hưng phấn vì cứ điểm này đang đáp trả chúng cực kỳ mạnh mẽ. Xác chúng chất đống trước hỏa lực của lô cốt vô tình tạo thành một con dốc cho những con phía sau trèo lên tới các khe bắn.
Trazyn mặc kệ lũ Ork và quay đi, rút ra Mysterios.
Ông phát hiện chúng đã ở rất gần với điểm tiến vào lăng mộ mà ông đã xác định từ trước.
Vật thể rung lên trong tay Trazyn, và ông ta vỗ nhẹ lên nó như vỗ về một con thú nhỏ. Orikan dường như tin rằng Mysterios có một sự cộng hưởng nào đó với Serenade – ít nhất, đó là điều Trazyn đã phát hiện qua nhiều năm thâm nhập vào trí óc các bề tôi Cryptek của Nhà Chiêm Tinh. Trazyn bí mật quan sát khi Orikan làm việc. Quả thực, Nhà Chiêm Tinh này đã cảm thấy an tâm khi giao Mysterios cho Trazyn, vì ông ta biết nó vô dụng nếu thiếu câu thần chú đại số kích hoạt. Nhưng Orikan không biết rằng Trazyn đã quan sát ông ta luyện tập câu thần chú đó, lặp đi lặp lại liên tục hết lần này đến lần khác.
Xét cho cùng, Orikan là một người cực kỳ cẩn thận.
Trazyn kích hoạt Mysterios, chăm chú nghiên cứu bản đồ mà nó chiếu ra.
Đây chính là điểm được chỉ định, nhưng nó vẫn chưa đủ gần. Orikan nói rằng điểm mở ra sẽ nằm ngay bên dưới quảng trường định cư, cả hai có thể tiếp cận điểm này qua một hang động núi lửa. Nhưng địa chất độc đáo của thế giới này khiến nó không bị ảnh hưởng bởi các cảm biến của họ, làm cho việc dùng giao thức quang phổ quét xuyên bề mặt để tìm lối vào trở nên bất khả thi. Họ cho rằng một lần kiểm tra trực tiếp trên mặt đất sẽ tốt hơn.
“Sannet,” Trazyn gọi. Và vị Cryptek ngay lập tức xuất hiện bên cạnh ông ta trong một tiếng rít xé toạc không-thời gian.
“Thưa chủ nhân? Tôi có nên báo hiệu cho đội Lychguard không?”
“Thực hiện một phép dò tìm,” Trazyn nói khi ông ta nhận thấy Sannet đang tò mò nhìn xung quanh.“Tập trung, thuộc hạ của ta.”
“Vâng, thưa chủ nhân. Tôi xin lỗi về sự thất thần. Đã lâu rồi tôi chưa rời Solemnace.”
“Tìm lối vào nơi này.” Trazyn ra lệnh cho Sannet rồi quay lại cảnh tượng đang diễn ra trước mặt, quan sát một Ork Boyz đã tiến tới được khe bắn của khẩu súng laser bốn nòng và xả một khẩu Slugga khổng lồ vào đó ở cự ly gần. Trên bầu trời, một quả tên lửa Ork đã vẽ ra một đường vòng cung bằng khói, điểm rơi của nó ngay tại một con đường dốc đi lên từ phía lô cốt. Những ngôi nhà màu hồng bùng lên trong ngọn lửa, các mảnh vỡ từ mái hiên gỗ chạm khắc bay ra, cắm vào đất, cây cối và các tòa nhà lân cận.
Trazyn nhìn ra phía biển và thấy một vật thể khổng lồ đang lầm lũi tiến qua làn sóng xanh.
“Thưa ngài Nhà Khảo Cổ Học,” Sannet nói, “tôi đã xác định được điểm xâm nhập khả thi nhất vào hầm mộ. Nó nằm ngoài rạn san hô ven bờ, ngay phần rìa của vùng nước sâu.”
“Gọi Đội Thu thập,” Trazyn ra lệnh. “Bất kỳ đội hình chiến đấu nào mà tướng quân Ashkut cho là tốt nhất cho việc này. Hãy để ông ta xử lý chi tiết, bảo các Deathmark tự tìm vị trí bắn thích hợp. Đừng bắn vào con người chừng nào chúng còn bắn vào lũ Ork và không nhắm vào chúng ta.”
Trazyn bước ra quảng trường, triệu hồi vũ khí Empathic Obliterator của mình, làm chậm giác quan thời gian của bản thân để có thể quan sát toàn bộ quảng trường và ghi lại nó vào ma trận dữ liệu của mình, phòng khi ông ta quyết định tái tạo lại cảnh tượng này trong các phòng trưng bày. Tuy nhiên trong lúc ông đang sải bước về phía lũ Ork, Trazyn bật cười khi nhận ra chương trình lưu trữ phụ của mình đã xếp bản quét quan sát này vào một tệp dữ liệu cũ. Đó chính là quảng trường năm ngã rẽ mà ông ta từng bảo vệ cùng đội Lychguard của mình cách đây tám thiên niên kỷ. Nhưng hồi đó, Vương cung thánh đường Thăng thiên của Chúa Đế từng là đền thờ World-Spirit của Aeldari. Khu phức hợp Administratum là một tu viện. Doang trại và hầm trú ẩn là một khu rừng nhân tạo tuyệt đẹp mọc lên từ xương thằn lằn, những cành cao nhất của nó giống như các bãi san hô vươn cao.
Những con chim tụ tập quanh đài phun nước trung tâm, quá ngu ngốc hoặc hoảng sợ về trận chiến để bay đi. Khi chúng nghiêng đầu sang một bên để quan sát Trazyn bằng đôi mắt to tròn không chớp, ông ta nhận ra chúng không phải chim, mà là những con thằn lằn có lông vũ. Lớp vảy vàng nhạt lộ ra trên bụng chúng, bộ lông đỏ rực được gắn trên làn da bò sát dày. Trazyn quan sát chúng và thầm nghĩ đến những ký ức xa xưa. “Ôi, những kẻ hùng mạnh giờ đây bị hạ thấp đến nhường nào.” ( Câu này đang ám chỉ các Old One).
Trazyn giơ lên Empathic Obliterator và kích hoạt cổ vật bên trong, khiến nó bùng lên với một tiếng ù đầy ác ý, tỏa ra thứ ánh sáng ma quái hủy diệt của mình. Một con Ork ở rìa đám tấn công quay khỏi làn lửa laze đang bắn ra từ lô cốt và nhìn thấy ông ta. Môi của nó phập phồng khi nó gầm lên một lời thách thức.
Trazyn tấn công nó bằng một phát đập từ trên xuống, nghiền nát sinh vật đó xuống quảng trường. Phần đầu của Empathic Obliterator được kích hoạt, phát ra một làn sóng xung kích lan tỏa qua đám thịt xanh. Các tia sét nhảy từ cơ thể này sang cơ thể khác và tạo ra những đám lửa đầy tiếng gào thét. Những quầng sáng ma quái bao quanh các vũ khí kim loại. Những băng đạn và chính khẩu súng sluggas đồng thời phát nổ, xé toạc những ngón tay thô bạo. Lưỡi cưa máy quay điên cuồng mất kiểm soát cho đến khi động cơ của chúng cháy khét với một tiếng kêu đầy mùi ozone. Những chiếc mũ sắt bị năng lượng ma quái đun nóng đỏ như trong lò nung, thiêu cháy chủ nhân của chúng xuống tận xương sọ.
Những con Ork gần Obliterator nhất chỉ đơn giản là biến mất, bị thiêu rụi trong chớp mắt đến mức thứ duy nhất còn lại của chúng là những bóng hình cháy đen trên nền đá lát.
Hỏa lực từ lô cốt giảm dần. Những cái đầu xanh quay lại, chú ý đến mối đe dọa mới và thú vị hơn này.
Phía sau Trazyn, không gian bị xé toạc. Những ngọn lửa xanh lục bảo đột nhiên xuất hiện và ăn mòn lớp da của thực tại tạo thành một vết rách sáng rực, nhấp nháy trong không-thời gian. Từ trong đó, một hàng Lychguard bước ra, một tay giơ lên tấm khiên Dispersion cứng cáp, tay còn lại giơ lên thanh kiếm Hyperphase phát sáng. Ở trung tâm là vị Thủ Lĩnh Lychguard, quản ngục hoàng gia của Solemnace, Đại Tướng Ashkut của Nihilakh đang gầm lên một lời thách thức to rõ để lũ Ork có thể nghe thấy và cảm nhận nỗi sợ trong bất kỳ phần nhỏ nào của bộ não chúng có thể nhận thức được điều đó.
‘Kalath hutt!’
Các Lychguard đáp lại vị đại tướng bằng cách dùng chuôi kiếm Hyperphase đập mạnh vào tấm lá chắn. Một lần. Hai lần.
Trong tầm nhìn của Trazyn, ký hiệu thông báo cuộc chinh phục sắp diễn ra hiện lên, nó xếp chồng lấp lên khung cảnh trận chiến mà ông ta đang quan sát. Các Lychguard tiến lên, đội hình tách ra để bao vây Trazyn và đưa ông ta ra phía sau họ. Một đội Lychguard khác đã bắt đầu xuất hiện qua vết rách trong thực tại để gia nhập cùng họ.
‘Kalath hutt!’
Bịch. Bịch. Các chuôi kiếm lại tiếp tục đập vào khiên. Ký hiệu lại nhấp nháy một lần nữa.
‘Kalath sep!’
Hai đội Lychguard dừng lại cách đám Ork một bước, Im lặng và bất động. Toàn bộ các thanh kiếm Hyperphase đã khởi động, các tấm khiên Dispersion đã sáng lên. Không gian xung quanh bắt đầu rung động trước nguồn năng lượng khủng khiếp của chúng.
Trazyn chưa bao giờ là một chiến binh. Ông ta không đặc biệt thích chiến đấu vì ông thường coi việc đối mặt trực diện với kẻ thù là một thất bại. Thay vào đó, Trazyn thích kẻ thù của mình không có vũ khí và quay lưng lại với ông ta. Hoặc tốt nhất là cách xa hàng ngàn dặm và không hề hay biết về sự hiện diện của ông.
Nhưng khi chứng kiến màn trình diễn của Ashkut, Trazyn cảm thấy tràn đầy tự hào. Tiếng hô nhịp nhàng đi kèm với sự tĩnh lặng tuyệt đối của những chiến binh. Ánh sáng mặt trời phản chiếu lấp lánh màu ngọc lam và vàng trên những tấm giáp trụ được đánh bóng. Trazyn chưa bao giờ tự coi mình là người trung thành tuyệt đối với vương triều Nihilakh, ông ta luôn tự huyễn rằng mình đã vượt lên trên những sự nhỏ nhen đó, nhưng vào khoảnh khắc này, khi đứng sau những chiến binh trong bộ giáp chiến, lò phản ứng trung tâm của ông đang đập nhanh hơn một chút với ký ức về những vinh quang cổ xưa.
Về phần lũ Ork, chúng đang gầm rú tán thưởng. Một vài tên đập vũ khí của chúng vào nhau một cách vụng về, cố gắng bắt chước sự thiện chiến của các Lychguard. Rồi chúng lao tới như sóng biển.
‘Vinh quang cho Nihilakh!’ Trazyn hét lên khi đắm chìm trong khoảnh khắc vĩ đại này.
Các Lychguard đáp lại bằng một đợt xung phong.
Các lá chắn Dispersion đập vào thịt và cơ bắp với sức mạnh làm vỡ xương. Làn sóng đầu tiên của đám Ork lảo đảo lùi lại, một số con còn ngã đè vào đồng bọn phía sau, gầm gừ trong tức giận và hoang mang khi những hàng phía sau đẩy chúng lao trở lại vào bức tường khiên và những lưỡi kiếm chết chóc.
Các thanh kiếm Hyperphase chém xuống, lưỡi kiếm được chế tạo sắt bén đến mức phần rìa của lưỡi chỉ dày đúng một phân tử và có thể dịch chuyển liên tục giữa các chiều không gian. Cấu trúc không tưởng này cho phép nó chém xuyên qua mũ giáp và hộp sọ, cắt qua não bộ và xương sống rắn chắc, trượt qua xương sườn dày và các cơ quan nội tạng dai như sợi.
Cả một hàng Ork ngã xuống, bị cắt xẻ tan tành dưới chân họ.
Ashkut tiếp tục hét lên và các Lychguard tiến thêm một bước, bàn chân kim loại nghiền nát hộp sọ và nội tạng khi họ bước qua đống xác chết mà chẳng màng quan tâm.
Một Lychguard đột nhiên bước lùi khỏi hàng tiến công và ngã xuống, khuôn mặt của anh ta bị một lưỡi cưa xích gặm nhấm tan tành. Các đường ống vận chuyển năng lượng của anh ta lộ trần trụi ra ngoài, một số đã bị cắt đứt đang lóe lên thứ ánh sáng chết chóc và rò rỉ những giọt chất lỏng dính nhớt.
Sannet quỳ xuống và bắt đầu các giao thức hồi sinh. Đội hình Lychguard nhanh chóng lấp lại vị trí bị trống của người chiến binh và tiếp tục chém giết, không ngoảnh lại để nhìn đồng đội đã ngã xuống của họ.
“Thưa Chúa Tể đáng kính,” một tin nhắn liên kết kêu vang trên võng mạc của Trazyn. “Kẻ hèn này là trinh sát Scythe Flight thứ hai. Tôi xin lỗi vì dám trực tiếp nói với ngài mà không được cho phép. Nhưng tôi có giao thức phải thông báo trực tiếp cho ngài về mối đe dọa sắp xảy ra.”
Trazyn quan sát tổng quát chiến trường, ông ta thấy một nhóm công trình khác trên sườn dốc phía sau cái lô cốt phát nổ và làm những mảnh ngói đỏ rơi xuống quảng trường. Ashkut và lực lượng của ông ta thì mặc kệ điều đó mà tiếp tục bước tới và cắm sâu lưỡi kiếm rung động của họ vào thịt Ork
“Nói đi, Scythe Flight,” Trazyn ra hiệu. “Xin ngài hãy nhìn qua đôi mắt không xứng đáng của tôi, thưa chúa tể.”
Trazyn chuyển một phần ý thức của mình qua đôi mắt của người phi công để quan sát, và ngay lúc đấy, ông ta cảm thấy lò phản ứng của mình đang quay nhanh hơn, một phản ứng chỉ được kích hoạt khi ông cảm thấy nguy hiểm.
Lúc đầu, Trazyn nghĩ mình đang nhìn thấy một chiến hạm khổng lồ, nhưng sau đó ông ta lại nghĩ đấy là một đống chiến hạm được xích lại với nhau.
Sau cùng, ông lại thấy một khuôn mặt đi kèm với đôi mắt giận dữ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là một cỗ Gargant của lũ Ork. To lớn hơn bất kỳ tòa nhà nào trong Thành phố Serenade, trừ thánh đường Imperial. Vừa là phương tiện siêu nặng vừa là biểu tượng tôn giáo của đám da xanh, nó trừng mắt qua hàm dưới tua tủa những khẩu súng phun lửa, tạo thành một đường lửa sáng thay cho hàm răng cưa giống như hầu hết các cỗ máy Ork. Đôi tay giống khỉ đột vung vẩy từ đôi vai đồ sộ của nó, mỗi tay kết thúc bằng những lưỡi cưa khổng lồ. Một khẩu pháo to lớn với cái miệng rộng mọc ra từ bụng nó.
Chúng đang kéo nó vào đất liền trên một sà lan bằng hai tàu kéo Ork. Những con tàu kia không khác gì một tấm sắt được lắp ghép với hàng đống động cơ và nòng pháo. Dầu nhiên liệu tràn ra hòa lẫn với những vệt nước trắng được tạo ra khi chúng di chuyển. Chúng đang hướng tới vùng nước nông của rạn san hô ven bờ.
Và nếu chúng thả nó xuống đó, nó sẽ nghiền nát vùng san hô phẳng. Làm sụp đổ các đường hầm, điều đó sẽ khiến họ bỏ lỡ cơ hội mở lăng mộ. Và có thể như Orikan đã tiên đoán, sẽ phá hủy hoàn toàn lối vào.
Phía trên đầu của cổ Gargant, Trazyn thấy những vệt khói bẩn của đám Stormboyz đang lao xuống Thành phố Serenade.
“Ashkut,” Trazyn ra lệnh “Dọn dẹp chúng nhanh hơn đi, chúng ta cần tiến đến rạn san hô ngay.”
“Thall qutt!” Ashkut trả lời bằng cách hét lên.
Nghe lệnh, toàn bộ các Lychguard quỳ một chân xuống thẳng hành , dùng khiên che chắn phía trước để tạo thành một bức tường thấp.
Và phía sau họ, một đội Immortal vừa bước qua vết nức trên thực tại, đồng loạt khai hỏa khẩu súng gauss blaster của họ vào đám Ork.
Tia năng lượng phân rã nguyên tử va chạm với xác thịt. Những cái miệng gào thét tan rã thành tro, chỉ để lại tiếng rên rỉ không nơi phát ra.
Lũ Ork hàng sau ngay lập tức gầm thét lao lên, nhưng trước khi chúng có thể chạm tới các Lychguard đang quỳ. Tay và chân của chúng rơi ra, tiếp theo là thịt, xương, và nội tạng. Cuối cùng chỉ có những đám bụi chạm được tới họ.
Một tên Ork Boy tức giận vì diễn biến bất công này, ngay lập tức xả hết cả băng đạn vào các Immortal, nhưng thay vì những vụ nổ và khung cảnh các Immortals ngã xuống, con Ork chỉ thấy đạn của nó bị dập tắt trong không khí như ngọn nến, trước khi chính nó cũng bị bào mòn thành hư không.
Những chùm tia gauss quét sạch quảng trường, phân giải cả những thi thể để không còn gì cản bước tiến của các Necron.
–––––
Orikan đang lặp đi lặp lại việc kiểm tra vị trí của Trazyn và chửi thề.
" Tên khốn đó di chuyển quá chậm. Quá chậm!!"
Orikan đang lái con tàu Zodiac vào quỹ đạo hành tinh, ông ta cho động cơ không quán tính chạy hết công suất đến nỗi nó bắt đầu bốc khói để nhanh chóng bay vòng sang phía bên kia bề mặt. Có năm tàu Ork đang bám theo ông. Các thông báo tốn hại báo cáo Zodiac đã trúng nhiều phát đạn. Hệ thống phóng điện hồ quang của nó bị hỏng nặng đến mức nó vượt quá khả năng sửa chữa tại chỗ của đám Canoptek Wraith. Roi nguyên tử chỉ còn đủ năng lượng cho một lần khởi động cuối cùng.
Và chỉ còn ba ngày nữa là đến thời điểm Mysterios mở ra.
Orikan đã đoán trước Trazyn sẽ phản bội mình. Và có lẽ hắn ta đã làm thế theo một cách nào đó. Con tàu Antiquity chỉ hỗ trợ ông ta một cách qua loa nhất. Nó đã kéo hai tàu hộ tống của lũ Ork rời đi và biến mất sang phía xa của một trong những mặt trăng của Serenade. Những dự đoán của ông vẫn cho thấy nó đang thực hiện các đợt tấn công ngoài đó, nhưng Orikan nghi ngờ rằng chúng chỉ đang giả vờ và Trazyn đã có kế hoạch trói chân ông ta ở trên quỹ đạo.
Điều Orikan không ngờ tới là mình sẽ bỏ lỡ thời điểm Mysterios mở ra vì sự bất tài của Trazyn.
Con tàu Zodiac lao với tốc độ khủng khiếp thành một vòng quanh quỹ đạo của Serenade, xuất hiện phía sau đám tàu Ork trước khi chúng kịp phản ứng. Nó phóng ra chiếc roi nguyên tử trực tiếp vào động cơ khổng lồ của một chiếc Kroozer, phá hủy một cụm động cơ đẩy lớn đến mức nó nổ tung và khiến con tàu quay tròn mất kiểm soát khi động cơ mất cân bằng đẩy nó lệch hướng.
Vậy là chiếc roi nguyên tử không sử dụng được nửa. Orikan nghĩ thầm, ông ta đã vận hành mọi thứ quá gần mức phát nổ của lò phản ứng. Con tàu Zodiac cần thời gian để nạp lại năng lượng và làm mát hệ thống. Và nó chỉ còn một vũ khí cuối cùng.
Orikan vốn không muốn giao Mysterios cho Trazyn ngay từ đầu, nhưng Vishani đã nói đó là cách duy nhất – một điều mà chính những tầm nhìn của ông ta cũng xác nhận tính khả thi. Để ngôi mộ mở ra, Trazyn phải cầm Mysterios. Orikan ghét phải thừa nhận một điều rằng dường như tên khảo cổ đáng ghê tởm kia có vai trò nào đó trong vở kịch này.
Nhưng Orikan đã không nói cho Trazyn biết câu thần chú thuật toán chính xác để kích hoạt thiết bị. Ông ta tự tin rằng ông sẽ chiến thắng cuộc chiến này và có mặt ở ngôi mộ khi nó mở ra, mọi lời tiên tri đều tuyên bố điều đó.
“Thưa Ngài” Cryptek phụ trách vũ khí của Orikan ra tín hiệu. “Sepulchre đã được nạp năng lượng.”
“Cuối cùng cũng xong,” Orikan đáp. “Kích hoạt theo lệnh của ta.”
Ông ta đấm mạnh vào quả cầu điều khiển, khiến con tàu Zodiac lao thẳng vào giữa đám Ork như một con sói lao vào bầy cừu.
–––––
Trong mười ngàn năm, rạn san hô đã dần hình thành xung quanh hòn đảo. Những ống san hô mới sinh ra và phát triển ngay trên hài cốt tổ tiên đã chết của chúng, một chu kỳ vĩnh cửu sự sống và cái chết, của văn minh và tuyệt chủng. Một vòng tuần hoàn phức tạp và tinh vi đến mức nếu xét theo nhiều khía cạnh, nó sẽ không khác biệt lắm so với thành phố của những sinh vật chiếm giữ hòn đảo kia.
Nếu để sự phát triển này diễn ra một cách tự nhiên, hòn đảo sẽ bị xói mòn và co lại, lùi dần khỏi rạn san hô cho đến khi các bãi cát và bờ đá bị nước biển và san hô lấp đầy. Rồi thứ tiếp xúc với đồng cỏ xanh sẽ không còn là những bãi biển mà thay vào đó là những vầng sáng đa sắc từ các cánh rừng san hô như vầng hào quang của một vị thánh Đế Chế. Hòn đảo sẽ chết, bị mài mòn dần cho đến khi sụp xuống dưới sóng biển. Sau tất cả, Một thế hệ san hô mới sẽ hình thành ngay trên tàn tích của những thứ đã từng tồn tại, nhưng giờ đây lại cổ xưa và trống rỗng.
Khi các Lychguard bước qua rạn san hô. Bàn chân kim loại của họ nghiền nát những san hô hình não và phá hủy các san hô dạng quạt. Mỗi bước chân kim loại sống gây ra những thiệt hại không thể phục hồi, in dấu vết vĩnh hằng lên những hòn đá sống.
Trazyn nghĩ thầm, đây không phải lần đầu tiên những bàn chân nặng nề này nghiền nát một nền văn minh. Chính ông ta đã ra lệnh cho họ làm việc này nhiều lần trước đây nếu ông nghĩ việc đó là phù hợp.
Nhưng Trazyn lại thương xót rạn san hô này. Chúng làm việc không ngừng nghỉ để bao phủ vùng nước nông bằng những cấu trúc nhiều màu rực rỡ, những con cá với nhiều sắt màu tung tăng bơi lội giữa chúng, một số thì ngu ngốc tiến vào một rạn san hô giống như vỏ não rồi mắc kẹt bên trong. Tất cả chúng hợp lại tạo nên một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ về sự sống tự nhiên. Thế nên Trazyn quyết định cứu một phần của thứ này, nó sẽ góp phần làm tăng sự đa dạng trong phòng trưng bày của ông ta.
Những nỗ lực hút cạn nước biển của lũ Ork đã làm mực nước giảm đủ để chỉ còn một lớp nước mỏng ngang bàn tay phủ trên rạn san hô. Các chiến binh của Trazyn tiến bước mà không bị sóng biển cản trở. Nếu lúc trước chúng là những cơn sóng mạnh mẽ, thì giờ chúng chỉ còn là những gợn sóng lướt qua mắt cá chân họ.
Rạn san hô kéo dài nửa dặm ra biển, khi đứng ở rìa của nó, các Nercon có thể thấy cỗ Gargant hiện lên lờ mờ.
“Deathmarks,” Ashkut nói. “Nhắm vào cái pháo đài di động kia. Hạ gục bất kỳ tên da xanh nào mà ngươi thấy được.”
“Không,” Trazyn gắt lên. “Các tàu kéo, hãy bắn vào chúng.”
“Vâng, thưa ngài,” Ashkut sửa lại. “Thợ săn trưởng, nhắm vào lũ man rợ trên những con tàu nhỏ của chúng.”
Phía trước Trazyn, những tay bắn tỉa bước ra từ hư không, chỉ có một làn khói tím mỏng manh tiết lộ cánh cửa dẫn đến hầm siêu không gian của họ. Họ núp sau một mỏm đá gồ ghề nhô lên từ rạn san hô, hạ thấp những khẩu súng phân rã tâm trí (Synaptic Disintegrator) dài của mình và bắn những phát súng về phía các tàu kéo, những tia năng lượng xanh thẳng và mang theo sự chết chóc lao vút qua rạn san hô. Trazyn phóng đại hình ảnh thị giác của mình và thấy những tên Ork trên tàu kéo đầu tiên ngã xuống, cơ thể của chúng bất động khi các liên kết thần kinh của chúng bị cắt đứt. Qua lớp kính mờ của buồng điều khiển, Trazyn có thể thấy tên Ork lái tàu phun máu lên lớp kính mờ sương và đổ gục xuống bảng điều khiển.
Con tàu kéo trôi lệch về phía mạn phải, dây xích của nó kéo chiếc sà lan khổng lồ sang một bên, làm gián đoạn hành trình của nó.
Cỗ gargant đáp trả ngay lập tức bằng loạt pháo.
Rạn san hô xung quanh Trazyn rung chuyển. Ông ta cảm giác như một con tàu vũ trụ vừa đâm xuống ngay sát ông. Những tay bắn tỉa biến mất cùng với mỏm đá mà họ đã ẩn nấp. Nước ùa vào để lấp đầy hố sâu do đạn pháo khoét vào rạn san hô. Tiếng đá bị nghiền nát vang lên khi những khe nứt xuất hiện và chạy về tứ phía. Một cánh tay Nercon rơi xuống gần Trazyn, chất lỏng thủy lực chảy ra từ các ống dẫn của nó làm nước xung quanh chuyển thành màu vàng đục.
“Tản ra!” Ashkut hét lên. “Tiến lên! Đứng cách xa nhau”
Các Immortal và lychguard nhanh chóng tỏa ra khắp nơi như một chiếc lưới, tạo khoảng cách lớn nhất có thể giữa họ với nhau.
Một chiếc Night Scythe lao xuống cỗ Gargant, dàn pháo phân rã quét qua đôi vai bọc thép thô ráp của nó. Cỗ titan vung một cánh tay khổng lồ và đập chiếc phi thuyền vận tải rơi khỏi không trung, một lưỡi cưa khổng lồ cắt xuyên qua cánh của nó.
“Dù sao cũng vô ích,” Trazyn nghĩ thầm khi nhìn thấy chiếc Night Scythe rơi xuống biển. “Chúng ta không có vũ khí nào đủ mạnh để đối phó với thứ này, không đủ để ngăn nó đổ bộ.”
Khẩu pháo ngay bụng của cỗ Gargant lại kêu vang, lực giật lớn đến mức khiến nó thụt vào trong và đẩy cả cỗ máy khổng lồ lùi mạnh về sau, khiến chiếc sà lan bị kéo ngược lại, mũi tàu nhô lên khỏi mặt nước. Cỗ máy khổng lồ trượt vài khut về phía đuôi tàu.
Trazyn nghe thấy âm thanh rền rĩ như tàu chở hàng của viên đạn pháo đang lao tới. Ông ta biết mình chẳng thể làm gì được nó. Sau một khoảng khắc, Trazyn có thể cảm nhận được vụ nổ làm rung chuyển rạn san hô dưới chân, hất văng ông ta lên không trung, để rồi ông có thể nhìn thấy màu xanh ngọc của đại dương và sắc cam hồng của bầu trời hoàng hôn.
Vụ nổ đã xé toạc cả hai chân và một tay của Trazyn. Đốt cháy sọ và thân thể cho đến khi ông ta chỉ còn là một lò phản ứng và bộ xử lý logic nằm trong một khối kim loại cháy xém, tan chảy. Nhưng Trazyn không bận tâm đến những chi tiết ấy – vì ông ta đã có một kế hoạch khác cho cỗ Gargant kia.
—––––
Nằm sâu trong các hành lang hầm mộ tối tăm nhất của con tàu Zodiac, một dao động bắt đầu rung lên trong lớp kim loại sống. Một thứ âm thanh như tiếng chuông tang lễ lan qua các phòng và hành lang của Zodiac. Một âm vang chết chóc khiến cả khung tàu và các bức tường của nó rung chuyển mạnh đến nỗi những con bọ sửa chữa rơi lả tả xuống sàn, còn các Cryptek đang chăm sóc lò phản ứng phải tự khóa cơ thể mình bằng từ trường để giữ vững trước thứ âm thanh king khủng kia.
Âm thanh ấy phát ra từ một lăng mộ bị khóa, một nơi mà ngay cả các sĩ quan cấp cao của tàu cũng không được phép bén mảng tới. Những Cryptek được chọn để canh giữ ngôi mộ là một nhóm sống ẩn dật, dùng những bài thiền định kết nối với nhau để kìm hãm sức mạnh hung bạo của thứ vũ khí ấy, cho đến khi nó có thể được giải phóng, dù chỉ trong một khoảng khắc.
Nếu để nó tự do hoạt động, nó sẽ xé tan con tàu thành từng mảnh.
Âm thanh kia bắt đầu tăng dần cường độ rung lên mạnh đến mức làm không khí xung quanh căn phòng dao động, sóng âm xuyên qua cả lớp vỏ tàu cách âm hoàn toàn và lan ra ngoài không gian – dù chẳng ai kể cả Orikan, hiểu nổi làm sao âm thanh lại truyền được khi ngoài đó không có không khí.
Và khi Nhà Chiêm Tinh quan sát các báo cáo tiên tri của mình, ông ta thấy rằng những con tàu của bọn Ork cũng bắt đầu rung lên.
“Mở một kênh liên lạc xuyên thấu tới tàu ork,” ông ra hiệu cho viên sĩ quan điều phối. “Ta muốn nghe rõ chuyện gì đang xảy ra bên trong.”
Ngay khi kênh liên lạc được thiết lập. Âm thanh truyền lại Zodiac lớn và hỗn loạn đến mức Orikan phải giảm độ nhạy của bộ thu âm để nghe rõ sự hỗn loạn đang diễn ra trên con tàu của bọn Ork. Bên trong những bức tường bọc thép, đằng sau những khẩu pháo khổng lồ và lớp cơ bắp bền bỉ hơn cả Necrodermis thiêng liêng, lũ Ork đang gào thét. Không phải tiếng gào thét của sự khát máu hay niềm vui giết chóc, mà là những tiếng rú của sinh vật có tri giác bị dồn xuống bản năng thú tính. Chúng đau đớn mà không hiểu vì sao. Sợ hãi trước những thứ ẩn nấp trong bóng tối. Sự điên loạn, một thứ vượt trên cả sự điên cuồng, đang bao phủ toàn bộ con tàu.
Orikan có thể nghe thấy âm thanh vũ khí khai hỏa không kiểm soát, âm thanh do những lưỡi dao phay va chạm vào sắt thép. Âm thanh xương bị chẻ và thịt bị cắt.
Ông ta mỉm cười khi nghe thấy những âm thanh đó, biết rằng mình đã tính toán chuẩn xác.
Orikan từng do dự khi quyết định giải phóng thứ sức mạnh kia vì ông ta không biết liệu thứ vũ khí kinh hoàng này có hiệu quả với lũ Ork hay không. Orikan nghĩ là có, suy cho cùng lũ Ork vẫn là một giống loài xác thịt với suy nghĩ vẫn bị mắt kẹt trong bộ não hữu cơ.
Trước kia khi ông sử dụng thứ vũ khí này lên một giống loài xác thịt khác là Aeldari, nó đã tạo ra những kết quả đáng kinh ngạc, làm sóng tâm linh của lăng mộ bị khóa đã giải phóng những hình ảnh thoáng qua của cõi Empyrean thẳng vào trong tâm trí của các Aeldari. Những cơn ác mộng tỉnh táo kinh hoàng đến mức khiến những chiến binh kiên định hóa thành kẻ điên loạn và không thể kiểm soát được cơ thể mình trong cơn co giật. Những kẻ khác mạnh mẽ hơn nhưng kém may mắn, sẽ nổi cơn thịnh nộ chống lại những nỗi kinh hoàng bao vây chúng trong cõi Aether – tấn công đồng đội và đào bới qua các hệ thống tàu bằng tay không, dù điều đó khiến ngón tay chúng rách nát thành từng mảnh.
* Cả hai thuật ngữ “Empyrean” và “Aether” đều là các danh xưng khác nhau của Warp.*
Với bản chất của lũ Ork, Orikan không chắc liệu thứ vũ khí này chỉ đơn giản là làm tăng thêm bạo lực của lũ quái vật ấy hay là có ảnh hưởng nào khác. Tuy nhiên điều đó hiện tại không quan trọng, lũ Ork đã hóa điên và tự chém giết lẫn nhau, Nếu may mắn, tên Boss Bigsaw sẽ bị giết chết trong cuộc hỗn chiến, và ông ta có thể nhanh chóng kết thúc trận chiến này
Orikan mở bản đồ sao của mình, thực hiện các điều chỉnh, khắc họa một cung hoàng đạo do chính ông ta tạo ra và tính toán những biến động của tương lai.
“ Không, không.”
Ông tính toán lại, điều chỉnh các tham số.
“Trazyn, tên khốn kiếp!”
Trong kế hoạch, Orikan đã yêu cầu Trazyn bảo vệ lối vào của hang động và tuyệt đối không được bước vào. Bởi nếu làm vậy, địa chất kỳ lạ của Serenade sẽ cắt đứt liên lạc của hắn ta với mặt đất và hạm đội. Không tín hiệu nào trong nghệ thuật huyền bí của Orikan có thể xuyên qua lớp vỏ hành tinh này. Trazyn sẽ không thể triển khai lực lượng xuống dưới bề mặt thông qua dịch chuyển không gian, hay thậm chí rút những binh lính hư hỏng về để tái tạo và hồi sinh trong lò rèn của Zodiac. Bất kỳ Necron nào chết trong các đường hầm sẽ chấm dứt sự bất tử hàng thiên niên kỷ của mình.
Trazyn phải đợi cho đến khi Orikan đặt chân lên mặt đất và gặp hắn ta. Đó là thỏa thuận của cả hai. Dĩ nhiên, Orikan chưa bao giờ thực sự tin rằng Trazyn sẽ tuân thủ nó, nhưng ông ta cũng không ngờ rằng sự gian lận của Trazyn lại mang về cho hắn lợi thế lớn đến vậy, đến mức ngôi mộ sẽ thuộc về một mình hắn. Cô ấy đã hứa với Orikan rằng điều đó sẽ không xảy ra. Rằng trong khi Trazyn có vai trò của mình trong việc mở đầu, Orikan cũng có một vai trò khác quan trọng. Và cô ấy cũng nói rằng sau khi ngôi mộ được mở, Trazyn có thể bị loại bỏ.
Thế nhưng, những tính toán thiên văn của Orikan lại kể một câu chuyện khác. Từ căn cứ của ông ta ở Mandragora, sự sắp xếp của các thiên thể báo hiệu chiến thắng, nhưng tại vùng không gian hẻo lánh Serenade này, các vì sao lại mang điềm xấu. Những gián đoạn nhỏ rải rác khắp nơi đã làm lệch các tính toán của ông. Hoặc là, một sự kiện nào đó mà Orikan không hiểu được đã sắp xếp lại các đường năng lượng trên bầu trời.
Việc lập một cung hoàng đạo phụ thuộc rất nhiều vào khoảnh khắc chính xác mà người ta thực hiện nó. Các vì sao không nhất thiết thay đổi, nhưng thuật toán thì có. Giờ đây, Orikan thấy Scholar đang dâng lên, đối lập và chế ngự Mystic. Metal Worlds trong House of Discord, báo hiệu một cuộc chiến sắp xảy ra giữa các vương triều. Chòm sao Monolith đang thống trị tất cả cho thấy một sức mạnh vĩ đại sắp được giải phóng.
Trazyn sẽ mở ngôi mộ mà không có Orikan, trừ khi ông ta hành động. Trừ khi ông thay đổi các vì sao của mình.
Bởi vì khi Orikan nhìn vào các cung hoàng đạo của mình, ông ta cũng thấy rằng thời điểm mở cửa đã đến. Các chòm sao và quyền năng vũ trụ đang sắp xếp để dẫn dắt tất cả năng lượng Aetheric đến điểm giao thoa này trên con đường không gian. Serenade sẽ là cục nam châm thu hút chúng.
Điều đó có nghĩa là các vì sao đang tỏa sáng ngay trên đầu Orikan, mạnh mẽ hơn cả những lần ông ta cảm nhận lúc trước. Ngay lập tức, Orikan có thể cảm nhận sự hỗn loạn trong cơ thể, một cảm giác mâu thuẫn và thiếu sót đang càng lúc trở nên rõ ràng hơn. Cơ thể của ông rời rạc vì ông có thể cảm nhận được nguồn năng lượng bên trong mình đang phân tách và biến đổi. Giống như một khối đá lớn đang được đặt vào nền móng của một ngôi đền, nó liên tục kêu rên và chao đảo cho đến khi được đặt đúng vào vị trí của nó trong bức tường vĩ đại. Một khoảnh khắc yếu đuối và mất cân bằng nguy hiểm trước khi ông ta có thể sức mạnh thực sự nắm giữ.
Orikan nhận ra. Ông ta đã biết cách ông sẽ đối mặt với Scholar. Ông ta tiến hành thay đổi các thuật toán của mình, gieo quẻ chiêm tinh và nguyền rủa các vì sao.
Nhưng lần này Orikan không làm điều này vì tức giận. Mà ông ta đang xúc phạm cả vũ trụ trong sự kinh ngạc.
"Dịch chuyển đội thu thập đến đây," Orikan ra lệnh, chỉ vào một điểm trên bản đồ. "Mang theo toàn bộ đội quân Canotehk Wraith. Sau đó hành quân. Tiến sâu vào trong hệ thống hang động. Chiếm lấy cánh cửa dẫn đến lăng mộ và ngăn chặn bất cứ điều gì Trazyn đang cố gắng thực hiện.”
"Và ngài thì sao, thưa lãnh chúa?” Một Crytek plasmancer của Odrikan hỏi, anh ta tên là Qetakkh of the Burning Hand.
Thực ra, Orikan không tin tưởng lắm về Qetakkh, hay đúng hơn ông ta không thực sự tin tưởng bất kỳ kẻ nào thuộc giới quân sự, vì ông ta không thể hiểu nổi suy nghĩ của họ. Nhưng Orikan biết rằng plasmancer này khao khát nhận được sự bảo trợ cho dự án nghiên cứu năng lượng mặt trời của anh ta. Một dự án mà Orikan sẵn sàng tài trợ và đóng góp chuyên môn nếu điều đó, dù chỉ trong một thời gian, có thể mua chuộc được lòng trung thành và sức mạnh hủy diệt của một pháp sư công nghệ tài ba.
"Ta sẽ gặp ngươi ở đó," Orikan đáp.
Sau đó, Orikan không nói thêm gì nữa, bởi vì cơ thể của ông ta đã bắt đầu thay đổi. Các vì sao đã hội tụ sức mạnh và bao phủ ông trong ánh sáng cổ đại hàng nghìn tỷ năm tuổi.
—––––
Trazyn thúc giục các Lychguard lao lên ngay khi ý thức của ông ta hòa vào cơ thể thay thế.
“Đi theo ta!” Trazyn hét lên. “Vinh quang cho Nihilakh!” Đồng thời, ông ta cũng gửi mệnh lệnh chiến đấu cho các chiến binh nhanh như chớp thông qua các kênh liên kết thần kinh. Giúp các lychguard tấn công đồng bộ, cho phép các Deathmark bắn theo khoảng thời gian chính xác, và điều khiển ma trận nhắm mục tiêu của các Immortal để không ai trong số họ bắn trúng cùng một kẻ địch.
Trazyn đã bắt đầu lao nhanh, chạy thẳng về phía cỗ Gargant đang dựng đứng. Người Necron là những sinh vật kiên định và không thể ngăn cản, nhưng không nổi tiếng về tốc độ. Tuy nhiên, khi được yêu cầu, những đạo quân thép lạnh giá này có thể chạy. Những ngón chân kim loại cắm sâu vào rạn san hô lộ thiên. Những bộ xương gầy guộc cúi gập về phía trước giữa đám đạn bay vèo vèo quanh họ, một số bắn trúng mặt biển khiến những giọt nước bay tứ phía, một số lại bắn trúng cơ thể họ và làm trầy xước những cánh tay kim loại.
“Xông lên!” Trazyn tiếp tục hét lên. “Đừng để khẩu pháo định được mục tiêu!”
Rạn san hô rung chuyển khi một quả đạn khác rơi xuống phía sau họ, khẩu pháo khổng lồ di chuyển giật cục để cố gắng điều chỉnh lại hướng các mục tiêu đang chạy. Nòng pháo xoay trái rồi phải, không chắc chắn nên nhắm vào đâu, cố gắng bù đắp cho sự chòng chành của chiếc sà lan.
Còn hai trăm cubit.
Trazyn đang cảm thấy thật hưng phấn vì ông ta chưa bao giờ dẫn đầu một cuộc xung phong trước đây. Hệ thống thủy lực đang hoạt động hết công suất, các giao thức thần kinh của ông đang ngân nga với ảo giác rằng adrenaline đang phát ra từ lò phản ứng trung tâm đập thình thịch trong lồng ngực. Lưới cảnh báo nguy hiểm và các mục tiêu được tô sáng rực rỡ hiện lên trong tầm nhìn của Trazyn. Ông ta có thể thấy ở phía xa, đám Ork đang chen chúc trên các bệ bắn phía vai và đầu của cỗ Gargant khổng lồ, điên cuồng trút đạn xuống họ.
Một Immortal bên cạnh Trazyn ngã ngửa ra sau, một loại vũ khí năng lượng nào đó cắt đứt cột sống của anh ta. Kể cả khi quá trình tự phục hồi vừa mới được kích hoạt, người lính vẫn tiếp tục dùng hai tay bò qua vùng nước nông, bám vào san hô và những lỗ đầy gai nhím sắc nhọn trong sự thôi thúc tiếp tục cuộc xung phong. Đồng đội của anh ta bị thúc đẩy bởi khát vọng giành vinh quang cho vương triều, dẫm đạp lên anh ta cho đến khi cơ thể vỡ nát của anh ta bắt đầu co giật và rò rỉ đám mây chất lỏng màu xanh, lóe lên vô số tia lửa điện như một cơn bão thu nhỏ. Bên phải Trazyn, chân của một Lychguard rơi vào một lỗ trên rạn san hô và cô ta ngã nhào về phía trước. Đám Ork chắc hẳn đã nhận ra mục tiêu đứng yên, vì một loạt đạn đã nổ tung dọc theo sống lưng cô ta.
“Một đội hình chiến binh tách ra,” Trazyn ra lệnh. “Dừng lại và yểm trợ hỏa lực. Bắt chúng cúi đầu xuống!”
Một trăm cubit.
Những tia sáng xanh lạnh lẽo lao qua đầu Trazyn, quét ngang boong trên của cỗ Gargant, khoét sâu vào từng lớp giáp và để lại những rãnh bạc sáng bóng, như thể chúng là ngón tay xuyên qua đất sét. Lũ Ork gầm gừ khó chịu khi bắt buộc phải cúi xuống để né tránh hỏa lực. Một số tên không may mắn hoặc liều lĩnh đã lãnh trọn tia sáng chết chóc vào đầu và ngã ngửa ra sau, hộp sọ của chúng giờ còn lại một phần ba lúc trước.
Trazyn nhìn thấy những cánh tay khổng lồ gắn cưa máy giật lùi lại, chuẩn bị vung xuống các Necron đang lao tới. Ở chân cỗ Gargant, một tên Mek Ork tuyệt vọng cố gắng gắn lại sợi dây giằng bị đứt. Cỗ máy chiến tranh đang vung vẩy mạnh mẽ giật sợi dây khỏi tay hắn, làm đứt lìa những ngón tay của hắn và khiến chúng bay vút trong không trung. Gã Mek vẫy tay về phía khoang chỉ huy của con quái vật, cố gắng thu hút sự chú ý của phi công để cảnh báo về sự mất ổn định đang xảy ra ở chân máy. Nhưng khi con Gargant vung mạnh một lần nữa, một sợi dây giằng khác lại đứt, quất ra với sức mạnh khủng khiếp, cắt gọn gã MekBoy và hai thợ máy khác thành hai nửa.
"Lên tàu! Tấn công tổng lực!"
Khẩu đại pháo gầm lên lần cuối, và Trazyn biết rằng họ đã thành công. Loạt đạn rơi ngay trước mặt họ, tạo ra những thiệt hại nhưng chỉ ảnh hưởng đến những chiến binh ở đầu mũi tấn công, những mảnh vụn thép xoáy qua hàng đầu tiên của các Necron. Các Lychguard tinh nhuệ bị xé xác. Thân thể của họ bị tàn phá nặng nề đến mức tia sáng dịch chuyển đã bắt đầu đưa họ về các lò rèn tái sinh.
Trazyn, với phản xạ chậm rãi khi ông ta khởi động cảm quan thời gian của mình, có thể nhìn thấy một mảnh đạn đang lao tới. Nó to bằng một bàn tay, xoay tròn về phía mặt ông như một con dao phóng.
Trazyn kích hoạt Áo Choàng Mảnh Thời Gian, tìm một tương lai nơi ông ta sống sót, và ông nắm lấy nó.
Mảnh thép bỏng rát lao vào vai Trazyn, cắm sâu vào lớp kim loại sống, làm vang lên hàng loạt cảnh báo hỏng hóc. Cánh tay trái của ông buông thõng khi các khung xương bị mảnh đạn cắt đứt.
Trazyn nhún vai và không quan tâm vì ông biết tổn thương này có thể tự sửa chữa. Ông ta đã cảm thấy lớp kim loại sống của mình bắt đầu đẩy lùi dị vật.
Rồi ông ta đã đến rìa chiến trường, nhảy thẳng lên theo đường vòng cung và nâng cao cây quyền trượng Obliterator.
Trazyn đáp xuống cuối chiếc sà lan, ngay lập tức nghiền nát lồng ngực một tên Ork bằng một cú vung búa tàn khốc. Ông ta lao tới, né tránh và luồn lách để vòng qua thân hình khổng lồ của cỗ Gargant.
"Đi theo ta. Ta đi đâu thì các ngươi theo đến đó."
Cảnh báo nguy hiểm đột nhiên kêu vang lên trong tầm nhìn của Trazyn và ông ta lao sang một bên trước khi một lưỡi cưa máy to bằng xe tăng Leman Russ gầm rú lướt qua, tóe lửa khi cắt sâu vào sàn tàu. Cả một đội hình Immortal và Lychguard bị quật lên không trung, các mảnh thân thể của họ đứt lìa văng tứ tung.
“‘Đừng dừng lại để tấn công chúng,’ Trazyn ra lệnh. ‘Đi vòng qua bên hông của con tàu, rồi..’ Một chiếc rìu đột nhiên va chạm vào mũ giáp của Trazyn và ngắt lời ông ta, ông ngay lập tức xoay người lại, định dùng bàn tay bắt lấy ngà của con Ork vừa tấn công và tung một luồng năng lượng Aetheric bằng cây quyền trượng Obliterator của mình.
Nhưng Trazyn phát hiện cánh tay còn lại của ông ta chỉ khẽ co giật, mảnh vỏ đạn vẫn còn găm trong vai ông từ trước vẫn chưa bị đẩy ra hoàn toàn. Ngay lúc đó, trước khi Trazyn kịp giơ Obliterator lên, ông ta cảm thấy những ngón tay thô bạo siết chặt cổ tay mình cùng một tiếng hú ăn mừng từ phía sau.
Ngay khi phát hiện Obliterator bị vô hiệu hóa, con Ork đã đánh Trazyn lao tới ôm lấy ngực ông ta và kéo ông ngã xuống. Hai con Ork khác nhảy lên người Trazyn, rồi ba con,bốn con. Chúng đấm thùm thụp, bắn súng một cách hỗn loạn khiến những viên đạn bay trúng cả ông ta và chính chúng. Những đôi giày đinh sắt cào xước tấm giáp ngực đầy vết lõm của ông.
Trazyn có thể nhìn rõ ràng những con Ork ở cự ly gần, các bộ cảm biến tự động phân tích hơi thở hôi thối của chúng, bao gồm bia nấm, squig nướng và thịt người. Cơ thể của ông ta có thể cảm nhận sức nặng kinh khủng của chúng khi chúng đè ông xuống sàn tàu. Quá nhiều Ork.
‘Tao lấy cái đầu nó!’ một con hét lên.
‘Oi! Nó là thằng đồ hộp của tao. Cút hết đi!’ Một con khác ngay lập tức đáp lại.
Chúng cứ tiếp tục lao vào Trazyn, ông ta ước tính có khoảng hai mươi đến ba mươi con đang đè lên ông, sức nặng của chúng ép ông xuống những tấm sàn loang lổ của con tàu. Sự mất cân đối đột ngột khiến con tàu đang bắt đầu nghiêng về một phía.
Trazyn nghe thấy tiếng bước chân lạch cạch của đội thu thập, họ đang lao vào đám ork. Sàn tàu nghiêng thêm khi họ tấn công. Lưng của ông ta bắt đầu cọ xát vào lớp vỏ không bằng phẳng khi trọng lực kéo ông xuống. Nước tràn quanh cái đầu bị kẹt của Trazyn. Sức nặng trên người ông ta giảm bớt khi một con Ork lăn xuống nước với tiếng tõm. Ông quan sát qua đám đông, thấy cỗ Gargant đang chuẩn bị tung thêm một cú đánh nữa khi nó bắt đầu xoay trên những bánh xích khổng lồ,.
Những bánh xích khổng lồ trượt về phía trước với tiếng kim loại nghiến ken két không thể chịu nổi. Ban đầu nó chỉ trượt một cách chậm rãi, nhưng khi độ nghiêng của sàn tàu ngày càng dốc, trọng lực đã tăng tốc nó. Và rồi Trazyn cũng trượt theo, đám Ork lăn ra xa khi con tàu bắt đầu lật úp. Ông ta để mặc cơ thể mình rơi xuống biển, cảm thấy vui vẻ khi được rời khỏi con tàu và rơi xuống làn nước ấm khi cỗ Gargant cắt một con đường máu qua đám Ork và Necron vẫn bám trên sàn tàu khi nó trượt đi.
Trazyn bám vào một điểm tựa ở cuối con tàu nằm sâu dưới mực nước. Phía mạn phải của sàn tàu đã ngập gần bốn cubit dưới nước khi cỗ Gargant đi qua phía trên ông ta, che khuất ông trong bóng tối khi nó mất thăng bằng và lao đầu xuống biển. Trazyn nhìn nó chìm xuống, đôi mắt sáng rực và đèn pha nhấp nháy của nó chiếu sáng đám thủy thủ đang chết đuối cho đến khi từng cái một vụt tắt. Báo hiệu hệ thống điện của nó đã bị hư hại khi nó chìm vào vực thẳm.
—––––
Dòng máu đen ngòm đặt quánh phủ đầy các hành lang con tàu chiến chủ lực của lũ Ork. Xác chết chất đầy lối đi và các khoang tàu. Đây là những gì còn lại khi thủy thủ đoàn đã quay ra tàn sát lẫn nhau mà không cỗ mục đích. Một cuộc thảm sát không phân biệt cấp bậc hay đặc quyền. Đám Snotling ùa lên những con Ork lớn hơn, đâm vào mắt và làm nghẹt cổ họng chúng. Các đám Ork hợp sức tiêu diệt mọi thứ trong khu vực của chúng, rồi quay súng bắn lẫn nhau.
Orikan nhớ lại, có một vũ khí, một thiết bị của lũ Ork mà Trazyn đã đề cập trong các cuộc trao đổi về chiến thuật tấn công chúng. Ông ta không buồn nhớ tên nó, nhưng đám da xanh dùng nó để bắn những đồng loại nhỏ hơn của chúng qua những nỗi kinh hoàng của Immaterium, đảm bảo chúng thoát ra trong trạng thái điên cuồng đến mức xé tan bất cứ thứ gì chúng đáp xuống.
Con tàu này hiện tại giống như thể đã bị bắn qua thiết bị kia.
Orikan, hiện đang trong trạng thái được tăng cường trong dạng ánh sáng của mình, bước đi giữa chúng như một vị thần. Những Con Ork còn sống sót ngay lập tức lao vào ông ta. Con đầu tiên bị ông thiêu cháy chỉ bằng một cái chạm nhẹ. Những con tiếp theo cháy đen khi Orikan bắn xuyên qua chúng bằng những tia sét từ cây gậy của mình mà thậm chí chẳng cần triệu hồi nó.
Hai mươi con da xanh còn lại gào thét bỏ chạy khi thấy cảnh này, chúng sợ hãi và tin rằng ông ta là một trong những sinh vật ác mộng đã xâm nhập vào tâm trí tập thể của chúng.
Chúng đã đúng theo một cách nào đó, khi Orikan lao thẳng qua đám đông đang chạy trốn như một mũi tên, để lại một con đường tràn đầy những đống thịt cháy xém đang bốc khói tua tủa.
Con tàu chiến chủ lực của lũ Ork không phải là một con tàu đơn lẻ, nó là nhiều con tàu phế liệu được ghép lại với nhau. Chúng bị ép buộc hợp nhất với nhau một cách vặn xoắn méo mó. Gần giống như thể những tác phẩm nô lệ mà một số người trong hội của ông ta tạo ra từ kẻ thù đáng ghét. Điều đó khiến ông mất nhiều thời gian để tìm ra phòng chỉ huy.
Và khi Orikan đến nơi, ông ta phát hiện Boss Bigsaw đã không có ở đó.
Thủy thủ đoàn trên phòng chỉ huy là những tên OrkBoy tinh nhuệ, to lớn, hung hãn và được vũ trang tốt nhất. Orikan không muốn tốn thêm thời gian đối đầu với chúng vì ông ta có thể cảm nhận được trạng thái siêu việt của mình sắp kết thúc. Một cách nhanh nhất, Orikan xé toạc một vách ngăn và nhìn lũ Ork bị hút ra ngoài khoảng không, ông ta có thể nhìn thấy những tinh thể băng hình thành trên đôi mắt dính nhớp của chúng khi chúng cào cấu và chửi thề.
Orikan cố tình giữ lại một tên. Tiêm vào trong tâm trí nó những nỗi đau kinh khủng đến mức ngay cả một con Ork cũng không thể chịu đựng nổi. Rồi ông hỏi.
"‘Tên Warlord của các ngươi ở đâu?’
Câu trả lời của con Ork khiến Orikan cảm thấy mình thật ngu ngốc, dù vẻ ngoài của ông ta vẫn tỏa sáng rực rỡ như một vị thần.
Tên bác sĩ đang ở trong trạm xá.
Orikan tìm ra hắn ta bằng cách lần theo những tiếng hét. Ông ta biết mình đã đến đúng nơi khi nhìn thấy căn phòng trưng bày đầy những thi thể bị mổ xẻ. Chúng bao gồm các Orkoid, con người, nhiều dạng thực vật và động vật được khâu lại theo nhiều kiểu kết hợp quái dị với đủ mọi kích cỡ. Ông có thể thấy một người đàn ông với đôi cánh chim mọc ra từ khuôn mặt. Một cái đầu Ork được ghép vào một thân cây lớn, với những cánh tay rủ xuống như cành cây. Những sinh vật di chuyển với thân robot và chi bằng thịt. Một Gretchin rên rỉ bị gắn vĩnh viễn vào một vòng xoay không rõ chức năng.
Với những tạo vật báng bổ này Orikan đánh giá Boss Bigsaw là một kẻ chẳng thèm quan tâm quy tắc của nòi giống, các loại hay giới tự nhiên.
Và với Orikan, điều đó trông thật lãng phí thời gian.
Tên Warlord đứng giữa một phòng phẫu thuật với cơ thể to lớn, không đồng nhất và dính đầy máu me. Phần đầu của hắn chi chít những vết sẹo hồng lộ ra, là kết quả của việc hắn cố gắng ghép cái đầu nhỏ xíu của mình lên lồng ngực đồ sộ của một Ork lớn hơn. Đôi tay cơ khí sinh học của hắn với một bên là lưỡi cưa xương xoay tròn và bên còn lại là một cái kẹp phẫu thuật thô sơ. Hiện đang chìm sâu vào lồng ngực của thứ mà chỉ vài phút trước còn là một binh sĩ thuộc lực lượng Lính Trường Biên Giới Serenade. Máu phun ra như suối từ lưỡi cưa của hắn, và mật xanh phun lên khuôn mặt giống như loài heo. Tên Painboy ngửa lên khịt mũi để thông đường thở.
Và rồi hắn nhìn thấy Orikan.
Đôi mắt hắn mở to.
“Thật là một điều thú vị, tao tự hỏi bên trong mày có gì.” tên Warlord giơ cái kẹp phẫu thuật lên hướng về phía Orikan như muốn nhấn mạnh lời nói.
Orikan tiến về phía hắn.
Và lần này, đến lượt tiếng hét sợ hãi của Bigsaw phát ra.
—––––
Trazyn bước xuống khỏi sà lan và chìm xuống biển, để cơ thể tự lún sâu vào những vực thẳm không đáy. Đằng sau ông ta, đội thu thập bước xuống theo hàng ngũ, chìm theo sau ông trong những đường thẳng gọn gàng. Khi họ chạm đến đáy biển, chân Trazyn chạm vào lớp đệm mềm của một lớp cỏ biển, chúng trải dài trên nền cát với màu vàng rực trông như khung cảnh hoàng hôn của buổi chiều tà. Hoặc ít nhất trông như thế khi bị bao phủ bởi ánh sáng xanh lục từ lò phản ứng và vũ khí của họ. Trong cõi hoàng hôn này, mỗi Necron cháy sáng như một ngọn nến, ánh sáng bệnh tật tỏa ra từ sau lồng xương sườn và những con mắt sáng rực của họ
Cách đó một trăm cubit, Trazyn có thể thấy đường nét mờ ảo của cỗ Gargant nằm gục trên nền cát. Những con cá xám lớn bơi quanh nó theo vòng tròn để ngoạm lấy những thi thể vẫn còn trôi nổi tự do từ xác tàu. Tranh thủ thời gian thưởng thức bữa đại tiệc hiếm hoi.
“Sannet?” Trazyn lên tiếng, giọng nói ông ta vang vọng dễ dàng qua làn nước. “Triển khai một trường Tesseract cỡ lớn.”
“Ngài không muốn tôi đi cùng ngài vào các hang động sao, thưa chúa tể?”
“Không.” Trazyn lắc đầu. “Hãy thu hồi những phần còn lại của các chiến binh mà ngươi có thể. Nhưng sau đó, ta muốn ngươi thu thập cả con tàu khổng lồ kia. Nếu may mắn, chúng ta thậm chí có thể khiến nó hoạt động trở lại để trưng bày.”
“Thật đáng tiếc là chúng ta không có một Doom Scythe,” người hầu của Trazyn nói khi phẩy tay đuổi đi một con cá săn mồi khi nó cắn thử vào tay anh ta để thăm dò. “Chúng ta có lẽ đã không mất quá nhiều người.”
“Tất nhiên là chúng ta có một Doom Scythe,” Trazyn khịt mũi. “Nhưng ta sẽ trưng bày cỗ Gargant kiểu gì khi nó bị tấn công bởi Death Ray? Ngươi muốn sửa chữa loại hư hại đó sao?”
Rồi Trazyn quay về phía hang động, giơ cây quyền trượng Obliterator nhắm thẳng vào cửa hang.
Và những chiến binh của Nihilakh bắt đầu tiến bước, cơ thể của họ phát sáng rực rỡ khi họ tiến vào trong bóng tối ngập nước.
Họ đi bộ sâu hơn vào mạng lưới hang động vực thẳm trong ba ngày. Tiến bước qua những lối đi luôn luôn bị bao phủ trong bóng tối, quanh co uốn lượn và lên xuống thất thường. Đôi khi họ đi qua những căn phòng đá tự nhiên có trần hang thông ra thế giới bên trên, gửi những tia sáng lấp lánh xuống hang động. Ở đây, các hệ thống rạn san hô mọc lên nhờ nguồn sáng ít ỏi này, kín đáo đến mức chưa từng được con mắt người phàm nào nhìn thấy. Những con cá màu cam rực rỡ len lỏi và làm tổ giữa các rạn san hô, mũi chúng lùa qua đám hải quỳ màu tím đế vương đang khẽ đung đưa. Những con rùa có kích thước ngang ngửa những chiếc xe bọc thép của Đế Chế, lững thững bơi tới những chiến binh đang trôi qua mà không hề sợ hãi kẻ xâm nhập. Trazyn thấy mình đặc biệt bị cuốn hút bởi một con bạch tuộc có màu xanh ngọc đậm giống màu sắc của Nihilakh. Sinh vật này chắc chắn bị thu hút bởi huy hiệu của ông ta khiến nó bám vào tấm giáp vai của ông. Trazyn thu thập mẫu vật này làm kỷ niệm.
Đương nhiên không phải mọi giống loài ở đây đều dễ gần như vậy. Những con lươn mù với cơ thể rộng hơn cả chiều ngang của Trazyn, sở hữu hàm răng đan xen như những ngón tay đan chéo, trườn và ngoe nguẩy qua những hang động không ánh sáng. Một con tấn công một đội hình Immortals và phải bị tiêu diệt, máu đen như mực của nó càng làm tầm nhìn giảm đi. Khi họ càng xuống sâu, những con lươn càng lớn hơn, thậm chí họ còn phát hiện ra một con lươn khổng lồ, hoặc ít nhất là những gì còn lại của nó khi nó đang phân hủy gần hết. Các tính toán của họ chỉ ra thứ đã chết này dài tới hơn 500m. Những con cá mút đá ghê tởm đào bới qua thịt của nó, chất nhầy dạng lưới của chúng làm tắc nghẽn căn phòng đến mức họ phải dùng hỏa lực gauss để dọn sạch.
Trazyn có thể cảm nhận được Mysterios đã rung động suốt chặng đường di chuyển của ông ta, nó hòa vang cùng một âm hưởng siêu phàm mà ông không thể nghe thấy. Trazyn đồng ý rằng khi ở quá lâu trong bóng tối, bất kỳ sinh vật nào đều sẽ bắt đầu sinh ra những suy nghĩ hoang tưởng, nhưng ông ta thề rằng Mysterios đã bắt đầu thay đổi khi họ tiến xuống sâu hơn, các góc, cạnh và đỉnh của nó liên tục trượt đi và sắp xếp lại một cách không ổn định. Và nó còn diễn ra mãnh liệt hơn khi ông càng tiếp cận cánh cổng.
Trazyn đã nhận ra nơi ông cần đến ngay khi nhìn thấy nó.
Nơi này thật đồ sộ. Ông ta công nhận điều đó, nó đủ lớn để chứa một trong những con tàu hộ tống vũ trụ của lũ Ork trong không gian hang động khổng lồ của mình. Trazyn chưa từng chứng kiến thứ gì tương tự, ngoại trừ ở những trung tâm đức tin lớn nhất của Đế Chế, các Craftworld của Aeldari – và dĩ nhiên, trong những hành tinh lăng mộ của loài Necron, mà nơi này chính là một ví dụ điển hình.
Ông đã ở sâu trong căn phòng trước khi có thể nhận ra điều đó, lớp bụi mịn phủ dày che đi sàn nhà. Những ống sinh vật sống nhờ các lỗ thông hơi dưới đáy biển, che khuất các thanh chống có gân đỡ trần nhà. Thông thường, những miếng bọt biển, ống và đám tôm nhỏ chạy nhảy này sẽ bám vào cạnh một khe nứt, sống nhờ chất dinh dưỡng rỉ lên từ dòng máu magma của Serenade.
Nhưng ở đây, chúng đã tìm thấy một nguồn thức ăn mạnh mẽ hơn hẳn.
Ở cuối căn phòng là một cặp cửa to lớn như mắt của người khổng lồ, các cánh cửa bị bao phủ bởi lớp sinh vật hữu cơ dày đến nỗi Trazyn hầu như không thể thấy ánh sáng xanh lục phóng xạ phát ra từ giữa các khe hở và những nét chạm khắc glyph. Thay vào đó, thứ ánh sáng chết chóc kia tỏa ra từ mọi sinh vật sống trong hang động, từ những sợi tảo biển phát sáng mờ nhạt, đến những đàn cá phát quang sinh học. Tất cả đều phản chiếu cùng một thứ ánh sáng không lành mạnh.
Một thứ ánh sáng sẽ giết chết chúng. Trazyn nhận ra điều đó khi một con cá mỏng dài lướt qua mắt ông, và ông có thể thấy những khối u tụ lại dưới da nó. Một món quà từ thứ mà cánh cửa khổng lồ kia che giấu. Một nụ hôn mà necrontyr trao tặng cho tất cả sinh vật ở đây.
“Thật không thể tin nổi,” Trazyn nói. “Đây là một Cổng Vĩnh Hằng.”
“Nó có nguy hiểm không, thưa ngài?” Ashkut hỏi, tay khẽ chạm vào thanh kiếm Hyperphase của mình.
“Ồ, rất nguy hiểm.” Trazyn cười khẽ. “Nó là lối đi dẫn đến một không gian đa chiều. Một nơi nằm ngoài thực tại hữu hình và cõi phi vật chất, một nơi không tuân theo bất kỳ quy luật nào của vũ trụ. Giống như ngục tù siêu không gian nơi các Deathmark chờ đợi trước khi tấn công kẻ thù. Nó là nơi ẩn náu hoàn hảo cho bất cứ thứ gì ngươi không muốn bị tìm thấy, nhưng nó cực kỳ độc hại với tất cả các sinh vật, trừ giống loài của chúng ta.”
“Nó vô hại với chúng ta sao?”
“Người quản ngục thân mến của ta, cả thiên hà này đều vô hại với chúng ta.”
“Và…” Ashkut ngập ngừng khi Trazyn hứng thú quan sát sự tò mò vượt trên cả ý thức về phép tắc của người hầu cận chiến đấu. “Bên trong có gì?”
“Một thời đại đã qua từ lâu.” Trazyn vỗ nhẹ vào lưng viên chỉ huy, động tác chậm rãi vì sức cản của nước. “Và có lẽ là chìa khóa mở ra một thời đại chưa tới. Đừng làm rối trí óc của ngươi với gánh nặng lịch sử, Ashkut. Hãy lo những chi tiết chiến lược.”
“Tôi sẽ bảo vệ căn phòng, thưa ngài” Ashkut gật đầu, và Trazyn nhận ra một chút nhẹ nhõm trong giọng nói ấy.
“Ngươi là một vị chỉ huy tốt đấy Ashkut, hãy xây dựng tuyến phòng thủ ở nơi ngươi thấy hợp nhất. Có lẽ là đưa các Immortals và Deathmarks lên vị trí cao, và lychguard thì ở vị trí thấp để chặn đường tiến của kẻ thù.”
“Vâng, thưa ngài.”
Trazyn thò tay vào túi không gian của mình và lấy ra Astrarium Mysterios, bàn tay của ông lướt qua những mê cung Tesseract nằm cạnh nó. Khi ông bước ngang qua căn phòng đến Cổng Vĩnh Cửu, Trazyn có thể cảm nhận được Mysterios đang xoay chuyển dữ dội, các góc, cạnh và đỉnh đnag tạo thành những hình dạng bất khả thi khi chúng vặn vẹo vào ra thực tại. Nó trượt mạnh trong tay ông đến mức ông phải giữ nó bằng cả hai tay.
Đàn cá tụ lại xung quanh nó như đám tín đồ vây quanh một nhà tiên tri, mũi chúng chạm vào ánh sáng tỏa ra từ các ký tự trên Mysterios. Vì giờ đây, chúng không còn là chữ khắc của Necron nữa, mà là một thứ ngôn ngữ cổ xưa đến nỗi Trazyn không nhận ra, và dù có nhận ra, ông cũng chẳng thể đọc được. Mỗi ký tự dường như thay đổi tùy theo góc nhìn của ông. Chúng giống như những xoáy nước, liên tục xoay tròn trong tầm nhìn ngoại vi, rồi hóa thành những ký tự tượng hình khi ông nhìn thẳng vào chúng.
Dù tò mò về ý nghĩa của chúng, nhưng Trazyn cố không giải mã nó. Vì mỗi lần nhìn trực diện vào những chữ tượng hình, đôi mắt của ông ta liên tục mất đi tiêu điểm, hình ảnh ngay lập tức vỡ vụn như một khung cửa sổ bị đập tan. Trazyn suy đoán liệu đây có phải là thứ chữ viết chứa đựng sức mạnh warp của các Old Ones? Thứ ngôn ngữ cổ xưa mà ông ta từng dễ dàng giải mã, nhưng đã bị lãng quên khi linh hồn ông biến mất?
Chẳng bao lâu, Trazyn cũng không thể thấy những ký tự đó nữa. Vì Mysterios giờ đang làm nước quanh nó sôi lên, bao bọc nó trong một ngọn lửa bong bóng trôi nổi lên trần hang cao vút. Đám tôm nhỏ xung quanh lầm tưởng luồng nhiệt phát ra từ nó là một lỗ thông hơi núi lửa mới, chúng vội vàng bơi về phía Mysterios và chết đi bởi nhiệt độ khủng khiếp, xác chúng tạo thành một tấm thảm giòn tan dưới chân Trazyn.
Cánh cửa khổng lồ bắt đầu phản ứng, các ký tự trên đó đốt cháy lớp bọt biển đại dương và san hô vôi hóa, để lộ thông điệp tỏa sáng từ phiến đá đen bóng loáng.
CHÀO NGƯƠi, KẺ HIẾU KỲ
TA LÀ VISHANI THE DATAMANCER
VÀ TA GỬI TỚI NGƯƠI LỜI NGUYỀN NÀY.
ĐÂY LÀ NƠI AN GIẤC CỦA NEPHRETH
PHAERON CỦA VƯƠNG TRIỀU AMMUNOS
NGƯỜI ĐƯỢC GỌI LÀ THE UNTOUCHED
LÀ NGƯỜI ĐÃ CHINH PHỤC CÁC VÌ SAO
LÀ NGƯƠI ĐÃ HẠ SÁT CÁC VỊ THẦN
LÀ NGƯỜI ĐÃ TIÊU DIỆT NHỮNG ĐẤNG VÔ TỬ
KẺ MỞ RA SẼ BỊ NGUYỀN RỦA ĐẾN TẬN CÙNG CỦA THỜI GIAN.
Trazyn lảo đảo, yếu ớt khi ông đọc được những dòng chữ này. Mysterios đang tỏa ra luồng khí hút cạn sức lực ông khi ông cố khởi động nó. Nó nuốt chửng năng lượng lò phản ứng của ông chẳng khác gì cách nó làm teo tóp đám cá và tôm cua trôi nổi bất động và chết cứng phía sau ông, chúng trông như thể bị thiêu rụi bởi ngọn lửa của những con rồng trong truyền thuyết cổ xưa.
Những con rồng lửa, Trazyn đã lãng quên nó từ lâu. Một câu chuyện dân gian cổ xưa từ một hành tinh bị bỏ hoang. Một ký ức bị C’tan cướp đi bởi lòng tham và sự dối trá, giờ đây trở về trong tâm trí ông
Không, không chỉ có vậy. Thứ trở về không chỉ là những câu chuyện, đó là gánh nặng của lịch sử. Vishani, Bậc Thầy Cryptek của vương triều Ammunos, đã khắc dòng chữ này cách đây sáu mươi lăm triệu năm. Trước khi bà bị thiêu rụi trong lò luyện sinh thể. Nơi đây là một di vật của Necrontyr. Một tạo tác được chế tác bởi những bàn tay xác thịt mà họ từng khinh ghét, nhưng giờ sẽ đánh đổi tất cả để lấy lại.
Trazyn cảm thấy một chất lỏng rỉ ra từ mắt mình, và trong khoảnh khắc ngắn ngủi, ông tưởng mình đang khóc. Rồi ông nhận ra nó cũng chảy ra từ bộ cảm biến khứu giác và miệng.
Chất lỏng lò phản ứng và dung dịch làm mát đang rỉ ra mà không có thông báo hay cảnh báo nào.
Ông ta phát hiện Mysterios đang giết chết chính mình.
Trazyn buông tay, quỳ xuống khi nhìn Mysterios bay lên trước cánh cửa như một chiếc đèn lồng trôi nổi.
Một ký ức khác lại quay trở về tâm trí ông. Ký ức về những chiếc đèn lồng cầu nguyện màu cam trôi trên đồi cát, mỗi chiếc được vẽ một lời khẩn xin gửi tới các vị thần mặt trời của người Necrontyr cổ đại, cầu mong được đẩy lùi bệnh tật trong năm mới. Khi nhìn vào nó, Trazyn cảm nhận được một đôi tay đặt trên vai ông. Mẹ ông, hay là cha ông chăng?
Mysterios xoay tròn hỗn loạn, liên tục thay đổi hướng và góc độ, như thể nó đang biến đổi giữa các chiều không gian. Sau cùng nó khóa lại và trở thành một khối hai mươi mặt, hai mươi cạnh, mười hai đỉnh. Láng mịn như đá đen và tỏa sáng nóng bỏng. Khi Trazyn quan sát, nó phóng ra những ký tự tượng hình dường như chứa đựng những vực sâu vô tận của không gian và thời gian. Chúng bao gồm những thứ đã qua từ lâu, những điều định sẵn sẽ đến, những nơi xa xôi và tan hoang.
Cánh cửa lăng mộ mở ra chậm chạp với những tiếng kêu ken két, sự di chuyển đột ngột làm xáo trộn lớp trầm tích hàng thiên niên kỷ và tạo ra những vết nứt dọc theo các bức tường của căn phòng khi chúng rút vào những hốc ẩn.
Qua khe nứt đang mở rộng, một vũng nước mờ nhạt hiện ra và bắt đầu gợn sóng, đây là một cổng dịch chuyển đã tắt. Nó giống như một tấm gương trong vũ trụ. Nếu bước vào, một người sẽ chỉ đi ra ngay chỗ cũ.
Nó cần được kích hoạt, được định hướng để biết phải dẫn đến đâu.
Trazyn há miệng, triệu hồi một ký hiệu thuật số từ trí nhớ để kích hoạt Mysterios. Trong mạng lưới dữ liệu của mình, ông ta thấy Orikan đang niệm chú, đôi tay uyển chuyển xoay thành những cử chỉ huyền bí mà ý nghĩa của chúng vượt ngoài tầm hiểu biết của ông.
Dù vậy, Trazyn có thể bắt chước chính xác các động tác ấy trong khi phát lại câu lệnh đã ghi âm của Orikan từ cổ họng kim loại của chính mình.
Ông ta thốt lên từ đầu tiên, rồi khựng lại.
Vì tiền sảnh của lăng mộ đang bắt đầu rung chuyển. Trazyn đoán rằng, các luồng sức mạnh tỏa ra từ Mysterios hẳn đã gây ra một sự dịch chuyển địa chấn. Hoặc có lẽ những cánh cửa vĩ đại của căn phòng này từ lâu đã là nền tảng chống đỡ hàng tỷ tấn đất đá. Sự di chuyển đột ngột của chúng đã kích hoạt một trận sạt lở dưới đáy biển.
Không, không, tất cả suy đoán trên đều sai. Trazyn đã phát hiện, sự rung động đến từ phía sau lưng ông ta.
Trazyn quay lại và thấy một luồng ánh sáng rực rỡ chiếu qua đường hầm lối vào. Nó chói lòa chẳng kém ánh sáng phát ra từ Cổng Vĩnh Hằng.
Qua đôi mắt của mình, Trazyn có thể thấy một quả thiên thạch đang lao xuyên qua căn phòng, đập tan hàng chiến binh phòng thủ khi họ giơ lên những tấm khiên để chống lại luồng năng lượng sáng chói. Khi nó xuyên qua những chiến binh, làn sóng xung kích hất văng họ sang hai bên dễ dàng như một con người bực bội dùng bàn tay của mình quét sạch quân cờ trên bàn cờ zsenet. Những chiến binh ngã nhào xuống đất, lớp giáp ngực màu ngọc lam kiêu hãnh bị thiêu đến cháy đen, những tia lửa điện bùng ra từ những con mắt và miệng của họ.
Quả thiên thạch rực sáng đâm sầm xuống sàn phòng, lớp bùn bị thổi tung sang hai bên nơi nó đáp xuống, đám bọt biển và san hô bị hất ra xa để lộ sàn đá đen trơn tru xung quanh. Hình dáng ấy quỳ một chân, với một tay chống một cây gậy xuống nền đá cứng, một cái đầu chứa một con mắt dữ tợn đang nhìn thẳng vào Trazyn.
Trazyn chửi thề. Âm tiết phát ra từ miệng của ông ta là một từ ngữ từ tiếng Necrontyr cổ xưa kinh khủng đến mức bất cứ ai viết ra nó sẽ bị chặt tay ngay lập tức.
“Nhà Chiêm Tinh,” Trazyn nói và gật đầu chào. Dù cả hai vẫn cách nhau cả một dặm nhưng ông ta biết rằng Orikan vẫn có thể nhìn và nghe thấy lời ông. Ông ta triệu hồi cây quyền trượng Empathic Obliterator của mình.
“Ashkut, làm ơn tiêu diệt con côn trùng này đi. Con bọ cạp này có thể chích chúng ta, nhưng ít nhất nó chỉ có một mình.”
Nhưng rồi Trazyn khựng lại khi ông ta nhận ra nguồn gốc thật sự của rung động.
Nó không phải do cánh cửa, cũng không phải Mysterios hay hình dạng được cường hóa của Orikan.
Đó là hàng ngàn, hàng ngàn đôi chân kim loại.
Phía sau Orikan, đường hầm bắt đầu sụp đổ và phun ra cát bụi. Những con mắt phát sáng lóe lên trong làn bụi mịt mù. Và rồi những cơ thể kim loại trồi lên từ lối vào, như thể cả một đàn kiến cát đã nổi dậy để bảo vệ nữ hoàng của chúng.
Các chiến binh bước ra từ làn khói, dẫn đầu là các Cryptek đang cầm những gậy quyền năng bí ẩn của họ. Theo sau họ, những Skorpekh Destroyer trèo qua trần đường hầm và tràn lên các bức tường của căn phòng. Những Canotehk Wraith với hình dáng uống lượn và linh hoạt lượn lờ trong ánh sáng ma quái của hệ sinh thái phát quang sinh học. Trong khi các binh lính hai chân của Trazyn đang chờ đợi mệnh lệnh khi họ chậm chạp theo dõi mục tiêu qua làn nước lạnh.
Khi Silent King ( Vua Im Lặng ) rời bỏ các Necron trong chuyến du hành xuyên thiên hà của mình. Ông ta đã phá hủy các giao thức điều khiển mà ông từng dùng để ra lệnh cho họ. Tuy nhiên, một vài bản năng vẫn còn sót lại trong các chiến binh, thứ vốn đã được cài cứng vào hệ thống được thiết kế để nghe lệnh.
Miễn là chúng vẫn hoạt động bình thường, không Necron cấp thấp nào có thể bắn vào đồng loại của mình. Trừ khi có lệnh trực tiếp từ chúa tể của chúng.
Trước khi Silent King ra đi, giao thức này đã chấm dứt hàng thiên niên kỷ của các cuộc huyết chiến và nội chiến. Nó đã cho phép Đế Chế Vô Tận mở rộng, tạo nền tảng ổn định để họ tiêu diệt các vị thần sao và trục xuất các Old One.
Theo luật, nếu một Necron giết chết một Necron khác, thì hành động đó phải là theo lệnh trực tiếp từ một lãnh chúa trở lên. Và kẻ chịu trách nhiệm sẽ phải giải trình, giải thích tại sao lại quay lưng với đồng loại của mình.
“Dưới mệnh lệnh của Trazyn, Overlord của Solemnace, ta ra lệnh cho các ngươi. Bắn chúng đi! Ngay! Ngay! Ngay!”
–––––
Một hình ảnh mô phỏng hình dạng của Mysterios. Về cơ bản nó là một khối Icosahedron, hay còn gọi là Khối Đa Diện.
NERCON LYCHGUARD
Nguồn ảnh: 40kGalley
Tác Giả: Beniamino Bradi
–––––
ORK GARGANT
Nguồn Ảnh: R/orks - Reddit
Tác Giả: Orniris Terensi


0 Bình luận