Yuusha Party wo Oidasaret...
Itsuki Togami Kisaragi Yuri
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (101 - 150) - Đang tiến hành

Chương 104 - (Ngoại truyện Haruto)-Thiên phú Vương

0 Bình luận - Độ dài: 2,203 từ - Cập nhật:

Sau trận thua tại vòng bán kết của giải đấu võ thuật vào ngày hôm qua, Fuuka và tôi đã quyết định sẽ đi tới thị trấn Marant lân cận cùng Huey và Kathy vào sáng sớm hôm nay.

Tại sao á? Bởi ngay khi mới thức dậy, điều đầu tiên mà Fuuka nói với tôi là em ấy muốn ăn món sủi cảo trứ danh tại vùng Marant.

Marant cách Tutril khoảng một tiếng rưỡi đi xe ngựa và nơi này vốn rất nổi tiếng với món sủi cảo ngon tuyệt.

Cô công chúa này vô tư lự quá đi mất, mới sáng sớm ra mà đã đòi ăn sủi cảo rồi. Em ấy tham ăn đến mức nào vậy chứ?

Sau khi mua một núi há cảo từ Marant, bọn tôi hiện đang chen chúc trên chuyến xe ngựa quay về Tutril.

Tôi rất ghét những chuyến đi dồn dập như thế này. Dù rất mệt nhưng tôi không thể khước từ bữa tối với ngài Alf vào tối nay được.

"Fuuka nè, chúng có ngon không em?"

Kathy cất tiếng hỏi khi em ấy ngồi xem Fuuka đánh chén mớ há cảo. Fuuka gật đầu để đáp lại Kathy.

"Vậy sao, thật tốt quá." - Kathy thở phào.

Thường thì Kathy sẽ mắng Fuuka vì ăn quá nhiều, nhưng bởi Kathy cho rằng Fuuka đang buồn vì thua Orn vào trận bán kết ngày hôm qua nên Kathy đã quyết định sẽ chiều chuộng Fuuka một hôm để an ủi em ấy.

... Tôi dám chắc là Fuuka không thấy buồn đâu. Vẻ mặt sau khi thua của em ấy rõ sảng khoái và mãn nhãn - không đời nào em ấy lại cảm thấy buồn bã cho nổi. Tôi cá chắc luôn!

Rõ ràng là Fuuka đang lợi dụng lòng tốt của Kathy - người đang tỏ ra dễ dãi hơn thường ngày. Rõ ràng là em ấy đã cố tình chọn đi đến Marant vì em ấy biết thừa kiểu gì Kathy cũng sẽ chiều theo mọi ý muốn của mình đây mà...

Em ấy có cho mình tính cách thú vị thật đấy.

Khi bức tường thành bao quanh Tutril đã lọt vào ô cửa sổ trên chiếc xe ngựa, Fuuka đột nhiên dừng ăn há cảo và nhìn ngó xung quanh với ánh mắt bồn chồn.

"Sao vậy Fuuka?"

Kathy cất giọng hỏi, tỏ ra lo lắng trước hành vi kỳ lạ của Fuuka.

"... Halt à. Mau kiểm tra Tutril đi."

"Hử? Có chuyện gì khẩn cấp thế em?"

Fuuka không ngốc mà phải là hoàn toàn ngược lại. Đầu óc em ấy thực sự khá nhanh nhạy nhưng em ấy lại hay tự mình đưa ra suy đoán và chỉ nêu ra mỗi kết luận. Lý do mà Fuuka luôn làm thế thì nhiều lắm, và thế giới quan của riêng em ấy lại quá đỗi khác biệt nên chúng tôi chẳng thể nào nắm bắt hết cho nổi. Tôi đây thì quá quen với cảnh này rồi.

"Khẩn trương lên."

Hẳn là em ấy cho rằng nếu tôi đứng dậy quan sát thì sẽ nhanh hơn là giải thích. Tôi nhắm mắt lại, đưa tầm nhìn của mình lên bầu trời phía trên Tutril theo yêu cầu của Fuuka.

Đây là Thiên phú của tôi, [Thiên lý Nhãn]. Tôi có thể di chuyển tầm nhìn của mình tới một nơi bất kỳ trong phạm vi vài km quanh tôi. Thực ra thì tôi không cần phải nhắm mắt mới có thể dùng được Thiên phú, nhưng nhìn ra hai khung cảnh cùng lúc thực sự rất mỏi mắt nên tôi luôn nhắm mắt lại mỗi khi dùng đến nó.

Nhìn xuống Tutril từ trên cao...

"Không thể nào..."

Tôi không thể không tỏ ra thảng thốt sau khi chứng kiến cảnh vật bị tàn phá từ phía dưới. Một vài trong số các toà nhà nằm ở khu vực phía Bắc Tutril, nơi các khu nhà ở cao cấp đã trở thành đống hoang tàn.

"Đội trưởng à, anh thấy được gì không?"

Huey cất giọng hỏi sau khi nghe thấy tiếng thì thào của tôi.

"Một phần thành phố đã bị san phẳng rồi."

"- Cái gì cơ!?"

Huey và Kathy nín thinh sau khi nghe được câu trả lời từ tôi.

"Hửm?"

Khi tôi đang hạ thấp tầm nhìn xuống để có thể quan sát đống đổ nát một cách dễ dàng hơn, tôi thấy có thứ gì đấy đang phát nổ gần đó. Khi tôi nhìn về phía vụ nổ, tôi thấy hai bóng người.

(Khoan đã, hai người đó đang bay à. Sao hai người đó lại -)

Hai người đó là Orn và Oliver.

(Đây không thể là trận chung kết của giải đấu võ thuật được. Họ phải đánh xong từ lâu rồi chứ. Mà bề ngoài của Oliver bị làm sao vậy...)

"Đây có lẽ là tình huống tồi tệ nhất rồi đấy. Hình như Oliver đã mất kiểm soát rồi. Có lẽ đó chính là thứ mà Christopher từng nói đến trước đây... Tên đó hiện đang đấu với Orn. Vậy quả này Orn thất thế rồi."

"Thứ đó ư? Đó là lý do mà anh cùng những người khác tìm đến thành phố này sao?"

Huey hỏi tôi một câu hỏi khác.

Ấn tượng ghê, cu cậu này vẫn nhớ rõ những gì tôi từng nói cách đây khá lâu à.

"Phải. Bọn anh - hay đúng hơn là Fuuka, đến thành phố này để đương đầu với Oliver nếu cậu ta mất kiểm soát... Dù người ấy đã nói rằng khả năng trường hợp đó xảy ra sẽ rất thấp."

"Philly đâu rồi?"

Dù mọi thứ đang rất hỗn loạn nhưng Fuuka chỉ tập trung tìm kiếm Philly chứ không phải vị trí hay tình trạng của Oliver.

Tôi đưa tầm nhìn của mình lên cao một lần nữa để tìm kiếm Philly.

Tôi tìm thấy Philly đang giao tranh với Luna của Tổ đội Anh hùng tại căn biệt thự của họ. Dù việc đối đầu với Philly là lựa chọn hết sức liều lĩnh thì lớp rào chắn ma pháp của Luna cũng cứng cáp phết đấy chứ, vẫn trụ được sau hàng tá loạt ma pháp dữ dội của Philly kia mà.

Nhưng việc thế trận an bài sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.

Trong số những người có mặt trong thành phố này, Fuuka là người duy nhất có khả năng đương đầu với cô ả.

Nhưng nhiệm vụ của Fuuka là đương đầu với Oliver.

Xem ra tôi phải liều mạng đứng ra đối đầu với Philly mới được...

"Philly đang có mặt tại căn biệt thự của Tổ đội Anh hùng. Anh sẽ câu chút thời gian nên em hãy lo liệu Oliver trước rồi đến chỗ anh nhé." 

"Không cần đâu. Em sẽ đối đầu với Philly."

Fuuka vẫn chỉ đưa ra mỗi kết luận, giữ lại mọi lý lẽ như thường ngày.

"Fuuka à, đây là trường hợp khẩn cấp rồi. Mau giải thích cho anh hiểu đi. Nhiệm vụ của em là ngăn chặn Oliver kia mà. Sao em lại muốn đi đến chỗ của Philly?"

Fuuka nhìn tôi với ánh mắt như muốn hỏi rằng 'Sao anh lại hỏi câu đó?' và nghiêng đầu.

"Bởi ở đấy có Orn rồi."

"Đó là lý do vì sao mà em phải giải thích đấy. Sao em lại tin tưởng Orn đến thế hả? Để anh nói thẳng nhé, nếu tiếp tục giao chiến với Oliver thì cậu ta nhất định sẽ toi mạng sớm thôi."

"... Hửm? Bộ Christopher chưa nói cho anh biết bất kỳ điều gì về Orn sao?"

Dường như Fuuka đã nhận ra điều gì đó và hỏi ngược lại tôi.

Từ Christopher sao?

Ngoài nhờ xử lý Oliver và hỗ trợ Fuuka ra thì tôi không nhận được thêm bất kỳ thông tin nào khác. 

Tôi lục lọi mọi ngóc ngách trí nhớ của mình nhưng vẫn chẳng thể nhớ ra bất cứ điều gì.

"... Không, anh ta không nói."

"Ra vậy. Đó là lý do vì sao mà cuộc thảo luận của chúng ta về Orn lại chẳng đi đến đâu đấy."

"Đừng chỉ tự mình chấp thuận một cách đơn giản như vậy chứ. Nói cho anh biết nữa đi. Hay là bởi một kẻ thuộc nhánh phụ trong gia tộc như anh thì không được biết chuyện?"

Fuuka lắc đầu.

"Không hề. Thật ra em tưởng là anh đã biết rồi cơ. Em sẽ giải thích đây. - Trước tiên, đã bao giờ anh nghe đến sự xuất hiện của "Thiên phú Vương' chưa?"

"Anh có biết. Là một người có thật sinh cùng thời với Oliver chứ gì? Nhưng anh nghe nói cậu ta đã bỏ mạng cách đây mười năm trong một cuộc tiến công của giáo phái rồi... Khoan đã, lẽ nào ý em là..."

Đấy không thể nào là sự thật được.

Thế nên Orn mới trông mất cân đối đến thế sao...

Dù trong giải đấu võ thuật, thân thủ cậu ta ngang bằng Fuuka nhưng lại không thể bắt kịp em ấy vể mảng năng lực thể chất. Điều đó chứng tỏ rằng...

"Vâng. Orn chính là vị dũng sĩ bị phong ấn trong truyện cổ tích... 'Thiên phú Vương' đấy ạ."

Mỗi lời ấy thôi đã đủ làm tôi hiểu rõ mọi thứ rồi.

Giờ tôi đã hiểu hết những câu nói khó hiểu trước đấy của Fuuka rồi.

"Vậy sao cậu ấy lại rơi vào thế bất lợi được? Lẽ ra cậu ấy phải tự mình gỡ bỏ phong ấn từ mười năm trước rồi mới phải chứ?"

"Anh đã được nghe những gì Philly đã làm với Oliver chưa?"

"... À, ra là [Thay đổi Nhận thức]. Thế nên ký ức của Orn đã bị ghi đè rồi... Mọi chuyện là thế sao?"

"Vâng. Không chỉ quên đi cách gỡ bỏ phong ấn, thậm chí cậu ấy cũng đã quên hết mọi thứ về Ki luôn rồi."

Nhắc mới nhớ, dường như Fuuka không biết gì về Ki sau khi tôi nhắc đến nó sau trận thứ hai của em ấy.

"Thế chẳng phải tệ rồi sao? Dù có là Thiên phú Vương thì một khi phép phong ấn còn tác dụng, Orn sẽ không có cửa thắng trước Oliver đâu.

"Chắc là không. Dù không nhớ đến Ki thì cậu ấy vẫn đã xoay sở để gỡ bỏ được một phần phép phong ấn rồi. Em nghĩ Orn đã có một cách nào đó khác để gỡ bỏ phong ấn đó. Nếu không thì đời nào mà cậu ấy có thể tự mình hạ gục Hắc Long được."

Đúng ha. Cậu ta đã tự mình hạ gục Hắc Long nhỉ.

Ý nghĩ về việc Thiên phú Vương và Dũng sĩ cùng nhau chinh phục Đại mê cung phương Nam giờ đây chẳng khác nào một cơn ác mộng hết...

"Ta sắp hết thời gian rồi. Em đã nhìn thấy một viễn cảnh nơi Luna bị Philly sát hại... Nếu Luna chết thì Orn sẽ rất đau khổ. Đó là tại sao em muốn tự mình đi trước. Anh hãy đến chỗ em càng sớm càng tốt nhé."

Dứt lời, Fuuka nhảy ra khỏi chiếc xe ngựa đang chạy và chạy băng băng về phía Tutril với vận tốc không tưởng.

Em ấy đã nhìn thấy tương lai bao xa thế...? Nếu em ấy đã dùng đến [Thấu thị Tương lai] rồi tức là em ấy sẽ không thể sử dụng nó trong một khoảng thời gian tiếp theo nữa!

"Anh có định đi luôn không Đội trưởng?"

Huey lo lắng hỏi tôi.

"Có. Đây là lý do mà bọn anh đến thành phố này mà. Khi đến Tutril rồi thì hãy phụ trách sơ tán người dân đến nơi an toàn nhé."

Dù đã xem Huey và Kathy là đồng đội nhưng tôi không thể để hai em ấy dính líu sâu hơn vào vụ này được nữa. Một phút bất cẩn cũng có thể mất cả mạng người.

"Em sẽ đi theo Đội trưởng."

"Cho em đi ké với!"

"Chưa hiểu à, để anh nói rõ nhé. Nếu không đảm bảo với anh chuyện này thì hai đứa sẽ chết đấy nhá."

"Em hiểu được hoàn cảnh của anh và Fuuka mà. Dẫu vậy, em vẫn muốn được giúp đỡ anh, ân nhân của em. Nếu thành quả tạ thì em cũng chẳng ngại bị anh vứt bỏ đâu."

"Em cũng thấy như vậy. Không nhờ có anh và Fuuka thì em cũng đã không thể có mặt ở đây vào giờ phút này rồi. Em muốn được báo đáp công ơn của cả hai người."

... Hai em ấy đều quá kiên quyết. Mà thời gian cãi vã thì lại không còn nữa.

"Thôi được rồi. Vậy ta đi ngay và luôn nhé. Kathy, mau niệm [Tăng cường Nhanh nhẹn] lên chính em và Huey đi."

"Rõ rồi!"

Bọn tôi dừng xe ngựa lại và lao thẳng đến căn biệt thự của Tổ đội Anh hùng để bắt kịp Fuuka.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận