"O, Orn này. Số nguyên liệu đó, chẳng lẽ nào là?"
Hiếm khi tôi thấy Selma lại lắp bắp như này à nha.
"Nguyên liệu từ các tầng Sâu á?"
"Tôi chỉ cần nhìn qua cũng đã biết rồi! Tại sao cậu lại có cả tá nguyên liệu tầng Sâu trong người vậy!?"
"Tôi đã có được chúng từ hồi tôi còn đang ở trong Tổ đội Anh hùng và tôi cũng chẳng bao giờ sử dụng đến chúng..."
"Tuyệt quá... Liệu những thành viên khác của Tổ đội Anh hùng cũng có ngần này nguyên liệu trong tay không?"
"Hừm, chắc là không đâu. Ngoại trừ Luna ra, còn mấy người kia thì đều thuộc tuýp người sống rất phung phí. Họ chỉ thích chế ra mấy món ma cụ linh tinh và bán nguyên liệu để kiếm tiền thôi. Họ tiêu tiền hoang lắm."
Đúng vậy, Oliver từng là người chịu trách nhiệm quản lý quỹ hoạt động của cả tổ đội, nhưng tên đó lại mua hàng tá thứ không cần thiết và có lúc quỹ hoạt động của cả tổ đội gần như là đã cạn kiệt.
Tôi không thể cứ thế mà trương mắt đứng nhìn nên tôi đã quyết định bắt tay vào việc quản lý chi tiêu.
Sau đó, số tiền tiết kiệm đã dần dần tăng trở lại, nhưng giờ thì tôi đã đi mất rồi nên tôi có cảm giác rằng Tổ đội Anh hùng đang gặp vấn đề tài chính khá nghiêm trọng...
Dù cho Luna có bắt tay vào vấn đề này đi chăng nữa.
"Bác Alan à, ngần này có đủ rèn một thanh kiếm không ạ?"
"À, ừ. Nếu là ngần này thì chắc là đủ thôi. Thực ra với chừng này nguyên liệu thì lẽ ra cậu đã phải có kiếm dùng từ đời nào rồi mới phải."
"Ahaha... Cháu đã nghĩ rằng kể cả cháu có một thanh thì chắc mình cũng sẽ chẳng có cơ hội để đưa ra xài đâu nên cháu sợ lãng phí ấy mà..."
"Wow, wow!"
"Món này là vuốt của Griffon, còn đây là nanh của Manticore này! Còn có cả tá nguyên liệu mà tui chưa từng thấy bao giờ nữa! Nè nè! Đây là nguyên liệu thu được từ ma thú tầng 93 có phải không?"
Lucre hỏi tôi trong khi giơ lên một món nguyên liệu có màu trắng bóng loáng.
"Ừ. Đó là sừng của Kỳ lân xuất hiện ở tầng 93 đấy."
"Ồ, tuyệt ghê! Tuyệt ghê! --- À, cái này là..."
Lucre đang tỏ ra phấn khích thì bỗng dưng nhìn thấy thứ gì đó và niềm phấn khích của cô ấy bỗng chốc trùng xuống.
- Thứ mà cô ấy nhìn thấy chính là vảy của Hắc Long mà tôi nhận được vào ngày hôm qua.
Có lẽ con Hắc Long chính là vết thương tâm lý đã khắc sâu vào lòng của các thành viên Đơn vị 1.
Khi nhìn thấy đống vảy của con Hắc Long đã xuất hiện tại tầng 50, biểu cảm của Selma cũng trở nên khác lạ đi.
Bầu không khí liền trở nên nặng nề ngay lập tức.
Tôi đã sai khi lấy vảy của Hắc Long ra sao...
Nhưng nó là Trùm tầng mà, và chất lượng của nó thì hoàn toàn bỏ xa đám nguyên liệu từ mấy con ma thú xuất hiện dưới tầng 93 cơ.
Nếu ta chuẩn bị rèn nên một thanh kiếm từ số nguyên liệu có ở đây, ta nên ưu tiên sử dụng vảy của con Hắc Long hơn là đống kia.
"... Cháu nghĩ ngần này vảy của Hắc Long là đủ để rèn ra một thanh kiếm rồi. Bác Alan nghĩ sao ạ?"
Lain cố gắng nặn ra một nụ cười và vui vẻ hỏi bác Alan.
Trong những tình huống như này, tôi mới nhận ra rằng chị ấy mới là người lớn tuổi nhất trong tổ đội.
"Ồ! Vậy thì ta có thể làm nên một thanh kiếm tuyệt hảo rồi!"
"Cơ mà cậu lại có thể trữ được mọi thứ trong ma cụ của mình như vậy cơ à. Chắc là cậu còn trữ trong đó cả các loại nguyên liệu từ các tầng Cạn, tầng Trung, trang bị và vật phẩm tiêu hao phải không? Liệu nó có thể chứa được nhiều hơn so với loại ma cụ trữ đồ bình thường không?"
Selma hỏi tôi.
"Ừm, đúng là mấy loại ma cụ trữ đồ thông thường sẽ không thể nào trữ được nhiều đồ đến mức này. Nhưng cái mà tôi đang đeo là một cái được chế tạo rất đặc biệt."
Tôi vừa giải thích vừa chạm vào chiếc vòng tay đang nằm trên cổ tay trái tôi.
"Hồi tôi còn đang ở trong Tổ đội Anh hùng, tôi từng là người tạm thời giữ ma thạch và nguyên liệu thu thập được từ việc khám phá mê cung. Nhưng lúc ấy, mấy loại ma cụ trữ đồ bình thường vốn không đủ dung tích để có thể chứa hết tất cả. Tôi không muốn đeo quá nhiều cái trên tay nên tôi đã nhờ một thợ chế tác ma cụ làm cho tôi một cái có thể đựng được nhiều vật phẩm cùng lúc."
"... Cậu có thể giới thiệu vị thợ chế tác ma cụ đó cho chúng tôi được không?"
Chà, cuối cùng thì họ cũng đã hỏi đến cái này rồi.
"Thứ lỗi, tôi không thể giới thiệu ra người đó được. Người làm ra món này đã đưa ra điều kiện với tôi rằng tôi không được tiết lộ ra danh tính của người ấy và công thức cũng như bí kíp để làm nên món ma cụ này tới người khác. Vả lại, việc tôi tiết lộ với mọi người rằng nó có trữ lượng rất lớn cũng đã là bí mật hệ trọng rồi, nên nếu được thì xin mọi người đừng nói ra cho ai khác nhé."
"Tôi biết rồi. Đáng tiếc thật, nhưng cũng không còn cách nào khác. Chúng tôi hứa sẽ không lan truyền sự tồn tại của món ma cụ trữ đồ này ra xung quanh. Mọi người hiểu ý tôi chứ?"
Ai nấy đều gật đầu chấp thuận trước câu hỏi của Selma.
"Nãy giờ có hơi lạc đề rồi, nhưng mà này, ta có thể sử dụng số vảy của Hắc Long này để làm nguyên liệu chính cho thanh kiếm được không?"
Alan kéo cả lũ quay lại vấn đề chính.
"Vâng. Bác cứ lấy nó mà rèn kiếm đi ạ."
"Vậy để ta nghe xem thanh kiếm cậu cần là như nào nhé."
"Chà, vậy thì tôi nghĩ chúng ta sẽ phải dời lại buổi tiệc liên hoan chào mừng vào hôm khác rồi mọi người ạ."
Will lí nhí buồn rầu.
"Xin lỗi Will nhé."
"Không sao đâu. Chúng ta có thể đi ăn bất cứ lúc nào mà."
"Đúng đấy. Vậy thôi, chúng tôi về đây. Nếu còn ở lại đây thì bọn tôi sẽ chỉ tổ làm phiền hai người mất."
Lain nói và cùng mọi người rời đi.
Rồi sau đó, cuộc thảo luận giữa tôi và Alan bắt đầu diễn ra.
◇
"Oi oi, cậu đang nghiêm túc đấy à?"
Sau khi nghe tôi nói ra thanh kiếm lý tưởng của mình, bác Alan nhìn tôi bằng khuôn mặt sửng sốt.
"Cháu thật sự nghiêm túc đấy ạ. Đây là hàng đặt riêng nên bác hãy làm thật cẩn thận nhé!"
"Chà, nếu cậu đã nói không sao thì cũng được thôi. Nhưng nó sẽ tốn kha khá thời gian để làm xong đấy nhé? Và khi sử dụng thì cậu sẽ phải tự tạo ra pháp trận đấy. Đây không phải là chuyên môn của ta đâu nha."
"Vâng, không sao hết bác ạ."
"Rồi. Hôm nay đã muộn rồi nên ta sẽ bắt đầu công đoạn chế tác vào hôm sau nha. Ta e là phải tốn cả tháng đấy."
"... Nhanh ghê. Cháu nghĩ cháu đã đưa ra một yêu cầu khá là vô lý nên nếu có lâu hơn chút nữa thì cháu cũng không bất ngờ đâu."
"Yêu cầu của cậu đúng là có hơi vô lý thật, nhưng nếu chỉ là rèn kiếm thì đây cũng chẳng phải là vấn đề gì quá to tát đâu. Cái đáng lo ở đây là mấy cái pháp trận cơ. Cậu có kham nổi không?"
"Chắc là được bác ạ."
"Cậu không được tự tin lắm nhỉ. Với một thợ rèn như ta thì điều này là hoàn toàn bất khả thi nên ta vẫn có chút nghi ngờ đấy."
"Cháu đã mơ hồ hình dung ra nó được rồi, nên phần khó nhất còn lại là xây dựng pháp trận mà thôi...
Tôi sẽ phải trao đổi lại về vấn đề này với người thầy đã dạy tôi mọi điều cần biết về ma pháp - ông bác.
"Nghe qua phần phát triển ma pháp mà ta thấy hơi khó à nha. Xem ra Ban Nghiên cứu Ma thuật sẽ phải làm việc cật lực rồi đây... Từ giờ, về phần thanh kiếm thì ta sẽ cố hết sức để hoàn thiện nó, nên cứ trông chờ tin tốt từ ta nhé."
"Cháu hiểu rồi. Mọi thứ trông cậy ở bác đấy. - À, cháu giữ thanh kiếm này được chứ bác? Nó vừa tay cháu đến mức cháu phải bất ngờ đấy. Cháu muốn cầm thứ này cho đến khi bác làm xong thanh kia ạ. Dĩ nhiên là cháu sẽ trả tiền cho bác nhé."
Tôi đã xác nhận rằng thanh kiếm này rất phù hợp với việc khám phá mê cung sau khi hai người bọn tôi quyết định vùng trọng tâm và các tính năng khác của thanh kiếm này.
"Ừ, cứ giữ nó đi. Còn vụ tiền nong thì miễn đi. Cậu đã đóng góp cho bọn ta cả mớ nguyên liệu rồi."
"Hể, sao lại thế được? Cháu là người đã đặt làm kiếm nên cháu phải có trách nhiệm chuẩn bị nguyên liệu chứ ạ."
"À, cậu mới vào nên chưa biết nhỉ. Mạo hiểm giả từ Bang hội bọn ta không sở hữu riêng cho mình bất kỳ viên ma thạch hay loại nguyên liệu nào. Ban Quản lý Mạo hiểm sẽ thu mua hết thảy chúng. Số tiền đó sẽ được đưa vào quỹ của tổ đội. Họ sẽ sử dụng số tiền trong mức cho phép của lượng quỹ đó để đặt mua hoặc chế tạo các loại trang bị và ma cụ từ phía thợ thủ công."
"... Nói cách khác, các mạo hiểm giả không phải là bên cung cấp các loại nguyên liệu sao?"
"Đúng rồi đấy. Nguyên liệu sẽ được chuyển đến từ Ban Quản lý Mạo hiểm và bọn ta sẽ thực hiện các đơn hàng theo yêu cầu."
Ra là vậy. Cơ chế hoạt động này cũng thú vị phết đấy chứ.
Tóm lại là, nếu một tổ đội nào đó chỉ có thể đi xuống được các tầng Trung nhưng lại có chút dư dả về tiền quỹ thì họ có thể mua sắm các trang bị được chế tạo nên từ những loại nguyên liệu xuất hiện tại các tầng sâu hơn mà họ không thể tự mình kiếm được.
Hơn thế nữa, bằng cách đưa hết số ma thạch và nguyên liệu về cùng một nơi thì việc quản lý kho đồ cũng sẽ trở nên đơn giản và thuận tiện hơn rất nhiều.
Ngoài ra, điều này còn có thể giúp các bên tránh xảy ra mâu thuẫn trong quá trình phân chia chiến lợi phẩm.
Không ngoa khi nói rằng một trong những lý do gây nên những tranh chấp trong các tổ đội chủ yếu là từ quá trình thu thập và phân chia chiến lợi phẩm.
"Ra là thế ạ. Cảm ơn bác. Cháu sẽ dùng nó thật cẩn thận."
Chúng tôi đã bàn luận trong suốt nhiều giờ liền và mãi đến tận đêm muộn mới xong.
Tôi đã truyền đạt mọi thứ tôi muốn nói và hy vọng thứ mà tôi nhận được sẽ là một thanh kiếm thật chất lượng.
Như mọi lần, ngay khi quay về phòng là tôi liền lăn quay ra ngủ như chết.


1 Bình luận