Ta là chúa tể độc ác của...
Yomu Mishima Nadare Takamine
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 11

Chương 0 Lời nói đầu

2 Bình luận - Độ dài: 2,681 từ - Cập nhật:

Trong cuộc sống không có gì tệ hơn một hành động phản bội.

Tôi, Liam Sera Banfield đã phải chịu một sự phản bội khủng khiếp ở kiếp trước nhưng  tôi đã được tái sinh thành một Bá tước ở một quốc gia liên thiên hà được gọi là Đế chế Algrand.

Sinh ra để trở thành người chiến thắng, tôi đã leo lên vị trí của một công tước.

Tôi thậm chí còn giành được chiến thắng trong cuộc chiến giành quyền kế vị và đạt đến đỉnh cao của sự thịnh vượng trong đế chế.

Tuy nhiên, hiện tại tôi đang lên kế hoạch cho sự phản bội tồi tệ nhất mà thế giới từng chứng kiến.

Tôi có thể biện minh cho hành động đó nhưng theo quan điểm của người khác nó chẳng khác gì một hành động xấu xí.

Cũng dễ hiểu thôi vì tôi đang cố phản bội hoàng tử thứ ba - Cleo, người mà tôi đã ủng hộ suốt thời gian qua.

Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu ủng hộ Cleo trong cuộc đua giành ngai vàng. Bằng cách cung cấp một lượng tài nguyên khổng lồ và một đội quân hùng mạnh, tôi đã nâng địa vị của Cleo lên thành Thái tử.

Bạn nghĩ chuyện gì xảy ra tiếp theo?

Cleo, người đã trở thành Thái tử cho rằng tôi là vật cản đường nên đã quay lưng lại với tôi. Đây là một câu chuyện khiến người ta phẫn nộ nhưng tôi cũng coi đây là một cơ hội, một cơ hội để phản bội lại Đế chế.

Là một người khao khát trở thành chúa tể độc ác, sự phản bội là chuyện bình thường.

Trên thực tế, sự phản bội của Cleo đã nằm trong dự đoán của tôi.

Tôi đã học được điều này trong kiếp trước nên tôi không tức giận về những gì Cleo đã làm.

— Phải nói rằng cả Cleo và Đế chế đều phải trả giá vì đã đâm sau lưng tôi.

Đó là lý do vì sao việc tăng cường sức mạnh là ưu tiên hàng đầu của tôi vào lúc này.

...

“Chủ nhân, việc khai phá các hành tinh tiên phong có hơi chậm so với kế hoạch nhưng vẫn nằm trong giới hạn chấp nhận được.”

Tôi cau mày khi nghe báo cáo của Amagi trong văn phòng. Thành thật mà nói, nếu chỉ chậm tiến độ vài phần trăm thì không có gì đáng lo ngại. Như cô ấy đã nói, nó nằm trong giới hạn chấp nhận được… nhưng vấn đề là hiện tại tôi không có nhiều lựa chọn.

Vì tôi đã quyết định chống lại Đế chế Algrand nên mọi nỗ lực dù nhỏ nhất đều có giá trị. Đó là lý do tại sao tôi không thể bỏ qua dù chỉ một vài phần trăm sự chậm trễ.

Tuy nhiên, việc vội vã tiến hành quá trình thuộc địa hóa sẽ không mang lại kết quả tốt đẹp nào và ngay cả khi có thì tác động của nó cũng không đáng kể trong kế hoạch tổng thể.

Vậy thì tôi phải làm gì?

 — Câu trả lời rất đơn giản: Hãy tìm đến những hành tinh đã có người khai phá.

“Không phải là ý tưởng tồi khi khai phá các hành tinh từng bước một nhưng nó tốn quá nhiều thời gian. Amagi, mang cho tôi danh sách những quý tộc vô dụng có lãnh thổ đang hỗn loạn.”

Những tên quý tộc vô dụng mà tôi nhắc đến là những người không chú ý đến việc phát triển lãnh thổ của mình, thay vào đó lại chìm đắm trong những khoản nợ khổng lồ để sống xa hoa.

Amagi nhanh chóng đưa ra một danh sách.

Tôi nhíu mày sau khi xem qua nó.

“–Nhiều quá.”

“Đế chế là một đất nước liên thiên hà rộng lớn. Nếu các vùng lãnh thổ được quản lý đúng cách, sức mạnh quốc gia của Đế chế sẽ lớn hơn nhiều lần so với hiện tại.”

Bởi vì giới quý tộc đã được giao phó quyền cai trị nên quyền lực của Đế chế đã giảm sút.

Nhưng trớ trêu thay, điều này lại cho tôi cơ hội đánh bại Đế chế.

“Đế chế không quan tâm đến các vùng lãnh thổ gần biên giới. – Amagi, chúng ta hãy chiếm lấy hành tinh này.”

“Chủ nhân, hành tinh kia không phải đã có chủ sao?”

Tôi đang cố gắng tuyên bố chủ quyền đối với một hành tinh thuộc sở hữu của một tử tước.

Nó chưa được phát triển nhiều và là một vùng đất ngập trong nợ nần với rất ít sức hấp dẫn.

Tuy nhiên, hành tinh này đã thu hút được sự chú ý của tôi vì tên tử tước cai trị nó đang sống ở Thủ đô. Nói cách khác, tên tử tước không quan tâm chút nào đến lãnh thổ của mình.

“Chúng ta hãy mua hành tinh này từ tên tử tước vô năng kia. Thay vì xây dựng nó từ đầu, tốt hơn là mua thứ gì đó đã có sẵn.”

Sự phát triển là có thể miễn là có một lượng nền tảng nhất định. Lãnh thổ của tôi là bằng chứng cho điều đó.

“Chủ nhân, ngài định gánh nợ thay cho tử tước sao? Hắn thật sự sẽ từ bỏ lãnh địa của mình sao?”

Người càng bất tài thì càng kiêu ngạo. Có lẽ hắn ta sẽ không dễ dàng từ bỏ lãnh thổ của mình như vậy.

“Ngoài việc gánh vác khoản nợ, chúng ta còn hứa sẽ cho hắn đủ tiền để sống cả đời mà không phải lo lắng. Tôi cá là hắn sẽ vui vẻ đồng ý thỏa thuận này.”

Ngay cả với tôi, việc chuẩn bị nhiều tiền như vậy cũng sẽ gây tổn hại đến ngân sách một chút. Mặc dù tôi có Hộp Giả kim nhưng ngân sách của tôi lại có hạn.

Thành thật mà nói, Đế chế có nhiều nguồn lực hơn để sử dụng. Kim loại hiếm liên tục được thu thập từ khắp cả nước và một lượng lớn tài nguyên được đưa đến mà họ không cần phải động tay vào.

Kể cả với Hộp Giả Kim thì tôi cũng không thể so sánh được. 

Tôi có thể cảm nhận được sự lo lắng của Amagi qua khuôn mặt vô cảm của cô ấy.

“–Chủ nhân, ngài thực sự có ý định chiến đấu với Đế chế sao?”

“Tất nhiên rồi. Nhớ nhé, Cleo là người phản bội tôi trước. Nếu tôi không thắng ở đây, chúng ta sẽ không có tương lai đâu. Đừng lo, thất bại là điều tôi chưa bao giờ biết.”

Tôi có sự bảo vệ thiêng liêng của Người hướng dẫn nên việc thua cuộc là điều không thể. Trong lúc tôi đang chọn hành tinh để mua, Amagi nhắc đến vấn đề của Ellen.

“Em hiểu rồi. Chuyển sang chủ đề khác, có điều em muốn nói … là về Ellen.”

“Ellen? Tôi nghĩ cô bé đang ở học viện. Có chuyện gì xảy ra với cô bé vậy?”

“Cô ấy đã tốt nghiệp học viện từ lâu rồi. Cô ấy thậm chí còn hoàn thành khóa huấn luyện quân sự và hiện đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học ở Thủ đô. Sao chúng ta không để cô ấy trở về hành tinh quê hương một lần nhỉ?”

Tôi quá bận rộn với nhiều việc nên không nhận ra rằng cô bé đã rời khỏi học viện và khóa huấn luyện quân sự rồi.

Amagi trình chiếu các tài liệu ba chiều cho thấy thành tích của Ellen trong thời gian cô bé phục vụ tại ngũ. Cấp bậc cuối cùng của cô bé là thiếu tá và cô bé thậm chí còn giành được một số huy chương.

“Haa… Thời gian trôi nhanh thật. Cảm giác như tôi vừa tiễn cô bé đi hôm nọ vậy.”

“Dù sao thì chủ nhân cũng bận rộn.”

Sau khi cô bé trưởng thành, tôi đã gửi cô bé đến học viện vì cô bé đã đủ tuổi.

Vì Ellen không phải là quý tộc, cô bé không thể được ghi danh vào học viện nhưng tôi đã dùng quyền hạn của mình và ép cô bé vào học vì tôi không thể chăm sóc cô bé trong một thời gian.

Tôi rất bận rộn với việc quản lý lãnh thổ của mình, phải xoay xở giữa công việc và đào tạo.

Thông thường, với tư cách là người kế thừa của trường phái Nhất trảm, cô bé chắc chắn phải nhận được sự hướng dẫn nghiêm ngặt từ tôi.

Tuy nhiên, tôi không có thời gian cho việc đó nên tôi đành cho cô bé đi học ở học viện như một giải pháp cuối cùng.

Tôi muốn cô bé được Sư phụ huấn luyện nhưng thật không may ông ấy đã từ chối với lý do ông ấy không đủ trình độ để dạy nữa và cũng vì chấn thương khiến ông ấy không thể giải phóng Nhất trảm.

Những ứng cử viên khác là Fuuka và Rinho, hai sư muội của tôi. Hai người đó thường xuyên lui tới nhà Sư phụ.

Họ đã trở nên gắn bó với Yasuyuki-kun, con trai của Sư phụ.

Họ đã lười biếng, vì vậy tôi đã nghĩ rằng sẽ không tốt nếu để Ellen cho họ chăm sóc.

– Nếu có thời gian, tôi có kế hoạch sẽ dạy dỗ lại họ thay mặt cho Sư phụ.

Ý tôi là, sao họ dám tụ tập ở nhà Sư phụ mà không có tôi?

Tôi cũng muốn đến thăm Sư phụ nhưng công việc thì cứ chất đống. Đây là công việc tự mình áp đặt nên tôi sẽ không phàn nàn.

“Cứ để Ellen đi học đại học !”

Amagi có vẻ không hài lòng với thái độ của tôi. Gương mặt cô vẫn vô hồn, nhưng đôi mắt cô truyền tải một thông điệp khác.

Nếu người không định chăm sóc cô ấy tử tế thì tại sao lại nhận cô ấy làm đệ tử?

“Chủ nhân không định hỏi ý kiến cô ấy sao?”

“Tôi bận rồi. Hãy đưa mẹ của Ellen đến Thủ đô đi.”

Đã lâu rồi. Hãy cho cô ấy chút thời gian riêng tư với mẹ.

Amagi có vẻ chán nản với quyết định của tôi và nói có phần mỉa mai.

“Chủ nhân, người khiến ngài bận rộn không phải ai khác mà chính là bản thân ngài. Nếu ngài tiếp tục mua các hành tinh và khai thác chúng thì ngài sẽ chỉ càng bận rộn hơn thôi.”

“Em có nghĩ cô ấy có thể giúp tôi làm việc khi cô ấy trở thành một hiệp sĩ chính thức không?”

“-Chủ nhân !”

Amagi nheo mắt. Đáp lại, tôi quay lại làm việc. Sau khi hoàn thành công việc trước mắt, tôi nói cho Amagi biết suy nghĩ thật của mình.

“Tôi chỉ nói với em điều này vì đó là em thôi nhưng Gia tộc Banfield không có đủ tướng lĩnh. Đó là một trong những lý do tại sao tôi có kỳ vọng cao đối với Ellen.”

Ban đầu tôi muốn con bé tập trung vào việc học Nhất trảm nhưng chúng tôi không có nhiều thời gian. Vì tôi đã làm được thì tôi chắc chắn cô bé cũng sẽ làm được.

Có vẻ như Amagi cũng đồng tình với quan điểm của tôi về số lượng tướng lĩnh.

“Mặc dù chúng ta có nhiều người tài năng nhưng chỉ có một số ít nhân sự cấp cao.”

Có Klaus, người có khả năng xử lý mọi tình huống cũng như Tia, Marie và Kukuri - người chỉ huy Black Ops.

Nhưng chúng ta thiếu số lượng tướng lĩnh cấp cao.

Nếu chúng ta chỉ đối phó với một lãnh chúa thì thế là quá đủ nhưng chống lại Đế chế thì còn lâu mới đủ.

“Vậy thì chúng ta có thể tìm thêm người ở đâu?”

Vấn đề là đây không phải là vấn đề có thể giải quyết được bằng cách tuyển dụng những người ưu tú đã hoàn thành chương trình giáo dục. Những gì chúng ta cần là những chiến binh có thành tích thực sự, những cá nhân mạnh mẽ đã trải qua những trận chiến thực sự.

Tôi không mong đợi mọi người đều tài năng như Klaus nhưng tôi muốn có nhiều vị tướng ở cấp độ ngang bằng hoặc thấp hơn một chút so với Tia và Marie trước khi chúng ta đối đầu với Đế chế.

Nếu tôi nhờ Người hướng dẫn giúp đỡ liệu anh ấy có tập hợp đủ nhân sự cần thiết cho tôi không?

– Nhưng mà, như thế thì tôi ích kỷ quá. Tôi đã mang ơn anh ấy rồi. Tôi nên tự mình làm gì đó về chuyện này.

--------------------------------------------

Vào thời điểm đó, Người hướng dẫn đang ở Thủ đô của Đế chế Algrand.

Hắn ngồi xổm trên một thùng rác nằm trong một con hẻm bẩn thỉu trông vẻ mặt vô cùng đau buồn.

“Chết tiệt. -Ta ghét Liam. Ta ghét hắn.”

Người hướng dẫn đã trở lại thành một chiếc mũ và hắn đang rơi nước mắt không biết từ đâu. Hắn vừa khóc vừa chửi Liam.

Tại sao hắn lại ở đây?

Tại sao hắn lại khóc?

Mọi chuyện đều xoay quanh Liam.

Người hướng dẫn đã cố gắng chơi khăm anh trong lễ cưới của anh với Rosetta nhưng đã thất bại và Người hướng dẫn đã bị đánh bởi một thế lực mạnh hơn gấp hàng trăm lần.

Hắn mất đi cơ thể và đến Thủ đô của Đế chế trong tình trạng tơi tả.Tại nơi đây hắn có thể hấp thụ những cảm xúc tiêu cực.

“Nơi này thực sự làm ta bình tĩnh lại. Những cảm xúc tiêu cực cứ chảy vào ta chỉ bằng cách ở đây. Giống như thể hành tinh tuyệt vời này tồn tại vì ta vậy.”

Người hướng dẫn cảm thấy thoải mái giữa mọi cảm xúc tiêu cực và hắn bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai.

Một người qua đường vô tình vứt tờ báo điện tử của mình đi nên hắn vội vàng nhặt lại. Khi mở ra, hắn nhận ra đó là tin tức từ lâu.

“Ta phải lấy thông tin từ những mẩu vụn như thế này. – Làm sao ta lại sa ngã đến mức này?”

Trước đây, hắn có thể truy cập vào mọi loại thông tin chỉ bằng một cái búng tay. Tuy nhiên, lúc này hắn không thể làm gì được nữa vì đã bị suy yếu và bị thương nghiêm trọng.

Khi mở tờ báo ra, một bài viết bắt đầu được phát và một đoạn video được chiếu.

[Có tin đồn rằng mối quan hệ giữa Thái tử Cleo và Công tước Banfield - người vẫn ủng hộ anh cho đến tận bây giờ đã xấu đi–]

Ngay cả ở Thủ đô, tin đồn về sự bất hòa giữa Liam và Cleo cũng lan truyền. Người hướng dẫn đã biết điều này rồi nhưng có vẻ như mối quan hệ của họ đã hoàn toàn tan vỡ.

Tuy nhiên, lúc này Người hướng dẫn không thể làm gì được.

“Ta muốn giúp Cleo mọi thứ anh ta cần, nhưng hiện tại ta không thể làm gì được. Ta thật đáng thương.”

Nước mắt rơi trên tờ báo điện tử.

Người hướng dẫn ngước nhìn bầu trời phía trên Thủ đô.

Bầu trời của Thủ đô chỉ là ảo ảnh.

Hành tinh này hoàn toàn được bao phủ bởi kim loại, và thậm chí cả thời tiết cũng là nhân tạo.

Bầu trời chỉ là hình ảnh được chiếu lên lớp vỏ bao phủ hành tinh.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

ngon, có chap mới rồi
Xem thêm