Sau chia tay, bạn gái hoà...
才不是喜欢大姐姐呢 (Tài bất thị hỉ hoan đại tả tả ni)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 15: Kỳ nghỉ phép thường niên

9 Bình luận - Độ dài: 1,434 từ - Cập nhật:

"Chúng ta kết hôn nhé."

Lời vừa dứt, đầu óc Hạ Ngọc Thu đã rơi vào trạng thái sịt keo cứng ngắt, anh không ngờ rằng đây lại là chuyện cô muốn bàn bạc với anh,  anh cũng từng nghĩ sớm muộn gì anh cũng sẽ cùng Cố Nhã bước vào hôn lễ, nhưng mà tới khi nghe thì Hạ Ngọc Thu  có chút sững sờ không tin vào tai mình.

"Hả? Cái gì, Cố Nhã, em vừa mới nói cái cơ? Anh vừa nãy không nghe rõ lắm. Anh gần đây thật sự làm việc không nghỉ ngơi, tựa hồ có chút lãng tai xíu."

Hạ Ngọc Thu không biết nên làm thế nào, anh căng thẳng đến mức lắp bắp anh bèn hỏi cô lần nữa để xác nhận.

"Haha, ôi cưng à, thật là em nói lại lần nữa nhé. Chúng ta kết hôn đi."

"Kết hôn." Anh nuốt nước bọt một cách khó khăn.

"Hử? Ừ, sao vậy."

Cố Nhã vẫn nắm chặt cánh tay Hạ Ngọc Thu, sau đó thả ra đưa tay kia lên một bàn tay mềm mại, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay véo mặt Hạ Ngọc Thu rồi hỏi.

"Không, không có gì, chỉ là tại sao mọi chuyện lại đột ngột thế."

"Không vì gì cả. Chỉ là vấn đề thời gian thôi, phải không, chuyện sớm muộn có gì lạ sao?"

"Mặc dù em đã nói thế, nhưng nó quá..."

Cố Nhã buông tay khỏi cổ anh và đứng dậy, ngắt lời anh một cách mạnh mẽ không chút chần chừ.

"Quyết định vậy đi, anh không cần phải nói thêm gì nữa đâu, anh yêu."

"À này, nhưng không phải em vừa nói là thảo luận chuyện này với anh sao? Sao lại quyết định nhanh thế..."

Nhìn Cố Nhã trước mặt, thái độ vô cùng cứng rắn, dường như không thể lay chuyển, Hạ Ngọc Thu chỉ có thể nói một cách ủy khuất.

"Vâng, vậy nên đây là kết quả thảo luận của chúng ta. Ngày mai chúng ta sẽ đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, sau đó mốt chúng ta sẽ chính thức kết hôn. Cho nên, anh yêu, hãy liệt kê và đưa cho em danh sách những khách mời anh muốn mời đến dự tiệc cưới tối nay. Em sẽ tìm người phát thiệp mời, sau đó anh không cần phải lo lắng về bất cứ điều gì khác. Chỉ cần làm chú rể của em là được."

"Ngày mai ư? Chúng ta không thể thảo luận nghiêm túc ư? Dù sao thì đây cũng là chuyện lớn mà..."

"Không, ngày mai. Anh phản đối sao ,anh yêu?"

Nụ cười dịu dàng trên mặt Cố Nhã đã gần như biến mất, cô khoanh tay nhìn Hạ Ngọc Thu như đang thẩm vấn tù nhân, trong giọng nói cũng có chút đe dọa tinh tế.

"Không, chỉ là..." Ánh mắt của Cố Nhã sắc bén đến mức Hạ Ngọc Thu cảm thấy như thể cô đã nhìn thấu toàn bộ tâm can anh vậy.

"Sao thế, anh không muốn à?"

"Không chì là,  ngày mai anh phải đi làm và khi tan làm, Cục Dân chính có lẽ sẽ đóng cửa rồi, đúng không?"

Hạ Ngọc Thu vẫn cố gắng giãy dụa dùng cái cơ duy nhất này, dù sao thì việc đột nhiên tuyên bố kết hôn cũng khiến Hạ Ngọc Thu bất ngờ, trong đầu anh lúc này chỉ có một ý nghĩ, đó là tìm cách thoát khỏi chuyện hôn nhân này.

"Nếu đó là tất cả những gì anh lo lắng, thì em nghĩ là anh đang lo lắng quá nhiều rồi."

Cố Nhã cười nhẹ, cô im lặng nhìn anh, không nói thêm gì nữa.

Vài giây sau khi cô nói xong, khi Hạ Ngọc Thu còn đang suy ngẫm về những gì cô vừa nói, tiếng chuông điện thoại di động đột nhiên reo lên từ trong túi anh.

"Anh yêu, điện thoại của anh reo kìa, sao anh không nghe máy đi?"

Cố Nhã mỉm cười nhắc nhở anh, giống như biết trước lúc này sẽ có cuộc gọi đến điện thoại di động của Hạ Ngọc Thu.

"..."

Hạ Ngọc Thu sửng sốt trong giây lát, một lúc lâu không phản ứng, sau khi Cố Nhã nhắc nhở, anh mới biết tiếng chuông là từ điện thoại di động của mình.

Anh ta thò tay vào túi lấy điện thoại di động ra, dùng mu bàn tay lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn thấy người gọi đến trên màn hình, nhận ra là tổ trưởng của mình.

Hạ Ngọc Thu đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, anh đoán là do anh lơ là trong làm công việc tiếp khách, vì vậy tổ trưởng gọi đến để quở trách anh.

"Có chuyện gì thế anh yêu? Không trả lời điện thoại sao?"

Cố Nhã cầm một ly rượu vang đỏ khác trên bàn trà trước mặt rồi ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Hạ Ngọc Thu, giục anh nhanh chóng trả lời điện thoại.

Hạ Ngọc Thu không còn cách nào khác, mặc dù vẫn chưa nghĩ ra lý do để đối phó với tổ trưởng của mình,  cắn răng, nhấn nút màu xanh lá cây trên màn hình để trả lời cuộc gọi.

"Xin chào tổ trưởng, có chuyện gì vậy ạ?"

"Được rồi, Ngọc Thu, ngày mai anh không cần phải đến làm việc nữa."

"Ơ hôm nay tôi thực sự đã tiếp khách hàng một cách chu đáo. Chính khách hàng đã yêu cầu tôi đi cùng cô ấy..."

Hạ Ngọc Thu còn chưa kịp giải thích xong thì đã nghe thấy tiếng cười chen ngang của tổ trưởng ở đầu dây bên kia.

"Tôi đương nhiên biết, Ngọc Thu tiếp đãi khách hàng rất tốt, nếu không, một doanh nghiệp lớn như vậy làm sao có thể đồng ý ký hợp đồng hợp tác với một công ty nhỏ như chúng ta?"

"Hả?" Hạ Ngọc Thu đáp lại một cách bối rối, sau đó nhìn Cố Nhã đang ngồi bên cạnh với vẻ mặt khó hiểu.

Cố Nhã chỉ mỉm cười, sau đó nhấp một ngụm rượu vang đỏ trong ly, ánh mắt tò mò của cô dừng lại ở phần dưới cơ thể Hạ Ngọc Thu và giải thích

"Vâng... em đây rất hài lòng với bữa trưa hôm đó, đặc biệt là món chính rất hợp khẩu vị em, nên tự nhiên đã ký hợp đồng về mối quan hệ hợp tác với công ty các anh."

Sau khi nghe cô giải thích, Hạ Ngọc Thu hiểu rằng cuộc gọi này không phải là để trách móc anh, mà là để khen ngợi anh. Nhưng anh lại cảm thấy có chút bất an khi nhận được lời khen ngợi này. Dù sao thì anh cũng chẳng làm gì cả, chỉ dựa vào bạn gái mình để có được vinh dự này. Anh thực sự không muốn điều này xảy ra.

"Ngọc Thu, hôm nay nhìn thấy biểu hiện xuất sắc của cậu, công ty chúng tôi quyết định tăng lương gấp ba lần, lập tức cho cậu nghỉ phép ba tháng hưởng lương, như vậy cậu không cần ngày nào cũng phải đến làm việc nữa. Nghỉ ngơi thật tốt, tận hưởng kỳ nghỉ nhé, haha."

Sau khi nghe giọng điệu cực kỳ vui vẻ của tổ trưởng qua điện thoại, anh không khỏi ầm ừ dạ dạ vài câu rồi cúp máy.

"Thế nào? Hiện tại hẳn là không có vấn đề gì chứ? Nếu không có vấn đề gì thì cứ theo kế hoạch ban đầu mà làm, ngày mai chúng ta sẽ đi làm giấy chứng nhận kết hôn, mốt sẽ tổ chức hôn lễ, sau đó sẽ đi hưởng tuần trăng mật vòng quanh thế giới. À, đúng rồi, anh yêu, abh có muốn đi nơi nào đặc biệt không?"

Hạ Ngọc Thu cất điện thoại đi, nhìn Cố Nhã với ánh mắt có chút sợ hãi, lúc này anh mới nhận ra được sự đáng sợ của người phụ nữ cực kỳ tao nhã và tôn quý trước mắt này.

Anh cảm thấy cả cuộc sống tương lai của mình đều nằm trong tay cô, anh chỉ có thể là một con búp bê ngoan ngoãn, ngoan ngoãn trong lòng Cố Nhã, không thể thoát ra được. Chỉ cần tình hình vẫn như cũ, anh không có cách nào phản kháng.

Khi nghĩ đến điều này, anh không khỏi cảm thấy lạnh buốt sau gáy.

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

ok, ra nc ngoài đê
Xem thêm
Hể mà tiêu đề để chia tay, mà tình tiết thấy lạ nhờ:))) Mà anh nhà làm méo dám chia tay:)))
Xem thêm
Sắp òi
Xem thêm
Hơi chán nhể ,chả có tí romcom nào ,kieue như bị rape ý
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
anh bạn định nghĩa romcom là rape;)??
Xem thêm
@everyone's Amon: ?? A b ko hiểu ý t r ,ý t là nó có tí cơm chó ,tình tứ j cả ,toàn bị con kia đè ra phịch thì chả bị rape à
Xem thêm
hóng quá trans
Xem thêm
Cố Nhã cứ như một con mãnh thú đói khát.... còn Hạ Nhọc Thu chỉ là một con mồi được nuôi béo😇
Xem thêm
Hóng cảnh a zai bật nóc nhà🤣
Xem thêm