Năm ngày sau, thời điểm con tàu bắt đầu khởi hành.
Khác so với lo ngại ban đầu, cả hai lên tàu dễ dàng đến lạ mà không gặp phải bất cứ vấn đề gì.
Toàn bộ những kế hoạch như phương án dự phòng hanh cách trốn thoát đều đã không còn cần thiết nữa, cuối cùng họ cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Hành trình trên tàu diễn ra rất suôn sẻ.
Thường thì đây sẽ là khu vực có dòng hải lưu cực kỳ hỗn loạn và dữ dội.
Tuy nhiên nghe bảo cứ vào một số khoảng nhất định trong năm, thủy triều sẽ trở nên ổn định hơn.
Mặc dù vậy, việc di chuyển vẫn là quá khó với những con tàu thông thường và phải cần tới loại tàu đặc biệt.
Đó là toàn bộ thông tin tóm gọn mà họ thu thập được trên con tàu.
「Thế, còn về như thông tin thiết yếu liên quan tới châu lục khác… gần như chẳng có gì cả」
「Ế, ý anh là sao?」
____________________
Sau hai ngày kể từ lúc khởi hành.
Bên trong khoang tàu, cả hai tổng hợp lại thông tin và tạm thời vạch ra một kế hoạch mơ hồ cho tương lai.
Và rồi Sarsha nghiêng đầu trước câu chuyện nghe được.
「Chẳng phải đội tiền trạm đã tới nơi rồi ư? Nhưng tại sao vẫn chưa có thông tin nào cả……」
「Dường như chúng ta mất liên lạc với tàu đi trước rồi」
Theo như kế hoạch ban đầu, một số tàu tiền trạm sẽ tách khỏi lực lượng chính để cập bến và tìm vị trí dựng trại trước.
「Có khi nào bồ câu đưa thư bị thú ăn thịt bắt mất không」
Ở một nơi mà họ không thể biết được sẽ có chuyện gì chào đón mình, việc thu thập sớm thông tin trước khi cập bến là rất cần thiết.
「Nếu là những thứ chưa từng biết tới thì cũng chịu thôi. Quan trọng hơn là Jig-san, có điều này tôi muốn hỏi anh」
Nằm trên giường Sarsha hướng ánh mắt tò mò nhìn về phía Jig.
「Lần giao chiến trước, anh đã đọc vị được hết các phép của tôi phải không. Vậy thì nguyên lý ở đó là gì vậy?」
「Ch, chuyện đó à…」
「À, nếu anh không muốn trả lời thì tôi cũng không ép anh đâu. Chẳng có gì lạ khi một chiến binh không muốn để lộ quân bay trong tay mình cả」
Suy nghĩ một hồi, Jig quyết định cất lời.
「Đó không phải vấn đề, nhưng sự thật là đến chính tôi cũng không hiểu nữa… Nếu tôi bảo là do mùi thì cô có hiểu không?」
Liệu rằng nếu là một phù thủy như Sarsha thì có thể giải thích những điều mà bản thân Jig không thể hiểu không, vậy nên anh mới hỏi cô.
「Mùi, sao?」
「Ừ. Mùi hăng xộc lên mỗi khi cô sử dụng phép tấn công, nhưng khi sử dụng phép hồi phục thì lại tỏa ra mùi ngọt」
Sarsah nhíu mày lại và lẩm bẩm
「Umu~... Ngoài đó ra thì còn dầu hiệu nào khác không?」
「Ngoài đó ra… à~, mùi hương đặc biệt nồng nặc tỏa ra ngay trước đòn tấn công dạng bàn chông đó」
「Cái này chỉ là, có lẽ thôi」
Rào trước rằng tất cả chỉ dừng lại ở suy đoán, Sarsha mới bắt đầu giải thích.
「Mà lực là thứ mà không phải cứ thế là có thể sử dụng được」
「Ma lực là gì?」
「Tới mức đó luôn sao… Hiểu đơn giản thì ma lực chính là nhiên liệu để kích hoạt ma thuật」
Sarsha bắt đầu giải thích hệt như một giáo viên.
Sarsha giải thích với tâm trạng vui vẻ như thể thích việc dạy người khác.
「Cần một số bước nhất định thì mới có thể hiện thực hóa ma thuật. Và đầu tiên trong số chính là bơm ma lực. Cứ tưởng tượng như thể đang múc nước từ hồ lên đổ vào xô」
「Và việc thứ hai sẽ là định hướng cho dòng ma lực đó」
「Định hướng ư?」
「Tùy thuộc vào mục đích sử dụng mà ma lực cần được cung cấp đặc tính nhất định. Rằng là để tấn công hay là để phòng thủ chẳng hạn… Và một khi đã định hình đặc tính thì không thể thay đổi nữa, đã mang đặc tính tấn công rồi thì không thể dùng cho phòng thủ được」
「Thứ ba sẽ là tạo hình cho khối ma lực mang đặc tính, có thể coi đây chính là phần hình thành nên ma thuật. Kết ấn hoặc niệm chú đều là những cách để thực hiện bước này」
Jig lắng nghe lời giải thích rồi suy ngẫm.
「Và đó là toàn bộ các bước để phát động ma thuật. Rất có thể Jig có khả năng cảm nhận ma lực trong quá trình định hướng」
「Vậy điều đó… có nghĩa là, cô」
「Phải, tôi cũng chẳng hiểu gì cả」
Sarsha vung vẩy đôi chân với vẻ thất vọng.
Jig vừa nhìn đôi chân trần trắng nõn đang đung đưa kia vừa hỏi.
「Tại sao?」
「Ma lực đối với tôi cũng giống như là lẽ thường vậy. Kể từ khi sinh ra đã có nên có lẽ cũng chẳng bao giờ để tâm tới chúng cả. Hơn nữa là điều đó dường như cũng hoàn toàn khác biệt so với khứu giác thông thường」
「Quả thực, cảm giác như thứ mùi đó truyền trực tiếp vào não tôi thay vì qua mũi vậy」
Jig nhớ lại lúc giao chiến với Sarsha.
Nếu thực sự dựa vào khứu giác, sẽ mất thời gian hơn nhiều để Jig kịp phát hiện ma thuật kích hoạt.
Và tùy thuộc vào hướng gió, sẽ không có gì là bất ngờ nếu Jig còn không thể nhận ra.
「Hừm? Nếu như vậy thì đáng lẽ không chỉ mỗi mình tôi mà người khác cũng phải ngửi thấy chứ」
「Tưởng anh cũng phải để ý chứ? Chẳng phải tất cả đều trở nên náo động vào khoảnh khắc mà tôi chuẩn bị kích hoạt ma thuật sao. Tôi nghĩ lúc đó bọn họ cũng mơ hồ cảm nhận được có thứ gì đó đang trực tiếp đe dọa tính mạng」
「Nếu vậy thì tại sao họ lại không tránh đi… mà không, không dễ gì mà họ xâu chuỗi lại ngay được」
Suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu anh, nhưng rồi lại ngay lập tức phủ nhận.
「Phải vậy rồi đó. Phần lớn bọn họ đều chết trước khi kịp xâu chuỗi bất cứ điều gì.Hoặc nếu thực sự nhận ra thì cũng chưa chắc có thể né tránh được」
「Ra là vậy. Thế tôi cũng hỏi một câu này nhé?」
Nghe thấy Jig hỏi vậy, Sarsha rời khỏi giường rồi ngồi đối diện anh.
「Gì đây nào gì đây nào?」
「...Rồi tại sao cô lại tỏ ra hớn hở thế」
Vẻ hớn hở bất thường của Sarsha khiến anh bất giác vặn lại.
「Thì bởi đây là lần đầu tiên mà có người hỏi về tôi đó. Tự nhiên thấy phấn khích sao sao á…」
Thấy Sarsha bẽn lẽn cười cũng khiến Jig vô thức mỉm cười theo.
Anh đưa tay lên che miệng lại vả tỏ vẻ như chưa từng có chuyện gì.
「Trước đó cô không sử dùng bất kỳ ma thuật tạo ra lửa hay nước lũ nào. Như vậy nghĩa là sao?」
Phần lớn tin đồn liên quan phù thủy đều là phun lửn thiêu rụi hoặc dâng nước lũ làm ngập cả thị trấn.
Sarsha gượng cười với bàn tay vẩy vẩy ngay trước mặt.
「Đó chỉ là người ta đồn phóng đại lên thôi. Bản thân phù thủy đâu có nhiều sức mạnh để mà làm được như vậy. Thậm chí đến việc sử dụng ma thuật nào còn phải phụ thuộc vào thiên phú với từng thuộc tính nữa」
「Thuộc tính?」
Lại là một thuật ngữ kỳ lạ khác.
「Không phải ma thuật, mà ngay từ ma lực của mỗi cá nhân cũng có mức độ tương thích nhất định. Như đối với ma lực của tôi là thiên về xử lý đất đá. Và mặc dù không phải là không thể, nhưng chỉ đơn giản là chúng tiêu tốn quá nhiều ma lực mà vẫn thiếu hiệu quả nên tôi không sử dụng thôi」
Chỉ là~, Sarsha nói tiếp.
「Tùy thuộc vào điều kiện mà phù thủy có thể làm được những việc không tưởng. Một phù thủy thiên phú thuộc tính nước có thể làm cho cả một con sông đổi dòng, dâng lũ cuốn trôi cả thành phố. Còn tôi tối thiểu cũng đủ khả năng gây ra lở đất san phẳng cả một thị trấn」
Dù cho rất nguy hiểm nhưng đây không phải là một câu chuyện quá khó hiểu.
「Vậy còn thuộc tính của phép hồi phục là gì」
「Phép hồi phục can thiệp trực tiếp vào cơ thể, nên có lẽ là thuộc tính cơ thể ha? Do bất kỳ cơ thể nào cũng đều tồn tại ma lực, nên về bản chất thì có lẽ sẽ đủ khả năng để can thiệp vào bất kỳ ai. Và gần đây tôi cũng mới phát hiện ra rằng phù thủy và con người hóa ra lại có cấu trúc cơ thể khá giống nhau」
「Đừng có lấy tôi làm vất thí nghiệm」
Ma thuật dường như cũng tuần theo những nguyên tắc rõ ràng, chứ không thực sự toàn năng tới mức có thể làm được mọi thứ.
Bản thân anh mặc dù chẳng thích thú gì việc học, nhưng việc được giải đáp những thắc mắc chưa có lời giải hóa ra lại thỏa mãn đến lạ.
「Cuộc trò chuyện rất thú vị. Cảm ơn」
「Không không, bản thân tôi cũng thấy vui vì giải đáp được nhiều thắc mắc à」
Trong lúc cả hai còn đang say sưa với cuộc nói chuyện (bài giảng?) về ma thuật, con tàu vẫn cứ tiếp tục hành trình di chuyển đến điểm đích.
____________________
Buổi sáng thứ 20 kể từ ngày khởi hành.
Khi một người lính còn đang dụi mắt đầy ngái ngủ, anh ta bắt đầu trông thấy thứ gì đó dần hiển hiện sau làn sương sớm kia.
Người lính đó liền vội vàng chạy đi cấp báo, chẳng mấy chốc mà tiếng ồn ào tràn ngập khắp cả con tàu lớn.
Các thủy thủ thì cuồng cuồng di chuyển không ngừng, một vài nơi còn vang lên những tiếng quát tháo.
Cuối cùng thì bọn họ cũng đã đặt chân tới một lục địa khác.


1 Bình luận