Vol 04: (Tạm thời chưa biết đặt tên nnao, tại tên trong raw chuối quá)
Chương 06:Tỉnh ngộ
3 Bình luận - Độ dài: 754 từ - Cập nhật:
“Chết đi!” (Tướng cướp)
Tiếng súng nổ lên, một viên đạn bay ra từ nòng súng, nhắm thẳng đến chỗ Wolf.
Ngay lập tức, Wolf cũng bị tiếng động làm tỉnh hồn và nhận ra mình đang ngàn cân treo sợi tóc. Nhưng đã quá muộn để làm bất cứ điều gì, dù có nhanh đến đâu, Wolf cũng đang trong tư thế quá bị động. Cậu chỉ biết đứng chôn chân chờ đợi viên đạn tới lấy mạng mình.
“Nguy hiểm!” (Ruisha)
Nhưng Ruisha đã phản ứng kịp… Trong tích tắc ấy, cậu chẳng thể niệm Ma pháp hay vận Khí công, nhưng ít nhất, cậu có thể lấy thân mình chắn đạn cho Wolf…
Chỉ trong chớp mắt, Ruisha bứt tốc, xuất hiện trước mặt Wolf, dang hai tay, dùng chính cơ thể mình đỡ lấy viên đạn.
Dù có luyện tập và trở nên mạnh mẽ đến đâu, cơ thể xác thịt không một chút phòng vệ nào của Ruisha cũng chẳng thể đủ mạnh mẽ để chặn đứng viên đạn.
Viên đạn bay đến, găm sâu vào bụng cậu… và dừng lại ở đó.
“Hự…!” (Ruisha)
Ruisha ngã khuỵu xuống, khuôn mặt co rúm lại vì đau đớn.
Thấy vậy, Wolf kịp phản ứng lại, chạy đến bên cậu.
“Này! Cậu có sao không!?” Wolf kiểm tra vết thương với khuôn mặt tái mét.
Thật may mắn làm sao, vết thương của Ruisha không ra quá nhiều máu, có vẻ viên đạn đã bay xuyên qua các kẽ hở của nội tạng, tạm thời không quá nguy hiểm đến tính mạng.
“Sao cậu phải làm vậy!? Sao cậu lại cứu tôi!? Chẳng phải đã bảo tôi ghét con người rồi sao!” Wolf gào thét.
Đáp lại câu hỏi ấy, Ruisha chỉ nhẹ cười, trả lời.
“Tại sao à… vì cậu cũng giống tôi, không, cậu cũng giống cả lớp Z này…” (Ruisha)
“Ý-Ý cậu là sao…?” (Wolf)
“Chúng ta đều là nạn nhân của sự khác biệt. Chúng ta sinh ra trong những hoàn cảnh khác thường, có những khả năng kì lạ, thậm chí bị coi là hoàn toàn vô dụng. Dù mỗi người mỗi cảnh, nhưng tất cả chúng ta đều có những quá khứ đáng quên…” (Ruisha)
“L-Là vậy sao…” (Wolf)
Ngay từ đầu, Wolf đã không muốn hòa nhập với những người bạn cùng lớp, hay những con người… Cậu không hề biết về những gì mọi người đã phải trải qua.
Cậu đã nghĩ rằng chỉ có mình là người duy nhất đau khổ.
“Tôi đã được chữa lành… Sau khi vào lớp Z, gặp gỡ và giao lưu với mọi người, chúng tôi đã thấu hiểu nhau… tôi cũng muốn Wolf thay đổi như vậy…” (Ruisha)
“…” Wolf nghe những lời ấy, chết lặng không nói nên lời.
Cậu luôn thấy mình bị phân biệt. Cậu là nạn nhân, con người chính là thủ phạm, chỉ đơn giản là như vậy.
Nhưng mọi thứ không phải như cậu nghĩ. Giờ đây, Wolf nhận ra rằng chính cậu đang là kẻ phân biệt đối xử. Chính cậu đứng ở phe thù ghét và gắn cho mọi con người cái mác xấu xa.
Như vậy khác gì hành vi coi mọi thú nhân là thấp kém?
Lần đầu tiên, Wolf nhận ra sai lầm lớn nhất của mình… Dù là con người, cũng có những người tốt, những người quan tâm đến cậu… như cậu nhóc trước mắt này đây.
Cậu đã thua Ruisha, một tên nhóc nhỏ con hơn nhưng lại cao cả hơn cậu rất nhiều.
Và giờ chính là lúc cho cậu sửa chữa sai lầm.
“Được rồi, xem đây, tôi sẽ cho cậu xem màn trình diễn đặc biệt, hình dạng thật của tôi!” (Wolf)
Nhẹ nhàng đặt Ruisha xuống đất, Wolf tiến về phía tên cướp đang cuồng loạn.
Đột nhiên, với những âm thanh kỳ lạ, cơ thể cậu bắt đầu biến đổi.
Bộ lông đen bắt đầu mọc dài hơn, cả cơ thể cũng dần trở nên to lớn.
Khuôn mặt cậu trở nên dữ tợn, mọc ra răng nanh và móng vuốt sắc nhọn. Đôi mắt bắt đầu trở nên đỏ như máu… Sau vài giây biến đổi, Wolf lộ nguyên hình là một con sói đen khổng lồ đầy oai vệ. [note78202]
“Giờ tao sẽ nghiền nát mày!” (Wolf)
Xua tan được màn sương trong tâm trí, không còn do dự, chú sói giờ đây không còn cô độc, lao vào bắt bọn cướp phải trả giá…


3 Bình luận
YAAI