Vol 04: (Tạm thời chưa biết đặt tên nnao, tại tên trong raw chuối quá)
Chương 02: Tình bạn
2 Bình luận - Độ dài: 634 từ - Cập nhật:
Gã đàn ông tiếp tục nhìn Wolf với vẻ mặt đầy khinh miệt.
Nghe lời buộc tội của gã, Wolf hét lên “Tôi không lấy gì của ông cả!!” nhưng có vẻ ông ta vẫn chắc là do Wolf làm.
Vì biết cãi vã tiếp sẽ chẳng đi đến đâu, Ruisha bắt chuyện với gã ta, một thương nhân tên là Marcus, để biết thêm về vụ việc.
Theo Marcus, một chiếc hộp gỗ đựng hàng hóa, bên trong là một Ma pháp cụ, mà ông ta để trong con hẻm đã biến mất không dấu vết ngay khi ông ta vừa rời mắt một lúc.
Mà tình cờ thay, Wolf lại đi qua con hẻm đó vào lúc ấy, thế là Marcus đinh ninh rằng chính Wolf đã trộm chiếc hộp và giấu ở đâu đó.
“Tôi đã bảo tôi chẳng lấy gì cả!” (Wolf)
“Im đi! Mày nghĩ tao sẽ tin tên thú nhân hôi hám như mày chắc!?” (Marcus)
Có vẻ sự phân biệt đối với thú nhân đã ăn sâu trong tâm trí hắn ta.
Dù hành vi phân biệt chủng tộc giữa con người và á nhân bị pháp luật của vương quốc nghiêm cấm, nhưng những quan niệm phân biệt đối xử đã có từ rất lâu về trước, chẳng thể dễ dàng bị xóa bỏ chỉ với một vài điều luật.
Ngay cả bây giờ vẫn còn rất nhiều nhà hàng và quán trọ không cho phép thú nhân vào.
Và khi xảy ra hành vi phạm pháp, việc một thú nhân bị coi là thủ phạm chẳng là điều gì bất ngờ.
Như lúc này đây, dù chẳng có bằng chứng nào trực tiếp chứng minh Wolf là kẻ trộm, nhưng khả năng cao là cậu ta sẽ bị bắt nếu cứ để yên mọi chuyện như vậy.
Nghĩ vậy, Ruisha rất lo lắng cho Wolf. Cùng là con người, có lẽ gã đàn ông này sẽ nghe những gì cậu nói, Ruisha lên tiếng.
“Được rồi, vậy tôi sẽ đi tìm ra thủ phạm thực sự! Nếu tôi tìm thấy hắn và lấy lại hàng hóa cho ông, ông sẽ thả cậu ta ra đúng chứ?” (Ruisha)
“T-Tất nhiên rồi…” Marcus lắp bắp trước sự thúc ép của Ruisha.
“Nhưng hạn chót là tối hôm nay! Nếu trước tối nay mà cậu còn chưa tìm ra thủ phạm, tôi sẽ báo cho hiệp sĩ hoàng gia!” (Marcus)
“Đã hiểu.” Ruisha đồng ý với Marcus, rồi quay qua Wolf.
“Rồi, bây giờ cùng đi tìm ra tên thủ phạm đó thôi nào!” (Ruisha)
“A-Ai bắt cậu chõ mũi vào chuyện này chứ! Đâu phải việc của cậu!?” Wolf gầm vào mặt Ruisha.
Tuy vậy, nhưng bên trong cậu ta đang cảm thấy rất cảm động. [note77660] Đây là lần đầu tiên Wolf, một thú nhân, được một con người đứng ra bảo vệ.
Nhưng sau bao nhiêu năm đối mặt với sự phân biệt, trái tim đầy tổn thương của Wolf không thể cứ thế mà nhận lấy lòng tốt từ Ruisha.
“Cậu có động cơ thầm kín nào sao!? Có đối xử tốt với tôi cũng chẳng được gì đâu!?” (Wolf)
Wolf cố bảo Ruisha cứ mặc kệ cậu, nhưng Ruisha chỉ tỏ vẻ bối rối chứ không hề khó chịu trước thái độ của cậu ta.
Và sau một hồi im lặng, Ruisha nói lên những lời như đâm vào tâm can của Wolf.
“Thôi nào, cậu cảnh giác quá rồi đấy Wolf. Tôi không cố lợi dụng cậu hay gì đâu.” (Ruisha)
“Vậy sao cậu phải quan tâm đến tôi làm gì? Chẳng có gì tốt đẹp khi người ta thấy cậu đi với một thú nhân đâu!” (Wolf)
“…Điều đó có gì đâu, không phải chúng ta là bạn sao?” (Ruisha) [note77661]


2 Bình luận