Ore no Haitoku Meshi wo O...
Kishin Oikawa Higure Hizuki
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02

Round 1.3: Từ giờ trở đi, chị sẽ là người chăm sóc Yuzuki!

9 Bình luận - Độ dài: 1,385 từ - Cập nhật:

“Dù cậu có dụ dỗ mình lộ liễu đến như nào, kết cục cũng sẽ không thay đổi đâu.”

Tôi chậm rãi rưới một lớp mayonnaise và tương cà lên phần bánh đang nằm ngay ngắn giữa chiếc đĩa vuông.

Dầu trong mayonnaise sẽ giúp ngăn nước từ rau củ ngấm vào bánh, giữ cho lớp vỏ ngoài vẫn giòn thơm.

Yuzuki, người đang quan sát tôi nấu ăn với ánh mắt đầy kìm nén, khe khẽ lẩm bẩm:

“Giờ nghĩ lại… cũng lâu rồi mình chưa ăn mayonnaise…”

Tôi không đáp lại mà chỉ lặng lẽ dùng thìa spatula xúc miếng thịt phủ phô mai vàng óng đặt lên phần bánh.

Tiếng xèo xèo nhỏ vang lên, hương thịt nóng hổi lập tức lan ra khắp phòng.

“Thịt… với cả phô mai… mình cũng đã lâu rồi chưa được ăn…”

Tôi tiếp tục sắp xếp các nguyên liệu. Hành tây xào thơm lừng, cà chua đỏ mọng và rau xà lách tươi xanh – từng lớp được thêm vào, khiến chiếc hamburger trở nên hoàn chỉnh và hấp dẫn đến mức khó rời mắt.

“Hành tây xào trong hamburger… đúng là vầng sáng của thiên thần…”

Tôi có thể thấy rõ ràng – ý chí của Yuzuki đang dần vụn vỡ.

Nhưng tôi chỉ mỉm cười và nói:

“Đó là toàn bộ nguyên liệu mình đã chuẩn bị.”

“Heh-hehe… mình vẫn chịu được đấy nhé…! Lần này mình thắng rồi…!”

Yuzuki vừa cắn môi, vừa tuyên bố chiến thắng trong khi trán đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi.

Tôi không ngờ cô ấy có thể cầm cự được đến mức này.

Nhưng kể cả có là một idol toàn mỹ thì cô vẫn có điểm yếu chí tử là những bữa ăn nhà làm.

“Vậy thì… sau lớp xà lách, thêm một miếng patty nữa nhé.”

“!?”

Ngay khi tôi chuẩn bị đặt miếng thịt thứ hai lên bánh, cánh tay tôi bất ngờ bị giữ lại.

Yuzuki, chẳng biết đã đứng sát bên từ lúc nào, đang nắm chặt tay tôi.

“…Cậu đâu có nói là sẽ thêm miếng nữa…”

Cô ấy lắc đầu liên tục, đôi mắt ánh lên vẻ giận dỗi xen lẫn chút tuyệt vọng.

“Miếng đó không phải của Suzufumi à?”

“Không, miếng đó từ đầu đã là dành cho cậu rồi mà.”

“Nhưng cậu vừa bảo… đã hết nguyên liệu…”

“Mình chỉ nói là hết về loại nguyên liệu thôi. Chứ đâu có nói số lượng.”

“Hông công bằng…(˶˃⤙˂˶)”   

Dù bị giữ tay, tôi vẫn nhẹ nhàng đặt miếng thịt lên bánh.

“L-làm ơn… đừng mà…”

Nước thịt óng ánh từ lớp thịt thứ hai thấm vào rau, khiến chiếc hamburger thêm phần óng ánh hấp dẫn.

Hơi thở của Yuzuki dần trở nên nặng nhọc, cứ như cô ấy vừa mới chạy nước rút vậy.

“Nhìn cậu thế này thì… chắc vẫn chịu nổi thêm một miếng nữa ha?”

“Không! Không thể nào! Mình chịu hết nổi rồi!!”

Cô hét lên, nhưng ở căn phòng góc sát vách này, có hét đến mấy cũng chẳng ai nghe thấy.

Tôi cười khẽ rồi lấy ra miếng thịt cuối – to hơn cả hai miếng trước và ngập tràn phô mai.

“Đòn cuối đây. Cố mà gắng nhé?”

“Đ-đừng…!”

Phịch.

Tôi đặt miếng thịt lên. Cùng lúc đó, tay Yuzuki buông lơi.

“…Mình bảo là đừng mà…♥”

Cô nhẹ nhàng đậy nửa chiếc bánh còn lại lên trên, rồi nâng chiếc hamburger đồ sộ bằng hai tay.

Cô há miệng thật to và cắn một miếng lớn, như thể đang thưởng thức món ngon nhất trần đời.

fe561ef1-e0bd-47f3-8fd2-37b6f763079d.jpg

Ưmmmnn~~~♥”

Chóp chép—chóp chép

Rộp rộp—rộp rộp

Sụp—sụp…

Tiếng ăn uống vang vọng khắp phòng. Những giọt mỡ từ miếng thịt chảy xuống, khiến đầu ngón tay Yuzuki bóng loáng trong ánh đèn.

“Hương vị đậm đà của thịt, rau củ giòn mát và vỏ bánh nướng giòn rụm—mọi thứ hòa quyện tuyệt vời luôn á♥ Mỗi lần cắn vào miếng thịt xay là vị của thịt và hương của tiêu đen bung tỏa khắp khoang miệng…♥ Cái cảm giác ‘xé toạc’ mọi thứ bằng răng ấy… nó giống như săn mồi hơn là ăn uống!”

Đôi mắt Yuzuki sáng rực khi cô ấy hứng khởi nhai từng miếng thịt một cách mãnh liệt.

Đúng như lời cô nói, trông cô lúc này chẳng khác gì một thợ săn đang lao mũi giáo vào con mồi.

“Phô mai cheddar này cũng hợp cực kỳ luôn…♥ Vị béo đậm khiến thịt ngon hơn gấp bội. Cắn một phát cùng bánh mì là muốn tan chảy tại chỗ luôn ấy…♥”

Yuzuki nói không ngừng trong lúc ăn, như thể đang bù đắp cho cả một thời gian dài phải kìm nén cơn thèm.

Dù tôi đã chứng kiến cảnh này không biết bao lần, nhưng ánh mắt tôi vẫn luôn bị hút về phía cô ấy.

“Xà lách với cà chua thì tươi mát, ăn mãi cũng không ngán. Hành tây được áp chảo với bơ đúng không? Chính nó là cầu nối hoàn hảo cho lớp rau và lớp thịt á.”

“Mình có chuẩn bị cả mù tạt phòng khi cần, nhưng xem ra cậu chẳng cần rồi nhỉ?”

“Có ạaaaa──!”

Bàn tay cô ấy vươn ra cực nhanh, giật lấy lọ mù tạt ngay khi tôi vừa đặt xuống bàn.

Như một nghệ sĩ đang tạo hình tác phẩm điêu khắc, Yuzuki khéo léo vẽ những đường lượn sóng vàng óng lên mặt bánh.

“Ah… vị cay và ngọt xen kẽ, nâng tầm món này lên hẳn một đẳng cấp mới…♥ Vừa mang phong vị ‘đồ ăn nhanh’, nhưng vẫn tinh tế, vừa phóng khoáng lại vừa giản dị… Đây chính là bản chất thực sự của một chiếc hamburger…♥”

Chiếc hamburger từng cao như một tòa tháp, giờ đã thu gọn trong lòng bàn tay nhỏ xíu của Yuzuki.

“Mỗi lần hít vào, mình lại cảm nhận được hương khói dịu nhẹ. Thịt thì mềm mọng… cảm giác chữa lành từ bụng lan ra khắp cơ thể, như được tắm suối tiên vậy♥”

Chiếc hamburger chẳng còn bao nhiêu nữa, nhưng bữa tiệc vẫn chưa đến hồi kết.

Tôi đặt “vũ khí tối thượng” lên bàn—một chiếc nồi chiên mini.

Chiếc hộp hình chữ nhật ấy đã được tôi đổ đầy dầu.

Tôi cắm điện, và bắt đầu làm nóng.

“Cậu biết không? Món đi kèm hoàn hảo nhất với hamburger là khoai chiên. Tất nhiên rồi, mình đã chuẩn bị cho cậu đây.”

Vừa dứt lời, bụng Yuzuki đã “ục” lên một tiếng rất chi là rõ ràng.

Tôi thả những sợi khoai xoắn vào chảo dầu, để chúng bơi tung tăng trong biển nóng.

Một lúc sau, tôi vớt chúng ra, rắc đều bột ớt và paprika lên.

Sắc đỏ rực cùng mùi thơm cay nồng lan tỏa khiến tôi cũng phải nuốt nước bọt.

Tôi chưa kịp đặt đĩa xuống ngay ngắn thì đống khoai đã bị “bắt cóc” bởi con tàu không gian mang tên khoang miệng Yuzuki.

“Hofu, afuu…”

Cô ấy nhắm tịt mắt lại, để khoai lăn nhẹ trên đầu lưỡi như đang thưởng thức món tráng miệng cao cấp.

Sau một lúc lặp đi lặp lại mấy tiếng “afu afu” vì nóng, cuối cùng cô cũng nuốt xuống, rồi thở hắt ra một hơi mãn nguyện.

“Được ăn khoai chiên nóng hổi ngay tại nhà đúng là niềm vui đỉnh cao luôn ấy♥ Vị ngọt tự nhiên của khoai quyện cùng độ cay của ớt, paprika làm hương vị dịu lại mà không bị nhạt nhẽo. Vì là khoai xoắn nên gia vị bám đều, lớp giòn – lớp mềm đan xen, ăn vui miệng cực kỳ~♥”

Tôi cũng không quên phần nước uống. Dĩ nhiên là cola.

Yuzuki lập tức cầm ly lên, đưa môi chạm vào ống hút rồi tu một hơi thật dài.

“Mình cứ tưởng sẽ không bao giờ được ăn lại combo hamburger như thế này lần nào trong đời nữa… Thế mà giờ lại được thưởng thức ngay tại nhà thế này… Cứ như thể có cả một bữa tiệc vị hương trong miệng mình vậy♥”

Và bữa tiệc đó vẫn tiếp diễn.

Cho đến khi Yuzuki hoàn toàn chìm đắm vào vực thẳm của mỹ vị.

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

3h sáng đọc bộ này hủy diệt thật
Xem thêm
Trans bộ này vẫn là một cái gì đấy
Xem thêm
Yếu mà giả bộ làm gì chị ơi:))
Xem thêm
Trans comeback
Xem thêm
Vẫn đặc trưng của bộ này, mô tả kĩ càng đến mức khiến người đọc chảy nước miếng lun :)))
Xem thêm
Mukbang trên giấy...
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Không thêm được illu T_T
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
Update rồi.
Xem thêm