My Online ‘Oshi’ and Real...
Harukatoko Akino Ell
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 36 - Tiểu học sinh lên sàn

10 Bình luận - Độ dài: 1,996 từ - Cập nhật:

“Onii-chan... Sao anh trở thành học sinh tiểu học rồi vậy...?”

Mafuyu-chan sau khi thấy avatar nhân vật của tôi thì liền ôm đầu choáng váng như thể không chấp nhận được sự thật này vậy, thậm chí em ấy còn không giữ nổi vẻ điềm tĩnh thường ngày mà lộ rõ khuôn mặt đang sốc nặng luôn kìa. Mà ừ thì tôi cũng hiểu mà, nhìn cái kiểu thiết kế nhân vật này với tôi ở ngoài đời xem, chính chủ khi xem mà còn không chấp nhận nổi nữa là.

“Dễ thương lắm đúng chứ? Coi tiếp đi nè Mafuyu, giao diện mới của anh trai em đây nè.”

Shizuka cứ tủm tỉm cười suốt rồi còn dí laptop sát lại Mafuyu-chan nữa. Còn về phía Mafuyu-chan thì lại liên tục nhìn chằm chằm vào màn hình rồi còn thốt ra mấy câu khó tin nữa chứ.

“Quả thật, cũng có nét dễ thương đấy chứ...”

“Đó đó thấy chưa! Cứ như này là lên stream kiểu gì cũng nổi cho xem!”

“Ê này!”

Gò má Mafuyu-chan dần thả lỏng hơn mỗi khi em ấy nhìn vào cái avatar kia, cái tình huống lạ đời gì thế này??

“Cứ như đang nhìn vào onii-chan của khi xưa vậy.”

“Thật luôn? Cơ mà hồi đó anh cũng có đôi nét trưởng thành nữa mà?”

“Cũng không hẳn, nếu nói về anh của lúc đó thì... Ấm áp, và cũng rất tuyệt nữa.”

“...Vậy à.”

Bỗng dưng được nghe những đòng suy nghĩ có đôi phần phóng đại của em ấy về tôi của khi xưa khiến tôi lúc này cứ thấy xấu hổ kiểu gì ấy, chỉ biết quay mặt đi chỗ khác thôi.

“Ê nè 2 người kia. Đừng có mơ tưởng về quá khứ mãi nữa giùm cái! Ai nỡ lòng nào lại đi phớt lờ quý cô dễ thương hết mực đang ngồi ngay đây vậy hả?”

Shizuka tỏ vẻ khó chịu chen vào giữa cuộc trò chuyện của bọn tôi. Còn tôi thì vẫn bình thản, giả bộ phớt lờ nhỏ rồi nhìn quanh tìm xem quý cô ‘dễ thương hết mực’ kia đang ở đâu. Cơ mà chả thấy ai khớp với mô tả như trên cả:D

“Mà tiến độ này cũng khá nhanh đấy chứ, giờ cậu đã nhận được bản thiết kế nhân vật rồi thì hẳn là ngày debut cũng không còn xa nữa đâu.”

“Thật ư?”

“Ừm, thông thường thì cả quá trình phải mất tới vài tháng lận do tụi mình phải ủy thác công việc cho các bộ phận khác nữa. Cơ mà giờ thì công ty đã có họa sĩ và cả thiết kế riêng rồi nên chắc tầm 1 tháng là sẽ xong đấy.”

“...Đùa, nói vậy thì ngày debut đã gần đến vậy rồi á?”

Nhắc mới nhớ... Lúc trước Maya-san cũng có nói rằng bên chị ấy đã bắt đầu tạo mẫu 3D rồi. Cái tiến độ chắc phải gấp cả trăm lần tên đang dịch bộ này mất.

“Giờ thì mình bắt đầu thấy hồi hộp rồi đấy...”

“Phải đó, nhớ cái hồi lần đầu live mình cũng hồi hộp y cậu vậy đó. Lúc đó hình như có khoảng 20.000 người xem thì phải, đến khi xong việc rồi ngồi xem lại thì mình còn thấy giọng mình cứ run rẩy không thôi nữa kìa.”

“Lẽ dĩ nhiên rồi. Cơ mà nếu đến cả cậu mà còn run kiểu vậy thì chắc đến lượt mình ngồi im bất động luôn quá.”

20.000 người... Nghe thôi đã thấy ảo giác rồi. Đến giờ tôi vẫn không thể nào hình dung được áp lực khi đứng trước màn hình kia mang lại nó lớn đến mức nào nữa. Có lẽ khi trải ngiệm thực tế thì mới ngộ ra được chăng?

Trong khi mãi suy tư về buổi debut đang cận kề kia thì Shizuka lại đưa ra cho tôi đề xuất mới.

“Chắc bên công ty cũng sẽ hướng dẫn thêm với cho cậu tham gia vài buổi tập huấn thôi, như dù gì cũng ở đây rồi thì sao mình không thử tập dợt trước xem sao nhỉ?”

“Uh… ummm… H-Hân hạnh gặp mặt các bạn… Kiểu vậy nhỉ?”

“Cắtttt!!! Cái giọng gì nhỏ hơn muỗi vậy hả?”

“Quả thật, em hoàn toàn không nghe rõ được những gì anh nói luôn á.”

“Ugh…”

Tưởng tượng đi nào não ơi. Hình dung đây là buổi debut thật sự xem nào!!

Hiện tại tôi đang ngồi quay lưng lại với bức tường tại phòng khách, cố diễn tập cho buổi stream sắp tới đây trong khi đầu vẫn liên tục lặp đi lặp lại dòng suy nghĩ trên. Cơ mà từ nãy giờ vẫn chỉ nhận được toàn là lời chỉ trích từ 2 cô nàng ngồi tại bàn đối diện kia… Ê này, sao ánh mắt của 2 người cứ như đang phán xét tội phạm vậy??

“Nè 2 người, giơ cao đánh khẽ với mình chút coi nào.”

“Thế thì làm ăn cho tử tế chút coi nào!”

“Thế thì cậu cũng phải nhận xét cho tử tế vào chứ?”

“Thì đang tử tế đây còn gì? Mình đã nói là giọng cậu nhỏ quá rồi mà, với cả câu từ cậu thốt ra nói thật mình chả hiểu gì luôn ấy.”

“Hể, mình nghĩ cũng đâu tệ lắm đâu nhỉ?”

“Gì chứ? Ngay cả buổi stream lần đầu mình còn làm tốt hơn thế này nhiều lần ấy chứ.”

Shizuka cứ liên tục ôm đầu tỏ vẻ bất mãn… Ơ kìa? Mafuyu em tôi… Sao em cũng im lặng gật đầu đồng tình với nhỏ nữa vậy??

“Thật luôn à… Ê mà này, thường thì các nhân vật phải có các kiểu thiết lập riêng đúng chứ? Chẳng hạn như câu chào đặc trưng hay là cách nói chuyện lên xuống giọng các kiểu này. Nhân vật mặc định của Shizuka là kiểu cốt cách thuần khiết đúng chứ? Nói vậy cơ mà người thật thì…”

“Lắm chuyện vậy!?... Ừ thì thông thường đúng là vầy thật. Nhưng Maya-san nói rằng không cần tạo nhân vật riêng cho cậu đúng chứ? Vậy thì cứ cư xử như bình thường thôi chẳng phải ổn rồi sao? Với cả nếu mà trả lời bình luận với lối suy nghĩ rồi cả tính cách khác so với bản thân thì liệu cậu có làm được không vậy? Mình thì nghĩ Maya-san cũng đã cân nhắc việc Souma-kun là người mới nên đề xuất vậy cũng hợp lý đấy chứ.”

 “Vậy à…”

Ngẫm lại mới thấy đúng thật, việc nói chuyện như một người khác nếu mà không tập dợt trước cho quen thì đúng là rất khó nhằn đây.

“Nếu mà có lời khuyên nào mình thấy hữu ích ấy hả… Thì từ giờ trở đi cậu cứ giữ cái tư duy này cho mình, rằng là mỗi người xem của cậu đều một lòng ngưỡng mộ, có xem cậu bao lần cũng không thấy chán và luôn yêu mến cậu thật nhiều vào. Cứ tự cho mình là cái rốn của vũ trụ luôn càng tốt, muốn làm gì cũng không bị ghét bỏ ấy... Nếu làm vậy thì hẳn cậu sẽ thấy bớt căng thẳng hơn đúng chứ? Dù gì thì cậu thích nói gì trên live cũng được hết mà.”

“Làm gì cũng không bị ghét á…? Kiểu như coi mọi người như người nhà ấy à?”

Phát ngôn nhất thời của tôi vô tình lại khiến cho Shizuka bỗng khựng lại, mắt mở to.

“…Nghĩ vậy cũng được đấy chứ. Người xem như người nhà à. Cứ thử đi theo hướng đó khéo lại hay không chừng.”

“…Ừm, dù sao thì gia đình thật của anh cũng sẽ xem thôi mà.”

“Mafuyu-chan, em biết rằng em không phải em gái thật của anh đúng chứ?”

Câu từ mang đậm chất Mafuyu-chan bị tôi nhẹ nhàng đáp trả lại như thường lệ. Hmm lối tư duy này xem ra khá ổn đấy chứ.

Người xem như người nhà… Người xem như người nhà…

“Rồi, triển thôi nào…”

Như một làn gió mới thổi thoáng qua, chỉ với một chút thay đổi trong lối tư duy thì giờ đây tôi đã có thể nói chuyện lưu loát hơn mà không vướng phải các vấn đề như lúc đầu nữa.

2 tuần sau, vào ngày nghỉ nọ…

“Ê ê Souma-kun! Cậu xem bài Twitter của [Virtual Real] chưa vậy?”

Shizuka đột ngột hét toáng lên rồi xông vào phòng khách nhà tôi.

“Gì mà ồn ào vậy? Mà Twitter có gì hot à?”

Tôi dừng việc nấu nướng đang dang dở rồi đi ra phòng khách xem thử thì Shizuka liền đưa điện thoại của nhỏ cho tôi, hình như trên màn hình hiển thị hình ảnh gì đó thì phải.

“Gì đây!?—pffff….”

“Nhìn dị vãi phải không!??”

Tôi liền bật cười ngay khi nhìn vào màn hình điện thoại.

Trên màn hình hiển thị hình ảnh giới thiệu các thành viên thuộc đơn vị nam thế hệ thứ nhất của [Virtual Real].

Tổng cộng có 4 nhân vật tạo các kiểu dáng khác nhau trên tông nền đen cứ như đang trôi nổi ngoài không gian vậy. Thoạt nhìn thì như bao tấm áp phích quảng cáo điển hình thôi, duy chỉ có 1 chi tiết khá nổi bật kia…

“Thế quái nào mình lại cầm thêm cả vợt bắt côn trùng vậy hả!?”

—Ừ, là đang nói nhân vật của tôi đó.

Điểm đáng chú ý trong tấm ảnh là 3 người còn lại đều diện trên người bộ tuxedo đen, đầu tóc thì đầy màu sắc, nhìn thôi cũng biết đám này kiểu gì cũng nổi như cồn tại các hộp đêm cho xem. Không ngoa khi nói mấy tư thế gợi cảm kết hợp với cả nụ cười hút hồn kia dư sức tóm lấy trái tim của cả tá phụ nữ luôn đấy.

Cơ mà tên còn lại thì… Là tôi, nhóc học sinh tiểu học mặc áo sơ mi cùng quần short, tay còn cầm cả vợt bắt côn trùng đầy khí thế nữa chứ!

…Nói lạc lõng giữa đám đông là còn nhẹ ấy chứ.

Bức ảnh trông như được photoshop chất lượng tệ hại này lại được đăng tải bằng tài khoản chính chủ luôn này!? Đùa tôi đấy à?

“Souma-kun, nhân vật của cậu đang là chủ đề bàn tán của cả cộng đồng mạng luôn kia kìa. Mọi người cứ kiểu ‘Ê học sinh tiểu học thật kìa:DD’.”

“Ừ thì… Cũng dễ hiểu mà, đặt nhóc này chung chỗ với mấy người kia kiểu này…”

Khi tôi thử tìm kiếm trên điện thoại của mình… À mà cũng chả cần tìm, trên màn hình của tôi lúc này vốn đã hiển thị hàng tá các bài tweet về chủ đề này luôn rồi.

“(Mới khóa đầu mà đã bạo đến mức này rồi à :))))) )”

“(Cậu nhóc dễ thương quá chừng luôn này.)”

“(Không biết cậu học sinh tiểu học này làm ăn ra sao đây.)”

“(Sao mọi người chả bàn tán gì mấy về mấy tên đẹp mã kia vậy :)))) )”

“(Tôi chốt sổ Oshi của thế hệ đầu rồi nhá. Đừng ai cản tôi đấy!)”

“Đùa..”

Hầu như mọi lời bàn tán về các thành viên của thế hệ đầu đều đang hướng về tôi này…

Trong khi hầu hết đều chỉ là thả joke thì cũng có vài lời bình luận nghiêm túc đến nỗi khiến tôi rùng mình khi đọc nữa.

“Sáng mắt chưa bé ơi? Chụy đây đã bảo chắc chắn sẽ nổi rồi mà.”

Shizuka nở nụ cười đắc ý cứ như đã biết trước kết quả này vậy. Còn tôi chỉ biết đứng như trời trồng với cả tá dấu ? hiện lên trên đầu, tình trạng cứ vậy tiếp diễn 1 khoảng thời gian khá dài.

Bình luận (10)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

10 Bình luận

Thosantreem ra đời từ đây
Xem thêm
thosanbetrai
Xem thêm
Ozu
Vcl đoạn 20 "Cái tiến độ này gấp trăm lần tên đang dịch bộ này" :))))))))))
Tksssss
Xem thêm
Thosantreem ra đời từ đây
Xem thêm
Shotacon????
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
từ đó hastag #thosanbetrai ra đời...
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
vaicaloz vỡ mồm:v lỡ miệng hứa nghĩ lễ cày 5 chap mà chơi vs dl vcl h mới rặn ra đc 1 chap mới:vv
Xem thêm
sắp tới có làm tý bão không
Xem thêm
ko sao, trans còn chính xác 1 ngày 19p nx để cày 4 chap còn lại 🐧
Xem thêm