Gariben-kun to Uraaka-san...
Emperor Suzuki Kohanayuki
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel Tập 01

Chương 1.11: Không có câu trả lời (2)

0 Bình luận - Độ dài: 2,453 từ - Cập nhật:

「Nee, Kariya-kun.『Kariya Tsutomu』-kun」

Tiếng chuông báo hiệu giờ tan trường vừa mới vang lên, bỏ lại các bạn cùng lớp đang tất bật chuẩn bị tham gia sinh hoạt tại câu lạc bộ, Tsutomu liền nhanh chóng rời khỏi lớp học.

Trong lúc đang bận thay giày ở cửa chính và chuẩn bị rời khỏi cổng trường, từ phía sau chợt vang lên tiếng ai đó gọi Tsutomu.

Nếu như đối phương không gọi đích danh tên Tsutomu, cậu thậm chí còn không nghĩ rằng mình là người được gọi.

Ngạc nhiên trước giọng nói có phần quen thuộc, và khi cậu quay người lại――Có một người đang đứng đó đúng như những gì cậu đang nghĩ.

Mặc dù nói rằng đúng như cậu nghĩ, tuy nhiên đây lại là người mà cậu chẳng có chút quan hệ nào. Tsutomu ngập ngừng mất một hồi rồi mới cất tiếng trả lời.

「Tachibana à. Cậu có chuyện gì sao?」

Mái tóc đen suôn dài óng ả.

Đôi chân thuôn dài trắng nõn lộ ra bên dưới lớp váy ngắn.

Bộ ngực đầy đặn phồng căng từ bên trong lớp áo đồng phục ra ngoài.

Ánh nhìn lạnh lùng tỏa ra từ đôi mắt đen to tròn lấp lánh.

Một idol toàn trường với vô số điểm quyến rũ, 『Tachibana Matsurika』 hiện đang mỉm cười nhìn Tsutomu.

Một nụ cười đầy khả ái…… và đồng thời cũng mang sức hút không thể cưỡng lại được. Khắp phần cổ câu tê râm ran cả lên.

「N~, có mấy chuyện tôi muốn hỏi cậu chút」

『Cậu có rảnh không?』

Matsurika hỏi cậu với giọng điệu nhẹ nhàng, vui tươi.

Tsutomu sau đó lắc đầu đáp lại.

「Xin lỗi, tôi bận đi làm thêm」

「Cậu định tới thẳng chỗ làm sao? Hay là sẽ về nhà trước?」

「...... Tôi về nhà trước」

「Vậy chúng ta cùng đi tới đó nhé. Cậu thấy sao?」

Lời từ chối trước đó khiến Matsurika phải khẽ cau mày lại, nhưng rồi cô ấy liền tươi tắn trở lại và bước một bước lên trước.

Và rồi khi khoảng cách dần thu hẹp lại, idol của toàn trường với chiều cao thấp hơn Tsutomu, ngước mặt lên nhìn cậu.

Mặc dù có lẽ rằng đây chỉ là trùng hợp, nhưng tư thế hiện tại vô hình chung tạo nên một góc nhìn đầy “tinh quái”.

「Cũng chẳng được đáng bao lâu đâu」

「Ế? Bộ cậu sống ở gần trường sao?」

「Ừ」

「Có lẽ nào, cậu đang sống một mình à」

「Khỏi cần phải có lẽ đâu, đúng là tôi đang sống một mình」

「Hee…… Lạ nha. Kariya-kun có phần khá khác biệt so với ấn tượng của tôi đó」

Khác với ấn tượng ban đầu. Dường như trước đây cũng từng có người nói với cậu giống vậy.

Quả thực là Tsutomu cảm thấy phiền khi phải giao tiếp với người khác, nhưng rốt cuộc thì hình tượng của cậu trong mắt người khác là gì vậy.

Trong lòng cậu nổi lên cảm giác xung đột giữa muốn gặng hỏi và cố lờ đi, và rồi cuối cùng vế đằng sau vẫn chiến thắng.

Và khi Tsutomu thử khẽ liếc mắt nhìn xung quanh…… Quả nhiên, mọi ánh mắt đều đang đổ dồn về vị trí cậu.

Tuy nhiên điều đó không có nghĩa là vấn đề xuất phát từ cậu. Nguyên nhân ở đây là nằm ở Matsurika.

Ngay cả khi có gạt danh hiệu hoa khôi sang một bên, mỹ nữ đi bên cạnh cậu vẫn sở hữu một sức hút áp đảo.

Mặc dù cái tình huống cùng nhau đi bộ về nhà như hiện tại là vô cùng khó xử, nhưng giờ mà lỡ Tsutomu từ chối Matsurika, khéo khi cậu sẽ biến cả trường thành kẻ thù của mình mất.

――Vô lý quá mà……

Ngay từ cái khoảnh khắc cô ấy gọi cậu giữa chỗ đông người, mọi đường thoát thân của cậu đều đã bị bịt chết.

Tới lúc mà cậu kịp nhận ra thì đã là quá muộn rồi.

Tsutomu buông tiếng thở dài và chấp nhận tình cảnh hiện tại.

「Hiểu rồi, cùng về thì cùng về」

「Maa, mặc dù nhà tôi ở hướng ngược lại」

『Nhưng tôi đi học bằng tàu điện mà』

Matsurika nhún vai rồi nói thêm.

「Thế, rốt cuộc là cậu đang có chuyện gì muốn hỏi?」

Cả hai vừa đi cạnh nhau vừa cùng nói về những câu chuyện vặt vãnh.

Chỉ tới khi họ rời đủ xa khỏi trường học, Tsutomu mới thực sự cất lời.

Giờ mà không nhanh thì chẳng mấy chốc nữa mà cậu về tới nhà.

――Mặc dù chính mình cũng là người đang có điều muốn hỏi.

「Tôi thấy hôm nay, Kariya-kun cứ nhìn tôi suốt cả ngày đấy」

「Khụ khụ khụ」

Cậu đột nhiên bị sặc.

「T, tạ, tại sao…… tự nhiên lại」

「Nhớ hôm qua cậu còn đanh thép với thầy giáo lắm, vậy mà giờ đã biết bối rối rồi, dễ thương thật đó」

「Dễ, dễ thương!? Mà không, bỏ quả đi, chuyện vừa rồi, tại sao cậu」

Xưa giờ cậu vẫn chưa từng được bất kỳ ai gọi là 『Dễ thương』 cả.

Mặc dù có phần kinh ngạc trước những gì phát ra từ đôi môi Matsurika, nhưng giờ không phải là lúc cho chuyện đó

「Tại sao mà tôi lại biết ấy hả. Là vì…… tôi cũng đang quan sát Kariya-kun nữa đó」

「…… Giờ thì là tại sao nữa vậy?」

――Giao tiếp bằng ánh mắt ư…… đời nào lại có thể xảy ra chứ.

Và khi nhận ra đối phương đang cố tình dùng những từ ngữ lãng mạn theo cách giả tạo, Tsutomu cũng sớm không còn cảm xúc gì nữa.

「A, giờ thì thì cậu bình tĩnh lại rồi ha」

「Thôi, chuyện đó vậy là đủ rồi」

「Vâng vâng. Như tôi hôm qua đã nói rồi đó. Để 『Cảm ơn cậu』 ấy. Chỉ là tôi đang chờ cơ hội thôi」

『Maa, chưa kịp nói thì cậu đã nhận ra rồi ha』

Matsurika vừa vuốt mái tóc đen đang tung bay trong gió vừa nói tiếp.

Cô ấy không nhưng chỉ giỏi trong việc khiến người khác phải để mắt đến mình, mà dường như cũng đã quá quen với việc luôn bị người khác theo dõi.

Matsurika kể rằng bản thân có thể nhận ra bất kỳ ai đang nhìn mình chỉ bằng trực giác.

「Cái thứ siêu năng lực gì đây」

「Cũng không đến mức đó đâu. Chỉ là do tôi đã quen với chuyện đó thôi. Etou….. hình như là khoảng giờ nghỉ trưa ha. Cái lúc mà cả cậu và Amakusa đều vừa nhìn tôi vừa nói chuyện gì đó ấy」

――Thậm chí đến cả lúc đó luôn hả.

Cậu chợt nhớ lại cái lúc mà mình chạm mắt phải Matsurika.

「Cậu trông có vẻ khá thân với Amakusa đó nhỉ. Vậy cả hai khi ấy đang bàn chuyện gì thế?」

「Thì Amakusa có thể kết thân với bất kỳ ai mà」

「Vậy ư? Mình thì lại thấy cậu ấy giống kiểu『Cố gắng giữ khoảng cách』 hơn ấy」

――Sắc sảo thật.

Cậu thầm đồng tình với nhận xét của Matsurika.

Cái cách mà Shirou vừa cười vừa nói 『Chỉ cần ngắm là đủ』 mô tả chính xác cái 『Cố gắng giữ khoảng cách』 đúng như những gì Matsurika đã nói.

「Vậy có chuyện gì với cậu ta sao?」

「Ai biết? Nhưng Amakusa-kun đâu có liên quan đến câu chuyện hiện tại đâu. Cậu cũng bắt đầu lạc đề rồi đấy」

「Chứ không phải cậu mới là người đang lôi tôi vào chuyện đó sao」

「Phải. Nhưng câu chuyện hiện tại không liên quan tới Amakusa-kun, phải chứ」

Matsurika nhẹ nhàng khẳng định.

Để mà Matsurika phải nói tới chữ 『Không liên quan』, phần lớn trái tim của các chàng trai có lẽ sẽ đều tan vợ.

Nhưng vấn đề là, liệu chính Matsurika có nhận thức được điều đó không…… Còn nếu thực sự có, bản chất cô ấy sẽ không khác gì một “tiểu quỷ” cả.

「...... Kiểu những mối quan hệ của Tachibana nghe bảo là thường không kéo dài lâu, câu chuyện là vậy đấy」

「Tôi á? À, ý cậu là cái người ở câu lạc bộ bóng đá sao?」

「Nghe bảo là cả bóng rổ nữa」

「Ý là mối quan hệ thường không bền lâu nhỉ. Cả hai cậu đều là con trai mà con quan tâm bàn tán mấy chuyện đó sao」

「Thì câu chuyện ở đây là vậy mà」

「Nhưng tại sao?」

「...... Điều đó thì, sao cũng được」

Tsutomu cũng chẳng có nhu cầu để ý tiểu tiết.

Có lẽ Shirou sẽ không để ý ra, tuy nhiên tất cả câu chuyện này đều chỉ xuất phát từ một nghi ngờ rằng, liệu idol toàn trường 『Tachibana Matsurika』 và cô gái gợi cảm với tài khoản ẩn danh 『RIKA』 có phải là cùng một người hay không, mà thôi.

「Cũng không hẳn là vô lý nhỉ」

「Ý cậu là?」

「Thì nếu Kariya-kun có cảm tình với tôi, hay là chúng ta cùng hẹn hò một hôm thay lời cảm ơn cho chuyện hôm qua nhé. Sao nào?」

「Hẹn hò thay cho lời cảm ơn ư, cậu có vẻ tự tin vào bản thân mình quá mức nhỉ」

Nhằm xua bớt hơi nóng đang tích tụ lại nơi lồng ngực, cậu đưa tay đặt lên trán mình.

Cách nghĩ của Matsurika khiến cậu không thể hiểu nổi.

「Quả thực, cách làm đó có phần hơi “bề trên” thật. Hay là Kariya-kun muốn được cảm ơn theo cách “gợi cảm” hơn sao?」

「Rồi mắc gì mà cậu lại nghĩ thế」

「Là từ ánh mắt. Từ cái cách mà cậu cứ luôn dán mắt nhìn tôi ấy」

Bản thân Tsutomu ban đầu chỉ hơi choáng váng khi những từ 『Cảm ơn theo cách gợi cảm』 cất lên từ miệng Matsurika.

Nhưng rồi sau đó cậu liền sốc toàn tập khi biết rằng Matsurika đã nhìn thấu ánh mắt cậu.

Ngực, đùi, gáy, môi…… Những điểm khiến cho ánh mắt cậu bị hút chặt vào là nhiều không kể xiết.

Khó mà bất kỳ ai có thể chống lại bản năng cho được.

「Quả thực là nếu được cảm ơn theo cái cách đó, chắc chắn là tôi sẽ cảm thấy sung sướng hơn rồi」

「Ồ, cuối cùng cũng chịu thừa nhận rồi nhỉ」

「Thì chính cậu là người khơi mào ra chuyện này trước mà」

Dù cũng không biết tại sao, trong lòng Tsutomu luôn ngầm định rằng không nên đề cập đến chuyện dâm dục trước mặt con gái.

Mặc dù vậy, nếu như chính Matsurika là người nêu ra vấn đề này trước……

「Tachibana ấy, ừm…… Cậu có hứng thú với mấy chuyện như vậy sao?」

「Gì đây, gì đây nào, Thế cậu đang muốn biết về trải nghiệm của tôi trước giờ sao?」

『Kể cho cậu nghe cũng được thôi, nhưng chắc chắn là không có miễn phí đâu nhé』

Khóe miệng Matsurika cong hẳn lên với nụ cười tinh quái.

Nếu như Matsurika nói ra những trải nghiệm tình dục ở đây, 『Món quà cảm ơn』 cũng sẽ theo đó mà kết thúc.

Chính đôi mắt đen láy mang đầy vẻ vui tươi kia thậm chí còn đang tỏ rõ hơn là bất kỳ lời nói nào.

――Để mà nói là có muốn biết không thì tất nhiên là có, nhưng để mà nói là có muốn biết bằng được hay không thì……

Lịch sử tình dục của idol toàn trường 『Tachibana Matsurika』. Bản thân cậu cũng tò mò muốn biết.

Hứng thú thì đúng là có hứng thú…… Nhưng cũng không đến mức rằng cậu phải biết cho bằng được.

Và để mà nhắc đến một chuyện muốn được biết, sẵn tiện trong đầu cậu cũng đang có một chủ đề hoàn hảo.

Để tiện nói thêm, không không thực sự mong đợi bất cứ lời cảm ơn liên quan đến tình dục nào.

Bất luận nó có ra sao, viễn cảnh tương lai kể từ sau chuyện này trở đi chắn chắn sẽ không thể tốt đẹp cho nổi.

「Cậu có sử dụng Twitter hay cái gì đó tương tự không?」

「Ế? Tôi có. Này, đây là tài khoản hiện tại của tôi đó」

Matsurika lôi chiếc điện thoại ra và chìa màn hình cho Tsutomu xem về tài khoản của cô ấy đang hiển thị trên đó.

Lượng người theo dõi lên tới ba chữ số. Đối với cậu thì có lẽ là cũng khá đáng kể…… với một tài khoản cá nhân chăng.

Bên cạnh đó, số người theo dõi Tsutomu hoàn toàn bằng không.

「Có vẻ đông người theo dõi nhỉ. Cậu thường hay đăng về chủ đề gì sao?」

「U~n, cũng nhiều lắm. Tôi cũng thường hay đăng ảnh mình selfie lên nữa」

「Hee, ảnh selfie sao」

Việc các nữ sinh cao trung thường xuyên chụp ảnh selfie cũng không phải là chuyện gì hiếm thấy.

Mặc dù vậy, ngay lúc này đây, phản ứng của Tsutomu lại có phần dữ dội trước từ ngữ đó.

「Bộ cậu có hứng thú sao? Hay là chúng ta cùng theo dõi chéo nhau nhé」

「Không, cái đó không cần đâu」

Bị từ chối không chút do dự, Matsurika khẽ nhăn mặt tỏ vẻ hờn dỗi.

Dù cũng biết làm vậy có hơi quá đáng, nhưng bản thân Tsutomu không thích chuyện theo dõi chéo nhau.

Đặc biệt khi đối phương lại là một người quen mặt mình, cậu sẽ có cảm giác như thể bản thân đang bị theo dõi.

「Cậu không muốn theo dõi chéo nhưng lại hỏi về chuyện Twitter, vậy là sao?」

「Nếu cậu hỏi là để làm gì…… thì có thể coi như quà cảm ơn không?」

「Thì tôi cũng biết là vậy, nhưng tôi không hiểu nổi. Chỉ là cậu muốn biết tôi có dùng Twitter hay không thì đâu thế coi như là quà cảm ơn được chứ. Còn chuyện ảnh selfie nữa……」

Matsurika khẽ xị mặt xuống, nhưng rồi sau đó liền mở căng mắt ra.

Cả hai đều ngừng bước. Khoảnh khắc bất động trôi qua. Một cảm giác im lặng tới ngột ngạt.

Twitter. Ảnh selfie. Đôi môi hồng căng bóng của Matsurika cứ đang liên tục lặp đi lặp lại những từ đó.

Sau đó, cô ấy hướng ánh mắt lấp lánh lên nhìn thẳng vào mắt Tsutomu, và rồi――

「...... Kariya-kun, có lẽ nào, không nhỉ」

「...... Cách cậu nói vậy, quả nhiên là」

Không còn ai nói thêm lời nào nữa.

Do dự mất một hồi, Matsurika sau đó mới gật đầu với vẻ mặt đầy nghiêm túc.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận