Web Novel Tập 01
Chương 1.9: Cảm giác khó chịu trào dâng và đích đến của nó
1 Bình luận - Độ dài: 1,701 từ - Cập nhật:
「Fu~...... Nói gì thì nói, quả nhiên 『RIKA』-san là tuyệt nhất」
Tự mình lẩm bẩm, Tsutomu cười nhạt.
Cảm giác như thể cậu lúc nào cũng cứ lặp đi lặp lại một điều duy nhất.
……Ma~, sự thật nó vốn là vậy nên cũng chẳng có vấn đề gì cả.
Cậu vừa vu vơ hát vừa lướt những tấm ảnh lưu trong thư mục 『RIKA』.
Bức ảnh đầu tiên đăng lên chính là tấm chụp nửa thân dưới với chiếc quần hot pants bó sát.
Cặp đùi trắng nõn khi ấy đã khiến cậu trở nên mê mẩn đến độ tha thiết muốn cọ má mình vào, kết quả là Tsutomu vô thức bấm vào nút “theo dõi” mà không hề do dự.
「Đoạn này thì những tấm ảnh vẫn chưa thực sự có cảm giác khiêu dâm nhỉ」
Hầu hết những bức ảnh ban đầu đều là những bộ trang phục bình thường mà không có gì đặc biệt.
Dần dà, các tấm ảnh ngày càng khoe đồ lót và thử ở các góc chụp khác nhiều hơn……
Lần lượt theo thứ tự, càng những bức ảnh được đăng tiếp theo, cậu nhận ra rằng chúng càng trở nên táo bạo hơn trước.
Điều này như đang phơi bày sự thật về mong muốn thể hiện bản thân hoặc muốn được công nhận quá mức.
Cô gái ấy có lẽ đang gặp phải vấn đề nghiêm trọng với trái tim có lẽ cũng đang gào thét.
Cậu tự cảm thấy xấu hổ về bản thân cứ vô tâm mà thưởng thức những tấm ảnh khiêu dâm đó, nhưng đồng thời cậu cũng chẳng thể làm gì hơn nữa.
「Nhưng mình, cũng mới tương tác rồi mà」
Cậu đăng bình luận với hy vọng khiến cô ấy có thể vui lên.
Mặc dù nội dung bình luận nghe khá tệ, nhưng bất ngờ thay cậu lại được chính cô ấy phản hồi lại.
Từ trước tới nay, cậu vẫn luôn chỉ nghĩ rằng 『RIKA』 giống như sinh vật ngoài hành tinh sống ở một thế giới hoàn toàn khác biệt.
Không phải vậy. Cô gái ấy cũng chỉ là mội người Nhật bình thường như bao người khác sinh sống đâu đó trên đất nước này mà thôi
「......」
Tsutomu ngồi xem từng tấm selfie một mà 『RIKA』 đăng lên mạng xã hội.
Không hẳn là có bất kỳ ý nghĩa sâu xa nào ở đây cả.
Chỉ vì đột nhiên được phản hồi khiến cậu trở nên phấn khích, vậy nên cậu mới nhìn lại tất cả cuộc hành trình mà cậu theo đuổi từ trước đến nay.
Bản thân mình dễ dãi quá mà, Tsutomu khó mà không tự giễu bản thân cho nổi.
Kho ảnh 『RIKA』 lưu trên máy Tsutomu không những nhiều mà còn cực kỳ đa dạng.
「......Mu?」
Trong lúc vừa ngồi cười một mình vừa lướt từng tấm ảnh một, trong lòng Tsutomu chợt thoáng có cảm giác khó chịu kỳ lạ.
Thậm chí chính cậu còn không thể hiểu nổi cái thứ cảm giác này là từ đâu mà ra.
「......Là sao?」
Tất nhiên, sẽ chẳng có ai trong căn nhà cô độc chỉ mỗi một mình cậu để giải đáp thắc mắc cả.
Thế nhưng――Cái thứ cảm giác kỳ lạ đó vẫn cứ trào dâng khi cậu tiếp tục xem ảnh 『RIKA』.
Và vì vậy, Tsutomu dồn hết quyết tâm để soi thật kỹ từng tấm ảnh một.
Đẩy ra xa, kéo vào gần. Nhìn từ đủ hướng trên, dưới, trái, phải……
「Có phải do tưởng tượng hay không mà…… cảm giác như thể mình đã từng thấy ở đau rồi ấy nhỉ」
Cậu đã xem vô số bức ảnh trên tài khoản này kể từ lần đầu phát hiện ra tới nay.
Mà vấn đề ở đây không phải là vậy. Cái đáng bận tâm tại đây là ở trí nhớ của cậu. Cảm giác như thể là cậu đã gặp người này ở đâu đó ngoài đời rồi.
Tsutomu tự cho rằng suy nghĩ của mình thật ấu trĩ. Bởi vì một khi đã được tận mắt trông thấy thân hình đẹp tới vậy, không có lý nào mà cậu lại có thể quên được.
Vốn dĩ suốt 16 năm cuộc đời của Tsutomu, cậu cũng chẳng mấy khi tiếp xúc với những người khác giới.
Riêng những người mà cậu gặp hồi còn nhỏ có thể loại trừ trước. Không đời nào hình ảnh của họ lại có thể trông giống với những bức ảnh trên điện thoại cậu cả.
Giả dụ như cậu đã trông thấy cô ấy ngoài đời thực thì chắc chắn chỉ có thể là gần đây mà thôi. Nếu vậy thì phạm vi lại càng được thu hẹp hơn nữa.
Mẹ, em kế, các bác nữ cùng lớp, cô giáo. Cậu loại trừ những đồng nghiệp ở chỗ làm thêm ra vì tất cả họ đều là nam hết.
「Không thể là mẹ. Cũng không thể là em kế. Cô giáo thì…… càng không phải. Nếu vậy thì……」
Dù là có ở bên dưới lớp áo, bộ ngực đầy đặn vẫn cứ hiên ngang khoe khoang vẻ đẹp tuyệt mỹ.
Từ đó, những đường cong uốn lượn, mềm mại ôm trọn lấy phần éo thon gọn xuôi dần qua hông xuống phần thân dưới.
Bơ mông săn chắc, đôi chân thon dài mềm mại, căng mọng một cách vừa phải.
Mái tóc đen óng, suôn mượt dài tới tận ngang eo.
『RIKA』 lên ảnh luôn luôn tạo dáng táo bạo một cách đầy tự tin.
Một con người mạnh mẽ với niềm kiêu hãnh mãnh liệt về chính bản thân mình.
Mới chỉ hôm qua thôi, cảm giác khó chịu này vẫn chưa hề xuất hiện.
Cậu gần như xem ảnh 『RIKA』 mỗi ngày.
Không phải ngày nào cô ấy cũng sẽ cập nhật ảnh mới.
Nếu như vậy…… Tại sao tự nhiên lại rơi vào đúng hôm nay?
――Vậy thì giữa hôm qua với hôm nay, liệu rằng có 『Thứ gì đó』 làm nên khác biệt ư.
「Hôm phải là gần đây. Mà là chính…… hôm nay ư?」
Tsutomu cũng cảm thấy giật mình trước những suy đoán thốt ra từ chính miệng cậu.
Nếu như toàn bộ giả định là đúng, sẽ không có mấy người thực sự trùng khớp với toàn bộ tiêu chí cả.
「N? Đây là……『RIKA』-san, lại có nốt ruồi ở vị trí này sao」
Tấm ảnh này chính là góc chụp sau với bộ sườn xám mới được đăng hôm nay.
Đôi chân trần hở đầy táo bạo qua bộ sườn xám, và ở phía sau đầu gối có xuất hiện một nốt ruồi nhỏ.
――Nốt ruồi sau đầu gối ư?
Hôm nay.
Nốt ruồi phía sau đầu gối.
Con gái trạc tuổi.
Từng mảnh thông tin rời rạc bên trong tâm trí Tsutomu dần lắp ghép lại và rồi đi tới một giả thuyết duy nhất.
「......Đây là, Tachibana sao?」
Tachibana.
Tachibana Matsurika.
Cô gái học cùng lớp cậu.
Đương kim hoa khôi trong cuộc thi sắc đẹp năm ngoái, một mỹ nhân tuyệt sắc.
Tsutomu vẫn còn nhớ như in hỉnh ảnh cậu ấy đi ngay phía trước mặt mình sau khi rời khỏi phòng giáo viên.
Đôi chân trắng ngần, thon dài miên man để lộ ra từ bên dưới chiếc váy ngắn.
Và cũng mới chỉ hôm nay, cậu phát hiện ra rằng cô bạn ấy có một nốt rồi nằm phía sau đầu gối.
Vốn dĩ cả hai ngoài việc là bạn cùng lớp ra thì chẳng hề giao tiếp gì với nhau cả.
Cũng vì lẽ đó, Tsutomu chẳng bao giờ có cơ hội được ngắm Matsurika theo những góc khác lạ ấy.
Mái tóc óng ả, thuôn mượt dài tới tận ngang eo.
Phong thái luôn luôn tự tin, đĩnh đạc, xứng với vị trí tâm điểm của cả lớp học.
Mái tóc đen thuôn dài, với vẻ ngoài tự tin.
Hai thứ đó đều là điểm chúng của cả 『Tachibana Matsurika』 và 『RIKA』.
「Không thể nào」
Phản chiếu qua màn hình của chiếc điện thoại, khóe miệng của Tsutomu hiện đang trở nên méo mó một cách kỳ lạ.
Mặc dù chắc chắn rằng 『RIKA』 cũng là một người Nhật nào đó, tuy nhiên cậu luôn mặc định rằng cô gái ấy không hề có chút liên quan nào tới mình cả.
Cậu chưa từng nghi ngờ, mà cũng chẳng từng cảm thấy tiếc nuối. Tâm trí cậu luôn an phận với tình cảnh hiện tại.
Thế nhưng……
『Hôm nay gặp phải chuyện tồi tệ』
Cậu chợt nhớ lại dòng bình luận bên dưới bài đăng khi trước.
Trùng hợp khi Matsurika hôm nay cũng gặp phải chuyện khó chịu.
Cậu ấy bị giáo viên hướng dẫn quát mắng thậm tệ và bị buộc phải đi tẩy trang.
Không lệch đi đâu được. Hoàn toàn trùng khớp.
Khi cậu càng quan sát những tấm ảnh lưu trên máy cậu, hình ảnh giữa 『RIKA』 và Matsurika lại càng trùng khớp lên nhau.
「......Là thật sao, thật luôn đấy hả?」
Tsutomu nuốt nước bọt xuống cổ họng khô khốc.
「Chuyện này, phải tính sao đây……」
Mọi chuyện vẫn chỉ dừng là ở giả thuyết.
Người ta thường nói rằng có tới ba người trông giống hệt nhau ở trên thế giới này.
Rất có thể 『RIKA』 chỉ là song trùng của 『Tachibana Matsurika』 mà thôi.
Mặc dù cách giải thích đó khiến Tsutomu cảm thấy thuyết phục hơn, tuy nhiên cậu vẫn chưa từng trông thấy mặt 『RIKA』 bao giờ cả.
Cậu vừa nghĩ rằng 『Mình muốn biết sự thật』. Cậu cũng nghĩ rằng 『Nếu biết rồi thì phải làm sao?』.
Đối với chuyện nhạy cảm như vậy, cậu cũng không thể tùy tiện đi hỏi bất kỳ ai được.
Tsutomu nhắm mắt lại, ngửa người lên giường rồi hít lấy một hơi thật sâu. Cậu thở ra những hơi đầy nóng nực.
Để rồi đến khi nhận ra, những dòng mô hôi bất thường đã túa khắp người cậu một cách đầy khó chịu.
Đến ngay cả làn gió thổi qua khung cửa sổ cũng trở nên nóng nực đến lạ.


1 Bình luận