Geneki JK Idol-san wa Him...
Hoshino Seiya Chigusa Minori
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN Arc 2

Chương 17

8 Bình luận - Độ dài: 1,378 từ - Cập nhật:

Đây là nhà tắm có bồn tắm hình bầu dục cùng với vòi hoa sen. Bước ra ngoài thì cũng có không gian mở như bồn tắm ngoài trời có thể ngắm nhìn được cả bầu trời đêm. Thực sự chẳng khác nào phòng tắm đầy sạch sẽ tinh tươm của người giàu cả.

“Nhà tắm này cũng được ấy chứ.”

“Mấy thứ kiểu ý chú cũng chả cầu kì gì đâu. Nào, ngồi xuống đây.”

Kazunari-san và tôi ngồi lên ghế tắm. Tình cảnh như này, tôi có nên hành xử như mọi ngày không đây?

“Xin thứ lỗi, chú có muốn cháu kì lưng cho không ạ?”

“Ồ…Vậy, xin phép nhận lời đề nghị đó nhé.”

Tôi liền lấy miếng bọt biển đã thoa xà phòng tắm từ Kazunari-san, rồi ngắm nhìn tấm lưng to lớn ấy.

“Cháu chu đáo thật đó…Nếu có đứa bạn cùng lớp như cháu, thì có lẽ đời học sinh của chú sẽ tuyệt vời lắm đây.”

“Không hẳn đâu ạ, vì cháu chả là gì cả ấy chú.”

“Đừng có tự nhục như thế chứ…À đúng rồi, có chuyện này chú phải thành thật hỏi cháu đó.”

“H,Hả?”

Đột dưng, Kazunari-san nói với giọng điệu nghiêm túc.

“Cháu có thực sự yêu Nako không?”

Bị hỏi như thế khiến tim tôi đập nhanh quá. Phải trả lời sao đây…

“Ừm, xin lỗi.”

Làm sao có thể tránh khỏi vấn đề này được. Kazunari-san cũng nghiêm túc về chuyện ấy, thì không thể lảng tránh câu hỏi của chú ấy được. Sau khi nuốt nước miếng cái ực, tôi liền đưa ra quyết định.

“Cháu yêu cậu ấy. Cháu yêu Nako hơn bất cứ ai.”

“Phải nhỉ…Bởi đến cả Nako còn yêu cháu nữa là. Nếu cháu bảo không yêu con bé, chắc chắn chú sẽ “xử đẹp” cháu đấy! Hahaha.”

Nói thật là đùa kiểu đấy chẳng vui tí nào luôn. Tôi vừa lo lắng kì lưng cho Kazunari-san vừa lau mồ hôi đang tuôn ra như suối này.

“Nako rất mạnh mẽ. Dẫu vậy vẫn có mặt yếu đuối như chú cháu mình thấy hôm nay đấy. Nhưng chỉ cần có người tuyệt vời như cháu ở bên thôi là tâm trạng con bé sẽ tốt lên ngay.”

“Thế là tốt quá rồi ạ.”

“Ồ, tự ti đấy hả?”

“Dạ, vốn dĩ cháu chỉ là người bình thường, Sakurazaki cũng từng nói như vậy. Cậu ấy còn bảo là cháu sẽ không hiểu được đâu nữa chứ.”

“Có thể cháu không tin vào bản thân, nhưng chú đây tin cháu có thể làm được đó.”

Kazunari-san nói “Giờ để chú kì lưng cho.” và rồi bảo tôi quay người lại. Dù thấy hơi sợ, nhưng tôi vẫn chấp nhận lời đề nghị ấy và để Kazunari-san kì lưng cho.

“Cứ tưởng là cháu sẽ không quan tâm đến chuyện đó chứ.”

Thì đúng là tôi không buồn để tâm còn gì…

“Lúc đó, khi Sakurazaki xin lỗi cháu, cháu đã vờ như không quan tâm…Nhưng thực ra, cháu thấy bản thân thật vô dụng và chẳng xứng đáng ở bên Sakurazaki tẹo nào cả.”

“...Chú không nghĩ vậy.”

“Kazunari-san?”

Kazunari-san đặt tay lên vai, rồi ấn tấm ván gỗ dày vào lưng tôi. Tôi hoàn toàn có thể cảm nhận được cơ thể của Kazunari-san luôn này. Chú ấy đang làm gì thế nhỉ?

“Vì hiện tại bản thân cháu vẫn là cháu thôi, cháu vẫn có thể truyền động lực và cảm hứng cho Nako mà.”

Những lời Kazunari-san nói, cũng đúng ha…Tôi cảm thấy như được chú ấy động viên vậy.

“Miễn là cháu vẫn là chính mình, thì chỉ cần thứ tình yêu ấy là quá đủ rồi.”

Biết là toàn nói những điều tốt với cháu như thế, nhưng thế này thì “gần” quá rồi đó!

Chú có thể dịch ra xíu được không chú ơi?

“...Hồi cao trung chú cũng đã gặp được vợ chú đấy.”

Vừa nghe kể chuyện, Kazunari-san liền đặt miếng bọt biển lên và bắt đầu kì lưng tôi.

“Kể cả thế, thì vợ chú cũng chỉ mới 16 tuổi thôi.”

“...Ơ? Nghĩa là…”

“Ừ, cô ấy được biết đến là thần tượng thời Showa, ‘Yuzuhara Mitsu’, người đời hay gọi là ‘Yuzumitsu’ ấy. Nhưng chắc cháu không biết đâu nhỉ.”

“Dạ, cháu xin lỗi ạ.”

Té ra mẹ của Sakurazaki cũng là thần tượng à…

“Nhưng cứ nhìn vợ chú là cháu sẽ hiểu ra thôi. Vấn đề ở đây ý, là thần tượng không phải lúc nào cũng tỏa sáng đâu.”

“Vậy ạ?”

“Cô ấy nói thế đó. Thời thế thay đổi, thì con người cũng sẽ tìm kiếm những điều mới mẻ thôi.”

Cũng phải. Bởi bản tính luôn muốn tìm kiếm những thứ mới mẻ như thế nên mới có nhiều thần tượng như vậy.

“...Nhưng những thần tượng có thể khiến sự tỏa sáng ấy mãi đọng lại trong tâm trí mọi người ấy thật sự rất đỉnh luôn đó.”

Tâm trí của mọi người à…

“Nako cũng như vậy thôi. Một ngày nào đó, sự tỏa sáng ấy sẽ dần phai đi. Việc ấy chắc chắn sẽ khiến con bé thấy mệt mỏi vì quá khác biệt so với trước kia. Nhưng đến lúc đó, nếu vẫn còn người ở bên con bé thì tốt quá.”

“Bố…”

(Đến chỗ này đổi xưng hô được rồi nhé)

“Con không cần phải nghĩ nhiều đâu. Chỉ cần thật lòng yêu Nako là được rồi.”

“...Dạ, con hiểu rồi ạ.”

Những lời nói đầy tuyệt vời ấy đã truyền động lực cho tôi rất nhiều. Với tôi, Kazunari-san thực sự rất đáng tin cậy…Hoặc là thế.

“Nhân tiện thì…Chỗ này cũng “được của nó” đấy.”

Tôi nhận ra ánh nhìn của Kazunari-san từ phía sau đang hướng về phần thân dưới của tôi.

…Hừm, hửm!??

“Khoan, thôi đi ạ!”

Vừa nhận ra cái, tôi liền vội che thân dưới lại.

“Mà, ghen tị với Nako quá đê.”

Tôi nổi da gà.

Tôi vội dùng vòi hoa sen rửa sạch bọt xà phòng rồi liền ngâm mình trong bồn tắm.

“Này này Himahara-kun, đã bảo là ra đây ngồi cùng bố rồi mà.”

“A, phải rồi! Con về nhà sớm để chuẩn bị bữa tối cho dì đây ạ!”

“Vậy, để bố tặng quà lưu niệm cho con nhé.”

“D-Dạ!”

Tôi ra khỏi bồn tắm, lấy khăn lau, rồi tính chuồn khỏi phòng tắm, cơ mà…

“Kya!”

“...Hả?”

Mẹ của Sakurazaki đang đứng trước cửa trượt phòng tắm.

Bà ấy liền lấy tay che mắt lại.

“Ừm, sao vậy mẹ ơi?”

“A, ưm, Himahara-san? Không phải, không phải là cô muốn nhìn trộm phòng tắm nam hay gì đâu á.” (Đoạn này mẹ của Nako vẫn xưng cô cháu như thường nhé, có thay đổi thì thay đổi cách xung hô của main với bả thoai :33)

“...Không, miệng thì nói vậy mà mẹ lại nhìn chỗ nào đấy!”

Vì không ngờ khi bước ra khỏi phòng tắm thì lại gặp mẹ ở đó nên tôi cứ thế hùng hồn ra ngoài.

Và người mẹ bình thường vô cùng điềm tĩnh của Sakurazaki đã nhìn thấy “thứ đó”. 

Trước khi cố che phần thân dưới, mẹ đã liếc nhìn tôi qua kẽ ở giữa ngón tay.

“Mitsu này! Lại là em nữa đấy à.”

“Em xin lỗi, Kazunari-san! Ưm, chuyện này không tránh khỏi được ý anh ơi.”

“Ư…Con về luôn đây ạ.”

************

“Nhớ quay lại đây đó nha. Nhà tắm vẫn luôn mở cửa chào đón con á.”

“Không tắm nữa ạ…Mà mẹ ơi, mặt mẹ đỏ thế.”

“Khụ khụ…Mẹ không có cuồng BL hay mấy anh sở hữu ngoại hình ‘ngon’ đâu.”

“Kể cả có nói với vẻ nghiêm trang như thế nữa thì…”

Tôi cảm ơn hai người họ về mọi chuyện rồi rời khỏi nhà Sakurazaki.

Tôi ngước mắt lên ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao và suy ngẫm về mọi chuyện.

Gia đình Sakurazaki…tưởng chừng như rất trong sáng thuần khiết, nhưng những gì ẩn giấu sâu bên trong bố mẹ cô ấy thì lại có phần hơi quá.

Ngoài vấn đề hỗn loạn đó ra, vấn đề “quấy rối tùng dịch” cũng đã dần nảy sinh trong gia đình Sakurazaki.

Bình luận (8)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

8 Bình luận

TRANS
?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Wat
Xem thêm
TRANS
@K h á n h: chương này nhiều cái hơi khó nói
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Bro has geu material
Xem thêm
check hộp thư trans ơi
Xem thêm
lâu ngày ko đọc
bỏ mịa chìm thuyền rồi à
Xem thêm