“Cậu có chuyện gì muốn nói với tớ à?”, kẻ phản bội hỏi.
Chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi hắn ta hỏi tôi như vậy. Từ lúc chúng tôi đến phim trường Idol Kpop TT, tôi đã không rời mắt khỏi hắn.
Ngay lúc này đây, đầu óc tôi vẫn đang liên tục tưởng tượng ra hàng loạt kịch bản phản bội và xung đột. Trong đầu tôi, tôi đã bị phản bội cả trăm lần và cũng phản bội lại từng ấy lần.
“Ừ.”
“Nói đi. Bộ cậu có chuyện nghiêm trọng à?”
“Không, không phải kiểu đó.”
Tôi nhìn chăm chú vào gương mặt của kẻ phản bội, rồi nói, “Trưởng phòng bảo cậu đang âm thầm làm gì đó rất chăm chỉ nên tớ thấy tò mò.”
“À… cái đó hả.”
Hắn liếc nhìn tôi, rồi lấy ngón cái xoa nhẹ môi dưới mình. Nụ cười thường trực trên gương mặt hắn chợt méo đi một chút, lộ rõ sự lúng túng.
Rồi hắn đáp lại bằng giọng điềm tĩnh với không chút do dự, “Xin lỗi, giờ tớ chưa muốn nói.”
“Cậu không muốn ư?”
“Nếu mọi chuyện suôn sẻ thì hẵng nói. Giờ mà nói ra, lỡ thất bại thì quê chết.”
Hắn vừa cười vừa vỗ vai tôi.
Nếu câu này phát ra từ miệng bất kỳ ai khác, tôi đã nổi đóa từ lâu. Nhưng đây là Choi Gunyoung, một quả bom chưa phát nổ mà tôi không bao giờ có thể chủ quan. Đồng thời cũng là người tôi gặp nhiều nhất ở công ty.
Tôi không thể để mọi chuyện tiếp tục thế này.
Thay vì cứ phải lo lắng không biết lúc nào hắn sẽ nổ, chi bằng loại bỏ hắn khỏi tầm ảnh hưởng của mình…
Trong khi tôi đang suy nghĩ lạnh lùng như vậy thì…
Đã bao lâu rồi tôi mới cảm nhận lại nó nhỉ? Cái cảm giác quen thuộc khi thế giới bỗng tối đen và tương lai mở khóa ấy.
Tôi chưa từng thấy mừng đến vậy khi màn sương che lấy đôi mắt tôi.
Đã lâu đến mức nào rồi? Vì đã lâu không thấy, tôi đã cố ý không nghĩ tới năng lực tiên tri của mình. Năng lực này đến bất ngờ, cũng có thể biến mất bất ngờ. Nếu tôi quá dựa dẫm vào nó và nó biến mất, tôi chẳng biết phải giải quyết ra sao nữa.
Tôi không muốn hy vọng rồi lại thất vọng.
Nhưng giờ đây, khi tương lai hiện ra ngay trước mắt, tôi mới nhận ra mình đã mong mỏi nó đến mức nào và nhẹ nhõm ra sao. Với tương lai trước mắt, tôi cố gắng giữ bình tĩnh, dồn toàn bộ sự tập trung để không bỏ sót bất cứ chi tiết nào.
Tôi không thể xác định rõ mình đang ở đâu.
Tầm nhìn của tôi quá nhiễu và liên tục bị cắt đoạn. Tuy nhiên, điều chắc chắn là Kim Hyunjo và kẻ phản bội đang ngồi trước mặt tôi. Kiểu tóc của cả hai không khác gì hiện tại và ngoại hình cũng vậy. Trong tương lai, Kim Hyunjo đang mặc một chiếc áo len cổ lọ dày cho mùa đông.
Dường như đó là tương lai rất gần.
“Cả anh Younghoon và tôi đều nghĩ công sức bỏ ra sẽ uổng phí, vậy mà cậu đúng là một người có quyết tâm. Cậu sẽ làm nên chuyện đấy.”
Kim Hyunjo ngạc nhiên rồi bật cười.
Với gương mặt chẳng giấu được niềm vui, kẻ phản bội nói, “Có thể nói là nhờ Sunwoo cả đấy.”
Nhờ tôi?
Tôi chưa kịp xác định liệu hắn đã phản bội hay chưa thì kẻ phản bội đã mỉm cười.
“Chúng ta vào làm cùng ngày, bắt đầu cùng lúc, nhưng càng ngày khoảng cách giữa tôi và cậu ấy càng lớn. Thế là tôi phải cố gắng nhiều hơn.”
Và rồi tầm nhìn nhìn của tôi quay trở lại.
Tôi lại đang đứng trước dãy ghế khán giả ở hội trường ghi hình. Khi quay sang bên cạnh, tôi thấy kẻ phản bội. Hắn đang mỉm cười nhìn chương trình đang ghi hình, nụ cười rất giống với nụ cười tôi vừa thấy trong tương lai.
Vậy là… tôi không cần lo về hắn?
Nhìn gương mặt vui vẻ của Kim Hyunjo, tôi có thể suy ra thứ mà kẻ phản bội đang dự tính rất có thể sẽ mang lại lợi ích cho chúng tôi, cụ thể là nhóm Neptune. Đã có Kim Hyunjo biết chuyện thì kế hoạch của hắn chắc chắn không phải chuyện gì mờ ám.
Khi tôi đang thở phào, một suy nghĩ bất ngờ lướt qua đầu.
Tôi đã từng thấy tương lai và thay đổi hiện tại. Nhờ đó, tôi đã chứng kiến tương lai cũng thay đổi theo… Vậy thì, liệu có thể nói Choi Gunyoung đã từng phản bội tôi và Choi Gunyoung bây giờ là cùng một người không?
Suy nghĩ đó thoáng qua trong đầu tôi, dù chỉ trong chốc lát.
Có lẽ, đúng là như vậy.
Tuy nhiên, chừng nào tôi chưa thể nhìn vào tâm trí của Choi Gunyoung và xác nhận một cách tuyệt đối, thì tôi không thể tin tưởng vào hắn một lần nào nữa.
Và nếu một ngày nào đó có cơ hội để tôi không phải thấy mặt Choi Gunyoung nữa, tôi sẽ chọn nó ngay.
*
“Có việc gì vậy?”
Giám đốc bộ phận phim truyền hình của TVL, ông Bae Jangho, dừng ký văn bản và ngẩng đầu lên. Đứng trước mặt ông là tổng đạo diễn của Miu Miu TSBM, Tổng quản lý Song và Đạo diễn Shin Taekyun.
Bae Jangho vừa định lên tiếng sau tiếng hắng giọng của Tổng quản lý Song, thì đạo diễn Shin đã nói trước, “Xin hãy cấp cho chúng tôi khung giờ phát sóng tập đặc biệt.”
“Này, sao lại anh đường đột yêu cầu thế? Anh đã đăng ký trước với bộ phận lập lịch chưa?”
Tổng quản lý Song thúc nhẹ vào hông Đạo diễn Shin Taekyun. Gương mặt phờ phạc vì quay và dựng phim suốt đêm của đạo diễn Shin khẽ nhăn lại.
“Chẳng phải lần trước anh chỉ nói đùa sao?”
Giám đốc Bae quay sang hỏi Tổng quản lý Song.
“Lần đó thì… nửa đùa nửa thật, nhưng lần này là nghiêm túc. Tôi xem lịch rồi, có thể chèn vào–”
“Bộ lần này anh có dàn diễn viên tầm cỡ như phim điện ảnh bom tấn à?”
“Gì cơ? Không, không đến mức đó.”
“Vậy anh có tự tin đạt được đánh giá trên 10% không?”
“Giám đốc, anh như vậy là hơi cao quá rồi. 10% là mức cao kỷ lục đấy.”
Tổng quản lý Song đáp với vẻ hơi phóng đại, nhưng giọng giám đốc Bae vẫn phẳng lặng.
“Chúng tôi chỉ dành tập đặc biệt cho những phim như thế.”
“Nhưng tình hình lần này hơi khác. Dù đang là chủ đề nóng, nhưng sự chú ý của công chúng lại đổ dồn vào Lee Songha hơn là bộ phim. Nếu xử lý không khéo, người ta cũng không còn quan tâm đến phim khi tranh cãi của Lee Songha nguội xuống. Vì vậy, chúng tôi đề xuất làm một tập đặc biệt để chấm dứt mọi tranh cãi, và chuyển hướng sự quan tâm đó sang bộ phim để giữ nhiệt cho nó.”
“…”
Trước lời thuyết phục đầy nhiệt huyết, giám đốc Bae xoa cằm cân nhắc.
Đạo diễn Shin Taekyun phá vỡ bầu không khí im lặng.
“Nếu ông chưa chắc chắn thì xem bản dựng[note72810] phần một và hai đi.”
Nghe vậy, Giám đốc Bae đặt bút xuống.
Hai tiếng sau, sau khi rời mắt khỏi màn hình đen, ông nói, “Tôi sẽ xin cho các anh một khung giờ. Anh cứ thử đi.”
*
Bốn ngày sau, tại căng tin tầng hầm của Knet.
Đạo diễn Go Joontae đang tán dóc với Tổng quản lý Park.
“Anh à, em nghĩ mình sẽ đạt 8% nếu mình đăng bản dựng á .”
“8% à? Được như vậy thì hôm đó tôi bao tiệc luôn.”
Tổng quản lý Park, hôm nay vẫn choàng khăn len sành điệu, vừa khuấy nồi canh hầm vừa nói.
“Sao cậu tự tin thế? Bộ dựng hai đêm liên tục ra kết quả thần kỳ à?”
“Thần kỳ thật. Nếu phát sóng, chúng ta chắc chắn sẽ lọt top tìm kiếm thời gian thực. Lee Songha và thành viên nhóm Punchline chuyên rap ấy. Em đang tạo không khí ‘tình chớm nở’ giữa hai người đó.”
“Cái gì cơ?”
Tổng quản lý Park nhăn mặt, nhưng Go Joontae như không thấy mà vẫn tiếp tục cười đầy ẩn ý.
“Có vẻ cậu kia rất để ý đến Lee Songha. Máy quay đã bắt được cậu ta nhìn chằm chằm vào cô ấy nhiều lần. Hiện tại, Punchline lại là nhóm nổi nhất nên chỉ cần họ hé chữ ‘tì’ trong ‘tình’ thôi là công chúng đã phát cuồng rồi. Dù W&U chắc lại nổi điên lên, nhưng như lần trư–”
“Này, không phải lúc đâu.”
Tổng quản lý Park ngắt lời, mặt lộ vẻ khó xử.
“Không phải lúc?”
“Đạo diễn nghe nói từ phía TVL có tin, rằng Miu Miu TSBM dù không đại thắng thì cũng sẽ thành công. Họ còn lên lịch phát sóng tập đặc biệt. Vì vậy đạo diễn bảo nên tranh thủ mời Seo Jijoon từ sớm.”
“Rồi sao?”
“Vài đạo diễn đã thử rồi nhưng phía W&U khá thờ ơ, họ bảo là mình muốn tập trung vào dự án hiện tại. Có khi chính tôi cũng phải ra tay thuyết phục họ. Nên đừng chọc giận W&U nữa cho đến khi mời được Seo Jijoon.”
Đạo diễn Go Joontae đặt thìa xuống, giọng pha chút bực tức.
“Em mất hai đêm dựng tập này. Tuyệt vời lắm.”
“Chúng ta còn thời gian mà. Cậu để bữa khác rồi chỉnh lại cũng được. Tôi không bảo cậu phải bỏ hẳn. Cứ giữ nó đi, khi nào chúng ta mời được Seo Jijoon rồi hẵng tung.”
“Không, nếu nhờ bộ phận phim truyền hình của TVL giúp, em nghĩ họ sẽ đồng ý ngay thôi. Dù gì thì cũng phải cho diễn viên chính lên mấy show tạp kỹ để quảng bá mà.”
“Cậu từng dính phốt với họ rồi, cậu nghĩ họ sẽ giúp sao?”
Tổng quản lý Park bĩu môi. Mặt Go Joontae tối sầm lại khi nhớ ra vụ lần trước. Vì chính họ đã khiến Lee Songha dính lùm xùm liên quan đến Miu Miu TSBM, chẳng đời nào bên TVL có thiện cảm.
Anh ta uống một ngụm nước lạnh rồi lầm bầm,
“Dù sao cũng là cú quảng cáo hiệu quả.”
“Ừ, đúng là hiệu quả. Con gái tôi còn biết Miu Miu TSBM là gì kia mà. Trong tình cảnh này, cậu nghĩ họ sẽ chịu để diễn viên xuất hiện trên show tạp kỹ? Nhất là khi còn đang bàn đến tập đặc biệt à?”
Tổng quản lý Park đang lau miệng bằng khăn giấy thì bỗng mắt sáng rực.
“Này, thay vào đó, sao cậu không để Seo Jijoon lên Idol Kpop TT đi?”
“Gì cơ?”
“Cậu có thể lấy cớ là ủng hộ Neptune chẳng hạn. Nếu quay được cảnh Seo Jijoon và Lee Songha cùng khung hình trong lúc đang hot thế này, chẳng phải tỷ suất xem sẽ vượt mốc 8% sao?”
Nghe vậy, gương mặt đạo diễn Go Joontae bỗng sáng lên như chưa từng giận dữ.
“Anh sẽ cho Seo Jijoon lên chương trình của em ư? Vậy thì em sẵn sàng nhận ngay.”
“Không, ý tôi là cậu đi mời.”
Sắc mặt anh ta lập tức xám lại.
“Anh còn nói có khi anh phải ra tay mà. Em mời kiểu gì?”
“Cậu biết quản lý của Lee Songha mà, đúng không? Người hay đi quay cùng cô ấy ấy.”
“Tên quản lý à?”
Mắt đạo diễn Go Joontae cụp xuống như đang cố nhớ lại.
“Nếu là người đi cùng đến phim trường thì không phải. Bên cô ấy chỉ có hai người quản lý. Một người nhìn dễ gần và một người không.”
“Nghe nói quản lý của Lee Songha thân với Trợ lý của Seo Jijoon. Cậu thử nhờ anh ta xem sao. Seo Jijoon nghe lời trưởng nhóm đó lắm.”
Đạo diễn Go Joontae nhướng mày như vừa nghe điều gì vô lý.
“Anh muốn em đi năn nỉ một tên quản lý viên ư?”
“Không phải năn nỉ mà là cậu chỉ là nhờ thử xem sao. Tôi mà ra mặt thì kỳ lắm. Cậu thử nghĩ xem. Nếu cậu, đạo diễn có tiếng mát tay, mời được Seo Jijoon mà các đạo diễn khác không mời nổi, Tổng đạo diễn sẽ nhìn cậu bằng con mắt khác.”
Chỉ vừa nhắc tới tổng đạo diễn, vẻ mặt Go Joontae đã dịu lại.
Gã ta im lặng suy nghĩ một lúc rồi nói,
“… Thôi được rồi, em sẽ làm…”
Khi Tổng quản lý Park đang định reo mừng thì Go Joontae vắt chân, thêm một câu,
“...Nếu cái phim đó có đánh giá cao hơn chương trình của em.”
*
Vào buổi sáng nay, bầu không khí có gì đó khác lạ.
Nghe thì có vẻ buồn cười nhưng đó là thật.
Tôi phải mô tả thế nào nhỉ? Bầu không khí như đặc hơn? Hoặc như nặng hơn một chút? Dù sao thì nó cũng khác bình thường.
Tôi đã chờ ngày hôm nay từ rất lâu, nhưng khi nó thực sự đến, đầu óc tôi lại trống rỗng. Đó có phải do tôi ngủ nhiều quá không nhỉ? Chắc là vậy.
Nghĩ vậy, tôi ngáp dài, vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa lục điện thoại nằm dưới chăn.
Khi tôi bật máy lên, một đống tin nhắn hiện lên.
Từ ba mẹ, gia đình anh trai, bạn bè, rồi cả phóng viên Park Woojeong, nhân viên công ty, nhóm Neptune, cả TVL và Pan Production. Ngoài ra còn có tin nhắn từ các phóng viên, đạo diễn và biên kịch mà tôi chẳng biết tên.
Dạo này điện thoại tôi nhận nhiều tin nhắn hơn từ khi làm công việc này, nhưng hôm nay là kỷ lục.
Xem qua nội dung thì có một câu được lặp lại nhiều nhất:
“Đã đọc bài báo rồi.”
Tôi lập tức ngồi dậy và mở laptop.
Vừa vào trang chủ cổng thông tin, tiêu đề tin tức đã đập vào mắt tôi.
{Miu Miu TSBM chuẩn bị lên sóng với tập đặc biệt, đội ngũ sản xuất quyết tâm dập tắt tranh cãi.}
{Bộ phim gây tranh cãi Miu Miu TSBM sẽ ra mắt khán giả tối nay qua một tập đặc biệt.}
Đọc xong, đầu óc tôi lập tức tỉnh táo.
Hôm nay là ngày đó.
Ngày mà Miu Miu TSBM chính thức phát sóng, nó bắt đầu bằng một tập đặc biệt. Và hôm nay cũng là ngày mấy vụ drama cãi kéo dài hơn một tháng qua sẽ chấm dứt.
Tôi hít một hơi sâu rồi kiểm tra phản ứng công chúng trên mạng.
– “Dập tắt tranh cãi”? Uì. Tôi nhìn khí thế đội ngũ sản xuất mà rùng mình.
– Cuối cùng cũng chiếu rồi haha. Em mong chờ nó hơn cả lương cuối năm. Lol, em không thích phim nhưng lại tò mò, không biết diễn xuất của Lee Songha ra sao.
– Nếu diễn dở sau bao nhiêu ồn ào thế này thì đúng là cú lừa thế kỷ.
– Biết đâu lại là cú lật ngược ngoạn mục.
– Nhiều người chỉ chờ vùi dập cô ta. Diễn ổn thôi là không đủ. Nếu đừng có phóng đại rằng Lee Songha là thiên tài thì đâu đến nỗi bị ghét thế.
– Ổn thôi là không đủ. Phải nhập vai cực đỉnh mới được công nhận.
– Chủ đề này vẫn hot vậy sao? Rùng mình thật. Đoán xem phản ứng dân mạng sẽ thế nào. Tôi chuẩn bị sẵn bắp rang bơ để hóng rồi đây.
Đọc xong, môi tôi khẽ cong lên.
Phản ứng nóng nhất từ trước đến giờ.
Những người ghét Lee Songha, những người tò mò, và cả fan ủng hộ cô ấy, tất cả đều đổ dồn về cùng một điểm. Dù là thiện chí hay ác ý, tối nay họ đều sẽ ngồi trước màn hình TV.
Vậy là đủ rồi.
Tôi đóng laptop. Một vài câu hỏi lơ lửng trong đầu.
Miu Miu TSBM sẽ thành công đến đâu? Diễn viên chính đã bị thay, còn vướng scandal lớn. Nó đã khác xa so với bộ phim tôi từng thấy trong tương lai. Nhưng tôi đã thấy khả năng đạo diễn Shin và diễn xuất của dàn diễn viên.
Tôi không tin nó sẽ thất bại.
Cái tôi muốn biết là: nó sẽ thành công đến mức nào?
Và bắt đầu từ hôm nay, thế giới sẽ thay đổi ra sao?
Tôi vào nhà tắm, gột rửa đầu óc, rồi thong thả chuẩn bị đến công ty. Hôm nay không có lịch quay Idol Kpop TT hay ghi hình Miu Miu TSBM. Neptune được nghỉ tại nhà. Tôi, Kim Hyunjo và kẻ phản bội sẽ gặp nhau ở công ty rồi cùng đến ký túc xá nhóm.
Chúng tôi dự định xem tập đặc biệt của Miu Miu TSBM cùng nhau, như lần xem tập đầu của Idol Kpop TT.
Tôi cho laptop vào túi, rời khỏi căn hộ.
Tám tiếng sau, tôi đặt laptop lên đùi và bấm nút làm mới.
– Tôi vừa tan làm! Miu Miu TSBM chiếu chưa?!
– Vẫn đang chiếu quảng cáo. À xong rồi!
– Bắt đầu rồi!!!


0 Bình luận