Nhỏ Gyaru lẽ ra tỏ tình v...
Nyouro Yuishi Kaga Chisaku
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Giao đoạn: Chuyến xe về nhà

4 Bình luận - Độ dài: 1,371 từ - Cập nhật:

Trên đường về nhà sau chuyến đi, tôi cứ tua đi tua lại tất cả những kỷ niệm vui vẻ mà chúng tôi đã có cùng nhau khi liếc nhìn Yoshin đang ngồi cạnh. Cậu ấy đang gật gù, trông như sắp ngủ Nhìn cậu ấy, tôi không khỏi ngáp dài.

Không phải là tôi đang buồn chán hay gì đâu. Chỉ là cảm thấy thư thái khi nghĩ đến việc được về nhà sau một chuyến đi đầy biến cố thôi. Có lẽ mọi mệt mỏi đang ập đến cùng một lúc. Thật khó tin là tôi vẫn buồn ngủ sau khi đã ngủ nhiều đến thế.

Ở ghế trước, bố mẹ vẫn đang vui vẻ nói chuyện về chuyến đi hôm nay và đã bắt đầu bàn đến chuyện cắm trại vào mùa hè. Tôi không thích cắm trại cho lắm, nhưng nếu nó giống chuyến đi này, thì tôi cũng không phiền đâu. Kỳ lạ thật đấy nhỉ? Có lẽ là do có Yoshin bên cạnh nên suy nghĩ của tôi mới thay đổi chăng.

Lần này Saya không đi cùng xe với chúng tôi. Con bé về chung với bố mẹ của Yoshin. Có lẽ chỉ mình tôi thấy, hay là em ấy gắn bó với Shinobu-san còn nhiều hơn với tôi nhỉ? Có cô em gái quý mến mẹ của bạn trai mình đến mức đó… Thật lạ lùng. Shinobu-san hình như cũng rất thích Saya. Thậm chí, nếu cô ấy thích Saya hơn cả tôi thì sao? Tôi bắt đầu cảm thấy có đôi chút bất an. Nhưng có lẽ chỉ là Saya thôi, chắc chẳng có chuyện gì quá kỳ lạ xảy ra đâu nhỉ.

Tôi từ từ đưa tay chạm vào tay Yoshin. Cậu ấy hơi nhúc nhích, phát ra một tiếng rên khe khẽ. Rồi tôi hứng thú chọc nhẹ vào tay cậu ấy vài lần, và mỗi lần như vậy, cơ thể Yoshin lại khẽ rùng mình. Vui thật đấy, tôi nghĩ. Không, khoan. Đây đâu phải lúc làm chuyện này.

“Mẹ ơi, mẹ có cái chăn nào không? Yoshin trông buồn ngủ lắm,” tôi thì thầm, cố nói khẽ hết mức để không đánh thức cậu ấy. Mẹ ngay lập tức đưa cho tôi một cái chăn. Thành thật thì tôi cũng chẳng chắc bà có mang theo hay không, nên mừng vì tôi đã hỏi.

“Hay là con thử rúc vào người thằng bé thay vì đắp chăn đi? Hai đứa sẽ thấy ấm hơn nhiều đấy” 

“Con không làm thế đâu!” Tôi kêu lên, giật lấy cái chăn khỏi tay mẹ. Ý là, tôi có thể làm vậy thật, nhưng nếu chẳng may đánh thức Yoshin thì tôi sẽ cảm thấy tệ lắm. Khi tôi nhẹ nhàng đắp chăn lên người Yoshin, cậu ấy hơi cử động, nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền.

Và đó là lúc mong muốn nghịch ngợm của tôi lại trỗi dậy.

Tôi vuốt ve đầu mũi cậu ấy như muốn cù lét. Yoshin kêu lên và lắc nhẹ đầu. Ừm , đúng là vui thật… Không, khoan đã! Mình đang làm gì thế này?

Nhìn khuôn mặt cậu ấy, tôi nhớ lại cái ngày tôi thổ lộ tình cảm của mình. Mọi chuyện bắt đầu từ ngày hôm đó. Hôm nay đã được ba tuần. Buổi hẹn hò thứ ba của chúng tôi đã kết thúc, chúng tôi chỉ còn một tuần nữa. Điều đó có nghĩa là hai đứa chỉ còn tối đa hai buổi hẹn hò nữa. Cuối tuần tới sẽ là thử thách cuối cùng—mọi thứ sẽ được định đoạt..

Tôi muốn buổi hẹn hò cuối cùng của chúng tôi, không giống như buổi hẹn hò này, chỉ có hai đứa. Tôi phải chuẩn bị cả về mặt tinh thần lẫn cảm xúc. Không phải là buổi hẹn hò như thế này không vui, nhưng nó giống một chuyến đi gia đình hơn là một buổi hẹn hò thực sự. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cuối cùng tất cả chúng tôi lại cùng nhau đi suối nước nóng.

Khi tôi dành chút thời gian kể cho Hatsumi và Ayumi nghe mọi chuyện đã xảy ra, họ đã vô cùng ngạc nhiên. Ý tôi là, tất nhiên là họ sẽ ngạc nhiên rồi. Họ hỏi tôi tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy, và tôi chẳng biết phải lựa lời thế nào, vì đó là ý tưởng của Shinobu-san.

Thật bất ngờ khi Yoshin và tôi ngủ cùng nhau, nhưng tôi không thể chia sẻ điều đó với hai người họ. Ai mà biết được họ sẽ phản ứng thế nào nếu tôi kể chứ. Mẹ tôi vẫn chưa nói gì với họ, phải không nhỉ? Tôi thực sự hy vọng bà ấy chưa nói gì.

“Ưm.”

Ngay lúc đó, tôi nghe thấy Yoshin cựa mình bên cạnh. Tôi nhìn sang và thấy cậu ấy từ từ mở mắt. Tôi im lặng nhìn cậu ấy. Tôi không hề thúc giục hay ngăn cản.

“Xin lỗi, Nanami-san. Tớ vừa ngủ quên à?”

“Chào buổi sáng. Cậu mới chỉ ngủ được một chút thôi. Chắc cậu mệt lắm nhỉ.”

“Chắc tớ không quen đi xe đường dài… fuaaa… Xin lỗi nhé. Chắc cậu thấy chán lắm nhỉ?” 

“Lúc đó tớ ngắm nhìn cậu ngủ, nên không chán chút nào đâu.”

Cậu ấy nhìn đi chỗ khác như thể đang cố che giấu vẻ ngượng ngùng. Phản ứng thật đáng yêu, tôi không nhịn được cười, khiến cậu ấy hơi đỏ mặt.

Đúng lúc đó, mẹ gọi chúng tôi từ ghế phụ.

"Xin lỗi vì đã làm phiền hai đứa lúc đang vui vẻ nhé, nhưng chúng ta sắp đến nơi rồi."

Yoshin quay sang nhìn mẹ tôi, nhưng vì vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, cậu ấy có vẻ ngạc nhiên khi thấy mẹ.

Mẹ đã nói chúng ta "sắp đến nơi rồi", nhưng chính xác là ở đâu? Tôi không nhận ra xung quanh, nên tôi khá chắc là bọn tôi đang không ở gần nhà. Yoshin nhìn ra ngoài cửa sổ xe, có vẻ cũng bối rối như tôi.

"Chúng ta sẽ ghé qua nhà Yoshin-kun một chút. Mẹ đã nói với bố mẹ thằng bé rằng việc đó sẽ gây phiền phức cho họ, nhưng vì Saya đi về bằng xe của Shinobu-san, nên mẹ quyết định chấp nhận lời đề nghị của họ."

À, vậy là chúng ta sẽ đến nhà Yoshin. Tôi không ngờ đến chuyện đó, vì chúng tôi luôn đến nhà tôi. Yoshin có vẻ ngạc nhiên không kém, nhưng cậu ấy gật đầu khi nghe mẹ tôi giải thích.

Đã lâu lắm rồi tôi mới đến nhà Yoshin. Hình như là từ khi tôi tự ý đến nấu bữa tối sau buổi hẹn hò đầu tiên. Hai đứa thực sự luôn chơi ở nhà tôi nhỉ? 

Liệu khi đến đó, tôi có đến phòng Yoshin không nhỉ? Không phải là chúng tôi sẽ làm gì kỳ quặc đâu, vì mọi người cũng sẽ ở đó. Chỉ là tôi chưa bao giờ đến phòng cậu ấy, nên cũng hơi tò mò. Trời ơi, tôi đang viện cớ với ai đây? Tôi đang tự làm mình nóng bừng lên vì lo lắng.

Yoshin đang làm gì đó trên điện thoại khi ngồi cạnh tôi, nhưng lúc đó tôi đang mải mê với những ảo tưởng của mình nên không để ý. Dù sao thì, cậu ấy đột nhiên có vẻ như đã quyết định điều gì đó. Khi tôi ngồi đó, mặt mày bối rối, cậu ấy chạm vào tay tôi và thì thầm, "Nanami-san, tớ có chuyện quan trọng muốn nói với cậu. Cậu có thể vào phòng tớ được không?" 

"Hả? À, ừ, được thôi."

Phòng của cậu ấy?! Nghĩa là, chúng tôi sẽ ở riêng trong phòng cậu ấy sao? Khi tôi hỏi câu hỏi đó bằng ánh mắt, cậu ấy lặng lẽ gật đầu với tôi.

Với vẻ mặt nghiêm túc như vậy, tôi gật đầu đáp lại theo phản xạ. Cái chạm của cậu ấy nóng bừng và tim tôi đập thình thịch khi nỗi lo lắng dâng lên trong tôi.

Cậu ấy muốn nói về chuyện gì vậy?

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

TUYỆT ĐỐI ĐIỆN ẢNH
what-gundam-anime-movie-do-you-consider-to-be-absolute-v0-fa96pde6urjc1-09421839-1729497256497-1729497260534295690878.png
Xem thêm
TRANS
Tem=))
Xem thêm