Trong khi Roel vẫn còn đang vui vẻ tiếp đón lần lượt các vị quý tộc và quan chức đang kéo đến, thì cách đó không xa, một quả bom câm lặng vừa mới được kích nổ. Có hai quý cô xinh đẹp hiện đang đứng mặt đối mặt. Không ai thốt ra một lời, nhưng bầu không khí im lìm lạnh lẽo giữa họ là quá đủ để khiến những vị khán giả tinh tường gần đó nhận ra có chuyện không ổn.
Các nữ quý tộc có mặt tại hiện trường bắt đầu phím thông tin cho nhau. Một vài người đã từng nhìn thấy Alicia hồi bữa tiệc sinh nhật Nora, nên không mất quá nhiều thời gian để danh tính của cô gái tóc bạc, mắt đỏ thẫm được mọi người biết đến.
“Đó là em gái nuôi của ngài Roel? Chẳng phải thế có nghĩa là…”
“Shh! Đừng có vội phát ngôn những chuyện chưa rõ.”
“Còn gì chưa rõ nữa chứ? Nhìn vào bầu không khí ở đó kìa! Rõ ràng nét vui vẻ của Điện hạ đã tắt ngúm luôn rồi.”
Mà đúng là ở thế giới nào đi chăng nữa, thì niềm đam mê hít drama vẫn luôn bùng cháy trong tim mỗi người. Những vị khán giả đang nín thở chờ đợi cuộc đụng độ đầy hứa hẹn của hai nàng tình địch vừa mới chạm trán nhau. Họ đến chết vì tò mò muốn được biết ai sẽ là kẻ giành chiến thắng.
Cả Carter cũng phát hiện ra màn giằng co này của hai cô gái. Để tránh bị tên bay đạn lạc, ông vội vàng chuồn thẳng đến chỗ Đức Giáo hoàng John và một vài quý tộc cấp cao khác cùng các quan chức đang tụ tập rồi bắt đầu buôn chuyện với họ.
“Alicia, nhanh vào thẳng vấn đề đi. Thời gian có hạn. Sẽ không tốt nếu để cậu ấy nhìn thấy đâu.”
Nora liếc nhanh về phía Roel, người vẫn còn đang bận rộn tiếp chuyện với các quý tộc và quan chức tiếp cận cậu. Cô luôn cảm thấy hơi chút ngột ngạt khi phải đối đầu với Alicia.
Bản thân danh tính của Alicia là em gái nuôi của Roel có một bất lợi lớn. Đó là khiến Roel khó phân biệt được giữa tình thân với tình cảm lãng mạn, từ đó khiến việc tiến xa hơn trong mối quan hệ này với cô trở nên cực kỳ khó khăn. Tuy nhiên, tầm quan trọng cực kỳ của Alicia đối với Roel cũng đồng thời khiến cho các đối thủ khác phải gặp khó khăn trong việc đối phó với cô. Muốn tiếp cận được với Roel thì không được bất hòa với cô em gái nuôi này, không ngoại trừ bất kỳ ai.
Roel đã ‘nghiện’ Alicia đến mức nào?
Nora cảm thấy rằng cô đã nắm bắt rõ được trong vài lần đến thăm Roel gần nhất. Ngắn gọn, vị trí của Alicia trong trái tim Roel là không thể lay chuyển.
Điều, đến lượt nó, lại khiến Nora không thể tung ra bất kỳ động thái rõ rệt nào để chống lại Alicia. Cái suy nghĩ cho rằng hôn nhân chỉ là việc riêng của hai người quá là ngây thơ. Hầu hết mọi người chẳng ai lại muốn kết hôn với một người có xung đột với gia đình họ, trừ khi bản thân người đó đã chuẩn bị sẵn sàng để cắt đứt mối quan hệ với chính gia đình mình.
Nora không biết liệu Roel có đi đến mức đó vì cô không, nhưng cô không hề có ý định thử. Cô đã sắp sửa tóm được con mồi của mình rồi, và cô không muốn có bất kỳ sự phức tạp không cần thiết nào khác xảy ra trong thời điểm này.
Cô nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ của Alicia, có chút sợ hãi rằng đối phương có thể sẽ làm bung bét mọi chuyện lên. Sẽ không tốt cho cả hai chút nào nếu Roel cũng tham gia vào chuyện này, nhất là khi họ đang ở nơi công cộng. Nhưng hóa ra, cô chỉ lo lắng vô căn cứ.
“Kính chào Điện hạ. Xin hãy yên tâm rằng tôi không có chủ đích cụ thể nào ở đây cả; tôi chỉ muốn gửi lời chào đến người thôi. Sẽ không có gì đáng ngại nếu anh Roel có thấy chúng ta đứng cùng nhau đâu.”
“Nếu cô chỉ định đến chào hỏi ta, thì ta rất vui mừng được tiếp đón cô. Sẽ chẳng có lợi ích gì nếu mối quan hệ của hai ta trở nên quá khó xử.”
“Xin đừng lo lắng. Tôi rất trân trọng những gì mà Điện hạ đang làm để bảo vệ cho anh Roel, và tôi không có ý định khiến mọi việc trở nên khó khăn hơn với người. Dù sao thì, sự an toàn của anh Roel quan trọng hơn tất thảy.”
“Là vậy à?”
Biểu cảm của Nora mềm mỏng hơn một chút sau khi nghe những lời của Alicia. Cô chợt cảm thấy không phải vô cớ mà Roel lại yêu mến cô bé. Cô bé này có thể phân biệt được chuyện gì quan trọng và chuyện gì không, cũng như không cho phép cảm xúc bản thân được xen vào trong những vấn đề quan trọng.
Cho dù Roel lúc này có vẻ đang được an toàn, nhưng trên thực tế, vẫn còn rất nhiều mối đe dọa vây quanh cậu ấy. Vụ việc với Tu viện Mythril vừa qua là một ví dụ hoàn hảo.
Trên hết, John đã chỉ ra rằng những thành viên của nhà Ascart mà thức tỉnh được huyết thông thường có cuộc sống ngắn ngủi, ra đi khi vẫn còn trẻ. Gần như thể họ bị nguyền rủa vậy; khiến Nora lo lắng mãi không thôi.
“Dường như cô trân trọng cậu ấy rất nhiều.”
“Dĩ nhiên. Tôi không thể chịu được ý nghĩ có bất kỳ tổn thương nào xảy đến với anh ấy.”
Cô gái tóc bạc đặt bàn tay nhỏ nhắn lên trên ngực, và nét mặt băng giá chợt tan đi để lộ nụ cười. Đó là một nụ cười ấm áp tan biến trong nháy mắt, nhưng vẻ đẹp của nó không hề biến mất trong mắt người khác, khiến con tim họ phải lỡ nhịp.
“Không phải là chuyện gì xấu khi có người bảo vệ anh ấy trước khi tôi trở nên đủ mạnh mẽ để làm điều đó.”
“Trước khi cô đủ mạnh để làm tự mình làm điều đó? Cô ăn to nói lớn thật đấy. Cô nghĩ cô có thể vượt qua… Chờ chút đã.”
Nói được nửa chừng, đôi mắt lam ngọc của Nora chợt mở to. Cô đánh giá cô gái tóc bạc đang đứng trước mặt trong giây lát, và gương mặt cô thoáng nét ngạc nhiên.
Cảm giác này… Cô ấy đã sắp sửa đạt tới Cấp độ 5 Khởi nguyên rồi! Làm sao có thể được chứ?
Nora đã gặp Alicia vào bữa tiệc sinh nhật của mình, và lúc đó đối phương chỉ là một cô gái yếu ớt vô lực. Vậy mà chỉ trong vòng có hai tháng ngắn ngủi, cô gái yếu đuối ngày nào giờ đã sắp sửa đạt được Thuộc tính Khởi nguyên của riêng mình?
Phát hiện đáng sợ này khiến Nora nổi da gà trong khi sự cảnh giác của cô hướng đến Alicia tăng vọt lên chưa từng thấy. Cô nheo mắt đánh giá lại vị tiểu thư dám thách thức mình, nhưng lần này, kèm theo là một hồi chuông cảnh báo vang lên trong đầu.
“Khi nói đến việc bảo vệ cho anh Roel, trách nhiệm sẽ thuộc về người nào giỏi hơn. Người có đồng ý vậy không, thưa Điện hạ?”
“Có vẻ như ta đang bị đánh giá thấp rồi.”
Nora cười nhạt với chính mình rồi bước lên phía trước với nụ cười trên môi. Cô không hề sử dụng đến sức mạnh siêu việt của mình, nhưng khí chất của cô đột nhiên trở nên độc đoán đến khó tin.
“Cô đòi thay thế ta à? Cứ thử đi. Ta sẽ cho cô thấy được sự khác biệt giữa chúng ta.”
Hai người trừng mắt nhìn nhau với ngọn lửa âm thầm rực cháy trong tim. Alicia có một mục tiêu mà cô muốn vượt qua, và Nora đã bị báo động bởi một đối thủ đang đe dọa hất cẳng mình. Cứ thế, cuộc ganh đua giữa hai cô gái xuất chúng nhất trong Thánh quốc đã nổ ra vì một chàng trai, người chẳng hề hay biết gì.
Cứ thế, có ba đám đông riêng biệt đã được hình thành trong hội trường.
Đầu tiên là đám đông của Roel, người vẫn đang vui vẻ gửi những lời chúc tốt đẹp đến những ai háo hức muốn được bắt tay với cậu.
Kế tiếp là nhóm của Nora và Alicia, những người đang đứng sừng sững với đám đông nữ quý tộc làm khán giả.
Cuối cùng là nhóm của Carter, người đang trò chuyện sôi nổi cùng John về nỗi khổ khi phải nuôi dạy một đứa trẻ, với hy vọng kéo dài thời gian. May mà John dường như cũng khá hài lòng với bản thân khi đã giúp cô cháu gái của mình ghi được một bàn thắng, và xét đến việc chúng có thể nên vợ nên chồng trong vài năm sắp tới, ông cũng quan tâm đến việc có một mối quan hệ sâu sắc hơn với Carter.
Xét về tổng thế, vẫn là một bầu không khí khá ấm áp và phấn khởi, nhưng không may, nó không kéo dài được cho đến khi kết thúc.
Đã được khoảng một tiếng sau khi nghi lễ kết thúc, và đôi cánh của Roel cũng sắp sửa tan biến. Ngay khi Roel đang hoàn thành những cái bắt tay cuối cùng, một lính gác đột nhiên chạy vào và hướng đến chỗ của Carter cùng Kane. Tình huống đột xuất này thực ra không gây ra nhiều náo động bởi ngôi sao của ngày hôm nay là Nora, và cá nhân có địa vị cao nhất trong hội trường là John. Điều này khiến cho sự chú ý dành cho Kane giảm đi rất nhiều.
Carter ban đầu không chú ý lắm đến việc Kane được gọi đi, nhưng khi đối phương quay trở lại với nét mặt nghiêm túc và tạm dừng mọi lời chào hỏi xã giao lại để yêu cầu nói chuyện riêng với Đức Giáo hoàng John, ông biết rằng có chuyện gì đó nghiêm trọng đã xảy ra. Vẻ mặt của John vẫn hoàn toàn dửng dưng trong suốt cuộc trò chuyện với con trai ông, khiến người ta khó lòng đoán được chuyện gì đang xảy ra, nhưng một vài người tinh ý đã nhận thấy mana của ông đã có sự dao động nhẹ trong giây lát.
Một vài phút sau đó, khi cuộc thảo luận giữa Hoàng tử Kane và Đức Giáo hoàng John kết thúc, Kane quay trở lại đám đông và kéo Carter cùng một số chỉ huy cấp cao khác của Hiệp sĩ Đoàn sang một bên để tổ chức một cuộc họp nhanh.
Không nói đến Kane, Carter, với tư cách là tộc trưởng nhà Ascart, cũng được xem như là bán-sao của buổi lễ. Sự xáo trộn mới diễn ra đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của đám đông, và một số quý tộc cũng như quan chức tinh tường khác bắt đầu theo dõi chặt chẽ tình hình. Tuy nhiên, những người để ý đến Đức Giáo hoàng John chỉ thấy được vẻ mặt thờ ơ của ông ấy, như thể những gì mà ông đã thảo luận cùng Kane trước đó là không đáng để bận tâm.
Cho đến khi kết thúc, Roel vẫn không nhận ra cuộc đối đầu giữa Nora và Alicia. Ngay sau khi Alicia chào hỏi Nora xong, cô bé đã được vây quanh bởi các nữ quý tộc trẻ nằm dưới cái ô của nhà Ascart, ngăn chặn mọi ánh mắt tò mò và bất kỳ ai có ý định gây rối. Là một nhóm ở trong cùng độ tuổi, họ sớm tìm thấy một chủ đề chung và bắt đầu trò chuyện cùng nhau.
Trong lúc đó, Nora lại tiếp tục với việc nhận lời chào hỏi của các nữ quý tộc hết người này đến người khác.
…
“Ngài Carmen, tôi không ngờ được gặp lại ngài ở đây. Tôi thực sự biết ơn sự giúp đỡ của ngài cách đây không lâu.”
“Ngài thật là tử tế. Ngài Roel, ngài mới là người đã giúp tôi. Tôi biết là tôi không nhìn lầm mà. Ngài quả thực là xứng đôi với Nora Điện hạ.”
“Ah, cái này… Hahaha.”
Roel bắt lấy đôi tay bụ bẫm của Carmen trong khi tuân theo nghi thức thông thường của giới quý tộc – khi không biết phải trả lời thế nào, cứ chuyển sang chủ đề khác với một tràng cười sảng khoái là được.
Thư viện Hoàng gia tại Thánh đô là kho lưu trữ lịch sử lớn nhất tại Thánh quốc, khiến nơi đây trở nên cực kỳ quan trọng với Roel. Trong khi địa vị của Carmen là thủ thư trưởng không phải là quá cao, thì việc có được thiện cảm của ông ấy vẫn sẽ giúp mọi chuyện thuận lợi hơn với cậu trong tương lai.
Và quan trọng hơn…
(Điểm Thiện cảm +80!)
Ôi trời, nhìn xem ông ấy hào phóng với Điểm Thiện cảm chưa kìa! Làm sao mà mình có thể ghét một người như vậy được?
“Ngài Carmen, cá nhân tôi rất có hứng thú với lĩnh vực lịch sử, nên có lẽ sau này tôi sẽ ghé chỗ ngài khá thường xuyên.”
“Ngài Roel, thư viện Hoàng gia sẽ rất vinh dự được đón tiếp ngài! Chỉ cần gửi tin báo trước và tôi sẽ đảm bảo các thủ thư tập hợp đầy đủ tài liệu mà ngài cần và chuẩn bị chỗ tốt nhất cho việc tra cứu của ngài.”
Roel khá vui mừng trước câu đáp lại của Carmen. Chỉ với điều đó thôi, cậu sẽ có thể tiếp tục tự do ra vào phòng đọc VIP của hoàng gia trong tương lai. Cậu tiếp tục trò chuyện thêm một lúc với người thủ thư trưởng trước khi gửi lời chúc phúc của Sia cho ông và nói lời tạm biệt.
Và rồi, đôi cánh ánh sáng đằng sau Roel cuối cùng cũng đã hoàn toàn biến mất. Tận dụng cơ hội, Roel tạm ngừng chương trình ‘gặp gỡ và bắt tay fan’ rồi nhanh chóng rời đi qua cửa hông để vào phòng vệ sinh. Đúng là rất vui mừng vì đống Điểm Thiện cảm mà cậu thu hoạch được trong suốt hơn một giờ đồng hồ vừa qua, nhưng bàng quang của cậu cũng đã tích tụ kha khá rồi.
Sau khi đã nhanh chóng giải tỏa áp lực cho cơ thể, cậu bắt đầu rửa mặt. Nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, cậu thở dài.
Cho đến lúc này, buổi lễ đã diễn ra gần như hoàn hảo. Bầu không khí thật tuyệt vời, và nhiều vị quan chức cũng như các quý tộc đã tận dụng cơ hội này để đưa ra các yêu cầu thăm viếng và đưa ra gợi ý về khả năng hợp tác. Không tính đến cái lỗ to tướng trên trần nhà, thì có thể nói rằng buổi lễ này đã đạt được kết quả như mong đợi.
“Buổi lễ sẽ sớm chính thức kết thúc thôi. Mình có nên quay lại tụ họp chỗ cha và Alicia không nhỉ,” Roel lẩm bẩm với chính mình khi đứng thẳng người lại rồi bắt đầu ra khỏi phòng vệ sinh.
Bất ngờ thay, ngay khi cậu chuẩn bị bước lại vào trong hội trường, cậu lại chạm mặt với Carter.
“Hm? Cha, cha đang chờ con ở đây à?”
“Roel? Không, ta chỉ vừa mới thảo luận vài thứ với Kane Điện hạ thôi. Mà con đang ở đây rồi, ta sẽ báo trước cho con luôn.”
Cuộc gặp gỡ vô tình với con trai dường như đã khơi dậy vài suy nghĩ của Carter. Ông kéo Roel qua một bên rồi im lặng mất một lúc. Vẻ mặt của ông dần trở nên nghiêm nghị trước khi nói với một giọng điệu nghiêm túc.
“Ta có lẽ sẽ không quay về đâu.”
1 Bình luận