Untold expeditional : Gabaria Govannia - Trẻ lạc ở Hako

Vâng… Chào mọi người, lại là Bican đây. Tôi không ngờ mình sẽ trở lại cùng một bài nhận xét sớm thế này. Nhưng đời mà. Hôm qua, vào một lúc cao hứng, tôi đã lướt thấy trúng tác phẩm này. Nhìn quả giọng văn của tác giả, số từ và tình trạng đã hoàn thành, tôi đã biết chắc tác giả cần tôi. Tất nhiên, không như cái thời tôi hay review ngày xưa nữa, bài review này tôi viết sẽ chỉ mang tính chất giúp đỡ bé tác giả, không có đả kích gì đâu. Tuy nhiên, tật xấu khó bỏ, dù tôi đã tiết chế mình cỡ nào, nhưng vẫn có khả năng các câu từ của tôi còn khá “toxic”. Thế nên, có gì mong mọi người sẽ thông cảm nhé. Giờ, vào việc nào.

1. “Khen nè”

Sau khi đọc một mạch một ngày hết 2 chương hơn 14 ngàn từ thì trong lòng tôi dâng trào một cảm giác hoài niệm. Nói sao nhỉ? Giọng văn ngây ngô của tác giả khiến tôi nhớ về cái thời cấp một, cái thời mà tôi còn được ba má ngồi kế bên đọc văn mẫu cho viết để nộp giáo viên ấy. Lâu lâu được một phen quay về tuổi thơ như này cũng không tệ. Thế nên, chuyện này mà không cảm ơn bé tác thì không phải phép rồi.

Nhân tiện cái giọng văn đã ngây ngô thì cái thế giới trong truyện của tác giả phải là như trong mơ, y như trong truyện cổ tích tôi hay được mẹ kể nghe. Không, phải nói là câu chuyện còn chill hơn cả truyện cổ tích. Chẳng ai trong truyện là người xấu cả. Ai cũng tốt bụng, tinh tế và lịch sự. Main thì cute phô mai que khỏi nói. Đây có thể tính là một điểm cộng nhỉ?

Chưa hết, truyện tác giả còn có rất ít lỗi vặt, đọc thoải mái cực. Nếu ở các bộ truyện khác thì một chương mười ngàn từ, tôi rà sơ sơ cũng năm sáu lỗi chính tả hay dấu câu. Vì vậy, đây cũng có thể xem là điểm cộng nhỉ thứ ba và… cuối cùng (Tôi sẽ không nói là mình đọc lướt nên dò không kĩ lắm đâu…).

2. “Trẻ lạc ở Hako”
Phải, đó chính là nghi vấn của tôi khi đọc truyện. Câu chuyện phải nói là lỗi từ trên xuống dưới, còn cộng thêm cái giọng văn ngây ngô y như mấy bé cấp một. Điều này không làm tôi không khỏi thắc mắc là bé tác giả có nộp nhầm bài văn lên Hako không… Đúng ra, cái này nên đưa cho giáo viên tiểu học xem chứ nhỉ? Nếu họ mà đọc thì còn biết lựa lời để ăn nói nhẹ nhàng cho bé hiểu. Chứ quăng lên đây thì tôi nghi chẳng ai nói nhẹ nhàng lắm đâu. Thế nên, bé lạc rồi. Về đi… Sao lại tới chỗ này chơi nhỉ? Nếu gặp mấy bác khác thì bé không còn đường về luôn ấy. Mà thôi được rồi, may mắn là bé đã gặp Bican. Thằng này sẽ cố giúp bé trong khả năng, xong rồi thì rồi dắt ra ngoài.

3. “Có hai cặp đôi loài người quen nhau, một ông bác sĩ và một cô bán hoa.”

Đó chính là cái câu thứ hai sẽ đập vào mắt các bác ngay chương đầu tiên. Không có thể xem đó là câu đầu tiên luôn cũng được, vì câu đầu chỉ vỏn vẹn năm từ “Trong một thị trấn nhỏ.”. Chắc mọi người thấy được vấn đề trong câu văn trên. Mà sợ bé ấy không hiểu nên tôi phải đành lòng phân tích thôi vậy, mong bé sẽ hiểu những gì tôi nói. Vầy nhé, mới đầu vào, bé dùng “hai” và “cặp đôi” cùng nhau thì đó có nghĩa là bốn người đúng không? Nhưng, tới khúc sau chỉ thấy có mỗi ông bác sĩ và bà cô bán hoa là tôi hiểu rồi. Và đó là lỗi logic và dùng từ đấy. Lỗi ngay câu “đầu tiên” thực sự luôn. Nhân tiện, sau khi tôi thử cap cái đoạn có câu này lên Slum thì ai nấy cũng bất ngờ đấy. Nhất là cái khúc “cặp đôi loài người”... Tất nhiên, cái này không sai, đặc biệt là truyện tác giả là truyện đa chủng tộc thì việc nói rõ như thế chẳng có vấn đề gì. Nhưng… nhưng, cái này là vấn đề kỹ năng của bé rồi. Bao nhiêu từ, bao nhiêu cách truyền đạt mà sao bé lại chọn cái cách khó chịu thế này nhỉ? Sao lại không dùng “Nhân loại”?

Và nói cho bé biết luôn nhé, cái câu trên chỉ là ví dụ điển hình của vô số lỗi trong cái truyện bé viết. Lỗi từ trên xuống dưới theo nghĩa đen luôn ấy. Tới mức mà móc đại một câu là ngồi phân tích hồi cũng thấy lỗi.

Cái này muốn cải thiện thì còn nước ôn lại ngữ pháp tiếng Việt (nếu quên sạch thì học lại đi, chứ tôi nghi bé chẳng còn miếng kiến thức gì luôn ấy), đồng thời đọc sách nhiều vào nhé!

4. Ngây ngô quá mức

Thôi, bỏ qua mấy câu toàn lỗi mà đi tiếp nào. Giờ ta bàn kĩ kĩ về cái vụ “ngây ngô” này nào.

Thật sự thì không chỉ giọng văn, mà mọi thứ trong truyện từ nhân vật cho tới tác giả tôi đều thấy ngây ngô, ngu ngơ và khù khờ kiểu gì ấy. Và cái chuyện “ngây ngô” phải nói là quá, tới mức đây là một vấn đề cực kì nghiêm trọng trong truyện.

Về giọng văn, nãy tôi chưa nói rõ lắm. Có thể trong một số khúc nhất định thì việc thể hiện rõ sự “ngây ngô” là cần thiết. Chẳng hạn như cho thấy độc giả thấy được sự ngây thơ của Gabaria là cần này. Nhưng từ A đến Z mà dùng có mỗi cái giọng văn này thì câu chuyện này chắc chắn có vấn đề. Từ các phân cảnh nhẹ nhàng, cần sâu lắng tới các phân cảnh căng thẳng, kịch tích, bé tác chỉ biết dùng mấy câu văn đầy lỗi cùng cái giọng “ngây ngô” ấy mà kể lại thì còn ra gì nữa…

Tiếp đến là về nhân vật, nhân vật nào ở đây thì cũng như mấy con NPC trong mấy con game rẻ tiền, lúc nào cũng nhẹ nhẹ nhàng nhàng. Suy nghĩ đứa nào thì cũng như được lập trình y như đúc, đơn giản đến bất ngờ. Từ người lớn cho mấy đứa lóc nhóc, ai ai cũng như mấy đứa lên ba. Lời nói ai cũng thật thà và ai nấy cũng cả tin, nói gì cũng nghe răm rắp. Thật sự, tôi còn có cả thuyết âm mưu là cái cộng đồng này đang mắc cái căn bệnh gì đó mà ai ai cũng bị thiểu năng trí tuệ luôn ấy, và tất nhiên cậu bé Gabaria không nằm ngoài diện đó rồi.

Cuối cùng là về thế giới mà câu chuyện của các nhân vật diễn ra. Thế giới của bé tác giả dựng nên chẳng có gì đặc biệt cả. Mà có thể nói là khá là lộn xộn, cũng như mơ hồ.

Vấn đề “ngây ngô quá mức” này không chỉ do vấn đề kỹ năng, mà còn do thiếu lên kịch bản và hoạch định cho world và nhân vật đàng hoàng. Hậu quả của việc thiếu thì khỏi nói rồi. Chính tác phẩm Untold expeditional : Gabaria Govannia đây là bằng chứng rõ nhất cho việc thiếu lên kịch bản đàng hoàng trước. Và thiếu cái gì thì bổ sung vào. Tôi khuyên bé nên xây dựng kịch bản, thế giới câu chuyện xảy ra và các nhân vật cho đàng hoàng đi. Chứ cái tác phẩm này, tôi xin lỗi, nó chẳng khác gì một trò cười cả.

5. Time skip nhiều khủng khiếp

Phải, là nhiều khủng khiếp đấy. Mở đầu, bé tác giả đã skip 3 tháng sau khi nhận nuôi Gabaria. Sau đó, sau khi Gabaria lần đầu bắt gặp Justice, tác giả lại time skip 1 năm đến lúc Gabaria bắt đầu đi học. Tiếp tục, tác giả tua thời gian chạy nhanh hết năm học đầu tiên, đến nghỉ hè. Và thời điểm đó cũng là khi Gabaria phát hiện ra năng lực của mình. Rồi, Gabaria cải thiện kĩ năng của mình cho đến hết hè (time skip lần 4). Lần này, cho đến diễn biến hiện tại tôi đọc hết chương 2 thì Gabaria phát hiện trường mình là trường phép thuật và cậu bắt đầu học phép. Đấy, thế đấy. Chỉ mới 14 15 ngàn từ mà time skip 4 lần. Nhảy được 4 5 năm luôn ấy chứ. Rồi, bé nghĩ độc giả đọng được cái gì trong đầu ngoài một cái cốt truyện nhạt thếch, vô vị, đống nhân vật ngây ngô như một đám thiểu năng cùng cái world được xây dựng cẩu thả?

6. Lỗi trình bày, hình thức và "đây là kịch bản, không phải tác phẩm."

Chính bé tác giả, 9 ngày trước cũng đã comment thế này:

[hôm qua Novel mình bị xóa vì lí do "đây là kịch bản, không phải tác phẩm." Mình thấy hơi khó hiểu, rồi mình có giả thiết là mình đăng quá nhiều trong một thời gian ngắn, nên mình chia ra mỗi ngày một chương nhé, mong các bạn thông cảm]

Đến mod đã nói thế này thì tôi chẳng có lý do gì để chối cả. Thế nhưng, có vẻ bé vẫn chưa hiểu nhỉ? Thôi thì, để tôi giải thích cho bé vậy, mà song song với việc đó thì tôi cũng sẽ chỉ cho bé các lỗi trình bày và hình thức khá là nặng luôn.

Nào, đầu tiên là cái khúc này:

["Sao không ai lại nhận nuôi nó nhỉ, em thấy nó dễ thương mà." - Người vợ nói.

Ông chồng đáp: "Có lẽ, do họ không quen với sự khác biệt."

Người vợ tiếp: "Vậy ta nên gọi cậu bé là gì?"

Ông chồng đáp: "Hmm, để xem nào. Anh là Gavannia Raba, em là Kirabia Xixuke. Vậy con mình tên là Gabaria Govannia nhé!"

Người vợ thích thú: "Được đấy anh!"

Cả hai hạnh phúc và cười. "Từ nay trở đi, con sẽ là Gabaria."]
(Chương 1, Untold expeditional : Gabaria Govannia, Huỳnh Thiên Ân)

Đấy, nếu bỏ qua sự vô tri của mấy câu thoại do thiếu xây dựng đàng hoàng thì khi ta nhìn kĩ, đây không phải là truyện, mà là kịch mà nhỉ? Nguyên một khúc một đoạn một câu, đã vậy còn thiếu miêu tả nghiêm trọng và chỉ toàn kể và kể. Như này thì sao có thể tính là truyện nhỉ? Nhìn cứ như cái kịch bản rẻ mạt cho các diễn viên ấy.

Tiếp, là khúc này:

["Ông ta đâu?"

Cậu không thấy ai trên cái ghế nữa.

Chuyển cảnh.

Justice đứng bên lề đường, núp sau cái cây.

"Mình không nhầm đâu, chắc chắn là cậu bé ấy. Mình vui vì điều này cuối cùng cũng xảy ra."]
(Chương 1, Untold expeditional : Gabaria Govannia, Huỳnh Thiên Ân)

Ơ, sao lại khúc “chuyển cảnh” cực kì thiếu tự nhiên ở đây thế? Cái này là cái diễn đàn viết truyện mà. Đâu phải chỗ cho bé lên kịch bản hay viết nháp đâu?

Tiếp tục:

[Cậu xoè tay – những ngôi sao nhỏ liền tỏa ra theo hướng ấy.

Cậu nắm lại – tất cả lập tức tan biến như tan vào không khí.

Gabaria hít sâu, ánh mắt tràn ngập cả sợ hãi lẫn kinh ngạc. Một phần trong cậu thì muốn chạy trốn, muốn giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng một phần khác… mạnh mẽ hơn, sâu thẳm hơn… lại cảm thấy một điều gì đó đang bắt đầu.

Một điều lớn lao.

Ngoại Truyện Phụ: So sánh với “Soft & Wet” (JoJolion)

Trong thế giới JoJolion – phần thứ tám của series JoJo’s Bizarre Adventure do Hirohiko Araki sáng tác – nhân vật Josuke Higashikata sở hữu một Stand mang tên Soft & Wet.

Soft & Wet là một Stand kỳ lạ có khả năng tạo ra những bong bóng năng lượng, mà khi chạm vào mục tiêu, cướp đi một thuộc tính nào đó. Có thể là ma sát, âm thanh, thị giác, hay thậm chí cảm giác đau. Đó là khả năng đánh cắp – tạm thời hoặc vĩnh viễn – khiến nó trở thành một năng lực chiến thuật cực kỳ linh hoạt và nguy hiểm.

Điểm khác biệt với Gabaria:

Gabaria – dù lấy cảm hứng từ hình ảnh bong bóng trong Soft & Wet – nhưng khả năng lại hoàn toàn khác biệt về bản chất.

Không phải đánh cắp: Bong bóng của Gabaria không cướp đi thuộc tính nào. Chúng không làm đối thủ mất cảm giác hay đánh mất giác quan.

Không phải phản ứng tức thời: Bong bóng của Soft & Wet thường tồn tại ngắn, mang tính tiếp xúc. Trong khi bong bóng của Gabaria có thể tồn tại lâu dài, tự do di chuyển, và kết hợp tạo hình.

Không cần mục tiêu cụ thể: Gabaria có thể tạo bong bóng giữa không trung, biến nó thành tường chắn, lưới, hay thậm chí một kết cấu phòng thủ hoặc tấn công, tùy vào sức tưởng tượng.

Sinh ra từ nội tại ma lực: Bong bóng là ma thuật cá nhân – một phần từ con người Gabaria – không phải một Stand độc lập.

Tóm gọn lại:

Soft & Wet: Trộm thuộc tính bằng bong bóng.

Gabaria: Tạo hình năng lượng bằng bong bóng ma lực.

Cả hai đều mềm mại nhưng nguy hiểm –chỉ là theo hai cách khác nhau.

Quay lại truyện:

Gabaria rảo bước trên con đường lát đá quen thuộc, ánh nắng chiều phủ nhẹ lên vai áo cậu. Trong đầu, những hình ảnh về bầy ong, về tấm lưới bong bóng phát ra từ tay mình... vẫn chưa thể tan đi.]
(Chương 2, Untold expeditional : Gabaria Govannia, Huỳnh Thiên Ân)

Có ai đã hỏi đâu mà bé trả lời? Mà trả lời thì sao lại nhét vào trong truyện thế? Một lần nữa, đây là truyện, không phải đống nháp cho bé muốn viết gì thì viết.

Cuối cùng:

[Nhóm 4 – Nhóm học sinh bí ẩn, thiên về kỹ thuật

Vell (Thủy) – Người đeo mặt nạ, trầm lặng, thao tác tinh tế. Dùng roi nước cắt trúng cạnh hồng tâm.

Ignel (Hỏa) – Nhân thú cáo, nghịch ngợm, tạo trụ lửa mạnh nhưng lệch hướng.

Berri (Thổ) – Bé gái tóc như rễ cây, nhút nhát nhưng chính xác, ném trúng rìa tâm.

Cylos (Phong) – Chàng trai da lam, điềm đạm, dùng gió cắt ngang bia mượt mà.

Rika (Ánh sáng) – Tiên nữ, duyên dáng, bắn tia sáng xuyên hồng tâm.

Nhóm 5 – Nhóm năng lực trung bình, tiềm năng chưa rõ

Nino (Thủy) – Người thường, nhút nhát, tạo tia nước yếu trúng viền bảng.

Daz (Hỏa) – Tóc đỏ, nóng nảy, tạo lửa mạnh làm cháy góc bảng.

Mina (Thổ) – Tóc nâu, quyết đoán, ném đá trúng hồng tâm chắc chắn.

Yule (Phong) – Dáng thư sinh, hơi lơ đễnh, tạo đường gió yếu nhưng trúng bia.

Fiel (Ánh sáng) – Rụt rè, ánh sáng lệch, chỉ chạm vào bảng.

Nhóm 6 – Nhóm có ngoại hình khác thường

Blobin (Thủy) – Sinh vật thạch nước, vui vẻ, tạo bong bóng bắn trúng trung tâm.

Flamette (Hỏa) – Tóc như khói, lạnh lùng, tia lửa đẹp mắt bắn trúng hồng tâm.

Rockit (Thổ) – Người mặc giáp đất, mạnh mẽ, ném đá làm rung bia.

Zuff (Phong) – Gió có hình, yếu và lệch tâm do không ổn định.

Lyra (Ánh sáng) – Nửa người nửa sao, phát tia sáng lung linh, trúng cạnh hồng tâm.

Nhóm 7 – Nhóm giao thoa giữa người và thú

Mira (Thủy) – Nữ nhân ngư, duyên dáng, sóng nước lượn đẹp nhưng chỉ trúng rìa bảng.

Korn (Hỏa) – Nhân thú gấu, mạnh bạo, phun lửa lệch hẳn vì quá sung.

Tenji (Thổ) – Người lùn da đồng, chắc chắn, ném đá trúng tâm gần như tuyệt đối.

Ereo (Phong) – Chim người, nhanh nhẹn, lưỡi gió bay xa và lệch.

Lumen (Ánh sáng) – Người trọc đầu tỏa sáng, tia ánh sáng đâm trúng giữa bảng, hơi chệch tâm.

Nhóm 8 – Nhóm học sinh thử nghiệm mới

Tali (Thủy) – Bé gái tóc xanh, nhút nhát, nước bắn yếu, lệch bảng.

Blayz (Hỏa) – Cậu bé tóc xù, thiếu kiểm soát, tạo cháy lan nền.

Dorra (Thổ) – Cô bé có tay đất, ném gọn vào giữa bảng.

Siv (Phong) – Gương mặt không biểu cảm, gió nhẹ, chỉ tạo lằn cắt ngang mép.

Erica (Ánh sáng) – Cô gái ánh sáng chói, bắn cực nhanh và chính xác, ngang với Rika.]
(Chương 2, Untold expeditional : Gabaria Govannia, Huỳnh Thiên Ân)

Rồi, cái gì đây? Bé đang làm cái gì thế này. Tôi và các độc giả vào đây đâu phải để xem bé thống kê năng lực, đặc điểm và sức mạnh các nhân vật đâu?

Tất nhiên, cái đó chỉ là mấy cái lỗi hình thức và trình bày điển hình mà thôi. Chứ lỗi thì đầy trong tác phẩm kia kìa. Thật sự, tôi còn chưa được 80% tác phẩm còn lại kia. Nhưng chỉ trong 20% tác phẩm mà đã thế này thì làm sao có thể độc giả như tôi đọc tiếp nhỉ?

7. Nghi vấn dùng AI

Ừm, đáng ra lúc đầu tôi cũng không nghĩ tới đâu, cho đến khi tôi nhớ đến cái bài [Nhận xét cá nhân về bộ truyện "Đừng có nghiêm túc thích tôi đấy nhé".] của bác Flower Saint. Nếu ai đã đọc đánh giá thì có một khúc bác Flower Saint đã chỉ ra cái chi tiết đó và buộc tác giả Alicia-chan đã thú nhận mình có dùng AI đôi chút. Và cho phép tôi trích lại lời văn từ bài [Nhận xét cá nhân về bộ truyện "Đừng có nghiêm túc thích tôi đấy nhé".] của bác Flower Saint để dẫn chứng nhé:

[Thứ nhất, có một thứ mà mình không thể không chú ý tới. Nó làm mình cực kỳ nhức mắt vì không biết phải hiểu cái này như thế nào. Mình đang nói tới dấu “-” (gạch ngang). Ở Vol 1- chương 1, có một đoạn mình trích ra ở đây: “Tôi quay sang Nozomi - người vừa cất tiếng.” Trong đoạn này, tác giả sử dụng dấu gạch ngang ngắn như thế này. Và ở chương 4, 6 và 8 trở đi là dấu gạch ngang chuyển thành dấu gạch ngang dài “—” như này. Nó không có tính consistency (nếu có khúc nào mình sử dụng tiếng Anh thì đó là vì bất đắc dĩ mình không nghĩ ra được từ nào bằng tiếng Việt để diễn tả ý. Mình không sử dụng tiếng Việt cũng hơn mười năm rồi nên không được rành, mong các bạn đọc và tác giả thông cảm). Ngoài ra, ở chương 4 và chương 6 thì có hai dấu “—” tất cả, cả hai đều được dùng để diễn giải những từ nước ngoài như kinpira gopo và korokke. Thế thì cái này cũng bình thường thôi, có điều là mình đã tìm hiểu qua thử nhiều công cụ gõ văn bản khác nhau, từ word; docs; note (trên điện thoại thông minh); docs trên điện thoại và thậm chí là bộ gõ trên Hako (cả trên máy tính, tablet lẫn điện thoại thông minh), nhưng chưa bao giờ mà mình có thể làm được cái dấu “—” (gạch ngang dài) này cả. Thậm chí cả lúc viết bài review này mình cũng không thể gõ được cái dấu “—” mà phải nhờ Chat GPT viết dùm một câu ví dụ để copy cái dấu ấy. Nói tới đây thì chắc là tác giả hiểu mình muốn nói tới vấn đề gì rồi đúng không? Nếu sai, cho phép mình xin lỗi trước, và sẽ xin lỗi thêm nếu cần thiết, nhưng mình nghĩ là truyện của tác giả có dấu “—” này chắc là phải có vết chân của Chat GPT trong đó. 

 

Sử dụng công cụ AI hỗ trợ viết là một điều bình thường thôi. Bản thân mình cũng sử dụng Chat GPT khá nhiều trong việc dịch thuật khi viết truyện bằng tiếng Việt, cũng như cho các bài luận văn khác. Thế nhưng mình cảm giác có sự inconsistent trong giọng văn giữa các chương, thậm chí là các đoạn trong cùng một chương khi có sự xuất hiện của dấu “—”. Vậy nên mình nghĩ rằng tác giả nếu có nhờ tới sự hỗ trợ của AI khi viết truyện, hãy sử dụng một cách đúng mức, đúng quy chuẩn. Việc cái dấu “—” này vẫn còn rất nhiều trong truyện cho thấy bạn có thể đã sử dụng luôn hẳn đoạn mà AI viết ra để đem vô truyện mà chưa chỉnh sửa gì lại. Như đã nói, mình không phân biệt hay nghĩ rằng việc sử dụng AI để hỗ trợ là xấu, nhưng nếu sử dụng, hãy dùng đúng quy chuẩn. Và nếu bạn không có sử dụng, rằng mình thật ra chỉ là một đứa tâm thần đang vạch lá tìm sâu thì cho phép mình gửi lời xin lỗi trước tới những người đọc và đặc biệt là tác giả Alicia.]
(Nhận xét cá nhân về bộ truyện "Đừng có nghiêm túc thích tôi đấy nhé". , Flower Saint)

Và cái dấu “—” đó tôi không ít lần bắt gặp trong tác phẩm:

[Gabaria lắc đầu, mỉm cười thật tươi:

"Không sao đâu ạ!".

Gabaria nắm chặt tay ba mẹ, bước chân bé nhỏ của cậu dẫm lên nền gạch lát mịn màng, từng bước tiến vào cổng trường. Ánh mắt cậu ánh lên sự ngạc nhiên đầy thích thútrước mắt là một khung cảnh nhộn nhịp chưa từng thấy. Những tán cây tỏa bóng mát, những bức tường phủ đầy tranh vẽ sắc màu, và xa xa là những tòa nhà lớp học trông vừa thân thiện, vừa bí ẩn như những tòa tháp cổ tích.

Khắp sân trường là những cô cậu bé như cậumỗi người mỗi màu da, mỗi hình thù khác biệt. Có người có vảy, có người có sừng, có người bay bằng cánh mỏng như cánh chuồn chuồn. Một số đứa trẻ đang khóc nức nở níu áo ba mẹ, số khác lại háo hức chạy tung tăng, miệng cười toe toét. Có đứa im lặng, mắt lấp lánh như đang tưởng tượng ra cả một thế giới mới trong đầu.

Gabaria ngước nhìn quanh, ánh mắt chăm chú. Cậu chợt nhận ramình không phải đứa khác biệt duy nhất. Và đó vừa là điều an ủi, vừa khiến tim cậu đập nhanh hơn.

Cậu lí nhí nói, mắt vẫn không rời những gương mặt lạ lẫm xung quanh:

“Khôn biết lớp mình sẽ ra sao nhỉ?”

Cậu không nhận ra, đôi tay nhỏ của mình đang siết ba mẹ chặt hơn một chút.

Ba mẹ dừng lại trước cửa lớpmột căn phòng ngập ánh sáng với những bức tranh treo khắp tường, bàn ghế nhỏ xinh và những chiếc kệ đầy đồ chơi, sách vở. Gabaria nấp một nửa sau chân ba, mắt lấp ló nhìn vào trong.]

Đấy, bé còn gì để giải thích cho tôi không? Sao cái dấu “—” đó lại xuất hiện trong tác phẩm của bé? Và bé có dùng AI không? Nếu không phải thì cho phép tôi xin lỗi bé nhé. Tôi đã quá đa nghi rồi.

8. Lời kết

Tính ra tôi cũng không định nói dài vậy đâu, nhưng truyện có quá nhiều lỗi. Và tôi không nói thì không được. Tính ra cái một số vấn đề về kỹ thuật “Show, don’t tell” mà ai ai cũng truyền tay nhau trên OLN mấy bữa nay và lỗi “info dump” nữa. Mà thôi, nhiêu đây lỗi là đủ cho nổ não bé rồi. Nhồi thêm nữa thì mất công tôi và tội bé lắm. Thế nên, dừng thôi.

Trước khi xong thì tôi tóm lại lời khuyên nãy giờ của tôi nhé. Giờ, bé lật lại hết sách tiếng Việt từ lớp 1 đến lớp 5 mà ngốn ngáo hết cho tôi. Xong rồi, vẫn còn sức thì nhai tiếp chương trình ngữ văn từ lớp 6 đến 9. Cuối cùng, nếu cảm giác còn khỏe dữ dằn thì tiến tới thanh toán luôn ba lớp cuối cùng 10, 11 và 12. Song song với việc đó thì việc thường thức ít nhất 100 tác phẩm văn học hay nhé (tôi nhấn mạnh là hay nhé). Ví dụ trong văn học Việt Nam thì tôi đề xuất truyện ngắn Nam Cao. Còn nếu khó nhai quá thì đọc đỡ cổ tích Việt Nam vậy. Còn trên Hako thì có thể tìm tới Lãng Khách, Useless Hero from Another World, Greed,... (chắc chắn không có ý pr đâu). Làm hết xong, thì mới bắt ngồi kiếm các bài hướng dẫn viết lách trên Hako, ví dụ của bác Ocean Nguyen, bác Volatile hay bác Phong Linh. Không thì có thể lên youtube xem cũng được, trên đó không thiếu video chỉ dẫn đâu. Nếu vẫn còn thấy khó khăn thì có mặt ở Slum, cộng đồng discord của giới tác giả Hako, ở đây có rất nhiều các bác kì cựu có thể giúp đỡ bé đấy. Nhưng trước mắt, bé phải có nền tảng thật vững đã. Đã hiểu xong thì tiếp tục viết kịch bản, nhân vật, cốt truyện, vân vân và mây mây. Xong hết rồi, thì cuối cùng mới đăng truyện lên Hako.

Những lời này tôi không chỉ khuyên bé tác giả mà còn những ai có mong muốn đặt chân vào con đường trở thành tác giả viết truyện nữa. Thôi thì xong rồi, giờ thì tôi dắt bé tác giả về và sủi lẹ thôi. Cảm ơn mọi người đã ngồi đọc nhé! Bican out.

14:20 17/5/2025,
Bican
Bican von Greyrat

22 Bình luận

S3M
TRANS
Ngoài lề một tí là cái dấu "—" trong word cũng có đấy, bên trong Insert/Symbol. Để thuận tiện thì tôi copy nó vào autocorrect và mỗi lần tôi nhập "(---)" thì nó sẽ tự động chuyển thành dấu "—" luôn.
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
Tui đọc tới khúc "chuyển cảnh" là ngờ ngợ có xài AI rồi. Chả ai đời viết novel lại xài từ đấy
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Có thể... Bản thân cái truyện đã đầy rẫy vấn đề rồi...
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
Bican - kẻ hủy diệt thiếu nhi 😤
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Wait what...
Xem thêm
Thật ra theo toi thì cái dấu "—" khá là khó nói về vấn đề AI. Trừ trường hợp spam dấu này vô tội vạ chỉ để giải thích một yếu tố nào đó thì khả năng sẽ cao hơn. Toi thì không rõ mức đọ spam trong truyện thế nào nên cũng không kết luận. Tuy vậy, là người dùng hệ điều hành trên Apple, thì thì thật sự dấu "—" hoàn toàn có thể bấm được trên cả word và note, cũng như copy sang đây hoặc viết trực tiếp. Nên toi nghĩ nếu mức độ sử dụng quá nhiều trong một chương, xấp xỉ trên dưới 15-25 lần cho 1 chương (xấp xỉ 2000-2500 chữ), thì sẽ bắt đầu nghi ngờ. Bican có thể bỏ qua phần cmt của toi nếu mức độ spam dấu đó vượt mức toi đề cập.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Sau khi tui đếm thử ở chương 1 thì số lượng là 16 dấu "—". Nhưng mà đó chỉ là ở nửa sau chương truyện (cỡ 1k5 sau ấy). Còn 1k5 đầu là tác dùng "-" và "–". Nói chung, là trong tác phẩm tác phẩm dùng búa lua xua. Tôi nói "ngây ngô" ở đây để nói tác giả còn chỉ là tác giả cực con nít, lúc này lúc khác. Muốn đổi văn phong là đổi. Vừa kịch, vừa truyện, vừa nháp. Chả biết sao luôn. Thật sự nhìn cái quả này tui còn nghi nhiều người cùng viết luôn ấy.

Còn chương 2 là 44 cái dấu "—" trên 11k từ. Tất nhiên, song song với dấu "—" còn có "–" nữa.
Xem thêm
@Bican von Greyrat: Thế thì đúng là rất đáng quan ngại. Hay như cách toi hay nói: Quan ngại sâu sắc
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Tralelo tralala
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
AI MASTER
cappuccino assassino
Xem thêm
Xem thêm 5 trả lời
AUTHOR
TRANS
hồi xưa lúc còn dịch truyện, tôi có dùng 1 trình soạn thảo văn bản nào đó mà thỉnh thoảng gõ - sẽ thành —, hoặc --- sẽ thành —. Tôi không nghĩ đây là một luận điểm xác đáng để chỉ ra tác phẩm được viết bằng AI đâu cậu Bican ạ.
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
AI MASTER
naruhodo ne
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Bác nói đúng. Chính xác là 3 dấu "-" bên gg docs tui thử sẽ ra dấu "—". Còn nếu không ra thì có thể do bác viết liền với chữ hay sao đó. Trong đánh giá, tui cũng chưa hề cáo buộc tác giả dùng AI, chỉ là "nghi vấn" mà thôi. Tiện bữa cũng có người var thành công nên tui mượn luôn. Có gì mong bác Flower Saint thứ lỗi cho.

Tuy nhiên, cũng không phải tự nhiên tui bày ra lỗi này, bản thân tui có lý do nghi ngờ truyện có tình tiết về AI. Như trong bài phân tích tui cũng đã đề cập các nhân vật, bối vảnh và thế giới cực kì thiếu chiều sâu, đặc biệt là nhân vật, diễn biến tâm lý cực kì tệ hại cứ như tác giả chưa bao giờ tiếp xúc với người ấy. Và tất nhiên, tôi cũng đã thâm khảo ý kiến nhiều người thì ai cũng nghe mùi có AI ở trong truyện. Thế nên, điều này dấy lên nghi ngờ của tui với tác phẩm và tác giả.

Tất nhiên, cái tui cần bây giờ là một lời giải thích, thanh minh của tác giả mà thôi. Nếu tác giả phủ nhận thì đơn giản là tui sai và cho phép tôi xin lỗi y như trong bài review tui đã nói. Tui đã quá đa nghi rồi.
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời