Tóm tắt
Tôi chưa từng được gọi tên, chưa từng được nắm tay, chưa từng có một ký ức nào đủ ấm áp để giữ lại. Người ta bảo rằng ký ức quý giá lắm, nhưng với tôi, nó chỉ là gánh nặng.
Thế nên tôi đã bán chúng đi. Tất cả. Đổi lấy bảy mươi tư triệu và một cái tên mới – Đăng.
Tôi bước ra khỏi tiệm cầm gửi ký ức với một khoảng trống không đáy trong đầu. Nhưng chính ngày hôm ấy, khi tôi chẳng còn nhớ nổi mình là ai… tôi đã gặp em.
5 Bình luận
Nhưng độc thoại nội tâm có vẻ còn khá nhiều, chiếm gần như toàn bộ chương. Có thể do cốt truyện, mình không nói nhiều về phần độc thoại đâu. Diễn biến cốt truyện có vẻ nhanh quá, nên chậm lại một chút.
Mong bạn tiếp tục và không từ bỏ.
Mình sẽ để "tim" với hy vọng sẽ được đọc từng chương sắp tới.
Cảm ơn .-.
hóng chương sau