Nếu giấc mơ không tỉnh táo theo quy luật thì có phải thực sự mơ ở trạng thái điên không ? Hay là nửa tỉnh nửa điên ?
Thợ mũ nói rằng chỉ khi điên hoặc tỉnh táo một số con đường mới mở ra. Có thể không tỉnh táo chả phải điên hay tỉnh nhưng nó cho phép hắn có thể dưới góc độ nào đó, phải là một cái gì đó.
Thợ mũ cho biết 6 mức độ điên khác nhau:
Độ điên: 0 bình thường.
Độ điên: 30 nửa tỉnh táo, nửa điên.
Độ điên: 70 điên nhẹ.
Độ điên: 100 điên.
Độ điên 120 siêu điên.
Độ điên 150 chết.
Như thợ mũ đã nói vậy thì có lẽ giấc mơ được tạo thành từ ký ức của hắn, trải nghiệm của hắn không thể cho phép hắn vào trạng thái điên hoặc tỉnh khi đang mơ.
Chính xác hơn nó có lẽ là nửa tỉnh táo, nửa điên chứ không phải điên như hắn đã lầm tưởng.
Không bị ảnh hưởng bởi tỉnh táo hoặc điên không cũng không hẳn là có nghĩa là nửa điên nửa tỉnh. Có thể nó liên quan đến một số cơ chế đặc biệt của giấc mơ không tỉnh táo theo quy luật.
Hắn quay đầu bước chân về phòng khách. Cái chiếc chìa khoá của ngăn tủ ấy thế lại quay lại chỗ cũ cùng cả chùm chìa khoá không bị hư hại. Nhưng tại sao ?
Bụng hắn tự nhiên réo lên những tiếng cồn cào vì đói.
Hắn cầm lấy chùm chìa khoá được để trên chiếc tủ có chậu cây bên cạnh và quay lại phòng ngủ để chỉnh lại thời gian của chiếc đồng hồ quả quýt và mang nó theo vào bếp ngay bên cạnh.
Cách hắn ăn thì vẫn như vậy thôi. Thực sự là ăn một cách vô cảm như để sống, thức ăn thì vẫn vậy và như nhau cả.
Hắn hoàn thành bữa ăn và lặp lại thao tác cũ để rửa sạch tất cả bát đĩa và dụng cụ. Hắn lau khô và cất gọn tất cả.
Hắn qua lại phòng ngủ để chỉnh lại đồng hồ quả quýt. Nếu đạt 150 độ điên là chết nhưng hắn vẫn không hiểu đột điên sẽ tăng cao vì lý do gì. Ham muốn chăng ? Có lẽ vậy hoặc một điều gì đó chăng.
Tại sao lại chia các mức độ điên và nửa tỉnh, nửa điên ? Hắn suy ngẫm để tìm ra một câu trả lời hợp lý. Thợ mũ không nói gì về nó cả, khá là đáng ngờ.
Hắn bước chân quay lại phòng ngủ rồi lại chỉnh lại thời gian của đồng hồ quả quýt đang cầm trên tay cho phù hợp với đồng hồ quả lắc treo tường.
Tại sao chìa khoá lại bị đứt ra khi hắn tỉnh táo. Rõ ràng tỉnh táo và điên thay đổi rất nhiều thứ ngay cả thực tế.
Hắn lúc này thử dùng chùm chìa khoá mở tủ sách. Chiếc chìa khoá chỉ vừa ở trong giấc mơ không tỉnh táo theo quy luật giờ đây lại mở được chiếc tủ đựng sách thành công.
Hắn đã luôn tò mò thứ gì ở trong đây. Những cuốn sách này thật là, đều là những cuốn sách có tiêu đề liên quan đến ma thuật.
Hắn thử mở trang đầu của một cuốn sách. Một dòng chữ màu đỏ được ghi đậm bằng bút máy đằng sau phần bìa sách như thể cực kỳ quan trọng như thể coi là lời tự nhắc nhở chính Lawrence Cision.
“Chiếc nhẫn, tôi không có nguồn mana tự nhiên. Tôi cần chiếc nhẫn đó. Máu có thể được chuyển thành mana, năng lượng ngoại lai là thứ vô cùng cần thiết, nó là thứ giúp bạn trở nên bình thường.”
Chuyển máu thành mana ? Hắn nhớ lại cuộc đối thoại với Thợ mũ và công thức của Lawrence Cision đã ghi trong cuốn sổ tay.
Hắn mở ngăn kéo của chiếc bàn học gỗ và mở cuốn sổ đó ra và liên tục lật trang.
Đây rồi.
Ma thuật = Mana + Yếu tố hỗn loạn + Năng lượng ngoại lai.
Hoá ra là vậy. Nhưng Lawrence Cision thực sự không có mana tự nhiên và phải dùng máu sao ? Thậm chí quan trọng hơn là Lawrence Cision đã viết trong cuốn sổ rằng chính anh ấy bị hội chứng rò rỉ mana.
Chiếc nhẫn thợ mũ đưa cho hắn đã biến khi hắn ra khỏi tiệc trà của thợ mũ, hộp trang sức cũng không có trang sức bên trong.
Nó có nghĩa là gì ? Thợ mũ ắt hẳn đã đưa nhẫn nhưng để đâu thì không rõ.
Hắn lại nghĩ đến năng lượng ngoại lai. Lẽ nào ? Nó là độ điên của hắn. Năng lượng khiến cho hắn có thể giống như một con người bình thường trong thế giới này.
Hoá ra là vậy. Nhưng còn yếu tố hỗn loạn ? Nó có nghĩa là gì và là những yếu tố nào ? Hắn liên tục suy nghĩ nhưng không có câu trả lời nên đọc tiếp cuốn sách.
Hắn thấy một dòng chữ đỏ in đậm khác cũng như một lời tự nhắc nhở của Lawrence Cision.
“Nhỏ giọt mana của bản thân vào một vật phản chiếu như gương và nước. Hãy xem mỗi ngày để xem bản thân có cải thiện không.”
Ở đây cũng không nói gì về yếu tố hỗn loạn hay cách chuyển máu thành mana. Hắn tiếp tục lật tiếp trang và thấy một hướng dẫn.
Đừng để máu khô, hãy thử cảm nhận đi, cảm nhận lại. Thực sự nó quá khó hiểu, hắn đơ người lại và suy nghĩ nhưng vẫn không có câu trả lời.
Hắn lật trang.
“Đừng đọc những phần đằng sau của cuốn sách, hãy tỉnh táo.”
Hắn lật trang sau nhưng nó trống trơn và bị gạch xoá hết không thể đọc được. Tỉnh táo sao ? Hắn phải mạo hiểm quay lại sự tỉnh táo ? Hắn khoá tủ sách lại nhưng vẫn để cuốn sách này ở ngoài.
Hắn khoá lại ngăn kéo của chiếc tủ quần áo. Còn chiếc hộp trang sức trống rỗng này thì làm sao ? Thợ mũ đã để chiếc nhẫn ở đâu ?
Hắn lúc này nhìn vào một chiếc đồng hồ quả quýt và chỉnh lại thời gian lệch, lúc hắn chỉnh được lệch 8 tiếng thế giới bắt đầu méo mó nhưng tầm nhìn hắn vẫn chưa có sắc đỏ.
Hắn nhìn vào cuốn sách ma pháp nhưng không có gì thay đổi. Hắn lúc này nhìn qua hộp trang sức bên cạnh và thấy một chiếc nhẫn đột nhiên xuất hiện bên trong đó.
Có thể là bẫy không ? Hắn lấy một số tờ giấy trên hộp giấy được đặt trên bàn học và bọc lại chiếc nhẫn rồi lấy nó ra khỏi hộp khi thử chỉnh lại thời gian quay lại về lúc ban đầu.
Chiếc nhẫn không biến mất ? Nhưng sau đó chiếc nhẫn đột nhiên biến mất mà không có lý do.
?? Có vấn đề gì vậy.
Tiếng cười của thợ mũ vang lên bên trong đầu hắn như chế nhạo và khinh bỉnh.
Thợ mũ: “Sâu bọ, sao ngươi chậm vậy ? Ta chờ lâu rồi đấy ! Dù sao thì ta đã để chiếc nhẫn vào hộp để ngươi tự giải mã và tìm ra cơ chế. Ngươi đã nghĩ đúng khi cố gắng quay lại trạng thái tỉnh táo, dù sao xem một kẻ như ngươi cố gắng sống sót và khám phá thế giới một cách an toàn, sợ hãi thật thú vị.”
Lawrence Cision: “Thưa ngài thợ mũ ta có thể hỏi một câu được không ? Chuyện của chiếc chìa khoá và các xác dưới gầm giường cũng như các sinh vật đen ngòm là sao vậy thưa ngài ?”
Thợ mũ: “Do ta cả đấy sâu bọ, ngươi nên cảm thấy nó thật vui để thấy người cứ liên tục căng thẳng trong khoảng thời gian dài như overthinking. Còn sinh vật đen ngòm không phải do ta đâu, đều do sâu bọ ngươi tỉnh táo nên vậy à. Ta cũng nhắc luôn lần sau thì hỏi từng câu một.”
Thợ mũ: “Ngươi rất thông minh dù không đáng kể đến như vậy nhưng ta muốn ngươi lần sau nhanh lên nhé, đừng có bắt ta chờ không là sẽ là một hình phạt nho nhỏ một chút thôi.”
Lawrence Cision: “Nếu đã có đồng hồ rồi thì chiếc nhẫn để làm gì vậy thợ mũ ?”
Thợ mũ cười khúc khích lớn.
Thợ mũ: “Đúng như ngươi nó, nó chỉ để trang trí thôi và giúp ngươi chuyển độ điên thành 0 và 100 thông qua việc nhân biết. Nếu điên thì nó biến mất, nếu tỉnh thì không biến mất. Thế mà không nghĩ ra ư ? Dù sao sâu bọ như ngươi đi đến đây dù trễ nhưng cũng không qua trễ lắm nhỉ, tạm tha cho ngươi.”
Thợ mũ: “Nhắc thế là đủ rồi, tạm biệt nhé sâu bọ, cứ cố gắng đi, hãy cho ta thấy ý chí sống của ngươi trong tình huống khó khăn và yếu đuối này.”
Lawrence Cision: “Thưa ngài từ từ đã tôi còn điều muốn hỏi mà ?”
Âm thanh của thợ mũ biến mất để lại trong lòng hắn những lời khó nói lên lời. Có vẻ như thợ mũ có khả năng đọc suy nghĩ và quan sát hắn.
Lúc này hắn chỉnh lại thời gian trên đồng hồ quả quýt một lần nữa lệch đi, tầm nhìn hắn chuyển sang màu đỏ. Hắn lật sang trang sau cuốn sách ma thuật nhưng chỉ thấy dòng chữ màu đen.
“Xin lỗi ngươi bị lừa rồi, đúng là sâu bọ.”
ký tên Thợ mũ.
Hắn lật trang sau nhưng nó chỉ là lặp lại và kín giấy đều là lời của thợ mũ.
Hoá ra là bẫy của thợ mũ sao ? …
Hắn lúc này tỉnh táo nhìn xung quanh phòng, may mắn là chưa có các sinh vật đen ngòm nào trong phòng cả. Hắn cúi xuống và giật mình khi thấy bên cạnh mình có một cái xác đang cầm một cuốn sách bình thường và được ghi bằng màu mực nhạt trên đó.
Máu của carthus ? Có lẽ là một đồ ma pháp gì đó phải không và nó có liên quan đến máu. Ắt hẳn là không đơn giản một chút nào.
Đây có phải phép chuyển máu thành mana không ?
Có thể thợ mũ lại bày một số thử nghiệm gì đó lên hắn phải không ? Có thể lắm đối với tính cách của thợ mũ nhưng mục đích mà thợ mũ tiếp cận hắn cũng không đơn giản là năng lượng sống phải không ?
Rõ ràng thợ mũ đang thao túng hắn và có một mục đích chính đáng nào đó. Vị thần mà không có cơ thể, lẽ nào việc hắn xuyên vào cơ thể này là do thợ mũ ?
Hoặc nếu việc này chỉ là do bản thân hắn thì yếu tố không có mana tự nhiên và bị rò rỉ mana có phải yếu tố khiến cho Lawrence Cision được chọn không ?
Hoặc Lawrence Cision là lựa chọn duy nhất và ngẫu nhiên ?
Hắn lại thử cầm cuốn sách lên. Hắn lật trang mãi nhưng không xem được và chỉ bị gạch xoá và trống không.
Hắn chỉnh lại đồng hồ quả quýt khi những sinh vật đen ngòm lại đi vào phòng. Chiếc nhẫn được bọc trong giấy lại xuất hiện lại một lần nữa.
Hắn mở lại cuốn sách lần này thì đã có chữ và có cách học chi tiết để làm chủ cách chuyển máu thành mana.
Kỳ lạ cuốn sách này từ đâu ra vậy ? Thật sự quá đáng ngờ và không phù hợp với logic. Hắn lúc này ra khỏi phòng rồi bước ra hành lang. Tiếng bản lề và tay nắm cửa vang trong màn đêm khi hắn liên tục bước chân. Hành lang đơn sắc vẫn vậy với sự lạnh lẽo vô cùng, hắn quay lại phòng ngủ thứ 2 và thử mở cửa nhưng nó bị khoá.
Hắn lấy chùm chìa khoá để mở cửa và thành công mở được cửa. Phòng ngủ thứ 2 đèn ngòm và không thể nhìn được, hắn lúc này nhìn dưới đất của một cái đèn dầu. Khi hắn nhặt nó lên, chiếc đèn dầu lại trở nên rực sáng bất ngờ và chiếu sáng căn phòng.
Một căn phòng trống và không có ai cả. Hắn lúc này nghĩ đến một điều. Nếu lúc này chỉnh đồng hồ đến khi hắn tỉnh táo trở lại thì điều gì sẽ xảy ra ?
Nhưng trước tiên hắn kiểm tra căn phòng nhưng không có gì cả. Hắn lúc này thấy một dòng chữ đỏ sau lưng nhưng nó đột nhiên biến mất trước khi hắn kịp đọc. Lúc này hắn kiểm tra dưới gầm giường và tủ quần áo nhưng tất cả trống rỗng.
Lúc này hắn nghĩ về Eira SliverWind có liên quan gì đến người đó không nhỉ ? Hắn lúc này thử chỉnh thời gian đồng hồ quả quýt lệch đi đến khi mình tỉnh.
Tầm nhìn hắn trở nên đỏ rực khi trong tràn ngập mùi kim loại, xác và mùi phân huỷ, hoại tử cùng với mùi sát trùng. Ở giữa phòng lúc này xuất hiện một sinh vật cao gầy có đầu chim, 2 tay như chiếc lưỡi liềm cực dài và 2 chân bị gấp khúc một cách kinh dị.
Nó nhìn thấy hắn và bắt đầu hét, gào lên lên một cách điên loạn và điên cuồng lao đến, tiếng bước chân của nó lên các cái xác và nhỏ giọt của chất lỏng gì đó ra khỏi cơ thể của các xác chết bị xé xác một cách kinh dị. Hắn lúc này cố gắng chỉnh lại đồng hồ trước khi sinh vật ác mộng trước mắt lao tới để xé xác hắn nhưng nó thậm chí quá nhanh.
Hắn thử mở cửa nhưng nhưng cánh cửa đã biến mất. Hắn lúc này nhìn thấy dòng chữ đỏ xuất hiện lại và ghi rằng tắt đèn đi ! Không được có nguồn sáng nhân tạo trong phòng.
Hắn ngay lập tức dập tắt cái đèn dầu.
May mắn là hắn đã thoát được trong gang tấc khi cánh tay hình liềm của nó suýt nữa đâm vào hắn. Cánh tay của nó đánh trượt cào mạnh vào tường và xẻ nát mộ phần lớn.
Sinh vật lúc này vẫn liên tục tìm kiếm hắn để xé xác hắn ra. Hắn lúc này lui lại vào một góc khác.
Vậy là con chim này nhạy cảm với ánh sáng. Có nghĩa hắn không chỉ cần để nó không biết rằng hắn nhận thức được nó mà còn phải tránh cho nó gặp ánh sáng.
Mùi hôi thối bốc lên càng làm hắn cảm thấy khó thở và khó chịu hơn.


0 Bình luận