Dorothy và Ashley. Câu ch...
Olivia Sevena Không rõ
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Toàn tập

Chương 02: Thế giới này không đơn giản như cách gọi của nó .

0 Bình luận - Độ dài: 3,388 từ - Cập nhật:

*Góc nhìn của người chị*

Điều này thật điên rồ! Tôi không ngờ rằng mình sẽ trở thành Dorothy dé Grey trong tựa game này. Nhưng vấn đề quan trọng hơn là Dorothy, tức là tôi đây là một trong những nhân vật không có nhiều vai trò trong cốt truyện. Nói chung là chỉ xuất hiện qua loa và biến mất. Đúng đậm chất nhân vật quần chúng. Hơn nữa là Ashley lại chính là nhân vật phản diện ư. Không! Có gì đó khác ở đây!

 Suy nghĩ lại về cốt truyện của tựa game này thì Ashley thiếu đi sự quan tâm của mẹ dẫn đến cô ta trở nên tiêu cực về mặt tâm lý. Chị gái của cô ta thì cũng bị nhưng không cực đoan như Ashley. Điều này dẫn đến việc cô ta trở thành nhân vật phản diện khét tiếng của thế giới này. Nhưng những gì xảy ra ở thực tế thì khác, khác với trong cốt truyện game, mẹ rất quan tâm chúng tôi. Điều này làm tôi khá yên tâm cho đến khi mảnh ghép ký ức tiếp theo của tôi được phục hồi.

Tựa game ‘ Thánh nữ Remilia x anh hùng Robert ‘ chỉ là được dựa trên một bộ tiểu thuyết có sẵn mang tên là ‘ Thánh nữ sa ngã và anh hùng mục nát. ‘ hơn nữa nhiều chi tiết của bộ tiểu thuyết lại khá trùng hợp với những gì xảy ra ở thực tế của tôi.

Thật ra ngay từ đầu tôi cũng không định đọc bộ tiểu thuyết đó đâu, kiếp trước tôi vốn là một thằng hướng nội, ít nói và chỉ biết đắm mình vào những bộ truyện có mang phong cách thần bí và tươi sáng. Điều này dẫn tôi tới tựa game Otome ‘ Thánh nữ Remilia x anh hùng Robert ‘ giống như mọi tựa game Otome thời đó. Vẫn một khuôn mẫu đúc đi đúc lại, nào là anh hùng giải cứu thế giới, thánh nữ quyền năng,... Cái chung của nó đều là các nhân vật chính đều có kết thúc viên mãn, hạnh phúc mãi mãi,... Nhưng như thế tôi đã quên lãng tựa game này nếu như tôi không đọc các đánh giá của các fan trung thành của tiểu thuyết gốc. Lúc đó thì chủ yếu là vì tò mò nên tôi đã mua về đọc thử. Nhưng chính hành động đó của tôi đã kéo tôi khỏi mọi ảo mộng về những thế giới tươi sáng đầy màu sắc.

Tiểu thuyết gốc ‘ Thánh nữ sa ngã và anh hùng mục nát ‘ là một câu chuyện đen tối về quyền lực, sự đố kị, những âm mưu, sự mục nát của Hoàng gia Astal.

Sau khi đọc xong tôi thấy mình vừa trải qua một biến cố vậy, tôi cũng đã suy nghĩ chính chắn hơn về việc không phải thế giới nào cũng mang vẻ tươi sáng. Vẫn có những thế giới đen tối đầy bạo lực và khói lửa. Bảo sao các fan trung thành của tiểu thuyết lại tích cực vote một sao liên tục cho tựa game đó, đến tôi khi đọc xong còn thấy tức thay cho họ cơ mà.

Tựa game đã phá nát nguyên tác của tiểu thuyết từ việc thánh nữ từ một kẻ sa ngã vì tội lỗi, vì quyền lực, vì tham vọng và vô cảm thành một thánh nữ nhân hậu, đạo đức và giàu lòng nhân ái. Vị anh hùng từ một vị thái tử kiêu ngạo, sa đọa, biến thái một cách bệnh hoạn thành một người khiêm nhường, nghiêm túc, hết mình vì công lý.

Nhưng cá biệt nhất phải là Ashley dé Grey, nhân vật được yêu thích nhất của bộ tiểu thuyết, trong tiểu thuyết gốc thì cô là một người nhân hậu, điềm đạm, cô thường quan tâm đến những người thấp cổ bé họng trong xã hội bất công của thế giới đó. Đúng với hình tượng thánh nữ hoàn hảo và thậm chí cô còn được dự tính để trở thành thánh nữ, một đối thủ tiềm năng của thánh nữ Remilia. Hơn thế nữa cô ấy còn trở thành hôn thê của thái tử Robert, người sau này sẽ trở thành anh hùng. Nhưng không may cô đã bị buộc tội như cố gắng ám sát thánh nữ Remilia với nhiều nhân chứng. Mặc dù cô không hề làm những việc đó, nhưng trước những lời buộc tội vô căn cứ, mặc cho lời phản đối của dân chúng và nhà thờ, cô đã bị treo cổ. Đây có thể như một cuộc thủ tiêu đối thủ của thánh nữ Remilia.

Còn về phía Dorothy, trong tiểu thuyết gốc thì Dorothy đã nhảy lầu tự vẫn sau đó ít lâu vì không thể chịu đựng được cái chết của em gái mình.

Nói qua một chút về Dorothy thì đây cũng là một nhân vật quan trọng trong cốt truyện, không phải nhân vật nền như trong game. Cô thường xuất hiện trong những lúc quan trọng khiến không ít kế hoạch của Remilia không thể thực hiện.

Có lẽ thứ giữ được nguyên tác trong game là cái chết của hai chị em thôi chứ thật ra là nó bị nhào nặn thành một nồi lẩu thập cẩm.

Cũng từ đó mà tôi cảm thấy cuộc sống thực tế đôi khi còn tươi sáng hơn và tự thoát khỏi vùng an toàn của mình, tôi đã có thể tập trung hơn trong việc học hành và sau đó thì tốt nghiệp, có công việc ổn định, tiếp đến là thích một ai đó và lập gia đình, cuộc sống của tôi đã có thể gọi là hạnh phúc. Nhưng việc được tái sinh thành Dorothy là một sự khủng khiếp khi thế giới này tôi biết rõ nó không phải trong game mà là trong tiểu thuyết.

Nếu như ở trong game tôi có thể tránh khỏi kết cục rất dễ khi chỉ cần không quan tâm đến Remilia là được, nhưng vấn đề là Remilia trong tiểu thuyết rất khác, cô ta vốn ngay từ đầu đã nhắm vào Ashley với mục tiêu là thủ tiêu một đối thủ tiềm năng, điều này khiến tôi cần phải cẩn trọng hơn vì Remilia trong tiểu thuyết rất khó đối phó và tôi còn sợ rằng cô ta cũng là một người giống như tôi, một kẻ được tái sinh thì sẽ có hai khả năng xảy ra. Hoặc là cô ta sẽ đi theo cốt truyện gốc, cái này thì dễ rồi, hoặc là cô ta sẽ không dính líu đến chúng tôi vì ít nhất cô ta có thể không muốn giống bản thân như nguyên tác, hoặc có thể cô ta sẽ thay đổi cốt truyện làm cốt truyện đẩy nhanh tiến độ hơn. Nhưng khả nang đẩy nhanh tiến độ khá thấp, vì tôi nghĩ người đó cũng không dám làm thế vì sợ cốt truyện sẽ lệch khỏi quỹ đạo.

Nếu thế còn tốt hơn là Remilia gốc vì cô ta sẽ còn xảo quyệt hơn, khó phán đoán hơn vì sẽ không chắc khi tôi cố can thiệp vào thì cô ta có thể làm những gì để đối phó. Cho dù tôi có đọc hết tiểu thuyết gốc đi chăng nữa thì cũng không thể chắc chắn rằng cô ta sẽ làm giống như trong nguyên tác đâu.

Phần lớn câu chuyện đều dựa theo góc nhìn của Remilia nên tôi có thể đoán được phần nào tính cách của cô ta, nếu như không phải nhân vật chính thì cô ta cũng sẽ trở thành một trong những nhân vật phản diện đáng nhớ nhất, gây ám ảnh nhất và có tính cách méo mó nhất từng được biết đến. Một khi đã bị cô ta nhắm đến thì đó coi như là đã an bài. Người đã có thể trụ lại lâu hơn tất cả các nạn nhân của Remilia là Ashley, phần lớn là do Dorothy đã can thiệp đúng lúc. Nhưng khi cô ta đã có thể tách Dorothy ra khỏi Ashley một khoảng thời gian nhất định cô ta đã có thể trừ khử được Ashley.

Nói tóm gọn lại là tôi cần một biện pháp đối phó với Remilia, tốt nhất là tránh xa cô ta ra thì càng tốt, đôi khi cần chú ý cả đến thái tử Robert dé Smet. Tên này nổi tiếng biến thái tới mức mà cha hắn là vua Phillippe dé Smet đã phải nhờ ông ngoại của hai chị em Grey là Công tước Gary dé Grey lập hôn ước với một trong hai người để cứu vớt lấy danh tiếng vì hai người họ rất nổi tiếng là thân thiện và thường xuyên tiếp xúc với dân chúng, những người dân thường rất ủng hộ họ. Nhưng trong nguyên tác thì Dorothy đã có hôn ước với người khác và chỉ còn Ashley nên cô được chọn để trở thành vợ của thái tử. Ashley thì không thích điều này nhưng vì một số lý do nào đó cô đã đồng ý, nhưng cũng đã có ý định hủy bỏ hôn ước. Tuy nhiên điều này đã không thành hiện thực vì cô đã bị treo cổ trước khi kịp hủy hôn với thái tử.

Tôi tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra, cho dù phải đánh đổi lại bằng việc chống lại cả mọi số phận. Tôi nhất định sẽ không để em gái tôi một lần nữa bị đưa lên giá treo cổ.

Ashley! Đứa em gái bé nhỏ của chị, chị sẽ làm mọi thứ, kể cả việc phá hủy toàn bộ cốt truyện, kể cả vì việc này mà thế giới này sẽ diệt vong, tôi cũng sẽ làm, vì ngay từ đầu, thế giới này đâu có chào đón chúng tôi.

“Dorothy, trò đọc tiếp cho thầy nội dung thầy đang đọc dở .”

Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ về những điều sẽ xảy ra thì thầy Gabriel gọi tôi dậy để đọc bài, tôi bối rối vì mình không tập trung vào bài học. Trong lúc tôi còn đang không biết phải đọc từ đâu thì Ashley đã ở bên cạnh chỉ tay vào một dòng chữ trên sách, tôi nhìn vào và đọc theo. Thầy Gabriel sau khi nghe tôi đọc bài thì nói.

“Ashley! Con không nên bao che cho chị mình như vậy, không tốt đâu. Còn Dorothy, con đừng để tâm đi chỗ khác mà sao nhãng việc học. Ngồi xuống đi.”

Tôi ngồi xuống và Ashley ngồi bên cạnh cười khúc khích.

“ Nào Ashley! Đừng cười chị như thế. “

Tôi ngại ngùng nói qua suy nghĩ cho Ashley như vậy. Đúng là em gái của tôi có khác, em ấy giống tôi từ khuôn mặt đến mái tóc và vóc dáng. Nói không ngoa khi nói rằng chúng tôi như một người, tôi sẽ không nói về câu chuyện trong tiểu thuyết gốc nữa vì thực tại khác với tình tiết được viết bởi những con chữ. Nhưng cho dù phải trả giá đắt cho việc mình làm, tôi vẫn sẽ thay đổi số phận mà Ashley phải gánh chịu.

...

*Góc nhìn của nữ phản diện Ashley dé Grey*

...

Tôi có một người chị gái, chị ấy ten Dorothy, cuộc sống của tôi luôn gắn liền với chị tôi, chúng tôi ăn uống cùng nhau, ngủ cùng nhau, chơi đùa cùng nhau, chúng tôi đi đâu cũng có nhau, lâu dần nó trở thành một liên kết không thể tách rời.

Chúng tôi có một khả năng đặc biệt, một món quà từ trước khi sinh ra chúng tôi đã được trao tặng. Đó tkhar năng giao tiếp bằng tâm linh hay thần giao cách cảm. Chúng tôi đã giao tiếp với nhau từ khi còn trong bụng mẹ, mặc dù không nhớ tôi đã nói với chị ấy những gì nhưng tôi nhớ rõ là mình đã nói chuyện với chị mình. Càng lớn năng lực đó của chúng tôi càng mạnh mẽ hơn, đến mức tôi có thể cảm nhận được cảm xúc của chị gái tôi. Mặc dù là chị em sinh đôi và lớn lên cùng nhau, nhưng tôi luôn có cảm giác chị ấy lớn tuổi hơn mình, đôi lúc tôi thấy những người chị em khác tuổi nhau trong họ hàng của mình tranh giành nhau những món đồ chơi, tôi đã thắc mắc từ lúc đó, tại sao chị gái tôi luôn bao bọc tôi, thậm chí có lúc tôi đã đòi hỏi những thứ quá đáng nhưng...chị tôi vẫn không tỏ vẻ tức giận với tôi, lúc đó tôi chỉ nghĩ rằng chị em tôi khác những người họ hàng khác, nhưng chị tôi không phải quá dễ dãi quá sao. Tôi không có ý định bắt nạt chị gái mình, nếu chị ấy tổn thương thì tôi cũng tổn thương chả kém gì, vì chúng tôi chia sẻ cảm xúc cho nhau, điều đó khiến chúng tôi đặc biệt. Tôi đặc biệt yêu quý chị gái của tôi, tôi luôn ôm chặt chị gái của tôi mỗi khi ngủ. Tôi không muốn ai mang chị gái của tôi đi cả. Tôi từng nghe mẹ tôi nói rằng ngày trước, cha tôi muốn đem một trong hai người chúng tôi đi, mặc dù không nhớ gì nhưng mẹ tôi nói rằng tôi đã chạy đi khi ông ta đến gần, còn chị tôi thì đã cắn ông ta và suýt nữa là ông ta làm hại chị tôi. Kể ra cũng may thật, nếu lúc đó tôi không chạy đi thì không biết tôi còn được gặp chị tôi không.

...

Dạo gần đây chị gái tôi cư xử hơi lạ, kể từ khi học lịch sử xong, chị ấy lúc nào cũng mang cảm giác bất an và lo sợ. Tôi đã cảm nhận được qua những liên kết được truyền sang tôi. Khi tôi hỏi chị tôi thì chị ấy chỉ im lặng hoặc là nói lảng sang chuyện khác. Tôi nhất định phải tìm ra nguyên nhân, nếu ai đó đã làm ra chuyện này, tôi sẽ cho kẻ đó phải trả giá. Tôi nhắn cho chị tôi bằng ngoại cảm và chờ chị tôi ở địa điểm đã hẹn.

“ Chị! Em có chuyện cần nói, chị có thể đi ra sau nhà được không, chỗ cây cổ thụ chúng ta hay chơi ấy.”

Tôi đi ra sau nhà nơi có một chiếc cây cổ thụ và một chiếc xích đu ở đó. Nó đã có ở đó từ rất lâu rồi, chúng tôi thường dẫn nhau ra đây chơi, thường thì chị tôi là người đẩy, còn tôi thì ngồi, nhưng đôi khi tôi vẫn ép chị gái tôi phải ngồi và tôi đẩy. Ngoài chơi xích đu thì chúng tôi còn chơi trốn tìm và đuổi bắt nữa. Nhưng bây giờ không phải lúc để chơi, tôi cần phải biết được điều gì đã làm cho chị gái tôi lo lắng đến vậy.

Đúng như tôi dự đoán, chị gái tôi xuất hiện rất nhanh khi tôi gọi chị ấy. Để mà nói thì chị ấy luôn để tóc búi rối xù, kiểu tóc này trông rất hợp với chị ấy, khác với tôi là kiểu tóc tết đuôi sam. Điều này giúp mẹ chúng tôi phân biệt tôi và chị.

Sau khi đến, chị tôi hỏi.

“Em có chuyện gì cần nói à?”

Tôi không vòng vo mà hỏi thẳng.

“ Có điều gì khiến chị lo lắng à?”

Vẫn như mọi khi chị ấy lại nói lảng sang chuyện khác.

“À, Ashley này! Chúng ta đi ra kia đi chơi xích đu đi!”

 Nhưng tôi vẫn cố hỏi.

“ Rốt cuộc chị làm sao vậy? Rõ ràng chị đang lo lắng mà, chị không dấu được em đâu, em biết hết đấy!”

Chị tôi vẫn cố đánh lạc hướng.

“Em không muốn chơi xích đu à, hay em muốn chơi trốn tìm?”

Tôi tức giận rồi đấy! Chị gái tôi cố tình không để ý đến lời tôi nói. Nhưng việc tôi tức giận cũng khiến chị tôi sợ hãi thêm và không nói gì thêm nữa, tôi hỏi thêm một lần nữa.

“Có ai đã làm gì chị khiến chị lo lắng à? Trả lời em đi!”

Chị tôi chỉ im lặng cúi đầu xuống tay nắm chặt váy và nước mắt chị tôi đã rơi.

Không! Chị ơi! Em chỉ... Em chỉ muốn biết tại sao chị lại lo lắng và sợ hãi thôi mà. Em không có định làm chị khóc đâu, em...em xin lỗi. Xin chị đừng khóc mà.

Tôi vô thức ôm lấy chị tôi, những giọt nước mắt của chị tôi lăn xuống và thấm vào áo của tôi.

...

*Góc nhìn của người chị.*

Tôi đã khóc, mặc dù mang tiếng là người có ký ức kiếp trước nhưng tôi vẫn khóc, có lẽ đây là lần đầu tiên tôi khóc, tôi không muốn khóc đâu, nhưng dẫu sao cảm xúc của một đứa trẻ thì không thể như người lớn được. Phải tôi ý thức được mình không phải là người lớn mà là một đứa trẻ năm tuổi. Tôi khóc, khóc vì bị em gái trách móc, tôi chỉ muốn em gái tôi thoát khỏi kết cục tồi tệ thôi mà, suốt mấy ngày nay tôi lo lắng nghĩ ra đủ mọi viễn cảnh có thể xảy ra để tìm cách đối phó. Nhưng tôi lại quá mất bình tĩnh mà mất kiểm soát cảm xúc, tôi sợ rằng tôi đã làm em gái tôi khó chịu vì những cảm xúc ấy, tôi sợ Ashley sẽ ghét tôi, tôi sợ lắm. Mỗi lúc khi Ashley hỏi tôi thì tôi đều lảng tránh, điều này khiến em ấy khó chịu. Nhưng tôi biết làm sao đây, tôi không muốn cho Ashley biết, em ấy có thể không tin, nhưng nếu em gái tôi tin những lời tôi nói thì có thể em gái tôi sẽ bất an. Vậy nên tôi đã cố dấu nhẹm đi.

Ashley nói.

“ Chị à! Em muốn biết những gì chị đang phải đối mặt, hãy nói cho em đi, em luôn tin chị mà!”

Đến nước này tôi chỉ đành nói sự thật nhưng tôi không định nói mình là người chuyển kiếp hay thế giới này chỉ là một câu chuyện, thay vào đó tôi sẽ nói mình mơ một giấc mơ tồi tệ.

“ Chị đã mơ một giấc mơ về việc em đã bị một người tên Remilia buộc tội và treo cổ, hình ảnh đó khiến chị sợ, chị sợ em sẽ như thế, chị sợ lắm.”

Ashley nghe vậy thì thấy sợ hãi, cảm xúc ấy truyền thẳng sang tôi. Tôi biết ngay mà, điều này chỉ khiến cho Ashley thêm sợ hãi. Nếu em ấy biết thế giới này là một câu chuyện thì sẽ như nào? Tôi không dám lường trước được.

“Chị không cần lo lắng đâu, mọi chuyện chỉ là một giấc mơ thôi mà.”

Nhưng trái với giọng nói bình tĩnh của Ashley lại khá run rẩy trong cảm xúc. Ashley mặc dù ôm tôi như thể trấn an, nhưng người cần trấn an lại là Ashley, em ấy chỉ cố ôm lấy tôi để giữ cho bản thân khỏi sụp đổ vì không có chỗ dựa. Thay vì đẩy Ashley ra, tôi ôm em ấy, ôm lấy thật chặt nói.

“ Dù có chuyện gì xảy ra, chị nhất định sẽ bảo vệ em.”

Phải! Dù có phải đánh đổi bằng cả linh hồn, tôi cũng sẽ bảo vệ em gái tôi.

Chị sẽ bảo vệ em, Ashley! Nếu như cô ta, Remilia dám cướp em đi một lần nữa, thì chị thề! Chị thề sẽ hủy diệt cả thế giới này, cho dù mất bao nhiêu năm, phải đánh đổi cả hạnh phúc, cả thanh xuân, thì chị cũng sẽ hủy diệt tất cả, mặc cho bản thân còn tàn bạo hơn cả ma vương.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận