• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01. Thức Tỉnh

Chương 03: Sạc

0 Bình luận - Độ dài: 2,024 từ - Cập nhật:

Không biết đã qua bao lâu từ lúc tôi bất tỉnh nhưng khi tỉnh lại là đã kết thúc bài kiểm tra đầu vào. Tiếng hàng trăm chiếc trực thăng bay ù ù trên đầu tôi. Một khoảng nhìn mờ ảo dần dần hiện ra, bầu trời trong xanh lại ngay trước mắt tôi rồi. Về thể xác, tôi không hề thấy bất kì chút đau đớn nào, khả năng nguyên nhân bất tỉnh vì tinh thần đã chịu quá nhiều áp lực và con quái vật đã bị tiêu diệt nên tôi cũng không còn vướng mắc nào nữa. Nhưng, còn thời gian sau thì ra sao, tôi không hề biết. Chẳng lẽ một cái xác nằm bất động trong nhiều giờ liền lại không có con quái nào lăm le hay sao? Thật vô lí! Ngay lúc đó, có những tiếng của các cô cậu thanh niên đồng loạt vang lên " Ông chú tỉnh dậy lại này mọi người ơi, mau đến đỡ lên trực thăng nào ". 

Phù, có lẽ đám nhóc lúc nãy đã cứu tôi một lần nữa. Nhưng vẫn chưa ổn, còn đứa trẻ tôi liều mạng mình cứu sống thì sao. Khi vẫn còn thắc mắc thì có một đứa trẻ mít ướt chạy đến ôm chầm lấy tôi. Tôi cũng đoán ngờ ngợ ra rồi, xoa đầu nhóc an ủi.

Bước xuống từ trực thăng, một con người đầy uy lực và tiềm lực sức mạnh kinh hồn tiến đến. Đối phương chủ động đỡ tôi dậy và chủ động bắt chuyện trước.

- May quá, vừa kịp lúc bay từ Moscow đến đây. Ái chà chà, xem năm nay tân binh của chúng ta có gì nè! Ủa, nói tân binh thì hơi bất lí nhỉ, cậu đây chắc cũng ngót nghét U40 rồi mà, tôi bất cẩn quá. Thôi nhưng để bình đẳng thì tôi vẫn sẽ cứ gọi cậu là tân binh. Vào vấn đề chính, tôi thấy màn thể hiện của cậu trong bài thi đầu vào rất ấn tượng, đặc biệt khiến tôi Anatoly - Đại Đội phó Ruler đích thân đến để đón tiếp cậu đây. Chúc mừng cậu đã được thông qua, giờ thì về thủ phủ thôi nhỉ? Chúng ta sẽ nói chuyện sau mấy lời lảm nhảm của tên Takahashi nhé.

Tôi cảm thấy thật vinh dự khi một người đẳng cấp và mạnh mẽ như vậy lại đích thân tới đây để đón tiếp. Không nghi ngờ gì nữa, có một sức mạnh nào đó đang ẩn chứa trong cơ thể tôi.

Chúng tôi về đến Bắc Kinh, rời khỏi khu vực cấm, những con quái còn lại đã bị những tiền bối đầy ưu tú xử lí đầy gọn gàng. Những tân binh như tôi được chở trên trực thăng, dạo nhìn một quanh thì có lẽ đã không ít người đã nằm xuống. Bằng chứng đơn giản là trước đó họ đã thuê hẳn máy bay Airbus A380 sức chứa cả ngàn người. Vậy mà giờ đây chỉ còn lẻ tẻ vài chiếc trực thăng. Tôi tự hỏi lúc đó nếu mình không thức tỉnh năng lực thì chuyện gì sẽ xảy ra, bản thân sẽ là một người nằm xuống và bị bỏ quên hay sao?

Chấm dứt suy nghĩ, tôi trở về khách sạn đặc biệt chỉ dành cho những tân binh. Họ dành thời gian cho chúng tôi tắm rửa và ăn uống tại nhà chung. Chỉ là khi về phòng, tôi lại nhớ đến cậu bé tôi đã cứu giúp, không biết tôi phải làm gì tiếp theo. Nên khuyên và xin cậu bé được rời khỏi nơi nguy hiểm này hay tiếp tục bảo vệ bất chấp, nó thật sự rất khó khăn.

Đến lượt tôi nhận suất ăn, bỗng nhiên có một vài tên trẻ trâu bắt đầu đánh nhau và cạnh tranh ai mới là " bố " ở đây. Tôi cũng chán nản và búng trán chúng một cái, quả thật trong khách sạn này quá chật chội và sử dụng năng lực là một điều cấm kị nên chẳng mấy chốc thì sự phản kháng của tụi " trẻ trâu " đã bị tôi dẹp loạn. Nhóm học sinh đã cứu nạn tôi lúc trước cũng chủ động tiến tới và mời tôi bữa ăn. Giờ đây, tôi cũng có cơ hội để trò chuyện với họ. Lần lượt, 6 người họ giới thiệu tên của mình là Rohit, Vikram, Shreya, Neha, Tushar và Yash. Kể ra mới biết, họ đều là những tiện dân Dalit- nhóm người thấp hèn nhất trong xã hội Ấn Độ , họ không nơi nương tựa và sống trong cảnh mồ côi từ lúc mới lọt lòng. Đó cũng chính là thời điểm những con quái vật, thảo nào tuổi của họ lại còn quá trẻ. Hơn ba người tham gia vào nhóm nhưng cuối cùng chỉ còn lại sáu người, quả thật mất mát chồng mất mát. Đó là sự tập hợp giữa những cá nhân kém may mắn.

Ngoài ra, tôi cũng biết được đứa trẻ tôi cứu mạng là trẻ mồ côi. Bố mẹ của nó đã bỏ rơi và khiến nó phải sống trong cảnh nơi đây mai đó, chạy ăn từng bữa. Nó vào đây chính vì muốn trở nên nổi tiếng và một lần duy nhất được nằm trong cái ôm của bố mẹ... Tôi không hẳn là một người cha nhưng tôi nhất định sẽ bảo vệ nó khi còn có thể. Cậu bé từ lần đó cũng đã thay đổi thái độ và suy nghĩ về tôi, nó bắt đầu gần gũi và cởi mở hơn.

Xong việc, ngay giờ phút này, chúng tôi sẽ được tham gia lễ chào đón khóa tân binh thứ III. Trên con đường lộng lẫy và tràn đầy ánh sáng bao phủ, tôi ung dung bước đến vào đại sảnh. Cũng như lần trước, Takahashi vẫn là người đứng ra chủ trì nhưng lần này có chút khác biệt. Đầu tiên về số lượng người, quả thật đã giảm đi rất sâu. Thứ hai là những con người từ trên cao nhìn chúng tôi bằng ánh mắt gớm ghiếc, có thể là những đại gia quyền lực muốn lựa ai đó về để bảo vệ mình chăng.

...

Xong buổi giảng giải dài dòng kéo dài suốt hơn 3 tiếng, tôi và những người khác cũng thoát. Việc đầu tiên chính là đi nhận sao và nộp đơn vào đội tôi muốn vào. Thật sự nó sẽ là một lựa chọn khó khăn, nhưng tôi đã có quyết định từ rất lâu rồi. 

Tôi khá mừng khi bản thân nhận được những ba sao đánh giá từ tổ chức, theo đó tôi có nhiều quyền lợi và được mọi người chú ý. Nhưng bên cạnh đó cũng rất nhiều người khác ganh ghét, đố kị. Ngay khi tôi định tiến đến nộp đơn thì đã có người cản lại.

- Chú em từ từ đã, anh em ta còn chưa nói chuyện gì cơ mà. - Một cảm giác lạnh sống lưng, không nghi ngờ gì nữa đó là Đại Đội Phó.

- Ta nghĩ rằng mình cần kiểm tra một chút nhỉ? Ra ngoài sân, chúng ta sẽ nói chuyện ở đó.

- Nhưng ...

Thế là tôi bị Anatoly đẩy đi mà không thể làm gì khác. Tôi không biết bài kiểm tra trước mắt chính là điều gì nữa, nhưng tôi dám chắc sẽ liên quan đến sức mạnh của tôi.

Trước đó, tôi đã đi lấy một món vũ khí để thay thế cho con dao găm chất lượng kém của tôi. Nó rất mạnh nhưng ở chiến trường khốc liệt như này thì quả thật không thể dùng được. Tôi sẽ dự định chọn một cây giáo hoặc kiếm Nhật vì nó thật sự rất thích hợp trên chiến trường hỗn loạn. Nhưng một điều bất ngờ với tôi chính là khi ở đẳng cấp ba sao đồng thì sẽ có cơ hội tiếp cận với kho vũ khí huyền thoại tưởng chừng vô thực. Lần đầu nhìn thấy nhưng tôi tin chắc chắn nó sẽ là vũ khí đáng sợ nhất, Thuận Thiên Kiếm. 

Ra ngoài sân tập, mặt trời đã bắt đầu ló rạng. Vậy có nghĩa rằng đến khi bình minh thì mọi thứ sẽ kết thúc. 

- Tôi sẽ cho cậu gặp gỡ và giao lưu với một tiền bối ở khóa trước. Dù anh ta hay nói ra mấy lời bộc trực khiến người khác khó chịu nhưng anh ấy lại sống rất tình cảm. Hỏa nhân đích thực, Kim So Eun mang trong mình huyết thanh rất hiếm thuộc loại E. Hãy cho tôi xem bản lĩnh của cậu khi đứng trước một quái vật thật sự đi! - Anatoly nói.

Một hơi nóng đáng sợ, cũng may sân tập chỉ có đất đá nên sẽ giảm kha khá sức mạnh, chẳng hạn mà có cỏ cây xung quanh thì e rằng khó thể sống sót. Nhưng tôi cũng là người có năng lực và đây chỉ là một bài kiểm tra nhỏ, làm sao có thể nguy kịch đến mạng sống được. 

Chưa kịp chuẩn bị nhiều, So Eun đã lao tới bóp cổ tôi bằng cánh tay lửa khổng lồ cường hóa. Tiếp theo chính là những chú đấm trời giáng khi tôi đang lơ lửng trên không trung. Một lợi thế đáng sợ về vóc dáng to lớn làm tôi không thể nào xoay sở. Tôi đã cố gắng sử dụng thanh kiếm của mình đâm xuyên qua vai của anh ta nhưng cơ thể đó hoàn toàn miễn nhiễm với các đòn sát thương vật lí. Đến mức này thì tôi cũng đành phải sử dụng năng lực thôi, họ không hề có ý định giỡn.

Bằng hết sức bình sinh của mình, tôi cắn lưỡi một cái làm máu tóe ra. Kì lạ thay, mọi chuyện đều vẫn như vậy, tôi vẫn đang bị bóp cổ và đấm túi bụi trong cơn nóng điên đảo. Cổ tôi đã bỏng rát đến mức như sắp tan chảy ra. Không thể chịu được nữa, tôi liền ra hiệu đầu hàng. Một sự áp đảo hoàn toàn với những người không có năng lực, tôi bất lực nằm thoi thóp mà không thể nói được gì.

- Có vẻ năng lực của cậu cần một điều kiện gì đó để kích hoạt. Trong tình huống vừa rồi cậu đã đến ngưỡng sinh tử nhưng lại không có sức mạnh nào phát ra, thật sự tôi đã ra lệnh cho So Eun giết cậu thật đó. Hết cách rồi nhỉ, vì tôi rất hứng thú với cậu nên sẽ cho cậu một vài đặc quyền. Thay vì tham gia một đội vệ binh thì cậu sẽ có cơ hội tham gia toàn bộ, mỗi đội cậu sẽ buộc phải hoàn thành một nhiệm vụ cấp A đổ lên, nếu không thì cậu phải ở đó cho đến khi hoàn thành. Tôi sẽ sắp xếp và thông báo cho họ, cậu không cần lo. Việc đa dạng như vậy sẽ làm cậu có nhiều cơ hội và tình huống mang tính chất khác nhau, dễ dàng để cậu thức tỉnh sức mạnh một cách chủ động. Nhưng một điều cậu nên nhớ, lúc nào cậu là bản thể mạnh nhất hãy nhớ đến tôi nhé. Còn đây là huyết thanh hồi phục chỉ những thành viên cấp cao mới sử dụng, cậu may mắn đấy nhé. Nó sẽ giúp cậu hồi phục lại một vài vết thương nhưng sẽ làm cơ thể chậm chạp hơn. Hãy nghỉ đi, ngày mai sẽ bận rộn lắm đấy.

Mặt trời đã lộ tỏ, những gì tôi sắp phải đối mặt không chỉ còn điều nhỏ nhặt. Như bình minh, đây mới chỉ là khởi đầu thôi, còn rất nhiều thử thách còn đang đợi tôi ngay trước mắt. Bản thân phải ngày càng mạnh mẽ hơn và khai phá ra sức mạnh đang ngủ yên.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận