Tập 02: Thanh xuân chúng ta dần trưởng thành
Chương 19 - 20
0 Bình luận - Độ dài: 2,136 từ - Cập nhật:
Sau cuộc tranh cãi nhỏ nhặt thì Thanh Vy đã được Đức Huy mua cho hai ly trà sữa full topping để đền bù.
“Mày không cần buổi nào cũng đến đón tao đi đâu, tao cũng có chân có tay mà.”
“Vy, mày nói cái gì đấy hả?”
Thanh Vy chột dạ một cái rồi quay mặt sang chỗ khác. Cô cảm thấy từ nhà cậu mà đi bằng xe đạp đến nhà cô cũng phải mất hơn nửa tiếng, lúc trước khi cả nhóm rủ đi chơi biển đó cũng là lần đầu mà cô tới nhà của Huy, phải nói là cực kì xa. Nếu khoảng cách xa như vậy, chẳng phải lúc đi học thêm hay đi dạo cậu ấy cũng phải đi mệt như vậy sao? Cô là bạn thân chứ đâu phải là máy xay sinh tố đâu mà ép Huy như vậy chứ? Cô thấy tội Huy rất nhiều.
“Mấy bữa sau, tao cũng sẽ tự đi xe của mình, hai chúng mình gặp nhau tại công viên rồi đi cũng được mà, mày không thấy từ nhà mày đến nhà tao nó xa hả?”
Đức Huy cười khúc khích rồi thong thả vừa uống nước vừa nói: “Mày bớt overthinking giúp tao cái, mày mà đi về một mình ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?”
“Thôi thôi, tao không muốn mày đi xa như vậy đâu, mày cũng lo lắng cho bản thân mình đi chứ.”
Cả hai cãi qua cãi lại không hồi kết nhưng rốt cuộc thì Thanh Vy vẫn không thắng lại trước những lời lí luận vô lí mà cũng hợp lí của Đức Huy. Mọi người trong quán nước ai nấy cũng nhìn hai đứa mà cười tủm tỉm khiến khuôn mặt cô đỏ lên vì ngại. Nhưng Thanh Vy nào biết, từ khoảnh khắc cô khóc hồi nãy thì mang tai của Đức Huy còn chưa hết đỏ.
Sau khi đi vòng vòng quanh quảng trường đông đúc người qua lại thì Thanh Vy cảm thấy hơi buồn ngủ mà lay lay tay của Đức Huy: “Ê mày ơi, tao buồn ngủ.”
“Nể mày thật đấy, ngồi trên xe mà cũng ngủ cho được.” Mà nói vậy thôi chứ Đức Huy cũng nhanh chóng cua xe mà chạy về nhà cô. Cậu đạp xe rất nhẹ nhàng khiến cô thấy lòng dịu lại và bình yên vô cùng. Cô tự hỏi lên cấp ba thì hai đứa sẽ như thế nào? Có học chung hay chơi cùng với nhau nữa hay không? Mối quan hệ có còn bền vững như này? Hay cả hai đứa sẽ tìm cho mình những thú vui riêng?
Những suy nghĩ vớ vẩn bỗng bùng lên trong tâm trí cô nhưng Thanh Vy thật sự thích cảm giác như thế này. Có một đứa bạn thân luôn bảo vệ và che chở cho mình thật sự làm cô rất thích. Cái ngày mà Đức Huy bất chợt nói: ‘Tao cũng sẽ thi vô trường đó với mày.” Cô tưởng mình nghe nhầm. Một câu nói đơn giản, nhưng lại khiến tim cô như lạc nhịp… Từ lúc nào, cậu ấy đã âm thầm theo đuổi điều giống cô? Cậu vẫn là chàng trai yêu đời, tính cách ngang ngược và không sợ trời đất, từ một người chỉ biết ngủ trong lớp đến người học đến say mê chỉ ngủ có vài tiếng để chuẩn bị cho kì thì tuyển sinh. Đức Huy thật sự là người mà cô chưa hiểu rõ nhất và cũng mong muốn dần dần để biết thêm về cuộc sống của cậu.
“Tao biết vì sao mặt cứ nhìn vào mặt tao rồi Vy à.”
???
“Sự đẹp trai này.”
Và cô cũng rất thích sự tự luyến này nữa cơ.
Cuộc trò chuyện kết thúc khi cô bước vào nhà và nằm ngủ một giấc sâu. Tiếng ve sầu kêu không ngừng, ánh nắng từ mặt trời trở nên vô cùng gay gắt và nhiệt độ đã nóng đến đỉnh điểm khiến cho một người lười như cô phải đau đầu và khó chịu. Hơn nữa, thời gian nhập học trung học phổ thông càng ngày càng đến gần và những mục tiêu mà Thanh Vy lập ra để thực hiện vào mùa hè này vẫn chưa hoàn thành làm cho cô vô cùng chán nản ví dụ như ăn uống khoa học, tập thể dục mỗi ngày, …
Mới vừa sáng ngày hôm nay, những học sinh trúng tuyển ở trường THPT Đoàn Lê đã lên trường để nhận tờ giấy điền tổ hợp môn, ai nấy cũng mang trong mình những sự lo âu và khó quyết định, sợ một khi đã chọn sẽ không bao giờ đổi được nữa. Thanh Vy thật sự suy nghĩ rất mông lung, vừa thế mạnh môn này vừa yếu môn kia, cô thật sự chẳng giỏi môn tự nhiên một chút nào vì vậy đối với các môn Toán, Lí, Hoá, Sinh thì cô phải né ra càng xa càng tốt.
Với số điểm thi tuyển sinh cao như vậy, bạn bè đều khuyên cô nên chọn tổ hợp 1 là Lý, Hoá, Sinh, Tin học để được vào lớp chọn. Nhưng khát vọng của Thanh Vy là hướng đến ngành sư phạm Anh cho nên cô đã chia sẻ với mẹ một chút để chọn tổ hợp mình mong muốn.
“Ưm…Nếu con đã muốn trở thành giáo viên thì mẹ sẽ ủng hộ con hết mình, nhưng nếu chọn tổ hợp này thì khả năng vào A5, A6 rất cao đấy con à.”
“Không sao đâu mẹ, thế mạnh của con thì ở đâu con cũng sẽ toả sáng được.”
Tâm thế của Thanh Vy đã có phần trở nên thoải mái hơn nhiều một phần cũng vì sự đồng viên đến từ mẹ Hoa. Cô cũng thật muốn biết Đức Huy sẽ chọn tổ hợp môn nào, cô cũng mong rằng cả hai sẽ lại cùng nhau chung lớp, học tập và giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn nữa. Có lẽ ích kỷ… nhưng nếu bước vào lớp mà chẳng thấy cậu đâu, liệu trái tim này có hụt hẫng đến mức nào?
Thanh Vy ngồi suy nghĩ một lúc rồi cũng ngủ lúc nào không hay. Cả người cô khi thức dậy vừa ê ẩm vừa nhức nhối khắp nơi. Buổi tối hôm nay, cô sẽ cùng gia đình của mình đi ăn tối ở ngoài nên sẽ tạm hoãn lại cuộc đi chơi “overnight” với Đức Huy.
“Mày làm cái gì mà lâu vậy hả Vy? Tao với bố mẹ đi trước á nha.”
Cô đứng trước gương ngắm nhìn bản thân rồi cũng không nhanh không chậm mà xuống lầu. Hơn nữa, cô còn không quên gửi một ánh mắt “êm dịu” cho người anh trai Văn Toàn này.
Nhìn người anh trai láu cá, bướng bỉnh và vô cùng trẻ trâu này, nếu không phải bị mẹ phát hiện có người yêu, cô còn tưởng ảnh sẽ ế suốt đời cơ. Đúng là quá diệu kì! Ông Thẩm Hoài quan sát hai đứa con yêu dấu của mình mà lắc đầu ngán ngẩm. Thằng anh thì trẻ con, còn đứa em thì có vẻ rất trưởng thành nhưng cũng chỉ là vẻ bề ngoài.
“Thôi, không cãi nữa. Để mẹ Hoa chờ là tới công chuyện.”
Cả hai anh em liếc xéo nhau nửa ngày rồi cũng ngoan ngoãn ngồi lên xe.
Bà Mỹ Hoa bất ngờ lên tiếng: “Hai đứa mai đi theo mẹ với mẹ của Dương để mua đồ đi học.”
Từ ngày xảy ra chuyện ở quán Cây Xoài thì thiện cảm của cô với anh Minh Dương đã tuột dốc không phanh, suýt chạm tới đáy xã hội luôn rồi. Người ta quả không sai khi có câu: “Cá mè một lứa.”
Như thế nào mới chơi thân được với anh trai của cô?
Quá là tệ.
Ngồi trên xe khoảng 15 phút thì đến quán, nhưng cuộc đấu khẩu vẫn không ngừng tiếp diễn.
Cả gia đinh vui vẻ mà đi vào, còn cô và anh Toàn cứ cựa qua cựa lại mà cãi nhau, không má nào chịu thua má nào. Trong lúc chờ người đem món ăn lên, cô lấy điện thoại ra mà chơi game. Thanh Vy nhấn vào tựa game Liên Quân thì liền bị một tràn lời nói của ông anh xúc phạm.
“Tao lạy mày, mày mà chơi là người ta tức sặc máu á. Chơi dở mà cứ bày đặt, xoá game đi, cứ thích tăng độ khó cho đời không à.”
Cô nhìn tựa game trên điện thoại rồi đâm ra suy nghĩ không thôi. Nhớ lại sắc mặt “thân thiện” của Đức Huy lúc chơi chung với cô, Thanh Vy tức thời mà nhấn nút xoá. Không ngờ mình cũng có ngày này.
Bỗng nhiên có một tiếng gọi “Thanh Vy” ngọt xớt vang lên khiến cô ớn lạnh cả da gà. Ông anh của cô cũng chẳng khác gì mà nhìn cô như nhìn quỷ. Cô theo bản năng mà nhìn người bí ẩn đó, khuôn mặt cô ngay lập tức giương lên nụ cười tươi.
“Lực hả? Lâu rồi không gặp mày.”
“Hên lắm mới gặp được mày đó Vy, nghe nói mày là thủ khoa thi tuyển 10 à?”
Thanh Vy ngượng ngùng rồi ừm một cái. Vi Hoàng Thế Lực là người bạn thanh mai trúc mã của cô từ nhỏ, do có một sự cố nhỏ về kinh tế nên gia đình của Lực đã chuyển đi đến nơi khác, nay gặp được cậu ấy khiến cô rất mừng.
“Thật sao? Cậu cũng học ở trường THPT Đoàn Lê hả?”
Cả hai người ngồi xích gần lại nhau rồi nói chuyện rôm rả, cô lại không ngờ Lực lại chuyển về đây sống một lần nữa. Cậu ấy trông trưởng thành hơn những ngày trước rất nhiều, khuôn mặt non nớt giờ cũng có chút gì đó già dặn, không còn sự trẻ trâu như hồi nào. Bây giờ cô cũng chỉ đứng tới vai của Lực mà thôi.
Văn Toàn nhìn hai đứa nhóc rồi có nảy ra hàng ngàn viễn cảnh. Thằng nhóc Thế Lực này đúng là ở bên cạnh anh và Vy lâu rồi nhưng anh vẫn muốn nhóc Huy làm em rể của mình hơn nhiều. Tuy lúc trước có xảy ra một chút biến cố nho nhỏ, nhưng ngày nào nó đi chơi với Vy cũng mua cho anh một ly trà sữa hối lộ, với lại chơi game cũng rất hợp anh.
Anh sẽ hoá thân thành bồ tác để giùm mày, Đức Huy à.
“Con nhỏ kia, mày định ngoại tình à.”
Thanh Vy nghe câu nói đó thì liền giương ánh mắt đầy thương cảm nhìn ông anh: “Bị điên rồi hả cha, nói cái gì vậy trời.”
“Tao sẽ mách thằng Huy cho mày chết.”
What? Ông này hôm nay bị cái quái gì vậy nhỉ?
Cô không mảy may đến anh Toàn nữa mà lại quay sang tiếp tục cuộc trò chuyện của mình. Cô và Đức Huy là bạn thân của nhau mà, cái gì mà ngoại tình chứ.
Văn Toàn nói là làm, chụp ngay bức ảnh mà hai đứa đang nói chuyện, mà còn lựa góc quay dễ hiểu nhầm mà gửi, với dòng tin nhắn: [Sắp mất nhỏ bạn thân rồi kìa, kkk.]
…
“Huy, sắp mất nhỏ bạn thân rồi kìa, haha.”
Đức Huy đang chơi bi-da rất hăng hái thì bị thằng bạn ở bên cạnh nhìn thấy được tin nhắn mà đọc to. Cậu hơi sững lại rồi giành lấy chiếc điện thoại, đập vào mắt cậu là hình ảnh Vy và một tên láu cá nào đó đang sắp hôn nhau!
Máu cậu dường như muốn dồn lên não mà cào bàn phím, gửi hơn chục tin nhắn lại anh Toàn. Thái Bảo cùng với anh em xung quanh cũng không ngừng cười cợt rồi quay sang đồng thanh cổ vũ thằng bạn.
Thái Bảo liền bồi thêm một câu chí mạng: “Không ngờ nhỏ Vy cũng có số đào hoa đấy chứ, thích thật đấy.”
“Xui cho mày rồi, mấy bạn nữ ngày nay thích người đẹp trai và có não.” Đức Huy tay bấm phím, còn miệng cũng không quên đáp trả lại. Muốn khịa anh mày à, không có cửa đâu.
Thái Bảo như muốn hoá thú tới nơi, nhưng không có cách nào cắn người cả.
Cả đám kiểu: “Đừng hỏi sao suốt ngày thằng Huy nó cứ im im, thở câu nào là người ta muốn tăng sông câu đó. Lớn lên có thể đi làm nghề khịa thuê luôn đấy.”


0 Bình luận