Một tiểu tiết về việc nằm liệt giường, phần này mình cũng ý kiến thêm vì hiện bạn không sai, nhưng nó chưa đủ đô lắm.
Hiện trạng về việc nằm trên giường là: "Emily nắm lấy bàn tay nằm dưới lớp chăn trắng của tôi và khóc nức nở. Những giọt nước mắt âm ấm của cô ấy rơi lả chả vào tấm chăn như mưa trút, làm tôi cảm thấy vui trong lòng một chút vì biết rằng ở cái nhà này vẫn còn người thật lòng lo lắng cho mình ngoài cha mẹ." "Tôi nhờ Emily đỡ mình dậy khỏi tấm nệm nhớp nháp mồ hôi, rồi dựa người vào thành giường để phần nào thoát khỏi cái cảm giác khó chịu vì cơ thể rít chịt như keo. Cô ấy nhẹ nhàng lau mặt cho tôi bằng chiếc khăn bông thấm nước. Nó âm ấm và mềm mại, giúp tôi cảm thấy thoải mái hơn một chút." "Tôi ho khan liên tục, rồi đột nhiên nôn ra rất nhiều máu đen xuống dưới tấm chăn." "Tôi đánh mắt ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn bầu trời đang đổ lệ ồ ạt dưới cái nóng oi bức và âm ỉ của mùa hè"
Mình vừa chăm một người ốm ở viện vào mùa xuân, thời tiết rất dịu. Thực trạng của người nằm lâu trên giường sẽ nóng, rít người, đổ mồ hôi là sự thật. Cái nóng đó bừng bừng từng phút giây, phải thường xuyên lật người lau nước để dịu đi, không thì lớp da lưng sẽ lở loét. Nhưng với thời tiết đã mát nhưng vẫn không thể chịu nổi. Người ốm sẽ bức bối lắm, lúc đó tâm lý chỉ còn muốn giải nhiệt, thậm chí bất cần giữ thể diện, có thể cởi trần trùng trục để thoát nhiệt nhanh, liên tục nhờ quạt vào các phần bị tiếp xúc với đệm giường để giải nhiệt. Các phần da ở gáy, bẹn, nách còn cần chườm mát thường xuyên.
Ở đây nữ chính đang ở mùa hè, nằm lâu còn đắp chăn, hổng ổn luôn á, nóng điên luôn. Nếu ở phòng riêng, chỉ có nữ hầu, tâm lý mà nóng quá như vậy cũng không cần phải mặc áo và đắp chăn đâu. Nói chung về phần tâm lý thì mình có thể xem qua thêm góc nhìn này nếu muốn khắc sâu cảm giác đau bệnh và nóng bức khi nằm liệt giường.
@o0Grey0o: Cái đầu tiên mình phải nói là, nữ chính ngất đi sau scene đầu tiên thì không cảm nhận được gì nữa (bạn cũng biết lúc ngất rồi thì đâu còn nhận thức nữa) -> đến lúc cắt cảnh mới lờ mờ nhận thức được nên mới nhờ Emily đỡ mình dậy và thay đồ vì quá bức bối như bạn thấy đấy. Mình không cần phải tả quá chi tiết như vậy vì nó rõ là không cần thiết bạn ạ, dễ làm truyện bị dính vào lan man.
Còn đây là ý kiến nhỏ về những chi tiết không sai, nhưng mình có xíu đề xuất để bạn xem xét hơn.
Hiện các chi tiết trong truyện đang mô tả về người ốm như sau: "Còn cơ thể thì gầy gò ốm yếu như que củi, có thể thấy rõ xương quai xanh lồ lộ bên dưới lớp váy lụa mỏng tanh như tờ giấy.", "Tôi chỉ tay vào bộ váy kín cổ dài tay màu trắng ở góc ngoài cùng bên trái. Nó rất hợp để che đi phần xương quai xanh của tôi, lại còn không quá cầu kì hoa mĩ. Dường như nó sinh ra để dành cho tôi của bây giờ vậy.", "Dáng người gầy ốm cũng đã nằm dưới lớp váy có phần phổng phao, thế mà vẫn giữ nét thon thả nhờ lớp corset buộc quanh eo."
Cảm giác của mình về người này sẽ là: mới ốm nhẹ, vẫn còn có cảm giác cứu vãn được, vì cô ấy còn nét, còn có cảm giác quyến rũ, nhưng nó đang hơi đối nghịch với mô tả về bệnh lý. Đặc biệt nếu chỉ dừng ở việc gầy lộ xương quai xanh thì cũng chưa hẳn quá gầy, vì phần khung xương quai xanh nữ tương đối dễ lộ, không nhất thiết phải gầy. Nó phải gầy đến độ trũng sâu (chứa được nước và thả vài chú cá 7 màu vào bơi chẳng hạn 🤡). Nói chung cảm giác chưa đủ gầy - kiểu gầy của bệnh nặng nó sẽ héo hon mất sinh khí nhiều hơn.
Mình gửi thêm những gợi ý khi ốm đau bào mòn cơ thể, cảm giác nó sẽ tương đồng bằng những phần cơ thể rõ ràng như: +Da: ở đây bạn đang có một số mô tả khá ổn "gương mặt của tôi trông thật tiều tụy với làn da khô rát như hoa hồng héo úa. Tôi chỉ mới chạm nhẹ vào thôi là đã cảm nhận được nó thô ráp và thiếu sức sống đến nhường nào rồi.", có thể thêm một trạng thái là vàng da hoặc sạm đen, khi bệnh thật màu da khiếp lắm. + Mặt hóp lại, hô ra, cằm nhọn hoắt, môi khô bong nứt nẻ, mắt lộ rõ với ánh nhìn đờ đẫn mờ đục,.. + Dáng người: gầy rộc, khô đét, khoảng hở giữa hai đùi nở rộng, xương cánh bướm sau lưng lồi rõ, phần sườn nhô cao lộ hơn phần bụng,... + Đặc biệt: Phần ngực phụ nữ giống như cái bướu của lạc đà vậy, phần tích mỡ quan trọng nhất. Nếu gầy đủ suy kiệt, phần ngực này có thể thành trạng thái xẹp lép, chỉ còn phần núm. Điều này nó khắc sâu một nỗi ê chề, tự ti vì phần ngực xuống kí rồi rất là xấu. Mình nghĩ nếu nữ chính tận dụng được phần ngực trong phần tả sẽ lộ rõ độ bào mòn, khắc nghiệt của bệnh hơn. Nếu gầy mà ngực chưa xẹp thì vẫn còn xinh lắm. 🤭(khi mặc vẫn còn dùng corset: chưa gầy nhom đâu nhỉ, kiểu còn mướt lắm, nếu gầy đến độ bất cần mình có thể quẳng luôn khỏi dùng corset. =)))) Nhưng nếu một phần tâm lý nữ chính mà đang bệnh đến trôi cả vùng núi đồi, cô ấy mà thấy người yêu ngoại tình nữa là tâm lý đổ nặng thật.
9 Bình luận
Hiện trạng về việc nằm trên giường là:
"Emily nắm lấy bàn tay nằm dưới lớp chăn trắng của tôi và khóc nức nở. Những giọt nước mắt âm ấm của cô ấy rơi lả chả vào tấm chăn như mưa trút, làm tôi cảm thấy vui trong lòng một chút vì biết rằng ở cái nhà này vẫn còn người thật lòng lo lắng cho mình ngoài cha mẹ."
"Tôi nhờ Emily đỡ mình dậy khỏi tấm nệm nhớp nháp mồ hôi, rồi dựa người vào thành giường để phần nào thoát khỏi cái cảm giác khó chịu vì cơ thể rít chịt như keo. Cô ấy nhẹ nhàng lau mặt cho tôi bằng chiếc khăn bông thấm nước. Nó âm ấm và mềm mại, giúp tôi cảm thấy thoải mái hơn một chút."
"Tôi ho khan liên tục, rồi đột nhiên nôn ra rất nhiều máu đen xuống dưới tấm chăn."
"Tôi đánh mắt ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn bầu trời đang đổ lệ ồ ạt dưới cái nóng oi bức và âm ỉ của mùa hè"
Ở đây nữ chính đang ở mùa hè, nằm lâu còn đắp chăn, hổng ổn luôn á, nóng điên luôn. Nếu ở phòng riêng, chỉ có nữ hầu, tâm lý mà nóng quá như vậy cũng không cần phải mặc áo và đắp chăn đâu. Nói chung về phần tâm lý thì mình có thể xem qua thêm góc nhìn này nếu muốn khắc sâu cảm giác đau bệnh và nóng bức khi nằm liệt giường.
Hiện các chi tiết trong truyện đang mô tả về người ốm như sau:
"Còn cơ thể thì gầy gò ốm yếu như que củi, có thể thấy rõ xương quai xanh lồ lộ bên dưới lớp váy lụa mỏng tanh như tờ giấy.", "Tôi chỉ tay vào bộ váy kín cổ dài tay màu trắng ở góc ngoài cùng bên trái. Nó rất hợp để che đi phần xương quai xanh của tôi, lại còn không quá cầu kì hoa mĩ. Dường như nó sinh ra để dành cho tôi của bây giờ vậy.", "Dáng người gầy ốm cũng đã nằm dưới lớp váy có phần phổng phao, thế mà vẫn giữ nét thon thả nhờ lớp corset buộc quanh eo."
+Da: ở đây bạn đang có một số mô tả khá ổn "gương mặt của tôi trông thật tiều tụy với làn da khô rát như hoa hồng héo úa. Tôi chỉ mới chạm nhẹ vào thôi là đã cảm nhận được nó thô ráp và thiếu sức sống đến nhường nào rồi.", có thể thêm một trạng thái là vàng da hoặc sạm đen, khi bệnh thật màu da khiếp lắm.
+ Mặt hóp lại, hô ra, cằm nhọn hoắt, môi khô bong nứt nẻ, mắt lộ rõ với ánh nhìn đờ đẫn mờ đục,..
+ Dáng người: gầy rộc, khô đét, khoảng hở giữa hai đùi nở rộng, xương cánh bướm sau lưng lồi rõ, phần sườn nhô cao lộ hơn phần bụng,...
+ Đặc biệt: Phần ngực phụ nữ giống như cái bướu của lạc đà vậy, phần tích mỡ quan trọng nhất. Nếu gầy đủ suy kiệt, phần ngực này có thể thành trạng thái xẹp lép, chỉ còn phần núm. Điều này nó khắc sâu một nỗi ê chề, tự ti vì phần ngực xuống kí rồi rất là xấu. Mình nghĩ nếu nữ chính tận dụng được phần ngực trong phần tả sẽ lộ rõ độ bào mòn, khắc nghiệt của bệnh hơn. Nếu gầy mà ngực chưa xẹp thì vẫn còn xinh lắm. 🤭(khi mặc vẫn còn dùng corset: chưa gầy nhom đâu nhỉ, kiểu còn mướt lắm, nếu gầy đến độ bất cần mình có thể quẳng luôn khỏi dùng corset. =)))) Nhưng nếu một phần tâm lý nữ chính mà đang bệnh đến trôi cả vùng núi đồi, cô ấy mà thấy người yêu ngoại tình nữa là tâm lý đổ nặng thật.
lả chả => lã chã