Tóm tắt
Selene sống trên hòn đảo Solarisle nằm cách xa với đất liền. Cô luôn tò mò và muốn tìm hiểu về thế giới ngoài kia là như thế nào nhưng tất cả mọi người xung quanh, bao gồm cả mẹ của cô đều ngăn cản Selene làm điều đó. Thế giới bên ngoài kia có thật sự đáng sợ như những gì người ta nói? Điều gì thật sự chờ đợi Selene ở bên kia đại dương. Tất cả sẽ được bật mí trong một cuộc hành trình đầy kì diệu và nhiều cảm xúc khác nhau.
-
03/04/2025
-
03/04/2025
-
07/04/2025
-
15/04/2025
-
23/04/2025
-
02/06/2025
123 Bình luận
Tiếp, tới chương này, tôi thấy rõ những câu cú viết cực đần của tác giả. Với danh nghĩa là một dịch giả Hako, tui đọc mà cứ tưởng dịch word by word từ tiếng Anh không ấy.
[“Năm 124, một tổ đội anh hùng đã đến khiêu chiến với đại quỷ vương đời thứ 3. Họ bao gồm một yêu tinh sở hữu phép thuật lớn, một cung thủ bán nhân bách phát bách trúng, một chiến binh loài người có sức mạnh vô song và một long nhân ngàn năm có một. Họ đều là những cá nhân kiệt xuất nổi tiếng khắp lục địa với tài năng của mình. Dù vậy thì do quân số bị áp đảo và sức mạnh của đội quân ác quỷ là quá lớn, họ đã thất bại. ” ]
Đầu tiên là cái cụm này, bác không thấy "phép thuật lớn" nó bị ố dề à? Chả ai nói gì vậy cả. Thường "lớn sẽ đổi thành "Đại" cho nó hợp hơn. Chứ "lớn" thường khá là hiểu, kiểu như phép thuật sơ cấp mà nó lớn hay sao, hay là phép thuật cao cấp.
[“Hôm nay chúng ta sẽ không học lý thuyết thông thường nữa, hãy làm chiến đấu giả tưởng đi.” Krisra quay lưng về phía giảng đường nói.]
Còn cái này nữa, có "làm chiến đấu" à? Thật sự, đây là tiếng Việt đấy. Tiếng Việt có ai nói thế này thì tui chịu đấy. Tui nghĩ bác nên sửa lại đi.
Còn chuyện mù thì có thể hiểu. Dù sao thì người mù bẩm sinh vẫn có một số khả năng hơn người, đặc biệt là đôi tai. Có một số người bắt chước khả năng của dơi là tặc lưỡi để định vị không gian chính xác. Thậm chí khả năng này mạnh tới mức giúp họ chạy xe máy hay chơi bóng rổ luôn cũng được. Thế nên, về điểm này thì tui không có nói. Thậm chí tốt hơn là tác giả nên để dành và bung ra khi cần thiết mà thôi. Chứ mà cái gì cũng nói thì chán lắm.
Còn muốn lúc nào cũng info dump thì đọc văn Nam Cao ấy. Qua những truyện ngắn của Nam Cao thì tui thấy có info dump. Nhưng chúng tự nhiên, nói thẳng ra là vừa đủ để độc giả tưởng tượng. Truyện Nam Cao rất dạt dào cảm xúc, hỉ nộ ái ố cũng như tham sân si có đủ. Miêu tả thì Nam Cao cũng thường lồng vào kể, chứ hiếm khi có 1 đoạn tả dài ớn hồn, tồn tại lẻ loi.
Chứ bác Kwan, tui nói thẳng là viết luông tuồng. Tả nhiều thứ cũng chả cần thiết. Nói chung, truyện đọc ngấy cực kỳ, nhìn cái truyện này khéo từ 3 ngàn từ rút còn 2 ngàn 5, thậm chí còn ít nữa...