Nếu không thể truy cập trang web xin vui lòng sử dụng DNS 1.1.1.1 hoặc docln.sbs

Nhóm dịch
Danh sách chương
Bình luận (119)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

119 Bình luận

Nếu kwan đồng ý, tôi sẽ thú tôi về selence:)
Xem thêm
tôi đẩy lượt cho 😛
Xem thêm
Chương 02: Hai người bạn
Ừm, như chap trước, truyện info dump rất nhiều, cực nhiều thông tin thừa mà chả ai hỏi, chính nó làm cho cái truyện dài lê thê và kém sức hút, nhìn cứ như tác giả đang muốn câu chữ ấy. Thế nên, tác giả nên rút lại và chỉ nên nói những gì cần thiết mà thôi. Chứ độc giả đâu cần biết gia thế Nerian ra sao, ba mẹ hắn bán cái gì, đâu ai hỏi. Cái độc giả quan tâm là cái xung đột giữa Nerian và Selene. Vậy nên, nói có một thằng kiểu trịch thượng gì gì là ok rồi, còn mấy thông tin kia là quá thừa. Cái gì cũng spoil ra hết thế này thì còn gì để đoán già đoán non nữa. Thật sự luôn ấy.

Tiếp, tới chương này, tôi thấy rõ những câu cú viết cực đần của tác giả. Với danh nghĩa là một dịch giả Hako, tui đọc mà cứ tưởng dịch word by word từ tiếng Anh không ấy.

[“Năm 124, một tổ đội anh hùng đã đến khiêu chiến với đại quỷ vương đời thứ 3. Họ bao gồm một yêu tinh sở hữu phép thuật lớn, một cung thủ bán nhân bách phát bách trúng, một chiến binh loài người có sức mạnh vô song và một long nhân ngàn năm có một. Họ đều là những cá nhân kiệt xuất nổi tiếng khắp lục địa với tài năng của mình. Dù vậy thì do quân số bị áp đảo và sức mạnh của đội quân ác quỷ là quá lớn, họ đã thất bại. ” ]

Đầu tiên là cái cụm này, bác không thấy "phép thuật lớn" nó bị ố dề à? Chả ai nói gì vậy cả. Thường "lớn sẽ đổi thành "Đại" cho nó hợp hơn. Chứ "lớn" thường khá là hiểu, kiểu như phép thuật sơ cấp mà nó lớn hay sao, hay là phép thuật cao cấp.

[“Hôm nay chúng ta sẽ không học lý thuyết thông thường nữa, hãy làm chiến đấu giả tưởng đi.” Krisra quay lưng về phía giảng đường nói.]

Còn cái này nữa, có "làm chiến đấu" à? Thật sự, đây là tiếng Việt đấy. Tiếng Việt có ai nói thế này thì tui chịu đấy. Tui nghĩ bác nên sửa lại đi.
Xem thêm
Chương 02: Hai người bạn
Truyện nổi bật như một hiện tượng có vẻ do fangroup hùng hậu thôi. Tác giả chắc cũng là newbie trong chuyện viết lách. Với tôi thì: truyện không đủ sâu để cảm, hành văn không giải trí nổi, câu từ đọc muốn đập mặt vào tường luôn, ý tưởng thì có đấy nhưng mà xây dựng đi vào lòng đất luôn. Tháo não ra rồi vẫn không thể hình dung được một đứa có khả năng lẩn như sóc, nhận diện mọi thứ xung quanh tinh như cú nó bị mù. 🤡
Xem thêm
Chương 02: Hai người bạn
@Mèo lang thang: Fangroup hùng hậu cũng là một cái tài. Đâu phải ai cũng có khả năng đó. Thế nên, cũng chẳng so đo làm gì. Người ta đâu phải ngày 1 ngày 2 là có nhiều fan. Thế nên, tui thấy cái này chẳng có vấn đề gì. Nhưng, có một cái tui nói nhé: Không phải thấy idol đăng cái gì, cũng tranh nhau mà khen lấy khen để, khen không có giúp người ta phát triển được.

Còn chuyện mù thì có thể hiểu. Dù sao thì người mù bẩm sinh vẫn có một số khả năng hơn người, đặc biệt là đôi tai. Có một số người bắt chước khả năng của dơi là tặc lưỡi để định vị không gian chính xác. Thậm chí khả năng này mạnh tới mức giúp họ chạy xe máy hay chơi bóng rổ luôn cũng được. Thế nên, về điểm này thì tui không có nói. Thậm chí tốt hơn là tác giả nên để dành và bung ra khi cần thiết mà thôi. Chứ mà cái gì cũng nói thì chán lắm.

Còn muốn lúc nào cũng info dump thì đọc văn Nam Cao ấy. Qua những truyện ngắn của Nam Cao thì tui thấy có info dump. Nhưng chúng tự nhiên, nói thẳng ra là vừa đủ để độc giả tưởng tượng. Truyện Nam Cao rất dạt dào cảm xúc, hỉ nộ ái ố cũng như tham sân si có đủ. Miêu tả thì Nam Cao cũng thường lồng vào kể, chứ hiếm khi có 1 đoạn tả dài ớn hồn, tồn tại lẻ loi.

Chứ bác Kwan, tui nói thẳng là viết luông tuồng. Tả nhiều thứ cũng chả cần thiết. Nói chung, truyện đọc ngấy cực kỳ, nhìn cái truyện này khéo từ 3 ngàn từ rút còn 2 ngàn 5, thậm chí còn ít nữa...
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Chương 02: Hai người bạn
“Có ngon không.” (đoạn 46)

Dấu chấm hỏi chứ không phải dấu chấm.
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Chương 02: Hai người bạn
Ghi nhận.
Xem thêm
Chương 01: Ba vấn đề
Em chào Ngài, sau đây là đôi dòng cảm nhận sâu khi đọc xong Chapter 1...
Selene-chan là nhân vật trung tâm của câu chuyện, nơi Mâu thuẫn (Conflict) đầu tiên được làm rõ: Cô lập đối chọi với Tự do. Em luôn hướng ánh nhìn về phía khơi xa, như thể trong một thoáng đã thoát khỏi hiện thực giam cầm. Nhưng rồi, khao khát vẫn chỉ là khao khát, và khoảnh khắc ấy cũng chỉ là một cái chớp mắt. Sự cô lập vẫn đè nặng, trói buộc em trên hòn đảo này.
Động lực (Motivation) của em được thể hiện đại khái qua cảm giác “mình chưa biết gì về thế giới này”. Em chán chường với cuộc sống hiện tại, với chính bản thân mình, nhưng vẫn chấp nhận - cúi rụp đầu, nhắm mắt, nắm chặt cây trượng, chờ một hình phạt. Biết rằng sẽ không có câu trả lời mình mong muốn, em vẫn lặng lẽ rời đi.
Selene-chan là người tò mò - thể hiện qua những câu hỏi dành cho Giáo sư Raedan về ma thuật và cuộc chiến 40 năm trước. Dù không có hồi đáp, em vẫn gõ cửa thư phòng và bước vào. Sự tò mò thôi thúc ấy chính là một phần con người em. Em giữ mối quan hệ không quá thân nhưng cũng chẳng lạnh nhạt với thầy Raedan. Em lắng nghe ông, còn ông thì luôn giữ kín những điều chưa nói.
Hình ảnh tòa tháp trên đỉnh đồi, đối lập với thị trấn nhộn nhịp phía dưới, khiến nó vừa nguy nga, lại thêm vẻ hiu quạnh.
Mâu thuẫn sâu xa hơn nảy sinh từ khao khát của em và sự ngăn cấm từ mẹ. Việc em học nấu ăn dường như là cách để làm mẹ hài lòng - hành động phản ánh tính cách: vừa chấp nhận, vừa đấu tranh. Người mẹ cũng thường nhìn ra biển, nhưng vì một lý do khác - có thể sẽ còn được khai thác thêm trong tương lai. Biển, vì vậy, mang hai mặt: tự do và giam cầm, là hiện thực không ngừng gợi nhắc. Sự vắng mặt của người cha để lại một khoảng trống âm ỉ, đặt nền móng cho những mâu thuẫn sắp tới.
Từ đó, câu chuyện mở ra nhiều plotline hứa hẹn - bắt đầu từ sự tò mò, khát vọng tự do và thế giới rộng lớn ngoài kia. Khao khát vẫn còn đó, nhưng em vẫn chưa thể chạm tới. Và có lẽ, điều em cần lúc này… là một Sự kiện Thúc đẩy (Inciting Incident) - để có thể cất bước trên hành trình tìm kiếm điều mình hằng mong.
Chúc em tìm được hạnh phúc.
Xem thêm
Chương 01: Ba vấn đề
Thật sự thì sau khi đọc chương 1 thì tui không hiểu tại sao ai cũng thích bộ truyện như thế này.
Xem thêm
Chương 01: Ba vấn đề
Đầu tiên, dù không rõ ràng nhưng tác giả đã chuyển góc nhìn đột ngột từ góc nhìn của Selene sang góc nhìn của Raedan quá đột ngột:

[Nụ cười trên Raedan trở nên méo mó rồi dần tắt hẳn. Ông không nói gì, quay mặt đi và nhìn vào những trang sách. Cùng lúc ấy, những mảnh kí ức được chôn vùi cũng tìm được đường tái hiện lại lên tâm trí ông.
Thời điểm ông lên thuyền hướng tới lục địa cũng đã cách đây bốn mươi năm, nhưng những gì đã xảy ra vẫn còn rõ nét như mới ngày hôm qua. Lúc ấy binh đoàn của quỷ vương đang bành trướng và khiến cho toàn cõi Heimur chìm trong biển lửa tai ương. Tộc người và yêu tinh vốn chẳng ưa gì nhau cũng đành phải liên minh để cùng chung sức chống lại ác ma.
Solarisle dù cách xa đất liền nhưng cũng được biết tới là nơi sở hữu nhiều nhân tài phép thuật. Vì thế cho nên không khó hiểu khi vị vua của loài người đã gửi một sứ giả đến yêu cầu sự giúp đỡ. Raedan cùng với mười một pháp sư tài ba khác đã lên đường thực hiện sứ mệnh.
Sau mười năm, Raedan là người duy nhất trở về.
Mười một pháp sư còn lại đã hi sinh vì thứ gì đó tốt hơn, người ta thường nói vậy.
“Em chưa bao giờ thấy thầy nói về chuyến đi đó.” Giọng nói của Selene kéo Raedan khỏi dòng suy nghĩ.
“Vì nó không có gì đáng nói cả.” Vị pháp sư già quay lưng lại với cô học trò, tiếp tục đọc cuốn sách dang dở.
Sự tò mò trong người Selene trỗi dậy với những phản ứng đầy mâu thuẫn của Raedan. Nhưng biết rằng mình sẽ không nhận được câu trả lời mà mình muốn, cô gái trẻ chỉ lặng lẽ quay lưng bước đi.]

Theo tui, góc nhìn không phải là cái thứ muốn đổi là đổi. Nó sẽ khiến độc giả khó hiểu, đã vậy ở đây còn đột ngột thì càng không nên. Tốt nhất là nên có dấu hiệu chuyển cảnh rõ ràng hay qua chương mới thì hẳn đổi góc nhìn. Còn không thì ngay từ đầu chỉ nên đi toàn tri, chứ đừng đi hạn tri.
Xem thêm
Chương 01: Ba vấn đề
Thứ hai, các nhân vật xây dựng kiểu khá là giống các NPC, hành động, thoại rất cứng, cứ như robot.

Thứ ba, đó chính là info dump. Truyện cứ tuông ra rất nhiều thông tin thừa, mà thật sự chả biết để làm gì. Thay vì làm như thế thì tác giả có thể đan xen các thông tin dọc theo cốt truyện, chứ không phải nhồi cả 1 đống, dày 1 cục thế này.

Thứ tư, tác giả cứ nói cảnh kia đẹp, người này đẹp, người này cao cường, mạnh. Mà đọc truyện thì tui không cảm nhận được. Có những thứ không phải cứ nói đẹp nhất là độc giả hiểu là đẹp nhất. Tác giả phải miêu tả và kể làm sao để thuyết phục cho độc giả hiểu được ý mình nói, chứ nói thẳng thừng thế này thì theo tui là không nên.
Xem thêm
Xem thêm 8 trả lời
AUTHOR
Chương 01: Ba vấn đề
Truyện chạy quá nhanh, đọc chưa kịp cảm thì nắm hết nội dung của chap rồi. Nói khó nghe là truyện rất nông.
Xem thêm
Lâu lắm r mới có hứng thú đọc lại novel, cảm ơn ngài
Hóng diễn biến tiếp theo ạ
Xem thêm
😳❓
Xem thêm
Uầy con hàng này được đấy! Hóng hóng!
Xem thêm
AUTHOR
Cảm giác mục bình luận như họp fan anh Kwan vậy, chúc mừng sinh nhật.
Xem thêm