• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02: Nơi Phố Cổ của Số Mệnh An Bài

Mở Đầu: Những Cơn Ác Mộng Quen Thuộc Đến Lạ (2)

0 Bình luận - Độ dài: 5,239 từ - Cập nhật:

Khi Rei tỉnh dậy, cậu mở mắt ra nhìn ánh nắng chiếu vào trong khoang tàu.

Cậu ta hiện tại đang ngồi trên một chuyến tàu cao tốc chạy dài đến thành phố New Estasic. Sau một khoảng nghỉ ở trạm giữa cuộc hành trình, cậu đã đi tiếp chuyến thứ hai để đến nơi vào sáng ngày mai.

Lại là một cơn ác mộng khác… Rei đưa tay dụi mắt.

Kể từ khi cậu nhận được sức mạnh kì lạ và những giấc mơ về tương lai, chưa một lần nào giấc ngủ được yên ổn dù chỉ một chút. Qua tấm kính phản chiếu lờ mờ hình ảnh bản thân, Rei có thể nhìn thấy một đôi mắt thiếu ngủ kinh niên của mình.

Những cơn ác mộng luôn ập đến, cứ như đây là tác dụng phụ của việc chuyển giao quyền lực của mình ở tương lai cho chính mình ở hiện tại.

Sức nặng của “Toàn tri” quá lớn, thừa sức tạo ra vô số hình ảnh khiến não bộ quá tải. Nhiều đêm mất ngủ với cậu đã quá quen thuộc, cả hai cứ như hình với bóng.

Con tàu đang bắc ngang qua một đồng cỏ bạt ngàn, một nơi rất hiếm thấy trên một đất nước khoa học công nghệ. Thay vì xa hơn đồng cỏ là núi và những vẻ đẹp tự nhiên, chúng bị che mất dần đi bởi những công trình đường cao tốc, những nhà máy khai thác nhỏ, trang trại chăn nuôi,…

Ngoài chúng ra còn những công trình rất lớn ở đằng xa như "Labyrinth Tower[note75010]" được xây dựng để phục vụ hoạt động săn ma vật. Những tòa tháp đó được xây dựng lại từ những công trình cổ đại, trở thành điểm đến của những nhà giàu thích mạo hiểm hơn là vì mục đích chinh phục như trước kia.

Bất kì cái gì cũng trở thành thú vui của con người cả. Cậu chống cằm lên, nghĩ ngợi.

Tàn tích và kì quan ở thế giới này, chắc chẳng còn gì để con người chinh phục nữa

Vẫn còn một công trình khổng lồ mà Rei đã nhìn thấy trước đó. Có một chiếc bánh răng bằng thép lớn ngang một quả núi. Thứ được gọi bằng cái tên "Lifestream Cogwheel[note75012]" là công cụ mà các Ma thuật sư của chính quyền sử dụng để nghiên cứu và áp dụng triệt để năng lượng của các huyết mạch luân chuyển sâu trong lòng đất.

Huyết mạch hay nói đúng hơn là những dòng năng lượng ma lực cô đặc được tích tụ lại bên dưới lòng đất. Chúng chứa đựng nhiều dấu vết về kiến tạo lục địa và phép thuật cổ đại nên hầu như ở quốc gia nào cũng sẽ cố gắng sử dụng chúng để tìm ra các thuật thức đã thất lạc.

Đây chính là giới hạn lớn nhất mà nhân loại có thể đạt được: Chạm đến dòng sinh mệnh của cả thế giới này.

Nhưng huyết mạch là thứ quan trọng nhất để cân bằng quả địa cầu. Chỉ cần kiểm soát không tốt, những thảm họa lớn liên quan đến thiên nhiên sẽ kéo ập đến.

Nên từ xưa, Nhân quốc đã kí thỏa thuận dưới dạng văn bản nhằm chống vụ lợi bất chính dòng chảy huyết mạch hoặc ngăn các quốc gia khác sử dụng dòng huyết mạch này. Nhìn chung ngày nay, bất kì hành động liên quan đến toàn lục địa đều phải có thỏa thuận của tất cả các quốc gia.

Con tàu cao tốc này đang chạy từ phía tây sang miền đông của Đế quốc Asgard, và vẫn còn nửa ngày nữa mới đến New Estasic với tốc độ như thế này. Thế mới thấy kích thước của đế quốc Asgard to lớn ra làm sao.

Đã có lần nào mà mình rời khỏi Axium không? Những dòng suy nghĩ cứ vô thức luẩn quẩn trong đầu. Kể từ khi gia đình cậu được chuyển đến thành phố đó, cậu chưa hề rời khỏi Axium dù chỉ một lần duy nhất.

Quê hương của cậu không phải một trong ba quốc gia lớn nhất lục địa nhân quốc. Và phải nhờ ơn Quang Khải Giáo bởi nếu như nó không tồn tại, đất nước ấy có lẽ đã bị thôn tính từ lâu rồi.

Đáng tiếc thay cho người Estasic, quốc gia này nay trở thành một thành phố nhỏ của Đế quốc, chỉ còn giữ được cái tên Estasic cho bản thân thôi.

“…Chán thật đấy.” Chuyến tàu dài ngày như thể muốn thách thức tính kiên nhẫn của Rei Amari. Cậu ta buồn bực gõ lên tay vịn của chiếc ghế hạng thường. Muốn ngủ cũng không được, cậu đành lục lọi lại những thứ thoát ra trong đầu để phân tích, như thể ôn lại lịch sử thế giới.

Chỉ có ba quốc gia ở nhân quốc được xem là lâu đời và quan trọng nhất lục địa nhân tộc. Chúng tập hợp ở phía bắc lục địa, xa nhất so với lục địa quỷ tộc ở phía nam.

Iliberty ở trung tâm, là quốc gia có nền văn minh ma thuật mạnh nhất dù là đến thời điểm hiện tại. Iliberty là vùng đất thờ Nữ thần ánh sáng Theia. Ở đó tập trung rất nhiều các tín đồ và đã thành lập nên một giáo hội hùng mạnh là Quang Khải Giáo. Giáo hội này có sức ảnh hưởng đến hầu như tất cả các quốc gia với bề dày lịch sử của chính nó. Dù vậy thì Quang Khải Giáo vẫn nằm dưới sự điều khiển của vua Iliberty. Quyền hành của hai tổ chức nhà nước và thánh hội đan xen vào nhau và tương đối phức tạp.

Nói cách khác, đây là một nhà nước cận thần quyền[note75009]Chỉ cảm thán buông ra một câu trong ý nghĩ, sắc mặt không hề thay đổi. Với cậu ta, mọi thứ biết được đều chỉ đến từ sách vở và truyền thông, chứ chưa bao giờ có hội tìm hiểu thực tế.

Vì quyền lực và sức mạnh ma thuật quá lớn của Quang Khải Giáo mà ngày xưa, từng có lần bọn họ phục sinh được một trong những ‘con quái vật đội lốt người’ trong lịch sử. Những con người từng sống xuyên suốt dòng thời gian, có sức mạnh ngang ngửa những quái thú cổ đại tự nhiên được ghi nhận như Thủy quái Kraken hay Hung thần Draconia. Họ được gọi là các Hermit[note75013].

Các Hermit có thể mạnh hơn thuộc hạ mạnh mẽ của Thất quân chủ, có thể tham gia các cuộc chiến lớn, nhưng chân lý sống của những người này là “xem nhân tộc như cỏ rác.” Vì những lí do ích kỷ, bọn họ đã từng gây họa cho nhân tộc, nên cái tên Hermit được dùng để mô tả về những con quỷ đội lốt người ra đời.

“Chẳng trách được…” Ngay sau khi Liên minh Quỷ quốc biến mất, Nhân loại phải đối đầu với các Hermit hoạt động và gia tăng ảnh hưởng.

Quỷ tộc cũng chỉ là khởi đầu cho sự hỗn loạn. Trải qua nhiều thế kỉ, Nhân tộc đã nhìn thấy rất nhiều thứ mà người thời xưa không biết.

Rằng đánh đổ cái ác là một điều không thể.

Vì sự phát triển ma thuật tột bật đến tận ngày nay, Iliberty ảnh hưởng rất nhiều đến sự phát triển ma thuật của toàn bộ nhân tộc. Các Tháp mê cung và Bánh xe thí luyện huyết mạch mà Rei nhìn thấy ở đằng xa đều là công trình học hỏi từ Iliberty mà ra.

“…” Công trình vươn cao hơn núi đó có thể được gọi là kì quan thế giới. Tiếc rằng đó là nơi bào rút nguồn sinh lực của lục địa này, từ cả quỷ tộc và nhân loại.

Còn cái quốc gia này thì…

Nằm ở phía đông Iliberty là đế quốc Asgard, một quốc gia có diện tích lớn nhất trên bản đồ lục địa. Đế quốc này đã vươn mình lên để trở thành nơi có nền văn minh công nghệ khoa học lớn nhất, thậm chí trở thành cường quốc mạnh nhất, vượt qua cả Iliberty nếu so sánh tương quan sức mạnh.

Hơn nữa, quân chủ của đế quốc này còn nắm trong tay nhiều quân lực khác trực tiếp phục vụ cho mình, một trong số đó là Ngũ cường Ma pháp sư Asgard. Họ ở các thành phố lớn và đại diện cho Quốc trưởng Asgard. Sức chiến đấu của những kẻ này vượt xa những con người bình thường.

Và bọn họ còn bổ sung thêm những Empirist – những con quái vật thí nghiệm… Chưa bao giờ mà tổng quân lực của Đế quốc này chịu thua kém các quốc gia khác cả.

Các thành viên của Ngũ cường ma pháp sư hoạt động rất tích cực trong các thành phố lớn và ở Tháp chính quyền trong trung tâm của các thành phố này. Dù có thể không so bì được với những kẻ sử dụng một phần sức mạnh thượng cổ như Hermit, nhưng họ vẫn đối chọi được với quân lực của các tập đoàn lớn cùng một lúc.

Hoàng tộc Asgard tôn thờ Hỏa thần Pyrogon, suốt nhiều đời cai trị của Hoàng tộc này, dần xuất hiện nhiều người dân sống ở Asgard cũng tôn thờ Hỏa thần, nhiều nhà thờ nhỏ và thánh đường cũng được thành lập, dù không quy mô lớn như các nhà thờ Quang thần Theia.

Nhờ thế thì Quốc Trưởng mới nắm được quyền kiểm soát trong tay, Rei suy nghĩ, rồi vô thức thốt lên, “Chẳng có nơi nào là lí tưởng cả.”

Càng nhìn các công trình đường cao tốc chạy dài trên cao, cách mặt đất gần mười mét, Rei càng thấy công nghệ ngày nay hiện đại đến mức nào.

Ngoài hai quốc gia đó, phía tây Iliberty còn có Roxania. Quốc gia này cũng có lịch sử riêng, sức mạnh quân sự khác biệt, cùng với Iliberty, Asgard để tạo nên một nhóm vương quốc phát triển nhất lục địa nhân giới. Nếu so sánh về kích thước thì diện tích của ba vương quốc này hơn một nửa diện tích lục địa nhân tộc, bao gồm cả các đảo và quần đảo.

Xung quanh các quốc gia này còn có nhiều nước khác, kéo dài cho đến bờ biển đại dương mênh mông. Thậm chí trên lục địa còn nhiều vùng đất chưa lập quốc, vùng đất của các tộc dị nhân. Mỗi nơi có một truyền thống khác nhau, song chúng kết hợp với nhau tạo nên một lịch sử rất dài tính từ khi Liên minh quỷ quốc hợp thành.

Xin thông báo, chuyến tàu này chuẩn bị dừng lại ở trạm trung tâm Myriard. Kính mong quý khách bảo quản hành lý…” Một giọng nói máy móc vang lên ở phía trước toa tàu. Mãi nghĩ làm Rei không nhận ra mình vào khu vực dân cư từ lúc nào. Ánh mắt lướt nhanh qua vùng ngoại đô, hình ảnh của Đế đô Myriard xuất hiện.

Đế đô có số nhà cao tầng cao hơn Axium rất nhiều, các con đường đại lộ thậm chí được bắt chằng chịt ở trên cao. Những công trình biểu tượng được bao bọc bởi một mái vòm khổng lồ, hùng vĩ.

“Đẹp quá!” Một số hành khách không khỏi choáng váng trước nét đặc trưng của Đế đô Myriard. Cũng phải thôi, giống như công nghệ, ma thuật cũng có thể làm được gần như mọi thứ.

Mái vòm này được xây nên từ trên những bức tường, gắn kết với nhau bằng những tấm ‘Kính quang học’ lục giác. Những tấm kính ma thuật đặc biệt này được điều chỉnh để trời đổ mưa xuyên qua bề mặt. Mục đích chính là để bảo vệ thủ đô khỏi mọi loại tác động từ đạn đạo và ma thuật.

Với trung tâm là Lâu đài Myriard sừng sững trên một ngọn đồi lớn. Rei có thể nhìn thấy rất rõ tòa cung điện nguy nga đấy ở đằng xa, khi con tàu vượt qua đường hầm trên bức tường thành bằng đá khổng lồ.

Rei nhìn thấy một khu tập trung các nhà máy lớn đang thải chất phóng xạ ma lực lên bầu trời. Tuyệt nhiên thay, chúng không thể vượt qua những vách ngăn bằng kính. Cậu ngẫm nghĩ,

Người ở thủ đô có thể sống tốt như thế, chẳng trách mua được đất ở đó khó như hái sao trên trời.

Hoàng tộc đơn giản là không muốn môi trường sống của mình bị ảnh hưởng bởi chính những gì họ tạo ra. Con người trong thủ đô chỉ tình cờ nằm trong không gian sống của bọn họ, mái vòm ma thuật độc nhất vô nhị này là kết quả tất yếu.

Rei không thể cho rằng hành động này là sự ích kỉ của hoàng tộc đối với toàn bộ thành phố khác. Những suy nghĩ của cậu chỉ là một cách nhìn phiến diện với con người trong tòa lâu đài đó thôi.

Dù gì thì, các thành phố đều có các kết giới bảo vệ kích hoạt phòng khi quái vật kéo đến, dù rất hiếm khi xuất hiện. Đây vốn dĩ là cách sử dụng ma thuật của thời xưa.

Nhưng với mái vòm khổng lồ này, Hoàng tộc không cần duy trì kết giới đó bằng ma lực vẫn có thể bảo vệ được thủ đô, thậm chí là tốt hơn rất nhiều so với rào cản ma thuật thông thường. Bản thân mái vòm bằng kính đặc biệt này đã là một thành tựu lớn của nhân loại rồi.

Dù ma thuật có thể làm được nhiều chuyện, nó vẫn thua công nghệ về độ hiệu quả và công sức… Thay vì bắt con người dựng khiên chắn ma lực liên tục, Hoàng tộc chỉ cần một mái vòm này là đủ.

Những tiếng trầm trồ của hành khách như lôi kéo cậu ta vào cùng cảm thán. Rồi âm thanh của họ càng lộ vẻ háo hức hơn khi con tàu chạy vào trạm tàu chính. Một giọng nói máy móc khác lại cất lên.

“Chuyến tàu cao tốc đã đến trạm Trung tâm Asgard. Xin quý khách vui lòng kiểm tra hành lí trước khi rơi khỏi tàu.”

“Tàu sẽ tạm dừng ở trạm trong vòng 20 phút. Quý khách có thể kiểm tra lịch trình di chuyển trên ứng dụng của chúng tôi…”

Hành khách trong tàu bắt đầu di chuyển theo hành lang trong toa. Họ vừa có người xuống tàu hẳn, có người bước ra ngoài một lúc trước khi tàu tiếp tục di chuyển. Mặc dù đồ ăn thức uống đều được phục vụ ở khoang nhà ăn, nhưng vì đây là một chuyến tàu lộ trình dài, và hầu hết đều là khách du lịch, họ tốt nhất là không nên ngồi ru rú ở trong tàu làm gì. Tận hưởng khoảng nửa tiếng thời gian ở thủ đô thì tốt hơn nhiều.

Bởi thế nên có ứng dụng thông báo cho họ biết khi nào thì quay trở lại để chuyến tàu tiếp tục. Rei cầm lấy chiếc điện thoại di động của mình, thời gian dừng nghỉ đã được đếm ngược.

Rồi khi Rei tắt máy, ảnh nền của chiếc điện thoại hiện ra, khiến cậu lặng lẽ nhìn.

Đó là bức hình chụp của ba đứa trẻ đứng trước Tu viện Tây Gramand năm ấy. Cậu vẫn nhớ như in khi cô Lorence vừa mới đến, cô đã vui vẻ chụp cho ba đứa trẻ mồ côi một bức hình kỉ niệm.

Khuôn mặt của cậu so với năm đó dường như vẫn vậy, chỉ là già hơn so với tuổi. Nhớ lại khi đó, có lẽ Rei của ngày xưa không đầy suy tư như bây giờ.

Thành phố New Estasic có thể có dấu vết của Allen và Serena. Đã mất tám năm để tìm ra, ai mà có hứng thú xem đây là một chuyến du lịch? Rei thở nhẹ, nhìn màn hình điện thoại đã tắt.

Từ cuộc công kích Khu đô thị Languish 7 đến nay chỉ mới được hai hôm, chính xác hơn là hai ngày một đêm trôi qua, cậu ta không thể nào đủ sức để mà chạy lúc này.

Dù là với bể ma lực lớn trong người của Rei giúp gia tăng sức chịu đựng của cậu, rơi vào tình trạng kiệt quệ ma lực khiến cậu mất thời gian để có thể chí ít là hoạt động bình thường. Đến thời điểm hiện tại, Rei vẫn chưa lấy lại được thể trạng tốt nhất.

Nếu không, có lẽ mình đã dùng ‘Acceleration’ để chạy tới đó nhanh nhất có thể. Nhìn những hành khách vui vẻ chụp ảnh ở bên ngoài con tàu, cậu ta chỉ muốn thời gian trôi qua cho thật nhanh cho chuyến đị này tiếp tục.

Tốt nhất là đừng nghĩ gì cả.

Cậu nên tận hưởng chút thời gian này trước khi đối mặt với những gì mình sẽ tìm kiếm sắp tới. Con tàu này dừng ở đây một thời gian trước khi thông báo tiếp tục di chuyển. Thủ đô Myriard không phải đích đến của Rei Amari. Trước khung cảnh bên ngoài hiện đại và tráng lệ, cậu chỉ đơn thuần nhìn ngắm nó với nét mặt trầm ngâm khi con tàu di chuyển trở lại.

•••••

Trong thời gian đó, tại Axium, khu đô thị Languish 7,

Có một cô gái tóc trắng đang lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh tòa tháp đầy niềm tự hào của nhà Languish bị sụp đổ qua một đoạn đường có thể nhìn thấy rất rõ.

Đúng hơn thì nơi đấy phải gọi là hiện trường. Trước mặt cô ấy là băng rôn cảnh báo, những cảnh sát và đội cứu hộ đang nỗ lực tìm kiếm người mất tích trong đống đổ nát. Tình hình xung quanh và bên trong khu vực đang rất rối loạn dù đã là hai ngày trôi qua.

Mặc dù chính quyền đã bưng bít thông tin, nhưng rất nhiều tin đồn thất thiệt đang lan truyền trên các phương tiện truyền thông. Đài báo cũng đưa tin về việc này sau khi thu thập nhiều lời đồn đoán.

Vụ việc xảy ra ở Khu đô thị Languish 7 là do một trong Ngũ cường Ma pháp sư Asgard gây ra. Cấp Hàn Điệp đã công kích trụ sở của nhà Languish và đánh sập tòa tháp đó. Hiện thống kê về thiệt hại vẫn chưa được công bố, nhưng chắc chắn đã có mất mát về người, cụ thể là các nhân viên làm việc trong trụ sở của nhà Languish.”

Chủ tịch tập đoàn, ông chủ của Khu đô thị Languish, ông Morran Languish đã mất tích trong vụ sụp đổ. Bà Rumei Languish hiện đang bị chính quyền tạm giữ để lấy lời khai.”

Theo người phát ngôn của Tháp chính quyền thành phố Axium, một Cường giả Ma pháp sư đã tấn công nhà Languish do tình nghi tập đoàn này đang thực hiện các hành động vụ lợi trái phép lớn. Sau khi lệnh khám xét bị từ chối, cô bị nhà Languish chống chế bằng hệ thống phòng thủ của Khu đô thị, buộc cô phải sử dụng biện pháp mạnh.”

Chính quyền từ chối tiết lộ thêm thông tin về vụ việc này.”

Lướt qua những bài báo trong điện thoại, cô mỉm cười. Dường như đang xem vụ việc này là một điều tốt.

Dập tắt thế lực xấu xa, đi đến mức đánh sập cả một tập đoàn lớn. Khi rời đi còn có thể che giấu thân phận. Quả đúng là anh ấy. Cô kề chiếc điện thoại gần môi, rồi suy nghĩ bâng vơ. Ai mà tin rằng anh ấy có liên quan đến vụ này nếu không có chiếc la bàn ma thuật chỉ dẫn chứ.

"Thẻ la bàn ma thuật", một chiếc thẻ có nhiều họa tiết được tạo ra bởi các High elf, cho phép cô tìm kiếm người mà mình muốn tìm chỉ với một manh mối duy nhất là ma lực.

Đó cũng là thứ đã chỉ cho cô biết dấu vết của Rei Amari từng ở đây. Vị anh hùng này đang ở rất gần và có vẻ như đang tích cực đấu tranh chống lại cái ác trong thành phố Axium. Nếu thật đúng như thế, chẳng lạ gì khi anh ấy được tổ tiên của 1400 năm trước gọi mời đến thế giới của quá khứ.

Mỗi con người có một thuộc tính ma thuật đặc trưng, tương tự như một thứ được gọi là ADN, cô có thể xác định ra đối tượng mà mình gọi là ‘anh hùng’. Mà tình cờ thay, chiếc thẻ bài đang chỉ cô đến nơi từng là trụ sở nhà Languish, nó cảm nhận được nguồn ma lực đặc biệt của ‘anh hùng’ ngay bên trong khu vực sụp đổ đó.

Cô hiện đang đi theo bước chân của Rei Amari, nhằm tìm cho ra được tung tích của anh ấy thông qua dấu vết ma thuật. Nhưng việc thẻ la bàn phát hiện dấu vết anh ở đây thực ra chỉ là ngẫu nhiên...Phải chăng là có ai đang dẫn lối cho mình…?

“Esty!”

Một nhóm những cô gái tầm tuổi của cô gọi lại. Họ đang cầm trên tay những chiếc bánh kem phô mai "Dreamy Cheesecake[note75010]" từ một cửa hàng nổi tiếng trên con đường. Dù bên trong khu đô thị là một mớ tạp nham với nhiều dải băng phong tỏa, người sống và thuê mặt bằng ở khu đô thị vẫn phải tận dụng thời gian để kiếm tiền, mà kì lạ thay, khi tòa tháp sụp đổ, nhiều người hiếu kì đã tới đây quan sát, vô tình khiến số lượng khách nhảy vọt. Con người thích tạo ra nghịch lý, họ hành động cứ khó hiểu như vậy.

“Này, cậu đứng mãi trước băng rôn và cảnh sát giữ trật tự một lúc rồi đó. Việc cứu hộ của họ có gì mà khiến cậu quan tâm dữ vậy?” Một cô gái tóc xanh lục, dáng người cao hơn cô, hỏi với vẻ hiếu kì.

“Cậu để tụi này mua giúp bánh chỉ để cho cậu nhìn vào trung tâm khu đô thị hết mười phút hay sao?” Cô gái tóc đen cắt ngắn, mắt đeo kính, nói như than vãn với cô. Trên tay cô gái cầm hai chiếc bánh khi cô đến gần. “Estella, tụi này phải đứng xếp hàng đó nhé.”

Nhận lấy chiếc bánh phô mai mà cô ấy đưa cho, cô gái tóc trắng được gọi là Estella cười nhẹ. “Cảm ơn nhiều nha.” Họ không quan tâm mấy về nhà Languish nhỉ?

Estella Raycraft, một nhân vật có tiếng đến từ Iliberty, tới Axium như một du học sinh và sẽ đăng kí vào học viện danh tiếng trong những năm tới này. Thế nhưng mục đích duy nhất của cô ấy lúc này là làm trọn sứ mệnh của tổ tiên, tìm cho ra người anh hùng sẽ cứu lấy tương lai của nhân quốc.

Sau khi phát hiện ra dấu vết của anh hùng trong thành phố Axium qua một lần tình cờ đến đây với tư cách du học sinh tham quan, Estella đã quyết định chấp nhận yêu cầu của nhà vua Iliberty và ở lại. Không chỉ có cô ấy, nhà Raycraft cũng đã cử các thân tín của mình đến Axium nhằm hỗ trợ Estella truy tìm Rei Amari trong bí mật.

“Thiệt là, một người vừa xinh đẹp, vừa nhu mì lại hay tơ tưởng như thế, sớm muộn gì Esty cũng sẽ bị ai đó bắt đi mất thôi.” Cô gái tóc xanh lục lên tiếng, mắt liếc nhìn vào đoạn đường qua dải băng ngăn cách.

Sánh bước với hai người kia, rõ ràng ánh mắt của mọi người chỉ đổ dồn lên Estella. Mái tóc trắng, đôi mắt sáng, dáng thiếu nữ hoàn mỹ, cô đúng chuẩn một hoa khôi học đường, một đóa hoa thuần khiết mang khí chất không ai dám chạm đến.

Có lẽ cũng vì thế, nên cô ấy có thể dễ dàng kết bạn với nhiều người, hai cô gái cùng khóa với mình là một ví dụ.

“Bị bắt đi mất? Tớ nghĩ làm gì có ai bắt cóc ở đây.” Estella hồn nhiên đáp, không hiểu ẩn ý của cô bạn là gì. Đáp lại lời của cô là cái nhìn khoái chí của cô bạn.

“Cậu đúng là khờ.” Cô gái tóc đen lãnh đạm cắn một miếng bánh, sau đó tiếp tục. “Vậy chúng ta tiếp tục đến học viện chứ nhỉ? Cũng gần đến giờ thi kiểm tra đầu vào của cậu rồi, Estella.”

“Phải rồi nhỉ.” Estella cắn nhẹ một mẩu bánh nhỏ, tâm trí nghĩ lại sự kiện đã qua.

Mặc dù cô là một du học sinh, trước khi có thể nhập học, cô vẫn phải thực hiện một bài kiểm tra năng lực mà các giáo viên của học viện sắp xếp vào ngày hôm nay. Dù các học viên dự thi bình thường đã ghi danh trước Estella thông qua tiến cử của các trường trung cấp, nhưng Estella Raycraft lại được tham gia dự thi đánh giá năng lực trước lịch hẹn.

Lí do đơn giản là vì chính quyền Asgard đang muốn nhanh chóng kiểm tra xem: Con gái danh giá của một chủ tịch tập đoàn ngoại quốc có thực lực đúng như người trong gia tộc hay không.

Nhà Raycraft vốn là niềm kiêu hãnh của Iliberty, suốt hơn một nghìn năm họ vẫn sản sinh ra những nhân tài nối gót vị Hiền triết có nhiều công trạng nhất lịch sử nhân quốc này. Danh tiếng của gia tộc lâu đời Raycraft được các quốc gia khác chú ý, chẳng trách Asgard cần dò xét năng lực của con gái nhà này khi có cơ hội.

Đối với Iliberty và Raycraft, mục đích họ cử Estella đến đây là vì sự hợp tác giữa hai quốc gia. Cái mà họ gọi là “thời bình” phải tồn tại để cả hai bên có thể tiếp tục các kế hoạch phát triển đất nước của chính mình. ‘Du học sinh’ đến quốc gia khác để học tập là một trong số những hành động ‘gắn kết’ của nhân quốc.

Đó chỉ là một bức bình phong của chính quyền mà thôi. Estella vẫn trò chuyện vui vẻ với hai người bạn, trong lòng lại nghĩ về mục đích thật sự của “học sinh chuyển nhượng”.

Nhưng với các nhà vua và giới chính trị, ai cũng biết họ vẫn đang sống trong thời kì ‘cạnh tranh thế lực.’ Họ muốn thăm dò sức mạnh của đối phương nếu nằm trong khả năng cho phép. Với chân lý không một đất nước láng giềng nào là không có âm mưu với mình, họ sẽ tìm cách để học hỏi đối phương và tăng cường mẫu quốc nếu cần thiết.

Chỉ có một điều họ không biết là nhà Raycraft cũng có một kế hoạch riêng nên mới cố tình trở thành con cờ trong mắt của các nhà vua.

Tìm kiếm anh hùng.

Qua một khoảng thời gian rất dài truy tìm nhân vật bí ẩn này, họ đã chứng kiến một sự thật phũ phàng. Dù quỷ quốc có sụp đổ, nhân quốc lục địa vẫn rơi vào cảnh dần hủy hoại bởi chính hành động của con người. Họ lúc này tin rằng, anh hùng chính là người sẽ đưa thế giới này trở về đúng với trật tự của nó. Người đó sẽ mở ra một con đường mới cho toàn thế giới.

Cách nhìn của những hậu duệ Đại hiền triết Gremone đã trông rộng hơn. Họ đã nhìn thấy những thứ mà Gremone Raycraft không thể thấy qua dòng thời gian. Do đó, sứ mệnh tìm kiếm anh hùng của ông đã trở thành nhiệm vụ l;ớn của gia tộc, dù cho có nhiều rắc rối nội bộ vẫn tồn tại.

“Nếu như đó là điều gia tộc này thật sự muốn…”

“Cậu nói gì vậy, Esty?”

Estella chỉ mỉm cười mà đáp lại, “Không, không có gì đâu.” Dù bảo không, trong lòng cô ấy vẫn thiết nghĩ.

Giá như sứ mệnh cao cả đó không bị thời gian xóa nhòa mất.

Gia tộc đã cố tình quên đi chính mong muốn của tổ tiên mình.

Nhưng lần này,…

mình sẽ hoàn thành trách nhiệm mà Ngài Gremone để lại! Estella Raycraft đang mỗi lúc một tới gần với phát hiện thân thế của người anh hùng đó, cô không thể bỏ lọt mất dấu vết của anh ta được.

Cô nhắn tin đến quản gia của mình, yêu cầu ông ấy tiếp cận hiện trường và tìm kiếm dấu vết ma lực của Rei Amari trước. Cô sau đó tiếp tục đi cùng bạn mình.

Sứ mệnh này phải được hoàn thành trong bí mật, nếu không, nhiều khả năng anh hùng sẽ bị Asgard lợi dụng, dẫn đến công sức cả nghìn năm tan biến.”

Đó là còn chưa nói đến, Estella đang bị Tháp chính quyền giám sát bởi các máy ghi hình trong thành phố. Dù chúng chỉ quay lại những việc Estella làm hàng ngày như một cách kiểm soát các nhân vật lớn đến từ nhân quốc khác, họ đang xem chừng phía Iliberty có mưu tính gì hay không trong lần trao đổi học sinh năm nay.

Estella chấp nhận hòa mình vào môi trường sống của những học viên, cô làm quen với các bạn mới sẽ học cùng trường và đang hoạt động như một công dân bình thường ở Axium.

Mình nhất định, sẽ tìm ra anh ấy!

“Hơ… hắt xì.” Rei bất giác nhảy mũi. Cậu nghĩ rằng không khí từ chiếc điều hòa lạnh hơn bình thường.

Nhưng nghĩ lại thì, sức chịu đựng của bản thân khá tốt, làm sao có thể bị cảm lạnh dễ dàng như vậy được? Lúc này, Rei có cảm giác như có một ai đó đang nói về mình, mà còn là một kẻ rất phiền toái.

“Chậc.” Biết rằng cậu đã gây sự với rất nhiều người, cảm giác ai đó nhắc về mình là một điều rất dễ hiểu. Nhưng có vẻ như, sau một chuỗi những chuyện đã xảy ra mấy ngày nay, Rei đã hoàn toàn quên béng mất pháp trận triệu hồi vào ngày hôm đó.

Ai mà nghĩ được rằng, bỏ quên lời gọi mời của người xưa vẫn sẽ khiến cậu va vào rắc rối không mong muốn. Rei hẳn sẽ ngạc nhiên lắm nếu họ gặp được nhau trong tương lai gần.

•••••

Ghi chú

[Lên trên]
Nhà nước cận thần quyền là một mô hình xã hội nơi con người thờ Thần, những tổ chức tôn giáo chính quy có vai trò lớn nhưng không toàn năng trong điều hành đất nước.
Nhà nước cận thần quyền là một mô hình xã hội nơi con người thờ Thần, những tổ chức tôn giáo chính quy có vai trò lớn nhưng không toàn năng trong điều hành đất nước.
[Lên trên]
Labyrinth Tower: Tháp mê cung
Labyrinth Tower: Tháp mê cung
[Lên trên]
Lifestream Cogwheel: Huyết mạch thí luân
Lifestream Cogwheel: Huyết mạch thí luân
[Lên trên]
Hermit: Hắc đạo ẩn sĩ
Hermit: Hắc đạo ẩn sĩ
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận