Gods’ Games We Play
Sazane Kei Tomose Toiro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02

Chương Kết - Kẻ Đặt Cược

0 Bình luận - Độ dài: 946 từ - Cập nhật:

Không gian phụ này khá khiêm tốn, là Elements nhỏ nhất mà Fay từng thấy—nhưng lại được vị thần xem là sân đấu.

“Haizz…” Tiếng thở dài thất vọng vang vọng khắp không gian phụ không phải của con người, mà là của một vị thần.

“Tẻ nhạt. Thậm chí là thảm hại. Ngươi đã thua tan tác rồi, con người ạ.”

Đáp lại chỉ là một sự im lặng kéo dài bất tận. Nội thất duy nhất trong Elements này là một chiếc bàn poker.

Đối mặt nhau qua bàn là hai thiếu nữ tóc đen.

Hai Nel Reckless.

Một người đang nở nụ cười kẻ cả, lá bài tẩy vừa lật ngửa của cô ta nằm trên mặt bàn.

Người còn lại thì đã quỵ sụp xuống sàn.

“Không thể nào… Không thể nào tin được…”

“Trò này không hề có sự can thiệp thần thánh nào cả. Ta đã thách ngươi một ván poker hoàn toàn bình thường của loài người. Ván đầu ta nghiền nát ngươi, ván thứ hai khiến ngươi khóc thét, và ván thứ ba đè bẹp ngươi hoàn toàn. Ngươi đã thua sạch cả ba ván.”

Nel nhìn xuống Nel. Nhưng cả hai không hoàn toàn giống hệt: trong khi đôi mắt của Nel thật mang màu thạch anh tím, thì bản sao của cô lại sở hữu đôi mắt màu hổ phách.

Một chi tiết nhỏ đã tố cáo sự giả mạo.

Gremoire, Vị thần Đa Hình.

Đây là một vị thần không có hình dạng cố định và mang vô số danh xưng: Kẻ Bắt Chước, Kẻ Biến Hình, Song Trùng, và nhiều cái tên khác nữa. Trong đó có cả Kẻ Đặt Cược.

Ngay từ khi Nel đặt chân đến Elements của Gremoire, vị thần đã ở đó chờ sẵn, mang chính hình hài của cô.

“Bao lâu rồi mới có một kẻ thách đấu là con người… Ta đã kỳ vọng nhiều hơn thế.”

Nel không sao đáp lại được.

“Ta biết ngươi đang nghĩ gì. Rõ như ban ngày. Ngươi đang cược bằng những chiến thắng của người bạn quý giá, nên ngươi tuyệt đối, tuyệt đối không được phép thua. Ngươi không dám đưa ra bất kỳ nước đi mạo hiểm nào.”

Vị thần trong hình dạng Nel ném bài xuống—cả năm lá đều là bài tẩy.

Chúng lững lờ bay trong không trung rồi đáp xuống sàn ngay trước mặt một Nel đã hoàn toàn suy sụp, như đang buông lời chế nhạo.

“Ngươi sẽ không bao giờ xóa được những trận thua của cô gái này đâu.” Kẻ Đặt Cược quay lưng lại với Nel đang rệu rã, chẳng còn chút hứng thú nào với cô nữa.

Thay vào đó, vị thần hướng về phía Fay. “Và dĩ nhiên, ta sẽ lấy ba chiến thắng thuộc về mình. Những chiến thắng mà ngươi đã đặt cược.”

Fay không nói lời nào, chỉ cảm thấy một cơn đau âm ỉ nơi tay phải.

Ký hiệu VI được khắc ở đó, dấu ấn của các vị thần, đã biến mất, nhường chỗ cho ký hiệu III.

Thành tích của Fay trong Trò Chơi của các Vị Thần từ 6-0 tụt xuống còn 3-0.

Anh vẫn đứng lặng. Nel thì tan nát đến mức không thốt nên lời.

Pearl chết lặng dõi theo mọi chuyện, còn Leshea phải gắng sức kiềm chế để không lên tiếng.

Kẻ Đặt Cược liếc nhìn bốn vị khách. “Đúng là một màn kịch nhàm chán. Thật đáng thất vọng.”

Vị thần thở dài một tiếng y hệt con người, một âm thanh chứa đầy sự thất vọng chân thật.

Không phải với con người tên Nel—mà là với những kỳ vọng bị dập tắt của chính nó.

Đây là một vị thần đã không có cơ hội chơi một trò chơi nào trong suốt nhiều thập kỷ, và niềm vui hiếm hoi đó đã bị tước đoạt.

Một sự bực bội đơn thuần, trẻ con—hay phải nói là rất thần thánh? “Ta đã nghĩ cuối cùng mình cũng được tận hưởng một ván đấu ra trò. Về đi, lũ con người.”

Nel-Kẻ Đặt Cược quay lưng lại với họ.

“Khoan đã,” Fay lên tiếng khi Kẻ Đặt Cược đang cất bước rời đi.

“Trò chơi bây giờ mới thật sự bắt đầu, và ngươi biết rõ điều đó mà.”

Câu nói đó khiến Kẻ Đặt Cược khựng lại. “Ồ, ta biết sao? Chính xác thì ý ngươi là gì, con người?”

“Ý tôi là mọi thứ đang diễn ra đúng hệt như kế hoạch của tôi.”

“Hửm?”

“Kẻ Đặt Cược,” Fay nói, mắt nhìn thẳng vào Vị thần Đa Hình trong cơ thể Nel, “trò này, tôi thắng.”

“Ngươi… cái gì?”

“Ngay từ khoảnh khắc ngươi chấp nhận trận đấu này, chiến thắng đã thuộc về tôi rồi. Bất kể kết quả ra sao. Và mọi thứ, đều diễn ra đúng như tôi dự liệu.”

Fay không phải đang thách thức vị thần—anh đang trực tiếp tuyên bố chiến thắng.

“Anh đã nói với em rồi mà, Nel? Sẽ rất tuyệt nếu em thắng, nhưng nếu thua thì cũng không cần phải suy sụp, nhớ không?”

“Cái…?”

“Được rồi, đổi vai cho anh nào.” Anh vỗ nhẹ lên vai Nel, người vẫn còn đang ngơ ngác nhìn mình, và nở một nụ cười trấn an.

“Xem ra em vẫn chưa hiểu rõ tình hình lắm nhỉ. Không sao đâu. Anh sẽ giải thích mọi chuyện sớm thôi. Nhưng trước hết…”

Anh nhìn thẳng vào đôi mắt màu hổ phách của Kẻ Đặt Cược.

“Giờ thì, đến lượt tôi chơi. Sau đó, chúng ta sẽ đối chiếu đáp án.”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận