• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

4-1: Thăm nhà các cô nàng gyaru

Chương 22: Quà ra mắt của người giàu, đẳng cấp khác bọt

1 Bình luận - Độ dài: 899 từ - Cập nhật:

"A, đúng rồi. Ông chú, lấy cái đó ra đi?"

"Cái đó là gì?"

"Này, từ Mune-Mune... q-u-à-t-ặ-n-g-♡"

"Ể! Có quà nữa ạ!"

Cô em gái Mikuri-chan nhảy cẫng lên vui sướng.

"A, không. Chỉ là quà・ra・mắt・thôi ạ."

Nói là vậy, chứ nó vượt xa cái cấp độ của một món quà nhỏ rồi.

Tôi cầm lấy chiếc túi giấy đã được Kaede-san giao cho, lấy ra một chiếc hộp đen sang trọng có kích thước bằng một cuốn từ điển từ bên trong và đưa cho bác gái.

"Đây là lời nhắn từ chủ tịch Yotsuba ạ. Món quà tuy nhỏ mọn, nhưng là để 'thay cho lời chào' ạ."

"Trời ạ. Đâu cần phải khách sáo như vậy."

"Để xem quà của nhà giàu là thứ gì nào!"

"Này, anh. Thất lễ đó?"

"Phụt phụt~. Là・thiết・bị・làm・đẹp・da・mặt・của Yotsuba Beauty đó~"

"...Hả?"

"...Th-thiết bị làm đẹp?"

"7 vạn."

"C-cái, 7 vạn!?"

"7 vạn yên!?"

"Giỏi quá!!"

Bác trai và bác gái tròn mắt kinh ngạc, còn Mikuri-chan thì mắt sáng lấp lánh.

"A, nhân tiện, cũng có phần của Mikuri-chan nữa đó."

"Ể!? Cả của em nữa!?"

"Vâng. ...Nói là vậy, nhưng ở tuổi của em thì dùng thiết bị làm đẹp da mặt còn hơi sớm, nên thay vào đó là một chiếc máy xông hơi mặt nhé."

"Cái đó thì 4 vạn."

"4 vạn!?"

"4 vạn yên!?"

"ÁÁÁÁÁÁÁÁÁ!!"

Mikuri-chan reo hò và nhảy cẫng lên tại chỗ.

"M-một món đồ đắt tiền như thế này, chúng tôi không thể nhận được đâu..."

"Không cần phải khách sáo đâu~? Mune-Mune đã nói là, 'cứ cho tôi nghe cảm nhận sau khi dùng thử là OK rồi' đó~. Với lại, còn có cả cái này nữa~"

Misaki-san với nụ cười nham hiểm, lấy ra từ trong túi giấy một chiếc phong bì sang trọng có ép kim.

"...L-lần này lại là gì nữa đây?"

"Vé đi spa cao cấp~. Cho hai người~"

"Spa!?"

"Giỏi quá!! Cũng có phần của em nữa!!"

Tôi ngay lập tức bổ sung thêm thông tin dành cho bác gái.

"Là thẻ premium của salon thẩm mỹ do Yotsuba Beauty điều hành đó ạ. Việc chăm sóc cơ thể là đương nhiên... nghe nói còn có thể kỳ vọng vào việc・nâng・ngực・nữa đó ạ!"

"Nâng ngực...!!"

Ngay khoảnh khắc đó, bác gái mở to mắt ra, và "Phọoooooooo――!?" một tiếng gầm vui sướng không thể kìm nén được.

Hình ảnh một "người mẹ trong sáng và duyên dáng" mà tôi đã có lúc mới gặp, đã không còn một dấu vết.

"Hai người trông vui quá nhỉ~"

Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của mẹ và em gái, Misaki-san nở một nụ cười mãn nguyện.

"Ngoài ra, hôn nhân chia sẻ còn có rất nhiều đặc quyền khác nữa-"

"Đặc quyền!!"

"Được ở thỏa thích trong các khách sạn cao cấp do Yotsuba Resort điều hành!"

"Ở thỏa thích!!"

Không, cái đó thì không có đâu.

"Chúng ta dự định sẽ tổ chức 'đám cưới nghỉ dưỡng' ở hòn đảo mùa hè vĩnh cửu Hawaii! Mọi người cùng nhau đến Hawaii nhé!"

"Hawaii!!"

Lần đầu anh nghe đó?

"Tràn ngập những đặc quyền xa hoa! Một cuộc hôn nhân chia sẻ đầy ắp hạnh phúc, nơi mọi người đều có thể trở nên vui vẻ, xin hãy ủng hộ chúng tôi!"

Misaki-san kết thúc bằng một nụ cười rạng rỡ.

"――Này, còn ta thì sao!?"

Cú tsukkomi toàn lực của bác trai, người duy nhất bị cho ra rìa, đã bị lờ đi một cách điệu nghệ.

"Việc năm người cùng nhau chung sống――hôn nhân chia sẻ là một điều thực tế, tôi đã hiểu rồi. Vì ý kiến của hai bên đã được đưa ra đầy đủ, nên tôi muốn quyết định cuối cùng sẽ được đưa ra bằng 'biểu quyết theo đa số' theo thông lệ của nhà Tsukishiro."

Nghe lời của bác gái, người đang giữ vai trò chủ tọa, hai chị em thẳng tắp lưng lên.

"Này!? Chuyện của ta vẫn chưa nói xong đâu!!"

Tuy có tiếng phản đối vang lên, nhưng chủ tọa vẫn cưỡng ép tiến hành bỏ phiếu.

"Đối với nghị đề của ngày hôm nay, 'hẹn hò với tiền đề là một cuộc hôn nhân chia sẻ', vị nào tán thành, xin hãy giơ tay."

"Đây."

"Tất nhiên là tán thành!!"

Ba người trừ bác trai giơ tay lên.

"Vì quá bán đã tán thành, nhà Tsukishiro chúng tôi quyết định công nhận mối quan hệ của Misaki và Nagumo-san."

"Yay."

"Chị ơi, chúc mừng chị lên xe hoa về nhà giàu!!"

Trong khi cô em gái nhảy cẫng lên người chị để chúc mừng, thì bác trai, người đã hoàn toàn thất bại, vì quá sốc đã há hốc mồm đứng hình.

"Ặc――!?"

Mình đã làm một chuyện có lỗi với bác trai rồi. Món nợ này, một ngày nào đó nhất định sẽ trả.

"Này, ông chú?"

Trong lúc tôi đang thầm chắp tay, có tiếng gọi từ sau lưng. Quay lại thì thấy Ayane-san, người đáng lẽ đang ở phòng khách, không biết từ lúc nào đã đến ngay sau lưng tôi. Em ấy đang lườm tôi với một ánh mắt hiếm thấy.

"Anh và mẹ của Misaki, đã có chuyện gì đúng không?"

"Hự――!?"

"Cái phản ứng đó... tuyệt đối là đã có chuyện gì rồi đúng không?"

...Phen này, gay go rồi.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

AI MASTER
Chỉ là ông chú lỡ bóp trúng ngực (giả) của cô ấy thôi 🤣
Xem thêm