• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

4-1: Thăm nhà các cô nàng gyaru

Chương 09: Bé thỏ, gặp nguy...!?

1 Bình luận - Độ dài: 999 từ - Cập nhật:

"Phù... xong việc rồi..."

3 giờ chiều. Bước vào thang máy của khu chung cư nhà mình, tôi tựa vào chiếc túi đựng gậy golf mà tôi đã mượn của trưởng phòng và thở ra một hơi. Tôi đã về nhà muộn hơn khoảng hai tiếng so với dự định ban đầu.

Nguyên nhân là vì, sau khi tắm rửa sạch sẽ ở nhà tắm công cộng và trò chuyện qua loa, tưởng rằng sẽ giải tán ở đó――thì chủ tịch Yotsuba lại ngỏ lời mời chúng tôi đi ăn trưa.

Địa điểm dùng bữa là một nhà hàng ẩm thực kaiseki quen thuộc của chủ tịch.[note79857]

Nhìn thấy tôi đang ngạc nhiên trước những món ăn cao cấp xa lạ, chủ tịch vừa mỉm cười vừa kể cho tôi nghe nhiều điều về các công ty trong tập đoàn của ông――đặc biệt là về 'Yotsuba Foods', công ty do cháu trai ông làm giám đốc.

Trong khi lắng nghe những câu chuyện quý báu của chủ tịch, trong lòng tôi không thể ngừng cười thầm.

Điều này chẳng phải có nghĩa là――buổi tiếp đãi lần này đã "đại thành công" hay sao.

"Hừ..."

Đầu tuần sau có thể báo cáo tin tốt cho trưởng phòng rồi.

Bước ra khỏi thang máy, tôi vừa đi dọc hành lang vừa cười thầm một mình, rồi tra chìa khóa vào và mở cửa.

"Hê hê..."

Biết đâu lại được nhận tiền thưởng đặc biệt! Rồi dùng số tiền đó đi du lịch suối nước nóng mùa thu cùng bốn cô nàng gyaru!

"Gư phư phư."

"Vãi... ông chú đang tự cười một mình kìa... Ghê quá..."

"...........A-anh về rồi đây."

Vừa về đến nhà, tôi đã bị Misaki-san, người ra tận cửa đón, nói là ghê. Chà, sai lầm, sai lầm.

Tạm thời, tôi đặt túi gậy golf xuống cửa, rồi cùng Misaki-san có một 'cái ôm chào mừng về nhà♡' để xua tan mệt mỏi.

Việc lau chùi bộ gậy đã mượn của trưởng phòng để sau, tôi lần lượt ôm cả Risa-san, Ayane-san và Maria-san, những người đang thư giãn trong phòng. Đúng là một khoảnh khắc hạnh phúc tột đỉnh.

Tôi đặc biệt ôm kỹ hơn với hai người ngực khủng... thì bị hội ngực lép đấm cho một phát ra trò. Chà, sai lầm, sai lầm.

Lấy lại tinh thần, tôi hướng mắt về phía chiếc đĩa lớn đặt trên bàn.

"Oa, tuyệt vời! Là cơm nắm hình động vật kìa!"

Trên đĩa là 12 con vật mặt tròn đang mỉm cười vui vẻ. Chó, mèo, thỏ, hổ. Còn lại thì......... tất cả đều là gấu trúc.

"Hôm nay bọn em đã thử thách làm cơm nắm sáng tạo đó! Lần đầu tiên làm mà cũng khá là khéo léo đúng không!"

"Vâng! Rất là khéo!"

Biểu cảm và hoa văn của các con vật được thể hiện rất tốt bằng rong biển, mỗi con đều có một nét riêng. Chỉ cần nhìn thôi cũng thấy vui.

"...A, phải rồi. Để làm kỷ niệm lần đầu tiên."

Tôi dùng điện thoại chụp lại những nắm cơm hình động vật do các cô nàng gyaru tự tay làm. Lát nữa phải đặt làm hình nền điện thoại mới được.

"Cảm giác ăn thật là uổng phí quá~♡"

"Anh nói vậy thì bọn em vui lắm, nhưng mà. Dù gì cũng đã mất công làm cho ông chú rồi nên bọn em muốn anh ăn."

"Vậy thì, anh không khách sáo nữa."

"Naa-kun, há miệng ra đi. Panda của em làm nè, a~n cho anh."

"A, Maria-san? Như lần trước, em đừng có cố nhét nguyên cả nắm cơm vào miệng anh nhé?"

Suýt chút nữa là nghẹt thở chết rồi đó.

"Nhân tiện, cái nắm cơm có "tóc mái" này, là con voi à?"

Trên nắm cơm tròn là phần tóc mái bằng rong biển rậm rạp và hai quả mơ muối. Phía dưới còn cắm một cây xúc xích (nhỏ) hướng xuống. Thật lòng mà nói, có phải là con voi hay không cũng đáng ngờ.

Trước câu hỏi của tôi, Misaki-san che miệng và bắt đầu cười toe toét.

"Phụt phụt~, không phải đâu~"

"Ể? Vậy thì là con vật gì?"

"Không phải con vật, mà là c-o-n-c-u đó~"

"...........Ể?"

What!?

Misaki-san vừa chỉ vào hai nắm cơm có cắm xúc xích, vừa giải thích cặn kẽ từng cái một.

"Phần rong biển này là lông mu nhé. Mơ muối là hòn dái, còn xúc xích là thân mình. Nè, cái hướng xuống này là trạng thái bình thường... còn cái hướng lên này là chế độ nghiêm túc đó~♡"

"..."

Xem ra chỉ có mình Misaki-san là đã tái hiện lại "nửa thân dưới của động vật". ...Thật là hết nói nổi!?

"Nhân tiện..."

Misaki-san nở một nụ cười như đang có âm mưu gì đó, rồi tay trái cầm nắm cơm chế độ nghiêm túc, tay phải cầm nắm cơm hình thỏ――

"A, bé thỏ em làm cho anh hai."

――nắm trong mỗi tay một cái rồi giơ lên. Và rồi, Misaki-san với nụ cười rạng rỡ, dùng ngón tay cái khoét một cái lỗ trên lưng nắm cơm hình thỏ.

"Rồi, chuẩn bị xong. Làm thế này thì, các nắm cơm có thể l-à-m-t-ì-n-h-với nhau được."

Cái gì cơ!?

Misaki-san cắm phập cây xúc xích đang vươn thẳng của nắm cơm nghiêm túc vào cái lỗ đáng yêu của nắm cơm hình thỏ.

"Rồi, phập♡"

"Á á á á á á á!? Bé thỏ của tôiiiiiiii!?"

Risa-san không chịu nổi, hét lên một tiếng thất thanh.

"Cũng có thể nhấp được đàng hoàng đó♡ Pặc Pặc Pặc♡"

"Khônggggggggggg――!?"

Risa-san ôm đầu và ngước nhìn lên trời. Ra là vậy... đây chính là 'NTR Mindbreak' à.

"Tiếp theo~. Pít-tông siêu tốc――"

"A, không được chơi với đồ ăn đâu nhé?"

Khỏi phải nói, sau khi tôi giải cứu bé thỏ khỏi tay Misaki-san, tôi đã ban hành 'Lệnh cấm cơm nắm hình con cu'.

Ghi chú

[Lên trên]
Một loại hình bữa ăn truyền thống cao cấp của Nhật Bản, bao gồm nhiều món nhỏ được chế biến tinh xảo và trình bày đẹp mắt theo mùa.
Một loại hình bữa ăn truyền thống cao cấp của Nhật Bản, bao gồm nhiều món nhỏ được chế biến tinh xảo và trình bày đẹp mắt theo mùa.
Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

TRANS
AI MASTER
t vừa đọc cái deo gì vậy
Xem thêm