• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

All

Chương 130

0 Bình luận - Độ dài: 1,617 từ - Cập nhật:

Chương 130: Thiên thời thao túng 

Có lẽ là vì trên lớp chiến thuật quân sự, nàng đã nhớ lại những tiếc nuối trong quá khứ.

Tâm lý của Florry thực ra đã thay đổi từ trước khi bắt đầu khóa học diễn tập thực chiến.

Nhung người thực sự thúc đẩy Florry không còn trốn tránh nữa, lại chính là Rein.

Trong kế hoạch ban đầu, bọn họ bây giờ sẽ chỉ tiếp xúc nhẹ với Olivia.

Nói cách khác, trong cuộc thi vừa rồi, Rein lẽ ra nên dùng thanh kiếm của mình một cách bình thường, đánh bại Olivia bằng một cảnh giới cao thâm mà Olivia hoàn toàn không cảm nhận được sự chênh lệch, khiến nàng ta không hiểu gì, từ đó cảm thấy nghi ngờ và tò mò…

Ừm, chính là cách làm mà Florry đã dùng để đối phó với Forsyth trước đây, thả dây dài câu cá lớn, liên tục tung ra “mồi nhử” để dụ dỗ đối phương.

Nhưng không biết vì lý do gì, Rein đột nhiên thay đổi kế hoạch, chọn dùng kiếm gỗ, hết sức phô bày sự chênh lệch rõ ràng trước mặt Olivia, hoàn toàn phá vỡ “thế giới quan” và sự tự tin của Olivia.

Nhung cách làm này, thực ra chỉ có thể làm khi mối quan hệ tương đối tốt.

Dù sao thì sau đó phải có người tích cực dẫn dắt Olivia thoát khỏi sự mê man… Florry ban đầu muốn trốn tránh chính là mình trở thành người này.

Nhung Rein đã cắt đứt đường lui của nàng, đẩy nàng ra tiền tuyến.

Florry đương nhiên sẽ không trách Rein không làm theo kế hoạch.

Thà nói rằng, sau khi thực sự bị đẩy vào thế khó, nàng phát hiện ra mình thực ra muốn làm điều đó.

Dù sao thì chuyện này cũng có lợi cho Olivia.

“Ngươi, ngươi đến làm gì?”

“Đáng ghét, đã hại Olivia thành ra thế này rồi, các ngươi còn chưa định buông tha nàng sao?”

Thấy Florry đi theo, hai người bạn của Olivia lập tức lo lắng.

“Tiểu thư Sophia, tiểu thư Hannah, ta đến để giúp Olivia, xin hãy tin ta.”

Hai người đương nhiên không tin, ồn ào đòi đuổi nàng đi.

“Sophia, Hannah… Ta không sao, để ta và Florry nói chuyện riêng đi.”

Tuy nhiên, Olivia chỉ mơ hồ như một xác sống, không phải thực sự mất ý thức, rất nhanh đã ngăn cản hai người.

Không thể lay chuyển sự kiên trì của Olivia, và Florry trông quả thực vô hại, hai người đành phải lùi một bước, đỡ Olivia ngồi xuống dưới gốc cây, sau đó mới lùi ra xa chờ đợi.

“Để ngươi chê cười rồi, Florry.”

Olivia mệt mỏi nói, “Nhưng bọn họ không có ác ý, xin ngươi tha thứ cho bọn họ.”

“Ừm, có thể thấy bọn họ đều là người tốt.”

Thấy hai người chăm chú giám sát tình hình bên này, nhưng lại không thi triển bất kỳ phép thuật nghe lén nào, Florry mỉm cười khen ngợi.

“Đúng vậy…”

Olivia cũng chú ý tới, trong mắt hơi khôi phục một chút thần sắc.

Rất nhanh, nàng lộ ra vẻ mặt ôn hòa như thường ngày.

“Florry, cảm ơn ngươi đã quan tâm ta như vậy, ta đã không sao rồi.”

Florry lại rất rõ ràng, đây là hiệu quả có được khi hoàn toàn bỏ qua chuyện kiếm thuật.

Nói cách khác, chính là trốn tránh.

Nếu đối mặt với người khác, có lẽ Florry đã hoàn thành nhiệm vụ, chuẩn bị rời đi.

Nhung nhớ lại đối phương từ nhỏ đã yêu thích kiếm thuật, và luôn quấn lấy mình mỗi khi có cơ hội, bắt mình dạy nàng dùng kiếm… Florry quyết định một lần nữa quay lại chủ đề.

“Olivia, ngươi cảm thấy thực lực mà Điện hạ Rein vừa thể hiện thế nào?”

Thân thể Olivia khẽ chấn động, ánh mắt lại một lần nữa ảm đạm đi.

“Rất mạnh… Thành thật mà nói, thế giới quan của ta đã bị làm mới hoàn toàn… Ta chưa bao giờ nghĩ mình lại yếu ớt đến thế, cũng chưa bao giờ nghĩ mình và… cảnh giới đó lại có khoảng cách lớn đến vậy.”

Olivia giữa chừng đổi cách gọi “sư phụ” thành một cách nói khác.

“Không có chuyện đó, Điện hạ Rein vừa rồi không hề động thật, hắn chỉ đang chỉ điểm ngươi.”

Florry sảng khoái rắc muối vào vết thương.

Olivia ngây người, sau khi hồi tưởng lại kỹ lưỡng, nàng lộ ra một nụ cười có chút tuyệt vọng.

“Đúng vậy, hắn chỉ dùng kiếm gỗ, còn cố ý không tấn công, sau khi tấn công còn nói với ta nhiều lời chỉ dẫn như vậy… Thật là, trước đây ta rốt cuộc đã tự đại đến mức nào…”

Thành thật mà nói, Olivia đã đánh bại nhiều người trong trường, nếu nói không có chút kiêu ngạo nào, đó chắc chắn là giả dối.

Ít nhất là trước đây, dưới vẻ mặt lịch sự và ôn hòa của Olivia, Florry có thể rõ ràng cảm nhận được sự tự tin và bình tĩnh nhàn nhạt về thực lực của bản thân.

Đương nhiên, Olivia không tự đại đến mức không coi ai ra gì, việc tìm Rein tỷ thí cũng là với tâm lý học hỏi.

Vấn đề của nàng là tin tưởng sâu sắc rằng mục tiêu bấy lâu nay của mình không sai, dẫn đến nàng có chút tham vọng cao xa, lại không nhận rõ trình độ thực tế của mình.

Thêm vào đó, nàng đã chọn con đường nữ kỵ sĩ, còn công khai sử dụng những vật phẩm màu xanh lam nhìn là biết không hợp với gia tộc Blue Lion… Không khó để tưởng tượng, ngoài kiếm thuật ra, áp lực mà nàng phải chịu đựng cũng rất lớn.

Nàng chỉ đủ kiên cường, nên vẫn luôn không biểu lộ ra mà thôi.

Và khi kiếm thuật mà nàng tự hào bị thất bại, nàng liền có chút sụp đổ.

Bởi vì điều này có nghĩa là nàng khó có thể chứng minh bản thân, khó có thể tiếp tục phản kháng gia tộc Blue Lion, thoát khỏi sự ràng buộc của người nhà…

Và truy nguyên ra, tất cả đều là lỗi của Florry.

Florry ban đầu muốn tránh Olivia, là nàng cho rằng sau chuyện đó, Olivia nhất định sẽ ghét bỏ thậm chí hận mình.

Kết quả là Olivia cho đến ngày nay vẫn ủng hộ mình, còn vì thế không tiếc đối đầu với gia tộc và người nhà… Cảnh giới kiếm thuật cũng bị hạn chế bởi cái bánh vẽ mà mình đã vẽ ra khi đó… Florry dù thế nào cũng không thể mặc kệ đối phương nữa.

“Olivia, ngươi muốn trở nên mạnh hơn không?” Florry hỏi.

Olivia lại rất bình tĩnh lắc đầu.

“Florry, ta sẽ không gia nhập phe Thái tử… Có lẽ ngươi sẽ cảm thấy khó tin, nhưng mục tiêu của ta, là gia nhập Kỵ Sĩ Đoàn Thiên Thanh.”

“Không liên quan gì đến phe phái, kỵ sĩ đoàn gì cả, ta chỉ đang hỏi ngươi, có muốn trở nên mạnh hơn không… có muốn đạt đến cảnh giới cảm nhận vạn vật hô hấp không?”

“Xem ra thế nhân đều hiểu lầm Điện hạ Rein, hắn lại đã đạt đến cảnh giới này rồi.” Olivia lộ ra vẻ mặt kính phục, sự ảm đạm sâu trong mắt càng đậm hơn.

“Không không không, là do ta dạy ngươi.”

“Ngươi?”

Olivia hơi giật mình, nhưng ngay lập tức lại chú ý thấy phản ứng của mình có chút thất lễ, “Xin lỗi, ta không phải đang coi thường Florry ngươi, nhưng ngươi không phải là pháp sư sao?”

“Ta cũng có chút nghiên cứu về kiếm thuật.” Florry khiêm tốn nói.

“Là Điện hạ bảo ngươi nói vậy sao?”

Olivia vẫn không tin, chủ yếu là thân hình mềm mại dễ đẩy đổ của Florry, nhìn thế nào cũng không giống người đã từng rèn luyện.

Mà bản thân nàng… đừng nhìn dung mạo và vóc dáng rất đẹp, thoạt nhìn như một thiếu nữ truyền thống, thực tế cánh tay, đùi, bụng của nàng… toàn là cơ bắp.

So với những cô gái khác, nàng dù không phải là khỉ đột, nhưng cũng không kém là bao.

Vì vậy, điều nàng có thể nghĩ đến là Rein thông qua Florry để gián tiếp dạy mình, khiến nàng dần dần có thiện cảm với phe Thái tử, như đun ếch trong nước ấm.

“Không phải đâu.”

Florry chắp hai tay trước ngực.

Olivia ngây người.

Động tác này, nàng đã từng thấy.

Không, đây hẳn chỉ là trùng hợp.

Ngay khi nàng nghĩ như vậy.

Gió ngừng thổi.

Ánh nắng đông cứng lại.

Cảm giác nóng bức biến mất.

Họ dường như đang ở trong một thế giới khác.

Florry nhẹ nhàng giơ tay lên, làm động tác như thả chim bồ câu.

Thế giới xung quanh lại trở lại như cũ.

Lại có âm thanh, ánh sáng, nhiệt độ.

Mặt trời trên trời, bị một đám mây không biết từ đâu xuất hiện che khuất.

Khu vực này lập tức trở nên mát mẻ.

Olivia kinh ngạc, không thể tin được nhìn cô gái tóc vàng trước mặt.

“Ngươi… là ai?”

Nhìn đôi mắt màu xanh thiên thanh trong suốt xinh đẹp của đối phương.

“Olivia, điều đầu tiên ngươi cần làm tiếp theo, chính là tận hưởng cuộc sống hàng ngày thật tốt.”

Florry mỉm cười nói.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận