Ore no Imouto ga Saikou n...
Genichirou Kazami Hayate Asakura
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (Đã End)

Chương 42

1 Bình luận - Độ dài: 6,620 từ - Cập nhật:

Buổi chiều giữa kỳ nghỉ hè.

Tôi nằm dài trên giường nhìn chằm chằm vào hộp bao cao su.

Dù đã làm bài tập về nhà, giải quyết nhiệm vụ trong game để chuẩn bị chủ đề cho buổi offline... nhưng chẳng việc nào tôi thực sự tập trung được.

Tự nhủ rằng nghỉ ngơi chính là vì Yamamoto-san, tôi quyết định ngủ đến khi nhận được tin nhắn gọi đi.

Con số trên hộp là "0.01".

Cùng loại với bao cao su siêu mỏng mà Miyu từng bắt tôi dùng, loại cho cảm giác xâm nhập chân thật nhất.

Nhưng đây không phải thứ tôi chọn.

Tối qua, khi cùng Yamamoto-san tay trong tay đi mua bao cao su, cô ấy đã quan sát tôi chọn loại nào từ phía sau.

Dĩ nhiên, ngay từ đầu tôi đã muốn chọn loại mỏng nhất này, nhưng sợ bị nghĩ là đang kỳ vọng điều gì đó kỳ lạ, nên tôi đã chọn loại dày hơn một bậc và mang đến quầy thanh toán.

Thế nhưng, ngay trước khi bắt đầu tính tiền, Yamamoto-san chọt vào lưng tôi ra hiệu dừng lại.

Rồi nói "Chọn cái này đi", mặt đỏ ửng đề xuất loại bao cao su siêu mỏng này.

Ánh mắt đầy sát khí của nhân viên cửa hàng cùng vẻ dễ thương kiểu thiếu nữ của Yamamoto-san lúc ấy, đến giờ tôi vẫn không thể quên.

"Sotomichi-kun, em đã chuẩn bị xong rồi, anh đến đi."

Tin nhắn từ Yamamoto-san đến trước khi trời tối hẳn. Hình như hôm nay ca làm của cô ấy kết thúc sau khi dọn dẹp bữa trưa.

Tôi sửa soạn xong rồi rời nhà. Chiếc túi trở nên cồng kềnh hơn dự tính vì nhét bộ vest bên trong. Được mời "Kỳ nghỉ hè hiếm hoi nên qua đêm nhé", tôi quyết định đi làm part-time tiếp theo từ nhà Yamamoto-san.

Vừa đạp xe lảo đảo đến chung cư của Yamamoto-san, tôi vừa cảm thấy mình đã quen thuộc với con đường này dù mới đi vài lần.

Hôm nay cuối cùng cũng là ngày tôi quan hệ với Yamamoto-san. Tôi muốn thực hiện điều ước duy nhất Yamamoto-san chưa thể thực hiện trong nhiều năm - thỏa mãn được cô ấy khi quan hệ.

Đến chung cư, tôi nhập số phòng Yamamoto-san rồi bấm chuông từ cửa vào.

Cổ họng khô khốc chẳng liên quan gì cái nóng mùa hè. Mạch đập có lẽ cũng nhanh hơn bình thường.

"Em mở cửa nhé. Khóa phòng cũng mở sẵn rồi, anh đến rồi cứ vào thẳng đi."

Cửa tự động mở, tôi bước vào thang máy hướng đến phòng Yamamoto-san.

Trong không gian kín chỉ vang vọng tiếng điều hòa, tôi nhìn những con số tầng nhảy từng chữ một.

——Liệu mình chỉ cần dâng hiến cơ thể là đủ?

Bất chợt tôi nghĩ vậy. Điều Yamamoto-san mong muốn nhất là được quan hệ với người đàn ông không xuất tinh ngay cả khi quan hệ thật sự, và đạt cực khoái sau khoảng thời gian không ngắn.

Lẽ ra phải như thế, nhưng có gì đó vướng mắc. Việc diễn giải "muốn quan hệ" của Yamamoto-san thành "muốn sướng" sao cứ thấy không ổn.

Dĩ nhiên, tôi định quan hệ thật cẩn thận để Yamamoto-san thỏa mãn. Hoặc có lẽ với tính cách Yamamoto-san, cô ấy sẽ đòi tôi phải vung hông thật mạnh mấy chục phút liền. Tôi đã kiêng tập tạ hôm nay để chuẩn bị cho việc này nên chí ít lần đầu cũng có thể đáp ứng mong muốn đó.

Thế nhưng, dù có thế, tôi vẫn không hình dung được cảnh Yamamoto-san thỏa mãn.

Chỉ xâm nhập lâu thôi là không đủ. Miyu từng nói dù không lên đỉnh vẫn thấy thỏa mãn, nhưng con gái mà, đã quan hệ thì đương nhiên muốn lên đỉnh chứ.

Liệu Yamamoto-san đã từng lên đỉnh chưa? Nghĩ kỹ lại, mình chưa từng làm con gái lên đỉnh. Với Sachiko, ký ức đó rốt cuộc là của Miyu. Còn khi với Yuka——cô ấy có vẻ đã lên đỉnh, nhưng hoàn cảnh lúc đó đặc biệt, hơn nữa ảnh hưởng từ việc Miyu ép buộc còn mạnh hơn.

Trong lúc phân vân mãi về chuyện đó, tôi đã đến trước phòng Yamamoto-san. Được báo là cửa đã mở khóa, nếu tôi mở cánh cửa này, thời gian với Yamamoto-san sẽ bắt đầu.

Đã vậy rồi thì mặc kệ.

"Em xin phép."

Vừa mở cửa, bên trái hành lang dài đã thấy nhà bếp. Bước vào genkan, mùi gia vị thơm lừng kích thích khứu giác tôi.

"Chào mừng anh, Sotomichi-kun."

Yamamoto-san vừa khuấy nồi vừa đón tôi. Áo len mùa hè cùng tạp dề làm nổi bật đường cong ngực. Dáng vẻ đậm chất vợ hiền ấy quá gợi cảm, suýt nữa khiến tôi quên mất những suy nghĩ vừa rồi.

"Mùi này là... bò hầm à?"

Tôi hỏi, Yamamoto-san cười tươi làm dấu OK.

"Ăn cơm đặc quá thì khi quan hệ sẽ khó chịu bụng. Món này dù nguội vẫn có thể hâm nhanh với bánh mì, em đang chuẩn bị."

Bò hầm à. Mấy hôm trước khi Miyu trêu ghẹo, cũng là món hầm.

Miyu luôn khô khan, không trực tiếp quan hệ như Yamamoto-san, nhưng thỉnh thoảng cho phép xâm phạm không gian cá nhân khiến tim tôi đập loạn, suy nghĩ rối bời.

...Ơ, giờ không phải lúc nghĩ về Miyu.

Mình sắp được quan hệ thoải mái với cô gái vừa gợi cảm vừa dễ thương thế này. Không vui mừng trước thì còn đợi gì nữa.

"Nếu đói bụng, anh có thể ăn luôn bây giờ cũng được."

Yamamoto-san tắt bếp rồi nhận túi đồ tôi đang ôm. Thật có lỗi khi để cô ấy mang đồ nặng, nhưng nhờ thế tôi dễ cởi giày hơn.

"Ăn cơm hay đi tắm đều được."

Yamamoto-san đặt túi đồ tôi xuống sàn gần đó rồi áp sát. Ngón tay mềm mại lướt dọc cơ thể tôi, dừng lại ở khóa quần.

"Hay là... em mút cho?"

Lời đề nghị quan hệ đột ngột khiến hạ bộ tôi căng phồng.

Lại là blowjob tức thì đã thành thông lệ. Không thể kháng cự vì cơ thể đã nhớ cảm giác Yamamoto-san hành hạ khoái lạc không phụ kỳ vọng.

"Blowjob... có lẽ được."

"Ừm hừm~. Vâng ạ."

Yamamoto-san giải phóng "cậu nhỏ" tôi từ chiếc quần chật chội ra ngoài.

Lần này không bảo "tự lấy ra". Yamamoto-san hoàn toàn vào mode phục vụ.

Cô ấy quỳ gối kéo "cậu bé" tôi ra trong khi tôi vẫn đi giày ngoài genkan. Ánh nhìn từ dưới lên cùng đường cong ngực in rõ trên áo len kích thích dục vọng tôi đến cực điểm.

"Ha~... chụt."

Yamamoto-san không chút do dự ngậm "cậu bé" tôi. Tiếng "chụp chụp" vang lên đầy hứng thú khi cô ấy liếm sạch sẽ đến tận gốc.

"Ah... ugh... Yamamoto-san... đỉnh quá...!"

Miệng Yamamoto-san khi mút luôn ấm áp và đẫm nước bọt. Hồi còn giải tỏa bằng eroge, tôi từng nghe nếu làm ấm onahole rồi bơm đầy gel bôi trơn sẽ tạo ra "hang thịt" tuyệt nhất. Nhưng blowjob của Yamamoto-san khiến mấy thứ đồ chơi ấy chỉ như đồ trẻ con, cảm giác da thịt đậm đà đến thế.

"Ah... thật sự... đỉnh lắm Yamamoto-san..."

"Ừm hừ. Ghê không?"

Yamamoto-san không hề tỏ vẻ khó chịu khi mút. Ngược lại, còn nếm một cách ngon lành rồi liếm khắp nơi.

"Em sướng lắm... chỉ blowjob thôi cũng đủ thỏa mãn rồi..."

Lần đầu được Yamamoto-san dùng miệng là trong phòng tư liệu trường, tiếp theo là blowjob vừa kẹp nách vừa mút trên sofa, hôm qua là trên xe buýt.

Và đây là lần thứ tư - blowjob ngay khi đến nhà.

"Ah... này... Yamamoto-san... thích mùi trước khi rửa sao...?"

Yamamoto-san vui vẻ hơn khi mút ngoài trời so với khi chuẩn bị kỹ càng. Dù có mùi tinh dịch hay mồ hôi, thậm chí cả mùi nước tiểu, nhưng Yamamoto-san luôn chủ động liếm sạch.

"Ừm... chụt... không phải là em thích liếm đồ bẩn đâu... chụt... chụt..."

Yamamoto-san vừa ngậm "cậu bé" vừa dùng lưỡi liếm khắp thân dương vật, hút lấy nước bọt.

"Nhưng liếm nguyên bản như vậy... thấy Sotomichi-kun vui nên em thích."

Yamamoto-san mỉm cười rồi tiếp tục blowjob.

Vì thấy tôi vui? Chỉ thế thôi sao?

Vui quá. Chỉ hạnh phúc thế này cũng đủ xuất tinh rồi.

"Ừm... chụp... chụp... chụp... à... Nhưng trong túi này có cả vest nữa nhỉ. Chắc nhăn mất."

Yamamoto-san rời miệng khỏi "cậu nhỏ" tôi, chú ý đến túi đồ đặt dưới sàn. Trong túi đó có vest dùng đi làm cùng bộ đồ ngủ qua đêm. Dùng ba lô sẽ đạp xe dễ hơn, nhưng không có đồ phù hợp nên tôi lôi chiếc túi du lịch nhỏ của bố mẹ ra.

"Không cần bận tâm đâu. Nhân viên sự kiện dù mặc vest đồng phục nhưng hầu hết làm việc chân tay, nên em mặc với tâm lý dùng xong vứt."

"Dù vậy. Con gái không thể để con trai đi làm với bộ dạng không chỉn chu được."

Yamamoto-san nhét "cậu bé" tôi vào quần lót, nói "Tạm hoãn nhé" rồi kéo khóa.

Sau đó tôi bị đẩy vào phòng tắm, trong lúc Yamamoto-san sắp xếp đồ trong túi, tôi đi tắm.

"Haa."

Lại thua trước khoái lạc, chỉ nghĩ được toàn chuyện dâm ô. Blowjob của Yamamoto-san quá sướng, nhưng bị cô ấy vui vẻ như thế khiến tôi nghĩ chỉ thế cũng đủ rồi.

Trong lúc tắm gội, "cậu nhỏ" vẫn kiên quyết tồn tại với độ cương không đổi. Đến để quan hệ nên trạng thái này không có gì không chân thành, nhưng nếu bị nghĩ suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện ấy thì cũng là vấn đề.

Cả Miyu lẫn Yamamoto-san đều giống nhau ở điểm không từ chối khi được yêu cầu. Không được ỷ lại vào điều đó.

Tôi bước ra khỏi phòng tắm, lau khô người. Mặc quần áo ẩm sẽ bất lịch sự với Yamamoto-san khi lên giường nên tôi sấy tóc trước khi mặc đồ. Có lẽ do được cắt gọn gàng ở tiệm, tóc sau tắm dù không dùng sáp vẫn vào nếp.

Hình ảnh phản chiếu trong gương so vài tháng trước đã đàng hoàng đến khó tin. Cơ bắp lên, dáng đẹp hơn, như Miyu xinh đẹp kia, các đường nét trên mặt tôi cũng không tệ.

... Tôi nghĩ vậy.

Thế nhưng trông vẫn nhạt nhòa và u ám, chắc do đôi mắt một mí thô kệch này. Nếu cắt bỏ hoàn toàn phần da thịt thừa quanh mắt, có lẽ sẽ thành khuôn mặt khá ổn.

Đang suy nghĩ vậy trong tình trạng trần truồng, không ngờ Yamamoto-san mở cửa nhìn vào.

"Ya... Yamamoto-san... làm gì thế..."

"Đang ngắm anh trai khỏa thân vừa nhìn chằm chằm mặt mình trong gương vừa dựng đứng."

Nguy rồi.

Xấu hổ đến chết.

"Đừng lo, Sotomichi-kun đẹp trai lắm."

Yamamoto-san bước vào phòng thay đồ, vòng ra sau lưng tôi. Rồi ôm tôi từ phía sau, khuôn mặt tôi áp vào ngực cô ấy. Hơi ấm từ chiếc áo len mịn màng cùng sự mềm mại của chính Yamamoto-san thật dễ chịu.

"Chỗ này vẫn khỏe nhỉ. Anh đang nghĩ chuyện dâm ô khi tắm à?"

Yamamoto-san nhẹ nhàng vuốt ve "cậu nhỏ" đang hướng lên của tôi.

"Ah... không phải... đâu... Dạo gần đây... ừm... một khi cứng lên... rất khó... xìu xuống..."

"Ừm."

Yamamoto-san dùng cả hai tay vuốt ve làn da phần dưới cơ thể tôi. Đầu ngón tay chạm nhẹ vừa đủ không nổi gợn, từ đùi đến bìu, rồi đầu dương vật, cảm giác khoái cảm ngứa ngáy bò lên.

"Ừm, phụt, a, chờ đã, cái đó, a...!"

Cơ thể suýt ngửa ra sau vì khoái cảm. Tinh hoàn cũng giật giật lên xuống, cảm giác xuất tinh dữ dội xuyên qua niệu đạo đến mức tôi hiểu những người đàn ông khác chắc đã xuất từ lúc này.

"Dạo gần đây? Từ khi bắt đầu quan hệ với Miyu-chan?"

"Đó là... a... đ... đúng vậy..."

"Ôi trời. Anh trai hư quá."

Yamamoto-san chuyển từ vuốt ve sang thủ dâm. Tay phải nắm thân dương vật, tay trái đặt dưới bìu, khoái cảm ập đến từ cả trên lẫn dưới.

"Aaaaaa!"

Cơ thể vui sướng với lạc thú, nhận xung điện, giật giật, giật giật nhảy lên.

Hình ảnh đó phản chiếu trong gương trước mặt tôi.

Có vẻ Yamamoto-san biết điều đó nên mới bắt đầu thủ dâm.

Hình ảnh người đàn ông trần truồng một mình, bị con gái hành hạ khoái lạc rên rỉ, thật thảm hại. Yamamoto-san ghì chặt tôi trong vòng tay không cho thoát, cố tình cho tôi thấy cảnh đó.

"Lúc nãy em nói Sotomichi-kun đẹp trai nhưng..."

Động tác tay Yamamoto-san mạnh dần. Mỗi nhịp vuốt lại uốn ngón tay như gợn sóng, kích thích đúng chỗ tôi nhạy cảm nhất.

"Ah... gừ, a, aaaa!"

Tôi rút hông ra cố chịu đựng khoái cảm, nhưng Yamamoto-san thọc sâu cánh tay theo. Kích thích từ dưới bẹn đến bề mặt bìu không sai lệch chút nào, vẫn gửi những xung khoái cảm đến tôi.

"Em thích Sotomichi-kun rên rỉ thảm hại hơn."

Yamamoto-san nhìn tôi với ánh mắt khiêu khích. Đúng như lời cô ấy nói, tôi không thể phản bác gì.

"Em biết anh không làm blowjob hay quan hệ, nhưng lại thắc mắc anh quan hệ trong hoàn cảnh nào. Sotomichi-kun thích thủ dâm trước mặt Miyu-chan nhỉ."

Tật xấu của tôi lần lượt bị phơi bày. Dù Yamamoto-san biết cũng không sao, nhưng bị nói thẳng ra vẫn thấy xấu hổ và tội lỗi, tim đau nhói.

"Đ... do nhiều chuyện..."

"Phụ phụ. Thôi em không soi xét nhiều đâu."

Yamamoto-san vui vẻ thủ dâm cho tôi ở mức không xuất tinh.

Có vẻ ấn tượng không xấu đi? Yamamoto-san sẽ ghét tôi nếu biến thái đến mức nào?

"Muốn ra chưa?"

"Thì... muốn chứ..."

Hôm qua Yamamoto-san đã uống tinh dịch tôi trên xe buýt, nhưng sau khi tôi xuất vào miệng cô ấy, Yamamoto-san uống cạn ly nước ngay, trông rất khổ sở. Nếu cho cô ấy uống tinh dịch đặc như khi thủ dâm với Miyu, lần này chắc sẽ nôn mất.

"Nhưng Yamamoto-san... muốn vào bài chính đúng không?"

Giờ tôi đã có thể xuất nhiều lần. Nhưng để cương cứng lại ngay sau khi xuất cần hưng phấn tương ứng, và Yamamoto-san phải phục vụ tôi thêm nữa. Tôi không muốn thúc giục vào bài chính, nhưng muốn làm khi chắc chắn có thể.

"Ừm... em... cái nào cũng được."

Yamamoto-san thì thầm rồi buông tay khỏi "cậu nhỏ" tôi.

Cái nào cũng được sao. Nhưng theo mạch truyện thì chỉ có bây giờ thôi. Nếu không làm bài chính lần này, chắc chắn tôi sẽ muốn xuất ở đâu đó.

"Ơ, à, từ giờ... làm nhé...?"

"Ừ. Được đó."

Yamamoto-san nằm ngửa trên giường.

Tôi lấy hộp bao cao su từ túi đồ đặt gần tủ quần áo. Mở hộp, ba chiếc bao xếp chéo dưới đáy. Nhìn thấy thế, tôi muốn tự mắng mình vì nghĩ "chắc không đủ".

Nếu mỗi lần quan hệ đều cẩn thận, số lượng này là đủ. Tôi đặt hộp xuống mép giường, cầm một chiếc bao rồi lên giường.

"À, vậy em đeo nhé."

"Ừ."

Tôi xé bao bọc cẩn thận để không rách, kiểm tra xem có bị ngược không. Để bầu chứa tinh hướng lên trên, tôi từ từ tháo cuộn bao phủ kín đến tận gốc dương vật.

Yamamoto-san gập chân, co gối để che vùng kín. Khi tôi đặt tay lên đầu gối cô ấy, Yamamoto-san cũng mở chân ra đón nhận quan hệ.

Không khí vui vẻ lúc nãy chuyển sang tĩnh lặng trong phòng.

"Em... vào được chưa?"

"... Được rồi."

Yamamoto-san chỉ trả lời, mặt quay sang bên. Nhìn chằm chằm vào tường.

Tôi nâng chân Yamamoto-san lên, áp hông lại. Hang ướt đẫm của Yamamoto-san. Chỉ cần di chuyển vài cm nữa là có thể vào được.

"Ơ... này..."

Có gì đó... sai sai.

Yamamoto-san quá ít lời. Có phải tôi đã nói gì phá hỏng không khí? Đề nghị quan hệ đúng lúc đó có tệ không?

Khoan, đợi đã, "cái nào cũng được" nghĩa là gì?

Dù tôi có tận hưởng quan hệ với Yamamoto-san, nhưng quan hệ này vốn bắt đầu vì Yamamoto-san nhờ tôi quan hệ. Đến hôm qua cô ấy vẫn hăm hở nói "lần tới sẽ làm".

Lần trước đến phòng này, lẽ ra cũng phải quan hệ. Thế nhưng Yamamoto-san hoàn toàn không có dấu hiệu đó, sau khi tôi xuất tinh chỉ bằng tay và kẹp nách, cô ấy thỏa mãn như thể thế là đủ.

Cảm giác khó hiểu, kỳ lạ này. Tôi có quen.

Giống cảm giác khi đối mặt với Miyu. Nếu coi là sự khó hiểu đặc trưng con gái thì thôi, nhưng Yamamoto-san cũng là con người, chắc cũng đang nghĩ gì đó trong lúc im lặng.

Tình huống này hơi giống khi Miyu xông vào phòng tắm. Hành động vô lý của Miyu lúc đó cũng có mục đích trừng phạt.

Vậy thì sự tĩnh lặng này của Yamamoto-san, rốt cuộc là gì?

"Sotomichi-kun...? Sao thế?"

Thấy tôi mãi không vào, Yamamoto-san nghiêng đầu.

Nếu nói "vì Yamamoto-san im lặng nên em không vào được", thì chính Yamamoto-san sẽ hiểu nhầm mất. Làm sao để truyền đạt sự bối rối của tôi đây.

"À... cái đó... em có nên nói gì tạo không khí không..."

Suy nghĩ chưa thông, tôi thốt ra câu nói vô duyên.

"Ừm? Phụ phụ. Anh định nói gì?"

Yamamoto-san mỉm cười nhẹ. Có vẻ vẻ mặt bớt căng thẳng.

"Cái đó... nói sao nhỉ..."

Vì chẳng nghĩ gì, bị hỏi đến lại ấp úng. Chỉ cần không khí kỳ lạ này dịu đi là được.

"... Ừm. Ra vậy."

Yamamoto-san đã hiểu ra điều gì đó trước khi tôi trả lời, rồi từ từ giơ tay ra. Bàn tay ấy vòng sau đầu tôi, Yamamoto-san nhẹ nhàng ôm mặt tôi vào ngực mình.

Mềm thật.

Và nóng nữa.

Không cần áp tai vào, nhịp tim dồn dập đã vang lên. Mạch Yamamoto-san nhanh khác thường, cơ thể nóng như vừa vận động xong.

Không lẽ, đây là...

"Yamamoto-san... đang hồi hộp...?"

Việc đột nhiên ít nói, trì hoãn quan hệ đến giờ, chỉ đơn giản là vì hồi hộp nên không bắt đầu được?

"Thật xấu hổ..."

Yamamoto-san ép mặt tôi vào ngực để không lộ mặt mình.

Nghĩ lại, hồi hộp cũng phải. Việc nhiều lần quan hệ thất bại đến giờ, với Yamamoto-san là nỗi lo sâu sắc, dù biết chắc tôi không xuất được vẫn lo lắng.

Tôi tạm ngừng quan hệ, để mặc cơ thể cho Yamamoto-san ôm. Hai bẹn đùi chồng lên nhau, không xâm nhập, chỉ chạm vùng kín vào nhau. Vùng kín Yamamoto-san ướt hơn tôi tưởng, chỉ chạm "cậu bé" vào âm vật cũng đủ sướng.

"Ha... Yamamoto-san...! So lúc nãy... em sướng hơn rồi...!"

Khi tập trung làm đối phương sướng hơn là tự sướng, khoái cảm nhận được lớn hơn. Biết được điều đó, tôi chỉ tập trung làm Yamamoto-san cảm nhận.

Yamamoto-san ôm chặt lấy tôi không buông. Chừng đó là đủ để thấy quan hệ này của tôi được khao khát.

Niềm vui tinh thần đó của đàn ông tăng thêm khoái cảm thể xác.

"Au... a... Sotomichi...kun..."

Rồi tiếng rên của Yamamoto-san nhỏ dần. Nhưng trái ngược, lực ôm tôi càng mạnh.

Mỗi khi "cậu bé" chạm gần tử cung, cơ thể Yamamoto-san bật lên, hấp thụ lực đó bằng cái ôm. Từ những chuyển động đó của Yamamoto-san, sự co giật vì khoái cảm cũng biến mất, một lúc sau tôi tưởng cô ấy chỉ ôm tôi, thì toàn bộ cơ thể Yamamoto-san co giật dữ dội, "bịch bịch", như giải phóng hết sức căng thẳng tích tụ.

"Ah... phù... ... u... xin lỗi..."

Nhận thấy bất thường của Yamamoto-san, tôi dừng lại.

Yamamoto-san cúi mặt ngượng ngùng, thốt lên giọng nhỏ.

"Em... tự lên đỉnh mất rồi."

Rồi Yamamoto-san kéo chăn gần đó che mặt.

"U... xấu hổ quá..."

Rất bối rối. Khi làm chuyện dâm ô với tôi thì đầy tự tin, nhưng đến khi tự lên đỉnh lại ngại ngùng thế này.

"Dù chưa được khai phá gì... lại dễ dàng lên đỉnh thế... đáng xấu hổ quá..."

Tôi thấy mấy chuyện trước kia còn đáng xấu hổ hơn nhiều, nhưng có lẽ bị thấy bản thân sướng quá nên không chịu nổi sự xấu hổ.

Tôi đợi Yamamoto-san bình tĩnh lại. Yamamoto-san che mặt, ngọ nguậy người, cứ ngại ngùng mãi.

Khoảng 5 phút sau mới hết. Yamamoto-san chỉ lộ mắt khỏi chăn, nhìn tôi như trừng mắt.

Rồi lập tức quay đi.

"Quan hệ với Sotomichi-kun sướng quá."

Không ngờ lại được con gái nói vậy. Với Yamamoto-san, đây là lần đầu quan hệ thật sự với đàn ông. Vậy thì...

"Lần đầu lên đỉnh sao?"

"Ừ."

Những người quan hệ với Yamamoto-san đều không trụ nổi vài giây. Lần đầu là đương nhiên.

Tôi đã làm Yamamoto-san lên đỉnh. Chỉ riêng điều này, tôi có thể tự tin là mình làm tốt.

"Sotomichi-kun, cái này."

Yamamoto-san chạm tay vào "cậu nhỏ" vẫn đang nối liền.

"To thật."

"Cậu bé" tôi cương cứng như muốn nứt ra. Về độ cứng thì có thể nói là to so với đàn ông khác, nhưng...

"Vậy... sao? Kích cỡ cũng không to lắm. Trước khi với Miyu... nó cũng không cương thế này... lượng tinh dịch... cũng ít hơn nhiều..."

Mấy tháng nay đã thay đổi. Hồi còn giải tỏa bằng eroge, có lúc tệ đến mức xuất tinh mà chưa cương hết cỡ.

"Vậy đúng rồi. Vậy ra cái to này là do Miyu-chan nuôi dưỡng."

Yamamoto-san xoa gốc "cậu nhỏ" tôi, đặt ánh mắt trìu mến xuống chỗ nối.

"Miyu-chan đang du lịch nhỉ? Bao giờ về nhỉ?"

Trong không khí thư thái, chúng tôi bắt đầu tán gẫu. Yamamoto-san cũng đã lên đỉnh, có lẽ tạm nghỉ.

"Em ấy nói một tuần, nên chắc tối 4 ngày nữa là về."

Tôi rút "cậu nhỏ" khỏi âm đạo Yamamoto-san, vẫn giữ tư thế bốn chân.

"Phùa... ừm... ngày kia Sotomichi-kun đi làm nhỉ? Sau đó thì sao?"

"5 ngày nữa có một ca nữa."

"Vậy đến khi Miyu-chan về, chỉ có ca ngày kia thôi nhỉ."

"Ừ."

Tôi có thể làm thêm, nhưng phóng ngay từ đầu sẽ mệt. Nửa đầu kỳ nghỉ hè tôi không xếp lịch làm dày.

"Này, Sotomichi-kun."

Yamamoto-san bắt đầu câu chuyện, nhìn thẳng vào mắt tôi.

"Em nghĩ không cần cố quan hệ với ai khác ngoài Miyu-chan."

Yamamoto-san nói vậy.

Vài giây sau tôi mới hiểu ý nghĩa.

"Ơ? Tại... tại sao?"

Tôi tưởng đã quan hệ tốt. Từ bỏ việc xuất tinh với ai khác ngoài Miyu nghĩa là tôi nên tiếp tục quan hệ với Miyu.

"Thấy sao, hôm nay làm vậy rồi em mới nghĩ ra. Trong Sotomichi-kun, em luôn cảm thấy Miyu-chan."

Yamamoto-san tiếp tục giọng điệu ôn hòa.

"Sotomichi-kun nói Miyu-chan không thích anh, nhưng... bây giờ có lẽ vậy. Nhưng việc Sotomichi-kun thay đổi như thế này, em nghĩ không có tình yêu thì không thể."

Tình yêu giữa tôi và Miyu. Quả thật, dù tôi có thích Miyu đến đâu, nhưng nếu Miyu không chấp nhận tôi thì mọi thứ đã không bắt đầu.

Thế thì chắc tôi vẫn là trai tơ nhạt nhẽo. Chỉ ghen tị với Suzuhara hay Takanami, rồi một ngày cô đơn.

"Chỉ là linh cảm thôi. Nhưng khi được anh vào, em đã chắc chắn. Sotomichi-kun nên tiếp tục trân trọng Miyu-chan."

Cuối cùng, Yamamoto-san cười một cách tinh nghịch.

"Như vậy... có ổn không?"

"Ổn mà. Đã to thế này rồi. Tự tin lên."

Yamamoto-san vẫn vuốt ve "cậu nhỏ" tôi đang cứng.

Rốt cuộc, dù là Yamamoto-san, tôi vẫn không xuất tinh được. Nhưng vấn đề có lẽ không phải ở đó.

Điều tôi nghi ngờ trong buổi uống rượu với anh Agata hôm qua. Dù quan hệ vui thế này với Yamamoto-san mà tôi vẫn không yêu, chắc vì bản năng mách bảo không ai hợp với tôi hơn Miyu.

"Vậy nên, em sẽ tận hưởng quan hệ với Sotomichi-kun trong bốn ngày còn lại."

Biểu cảm Yamamoto-san sáng rỡ hẳn. Hỏi ngày Miyu về là vì thế.

"Yamamoto-san, ổn chứ?"

Về phần tôi, đã quyết định chỉ có Miyu nên ổn, nhưng Yamamoto-san không thể quan hệ bình thường với ai khác, nếu kết thúc thế này thì sau này sẽ khổ.

"Không sao không sao. Em cũng vừa nhận ra, Sotomichi-kun hiểu nhầm rồi."

"Hiểu nhầm?"

Tôi đã hiểu sai điều gì về nỗi khổ của Yamamoto-san?

"Đúng là em luôn nói muốn quan hệ. Nhưng không phải vì khao khát bản thân quan hệ."

Hẹn hò với con trai, xây dựng mối quan hệ lành mạnh, rồi đến quan hệ thân mật. Vì không thể có điều bình thường ấy với mọi người, Yamamoto-san mới đau khổ. Vậy đó không phải là khao khát quan hệ sao?

"Nhưng giờ em nói muốn quan hệ với Sotomichi-kun, là vì quan hệ với anh vui quá, nên muốn làm luôn."

Yamamoto-san vừa nói vừa ngượng nghịu.

"Nghe em nói vậy... vui lắm..."

Được nói muốn quan hệ vì thấy vui, với đàn ông không gì hạnh phúc hơn. Nhưng nếu không phải khổ vì không quan hệ được, thì lời nhờ vả của Yamamoto-san bấy lâu là gì?

"Ừm ừm, em sẽ nói rõ. Trước hết... lần nữa nhé?"

Yamamoto-san kéo nhẹ "cậu nhỏ" tôi đang lơ lửng, đòi tiếp.

"Lần này muốn Sotomichi-kun nằm dưới."

Yamamoto-san ngồi dậy tư thế báo cái, ra lệnh cho tôi nằm.

Thấy cô ấy vui thế, có lẽ việc Yamamoto-san bảo tôi chọn Miyu cũng là kết quả tốt.

Vậy là được rồi.

"Nằm thôi đúng không?"

"Tốt nhất là làm cá ngừ."

"Thật à..."

Không ngờ có ngày bị con gái bảo làm cá ngừ, nhưng nếu là Yamamoto-san thì cũng được.

Tôi nằm ngửa trên giường, thả lỏng toàn thân.

Yamamoto-san cưỡi lên hông tôi, tự dẫn "cậu nhỏ" vào cửa âm đạo. Rồi không chút trì hoãn, "chụp" một cái hạ hông xuống, nhét đến tận gốc vào trong.

"Agg... ugh... cái này... ừm, a... thích...!"

Yamamoto-san không động tác mạnh, chỉ đẩy hông tới lui, dùng "cậu nhỏ" tôi chà xát sâu trong ống thịt.

"Aaaa... Yamamoto-san...! Làm vậy... aaaa!"

Tôi dùng hết sức kìm hông không cử động, phó mặc khoái cảm cho Yamamoto-san dùng âm đạo hành hạ.

Con gái đang dùng hết cơ thể để làm tôi sướng. Cử động ở đây là phủ nhận điều đó. Tôi muốn Yamamoto-san thỏa thích làm tôi sướng.

"Ha... ha... của Sotomichi-kun... cứng thật tuyệt..."

Có vẻ Yamamoto-san rất thích độ cứng "cậu nhỏ" tôi. Trước giờ bị đút vào rồi rút ra ngay, mọi người đều xìu sau đó.

Để Yamamoto-san thích gì làm nấy, giữa hai chúng tôi chỉ tràn ngập ý thức chung về khoái cảm, khoảnh khắc này, tôi và Yamamoto-san hoàn toàn hòa làm một.

"Phù... ừm... không biết sướng thế này... Hay là em ở với Sotomichi-kun đến phút chót."

Yamamoto-san dừng động tác, với lấy điện thoại gần giường.

"Yama...moto...san...?"

"Lách cách", cô ấy chạm màn hình vài lần, rồi áp loa vào tai.

Không còn nghi ngờ gì.

Yamamoto-san đang gọi cho ai đó trong tình trạng "cậu nhỏ" tôi vẫn trong âm đạo.

"──Chào buổi tối, cảm ơn anh đã quan tâm. Em là Yamamoto. Em muốn bàn về lịch làm tuần này."

Có vẻ Yamamoto-san gọi đến chỗ làm part-time. Hình như ca làm của cô ấy vào ngày cuối cùng cô ấy hẹn quan hệ với tôi.

"Vâng, em xin lỗi. Có việc rất quan trọng... lỡ dính vào..."

Yamamoto-san xoa bụng, nhìn xuống chỗ nối với ánh mắt ngây ngất. Rồi đặt ngón trỏ lên môi, hạ sâu hông xuống tạo tiếng "oẹt".

"...!"

Có lẽ do căng thẳng, độ nhạy tăng cao. Chỉ rung động của thành âm đạo Yamamoto-san cũng đủ khiến tôi suýt kêu.

"Vâng... đúng rồi ạ... Tuần sau em đi được ạ. Phù... ừm... vâng, cảm ơn anh. Mong anh giúp đỡ."

Yamamoto-san cúp máy, ném điện thoại lên sofa, rồi với đà đó đè lên người tôi.

"Ổn chứ?"

"Không ổn."

"Hả?"

Cô đang làm gì vậy Yamamoto-san.

"Vì gọi điện đột ngột làm hổng ca. Toàn thời gian nên tìm người thay cũng khó. Mùa này thiếu người sẽ bận lắm."

Yamamoto-san kể tội mình như chuyện người khác. Rồi thả lỏng gò má, nhìn tôi với vẻ mặt dâm đãng.

"Làm sao giờ. Quan hệ với Sotomichi-kun sướng quá, em thành đứa hư rồi."

Biểu cảm Yamamoto-san vừa như bối rối, vừa như vui mừng, dù sao giờ cô ấy cũng không ưu tiên gì ngoài chuyện ấy.

"Ừm... aaaa... Sotomichi-kun...!"

Yamamoto-san lại bắt đầu cử động, quan hệ tiếp tục.

"Yamamoto-san... uguh... bên trong ướt nhẹp... sướng không tả nổi...!"

Trong cơ thể Yamamoto-san đã lên tới đỉnh cao, tôi không xuất tinh mà vẫn duy trì độ cứng. Đây không phải chuyện kiên nhẫn hay xuất sớm, mà là điều chỉ tôi làm được. Cơ thể này đang giúp ích cho Yamamoto-san. Tôi đang giúp Yamamoto-san với tư cách đàn ông.

"Ừm hừm. Em sẽ làm anh sướng hơn."

Yamamoto-san khom người chút, thè lưỡi liếm quanh ngực tôi.

"A... cái đó, không được! Ừm, naaa, chỉ cái đó thôi, không... được...!"

Tôi hiểu ý nghĩa hành động Yamamoto-san. Cô ấy định liếm núm vú để tăng khoái cảm cho tôi.

"Chỗ này? Yếu thế à?"

Lưỡi Yamamoto-san tránh đầu núm vú, chỉ liếm xung quanh. "Không được" của tôi trong đầu Yamamoto-san nhanh chóng được hiểu thành "sắp xuất".

"Ừm hừm. Chỗ này cũng bị Miyu-chan trêu à. Chị em thân thiết nhỉ."

Ngón tay Yamamoto-san đặt giữa xương sườn tôi, tiến dần lên cổ.

"Ừm. Ra vậy. Đây là nút xuất tinh của Sotomichi-kun."

Yamamoto-san vui vẻ chỉ liếm quanh ngực tôi.

"U, guhaa... aaaa... đó là... a, nhưng, em, muốn, ra...!"

Tôi bị Yamamoto-san hành hạ lâu quá, chịu đựng cũng đến giới hạn.

"Muốn ra? Vậy nói 'Xin cho em ra, làm ơn đi' thì em sẽ cho ra."

"Ha, aaa... xin... cho em... ra... agg, ugh...!?"

Ngay trước khi tôi nói xong, Yamamoto-san lấy ngực bịt miệng tôi. Thịt mềm như kẹo dẻo đó bao phủ cả miệng, khiến tôi khó thở.

"Ừm, uguh... uuuu...!"

"Ha, ừm... a, ừm, aaaa... của Sotomichi-kun, sướng quá... hừm, ừm, aaaa...!"

"Ừm ừm! Ừm! Naaaa, a, ừm, faaa, aaaa!"

Tưởng sắp được ra thì bị hoãn ngay trước giờ, trong lúc đó "cậu nhỏ" tôi vẫn bị chà xát. Dù van xin "cho em ra" trong ngực, Yamamoto-san không ngừng quan hệ. Khoái cảm và khó thở khiến ý thức mơ hồ, tôi vừa cảm nhận cả hai như lạc thú vừa cầu xin cho xuất.

"Ừm, haa... phụ phụ. Sotomichi-kun, khóc kìa. Thích ngực thế... haa, aaa... ừm, aaaa, ừm, ừm... e, em, sắp, em sắp lên nữa...!"

Yamamoto-san đút sâu "cậu nhỏ" vào điểm khoái cảm vừa tìm thấy, vung hông điên cuồng.

Khoái cảm truyền sang tôi cũng tăng theo, không nghĩ được gì ngoài xuất tinh.

"Aaaaa haa... ừm aaa, aaa, a... ừm, ừm ừm!"

"Ừm, ừm... Sotomichi-kun cũng, cùng lên, nào... a, naaaaa, ừm, a, ừm ừm, a... ừm, chụp, chụp...!"

Vừa rời ngực khỏi miệng tôi, Yamamoto-san đã mút núm vú tôi. Đầu nhỏ xíu trên ngực bị lưỡi Yamamoto-san giày xéo, nửa dưới bị hông cô ấy đang lên đỉnh mài mòn, khoái cảm xuyên khắp cơ thể.

"Ừm chụ, Sotomichi-kun, ừm! Iyo, lên, ừm, ừm ừm──!!"

"Yamamoto-san... auwaaa, a, Yamamoto-san...! Aaaa, a, uu, aaaaaa!!"

Đoàng, đoực, đoàng, đoực rực──!!

Bị âm đạo Yamamoto-san đang co thắt khi lên đỉnh bóp nghẹt, tôi phóng tinh ồ ạt.

Cơ thể vừa căng cứng vì khoái cảm giờ bị mệt mỏi bao trùm sau khi xuất tinh. "Cậu nhỏ" rút khỏi âm đạo vẫn đeo bao cao su đầy tinh dịch sắp trào ngược.

Yamamoto-san tháo ra, buộc miệng rồi ném vào thùng rác gần đó, thả người đè lên tôi. Không hẳn kiệt sức, nhưng có lẽ lần đầu lên đỉnh khiến tinh thần cũng mệt.

Chiều cao và vóc dáng Yamamoto-san có sức nặng tương ứng, cho tôi cảm giác thực sự vừa quan hệ với cô ấy.

"Ha... phù... sao ấy... tưởng lên đỉnh xong sẽ sảng khoái... nhưng lại cứ ngây ngất..."

Thở dốc, Yamamoto-san vẫn đè lên không nhúc nhích. Trán lấm tấm mồ hôi, tóc dính bết trông quyến rũ.

"Này, Sotomichi-kun."

Yamamoto-san vòng tay sau đầu tôi, ôm chặt.

"Em làm cô gái nặng nề một chút được không?"

Yamamoto-san thì thầm giọng nhỏ. "Nặng nề" hẳn là về nỗi buồn.

"Được. Anh đang nghe."

Nếu là chuyện đã giải quyết, tôi không cần phòng bị. Việc cô ấy muốn nói nghĩa là trong lòng đã ngăn nắp.

"Em thích quan hệ. Khi làm chuyện ấy riêng hai người, có thể chạm vào phần gốc tính cách mà bình thường không bộc lộ, đúng không? Em thấy vui vì điều đó."

Tôi cũng từng cảm nhận vậy. Yamamoto-san với tinh thần phục vụ đi sâu vào lòng người, dò xét bản chất, rồi chọn lời nói hay hành động phù hợp sở thích.

"Nấu cơm, ôm, gối đầu lên đùi. Em làm điều người ta muốn, họ vui vẻ. Em chỉ nhìn nụ cười ấy thôi cũng hạnh phúc."

Lời như thánh nữ. Nhưng với Yamamoto-san, tôi thành thực thấy hợp.

"Nhưng mà, lúc nào cũng vậy, vui chỉ lúc đầu."

Giọng trầm xuống, hơi thở Yamamoto-san pha tiếng thở dài.

"Trên sofa, mặc nguyên quần áo âu yếm, sờ chân nhau, cù nhau. Quan hệ chậm rãi, từ từ thế, rồi khi đối phương không chịu nổi, em cho họ xuất... Những lúc như vậy, mọi người đều vui, em cũng vui."

──"Nhưng" Yamamoto-san tiếp.

"Nhưng khi đòi hỏi trực tiếp hơn, như dùng tay hay miệng, mọi người mất hết bình tĩnh. Quan hệ kết thúc nhanh chóng, dần ngại ngùng, nhưng mọi người đều thấy sướng khi quan hệ với em..."

Yamamoto-san thở hổn hển, ôm tôi chặt hơn, nghỉ một nhịp.

"Cuối cùng ai cũng bảo 'Xuất nhanh đi'. Không màn thủy, có lúc bị tấn công như cưỡng hiếp. ... Không hiểu sao. Dù trước đó quan hệ vui thế. Có lẽ họ nghĩ xuất nhanh nên không làm tốt phần chính, rồi em bỏ họ."

Mắt Yamamoto-san ươn ướt. Hẳn quá khứ đau lòng hơn lời kể. Tôi không nói gì được, nhưng muốn truyền đạt rằng mình đang nghe, nên cũng ôm nhẹ Yamamoto-san.

"Em không quan tâm chuyện không quan hệ được. Chỉ muốn họ sướng, vui vẻ. Thế rồi được khen một chút, em đã hạnh phúc."

Ra vậy. Đó là chỗ tôi hiểu nhầm.

Nỗi khổ của Yamamoto-san đúng là không quan hệ được. Nhưng không phải vì cô ấy muốn sướng.

Yamamoto-san khéo léo, xinh đẹp, có thể làm đối phương vui bằng mọi cách. Giữa lúc đó, chỉ riêng hành động quan hệ yêu thích lại không làm bạn tình vui. Điều đó với Yamamoto-san mới đau lòng nhất.

"Vì thế, lúc Sotomichi-kun đợi em bình tĩnh lại, em đã rất vui."

Lúc Yamamoto-san im lặng vì hồi hộp, việc tôi dừng lại là đúng. May quá.

"Lúc nhờ anh trong phòng tư liệu, em vẫn còn vết thương lòng, hơi vội. Nhưng quan hệ với Sotomichi-kun rồi, nó biến mất."

Lần đầu quan hệ với Yamamoto-san, đúng là vẫn có sự tuyệt vọng với quan hệ. Nhưng không biết từ lúc nào, cùng lời nói đã mang nghĩa khác. Từ 'Muốn quan hệ để xóa hình ảnh xấu' thành 'Muốn quan hệ vì quan hệ với anh vui'.

"Sotomichi-kun, cảm ơn anh."

"Chụt", đôi môi Yamamoto-san chạm vào má trái tôi.

"Ồ, ừ. Không, không có gì."

Không giấu nổi bối rối, dù vừa được khen vẫn không thoải mái. Chỗ này dù có tích lũy kinh nghiệm cũng không làm gì được. Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận tình cảm rõ ràng thế.

"Này, sao ấy, chỉ vì không tự tin mà làm chuyện tệ với Yamamoto-san, em không thể tưởng tượng nổi."

Yamamoto-san dịu dàng, tận tụy, là người phụ nữ chu đáo. Làm hại người tuyệt vời thế, chỉ có kẻ tâm thần không bình thường.

"Phụ phụ. Em biết anh chỉ biết em bây giờ."

Yamamoto-san cũng vượt qua nhiều khó khăn để trở thành người phụ nữ quyến rũ thế này. Vài năm trước vẫn là học sinh cấp hai, hẳn cũng có thời kỳ khó khăn.

"Hơn nữa, Sotomichi-kun quên điều quan trọng."

"Hả? Có hẹn gì sao?"

Tôi chỉ nghĩ lời hứa với Yamamoto-san là quan hệ đến khi Miyu về.

"Không phải thế. Đúng là anh thế đấy. Nhầm lẫn và suy diễn kinh khủng lắm."

"Em cũng bị Miyu nói thế..."

Hai cô gái cùng nhận xét như vậy. Hẳn là điều cần lưu ý lắm.

"Vậy tự nhận ra đi."

Yamamoto-san dùng ngón tay gõ "cốc" lên trán tôi.

"Vâng..."

Bị mắng rồi. Nhưng Yamamoto-san giấu nụ cười khó hiểu trong biểu cảm, hẳn không phải chuyện gây phiền hà.

"Thôi kết thúc chuyện này! Sotomichi-kun, quan hệ nào, quan hệ."

Yamamoto-san vừa hát nghêu ngao giọng vui tươi, vừa lấy bao cao su mới ra khỏi hộp.

"Ơ... vừa... xong mà...?"

Tôi lẩm bẩm, Yamamoto-san vẫn cưỡi trên người mút ngón tay ngượng nghịu.

Hình như Yamamoto-san từng nói 'chuyện sướng khi quan hệ không quan trọng, ưu tiên là đối phương vui' mà.

"Đúng là vậy nhưng... cái đó... em muốn thêm..."

Giọng đầy áy náy, Yamamoto-san vẫn không nương tay xé bao bọc, dùng tay kích thích "cậu nhỏ" tôi.

"Anh... đồng ý chứ...?"

Yamamoto-san hỏi không phải tôi, mà là "cậu nhỏ" tôi.

Ánh mắt rõ ràng đang nhìn xuống dưới.

Và "cậu nhỏ" tôi phồng lên, tự ý trả lời "Có" mà không cần hỏi ý tôi.

"Ừm hừm. Chỗ đó tuyệt lắm."

"Cậu nhỏ" vênh váo và Yamamoto-san âu yếm một lúc, rồi cuối cùng bao cao su được phủ lên. Yamamoto-san lại dùng tay nâng "cậu nhỏ" tôi, "chụp" một cái đút vào âm đạo đã sẵn sàng.

"Ugh... aaaa...!"

"Ha uwaa... phù... tốt... cái này... thích..."

Yamamoto-san tận hưởng "cậu nhỏ" trong âm đạo một lúc, khi tâm trạng ổn định mới đối mặt tôi.

"Này, Sotomichi-kun."

Yamamoto-san vừa nghịch ngực tôi vừa nói.

"Tiện thể, thử quan hệ thô tục kiểu Miyu-chan chắc chắn không làm nhé...?"

Giọng điệu nhỏ nhẹ phát ra lời kinh khủng.

"Th... thô tục...?"

"Không phải kiểu quan hệ tình cảm như người yêu."

Ngón tay Yamamoto-san đặt giữa xương sườn tôi, tiến dần lên cổ.

"Kiểu đập nhau bằng bản năng, kinh khủng ấy."

Vừa đặt tay lên động mạch cổ vừa cười quỷ dị "Ừm phụ", Yamamoto-san.

Trong đôi mắt đang nhuốm màu đỏ thẫm ấy, tôi thoáng thấy vận mệnh tử vong.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

vo lo khô luôn
Xem thêm