• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

01

08 Hân Hoan Đưa Tiễn!

0 Bình luận - Độ dài: 1,465 từ - Cập nhật:

Dù đây là lần đầu Xia Yi nhìn thấy kiếm sĩ này, nhưng nàng lại cảm thấy hình ảnh này vô cùng quen thuộc, thậm chí lập tức liên kết với Kiếm Thánh nhân tộc mà Xia Lulu đã nhắc đến. Không thể sai được, đây chính là Kiếm Thánh nhân tộc! Nàng khẳng định chắc nịch.

Chỉ có điều, tại sao Kiếm Thánh nhân tộc lại xuất hiện trong hoàng cung Long tộc chứ? Hoàn toàn không có khả năng này, hoàng cung Long tộc không thể dễ dàng bị tự tiện xông vào như vậy, nhân loại ngay cả hộ vệ ngoài cổng cũng không qua nổi.

Có lẽ là phản ứng theo bản năng của Long tộc, Xia Yi cong người, quất mạnh đuôi vào tấm gương, đánh bay nó ra xa.

"Lui! Lui! Lui!"

Xia Yi cảm thấy có điềm chẳng lành, bèn lao ra khỏi phòng, tìm kiếm tung tích của Sera.

"Sera!"

"Sera!!"

"Ngươi... ngươi mau ra đây! Đừng trốn ta nữa!"

Trên hành lang tối om, Xia Yi gân cổ gào lớn gọi Sera. Nhưng Sera không hề đáp lại.

"Sera, ngươi còn không ra, ta sắp nổi giận rồi đấy! Hậu quả khi ta nổi giận rất nghiêm trọng, ta sẽ phạt ngươi... ăn bánh kem bơ và đùi gà rán, cho ngươi béo chết luôn!" Xia Yi hét lớn.

Trong hành lang trống trải, chỉ có tiếng vọng lại. Ánh trăng tĩnh lặng chiếu xuống, rọi lên người tiểu công chúa, làm bừng sáng mái tóc bạc dài và gương mặt tủi thân của nàng.

"Nếu Sera mất tích, vậy thì đi tìm người khác!"

"Lucia!! Lucia!!"

"Mẫu thượng!! Mẫu thượng!"

Xia Yi chạy đi, vừa chạy vừa la hét. Nếu là ngày thường, hoàng cung Long tộc đã sớm náo loạn cả lên rồi.

Chỉ là lúc này, lại yên tĩnh đến kỳ lạ. Hộ vệ tuần tra đêm trong hoàng cung đều biến mất không dấu vết, không một chút hơi người, dường như tất cả mọi người trong hoàng cung đều đã bốc hơi khỏi trần gian, không gian này chỉ còn lại một mình Xia Yi.

Nàng xông vào phòng ngủ của Xia Lulu, tông cửa ra, nhưng không thấy mẫu thân mình đâu. Phòng của những người khác cũng vậy, không một bóng người.

"Ta... ta... gặp ma rồi sao?!"

Đây là lần đầu Xia Yi gặp phải tình huống này, không khỏi sợ hãi, lập tức chuyển sang trạng thái phòng thủ mạnh nhất để bảo vệ mình—tìm một góc ngồi thụp xuống, ôm đầu thủ thế.

Một lúc lâu trôi qua, vẫn không có gì thay đổi.

Quả nhiên dù có trốn ở đây cũng không ai đến tìm mình sao? Xia Yi hết cách, đành phải suy nghĩ.

Nếu là ma quỷ, chắc đã ra tay với mình từ lâu rồi. Nhưng ngoài Kiếm Thánh nhân tộc trong gương, mình cũng chẳng thấy thứ gì khác. Là một pháp sư, nàng không cảm nhận được dấu vết ma lực nào, vậy có nghĩa là tình trạng hiện tại không phải do pháp thuật gây ra.

Vậy thì chỉ còn một khả năng—mình đang mơ.

Lúc đó Sera dỗ mình ngủ, nói chuyện một hồi thì mình ngủ thiếp đi, chìm vào giấc mộng.

"Nói đi nói lại, mình sợ cái gì chứ?"

Kiếm Thánh nhân tộc là cái thá gì? Chỉ là một tên đồng bệnh tương lân thao tác xanh lét, trình độ gà mờ mà nghiện lại còn ham vui mà thôi! Tên Kiếm Thánh nhân tộc này, lại dám trêu chọc ta ngay trong mơ của ta. Một tên Kiếm Thánh gà mờ mà cũng dám ở đây giả thần giả quỷ, ta việc gì phải sợ ngươi chứ?

Tiểu công chúa càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng tức...

"Méow nó chứ!" Xia Yi đứng bật dậy.

Giận dữ! Giận dữ! Giận dữ!

Cơn tức giận đã lấn át tất cả những cảm xúc khác, Xia Yi chỉ muốn mau chóng tìm ra tên Kiếm Thánh nhân tộc này, cho hắn một cái bạt tai.

Xia Yi đi về phía phòng mình. Cửa sổ như bị ai đó mở ra, gió lạnh không ngừng thổi vào, nến đã tắt ngấm. Nhưng cảnh tượng này không những không dọa được Xia Yi, ngược lại còn đổ thêm dầu vào lửa cho cơn giận của nàng.

"Ngươi còn dám dọa ta? Đúng là đáng đòn!"

Nàng bước tới, dựng tấm gương đang đổ dưới đất lên.

Ban đầu, trong gương phản chiếu hình ảnh Long tộc loli, nhưng rồi mặt gương gợn sóng như mặt hồ, mờ đi, sau đó lại hiện ra hình ảnh Kiếm Thánh nhân tộc.

Xia Yi giơ tay lên. Kiếm Thánh nhân tộc cũng vậy.

"Còn dám giả vờ? Ngươi ra đây cho ta!"

Xia Yi tóm lấy găng tay sắt của Kiếm Thánh nhân tộc, cảm nhận được sự chân thực, rồi lôi đối phương ra khỏi gương, quăng mạnh vào tường. ẦM!

Phòng ngủ của Xia Yi rung chuyển dữ dội. Sau một tiếng nổ lớn, bức tường bị nàng phá thủng một lỗ lớn, còn Kiếm Thánh nhân tộc cũng bị hất văng ra ngoài, rơi xuống mặt đất bên ngoài lâu đài.

Cú va chạm mạnh mẽ như vậy dường như không hề hấn gì với Kiếm Thánh nhân tộc, hắn tỉnh bơ đứng dậy từ mặt đất.

Xia Yi nhảy xuống từ bên cạnh lỗ thủng, đáp xuống đất một cách vững vàng, thân pháp mười điểm!

"Xưng tên ra đi, nhân loại." Nàng cao ngạo hỏi.

Kiếm Thánh nhân tộc không nói một lời, chỉ nhìn chằm chằm Xia Yi.

"Đúng là kẻ vô lễ, bị dọa đứng hình rồi sao? Ta là Xia Yi Christie, Công chúa Ngân Long sẽ ban cho ngươi sự hủy diệt!"

Xia Yi vẫn rất lịch sự, dù sao cũng đã được Xia Lulu giáo dục theo kiểu tinh hoa hoàng tộc mà. Long tộc là phải luôn giữ gìn sự tôn quý của mình!

Kiếm Thánh nhân tộc giơ tay lên, khẽ lẩm bẩm điều gì đó. Rõ ràng là những âm thanh mơ hồ khó nhận biết, nhưng Xia Yi lại có thể hiểu được, hắn đang gọi Thánh Kiếm Gram.

Quả nhiên, trong tay Kiếm Thánh nhân tộc xuất hiện một thanh Thánh Kiếm.

Tên này muốn làm gì đây? Hỏi thì không nói một lời. Xia Yi thực sự không hiểu nổi. Nhưng đối phương đã khiêu khích như vậy, nàng không thể không ứng chiến.

"Nếu ngươi đã nóng lòng tìm đến cái chết như vậy, thì ta đây cũng không ngại tiễn vong hồn dai dẳng của ngươi sang kiếp sau đâu!"

Xia Yi giơ tay lên, vốn định triệu hồi Pháp trượng Tường Vi của mình, tiện tay tung vài quả Hỏa Cầu Thuật thiêu tên Kiếm Thánh nhân tộc này thành tro bụi. Nhưng nàng chợt nhớ ra một chuyện.

Khoan đã, hắn có, ta cũng có mà.

"Thánh Kiếm! Gram!" Giọng Xia Yi đanh thép, như ra lệnh.

Thanh Thánh Kiếm trong tay Kiếm Thánh nhân tộc vậy mà lại bay lên, dưới một ý chí mạnh mẽ, rơi vào tay nàng.

Kiếm Thánh nhân tộc dường như sốt cả ruột, cũng muốn đoạt lại Thánh Kiếm. Nhưng Xia Yi sao có thể cho hắn cơ hội chứ.

Uy Áp Long Vương!

Đôi mắt màu bạc của nàng lóe lên tia sáng nhẹ, uy áp như một cú va chạm hữu hình, đẩy lùi Kiếm Thánh nhân tộc. Là người mang huyết thống hoàng tộc, Xia Yi đương nhiên được thừa hưởng những chiêu thức mạnh mẽ từ mẫu thân.

Tuy uy lực và hiệu quả không bằng Xia Lulu, nhưng để bắt nạt gà trong ao thì quá đủ rồi!

"Đến cuối cùng, vong hồn của ngươi lại còn bị chính Thánh Kiếm bầu bạn với mình đánh tan, cảm giác của ngươi bây giờ thế nào hả, Kiếm Thánh nhân tộc!" Xia Yi không nhịn được cười nhạo. Vị Kiếm Thánh như một khổ chủ đáng thương, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thánh Kiếm bị đoạt mất mà bất lực.

Kiếm Thánh nhân tộc như kẻ mất trí, lao lên.

Vô số kiếm thuật được truyền vào đầu óc Xia Yi, nàng vậy mà không thầy tự thông vô số chiêu thức, lại có Thánh Kiếm Gram trong tay, càng như cá gặp nước.

"Chém!"

Xia Yi vung một đường kiếm sắc lẹm, tựa như sao băng xé toạc màn đêm, kiếm quang trong khoảnh khắc rọi sáng cả bầu trời.

Không còn gì để nói, một kiếm này chém xuống, hân hoan đưa tiễn Kiếm Thánh nhân tộc!

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận