Về đến nhà được một ngày sau chuyến đi Osaka, tôi và Alice đã có đi chơi một chút đến trung tâm thương mại để tìm kiếm bộ yukata để mặc cho lễ hội pháo hoa ngày mai.
Tôi thực sự không có nhu cầu đặc biệt nào về việc mặc yukata, nhưng Alice thì không giống vậy nên tôi đã bị cô ấy đánh thức từ sáng sớm. Bây giờ, chúng tôi đang cùng nhau xem yukata ở cửa hàng kimono.
"Takuma nghĩ yukata màu nào sẽ hợp với em?"
"Cũng khó nói, nhưng cá nhân tôi nghĩ màu xanh lam sẽ hợp với cô."
Bộ yukata màu xanh lam mang đến một ấn tượng tươi mát và dễ chịu, chắc chắn sẽ rất hợp với Alice. Nghe tôi nói vậy, Alice cầm lấy bộ yukata màu xanh lam rồi đi vào phòng thử đồ. Một lát sau, Alice bước ra khỏi phòng thử đồ và lên tiếng.
"Thế nào?"
"Đúng như tôi nghĩ, rất hợp với cô."
Bộ yukata màu xanh lam hợp với Alice hơn cả những gì tôi tưởng tượng, trông cô ấy chẳng khác nào một người mẫu.
"Cảm ơn anh, vậy em sẽ lấy bộ này."
"Cô không muốn thử màu khác sao?"
"Không cần đâu, vì Takuma đã nói là hợp với em mà, chắc chắn sẽ không sai đâu."
"Nếu cô thấy hài lòng thì ổn thôi."
Alice lại đi vào phòng thử đồ, thay bộ quần áo ban đầu rồi bước ra.
"Vậy thì tiếp theo chúng ta chọn yukata cho Takuma nhé."
"Không, tôi không cần đâu."
"Đã cất công đến lễ hội pháo hoa thì Takuma cũng nên mặc yukata đi chứ."
"Dù vậy thì tôi cũng có mang đủ tiền để mua yukata đâu."
Vì đây là cửa hàng kimono trong trung tâm thương mại nên giá khá chát, với số tiền tôi đang có thì chắc chắn là không đủ.
"À, yukata của Takuma thì để em mua cho, anh không cần lo về tiền đâu."
"Không, ngại lắm."
"Vậy thì coi như em cho anh mượn nhé."
Có vẻ Alice rất muốn tôi mặc yukata. Cuối cùng, tôi vẫn bị cô ấy thuyết phục nên quyết định mua cả yukata cho tôi nữa.
"Bộ yukata này thì sao?"
"Hơi sặc sỡ quá, em nghĩ không hợp với anh đâu."
"Vậy bộ này thì sao?"
"Bộ này nhìn cũng ổn áp phết."
Chúng tôi cứ trao đổi như vậy vài lần, cuối cùng tôi đã chọn một bộ yukata chỉ một màu đen. Sau đó, chúng tôi ra quầy thanh toán, tổng số tiền cho hai bộ yukata là năm vạn yên.
Năm vạn yên là một số tiền lớn đối với một học sinh trung học như tôi. Nhưng Alice không chút đắn đo mà quẹt thẻ tín dụng.
"…Sao cô nhiều tiền thế?"
"Thu nhập của em cũng khá, không đến nỗi thiếu tiền đâu."
"Tôi cứ tưởng Alice không làm thêm gì cả, vậy cô kiếm tiền bằng cách nào vậy?"
Tôi tò mò hỏi, và Alice đã trả lời một cách bất ngờ.
"Là cổ tức từ cổ phiếu đó anh, hình như mỗi năm em nhận được khoảng bốn triệu yên."
"Bốn triệu yên!? Để nhận được số tiền cổ tức lớn như vậy thì vốn đầu tư ban đầu chắc chắn phải rất lớn, vậy cô lấy đâu ra số tiền đó thế…?"
Tôi không rành lắm về cổ phiếu, nhưng nếu tỷ suất lợi nhuận là 10% thì vốn ban đầu cũng phải khoảng bốn mươi triệu yên. Sau đó, Alice đã giải thích cho tôi.
"Em đã mua khoảng một triệu yên cổ phiếu của công ty vận hành trò chơi Puzzle & Dragons trước khi game ra mắt. Một năm sau, game trở nên cực kỳ nổi tiếng và giá cổ phiếu đã tăng gấp 100 lần. Vì vậy, em đã chốt lời và dùng một phần số tiền đó để mua cổ phiếu có tỷ suất cổ tức cao."
Tôi không giấu nổi sự kinh ngạc trước những gì Alice nói ra như không. Mà khoan đã, trước khi Puzzle & Dragons trở nên nổi tiếng thì đó là một công ty hoàn toàn vô danh, vậy mà cô ấy lại dám đầu tư một triệu yên vào đó.
Nếu không phải là người đến từ tương lai thì chắc chắn không thể mua bán đúng thời điểm như vậy được, nhưng chuyện đó làm gì có thật, vậy thì Alice hẳn là một người có tầm nhìn xa trông rộng đến mức đáng kinh ngạc.
"Alice có lẽ không cần phải đi làm sau này mà vẫn có thể sống bằng nghề đầu tư cá nhân nhỉ?"
"Em chỉ may mắn thắng cược một lần thôi nên chắc là khó đó anh. Với lại, em đã quyết định sẽ 'làm dâu' nhà Takuma vĩnh viễn rồi mà."
Alice vừa nói vừa cười toe toét, cô ấy vẫn không có gì thay đổi. Chúng tôi rời khỏi cửa hàng kimono sau khi đã đạt được mục đích nhưng Alice dường như vẫn còn muốn đi đâu đó nên đã kéo tay tôi.
"Này, tiếp theo chúng ta đi đâu vậy?"
"Đến đó rồi anh sẽ biết."
Vì cô ấy cố tình lảng tránh nên tôi có một dự cảm chẳng lành và tiếc thay, dự cảm đó đã hoàn toàn chính xác.
"Ơ kìa, đây là khu vực bán đồ bơi nữ mà."
"Dạo này ngực em lớn hơn nên em định mua cái mới."
"Anh sẽ đợi em ở ngoài, em cứ chọn thoải mái đi."
"Ê, em định nhờ Takuma chọn cơ, như vậy thì phiền lắm."
Alice thản nhiên nói như vậy. Hình như cô ấy lại định nhờ tôi chọn nữa. Nhưng dù nghĩ thế nào thì việc chọn đồ bơi cũng khó hơn việc chọn yukata rất nhiều.
Chỉ riêng việc bị những khách hàng và nhân viên xung quanh nhìn chằm chằm thôi đã khiến tôi cảm thấy áp lực rồi, vậy mà còn phải chọn đồ bơi nữa thì đúng là cực hình.
"Takuma thấy em hợp với bikini màu đỏ hay màu đen hơn?"
"Anh thấy màu nào cũng hợp với em cả, nên em quyết nhanh đi."
Tôi chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây nên đã trả lời như vậy, nhưng có vẻ làm vậy không ổn lắm.
"Hừ, em sẽ không rời khỏi đây cho đến khi Takuma chọn cho em một cách nghiêm túc đâu."
"…Ê ê, làm ơn."
Không còn cách nào khác, tôi đành phải bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về bộ bikini nào sẽ hợp với cô ấy, nhưng Alice mãi vẫn chưa hài lòng, cuối cùng chúng tôi đã phải nán lại đó gần một tiếng đồng hồ.


7 Bình luận