Trong lúc cả hai người chúng tôi tiếp tục chuyến tham quan Osaka, tôi chợt nhận ra trời đã chập tối. Giờ đã gần đến giờ về nên chuyến đi vui vẻ lần này cũng sắp kết thúc.
Chúng tôi đang ngắm nhìn khung cảnh đêm rộng rãi từ một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng của Osaka, đài quan sát Harukas 60[note73201], đồng thời cũng là điểm đến cuối cùng của chúng tôi.
"Công nhận, ngắm cảnh đêm từ trên cao tuyệt thật."
"Cảnh đêm từ vòng quay đứng Ferris hôm qua cũng đẹp, nhưng cảnh đêm này lại mang một nét đẹp khác."
Nhân tiện, Harukas 60 là tòa nhà chọc trời cao thứ hai ở Nhật Bản và nếu may mắn thì thậm chí còn có thể nhìn thấy Kyoto và Kobe.
"Này, Takuma. Anh không có gì muốn nói với em sao?"
Khi tôi đang lấy điện thoại ra chụp ảnh thì Alice vừa cười khúc khích vừa nói vậy. Đến cả câu nói cũng giống hệt như hôm qua, cô ấy dường như nhất quyết muốn tôi nói câu đó ra.
"...So với cảnh đêm, Alice còn đẹp hơn nhiều, anh không muốn em là của ai khác." [note73202]
"Hể, nói vậy rồi thì bằng chứng đâu, anh 'show' ra đi?"
Vừa dứt lời, Alice liền chạm nhẹ ngón tay vào môi mình, nhìn tôi với vẻ mặt mong đợi rồi nhắm mắt lại.
Có vẻ như cô ấy không chỉ muốn tôi nói ra những lời xấu hổ mà còn đòi thêm một nụ hôn. Tôi phân vân không biết phải làm thế nào nhưng nghĩ đến hậu quả nếu cứ để mặc như vậy thì thật đáng sợ, nên tôi quyết định ngoan ngoãn nghe theo.
Tuy vậy, vì quá xấu hổ để nói ra nên tôi đã hôn lên má cô ấy. Alice mở mắt ra và nhìn tôi với vẻ mặt không hài lòng.
"Ôi chao, tiếc thật đấy, rõ ràng là một cơ hội tốt mà."
"Tôi thấy thế là được rồi."
Ngay từ đầu, tôi đã không có đủ can đảm để chiếm lấy đôi môi của Alice ở nơi có nhiều người xung quanh như thế này.
"Vậy thì này là để tham khảo cho lần sau nhé, em sẽ cho Takuma xem phải phản ứng thế nào mới là đúng."
"......Hả?"
Alice mặc kệ việc tôi vẫn còn chưa hiểu cổ đang nói gì đã nhào vào ôm rồi cưỡng hôn tôi. Mặc kệ ánh nhìn xung quanh, cô ấy đưa cả lưỡi vào miệng tôi.
Trong chuyện này tôi hoàn toàn bị động, được một lúc thì cô có vẻ thỏa mãn rồi nên buông tôi ra. Chỉ một chút xíu thôi, tôi đã nuối tiếc khoảnh khắc này (tất nhiên là tôi sẽ giữ bí mật).
"Đây mới là cách ứng xử đúng đấy, anh nhớ cho kỹ vào."
"...Tôi không thấy cần phải vậy... nhưng cứ nhớ tạm vậy."
Sau đó, Alice vui vẻ hơn và cùng tôi tận hưởng khung cảnh đêm từ Harukas 60 thêm một lúc nữa.
◇ ◇ ◇ ◇ ◇ ◇ ◇ ◇
"Hai ngày này đi chơi vui thật nhỉ."
"Ừ, chúng ta đã có rất nhiều kỷ niệm."
Sau khi rời khỏi Harukas 60, đã hơn hai tiếng trôi qua kể từ khi chúng tôi lên tàu shinkansen trở về ở ga Shin-Osaka. Chuyến đi này có nhiều chuyện xảy ra nhưng nhìn chung rất vui, tôi cảm thấy rất thoải mái.
Kỳ nghỉ hè năm ngoái tôi chủ yếu ở lì trong phòng chơi game, so với năm nay, tôi cảm thấy mình đang trải qua một kỳ nghỉ hè đúng nghĩa của một học sinh cao trung hơn.
"Em cảm thấy chỉ cần đặt lưng xuống giường là có thể ngủ ngay lập tức."
"Hôm nay chúng ta đi bộ suốt từ sáng giờ rồi mà."
Chúng tôi đã cùng Alice đi đến nhiều địa điểm nổi tiếng như Tsutenkaku, lâu đài Osaka, đền Tenmangu Osaka và Harukas 60. Đi tham quan thì rất vui, nhưng đồng thời cũng mệt mỏi kinh khủng. [note73205]
"Bữa tối cũng xong rồi, về nhà tắm xong là đi ngủ thôi."
"Ừ, thế thì tốt."
Để lấy lại sức, tôi định ngủ đến trưa mai. Kỳ nghỉ hè mới chỉ bắt đầu nên dù có lười biếng một chút cũng chẳng sao cả.
"À, đúng rồi. Ngày kia cậu có muốn đi xem pháo hoa ở quận Itabashi không?"
"Ngày kia tớ không có kế hoạch gì đặc biệt nên được thôi."
"Takuma thì là ngày kia, ngày kìa, ngày kía, ngày kịa cũng thế mà nhỉ."
Alice vừa cười khúc khích vừa nói như vậy. Xin đừng trêu chọc một kẻ cô đơn như vậy, tôi sẽ khóc thật đấy.
"Vậy quyết định thế nhé, mong cậu giúp đỡ."
"Đồng ý."
Lịch trình trống rỗng của tôi đã có thêm một buổi đi xem pháo hoa. Kỳ nghỉ hè mới chỉ bắt đầu mà lịch đã kín mít, khác hẳn so với năm ngoái.
Tôi cảm thấy như mình đã trở thành một người hướng ngoại, nhưng ngẫm lại thì có lẽ trong mắt người khác, tôi chắc chắn chỉ là một kẻ hướng ngoại đang cặp kè với một cô gái xinh đẹp như Alice.
"...Nếu đeo thêm nhẫn ở ngón áp út bên trái thì càng giống nhỉ."
"Takuma, anh vừa nói gì thế?"
Tôi nghĩ mình đã lẩm bẩm rất nhỏ, nhưng có vẻ cô bé Alice đang ngồi ở ghế bên cạnh vẫn ngeh được.
"Chỉ là tôi tự kỷ thôi, kệ đi."
"Ể, anh nói thế lại càng làm em tò mò đấy."
"Thật sự không có gì đâu mà...... Mà sắp đến ga Tokyo rồi đấy."
Tôi cố chuyển chủ đề để Alice không dò hỏi câu nói khi nãy nữa. Tôi không muốn cô ấy đào sâu vào câu thì thầm của mình nữa.
"À, về đến tận đây rồi cơ à."
"Vậy nên có lẽ chúng ta nên chuẩn bị xuống tàu thôi."
"Ừ, vì có nhiều hành lý nên chúng ta phải cẩn thận không được để quên đồ trên tàu nhé."
Và cứ như thế, chuyến du lịch hai ngày một đêm đầy ắp kỷ niệm của chúng tôi ở Osaka đã kết thúc.


4 Bình luận