I Was Caught up in a Hero...
Toudai (灯台) Ochau (おちゃう)- Giới thiệu nhân vật
- Web Novel
- 1 – Dị giới yên bình (1)
- 1 – Dị giới yên bình (2)
- 2 – Nhất định là một death flag
- 3 – Công tước là một người tốt
- 4 – Ma Vương chỉ là một đứa tép riu
- 5 – Anh hùng thực sự là một người vĩ đại
- 6 – Tôi gặp một con quỷ bí ẩn
- 7 - Bánh bông lan từ trên trời cao
- 8 - Bắt đầu cuộc hành trình
- 9 - Cô ấy là một chiến binh!
- 10 - Chênh lệch trình độ
- 11 - Tôi không phải lolicon!!
- 12- Lời mời từ phương xa
- 13 - Đúng như tôi nghĩ, bạn bè của một con quỷ dở hơi thì cũng dở hơi như vậy!!
- 14 - Nhất định là hầu gái!
- 15 - Họ là gia đình
- 16 – Tin tưởng
- 17 – Giao đoạn: Miyama Kaito—Con tim mỏng giòn và yếu ớt.
- 18 – Giao đoạn: Kuromueina, Quỷ nhân hiền hậu từ hư không.
- 19 – Bạn bè
- 20 – Mối quan hệ Cheat
- 21 – Thông hiểu lẫn nhau
- 22 – Giao đoạn: Kusunoki Aoi, Mối tình đầu bị giam cầm
- 23 – Không Thượng Uyển
- 24 – Cô ấy bị bệnh ngốc!
- 25 – Phúc lộc Thần linh
- 26 – Một người thú vị
- 27 – Rắc rối
- 28 – Bất khả kháng
- 29 – Con không thể thắng được cô ấy
- 30 – Cô ấy đặc biệt hơn
- 31 – Vi hành
- 32 – Fan cuồng
- 33 – Cô ấy thấy hết
- 34 – Giao đoạn: Tiệc trà Trắng và Đen – Tri thức nửa vời
- 35 – Cô ấy đang có một khoảng thời gian khó khăn
- 36 – Giản dị
- 37 - Thức tỉnh
- 38 - Dường như nó là một năng lực Cheat
- 39 – Họ không hợp nhau chút nào
- 40 – Trở thành riajuu
- 41 – Shiro-san vẫn thế
- 42 – Mẫu Thần
- 43 – Tôi mệt
- 44 – Thân thiết
- 45 – Một lời mời đi hẹn hò
- 46 – Bắt đầu cuộc hẹn với Kuro
- 47 – Cắm flag
- 48 – Tôi không nếm được.
- 49 – Âm Thế Vương quá bá!
- 50 – Yêu
- 51 – Chúng con đã trở thành bạn bè
- 52 – Isis Remnant (1) – Vị vua của sự chết chóc
- 53 – Isis Remnant (2) ~ Người cô ấy đã luôn tìm kiếm ~
- 54 – Sợ
- 55 – Có vẻ tôi đang trở nên thân thiết với Sieg-san
- 56 – Một ngày khó khăn
- 57 – Lilia-san lại xỉu nữa rồi!
- 58 – Có vẻ Neun-san là Anh hùng
- 59 – Có ổn không nếu tôi thể hiện mặt ngầu của mình dù chỉ một chút?
- 60 – Tôi chưa thể tin ngay điều ấy
- 61 – Tôi đã biết được một mặt khác của Kuro
- 62 – Tôi có cảm giác mình đang trở nên gần gũi hơn với Kuro
- 63 – Tôi đụng phải một chủ tiệm kì lạ
- 64 – Cô ta là một người dở hơi
- 65 – Cô ta thiếu kĩ năng kinh doanh một cách trầm trọng
- 66 – Vương vấn
- 67 – Tôi sẽ cố chủ động hơn nữa
- 68 – Tôi sẽ được cấp bằng sáng chế
- 69 – Tôi được tuyển dụng
- 70 – Tôi gặp được bố mẹ của Sieg-san
- 71 – Tôi nhớ chúng
- 72 – Một điều phức tạp vừa xảy ra
- 73 – Trao đổi thư từ
- 74 – Tôi sẽ nghe về quá khứ của Lilia-san
- 75 – Họ là bạn thuở nhỏ
- 76 – Đối đầu một cự quái
- 77 – Tử Vương phẫn nộ
- 78 – “TUYỆT DIỆT”
- 79 – Quá nghiêm túc là một vấn đề
- 80 – Tôi nghĩ nó đã được hàn gắn.
- 81 – Là lỗi của Shiro-san
- 82 – Em ấy rất ngoan ngoãn
- 83 – Giao đoạn: Vương quốc Symphonia ~ Chuyến viếng thăm của Thiên Địa Vương ~
- 84 – Sự yêu mến của một tinh linh
- 85 – Chúng tôi đang trở nên gần gũi hơn, phải không?
- 86 – Giao đoạn: Sieglinde ~ Những suy nghĩ bất thành lời ~
- 87 – Tôi là ứng cử viên vô địch!?
- 88 – Có một lượng lớn tinh linh nơi đây
- 89 – Gặp gỡ Thiên Địa Vương
- 90 – Tôi được cảnh báo
- 91 – Giao đoạn: Huyễn Vương Vô Diện ~ Vị vua của vực thẳm ~
- 92 – Kết quả sẽ rất khả quan
- 93 – Một Shura đã xuất hiện ở đó
- 94 – Tôi nghĩ mình đã giúp được Sieg-san
- 95 – Đúng như tôi nghĩ, Lilia-san đã bất tỉnh
- 96 – Cô ấy cũng đến
- 97 – Tôi gần gũi hơn với Kuro…
- 97 – EX – Thanh đo mức độ yêu mến (Affection meter) của phái nữ
- 98 – Cô ấy hết thuốc chữa rồi
- 99 – Tôi lại gặp thêm một người nữa
- 100 - Cô ấy là Thần Định mệnh
- 101 - Chronois-san dường như đang có một khoảng thời gian khó khăn
- 102 – Chuyện gì đã xảy ra thế?
- 103 – Cô ấy thách đấu tôi trong một trò chơi
- 104 – Chắc hôm nay là ngày may mắn của tôi
- 105 – Tôi cược lớn
- 106 – Tôi có thú cưng
- 107 – Tao ngộ
- 108 – Cô ta là ai thế?
- 109 – Người ta gọi ông ấy là Minh Vương quả không sai
- 110 – Thông tin về tôi đã được truyền đi
- 111 – Cô ấy thích động vật
- 112 – Cô ấy có được thông tin từ đâu đó
- 113 – Bắt đầu trận chiến
- 114 – Đổi
- 115 – Kẻ mạnh nhất xuất hiện
- 116 – Một người bí hiểm
- 117 – Tôi gọi Chronois-san là nhân vật chính được không?
- 118 – Bắt đầu bữa tiệc
- 119 – Một người cực kỳ bí hiểm
- 120 – Ai nấy đều ngỡ ngàng
- 121 – Rắc rối tiếp theo
- 122 – Kí kết thỏa thuận
- 123 – Vẫn chẳng biết gì cả
- 124 – Thứ gì cũng khủng khiếp
- 125 – Đặt chân đến Quỷ quốc
- 126 – Một con rồng cao thấu bầu trời đã xuất hiện
- 127 – Người ra dáng quân vương nhất
- 128 – Hội chứng tên biến thái may mắn!?
- 129 – Ngắn mạch não
- 130 – Chúng ta có thể không làm vậy được không?
- 131 – Đa thê
- 132 – Hạnh phúc đong đầy
- 133 – Tôi tận hưởng điều ấy từ tận đáy lòng
- 134 – Một tồn tại bí hiểm
- 135 – Bởi vì xấu hổ
- 136 – Cô ta đang nói cái quái gì thế?
- 137 – Cô ấy tính cả rồi
- 138 – Huyễn Vương này, cô rảnh rỗi đến vậy cơ à?
- 139 – Huyễn Vương, Vô Diện
- 140 – Alice vẫn như ngày nào
- 141 – Giao đoạn: Alice ~ Suy nghĩ ẩn mình trong bóng đêm ~
- 142 – Chương đặc biệt – Nếu: ~ Kuromueina ~
- 143 – Một người kỳ lạ
- 144 – Sắp có chiến tranh hay gì à?
- 145 – Chúng tôi sẽ đi biển
- 146 – Chronois-san đáng thương
- 147 – Cô lơ là quá đó!!
- 148 – Một nữ thần quyến rũ
- 149 – Rắc rối đã đến
- 150 – Một người bao dung
- 151 – Tôi mời Kuro đi chơi
- 152 – Hơi khác so với những gì tôi nghĩ
- 153 – Đáng sợ
- 154 – Chuyến thăm của quốc vương bệ hạ
- 155 – Một người anh yêu thương em gái mình
- 156 – Một lời hứa đi chơi
- 157 – Những người quan trọng với mình
- 158 – Em ấy biết
- 159 – Mối liên hệ kì lạ
- 160 – Ai đó như em ấy
- 161 – Tôi hỏi sai người rồi!!
- 162 – Họ là bạn thân của nhau
- 163 – Tội nghiệp Lilywood-san
- 164 – Cô ấy thích rồng
- 165 – Neun-san rất kì lạ
- 166 – Tôi bị mắng
- 167 – Sắp có gì đó lớn xảy ra
- 168 – Chương đặc biệt – Nếu: ~ Isis Remnant ~
- 169 – Họ đều là những chú chim non của Kuro
- 170 – Ước nguyện của mọi người
- 171 – Thổ lộ
- 172 - .
- 173 – Giao đoạn: Kuromueina (1) ~ Một nửa sự toàn năng
- 174 – Giao đoạn: Kuromueina (2) ~ Trái tim nở rộ ~
- 175 – Giao đoạn: Kuromueina (3) ~ Điều em mong muốn, chính là hạnh phúc ~
- 176 – Người ta thường làm gì khi hẹn hò?
- 177 – Hạnh phúc
- 178 – Hi vọng mối quan hệ của chúng tôi sẽ còn sâu đậm hơn trước
- 179 – Tràn ngập màu nắng
- 180 – Người tôi cần hỏi
- 181 – Mối quan hệ mình muốn
- 182 – Việc còn lại
- 183 – Tỏ tình
- 184 – Bảo vệ nụ cười
- 185 – Tôi sẽ mời Alice đi ăn thịt nướng
- 186 – Vẫn chưa hết
- 187 – Ý nghĩa của hạnh phúc
- 188 – Lại thêm một người nữa
- 189 – Dường như rất hợp
- Tập 01
- Tập 02
- Tập 03
- Tập 04
- Tập 05
- Tập 06
- Tập 07
- Tập 08
- Tập 09
- Tập 10
- Tập 11
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
177 – Hạnh phúc
Và như thế, buổi hẹn đầu tiên của tôi và Kuro, với tư cách là một cặp đôi, chính thức bắt đầu… và chẳng cần gì nhiều, ngay từ những phút đầu tiên đầu tôi đã muốn nổ tung rồi.
[Ehehe, nguyên một ngày cùng với Kaito-kun~]
Nắm tay tôi thật chặt, Kuro tủm tỉm cười.
Nắm tay không thì chưa đủ, cái này là ôm cả cánh tay luôn rồi ấy… và dĩ nhiên, bị cái thung lũng nhỏ xinh kia ép sát người khiến mọi cố gắng thuyết phục bản thân tôi bình tĩnh đều trở nên vô ích.
[Kaito-kun? Anh lo lắng sao?]
[Hả- A- À- T- Thì… T- Tại trước đây anh chưa có bạn gái bao giờ, nên là… anh không biết mình phải làm gì nữa…]
Tôi bộc bạch. Dường như em ấy đã nhận ra sự lo lắng của tôi.
Tất nhiên, một phần nguyên nhân cũng đến từ cặp đồi kia nữa, nhưng lý do chính vẫn nằm ở buổi hẹn ngày hôm nay.
Tôi cứ lo nghĩ về việc Kuro là bạn gái của mình nhiều đến mức chẳng còn thời gian để gợi lại mớ kế hoạch mình đã chuẩn bị nữa.
[… Anh vẫn chưa biết… người yêu họ thường làm gì nữa…]
[Kaito-kun, tính ra em cũng là người mới như anh vậy thôi, nên thú thực thì, em cũng đang rối y chang anh vậy.]
Tới đó, Kuro bẽn lẽn cười. Vẫn ôm lấy tôi thật chặt, em ấy đặt nhẹ tay mình vào lòng bàn tay tôi, đan xen những ngón tay nhỏ xinh kia vô từng kẽ hở giữa chúng một cách thật tự nhiên.
[… Nhưng với em, điều đó không quan trọng.]
[…Ể?]
[Chỉ cần được ở cùng Kaito-kun cũng đủ khiến em mãn nguyện rồi. Còn anh thì sao, Kaito-kun?]
[Anh… Ừm, anh cũng thế.]
Ánh mắt nhân từ cùng nụ cười quyến rũ đầy lôi cuốn của em ấy khiến tôi chỉ có thể ngại ngùng gật nhẹ.
Tôi luôn thấy an tâm và thanh thản khi ở cùng Kuro, nhưng cũng thật bối rối và hoang mang bởi những cử chỉ vừa đáng yêu vừa mạnh bạo của em ấy.
Kuro là một cô gái luôn tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết quá mức, nhưng mỗi khi trông thấy nụ cười của em ấy… tôi lại cảm thấy thật yên lòng.
Có lẽ- không, tôi chắc chắn… rằng đây chính là “hạnh phúc”.
[Em tin rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Đây là lần đầu của cả hai ta, dĩ nhiên sẽ có những điều ta không biết, những chuyện ta không hiểu. Dù vậy, việc ấy cũng chỉ đơn giản là vì “ta chưa biết” mà thôi.]
[…Phải nhỉ.]
[Thế nên, chỉ cần ta có nhau, cùng nói chuyện, cùng cười đùa… và cùng nhau trải nghiệm kiến thức mới lạ này… vậy là được rồi phải không?]
[Ừ.]
Mặc dù cả hai đã chính thức thành một cặp, xem ra tôi vẫn không thể so bì được với Kuro.
Dẫu thế, tôi không hề bận tâm; điều ấy ngược lại còn khiến tôi rất vui.
Chính những lúc tôi nghĩ rằng em ấy chỉ đang nhõng nhẽo thế này, thì Kuro đã nhìn thấu sự lo lắng của tôi và nhẹ nhàng đẩy tôi tiến về trước.
Vừa trẻ con, nhưng lại rất người lớn; thật hồn nhiên, nhưng lại tràn đầy những xúc cảm sâu lắng và chân thành… tất cả những gì đã khiến tôi phải lòng cô gái này.
Đúng thế, hãy ngừng bận tâm những điều thừa thãi đi…
…Và cùng tận hưởng khoảnh khắc này hết mình.
[Vậy, ta đi thôi nhỉ?]
[Ừm, bắt đầu nào.]
Tôi nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của Kuro, và em ấy đáp lại bằng một nụ cười rực rỡ như ánh ban mai, sưởi ấm hai bên má đỏ ửng của mình.
………………………………………
Kuro là một cô gái hảo ngọt, vậy nên khác con phố chi chít sạp hàng mình thường đến, hôm nay tôi đưa em ấy đến một con phố nom sành điệu hơn hẳn với những tiệm đồ ngọt xen lẫn nhà hàng ở cả hai bên đường.
Chính Sieg-san cũng đã đề xuất nơi này, nên xem ra nó sẽ là một nơi lý tưởng cho Kuro.
[Fuwwahhh… Kaito-kun, anh nhìn xem! Cái này trông bắt mắt quá đi!]
[Ahaha, đúng thật. Mà nhìn nó hơi lạ nhỉ? Cái gì thế?]
[Thì như anh thấy đó, người ta chồng nhiều lớp kẹo mỏng mỏng lên nhau, nên đến khi ăn chúng sẽ chảy ra và hương vị quyện lại với nhau. Ngon lắm luôn đó!]
[Vậy sao ~~]
Chúng tôi bước vào một tiệm đồ ngọt nhỏ, và ngay lập tức hai mắt Kuro sáng lóa lên. Em kéo tôi hẳn vào trong và bắt đầu nhìn ngó xung quanh một cách hào hứng.
Món kẹo em ấy vừa nói đến được làm từ nhiều lớp mỏng uốn lượn được chồng lên nhau một cách tài tình, khiến nó sặc sỡ chẳng kém cạnh gì những cái bánh cái kẹo khác được bày bán trong này.
[Nhưng mà… với Kuro thì mấy cái này cũng không lạ lắm nhỉ?]
[Đâu có. Đúng là em có biết nơi này và thường hay nhìn thấy chúng … Nhưng vì có anh ở đây, Kaito-kun, nên chúng trông bắt mắt hơn cả bình thường nữa!]
Mặc dù hiểu biết nhiều nơi, thông thạo nhiều điều, nhưng nụ cười của Kuro khi chăm chú từng thứ từng thứ một cách vui vẻ, là bằng chứng rõ ràng nhất rằng em ấy cũng đang tận hưởng hết mình tất cả những trải nghiệm cũ mà mới này.
Với lượng tài sản của mình, em ấy có thể dễ dàng mua đứt cái cửa hàng này, nhưng nếu làm thế những vị khách sau sẽ không còn cơ hội thưởng thức những món đồ ngọt đầy tinh tế này nữa, nên sau cùng em ấy quyết định sẽ chỉ mua những thứ mình thích nhất.
[À, để anh trả cho.]
[Nhưng em có nhiều- ]
[Thì biết là thế, nhưng mà… hôm nay cũng là một buổi hẹn, nên ít ra cũng để anh ra dáng xíu… D- Dù sao thì, để anh trả tiền cho.]
[Unnn, vậy nhờ anh đấy!]
Khi nãy Kuro trông hơi lưỡng lự khi tôi bảo rằng mình sẽ trả tiền cho cái sandwich Gấu đỏ, nhưng có lẽ em ấy đã hiểu được ý định của tôi nên cười thật tươi và nói lời đồng ý không chút chần chừ.
Sau khi mua xong và rời khỏi cửa hàng, vẫn nụ cười niềm nở ấy, Kuro lấy ra một miếng kẹo và đưa lên trước mặt tôi.
[Đây, Kaito-kun, anh há miệng ra đi.]
[Ế? Kh- Khoan đã… Kuro?]
[Nhanh nào nhanh nào. Aaaaaa~~]
[*ực* Aaaa—an]
Khuôn mặt ấy, nụ cười ấy,… nhận ra mình không thể nói lời từ chối, áp lực cùng cảm giác tội lỗi đè nặng lên vai tôi bởi sự thật rằng mình đang được một “cô bé” đút cho ăn ngay giữa thanh thiên bạch nhật.
Tôi hoàn toàn có thể cảm nhận vị ngọt của miếng kẹo chảy ra trong miệng mình, cùng sự mềm mại khi ngón tay em ấy chạm nhẹ lên môi.
Hai má tôi lại nóng lên lần nữa vì ngượng; và, chẳng mấy bất ngờ, Kuro cũng nhìn thẳng vào mắt tôi đầy trông đợi và há miệng ra.
[Aahhn~]
[…………]
Có nghĩ kiểu gì đi nữa, đây chắc chắn là muốn được đút lại đây mà, một đứa đầu đất như tôi ít ra cũng hiểu được điều đó chứ.
Nhưng mà… Thật sự mà nói, chuyện tôi đút cho em ấy ăn… nó khiến tôi còn hoảng hơn cả việc được cho ăn như vừa rồi nữa…
Hai cánh tay khẽ run lên vì xấu hổ, tôi từ bốc một miếng kẹo từ trong túi và đưa nó cho Kuro…
[Oàm!]
[ ! ? ]
Nhanh như chớp, Kuro cắn lấy miếng kẹo. Trước khi tôi kịp nhận ra, gần nửa ngón tay của mình đã nằm gọn trong miệng em ấy.
Một cảm giác mềm mại, ướt ướt nhưng lại ấm ấm lan từ các đầu ngón tay ra khắp cả người tôi… Phải, cái thứ họ gọi là “trải nghiệm rợn tóc gáy” ấy như một luồng điện chạy dọc sống lưng, lập tức khiến tôi cố kéo tay mình ra, nhẹ nhàng nhất có thế.
[Hnnn~]
[ ! ? ! ? ]
Ngay khi kéo được các ngón tay tới cửa miệng, Kuro liếm chúng thêm lần cuối, dường như chẳng muốn buông ra chút nào.
Như thể bản thân vừa dính phải một đòn trời đánh, đầu tôi như muốn nổ tung vì quá tải. Tôi cố gắng nhìn thẳng vào Kuro, chỉ để nhận ra rằng em ấy cũng đang nhìn lại mình cùng đôi má ửng đỏ đầy e thẹn.
[… Quả nhiên, nó ngon hơn lúc em ăn một mình nhiều.]
[V- Vậy sao…]
[Vẫn còn nhiều lắm, hay là hai ta thay phiên nhau thưởng thức chúng đi!]
[…………]
Còn nhiều tới thế cơ á!? Thế quái nào… À- mà cũng đúng, mấy miếng kẹo trông tuy nhỏ, nhưng chúng tôi cũng mua đâu ít… nhìn sơ qua thì trong túi cũng còn cả 10 cái nữa lận…
Nói cách khác, tôi sẽ còn phải kinh qua cảm giác vừa lên tiên đã rớt thẳng xuống vực như vừa rồi, thêm năm lần nữa…
Chưa kể, mặc dù ma thuật cản trở nhận thức của Kuro vẫn còn ở đó, nhưng tôi thì không; đã thế lúc này con phố cũng đang khá đông người qua lại nữa… Hở? Vậy ra có mình tôi phải chịu xấu hổ thôi á!??
Thưa Bố, thưa Mẹ-- Giờ đây khi đã chính thức thành một cặp, quả nhiên chỉ cần nghĩ đến việc hẹn hò với Kuro cũng đủ khiến con phấn khích hơn gấp bội, và tim con đập rộn ràng bởi từng cử chỉ hay hành động dù là nhỏ nhất của em ấy. Vì vậy, cho dù lúc này bản thân con vẫn đang còn bối và đầy lo âu—Con cảm thấy hạnh phúc.
***********************
Té ra! Tau phải đấm nó một phát mới được! Ngứa tay quáaaaa!!!
*hắng giọng* Xin lỗi nhá mọi người, tôi nghĩ là mình sẽ điên mất thôi…
Tôi cũng nghĩ rằng một cô gái bao dung và rộng mở là tốt nhất. Nhưng nói thật nhá, cậu thành bạn trai của một người như thế, đút cho nhau ăn, lại còn chạm ngực nữa… Tự hủy đi Kaito- Không, chết đi Kaito!!!!
-----------------
Set: lâu lắm r mới quay lại, chẳng biết comment gì nữa
P.S: xin lỗi vì ko có bom nhá
Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!
50 Bình luận
Đường nhiều quá ghen tị vl